Thiên Tài Tướng Sư

Chương 897: Kỷ lục đấu giá (1)

Đả Nhãn

29/08/2013

- Ồ, Lý tiên sinh, ý của tôi không phải là như vậy.

Hanh Lợi nhìn thấy người đang fuck mình là Lý Siêu, cũng bị dọa cho nhảy ngược, hắn chẳng qua là một cái thằng cha đấu giá sư nho nhỏ mà thôi, với tầm ảnh hưởng của Lý Siêu, sợ là có thừa thủ đoạn để hắn không còn đứng được trong cái nghề này nữa.

Lúc này Hanh Lợi sao còn tâm trạng đi làm khó dễ Diệp thiên, vội vàng nói:

- Nếu các vị đã không có ý kiến gì, vậy vật phẩm đấu giá kia có thể chấp nhận được, đấu giá chính thức bắt đầu, vật phẩm này giá khởi điểm là 10 ngàn đôla….

- Chậm đã!

Ngay lúc Hanh Lợi muốn hết lên để ra giá khởi điểm, Diệp Thiên cắt đứt lời hắn:

- Hanh Lợi, viên thuốc cùng cái lọ, cả thể khởi điểm bán 100 ngàn thiếu một phân cũng không được!

- Cái gì 100 ngàn đôla Hồng Kông?

Hanh Lợi lòng đen lòi ra, hôm nay toàn bộ phách phẩm đều ra giá khởi điểm là 10 ngàn, chả có nhẽ cái bình ngọc nhìn cùi bắp này lại có giá trị lớn hơn cả hai cái bình sứ đời Thanh?

Nhưng quy tắc cuộc chơi là do con người định ra, lúc đầu cũng không có nói tất cả vật phẩm đều phải có giá khởi điểm là 10 ngàn, khẽ liếc qua Lý Siêu, Hanh Lợi nuốt nước bọt đánh ực, nói:

- Xem ra Diệp tiên sinh rất tự tin vào phách phẩm của mình, vậy như ngài mong muốn, vật phẩm của Diệp tiên sinh giá khởi điểm 100 ngàm đôla Hồng Kông.

Diệp Thiên lần này lại cắt đứt lời của Hanh Lợi nói:

- Hanh Lợi tiên sinh, ngài lại nhầm rồi, ta nói là 100 ngàn, chứ không nói là 100 ngàn đôla Hồng Kông.

Lần này người cười khổ không chỉ một mình Hanh Lợi, ngay cả Lý Siêu cũng đã hiểu ý tứ của Diệp Thiên, đồ vật này Diệp Thiên có thể lấy ra, nhưng cũng muốn mình bỏ một cái giá đắt, đương nhiên, với giá trị của viên đan dược này, cho dù có nhiều tiền hơn nữa, Lý Siêu cũng sẽ không hề chớp mắt một cái.

- Đôla Mỹ? Diệp tiên sinh, ngài chắc chắn?

Hanh lợi lúc này đã hoàn toàn trợn tròn mắt.

- Đương nhiên, báo giá đi!

- Hảo vật phẩm tiếp theo là do Diệp tiên sinh cung cấp, giá khởi điểm là 100 ngàn đôla Mỹ.

Hanh Lợi cũng không có tiếp tục tự làm mình mất mặt, kệ xừ cái thằng cha Diệp Thiên ba trợn ra cái giá dọa người, cho dù là vật phẩm này chẳng đáng giá như thế, cũng chẳng ảnh hưởng đến mình, dù sao thì giá cũng là người ta ra, còn nếu đồng ý mua thì cũng éo thể trách mình.

- 150 ngàn đô!

Hanh Lợi còn chưa có nghĩ hết, lập tức một âm thanh vang lên, Lý Siêu còn chưa ngồi xuống, liền lập tức hô giá lên, loại vội vàng này ngay lập tức khiến toàn trường kinh ngạc, người luôn được biết tới là một người trầm ổn như Lý Siêu, từ khi nào lại trở nên thất thố như vậy chứ?

Hang Lợi cũng không nghĩ tới Lý Siêu lại có thể trả một cái giá trên trời như vậy, sửng sốt một hồi lâu, mới mở miệng nói:

- 150 ngàn lần 1, Lý tiên sinh ra giá 150 ngàn đôla!



- Huyền Băng, đồ vật kia, em có thể sử dụng được!

Diệp Thiên trong tai bỗng nhiên truyền đến một thanh âm, không khỏi quay đầu hướng về góc đó nhìn lại, hóa ra là âm thanh của thanh niên Trang Duệ kia, đang cùng nói chuyện với người bạn gái.

- Làm gì có thuốc gì nhiều tiền như vậy?

Cô gái xinh đẹp tên Huyền Băng kia đối với hành động của bạn trai nhỏ giọng nói:

- Thứ này có gì đặc biệt chứ, hơn nữa nếu cùng Lý Siêu đấu đá, ông nội mà biết được sẽ phát hỏa lên đó.

- Anh cũng không biết thuốc có tác dụng gì, nhưng anh cảm giác thứ này vô cùng tốt, tùy nàng vậy!

Trang Duệ lắc lắc đầu, cùng không có tiếp tục miễn cưỡng bạn gái bên người,chính hắn cũng chỉ mới đọc qua Đổ Thạch Quyển, ngay cả bản thân cùng gia đình, danh vọng xa xa không thể đú cùng Lý Siêu được.

- Người này cũng hiểu được cái gì có thể lấy cái gì có thể không.

Nghe được đoạn đối thoại của hai người Trang Duệ, Diệp Thiên cười nhạt, quay đầu đem lực chú ý xuống đài đấu giá, nếu Diệp Thiên đoán không sai, người thanh niên kia dị năng hẳn là có thể cảm ứng được sự tồn tại của linh khí.

- 150 ngàn đô lần một, 150 ngàn đô lần hai! Còn ai ra giá khác không?

Với địa vị của Lý Siêu ở Hồng Kông, việc hắn muốn làm, còn chưa có người đủ dũng khí đi phá, Hanh Lợi ngay cả hai lần hô cũng không hề có ai đáp lại, giơ tay lên cao đang định đập chiếc chùy đấu giá xuống tuyên bố đấu giá vật phẩm thành công.

- 500 ngàn đô la Mỹ…

Chính là Hanh Lợi chùy con chưa hạ xuống, một thanh âm cao ngất vang lên.

- Ai, ai trả 500 ngàn đô vậy?

- Ai lớn mật như vậy, những 500 ngàn đô cơ à.

- Giám cùng Lý Siêu tranh dành, người này khí phách thật là lớn đấy!

Trong tràng toàn bộ mọi người đều bị thanh âm hấp dẫn, vô số ánh mắt theo tiếng hô nhìn lại, nhưng vừa nhìn, mọi người nhất thời đều há mồm trợn mắt, bởi vì người kêu giá đúng là vị thanh niên ngồi bên cạnh Diệp Thiên, tuổi còn trẻ vô cùng.

Trong trường rất nhiều người đều nghe người trẻ tuổi kia gọi Diệp Thiên là sư phụ, đây chẳng phải là nói, bọn họ đang liên kết để ép giá sao, sư phụ bán, đệ tử đẩy giá, chẳng phải là ăn giầy ăn cả bít tất sao?

Phải biết rằng, đây chính là từ thiện đấu giá, cho dù giá đánh cao tới đâu, tiền cũng đều được quyên đi mà thôi, hơn nữa Diệp Thiên hô lên cái giá này, Lý Siêu 8 9 phần mười sẽ không tiếp tục báo giá, điều này chẳng khác nào Diệp Thiên tự mình muốn bỏ ra 500 ngàn đô làm từ thiện rồi.

- Vị tiên sinh này, ngài chắc chắn là muốn mua với giá 500 ngàn đô? Chuyện này không phải có thể chém được đâu nha.

Trên đài Hanh Lợi cũng bị dọa một trận mồ hôi ướt đầm, hắn mặc dù là hỏi Chu Khiếu Thiên, nhưng ánh mắt lại luôn dán trên người Diệp Thiên.

Quay mắt về phía Hanh Lợi, Diệp Thiên nhún vai, không thèm để ý chút nào nói:

- Nhìn ta làm gì vậy? Khiếu Thiên là đệ tử của ta, có thể cậu ta cảm thấy thứ này có chỗ tốt nào đó?



- Một trăm ngàn đô la khởi điểm còn chưa phải là đủ sao?

- Người này điên rồi sao? Liệu Lý tiên sinh có cùng hắn đú không đây?

Diệp Thiên lời nói khiến toàn tràng một trận xôn xao, chẳng qua là một cái bình ngọc nho nhỏ, coi như bên trong là linh dược đi, cũng không đáng 100 ngàn đô. Nhưng nghe xong lời Diệp Thiên, dường như thứ này bán với giá đó còn có chút quá rẻ mạt thì phải, ngoài Đường Văn Viễn biết được nội tình cũng chỉ có Lý Siêu, ngoài ra tất cả mọi người đều lắc đầu chán nản.

- Hanh Lợi tiên sinh, 500 ngàn đô, tôi một câu cũng không đùa, ngài không tin lời tôi nói, tôi xuất ra đủ 500 đô tại đây luôn sao phải xoắn!

Lúc này Chu Khiếu Thiên cũng mở miệng nói chuyện, đúng như lời Diệp Thiên, thứ này nếu bán 150 ngàn là quá tiện nghi cho người mua, bởi vì viên thuốc này chính là hắn đưa cho Diệp Thiên.

Phải biết rằng, Chu Khiếu Thiên còn chưa tiến vào tiên thiên chi cảnh, vô luận là thiên địa linh khí trong tụ linh trận hay những đan dược do Cẩu Tâm Gia luyện chế ra đối với hắn có tác dụng rất lớn, bán đi một viên, chẳng khác nào chính hắn dùng bị thiếu đi một viên.

- Không… Không cần, ngài có thể xác định lời mình nói … chuẩn là được!

Hanh Lợi biết thế lực của Diệp Thiên, hành động của Chu Khiếu Thiên chắc chắn là do hắn bày mưu tính kế, tự nhiên là không giám nghi ngờ, lập tức nói:

- Vị tiên sinh này ra giá 500 ngàn đô, còn vị tiên sinh nào trả thêm không?

Ngay lúc Hanh Lợi nghĩ rằng chắc chẳng có thằng điên nào tăng giá nưa đâu, thanh âm còn chưa dứt, thanh âm Lý Siêu lại vang lên:

- Tôi trả 3 triệu đô, tất cả đều là ủng hộ nhân dân bị thiên tai, hi vọng số tiền này có thể được dùng đúng mục đích.

- Ba… Ba triệu?

- Bố vợ ơi, con không nghe nhầm chứ? Đây là usd đấy.

- Chuyện gì xảy ra, như thế nào 500 ngàn tăng vọt lên 3 triệu chứ?

Lý Siêu lời vừa nói ra khỏi miệng, trong đại sảnh yên tĩnh chỉ chốc lát, lúc sau giống như một quả bom nổ dầm một phát, một làn sóng âm không thể kìm hãm bạo phát ra, tiếng than sợ hãi, những âm thanh nghi ngờ liên tục vang lên, tràn ngập trong toàn trường đấu giá.

Nếu như đổi lại là Văn Loan Hùng hô lên 3 triệu đô, có lẽ mọi người còn không giật mình như vậy, bởi vì thân ông ta vốn là một người rộng lượng trứ danh, nhưng Lý Siêu, vốn là một thương nhân luôn cần cù tiết kiệm, ngoài việc buôn bán, ông ta cũng chẳng có làm cái gì hết.

- Ba… Ba triệu đô? Lý tiên sinh, ngài ra giá 3 triệu đô?

Hanh Lợi không dám tin vào tai mình nữa, những lời này nếu không phải chính tai nghe được từ miệng đối phương, hắn cũng không bao giờ tin, cái bình lởm lởm trước mặt này, rốt cuộc là có cái shit gì bên trong chứ, sao giá tận 3 củ đô vậy, điều này tương đương với hơn hai tỷ đôla Hồng Kông.

- Đúng, chính là Ba triệu đô la Mỹ.

Lý siêu cười cười, nhìn về phía chủ nhân của đêm đấu giá nói:

- Hà tước sĩ, ngài không ngại nhận khoản tiền này chứ?

Trên đài Hanh Lợi căn bản sẽ không có tư cách đối thoại trực tiếp với Lý Siêu, hơn nữa Lý Siêu cũng không phải loại người quá mức để ý tới cái con số 3 củ đô nho nhỏ kia.

Nghe Lý Siêu nói thế, trong tràng nhất thời mọi người đều sinh ra một loại ảo giác, giống như Lý Siêu ra cái giá này, chỉ đơn thuần là cứu tế người gặp thiên tai mà thôi, trừ một vài người ít ỏi, đại bộ phận chú ý lực đều tập trung lên người Lý Siêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tài Tướng Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook