Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế
Chương 15: Hạt Giống
A Thụ tn
01/10/2024
"Nói xong chưa? Nói xong thì cúp đi.” Hướng Du có thể tưởng tượng ra bộ dạng Thường Minh đang cố gắng duy trì hình tượng thâm tình của mình, cảm thấy có chút buồn nôn.
Bên kia, sau khi cúp điện thoại, suýt chút nữa Thường Minh không giữ được vẻ mặt, bầu không khí có chút xấu hổ, nhưng Hướng Vãn lại rất thức thời.
Tay cô ta như vô tình chạm vào cổ tay Thường Minh, giây sau lại rụt về một cách rất ngượng ngùng.
Thường Minh cũng là kẻ lão luyện trên tình trường, làm sao có thể không nhìn ra ý của Hướng Vãn.
Sau khi ở bên Hướng Du, anh ta cũng nghe được đôi chút về chuyện trong nhà cô. Sau này, có một lần khi hai người đi dạo phố thì đụng mặt Hướng Vãn.
Qua vài lần gặp gỡ, hai người đã trở nên thân thiết.
Nhìn màn hình điện thoại đã tắt, trên mặt Hướng Du lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi.
Tích trữ đồ ăn nhanh ở phố ẩm thực hiệu suất không cao, hơn nữa giá cả cũng không rẻ. Sau khi tích trữ đủ số lượng cần thiết, Hướng Du lái xe rời đi.
Cô mở bản đồ, tìm một tiệm cơm khá xa, gọi điện đặt đồ ăn: "Xin chào, đây là công trường Hải Thiên, tôi muốn đặt bữa trưa trong một tuần, loại suất ăn cho mười người, làm ngon một chút, để mời lãnh đạo ăn."
Liên tiếp tìm ba quán cơm, đồ ăn nhanh, cơm rang, mở tiệc mời bạn bè, thời gian một tuần, cũng chỉ có một tuần.
Bởi vì một tuần sau, cô sẽ rời khỏi đây.
Thời gian tiếp theo ngoài việc đi lấy đồ ăn, Hướng Du dành phần lớn thời gian ở chợ nông sản, bởi vì đất đen trong không gian có thể trồng trọt được.
Hướng Du đã mua rất nhiều hạt giống, cả hạt giống trái cây cũng có, thậm chí cả một số dược liệu đơn giản, Hướng Du cũng đã cấy ghép không ít vào trong không gian.
Kích thước của đất đen tương đương với không gian bất động, trước đây cô cũng đã thu sinh vật còn sống vào, con người không thể vào, nhưng gia súc thì có thể.
Khi còn nhỏ Hướng Du sống với bà ngoại ở nông thôn, vì vậy cô đã rất rành về trồng trọt, nấu ăn thì cô luôn sống một mình nên đó là kỹ năng cần thiết.
Có hạt giống rồi, vấn đề thức ăn đã được giải quyết, về phần gia cầm, gần đây ở chợ nông sản, cô đã xem xét không ít.
Toàn là gà con và vịt con, Hướng Du mua bốn mươi con trống và bốn mươi con mái mỗi loại, từ từ sinh sôi nảy nở, tương lai những thứ này cũng đủ cho cô ăn rồi.
Trên đất đen Hướng Du đã phân ra hai khu, cô nuôi nhốt bọn chúng trong đó.
Làm hai cái máng ăn lớn bằng đá, một cái đựng nước, một cái đựng thức ăn.
Mỗi ngày lúc đến chợ nông sản, Hướng Du đều mua một loại, cứ như vậy, một tuần trôi qua, Hướng Du đã mua mười con bò.
Hai mươi con cừu non, còn có một con lợn mẹ mang thai, cùng với lợn giống. Con lợn này có thể nhanh chóng sinh ra lợn con, vậy nên Hướng Du không mua quá nhiều.
Nhưng chỉ riêng việc mua những thứ này, cô đã bị các bác gái bác trai trong chợ nông sản để ý. Bọn họ đều là người tinh ranh, Hướng Du không cần ngụy trang, bọn họ liếc mắt đã có thể nhận ra cô.
Đồng thời giới thiệu đồ của nhà mình cho cô. Trong mắt bọn họ, Hướng Du chính là đại gia.
Sau khi rời khỏi chợ nông sản, Hướng Du đi đến trung tâm thương mại, mua nước đóng chai và nước bình. Liên tục một tuần, đến khi nhân viên ở đó nhận ra Hướng Du thì cô không đến nữa.
Bên kia, sau khi cúp điện thoại, suýt chút nữa Thường Minh không giữ được vẻ mặt, bầu không khí có chút xấu hổ, nhưng Hướng Vãn lại rất thức thời.
Tay cô ta như vô tình chạm vào cổ tay Thường Minh, giây sau lại rụt về một cách rất ngượng ngùng.
Thường Minh cũng là kẻ lão luyện trên tình trường, làm sao có thể không nhìn ra ý của Hướng Vãn.
Sau khi ở bên Hướng Du, anh ta cũng nghe được đôi chút về chuyện trong nhà cô. Sau này, có một lần khi hai người đi dạo phố thì đụng mặt Hướng Vãn.
Qua vài lần gặp gỡ, hai người đã trở nên thân thiết.
Nhìn màn hình điện thoại đã tắt, trên mặt Hướng Du lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, bây giờ mới chỉ là bắt đầu thôi.
Tích trữ đồ ăn nhanh ở phố ẩm thực hiệu suất không cao, hơn nữa giá cả cũng không rẻ. Sau khi tích trữ đủ số lượng cần thiết, Hướng Du lái xe rời đi.
Cô mở bản đồ, tìm một tiệm cơm khá xa, gọi điện đặt đồ ăn: "Xin chào, đây là công trường Hải Thiên, tôi muốn đặt bữa trưa trong một tuần, loại suất ăn cho mười người, làm ngon một chút, để mời lãnh đạo ăn."
Liên tiếp tìm ba quán cơm, đồ ăn nhanh, cơm rang, mở tiệc mời bạn bè, thời gian một tuần, cũng chỉ có một tuần.
Bởi vì một tuần sau, cô sẽ rời khỏi đây.
Thời gian tiếp theo ngoài việc đi lấy đồ ăn, Hướng Du dành phần lớn thời gian ở chợ nông sản, bởi vì đất đen trong không gian có thể trồng trọt được.
Hướng Du đã mua rất nhiều hạt giống, cả hạt giống trái cây cũng có, thậm chí cả một số dược liệu đơn giản, Hướng Du cũng đã cấy ghép không ít vào trong không gian.
Kích thước của đất đen tương đương với không gian bất động, trước đây cô cũng đã thu sinh vật còn sống vào, con người không thể vào, nhưng gia súc thì có thể.
Khi còn nhỏ Hướng Du sống với bà ngoại ở nông thôn, vì vậy cô đã rất rành về trồng trọt, nấu ăn thì cô luôn sống một mình nên đó là kỹ năng cần thiết.
Có hạt giống rồi, vấn đề thức ăn đã được giải quyết, về phần gia cầm, gần đây ở chợ nông sản, cô đã xem xét không ít.
Toàn là gà con và vịt con, Hướng Du mua bốn mươi con trống và bốn mươi con mái mỗi loại, từ từ sinh sôi nảy nở, tương lai những thứ này cũng đủ cho cô ăn rồi.
Trên đất đen Hướng Du đã phân ra hai khu, cô nuôi nhốt bọn chúng trong đó.
Làm hai cái máng ăn lớn bằng đá, một cái đựng nước, một cái đựng thức ăn.
Mỗi ngày lúc đến chợ nông sản, Hướng Du đều mua một loại, cứ như vậy, một tuần trôi qua, Hướng Du đã mua mười con bò.
Hai mươi con cừu non, còn có một con lợn mẹ mang thai, cùng với lợn giống. Con lợn này có thể nhanh chóng sinh ra lợn con, vậy nên Hướng Du không mua quá nhiều.
Nhưng chỉ riêng việc mua những thứ này, cô đã bị các bác gái bác trai trong chợ nông sản để ý. Bọn họ đều là người tinh ranh, Hướng Du không cần ngụy trang, bọn họ liếc mắt đã có thể nhận ra cô.
Đồng thời giới thiệu đồ của nhà mình cho cô. Trong mắt bọn họ, Hướng Du chính là đại gia.
Sau khi rời khỏi chợ nông sản, Hướng Du đi đến trung tâm thương mại, mua nước đóng chai và nước bình. Liên tục một tuần, đến khi nhân viên ở đó nhận ra Hướng Du thì cô không đến nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.