Thiên Tài Tướng Sư

Chương 191: Hán Bạch Ngọc

Đả Nhãn

15/03/2013

Nhìn thấy sắc trời còn sớm, Diệp Thiên tản bộ về tứ hợp viện của mình, bên trong có rất nhiều trận địa đặc biệt, sai một ly thì có thể mất đi hiệu quả, cho nên Diệp Thiên vẫn phải tăng cường kiểm tra.

- Bác ơi, bán đồ ăn ạ?

- Anh Sáu, cẩn thận đau lưng, chơi tạ cũng phải kiềm chế đấy ...

- Tôn đại gia, chim quý đây? Hoạ mi của ông hót càng ngày càng hay !

Trải qua một số chuyện ma quái, tòa nhà Tứ hợp viện của Diệp trong khu này, cũng coi như là có chút danh tiếng, Diệp Thiên cũng quen biết nhiều, đi qua không ngừng chào hỏi mọi người.

Diệp Thiên hưởng thụ cuộc sống như thế, giữa những câu ân cần thăm hỏi, thường thường đều có thể khiến cho lòng người khoan khoái hơn một chút, hơn nữa khu tứ hợp viện này đều là những người hàng xóm đã vài thập niên, thật sự là ứng với câu: “Bà con xa không bằng láng giềng gần”.

- Chú Vệ, sao hôm nay chú rảnh rỗi vậy?

Vừa bước vào sân nhà mình, Diệp Thiên giương mắt thấy Vệ Hồng Quân, hắn đang ngồi ở gốc cây hòe, cùng kỹ sư Vương thảo luận cái gì đó.

- Vừa rồi gọi điện thoại di động cho cháu, không tin hiệu, chú cứ tới đây tìm cháu.

Nhìn thấy Diệp Thiên trở về, Vệ Hồng Quân vẫy vẫy tay, nói:

- Thật đúng là có chút chuyện cần nói với cháu...

- Đừng nhìn chú, cũng không phải chuyện của chú, là chuyện về nhà của cháu ...

Vệ Hồng Quân biết Diệp Thiên sợ phiền toái, mình không có việc gì quá quan trọng, cũng sẽ không đi tìm Diệp Thiên, thấy Diệp Thiên nhíu mày, không khỏi cười mắng một câu.

- Tòa nhà làm sao ạ? Bản vẽ chẳng phải đều là có rồi sao? Kỹ sư Vương, đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Thiên nghe vậy lặng đi một chút, hắn biết trong viện này âm sát khí còn chưa tiêu hết, nhưng Diệp Thiên đang sửa hậu viện thành tụ dương trận pháp, khiến dương khí hậu viện mạnh một chút.

Hơn nữa ban ngày dương khí mạnh, mà sức khỏe công nhân cũng không tệ, theo lý thuyết chỉ cần buổi tối không thi công, bình thường sẽ không có vấn đề gì.

- Không liên quan đến tôi, chuyện này ông chủ sẽ nói cho cậu.

Ký sư Vương lắc đầu, cười nói:

- Tôi đi hậu viện xem một chút, yêu cầu của cậu rất tỉ mỉ, tôi sợ bọn họ làm hư mất ...

- Chú Vệ, chuyện gì chú nói thẳng không được sao?

Đợi cho kỹ sư Vương đi rồi, Diệp Thiên nhìn về phía Vệ Hồng Quân.

Vệ Hồng Quân khoát tay, ý bảo Diệp Thiên ngồi xuống, cầm một lọ nước khoáng đã mở lên uống, rồi mới lên tiếng:

- Kỳ thật cũng không là chuyện lớn, chỉ là kỹ sư Vương gọi điện thoại cho chú, nói là có chút vật liệu xây dựng giá cả tăng, bảo chú hỏi thăm ý kiến của cháu, có nên tìm những thứ rẻ hơn hay không?

- Vật liệu gì ạ?

Diệp Thiên hiện tại không thiếu tiền, tăng giá thì tăng thôi, dù thế nào đi nữa cũng không tốn nhiều tiền.

Vệ Hồng Quân chỉ chỉ mấy quyển tạp chí trên bàn đá, nói:



- Hán Bạch Ngọc tăng giá, trước kia chú không dùng mấy thứ này, không hiểu rõ về giá thị trường, hôm nay kỹ sư Vương phái người đi nghe ngóng, quả thật, giá cả đã tăng gấp mấy lần…

Vốn là, dựa theo tính toán của Vệ Hồng Quân, công trình cải tạo tứ hợp viện của Diệp Thiên này, chỉ cần thu phí nhân công vài người là xong, vật liệu thì hắn trả giúp Diệp Thiên, nhưng ngay từ đầu Diệp Thiên đã không đồng ý, Vệ Hồng Quân cũng cứ dựa theo giá thị trường mà làm dự toán.

Nhưng hôm nay kỹ sư Vương gọi điện thoại tới báo với hắn, nói là giá cả Hán Bạch Ngọc tăng gấp mấy lần, bản dự toán cũng tăng lên gấp đôi, Vệ Hồng Quân đứng ngồi không yên, hắn biết Diệp Thiên đang thiếu tiền.

- Ôi trời, tăng nhiều như vậy sao?

Diệp Thiên cầm lấy tạp chí trên bàn, tùy tay lật đến trang báo giá, vừa nhìn không khỏi trợn mát, ban đầu kỹ sư Vương báo giá cho hắn là 1m3 là hơn ba nghìn đồng, mà báo giá mới trong tạp chí là 1m3 giá hai vạn tám nghìn đồng, giá cả cơ hồ đã tăng 10 lần.

Cái gọi là Hán Bạch Ngọc, kỳ thật chính là một loại đá cẩm thạch trong suốt, sắc trắng thuần khiết, ở trong chứa tinh thể sáng màu, làm cho người ta cảm giác thuần khiết không nhiễm một hạt bụi và rất đẹp mắt, lan can các đại điện ở Cố Cung Bắc Kinh, chính là dùng Hán Bạch Ngọc.

Người thạo nghiệp vụ cũng biết Hán Bạch Ngọc chẳng qua chỉ là một loại đá tảng, không có quan hệ gì với ngọc thạch.

Nhưng bọn hắn không biết, Hán Bạch Ngọc ẩn chứa tác dụng khai thông nguyên khí thiên địa, tốt hơn gấp trăm lần so với đá bình thường, chỉ kém Ngọc Thạch chân chính một chút mà thôi.

Diệp Thiên muốn cả tứ hợp viện cải tạo thành một pháp trận lớn, vốn cần số lượng Ngọc Thạch cực kỳ khổng lồ, hắn nào có nhiều tiền như vậy, lui một bước mới lựa chọn Hán Bạch Ngọc để thay thế, tuy rằng công hiệu hơi kém chút, nhưng kém không xa.

Có thể nói, ngoài một số nhà cao tầng ra, công trình tứ hợp viện này, sử dụng nhiều Hán Bạch Ngọc nhất, trước mắt nhìn trong tài liệu, giá cả tăng mạnh, Diệp Thiên đương nhiên cũng lo.

- Chú Vệ, thứ này không thể lập tức tăng nhiều như vậy chứ?

Buông bản báo giá ra, Diệp Thiên khó hiểu hỏi. Vệ Hồng Quân cũng làm kiến trúc công trình hai năm rồi, đối với những loại vật liệu xây dựng này, cho dù rất ít dùng đến, cũng không thể không chút hiểu biết giá thị trường chứ?

Nghe được Diệp Thiên nói vậy, Vệ Hồng Quân có chút ngượng ngùng nói:

- Diệp Thiên, đây là sơ sót của chú, vôns là công ty của chúng ta thường dùng là Hán Bạch Ngọc nhập từ Hồ Nam, Tứ Xuyên, giá cả rất thấp, cháu nói muốn dùng tốt nhất nên chú mới bảo kỹ sư Vương đi hỏi thăm một chút, không ngờ giá Hán Bạch Ngọc Phòng Sơn ở Bắc Kinh lại cao như vậy …

Nơi sản xuất Hán Bạch Ngọc ở Trung Quốc, chỉ có Phòng Sơn ở Bắc Kinh mới có thể được gọi là Hán Bạch Ngọc, cũng bởi vì loại đá này sắc trắng thuần khiết, nên được rất nhiều người ưa thích, cho nên chuyện làm giả chế giả cũng tăng lên.

Nhưng nghiêm khắc mà nói, ngoài xưởng khai thác Hán Bạch Ngọc Phòng Sơn lớn nhất Bắc Kinh ra, các nơi khác đều là dùng một ít nham thạch màu trắng, sau khi bỏ vào máy nghiền bột đá hoặc máy mài cao áp để nghiền, phân cấp, rồi chế thành.

Sau khi giải thích rõ ràng cho Diệp Thiên, Vệ Hồng Quân nói:

- Diệp Thiên, chuyện này là chú sơ sẩy, số tiền kia chú sẽ bù cho cháu, nhưng mà Diệp Thiên à, nếu như là vì đẹp, dùng hàng Hà Nam cũng được, bề ngoài thì không khác Hán Bạch Ngọc thông thường lắm...

- Đừng, chú Vệ, cháu sẽ dùng Hán Bạch Ngọc xưởng Phòng Sơn, chú ngàn vạn lần đừng thay đổi, chú nói đi, tổng cộng vượt qua dự toán bao nhiêu tiền ạ?

Diệp Thiên lắc lắc đầu, nói đùa gì vậy, Hán Bạch Ngọc nhân tạo đối với hắn mà nói là không hiệu quả chút nào, nếu Vệ Hồng Quân không nói cho hắn chuyện này, nếu tự dùng đá nhân tạo, đến khi nhà xây xong, e là Diệp Thiên cũng muốn thắt cổ chết!

Vệ Hồng Quân lấy ra xuất ra bản dự toán trước kia, thêm mấy con số, mở miệng nói:

- Công trình này tổng cộng cần hơn 30m3 Hán Bạch Ngọc, cộng thêm tiền cải tạo và tu sửa, tổng cộng cần một trăm năm sáu chục vạn...

- Cháu ... cháu nói với chú, chú biết cháu có bằng ấy tiền phải không?

Nghe được Vệ Hồng Quân nói vậy, Diệp Thiên nhất thời trợn mắt há hốc mồm, thậm chí thầm tính toán trong lòng, mình phạm ngũ tệ tam khuyết, không phải là tay không, không giữ được của cải chứ? Bằng không sao mấy lần tiền mới vừa vào tay, đều bị chi đi đây?

Chuyện như vậy cũng không phải là không có tiền lệ, thời cổ đại có nói đến họa tiền tài, chính là ý này.

Ở nghề phong thuỷ, cũng có một cách nói như vậy, đó là dùng tiền xem tướng số cho người ta để làm việc thiện, có thể bù lại việc mình tiết lộ Thiên Cơ, do đó bảo vệ được mình.

- Làm sao vậy? Diệp Thiên, tiền của cháu không đủ thì chú cho.



Nhìn thấy Diệp Thiên ngây ngô, Vệ Hồng Quân còn tưởng rằng trong tay hắn hết tiền rồi.

- Đừng, chú Vệ, tiền cháu tự kiếm được …

Diệp Thiên cười khổ một tiếng, từ trong túi quần lấy ra cái thẻ vừa mới chuyển vào hơn một trăm vạn, nói:

- Trong này còn có hơn một trăm ba mươi vạn, chú cầm đi, nhưng Hán Bạch Ngọc nhất định phải dùng của xưởng Phòng Sơn, đừng ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu đấy!

Diệp Thiên cũng không thể ngờ được, mua một căn nhà như vậy tính cả sang tên thủ tục cũng chỉ hơn bảy mươi vạn, nhưng sửa một chút đã một trăm năm sáu chục vạn, đợi khi xây xong, mình cũng lại hai tay trống trơn .

Nghe thấy Diệp Thiên nói vậy, Vệ Hồng Quân nở nụ cười, nói:

- Yên tâm đi, chú không kiếm tiền từ công trình của cháu đâu, đúng rồi, tối nay không bận chứ? Lão Lôi đã hẹn chú cháu mình vài lần , nói cùng nhau ăn một bữa cơm...

- Tối nay cháu còn không biết, đợi chút, chú Vệ, cháu nhận điện thoại...

Đang nói chuyện, điện thoại trong tay Diệp Thiên vang lên, Diệp Thiên nhìn dãy số, là cha gọi.

- Ba, chuyện gì vậy ạ? Trong nhà đều rất ổn ...

Diệp Thiên biết trong khoảng thời gian này cha hắn đi Hà Bắc mua đồ, ba ngày sẽ gọi điện thoại hỏi một chút tình hình trong nhà.

- Điện thoại di động của con sao thế? Gọi cả ngày không được, anh họ con, Lục Sâm xảy ra chuyện, hiện đang ở bệnh viện 101, ba lập tức về Bắc Kinh, con đi xem trước xem...

Diệp Đông Bình khẩu khí rất căng thẳng, giáo huấn con vài câu, liền cúp điện thoại, nhưng sự tình đã nói rõ, bác hai nói anh họ hắn đã vào bệnh viện.

- Anh họ làm việc theo pháp luật chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì mà? Hơn nữa, con đã cho anh ấy một món đồ hộ thân là nhạc cụ của thầy tu, chuyện này rốt cục là chuyện gì đây?

Nghe trong điện thoại truyền đến thanh âm “tút”, Diệp Thiên nhíu mày, mặc dù Lục Sâm là cảnh sát, nhưng làm pháp y, bình thường vây bắt tội phạm chẳng hạn cũng không cần hắn, tại sao lại vào bệnh viện nhỉ?

Nhìn thấy sắc mặt Diệp Thiên sau khi nhận điện thoại trầm xuống, Vệ Hồng Quân ngồi ở bên cạnh mở miệng hỏi:

- Diệp Thiên, làm sao vậy?

Lời nói của Vệ Hồng Quân cắt đứt trầm tư của Diệp Thiên, ngẩng đầu nói:

- Chú Vệ, chú có lái xe chứ? Đưa cháu đi bệnh viện 101 nhé ...

- Người trong nhà đã xảy ra chuyện? Đi, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ.

Vừa rồi giọng của Diệp Đông Bình có chút lớn, ngay cả Vệ Hồng Quân ngồi cạnh cũng nghe được , liền cùng Diệp Thiên đi ra ngoài, lại nói:

- Điện thoại của cháu có phải có vấn đề hay không? Thường xuyên gọi không thông, lẽ ra máy 139 tín hiệu tốt lắm chứ ...

Diệp Thiên lắc lắc đầu, nói:

- Chú Vệ, sau này nhà cháu sẽ lắp điện thoại bàn, có việc thì gọi máy bàn đi, di động rất bất tiện ...

Kỳ thật chuyện di động không tín hiệu, Diệp Thiên không rõ ràng, hàng ngày khi hắn vận dụng thuật pháp, thiên địa nguyên khí bên người đều cũng sinh ra biến hóa, giống như là tín hiệu bị nhiễu, khiến tín hiệu điện thoại di động bị mất.

Hôm nay khi giúp Đường Tuyết Tuyết suy diễn mạng, chỉ e từ trường quanh thân cũng đã xảy ra rối loạn, nên cả cha và Vệ Hồng Quân gọi cũng chưa thể gọi được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tài Tướng Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook