Chương 746: Phong bạo
Đả Nhãn
10/06/2013
Trời vốn rất trong trẻo nhưng trên đường phố thì lại lạnh lẽo, chỉ có một chút sáng sủa, trong ngõ hẻm còn có cả tiếng người ẩu đả.
Nơi này là Moscow khu hỗn loạn nhất ở phía Bắc, đâu đâu cũng đầy bạo lực, súng ống, tình dục và thuốc phiện, lớn nhỏ phản động đã đem nơi này biến thành một Thiên đường phản động.
Rostock Tahoe Ivanov chính là lập nghiệp từ nơi này, vốn là người nương thiện sáng dạ nhưng cũng trở thành dòng dạ hiểm độc, lúc anh ta dời Moscow thì khu phản Bắc khu phản động được thống nhất.
Có thể nói hằng ngày ở Moscow các hành vi phát sinh tội phạm chiếm một nửa đều có gián tiếp hoặc trực tiếp liên quan đến Rostock Tahoe Ivanov, chỉ là cảnh xác không có đủ bằng chứng để kết tội họ thôi.
A Hoa chỉ vào cái ngõ nhỏ ở phía trước nói:
- Diệp gia, đi sâu vào trong cái ngõ kia 50m chính là sòng bạc của Rostock Tahoe Ivanov, những người trong đó không có ai tốt…
Dù có thế nào thì trong thành thị cũng không thể thiếu được các sòng bạc, võ đài hắc quyền cao cấp, Rostock Tahoe Ivanov chỉ có thể kinh doanh sòng bạc bình thường nhưng cũng đủ kiếm tiền.
Chỉ là tướng ăn của Rostock Tahoe Ivanov có hơi khó coi chút, sau khi dùng tiền mua được Bắc khu của Cục cảnh sát, y thường xuyên dẫn người đến Moscow du lịch, lừa cho bọn họ thua ở sòng bạc do đó còn kiêm luôn cả cho vay nặng lãi.
Còn chưa tính cái này, khi bọn chúng phát hiện các cô gái độc thân xinh đẹp đến đây liền đưa vào phòng, trong một năm ít nhất cũng có hơn 30 các vụ án nữ du khách mất tích.
Những nữ du khách này bị đánh, mất tích sau đó sẽ được đưa sang Nga, một ít đến Châu Mỹ hoặc Châu Âu để làm nô lệ tình dục.
Đến bây giờ phí tình dục đã đương nhiên trở thành của cải của Rostock Tahoe Ivanov. những người tuyển đến trông coi sòng bạch chẳng qua đều là những người có suy nghĩ nông nổi.
A Hoa đã từng có một người bạn Hồng Kông bị lừa vào trong đó, bị vay nặng lãi 50 vạn Rúp, cuối cùng phải cầu cứu đến Đổng Thăng Hải, người kia phải chịu bị cắt đứt 3 ngón tay cho nên bây giờ đối với võ đài này anh ta hận đến tận xương tủy.
Diệp Thiên mở cửa xe đi xuống, bỗng nhiên lại quay lại hỏi:
- A Hoa, cảnh sát Nga đến đây nói thế nào?
- IIjnuriighjhj…
A Hoa liên tục phát ra âm tiết. Anh ta ở Nga đã 4 năm khá là tinh thông tiếng Nga.
Diệp Thiên gật đầu, ghi tạc câu đó trong dạ, đẩy cửa xe đi xuống, không đến vào bước đã đi vào trong ngõ hẻm đen tối.
ở một cái cửa sát có hai người, một người mở cửa ra, một người nhìn kĩ Diệp Thiên rồi cho hắn vào.
Bên ngoài là một ngõ nhỏ yên tĩnh, cảnh tượng cũng khác, trước đài hơn 10 người vây quanh ngoài bảo vệ ra còn có cả những lái buôn cho vay nặng lãi.
Bảo vệ võ đài ở nơi này so với bên kia rõ ràng là cẩn mật hơn rất nhiều.
Diệp Thiên mới bước vào cửa đã có 7, 8 cặp mắt hướng vào. Diệp Thiên lấy ra một xấp tiền khoảng 4, 5 ngàn Rúp thì những ánh mắt đó mới thu về.
- Cảnh sát đến đây!
Diệp Thiên cũng không lãng phí thời gian ở đây, một góc chiếu bạc hé ra trong góc tối, một âm thanh vang lên như sấm.
Diệp Thiên cũng không phải là dùng cổ họng nói ra câu này mà là âm tiết đã nén từ trước, vang lên ở nhiều vị trí trong sòng bạc này. Cái cửa sắt xung quanh cũng va vào nhau rất lớn.
Nơi hắc đạo cuối cùng cũng vẫn là hắc đạo, ngoài bọn trùm ma túy Mexico ra thì có rất ít người chọn đối kháng với chính phủ, sau âm thanh đó vang lên là sự náo loạn của sòng bạc.
Chuyện như vậy hẳn là không phải phát sinh lần đầu. Các bảo vệ nhìn chằm chằm vào chỗ đó, không có người đục nước béo cò, mà sau đó nhanh chóng tản đi.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Một người đàn ông có chòm râu cường tráng, đi ra từ phòng phía bên phải của sòng bạc, nổi giận đùng đùng nói:
- Korff , sao lại đuổi hết khách đi thể này hả?
- Dương Khoa Phu, cảnh sát đến, chẳng lẽ ngươi ở trong phòng theo dõi mà không thấy sao hả?
Người bị chỉ trích vẻ mặt khó chịu, đến bây giờ vẫn có âm thanh va chạm của cửa truyền vào.
- Quỷ à, bên ngoài làm gì có người!
Dương Khoa Phu lặng đi một chút, được thể lại lớn tiếng mắng, thực ra y vẫn chằm chằm nhìn vào màn hình theo dõi ấy chứ.
- Chẳng lẽ có quỷ thật?
Sau khi nghe Dương Khoa Phu nói, ngoài cửa vẫn có tiếng đánh, trong lòng mọi người đều phát sinh cảm giác quỷ dị.
Quỷ, cái chữ này không phải của Trung Quốc sao, ở nước ngoài ma giống với Satan nhưng đặc biệt lại có Bái Satan giáo nhưng không phải ai cũng chào đón quỷ.
Kỳ lạ âm thanh cửa bị xô khiến cho vẻ mặt của bọn hắn trắng bệch đi, bỗng nhiên Dương Khoa Phu định đi ra cửa thì ngã vật ra đất.
Korff vừa mới nói chuyện với Dương Khoa Phu trong cùng một thời gian cũng ngã trên mặt đất.
- Thực…thực sự là có ma?
Sòng bạc to như vậy tràn đầy một cảm giác kinh khủng, đã có người cầm súng trong tay.
Không ai có thể nhìn thấy, trong không khí xuất hiên một tầng sát khí mỏng, không một tiếng động đã ăn mòn thần kinh của những người trong này làm cho bọn họ nhanh chóng trở lên mềm nhũn.
- đoàng!
Một người bên cạnh nã súng, tiếng súng và tiếng kêu đã làm cho bọn họ sụp đổ hoàn toàn trong lúc nhất thời toàn bộ sòng bạc vang nên những tiếng nổ lớn.
Ba phút trôi qua ngắn ngủi, trong tràng không một ai còn đứng, đâu đâu cũng là tiếng rên rỉ nhưng sau một trận âm thanh đó sòng bạc trở lên yên tĩnh.
Thân hình Diệp Thiên từ từ đi ra một góc sáng sủa của sòng bạc, thấy trong sòng bạc không còn một tia sinh mệnh, hắn thản nhiên mở cửa đi ra ngoài.
- Diệp gia, ngài…
Đợi cho Diệp Thiên lên xe, A Hoa định hỏi nhưng lại ngừng, nhìn quần áo của hắn không một nếp nhăn không cần hỏi cũng biết hắn không sao.
Chẳng qua vừa rồi có tiếng súng vang lên khiến cho A Hoa có hơi lo lắng, lần này không đợi Diệp Thiên chỉ đạo anh ta lập tức chạy xe tiếp tục lên đường đến mục tiêu kế tiếp.
Từ 6 giờ sáng đến 11 giờ đêm, A Hoa lái xe suốt 5 tiếng đồng hồ cùng với Diệp Thiên đem trọn những người ở Moscow quanh quẩn trong Đại Quyền.
- Diệp gia, ngài ra sân bay?
Chạy theo dấu hiệu trên bản đồ, A Hoa cũng nhẹ nhàng thở phào, bởi vì sau mỗi lần Diệp Thiên xuống xe rồi trở lại đều không hề thấy sự thay đổi trên nét mặt hắn khiến cho A Hoa lạnh cả người.
Theo lộ trình của Diệp Thiên, lúc này là ở sân bay quốc tế Moscow, máy bay của Đường Văn Viễn đang ở đó đợi để đưa hắn sang Seberia.
- Ừ, ra sân bay!
Diệp Thiên gật đầu, trên trán hắn cũng có màu đen kỳ ảo, lòng hắn buồn bực không nói lên lời.
- Sao lại thế này? Sau khi tiến vào nơi cảnh giới này, vạn pháp lại không dính thân, sao lại như thế?
Diệp Thiên cảm nhận được cơ thể không hợp lý, liền tâm niệm nhất động, lấy Tam Thanh Linh ra ngón trỏ tay phải gẩy nhẹ một đạo thực khí đi vào cơ thể.
- Bàng!
Một cổ dao động truyền vào trong đầu Diệp Thiên, cảm giác buồn bực vừa rồi bị át chế, điều này khiến cho sắc mặt hắn trở lên dễ nhìn một chút.
- Đợi sau khi xử lý xong chuyện của Đổng Đại Tráng, cần phải tiền tu một lúc không thể giữ lại tai họa ngầm này được.
Thu Tam Thanh Linh lại, Diệp Thiên nhắm hai mắt lại, tu vi càng sâu càng không có không khí thở, tu đạo vốn là để làm việc cho thuận lợi, nếu quả thực có thể thuận buồm xuôi gió thì trên đời này ai cũng đi tu đạo.
Ý kiến của Diệp Thiên đúng, trên thân người chết sinh sát khí âm tuy không ảnh hưởng đến hắn nhưng thiên đạo vô tình cũng có tình, một sinh mệnh qua đi vẫn sẽ có một nghiệp chướng vận vào người Diệp Thiên.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho người cổ đại ở ẩn trên các hải đảo, giống như Hán mạt Trương Giác Nguyên, Mạt Bành hòa thượng, tu vi của bọn họ vượt xa Diệp Thiên nhưng cuối cùng cũng chết vô cùng thê thảm.
- A Hoa, được rồi, cậu về đi, xem có cameras theo dõi không sau đó đánh xe về, trên đường về phải cẩn thận một chút!
Thấy biển báo ven đường cách sân bay khoảng 10km nữa, Diệp Thiên liền bảo dừng xe lại, sau khi suy nghĩ một chút hắn nói thêm:
- Sáng mai, tốt nhất là cậu nên về Hồng Kông trước đi, tôi sẽ bảo lão Đường sắp xếp cho cậu.
Tuy rằng người hôm nay chết chủ yếu là của Hắc đạo nhưng trong vòng có một đêm mà hơn 200 người tử vong cái này truyền đi chắc chắn sẽ là một tin man rợn đối với mọi người, chính phủ Nga sẽ truy xét đến cùng.
- Diệp gia, ngài yên tâm đi tôi biết phải làm gì!
Tuy A Hoa có thể đoán được, nhưng cũng không hề biết hôm nay Diệp Thiên lại đem đến cho Moscow một trấn động lớn như vậy?
Trong vòng một đêm, Diệp Thiên đã quét sạch chín địa bàn của Rostock Tahoe Ivanov.
Trong chuyện này ngoài hắc quyền và sòng bạc ra thì còn có ngân hàng tư nhân và kĩ viện, toàn bộ là của cải của Rostock Tahoe Ivanov ở Moscow.
Nơi Diệp Thiên đi qua trừ những người vô tội thì đều là những phần tử phản động, tất cả đều tang mệnh tại chỗ, một tối Diệp Thiên đã giết chết hơn 200 người.
Mà A Hoa cũng không biết vào sáng mai Soviet xuất thân là Tống thống sẽ nổi trận lôi đình, ngay cả hệ thống tình báo của Nga cũng trở nên bận rộn.
Quan hệ của Hồng môn với bọn phản động ở Nga cũng được đưa lên bàn làm việc của Tổng thống một trận phong ba sắp xảy ra.
Nơi này là Moscow khu hỗn loạn nhất ở phía Bắc, đâu đâu cũng đầy bạo lực, súng ống, tình dục và thuốc phiện, lớn nhỏ phản động đã đem nơi này biến thành một Thiên đường phản động.
Rostock Tahoe Ivanov chính là lập nghiệp từ nơi này, vốn là người nương thiện sáng dạ nhưng cũng trở thành dòng dạ hiểm độc, lúc anh ta dời Moscow thì khu phản Bắc khu phản động được thống nhất.
Có thể nói hằng ngày ở Moscow các hành vi phát sinh tội phạm chiếm một nửa đều có gián tiếp hoặc trực tiếp liên quan đến Rostock Tahoe Ivanov, chỉ là cảnh xác không có đủ bằng chứng để kết tội họ thôi.
A Hoa chỉ vào cái ngõ nhỏ ở phía trước nói:
- Diệp gia, đi sâu vào trong cái ngõ kia 50m chính là sòng bạc của Rostock Tahoe Ivanov, những người trong đó không có ai tốt…
Dù có thế nào thì trong thành thị cũng không thể thiếu được các sòng bạc, võ đài hắc quyền cao cấp, Rostock Tahoe Ivanov chỉ có thể kinh doanh sòng bạc bình thường nhưng cũng đủ kiếm tiền.
Chỉ là tướng ăn của Rostock Tahoe Ivanov có hơi khó coi chút, sau khi dùng tiền mua được Bắc khu của Cục cảnh sát, y thường xuyên dẫn người đến Moscow du lịch, lừa cho bọn họ thua ở sòng bạc do đó còn kiêm luôn cả cho vay nặng lãi.
Còn chưa tính cái này, khi bọn chúng phát hiện các cô gái độc thân xinh đẹp đến đây liền đưa vào phòng, trong một năm ít nhất cũng có hơn 30 các vụ án nữ du khách mất tích.
Những nữ du khách này bị đánh, mất tích sau đó sẽ được đưa sang Nga, một ít đến Châu Mỹ hoặc Châu Âu để làm nô lệ tình dục.
Đến bây giờ phí tình dục đã đương nhiên trở thành của cải của Rostock Tahoe Ivanov. những người tuyển đến trông coi sòng bạch chẳng qua đều là những người có suy nghĩ nông nổi.
A Hoa đã từng có một người bạn Hồng Kông bị lừa vào trong đó, bị vay nặng lãi 50 vạn Rúp, cuối cùng phải cầu cứu đến Đổng Thăng Hải, người kia phải chịu bị cắt đứt 3 ngón tay cho nên bây giờ đối với võ đài này anh ta hận đến tận xương tủy.
Diệp Thiên mở cửa xe đi xuống, bỗng nhiên lại quay lại hỏi:
- A Hoa, cảnh sát Nga đến đây nói thế nào?
- IIjnuriighjhj…
A Hoa liên tục phát ra âm tiết. Anh ta ở Nga đã 4 năm khá là tinh thông tiếng Nga.
Diệp Thiên gật đầu, ghi tạc câu đó trong dạ, đẩy cửa xe đi xuống, không đến vào bước đã đi vào trong ngõ hẻm đen tối.
ở một cái cửa sát có hai người, một người mở cửa ra, một người nhìn kĩ Diệp Thiên rồi cho hắn vào.
Bên ngoài là một ngõ nhỏ yên tĩnh, cảnh tượng cũng khác, trước đài hơn 10 người vây quanh ngoài bảo vệ ra còn có cả những lái buôn cho vay nặng lãi.
Bảo vệ võ đài ở nơi này so với bên kia rõ ràng là cẩn mật hơn rất nhiều.
Diệp Thiên mới bước vào cửa đã có 7, 8 cặp mắt hướng vào. Diệp Thiên lấy ra một xấp tiền khoảng 4, 5 ngàn Rúp thì những ánh mắt đó mới thu về.
- Cảnh sát đến đây!
Diệp Thiên cũng không lãng phí thời gian ở đây, một góc chiếu bạc hé ra trong góc tối, một âm thanh vang lên như sấm.
Diệp Thiên cũng không phải là dùng cổ họng nói ra câu này mà là âm tiết đã nén từ trước, vang lên ở nhiều vị trí trong sòng bạc này. Cái cửa sắt xung quanh cũng va vào nhau rất lớn.
Nơi hắc đạo cuối cùng cũng vẫn là hắc đạo, ngoài bọn trùm ma túy Mexico ra thì có rất ít người chọn đối kháng với chính phủ, sau âm thanh đó vang lên là sự náo loạn của sòng bạc.
Chuyện như vậy hẳn là không phải phát sinh lần đầu. Các bảo vệ nhìn chằm chằm vào chỗ đó, không có người đục nước béo cò, mà sau đó nhanh chóng tản đi.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Một người đàn ông có chòm râu cường tráng, đi ra từ phòng phía bên phải của sòng bạc, nổi giận đùng đùng nói:
- Korff , sao lại đuổi hết khách đi thể này hả?
- Dương Khoa Phu, cảnh sát đến, chẳng lẽ ngươi ở trong phòng theo dõi mà không thấy sao hả?
Người bị chỉ trích vẻ mặt khó chịu, đến bây giờ vẫn có âm thanh va chạm của cửa truyền vào.
- Quỷ à, bên ngoài làm gì có người!
Dương Khoa Phu lặng đi một chút, được thể lại lớn tiếng mắng, thực ra y vẫn chằm chằm nhìn vào màn hình theo dõi ấy chứ.
- Chẳng lẽ có quỷ thật?
Sau khi nghe Dương Khoa Phu nói, ngoài cửa vẫn có tiếng đánh, trong lòng mọi người đều phát sinh cảm giác quỷ dị.
Quỷ, cái chữ này không phải của Trung Quốc sao, ở nước ngoài ma giống với Satan nhưng đặc biệt lại có Bái Satan giáo nhưng không phải ai cũng chào đón quỷ.
Kỳ lạ âm thanh cửa bị xô khiến cho vẻ mặt của bọn hắn trắng bệch đi, bỗng nhiên Dương Khoa Phu định đi ra cửa thì ngã vật ra đất.
Korff vừa mới nói chuyện với Dương Khoa Phu trong cùng một thời gian cũng ngã trên mặt đất.
- Thực…thực sự là có ma?
Sòng bạc to như vậy tràn đầy một cảm giác kinh khủng, đã có người cầm súng trong tay.
Không ai có thể nhìn thấy, trong không khí xuất hiên một tầng sát khí mỏng, không một tiếng động đã ăn mòn thần kinh của những người trong này làm cho bọn họ nhanh chóng trở lên mềm nhũn.
- đoàng!
Một người bên cạnh nã súng, tiếng súng và tiếng kêu đã làm cho bọn họ sụp đổ hoàn toàn trong lúc nhất thời toàn bộ sòng bạc vang nên những tiếng nổ lớn.
Ba phút trôi qua ngắn ngủi, trong tràng không một ai còn đứng, đâu đâu cũng là tiếng rên rỉ nhưng sau một trận âm thanh đó sòng bạc trở lên yên tĩnh.
Thân hình Diệp Thiên từ từ đi ra một góc sáng sủa của sòng bạc, thấy trong sòng bạc không còn một tia sinh mệnh, hắn thản nhiên mở cửa đi ra ngoài.
- Diệp gia, ngài…
Đợi cho Diệp Thiên lên xe, A Hoa định hỏi nhưng lại ngừng, nhìn quần áo của hắn không một nếp nhăn không cần hỏi cũng biết hắn không sao.
Chẳng qua vừa rồi có tiếng súng vang lên khiến cho A Hoa có hơi lo lắng, lần này không đợi Diệp Thiên chỉ đạo anh ta lập tức chạy xe tiếp tục lên đường đến mục tiêu kế tiếp.
Từ 6 giờ sáng đến 11 giờ đêm, A Hoa lái xe suốt 5 tiếng đồng hồ cùng với Diệp Thiên đem trọn những người ở Moscow quanh quẩn trong Đại Quyền.
- Diệp gia, ngài ra sân bay?
Chạy theo dấu hiệu trên bản đồ, A Hoa cũng nhẹ nhàng thở phào, bởi vì sau mỗi lần Diệp Thiên xuống xe rồi trở lại đều không hề thấy sự thay đổi trên nét mặt hắn khiến cho A Hoa lạnh cả người.
Theo lộ trình của Diệp Thiên, lúc này là ở sân bay quốc tế Moscow, máy bay của Đường Văn Viễn đang ở đó đợi để đưa hắn sang Seberia.
- Ừ, ra sân bay!
Diệp Thiên gật đầu, trên trán hắn cũng có màu đen kỳ ảo, lòng hắn buồn bực không nói lên lời.
- Sao lại thế này? Sau khi tiến vào nơi cảnh giới này, vạn pháp lại không dính thân, sao lại như thế?
Diệp Thiên cảm nhận được cơ thể không hợp lý, liền tâm niệm nhất động, lấy Tam Thanh Linh ra ngón trỏ tay phải gẩy nhẹ một đạo thực khí đi vào cơ thể.
- Bàng!
Một cổ dao động truyền vào trong đầu Diệp Thiên, cảm giác buồn bực vừa rồi bị át chế, điều này khiến cho sắc mặt hắn trở lên dễ nhìn một chút.
- Đợi sau khi xử lý xong chuyện của Đổng Đại Tráng, cần phải tiền tu một lúc không thể giữ lại tai họa ngầm này được.
Thu Tam Thanh Linh lại, Diệp Thiên nhắm hai mắt lại, tu vi càng sâu càng không có không khí thở, tu đạo vốn là để làm việc cho thuận lợi, nếu quả thực có thể thuận buồm xuôi gió thì trên đời này ai cũng đi tu đạo.
Ý kiến của Diệp Thiên đúng, trên thân người chết sinh sát khí âm tuy không ảnh hưởng đến hắn nhưng thiên đạo vô tình cũng có tình, một sinh mệnh qua đi vẫn sẽ có một nghiệp chướng vận vào người Diệp Thiên.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho người cổ đại ở ẩn trên các hải đảo, giống như Hán mạt Trương Giác Nguyên, Mạt Bành hòa thượng, tu vi của bọn họ vượt xa Diệp Thiên nhưng cuối cùng cũng chết vô cùng thê thảm.
- A Hoa, được rồi, cậu về đi, xem có cameras theo dõi không sau đó đánh xe về, trên đường về phải cẩn thận một chút!
Thấy biển báo ven đường cách sân bay khoảng 10km nữa, Diệp Thiên liền bảo dừng xe lại, sau khi suy nghĩ một chút hắn nói thêm:
- Sáng mai, tốt nhất là cậu nên về Hồng Kông trước đi, tôi sẽ bảo lão Đường sắp xếp cho cậu.
Tuy rằng người hôm nay chết chủ yếu là của Hắc đạo nhưng trong vòng có một đêm mà hơn 200 người tử vong cái này truyền đi chắc chắn sẽ là một tin man rợn đối với mọi người, chính phủ Nga sẽ truy xét đến cùng.
- Diệp gia, ngài yên tâm đi tôi biết phải làm gì!
Tuy A Hoa có thể đoán được, nhưng cũng không hề biết hôm nay Diệp Thiên lại đem đến cho Moscow một trấn động lớn như vậy?
Trong vòng một đêm, Diệp Thiên đã quét sạch chín địa bàn của Rostock Tahoe Ivanov.
Trong chuyện này ngoài hắc quyền và sòng bạc ra thì còn có ngân hàng tư nhân và kĩ viện, toàn bộ là của cải của Rostock Tahoe Ivanov ở Moscow.
Nơi Diệp Thiên đi qua trừ những người vô tội thì đều là những phần tử phản động, tất cả đều tang mệnh tại chỗ, một tối Diệp Thiên đã giết chết hơn 200 người.
Mà A Hoa cũng không biết vào sáng mai Soviet xuất thân là Tống thống sẽ nổi trận lôi đình, ngay cả hệ thống tình báo của Nga cũng trở nên bận rộn.
Quan hệ của Hồng môn với bọn phản động ở Nga cũng được đưa lên bàn làm việc của Tổng thống một trận phong ba sắp xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.