Chương 769: Một người khác
Đả Nhãn
10/06/2013
- Muốn chạy ư? Chỉ là 1 con dơi nhỏ, có thể chạy thoát khỏi bàn tay ta à?
Trên mặt Đinh Hồng lộ ra nụ cười lạnh, sau khi ông ta cảm nhận được trong trời đất có 1 linh khí tia dao động thì đã quyết định, chỉ cần là người tu luyện thấp hơn ông ta thì ông ta sẽ giết chết ngay.
Phải biết rằng, chỉ 1 chỗ linh mạch linh thạch thuộc tính kim này cũng đủ để cho truyền nhân đạo Nho chính thống của Luyện Các Khí luyện đến ngàn năm, vì thế Đinh Hồng mới dám đắc tội với đại môn phái trong kết giới Thần Châu, càng không nói đến mấy bọn nước ngoài nhãi nhép này.
Đối với lời nói Đinh Hồng, Kurt giống như là không nghe thấy, trong lòng hắn ta lúc này chỉ có 2 chữ “chạy trốn”!
Thân là bá tước của Huyết tộc, Kurt rất quen thuộc đối với mùi vị máu người, mạng sống trên thế giới này chỉ cần không phải của động vật máu lạnh, hắn đều có thể thông qua máu mà cảm ứng được đối phương.
Đây cũng là nguyên nhân chính mà Kurt một mực truy đuổi tung tích Diệp Thiên, thế nhưng sự xuất hiện của Đinh Hồng lại khiến hắn hồn bay phách lạc, người này giống như là u hồn, không có 1 chút dấu hiệu nào của sự xuất hiện, trong lòng Kurt sinh ra 1 cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Thân thể Kurt cực kỳ gầy gò, lúc này bột phát sức mạnh cực lớn, trong miệng phát ra 1 tiếng khiển trách, 2 tay như biến thành 1 đôi cánh rộng, hai chân bắn lên trên mặt đất, thân thể như viên đạn bắn ra.
Chỉ có điều thân thể Kurt còn chưa lao đi được 2 mét đột nhiên cảm thấy gáy tê rần, khí lực toàn thân đột nhiên như bị rút hết, toàn thân xụi xuống.
- Trước mặt ta, người muốn chạy ư?
Đinh Hồng đứng tại chỗ cười lạnh, thân thể hình như vẫn chưa động đậy, nhưng tay phải của ông ta lại nắm chặt cổ của Kurt, tựa như cầm cổ con gà vậy.
A a!
Trong cổ họng Kurt phát ra âm tiết không hề có ý nghĩa gì, khuôn mặt đỏ lên, chỉ có điều cổ họng bị nắm, hắn ta định nói xin lỗi nhưng cũng không nói ra được, trong mắt tràn đầy tia sợ hãi.
Phải biết rằng, vào cái thời đại càng ngày càng ô nhiễm nghiêm trọng này, linh lực trong máu trong cơ thể bọn họ cũng giảm bớt dần, nên càng làm khó những người trong Huyết Tộc thăng tiến cấp bậc, rất nhiều người thậm chí đến đẳng cấp nam tước thấp nhất cũng không đạt được.
Mà Kurt thân là bá tước trong Huyết tộc, trong xã hội hắc ám đã có thể được coi là nhân vật lớn, trong Huyết tộc sức chiến đấu cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng sau khi thân thể nằm trong tay người nay, hắn rõ ràng không thể trốn chạy được, thực lực này chỉ sợ đến chủ nhân của hắn là công tước của Huyết tộc cũng không thể so sánh với được.
- Người trẻ tuổi, không phải chạy trốn đâu, trong tay của ta người chạy không nổi đâu!
Tiện tay ném Kurt trên mặt đất, sắc mặt Đinh Hồng vui vẻ hỏi:
- Thành thật trả lời ta mấy câu, có lẽ tâm trạng ta tốt, sẽ bỏ qua cho ngươi cũng không chừng.
- Ông… ông có lời gì muốn hỏi tôi?
Kurt sớm bị doạ đến vỡ mật, hắn vì truy lùng Diệp Thiên mà tới, không ngờ ở đây còn có lão già này, nghe thấy ngữ điệu của người này, chắc hắn là trưởng bối sư môn của người vừa rồi.
Kurt biết, những người tu đạo ở Thần Châu truyền nhân không giống như trong gia tộc hắn, coi trọng chính là thân phận sư môn, thế nhưng hai người có 1 điểm tương đồng, thì ai mạnh người ấy làm vua.
Tu vi người trung niên trước mắt cao hơn Diệp Thiên nhiều, bời vì Kurt có thể cảm nhận được, ánh mắt người này không khỏi nhìm chằm chằm vào tâm hạch mình, điều này khiến chỗ lưng hắn không tự chủ nổi toát mồ hôi lạnh.
- Thứ nhất, sao ngươi lại đến đây?
Đinh Hồng nghĩ nghĩ, duỗi 1 ngón ta ra, nói:
- Thứ hai, là do tự ngươi đến à? Ta nhớ rõ gia tộc Dracula người hình như không phải yếu như vậy mà?
Tuy nhiên phóng thần thức ra, bao trùm mấy chục km xung quanh, cũng không phát hiện nguyên khí dao động, nhưng Đinh Hồng cũng không dám khinh thường, chỗ linh mạch này, đối với ông ta quả thực quá quan trọng.
Tròng mắt Kurt đảo 1 hồi, mở miệng nói:
- Nếu… nếu như tôi trả lời, ông sẽ thả tôi chứ?
Ngươi có sự lựa chọn sao?
Đinh Hồng nghe vậy sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt như dao sắc nhìn vào tâm hạch Kurt, thản nhiên nói:
- Không nói, bây giờ ngươi sẽ chết.
Kurt rùng mình 1 cái, hắn có thể hận ra người trước mặt này coi thường sinh mệnh, vội vàng nói:
- Vâng, tôi nói, việc làm ăn của chủ nhân tôi bị người ta làm hỏng, tôi theo chủ nhân đến Siberia.
- Chủ nhân người? Cũng là người trong Huyêt Tộc à? Hắn tên là gì?
Đinh Hồng sửng sốt 1 chút, năm đó ông cũng từng gặp người tu luyện nước ngoài, trong đó có vài người của Huyết tộc, trong đó có 1 vài người, đến ông ta cũng khó đỡ lại được.
- Chủ nhân tôi tên là Dracula, cũng là tộc trưởng của gia tộc Dracula, xin ngài nể mặt chủ nhân tôi, tha cho tôi lần này mạo muội quấy rầy ngài.
Thái độ Kurt cực kỳ thấp, hắn cũng không dám có ý dùng chủ nhân của mình để uy hiếp ông ta, vì hắn hiểu, đến vị trí như người trước mặt này, uy hiếp chỉ phản tác dụng mà thôi.
- Dracula? Hình như nghe qua cái tên này rồi? Thế nhưng hắn hình như chết rồi thì phải?
Đinh Hồng có chút ngạc nhiên, vào hơn 100 năm trước người phương tây tiến vào Thần Châu, ông đã từng gặp qua 1 vị cao nhân Kim Đan tranh đấu với đại công tước của Huyết Tộc, tên đại công tước đó hình như tên là Dracula, tu luyện năm đó, hình như còn cao hơn ông ta bây giờ 1 bậc.
Ngài nói là lão tộc trưởng ạ?
Sau khi nghe thấy Đinh Hồng nói thế, Kurt thuận miệng nói ra, chỉ có điều vừa nói ra, hắn liền ý thức được là sai rồi.
- Lão tộc trưởng, ha ha, hoá ra là tộc trưởng của các ngươi đều tên là Dracula à?
Đinh Hồng phá lên cười ha ha, trong ánh mắt lộ ra tia sát khí, nếu như là lão quỷ hút máu năm đó, ông còn kiêng nể 3 phần, nhưng là hậu nhân của hắn ta, Đinh Hồng không sợ chút nào cả.
Nhe rằng cười, thân thủ Đinh Hồng chộp vào Kurt, 5 chỉ phong thấu bắn ra, bao phủ Kurt, ngoài miệng ra, thân thể của hắn như là bị thi triển thuật định thân, cả ngón tay cũng không có cách nào cử động được.
- Không, ông không thể giết tôi được!
Cảm nhận được sát khi Đinh Hồng mạnh hơn, Kurt nghẹn ngào kêu lên:
- Tôi tuy rằng đắc tội với đệ tử của ông, nhưng tôi vẫn chưa làm hại cậu ta, đó đều do chính phủ Nga làm, không liên quan đến tôi!
- Đệ tử của ta?
Ngón trỏ tay trái móc lên, đang định đánh nát tâm hạch Kurt, Đinh Hồng bỗng nhiên dừng tay lại, vẻ mặt kinh ngạc hỏi:
- Nói hươu nói vượn, Đinh mỗ 1 mình đến đây, làm gì có đệ tử nào?
Mặc dù lúc đến Siberia, Đinh Hồng có gặp Vân Hoa Đồng 1 lần, thế nhưng sau khi biết vị trí mỏ vàng, ông ta liền đi luôn đến nơi này.
Bây giờ Vân Hoa Đồng còn ở lại Siberia tìm Trần Hỉ Toàn, muốn mua lại quyền sở hữu mỏ vàng này, cũng không theo ông ta đến đây.
Đương nhiên, đối với Đinh Hồng mà nói, quyền sở hữu mỏ vàng không có ý nghĩa gì, kể cả là của người khác, ông ta cũng vẫn khai thác.
- Người đó không phải đệ tử của ông à?
Huyết tộc hấp thụ linh lực từ cơ thể người sống, rất nhạy cảm mới cảm ứng hơi thở loài người, cho nên sau khi nghe thấy những lời Đinh Hồng nói, Kurt kêu lên:
- Trên người cậu ta rõ ràng có linh lực người phương Đông, sao có thể không phải là đệ tử của ông được?
Kurt đặc biệt tin tưởng mình không nhìn nhầm, người nọ mặc dù có gương mặt của người phương tây, nhưng tu luyện công phu tuyệt đối tương đồng với người trước mặt này.
- Quả nhiên có người trong đồng đạo đến đây?
Đinh Hồng nhíu chặt hai chân mày lại, sau khi gặp Kurt, ông ta cảm thấy có chút không đúng, bởi vì trong phạm vi cách mỏ vàng hơn 10km phát giác linh khí dao động.
Mà chỗ xuất hiện Kurt lại cách mỏ vàng khoảng 13km, dựa vào tốc độ của hắn ta khó mà có thể trong nháy mắt đã chạy được khoảng cách như thế, nói cách khác, người xuất hiện trước đó hẳn không phải là người trong Huyết tộc này.
Sau khi trầm ngầm 1 lúc, Đinh Hồng nhìn về phía Kurt, hỏi:
- Người đó bộ dạng thế nào?
Hắn.. hắn có tướng mạo là người phương tây.
Kurt đáp.
- Nói hươu nói vượn, người luyện đạo, làm sao có thể là người phương tây được?
Đinh Hồng nghe vậy giận giữ, cái nên quỷ hút máu này lẽ nào lại đùa mình? Hệ thống tu luyện phương đông tự thành nhất phái, không phải người Hoa không thể luyện thành chân khí, người phương tây căn bản không thể vào đường này được.
Tôi không lừa ngài đâu, đúng là không có!
Nhìn thấy trong mắt Đinh Hồng lộ tia sát khí, Kurt liền nói:
- Chủ nhân nói, tướng mạo người này trải qua biến hoá, hắn chính là người phương đông các ông!
Đinh Hồng sửng sốt 1 chút, nói thế này có thể chấp nhận được, sau khi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, thực sự có thể thay đổi cốt cách tướng mạo, đây chỉ là 1 chút tài mọn thôi.
- Vù, vù vù…
Đang lúc Đinh Hồng tiếp tục truy vấn, lỗ tai đột nhiên đứng thẳng lên, ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời xa xa.
Hình như lúc Đinh Hồng ngẩng đầu lên, 3 loạn tên lửa cũng xuất hiện trong tầm mắt của ông ta, 3 làn khói trắng dài cũng hướng vào vị trị hai người mà bay tới.
- Còn có cả phục binh à?
Ánh mắt Đinh Hồng lộ ra tia lạnh lùng, nhưng không sợ chút nào, giơ tay chộp lấy Kurt, nhấc lên 1 cái, đã ném Kurt lên trên không trung.
- Cứu… cứu mạng!
Sau khi bị Đinh Hồng nắm cổ, sức lực Kurt cũng không thể thi triển được, tuy nhiên sau khi bị ném thì hồi phục lại sức lực, nhưng lực mạnh vẫn khiến hắn không thể nào thay đổi phương hướng được.
Miệng kêu lên vài tiếng bất lực, Kurt chỉ có thể trơ mắt nhìn mình đang bay vào loạt tên lửa trước mặt.
Bùm! Rầm rầm!
Tốc độ tên lửa bay cực nhanh, thoáng chốc đã đụng vào thân thể Kurt.
Do Đinh Hồng ném thẳng, sau khi đụng nổ tên lửa thứ nhất, lại liên tiếp đụng vào 2 tên lửa sau nữa, tiếng nổ ầm ầm vang vọng trời đất, mắt thường có thể nhìn thấy được không khí chấn động cuộn sóng tầng tầng lớp lớp.
- Đây là loại bom gì vậy?
Đinh Hồng đứng trên mặt đất, bị tiếng nổ kinh động trời đất làm cho hoảng sợ, ông ta nhớ năm đó sau khi mình trở về kết giới Thần Châu, trên đời này hình như chưa có vũ khí nào có thể uy hiếp đến sự an toàn của mình.
Trên mặt Đinh Hồng lộ ra nụ cười lạnh, sau khi ông ta cảm nhận được trong trời đất có 1 linh khí tia dao động thì đã quyết định, chỉ cần là người tu luyện thấp hơn ông ta thì ông ta sẽ giết chết ngay.
Phải biết rằng, chỉ 1 chỗ linh mạch linh thạch thuộc tính kim này cũng đủ để cho truyền nhân đạo Nho chính thống của Luyện Các Khí luyện đến ngàn năm, vì thế Đinh Hồng mới dám đắc tội với đại môn phái trong kết giới Thần Châu, càng không nói đến mấy bọn nước ngoài nhãi nhép này.
Đối với lời nói Đinh Hồng, Kurt giống như là không nghe thấy, trong lòng hắn ta lúc này chỉ có 2 chữ “chạy trốn”!
Thân là bá tước của Huyết tộc, Kurt rất quen thuộc đối với mùi vị máu người, mạng sống trên thế giới này chỉ cần không phải của động vật máu lạnh, hắn đều có thể thông qua máu mà cảm ứng được đối phương.
Đây cũng là nguyên nhân chính mà Kurt một mực truy đuổi tung tích Diệp Thiên, thế nhưng sự xuất hiện của Đinh Hồng lại khiến hắn hồn bay phách lạc, người này giống như là u hồn, không có 1 chút dấu hiệu nào của sự xuất hiện, trong lòng Kurt sinh ra 1 cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Thân thể Kurt cực kỳ gầy gò, lúc này bột phát sức mạnh cực lớn, trong miệng phát ra 1 tiếng khiển trách, 2 tay như biến thành 1 đôi cánh rộng, hai chân bắn lên trên mặt đất, thân thể như viên đạn bắn ra.
Chỉ có điều thân thể Kurt còn chưa lao đi được 2 mét đột nhiên cảm thấy gáy tê rần, khí lực toàn thân đột nhiên như bị rút hết, toàn thân xụi xuống.
- Trước mặt ta, người muốn chạy ư?
Đinh Hồng đứng tại chỗ cười lạnh, thân thể hình như vẫn chưa động đậy, nhưng tay phải của ông ta lại nắm chặt cổ của Kurt, tựa như cầm cổ con gà vậy.
A a!
Trong cổ họng Kurt phát ra âm tiết không hề có ý nghĩa gì, khuôn mặt đỏ lên, chỉ có điều cổ họng bị nắm, hắn ta định nói xin lỗi nhưng cũng không nói ra được, trong mắt tràn đầy tia sợ hãi.
Phải biết rằng, vào cái thời đại càng ngày càng ô nhiễm nghiêm trọng này, linh lực trong máu trong cơ thể bọn họ cũng giảm bớt dần, nên càng làm khó những người trong Huyết Tộc thăng tiến cấp bậc, rất nhiều người thậm chí đến đẳng cấp nam tước thấp nhất cũng không đạt được.
Mà Kurt thân là bá tước trong Huyết tộc, trong xã hội hắc ám đã có thể được coi là nhân vật lớn, trong Huyết tộc sức chiến đấu cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng sau khi thân thể nằm trong tay người nay, hắn rõ ràng không thể trốn chạy được, thực lực này chỉ sợ đến chủ nhân của hắn là công tước của Huyết tộc cũng không thể so sánh với được.
- Người trẻ tuổi, không phải chạy trốn đâu, trong tay của ta người chạy không nổi đâu!
Tiện tay ném Kurt trên mặt đất, sắc mặt Đinh Hồng vui vẻ hỏi:
- Thành thật trả lời ta mấy câu, có lẽ tâm trạng ta tốt, sẽ bỏ qua cho ngươi cũng không chừng.
- Ông… ông có lời gì muốn hỏi tôi?
Kurt sớm bị doạ đến vỡ mật, hắn vì truy lùng Diệp Thiên mà tới, không ngờ ở đây còn có lão già này, nghe thấy ngữ điệu của người này, chắc hắn là trưởng bối sư môn của người vừa rồi.
Kurt biết, những người tu đạo ở Thần Châu truyền nhân không giống như trong gia tộc hắn, coi trọng chính là thân phận sư môn, thế nhưng hai người có 1 điểm tương đồng, thì ai mạnh người ấy làm vua.
Tu vi người trung niên trước mắt cao hơn Diệp Thiên nhiều, bời vì Kurt có thể cảm nhận được, ánh mắt người này không khỏi nhìm chằm chằm vào tâm hạch mình, điều này khiến chỗ lưng hắn không tự chủ nổi toát mồ hôi lạnh.
- Thứ nhất, sao ngươi lại đến đây?
Đinh Hồng nghĩ nghĩ, duỗi 1 ngón ta ra, nói:
- Thứ hai, là do tự ngươi đến à? Ta nhớ rõ gia tộc Dracula người hình như không phải yếu như vậy mà?
Tuy nhiên phóng thần thức ra, bao trùm mấy chục km xung quanh, cũng không phát hiện nguyên khí dao động, nhưng Đinh Hồng cũng không dám khinh thường, chỗ linh mạch này, đối với ông ta quả thực quá quan trọng.
Tròng mắt Kurt đảo 1 hồi, mở miệng nói:
- Nếu… nếu như tôi trả lời, ông sẽ thả tôi chứ?
Ngươi có sự lựa chọn sao?
Đinh Hồng nghe vậy sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt như dao sắc nhìn vào tâm hạch Kurt, thản nhiên nói:
- Không nói, bây giờ ngươi sẽ chết.
Kurt rùng mình 1 cái, hắn có thể hận ra người trước mặt này coi thường sinh mệnh, vội vàng nói:
- Vâng, tôi nói, việc làm ăn của chủ nhân tôi bị người ta làm hỏng, tôi theo chủ nhân đến Siberia.
- Chủ nhân người? Cũng là người trong Huyêt Tộc à? Hắn tên là gì?
Đinh Hồng sửng sốt 1 chút, năm đó ông cũng từng gặp người tu luyện nước ngoài, trong đó có vài người của Huyết tộc, trong đó có 1 vài người, đến ông ta cũng khó đỡ lại được.
- Chủ nhân tôi tên là Dracula, cũng là tộc trưởng của gia tộc Dracula, xin ngài nể mặt chủ nhân tôi, tha cho tôi lần này mạo muội quấy rầy ngài.
Thái độ Kurt cực kỳ thấp, hắn cũng không dám có ý dùng chủ nhân của mình để uy hiếp ông ta, vì hắn hiểu, đến vị trí như người trước mặt này, uy hiếp chỉ phản tác dụng mà thôi.
- Dracula? Hình như nghe qua cái tên này rồi? Thế nhưng hắn hình như chết rồi thì phải?
Đinh Hồng có chút ngạc nhiên, vào hơn 100 năm trước người phương tây tiến vào Thần Châu, ông đã từng gặp qua 1 vị cao nhân Kim Đan tranh đấu với đại công tước của Huyết Tộc, tên đại công tước đó hình như tên là Dracula, tu luyện năm đó, hình như còn cao hơn ông ta bây giờ 1 bậc.
Ngài nói là lão tộc trưởng ạ?
Sau khi nghe thấy Đinh Hồng nói thế, Kurt thuận miệng nói ra, chỉ có điều vừa nói ra, hắn liền ý thức được là sai rồi.
- Lão tộc trưởng, ha ha, hoá ra là tộc trưởng của các ngươi đều tên là Dracula à?
Đinh Hồng phá lên cười ha ha, trong ánh mắt lộ ra tia sát khí, nếu như là lão quỷ hút máu năm đó, ông còn kiêng nể 3 phần, nhưng là hậu nhân của hắn ta, Đinh Hồng không sợ chút nào cả.
Nhe rằng cười, thân thủ Đinh Hồng chộp vào Kurt, 5 chỉ phong thấu bắn ra, bao phủ Kurt, ngoài miệng ra, thân thể của hắn như là bị thi triển thuật định thân, cả ngón tay cũng không có cách nào cử động được.
- Không, ông không thể giết tôi được!
Cảm nhận được sát khi Đinh Hồng mạnh hơn, Kurt nghẹn ngào kêu lên:
- Tôi tuy rằng đắc tội với đệ tử của ông, nhưng tôi vẫn chưa làm hại cậu ta, đó đều do chính phủ Nga làm, không liên quan đến tôi!
- Đệ tử của ta?
Ngón trỏ tay trái móc lên, đang định đánh nát tâm hạch Kurt, Đinh Hồng bỗng nhiên dừng tay lại, vẻ mặt kinh ngạc hỏi:
- Nói hươu nói vượn, Đinh mỗ 1 mình đến đây, làm gì có đệ tử nào?
Mặc dù lúc đến Siberia, Đinh Hồng có gặp Vân Hoa Đồng 1 lần, thế nhưng sau khi biết vị trí mỏ vàng, ông ta liền đi luôn đến nơi này.
Bây giờ Vân Hoa Đồng còn ở lại Siberia tìm Trần Hỉ Toàn, muốn mua lại quyền sở hữu mỏ vàng này, cũng không theo ông ta đến đây.
Đương nhiên, đối với Đinh Hồng mà nói, quyền sở hữu mỏ vàng không có ý nghĩa gì, kể cả là của người khác, ông ta cũng vẫn khai thác.
- Người đó không phải đệ tử của ông à?
Huyết tộc hấp thụ linh lực từ cơ thể người sống, rất nhạy cảm mới cảm ứng hơi thở loài người, cho nên sau khi nghe thấy những lời Đinh Hồng nói, Kurt kêu lên:
- Trên người cậu ta rõ ràng có linh lực người phương Đông, sao có thể không phải là đệ tử của ông được?
Kurt đặc biệt tin tưởng mình không nhìn nhầm, người nọ mặc dù có gương mặt của người phương tây, nhưng tu luyện công phu tuyệt đối tương đồng với người trước mặt này.
- Quả nhiên có người trong đồng đạo đến đây?
Đinh Hồng nhíu chặt hai chân mày lại, sau khi gặp Kurt, ông ta cảm thấy có chút không đúng, bởi vì trong phạm vi cách mỏ vàng hơn 10km phát giác linh khí dao động.
Mà chỗ xuất hiện Kurt lại cách mỏ vàng khoảng 13km, dựa vào tốc độ của hắn ta khó mà có thể trong nháy mắt đã chạy được khoảng cách như thế, nói cách khác, người xuất hiện trước đó hẳn không phải là người trong Huyết tộc này.
Sau khi trầm ngầm 1 lúc, Đinh Hồng nhìn về phía Kurt, hỏi:
- Người đó bộ dạng thế nào?
Hắn.. hắn có tướng mạo là người phương tây.
Kurt đáp.
- Nói hươu nói vượn, người luyện đạo, làm sao có thể là người phương tây được?
Đinh Hồng nghe vậy giận giữ, cái nên quỷ hút máu này lẽ nào lại đùa mình? Hệ thống tu luyện phương đông tự thành nhất phái, không phải người Hoa không thể luyện thành chân khí, người phương tây căn bản không thể vào đường này được.
Tôi không lừa ngài đâu, đúng là không có!
Nhìn thấy trong mắt Đinh Hồng lộ tia sát khí, Kurt liền nói:
- Chủ nhân nói, tướng mạo người này trải qua biến hoá, hắn chính là người phương đông các ông!
Đinh Hồng sửng sốt 1 chút, nói thế này có thể chấp nhận được, sau khi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, thực sự có thể thay đổi cốt cách tướng mạo, đây chỉ là 1 chút tài mọn thôi.
- Vù, vù vù…
Đang lúc Đinh Hồng tiếp tục truy vấn, lỗ tai đột nhiên đứng thẳng lên, ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời xa xa.
Hình như lúc Đinh Hồng ngẩng đầu lên, 3 loạn tên lửa cũng xuất hiện trong tầm mắt của ông ta, 3 làn khói trắng dài cũng hướng vào vị trị hai người mà bay tới.
- Còn có cả phục binh à?
Ánh mắt Đinh Hồng lộ ra tia lạnh lùng, nhưng không sợ chút nào, giơ tay chộp lấy Kurt, nhấc lên 1 cái, đã ném Kurt lên trên không trung.
- Cứu… cứu mạng!
Sau khi bị Đinh Hồng nắm cổ, sức lực Kurt cũng không thể thi triển được, tuy nhiên sau khi bị ném thì hồi phục lại sức lực, nhưng lực mạnh vẫn khiến hắn không thể nào thay đổi phương hướng được.
Miệng kêu lên vài tiếng bất lực, Kurt chỉ có thể trơ mắt nhìn mình đang bay vào loạt tên lửa trước mặt.
Bùm! Rầm rầm!
Tốc độ tên lửa bay cực nhanh, thoáng chốc đã đụng vào thân thể Kurt.
Do Đinh Hồng ném thẳng, sau khi đụng nổ tên lửa thứ nhất, lại liên tiếp đụng vào 2 tên lửa sau nữa, tiếng nổ ầm ầm vang vọng trời đất, mắt thường có thể nhìn thấy được không khí chấn động cuộn sóng tầng tầng lớp lớp.
- Đây là loại bom gì vậy?
Đinh Hồng đứng trên mặt đất, bị tiếng nổ kinh động trời đất làm cho hoảng sợ, ông ta nhớ năm đó sau khi mình trở về kết giới Thần Châu, trên đời này hình như chưa có vũ khí nào có thể uy hiếp đến sự an toàn của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.