Chương 618: Khống chế lực
Đả Nhãn
16/03/2013
- Ông vẫn nên cẩn thận một chút, thắng thì cái gì cũng tốt còn nếu thua thì cả cơ nghiệp sẽ bị mất đấy!
Diệp Thiên lắc đầu, nếu không phải thấy các đệ tử Hồng môn thì hắn cũng thờ ơ mà lâu Diệp Thiên cũng chưa xem bói cho người khác.
- Ta kí rồi, sao thế ngươi không dám sao?
ở bên này Diệp Thiên còn đang nói chuyện với Đổng Thăng Hải thì bên kia Lỗ Đại Phu đã kí tên mình rồi y còn liếc nhìn Đổng Thăng Hải.
- Diệp gia, người tranh sức lực, Phật tranh nén nhang!
Đổng Thăng Hải nói nghiên túc:
- Cũng không thể để cho bọn giặc tây này coi thường người Hoa ta được.
Kỳ thực Đổng Thăng Hải nói như vậy cũng không phải là yêu nước, chẳng qua bởi vì Lỗ Đại Phu đưa ra điều kiện mà ông ta không thể từ chối được.
Phải biết rằng nếu thâu tóm được các tổ chức ngầm ở Malaysia và Indonesia thì Đổng Thăng Hải chính là người kinh doanh hắc quyền lớn nhất ở Châu Á.
Hơn nữa 1% cổ phần kia sẽ còn tăng lên nhiều đó đúng là miếng thịt béo bở không có lý do gì mà lại từ chối.
Còn như những lời của Diệp Thiên, Đổng Thăng Hải cho rằng không gì hơn là hắn muốn giúp mình, dù sao có thể thắng Lôi Chấn Nhạc và An Đức Duy Kì.
Diệp Thiên là nhân vật bậc nào, khi nghe Đổng Thăng Hải nói cũng không còn chủ ý gì, khoát tay áo nói:
- Được, tùy ông vậy, nhớ đến An Đức Duy Kì phải cẩn thận hơn là được.
- Diệp gia, ngài yên tâm đi, ngoài cuộc thi đấu trong nước thì An Đức Duy Kì cũng đã bất bại 280 trận rồi, người của Lỗ Đại Phu không có cách nào mà thắng được đâu.
Nhìn Diệp Thiên không đáp lời mình, Đổng Thăng Hải có chú thất vọng nhưng hắn cũng rất tin tưởng An Đức Duy Kì.
Dưới giữa sân hắc quyền thì thất bại đồng nghĩa với chết có quyền thủ bất bại cả mấy trăm cuộc nhưng chỉ một lần thất bại thì cũng vĩnh viễn biến mất trong hội.
Thực ra vào hồi đầu năm, người thống trị thế giới ngầm không phải người Châu Âu mà là người Trung Quốc, người đó tạo tao thế giới ngầm cũng là một kì tích.
Người đó gọi là Lâm Uy Nhĩ Trương, sinh năm 1907 có chiến tích ghi lại toàn thắng 476 trận, trong đó đánh gục 241 đối thủ.
Lâm Uy Nhĩ Trương sinh ra ở Trung Quốc, cao 1m82, nặng 68kg, đường tiến công vô cùng phong phú.
Năm 1946, Lâm Uy Nhĩ Trương lấy chiến tích bất bại rời khỏi võ đài và sáng tạo ra thần thoại quyền anh.
Nhưng Lâm Uy Nhĩ Trương chết vào năm 1971 thọ 63 tuổi kinh nghiệm chiến đấu đã trải qua từ nhỏ đến lớn.
Mặt khác còn có Phất Lan Khắc Trần sinh ra ở Đài Loan, thích được người khác gọi là Đường Long chẳng qua là sợ người ta gọi là Sa Ngư.
Bất cứ biệt danh gì cũng không nói hết sự hung tàn của y. Thời kì y thống trị quyền anh, công nhận là đó là thời kì phát triển nhất của quyền anh trong hắc quyền.
Phất Lan Khắc Trần có ảnh hưởng cực mạnh ở thế kỉ XIX, tất cả những trận đấu của y đều không quá 4 phút, là quyền thủ mạnh nhất và không gì có thể sánh được.
Còn Đường Long 97 trận thắng 96 trận thua 1 trận, đánh gục 95 đối thủ. Đối với những quyền thủ mà nói thì Trần là ác mộng, chỉ có một người còn sống đi ra khỏi võ đài.
Truyền thuyết Đường Long đã từng tỉ thí với Lý Tiểu Long, lúc hai bên đánh gần Đường Long bị một lực hơn 1600 kg đá ra khỏi võ đài mà thật giả thì chỉ có hai bên mới biết được.
Lý Tiểu Long từng đóng bộ phim nổi tiếng Đường sơn đại huynh mà nhân vật chính gọi là Đường Long , đây chính là Lý Tiểu Long đã sáng tạo ra từ Đường Long để tỏ sự tôn kính.
Nhưng ở tập 97 Đường Long lên võ đài thì đối thủ lại có danh hiệu “ Máy ủi đất” Khắc Lý Tư.
Nhưng Khắc Lý Tư cực kỳ nham hiểm, khi lên võ đài đã chạy nước rút tốc độ trăm mét để tránh né đường tiến công của Đường Long, sau 10 phút Đường Long yếu sức thì sự nghiệp đánh đấm cả đời đã mất.
Sau những năm 80, các trận đấu trong hắc quyền của người Trung Quốc suy giảm dần, trừ Lôi Chấn Nhạc một thời hiển hách cũng không còn ai có thể thống trị các quyền thủ hắc quyền.
Hắc thị quyền vào những năm 90, nghiên cứu các loại phương pháp huấn luyện đã có sự biến hóa lớn mà dường như các quyền thủ của vài thập niên trước không còn giá trị.
Cho nên với Đổng Thăng Hải mà nói, chỉ cần An Đức Duy Kì không gặp phải 3 quyền thủ dẫn đầu thì khả năng thắng là rất lớn.
Cầm văn bản Lỗ Đại Phu đã kí, Đổng Thăng Hải nhìn cẩn thận các điều khoản, đây không phải chuyện đùa, ngộ nhỡ bị y giở trò thì không thể nói rõ với nhau được.
Kiểm tra tiền đặt cược của Lỗ Đại Phu, Đổng Thăng Hải ký tên mình, văn bản gồm 3 phần, ngoài phần ông và Lỗ Đại Phu thì còn có một phần lưu số hiệu của nữ vương Y Lệ Toa Bạch.
- Được rồi, các bạn của tôi, đến giờ đại hội rồi!
Chứng kiến hai người đã kí vào văn bản xong, Khắc Lai Môn vỗ tay:
- Tôi cam đoan, hôm nay họp không hơn nửa tiếng, 11 rưỡi mọi ngươi có thể đi ăn cơm trưa.
- Khắc Lai Môn tiên sinh, giữa trưa sẽ không phân khu vựa bàn nữa chứ?
Chúc Duy Phong nửa thực nửa đùa, ông ta không quên chuyện chính mình bị phân ở phòng, từ đầu đến cuối thì đây chính là phân biệt đối xử.
- Đương nhiên là không.
Khắc Lai Môn cười nói:
- Nguyên nhân là do khu vực dùng bữa sáng là nói dùng cơm trưa và tiệc tối sẽ là nơi cử hành yến tiệc.
Còn lại sau khi ăn cơm trưa, mọi người có thể dạo chơi trong sảnh, các phương tiện ở đây còn tốt hơn ở Las Vegas.
Nghiên chỉnh mà nói, Khắc Lai Môn là người làm ăn lớn cho dù hành động của Diệp Thiên vừa rồi là thất lễ nhưng ông ta cũng không biểu lộ sự khó chịu.
- Khắc Lai Môn không cho phép ông cướp đoạt công việc buôn bán của chúng tôi, hãy coi chừng bọn Hán Tư Phúc đi.
Phần kí tên này Lỗ Đạo Phu luôn mỉm cười trên mặt và vui đùa cùng Khắc Lai Môn, tâm trạng của y có vẻ khá tốt.
- Làm sao mà có thể cướp việc làm ăn buôn bán được của các vị bằng hữu đây được? Mọi người cứ trò chuyện trước đi, tôi sẽ vào chuẩn bị một chút.
Khắc Lai Môn nhún vai đi vào khoang thuyền, bên trong có rất nhiều người tai to mặt lớn nên ông ta cũng không dám để họ đợi lâu.
Còn Lỗ Đại Phu cũng lui về phía sau 2 thước, đến trước mặt Đổng Thăng Hải cười nham hiểm:
- Ta không ngại nói trước cho ngươi biết một tin.
Đổng Thăng Hải nói:
- Lỗ Đạo Phu, tin gì? Đừng nói với ta là ngươi muốn nuốt lời?
- Không … không ta e là ngươi sẽ đổi ý.
Lỗ Đạo Phu ghé gần đến tai Đổng Thăng Hải nhỏ giọng nói:
- Ta quên nói cho ngươi biết, ngay tháng trước An Đông Ni đã quẳng sang công ty ta rồi.
- Ngươi nói cái gì?
Bỗng Đổng Thăng Hải biến sắc, nắm áo Lỗ Đạo Phu nói to:
- Làm sao An Đông Ni có thể đến công ty ngươi? Không phải hắn ta đang ở Anh sao?
- Chúng ta đều là người văn minh, không nên động thủ, như vậy là không tốt!
Lỗ Đạo Phu dùng hết sức đẩy Đổng Thăng Hải ra, nói:
- Ngươi phải biết rằng An Đông Ni sinh ra ở Malaysia , mà ta thì ở đó lại có một sân đấu quyền tốt.
Sau khi nói xong câu này Lỗ Đạo Phu phá lên cười, không nhìn Đổng Thăng Hải lại một cái rồi quay vào khoang thuyền, dường như y đã nắm chắc phần thắng của cuộc tỉ thí trong tay.
- Lão Đổng, sao vậy?An Đông Ni là ai?
Tại chỗ Đổng Thăng Hải đang thất thần như người mất hồn, Diệp Thiên gọi mấy câu mà ông không có chút phản ứng gì.
- Lần này Hải gia thảm rồi, thế nào mà lại gặp tên Ma Vương giết người kia chứ?
Tuy Chúc Duy Phong lo liệu không được tốt nhưng trong hội này cũng có biết đến thanh danh của An Đông Ni.
Hơn nữa rất dễ nhận thấy Chúc Duy Phong cũng nhìn ra An Đức Duy Kì là không được, lúc này đây lắc đầu xem ra gia sản mấy chục năm vất vả của Đổng Thăng Hải vào tay Lỗ Đạo Phu mất rồi.
Diệp Thiên bị Chúc Duy Phong làm cho tò mò, liền hỏi:
- Lợi hại như vậy sao? Người kia là như thế nào đây?
Phải biết rằng Diệp Thiên tận mắt thấy bản lĩnh của An Đức Duy Kì cũng muốn xem hắn ta một phen trắc trở, sau khi nghe Chúc Duy Phong nói thì rõ ràng An Đức Duy Kì không phải là đối thủ của người kia.
Chúc Duy Phong lắc đầu nói:
- Diệp Thiên, tên kia quả thực không phải là người, nếu nói có người thống trị thế giới võ đàn thì ngoài y ra không còn ai.
- Phải nói là hắc thị võ đàn chứ? Thống trị thế giới võ đàn chính là Thị Thái Sâm!
Diệp Thiên sửa cách nói của Chúc Duy Phong, nghề quyền anh và Hắc thị quyền khác nhau rất lớn.
- Thái Sâm? Thái Sâm và An Đông Ni so với hắn chỉ là cái rắm!
Đổng Thăng Hải sau khi nghe thấy Diệp Thiên nói như tỉnh lại:
- Thái Sâm ở trong ngục còn đánh không lại 3 quyền thủ của hắc thị, y dựa vào cái gì mà sánh với An Đông Ni.
- Lão Đổng, đừng kích động. Thái Sâm và Hắc thị quyền qua rồi.
Trong nước Diệp Thiên rất ít tiếp xúc với những võ đài bí mật nhưng hắn có xem qua trận đấu của Thái Sâm tốc độ mạnh yếu cũng không tồi.
- Đương nhiên là đã đánh qua, nếu không tôi đã không nói như vậy.
Tuy sắc mặt Đổng Thăng Hải còn hơi xám nhưng thần trí đã tỉnh lại miễn cưỡng để Diệp Thiên nói về chuyện tốt xấu của quyền thủ hắc thị.
Diệp Thiên lắc đầu, nếu không phải thấy các đệ tử Hồng môn thì hắn cũng thờ ơ mà lâu Diệp Thiên cũng chưa xem bói cho người khác.
- Ta kí rồi, sao thế ngươi không dám sao?
ở bên này Diệp Thiên còn đang nói chuyện với Đổng Thăng Hải thì bên kia Lỗ Đại Phu đã kí tên mình rồi y còn liếc nhìn Đổng Thăng Hải.
- Diệp gia, người tranh sức lực, Phật tranh nén nhang!
Đổng Thăng Hải nói nghiên túc:
- Cũng không thể để cho bọn giặc tây này coi thường người Hoa ta được.
Kỳ thực Đổng Thăng Hải nói như vậy cũng không phải là yêu nước, chẳng qua bởi vì Lỗ Đại Phu đưa ra điều kiện mà ông ta không thể từ chối được.
Phải biết rằng nếu thâu tóm được các tổ chức ngầm ở Malaysia và Indonesia thì Đổng Thăng Hải chính là người kinh doanh hắc quyền lớn nhất ở Châu Á.
Hơn nữa 1% cổ phần kia sẽ còn tăng lên nhiều đó đúng là miếng thịt béo bở không có lý do gì mà lại từ chối.
Còn như những lời của Diệp Thiên, Đổng Thăng Hải cho rằng không gì hơn là hắn muốn giúp mình, dù sao có thể thắng Lôi Chấn Nhạc và An Đức Duy Kì.
Diệp Thiên là nhân vật bậc nào, khi nghe Đổng Thăng Hải nói cũng không còn chủ ý gì, khoát tay áo nói:
- Được, tùy ông vậy, nhớ đến An Đức Duy Kì phải cẩn thận hơn là được.
- Diệp gia, ngài yên tâm đi, ngoài cuộc thi đấu trong nước thì An Đức Duy Kì cũng đã bất bại 280 trận rồi, người của Lỗ Đại Phu không có cách nào mà thắng được đâu.
Nhìn Diệp Thiên không đáp lời mình, Đổng Thăng Hải có chú thất vọng nhưng hắn cũng rất tin tưởng An Đức Duy Kì.
Dưới giữa sân hắc quyền thì thất bại đồng nghĩa với chết có quyền thủ bất bại cả mấy trăm cuộc nhưng chỉ một lần thất bại thì cũng vĩnh viễn biến mất trong hội.
Thực ra vào hồi đầu năm, người thống trị thế giới ngầm không phải người Châu Âu mà là người Trung Quốc, người đó tạo tao thế giới ngầm cũng là một kì tích.
Người đó gọi là Lâm Uy Nhĩ Trương, sinh năm 1907 có chiến tích ghi lại toàn thắng 476 trận, trong đó đánh gục 241 đối thủ.
Lâm Uy Nhĩ Trương sinh ra ở Trung Quốc, cao 1m82, nặng 68kg, đường tiến công vô cùng phong phú.
Năm 1946, Lâm Uy Nhĩ Trương lấy chiến tích bất bại rời khỏi võ đài và sáng tạo ra thần thoại quyền anh.
Nhưng Lâm Uy Nhĩ Trương chết vào năm 1971 thọ 63 tuổi kinh nghiệm chiến đấu đã trải qua từ nhỏ đến lớn.
Mặt khác còn có Phất Lan Khắc Trần sinh ra ở Đài Loan, thích được người khác gọi là Đường Long chẳng qua là sợ người ta gọi là Sa Ngư.
Bất cứ biệt danh gì cũng không nói hết sự hung tàn của y. Thời kì y thống trị quyền anh, công nhận là đó là thời kì phát triển nhất của quyền anh trong hắc quyền.
Phất Lan Khắc Trần có ảnh hưởng cực mạnh ở thế kỉ XIX, tất cả những trận đấu của y đều không quá 4 phút, là quyền thủ mạnh nhất và không gì có thể sánh được.
Còn Đường Long 97 trận thắng 96 trận thua 1 trận, đánh gục 95 đối thủ. Đối với những quyền thủ mà nói thì Trần là ác mộng, chỉ có một người còn sống đi ra khỏi võ đài.
Truyền thuyết Đường Long đã từng tỉ thí với Lý Tiểu Long, lúc hai bên đánh gần Đường Long bị một lực hơn 1600 kg đá ra khỏi võ đài mà thật giả thì chỉ có hai bên mới biết được.
Lý Tiểu Long từng đóng bộ phim nổi tiếng Đường sơn đại huynh mà nhân vật chính gọi là Đường Long , đây chính là Lý Tiểu Long đã sáng tạo ra từ Đường Long để tỏ sự tôn kính.
Nhưng ở tập 97 Đường Long lên võ đài thì đối thủ lại có danh hiệu “ Máy ủi đất” Khắc Lý Tư.
Nhưng Khắc Lý Tư cực kỳ nham hiểm, khi lên võ đài đã chạy nước rút tốc độ trăm mét để tránh né đường tiến công của Đường Long, sau 10 phút Đường Long yếu sức thì sự nghiệp đánh đấm cả đời đã mất.
Sau những năm 80, các trận đấu trong hắc quyền của người Trung Quốc suy giảm dần, trừ Lôi Chấn Nhạc một thời hiển hách cũng không còn ai có thể thống trị các quyền thủ hắc quyền.
Hắc thị quyền vào những năm 90, nghiên cứu các loại phương pháp huấn luyện đã có sự biến hóa lớn mà dường như các quyền thủ của vài thập niên trước không còn giá trị.
Cho nên với Đổng Thăng Hải mà nói, chỉ cần An Đức Duy Kì không gặp phải 3 quyền thủ dẫn đầu thì khả năng thắng là rất lớn.
Cầm văn bản Lỗ Đại Phu đã kí, Đổng Thăng Hải nhìn cẩn thận các điều khoản, đây không phải chuyện đùa, ngộ nhỡ bị y giở trò thì không thể nói rõ với nhau được.
Kiểm tra tiền đặt cược của Lỗ Đại Phu, Đổng Thăng Hải ký tên mình, văn bản gồm 3 phần, ngoài phần ông và Lỗ Đại Phu thì còn có một phần lưu số hiệu của nữ vương Y Lệ Toa Bạch.
- Được rồi, các bạn của tôi, đến giờ đại hội rồi!
Chứng kiến hai người đã kí vào văn bản xong, Khắc Lai Môn vỗ tay:
- Tôi cam đoan, hôm nay họp không hơn nửa tiếng, 11 rưỡi mọi ngươi có thể đi ăn cơm trưa.
- Khắc Lai Môn tiên sinh, giữa trưa sẽ không phân khu vựa bàn nữa chứ?
Chúc Duy Phong nửa thực nửa đùa, ông ta không quên chuyện chính mình bị phân ở phòng, từ đầu đến cuối thì đây chính là phân biệt đối xử.
- Đương nhiên là không.
Khắc Lai Môn cười nói:
- Nguyên nhân là do khu vực dùng bữa sáng là nói dùng cơm trưa và tiệc tối sẽ là nơi cử hành yến tiệc.
Còn lại sau khi ăn cơm trưa, mọi người có thể dạo chơi trong sảnh, các phương tiện ở đây còn tốt hơn ở Las Vegas.
Nghiên chỉnh mà nói, Khắc Lai Môn là người làm ăn lớn cho dù hành động của Diệp Thiên vừa rồi là thất lễ nhưng ông ta cũng không biểu lộ sự khó chịu.
- Khắc Lai Môn không cho phép ông cướp đoạt công việc buôn bán của chúng tôi, hãy coi chừng bọn Hán Tư Phúc đi.
Phần kí tên này Lỗ Đạo Phu luôn mỉm cười trên mặt và vui đùa cùng Khắc Lai Môn, tâm trạng của y có vẻ khá tốt.
- Làm sao mà có thể cướp việc làm ăn buôn bán được của các vị bằng hữu đây được? Mọi người cứ trò chuyện trước đi, tôi sẽ vào chuẩn bị một chút.
Khắc Lai Môn nhún vai đi vào khoang thuyền, bên trong có rất nhiều người tai to mặt lớn nên ông ta cũng không dám để họ đợi lâu.
Còn Lỗ Đại Phu cũng lui về phía sau 2 thước, đến trước mặt Đổng Thăng Hải cười nham hiểm:
- Ta không ngại nói trước cho ngươi biết một tin.
Đổng Thăng Hải nói:
- Lỗ Đạo Phu, tin gì? Đừng nói với ta là ngươi muốn nuốt lời?
- Không … không ta e là ngươi sẽ đổi ý.
Lỗ Đạo Phu ghé gần đến tai Đổng Thăng Hải nhỏ giọng nói:
- Ta quên nói cho ngươi biết, ngay tháng trước An Đông Ni đã quẳng sang công ty ta rồi.
- Ngươi nói cái gì?
Bỗng Đổng Thăng Hải biến sắc, nắm áo Lỗ Đạo Phu nói to:
- Làm sao An Đông Ni có thể đến công ty ngươi? Không phải hắn ta đang ở Anh sao?
- Chúng ta đều là người văn minh, không nên động thủ, như vậy là không tốt!
Lỗ Đạo Phu dùng hết sức đẩy Đổng Thăng Hải ra, nói:
- Ngươi phải biết rằng An Đông Ni sinh ra ở Malaysia , mà ta thì ở đó lại có một sân đấu quyền tốt.
Sau khi nói xong câu này Lỗ Đạo Phu phá lên cười, không nhìn Đổng Thăng Hải lại một cái rồi quay vào khoang thuyền, dường như y đã nắm chắc phần thắng của cuộc tỉ thí trong tay.
- Lão Đổng, sao vậy?An Đông Ni là ai?
Tại chỗ Đổng Thăng Hải đang thất thần như người mất hồn, Diệp Thiên gọi mấy câu mà ông không có chút phản ứng gì.
- Lần này Hải gia thảm rồi, thế nào mà lại gặp tên Ma Vương giết người kia chứ?
Tuy Chúc Duy Phong lo liệu không được tốt nhưng trong hội này cũng có biết đến thanh danh của An Đông Ni.
Hơn nữa rất dễ nhận thấy Chúc Duy Phong cũng nhìn ra An Đức Duy Kì là không được, lúc này đây lắc đầu xem ra gia sản mấy chục năm vất vả của Đổng Thăng Hải vào tay Lỗ Đạo Phu mất rồi.
Diệp Thiên bị Chúc Duy Phong làm cho tò mò, liền hỏi:
- Lợi hại như vậy sao? Người kia là như thế nào đây?
Phải biết rằng Diệp Thiên tận mắt thấy bản lĩnh của An Đức Duy Kì cũng muốn xem hắn ta một phen trắc trở, sau khi nghe Chúc Duy Phong nói thì rõ ràng An Đức Duy Kì không phải là đối thủ của người kia.
Chúc Duy Phong lắc đầu nói:
- Diệp Thiên, tên kia quả thực không phải là người, nếu nói có người thống trị thế giới võ đàn thì ngoài y ra không còn ai.
- Phải nói là hắc thị võ đàn chứ? Thống trị thế giới võ đàn chính là Thị Thái Sâm!
Diệp Thiên sửa cách nói của Chúc Duy Phong, nghề quyền anh và Hắc thị quyền khác nhau rất lớn.
- Thái Sâm? Thái Sâm và An Đông Ni so với hắn chỉ là cái rắm!
Đổng Thăng Hải sau khi nghe thấy Diệp Thiên nói như tỉnh lại:
- Thái Sâm ở trong ngục còn đánh không lại 3 quyền thủ của hắc thị, y dựa vào cái gì mà sánh với An Đông Ni.
- Lão Đổng, đừng kích động. Thái Sâm và Hắc thị quyền qua rồi.
Trong nước Diệp Thiên rất ít tiếp xúc với những võ đài bí mật nhưng hắn có xem qua trận đấu của Thái Sâm tốc độ mạnh yếu cũng không tồi.
- Đương nhiên là đã đánh qua, nếu không tôi đã không nói như vậy.
Tuy sắc mặt Đổng Thăng Hải còn hơi xám nhưng thần trí đã tỉnh lại miễn cưỡng để Diệp Thiên nói về chuyện tốt xấu của quyền thủ hắc thị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.