Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế
Chương 22: Bắt Đầu Cuộc Sống Một Mình
A Thụ tn
03/10/2024
Thấy anh ta quyết tâm giúp đỡ, Hướng Du không ngăn cản nữa. Hai người làm việc rõ ràng hiệu suất cao hơn một người không ít.
Hơn một tiếng sau, tuyết trong sân đã được dọn sạch. Thanh niên cũng không nói gì, cầm xẻng quay người rời đi.
"Cảm ơn nhé."
Hướng Du lái chiếc xe đang đỗ bên ngoài vào sân. Bố trí trong nhà vẫn giống như lúc cô rời đi trước Tết.
Một chiếc tivi cũ kỹ đặt ở giữa nhà, bên dưới là một tủ gỗ đã hỏng cửa, một chiếc ghế sofa lò xo bọc vải thô màu xám.
Bên cạnh là phòng của ông bà nội trước đây, phía sau là bếp, phòng của cô nằm sau phòng khách.
Mỗi phòng đều không lớn lắm. Hướng Du lấy bếp lò cũ mua ở cửa hàng máy móc nông nghiệp trong không gian ra, sau khi cắm ống khói thì nhóm bếp.
Than đá âm ỉ cháy bên trong, mười mấy phút sau tia lửa bùng lên, trên lò mới có hơi nóng truyền ra, xua tan giá rét trong phòng.
Sau khi cho thêm than vào bếp lò, Hướng Du lái xe đến ủy ban thôn. Những bưu kiện trước đây của cô đều gửi ở đây.
Đồ chống lạnh, thuyền phao, cùng một số dao để phòng thân như dao găm, dao bổ dưa, dao gấp.
Trên đường đi, Hướng Du nhìn thấy siêu thị nhỏ và cửa hàng điện thoại đang mở cửa, cô mua năm cái thảm điện, mười cái điện thoại và năm cái máy tính bảng.
Sau khi mang đồ về, bếp lò đang cháy phừng phừng. Hướng Du mở tất cả các bưu kiện ra, tổng cộng có bốn bộ đồ chống lạnh, thay đổi mặc thế nào cũng đủ.
Hơn nữa trước đó cô đã mua mấy nghìn chiếc áo bông ở nhà xưởng, mặc một cái vứt một cái cũng còn dư.
Tới gần chạng vạng tối, Hướng Du lái xe đi hỏi từng nhà trong thôn, mua được hai bao gạo và một ít rau khô.
Dù sao lúc cô đến đây hai tay trống trơn.
Mỗi hộ gia đình trong thôn đều tự trồng trọt, lương thực còn dồi dào hơn cả trong thành phố. Cơ hội bọn họ cầm cự được chờ cứu viện còn lớn hơn những người ở thành phố một chút.
Nhìn bếp lò đang cháy mạnh, Hướng Du lấy mỡ lợn từ trong không gian ra, bắt đầu nấu.
Buổi tối, Hướng Du kéo ghế sofa lò xo gập ra, kéo rèm lại, trải hai tấm đệm dày lên ghế sofa, rồi lại trải thêm thảm điện mới đi ngủ.
Giấc ngủ đêm qua là giấc ngủ ngon nhất của cô kể từ khi sống lại trở về. Sau khi Hướng Du tỉnh dậy thì mở điện thoại lên, phía trên hiển thị mấy tin nhắn chưa đọc.
Thường Minh, Hướng Vãn, bác gái cả, cùng với cha mẹ đã lâu không liên lạc. Bỏ qua tin nhắn của Thường Minh, Hướng Du mở khung chat của bác gái cả ra.
Ban đầu bác gái cả chỉ nói một ít việc nhà, quan tâm xem cô ở thành phố K thế nào, cuối cùng mới nghe ngóng về Thường Minh.
Còn tin nhắn Hướng Vãn gửi cho cô là đang chọn quà sinh nhật cho Thường Minh, hơn nữa còn gửi kèm mấy tấm ảnh đồng hồ phiên bản giới hạn.
"Chị họ, chị nói xem anh Thường Minh sẽ thích cái nào, chị ở bên anh ấy lâu như vậy, chắc chắn hiểu anh ấy, hay là chị giúp em chọn nhé.” Cô ta nói những lời này cứ thể Thường Minh mới là bạn trai của cô ta vậy.
"Ừm..." Hướng Du nhíu mày một cái, cuối cùng nhấn vào ảnh đại diện của Hướng Vãn. Ảnh đại diện của Hướng Vãn là một bức hình nắm tay nhau.
Hơn một tiếng sau, tuyết trong sân đã được dọn sạch. Thanh niên cũng không nói gì, cầm xẻng quay người rời đi.
"Cảm ơn nhé."
Hướng Du lái chiếc xe đang đỗ bên ngoài vào sân. Bố trí trong nhà vẫn giống như lúc cô rời đi trước Tết.
Một chiếc tivi cũ kỹ đặt ở giữa nhà, bên dưới là một tủ gỗ đã hỏng cửa, một chiếc ghế sofa lò xo bọc vải thô màu xám.
Bên cạnh là phòng của ông bà nội trước đây, phía sau là bếp, phòng của cô nằm sau phòng khách.
Mỗi phòng đều không lớn lắm. Hướng Du lấy bếp lò cũ mua ở cửa hàng máy móc nông nghiệp trong không gian ra, sau khi cắm ống khói thì nhóm bếp.
Than đá âm ỉ cháy bên trong, mười mấy phút sau tia lửa bùng lên, trên lò mới có hơi nóng truyền ra, xua tan giá rét trong phòng.
Sau khi cho thêm than vào bếp lò, Hướng Du lái xe đến ủy ban thôn. Những bưu kiện trước đây của cô đều gửi ở đây.
Đồ chống lạnh, thuyền phao, cùng một số dao để phòng thân như dao găm, dao bổ dưa, dao gấp.
Trên đường đi, Hướng Du nhìn thấy siêu thị nhỏ và cửa hàng điện thoại đang mở cửa, cô mua năm cái thảm điện, mười cái điện thoại và năm cái máy tính bảng.
Sau khi mang đồ về, bếp lò đang cháy phừng phừng. Hướng Du mở tất cả các bưu kiện ra, tổng cộng có bốn bộ đồ chống lạnh, thay đổi mặc thế nào cũng đủ.
Hơn nữa trước đó cô đã mua mấy nghìn chiếc áo bông ở nhà xưởng, mặc một cái vứt một cái cũng còn dư.
Tới gần chạng vạng tối, Hướng Du lái xe đi hỏi từng nhà trong thôn, mua được hai bao gạo và một ít rau khô.
Dù sao lúc cô đến đây hai tay trống trơn.
Mỗi hộ gia đình trong thôn đều tự trồng trọt, lương thực còn dồi dào hơn cả trong thành phố. Cơ hội bọn họ cầm cự được chờ cứu viện còn lớn hơn những người ở thành phố một chút.
Nhìn bếp lò đang cháy mạnh, Hướng Du lấy mỡ lợn từ trong không gian ra, bắt đầu nấu.
Buổi tối, Hướng Du kéo ghế sofa lò xo gập ra, kéo rèm lại, trải hai tấm đệm dày lên ghế sofa, rồi lại trải thêm thảm điện mới đi ngủ.
Giấc ngủ đêm qua là giấc ngủ ngon nhất của cô kể từ khi sống lại trở về. Sau khi Hướng Du tỉnh dậy thì mở điện thoại lên, phía trên hiển thị mấy tin nhắn chưa đọc.
Thường Minh, Hướng Vãn, bác gái cả, cùng với cha mẹ đã lâu không liên lạc. Bỏ qua tin nhắn của Thường Minh, Hướng Du mở khung chat của bác gái cả ra.
Ban đầu bác gái cả chỉ nói một ít việc nhà, quan tâm xem cô ở thành phố K thế nào, cuối cùng mới nghe ngóng về Thường Minh.
Còn tin nhắn Hướng Vãn gửi cho cô là đang chọn quà sinh nhật cho Thường Minh, hơn nữa còn gửi kèm mấy tấm ảnh đồng hồ phiên bản giới hạn.
"Chị họ, chị nói xem anh Thường Minh sẽ thích cái nào, chị ở bên anh ấy lâu như vậy, chắc chắn hiểu anh ấy, hay là chị giúp em chọn nhé.” Cô ta nói những lời này cứ thể Thường Minh mới là bạn trai của cô ta vậy.
"Ừm..." Hướng Du nhíu mày một cái, cuối cùng nhấn vào ảnh đại diện của Hướng Vãn. Ảnh đại diện của Hướng Vãn là một bức hình nắm tay nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.