Chương 574: Tâm phục khẩu phục
Đả Nhãn
16/03/2013
Trong thuật pháp tấn công không chỉ khiến cho tinh thần người ta hỗn loạn mà còn khiến người ta sinh ra ảo giác, âm sát khí này có thể gây ra thương tổn lớn đối với cơ thể con người.
Lúc Thái Dương Thu lâm vào ảo giác thì vận hành huyết khí cũng bị cắt ngang khiến sát khí tràn đầy kinh mạch lúc này mới bộc phát ra.
Thái Dương Thu không hề đề phòng, chỉ cảm thấy cơ thể lạnh đi như rơi vào hầm băng liên tục bị lay động suýt nữa thì ngã.
Dù Thái Dương Thu chậm chạp lúc đó cũng biết mình không xong, liền hiểu cái mà Diệp Thiên gọi là pháp thuật tấn công.
Cảm thấy cơ thể suy yếu, Thái Dương Thi hiểu được mình không có khả năng tái chiến đừng nói đến chuyện Diệp Thiên thần bí khó lường mà ngay cả đối với người thanh niên phía sau kia y cũng không phải là đối thủ.
Hít vào một hơi thật sâu, Thái Dương Thu đứng vững, nhìn về phía Diệp Thiên nói:
- Diệp môn chủ là Thái Dương Thu tôi đã bị đánh bại, Thái mỗ tài nghệ không bằng người, thua tâm phục khẩu phục, ngài muốn xử trí thế nào xin cứ nói?
Sau khi biết được pháp thuật của Diệp Thiên, thực sự Thái Dương Thu không còn hiếu thắng nữa.
Huống hồ Diệp Thiên còn là một đạo sĩ bí hiểm, e rằng sư phụ mình tái thể cũng chưa chắc đã là đối thủ của Diệp Thiên, một khi đã như vậy chẳng thà làm người thông minh nhận thua còn hơn.
- Cho tôi ra luật?
Diệp Thiên cười nói:
- Sao không nói sớm đi, hôm nay là Thất Tinh phái các ngươi đến đây khiêu khích trước… căn cứ vào đâu mà dám nói Nhị sư huynh của ta bố trí phong thủy làm cho cảng đảo Hồng Kông này nguy hại, muốn hủy hoại thanh danh của sư huynh ta ư? Nhưng còn chịu nhận lỗi là được rồi.
- Được, lão phu xin lỗi!
Thái Dương Thu gật đầu, đi đến trước mặt Tả Gia Tuấn, đứng dậy rồi nói:
- Thái mỗ đại diện cho Thất Tinh phái chân thành xin lỗi Tả tiên sinh là tiểu đồ học nghề không tinh thông, xin Tả tiên sinh tha thứ.
Thái Dương Thu nói ra lời này là đại diện cho hơn 1000 đệ tử trong môn phái Thất Tinh nên rất có trọng lượng.
Cái này chứng tỏ từ nay về sau toàn bộ các đệ tử Thất Tinh khi nhìn thấy Tả Gia Tuấn cũng phải cúi đầu.
Có Thất Tinh phái thừa nhận đừng nói đến các trong giới thầy phong thủy ở Đông Nam Á mà tối thiểu là ở cảng đảo vị trí của Tả Gia Tuấn cũng được giữ vững.
- Tiểu sư đệ, đệ xem?
Tuy Thái Dương Thu nhìn mình giải thích nhưng Tả Gia Tuấn cũng không để đối phương thuyết phục dù sao thì tiểu sư đệ cũng là môn chủ Ma Y quyết định cuối cùng vẫn là ở hắn.
Thái Dương Thu cũng là người từng trải, hiểu ý Tả Gia Tuấn, y liền quay về phía Diệp Thiên nói:
- Diệp môn chủ, từ ngày mai Thất Tinh phái sẽ rời khỏi cảng đảo không biết như vậy ngài đã vừa lòng chưa?
Thắng làm vua thua làm giặc, chỉ cần Diệp Thiên nói một câu thì bọn họ sẽ chắp tay xin nhường lại Hồng Kông, lúc Thái Dương Thu nói chuyện đều là như trích máu ra.
Sau đó Cẩu Tâm Gia nhẹ nhàng nói:
- Tiểu sư đệ cũng nên khoan dung độ lượng một chút.
Kỳ môn suy tàn cố nhiên cũng ngăn cản sự phát triển của quốc gia nhưng nội đấu dữ dội cũng là một trong những nguyên nhân, nếu Thất Tinh phái tiếp tục quay về đại lục thì sau này sẽ suy tàn hoàn toàn, đối với kỳ môn mà nói đây chưa hẳn đã là chuyện hay.
- Thái chương môn, tôi đâu có nói Thất Tinh phái các ông phải dời khỏi Hồng Kông?
Sau khi nghe đại sư huynh nói, Diệp Thiên trầm ngâm một lúc nói:
- Phong thủy của Thất Tinh phía cũng thuộc hạng nhất, có chỗ độc đáo của nó, điều này các chư vị ở đây đều rất rõ.
- Đúng vậy, Dịch hội trưởng xem phong thủy không tồi.
- Mười năm trước Dịch Hội Trưởng đã xem cho tòa nhà kia, đến nay đầu thuận buồm xuôi gió, Dịch Hội Trưởng vẫn có bản lĩnh.
Diệp Thiên còn chưa nói dứt, đám nguời đã đồng thanh hưởng ứng, Dịch Ôn Mậu ở Hồng Kông đã mấy chục năm giúp đỡ các phú hào không phải là ít.
- Trong giang hồ, tối kị là không có đức thuật, lệnh đồ vẫn còn phải tôi luyện tính cách nhiều.
Đợi cho mọi người im lặng trở lại, Diệp Thiên nhìn Dịch Ôn Mậu nói tiếp:
- Sư huynh của tôi bố trí phong thủy dựa vào pháp trận Tam Cực, điều các người nghi ngờ vốn không đầy đủ.
Bây giờ nếu Thái trưởng môn đã đại diện cho Thất Tinh phái xin lỗi sư huynh ta thì bỏ qua việc này đi, ta hi vọng sau này Thái trưởng môn tiếp tục dạy dỗ đệ tử đừng có đi đấu đá nữa.
- Diệp Thiên , ý của cậu là chúng tôi vẫn có thể tiếp tục ở lại Hồng Kông?
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, quả thực Thái Dương Thu không tin vào tai mình nữa, có ai nghét tiền và địa bàn lớn đâu? Dâng lên cho Diệp Thiên miếng thịt lớn như vậy mà hắn lại từ chối.
Dù sao nếu đổi thành Thái Dương Thu thì hắn cũng không nói diệt sạch, tóm lại là sẽ đuổi đối thủ ra khỏi Hồng Kông, điều này nhất định phải làm tới, đối phương không thể tin được Diệp Thiên đã nói như vậy.
Diệp Thiên gật đầu nói:
- Đương nhiên, mặc dù Hồng Kông lớn nhưng cũng không bé, đừng nói đến hai môn phái chúng ta chứ năm, ba môn phái nữa cũng cùng tồn tại được, hi vọng sau này Thái chưởng môn gặp phải chuyện này cũng nên suy nghĩ một chút.
Thực ra Diệp Thiên làm như vậy là không hề muốn đấu đá, bài trừ lẫn nhau để cho Thất Tinh phái ở lại còn có lý do nữa bên trong.
Phải biết rằng ở Hồng Kông không ít các phái phong thủy, phải đến hơn chục trường phái mà nổi tiếng nhất là Thất Tinh phái bọn họ chiếm khoảng 60% định mức phong thủy ở cảng đảo này.
Còn lại 40% đều bị lái buôn và các phái cấp nhỏ chiếm cứ, còn một mình Tả Gia Tuấn là siêu cấp phú hào cũng không có trong hàng ngũ này.
Nếu bây giờ toàn bộ Thất Tinh phái rời khỏi cảng đảo thì sẽ phải làm lại phong thủy từ đầu chi bằng để cho ông ta và Ma Y chiếm giữ thị trường định mức cùng.
Cho nên nếu đuổi Thất Tinh phái đi lại phải đưa phái khác vào chẳng thà để cho họ cùng tồn tại như vậy Ma Y có tiếng là rộng lượng, về sau có tranh chấp gì thì bọn họ cũng phải suy nghĩ một chút.
- Diệp môn chủ thật là người đại lượng, Thái mỗ xấu hổ quá.
Diệp Thiên vừa nói câu này, Thái Dương Thu sửng sốt sau khi tỉnh lại đến trước mặt Diệp Thiên cúi đầu hành lễ nói:
- Sau này Thái mỗ sẽ dạy các đệ tử theo lời của Diệp môn chủ, phong thủy ở Hồng Kông sau này Ma Y sẽ như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Quyền lợi và tiền tài trước mắt thì cũng phải ra mặt như vậy có thể khắp Hồng Kông đều là vàng vốn dĩ trong lòng Thái Dương Thu có oán Diệp Thiên thì cũng phải bỏ qua cho tan thành mây khói.
Hơn nữa Thái Dương Thu cũng biết, tuy môn đệ Thất Tinh phái đông đảo nhưng trước mắt không thể đối kháng được 3 huynh đệ này.
Cho nên kết thù oán với đám người Diệp Thiên thì chẳng thà nâng bọn họ lên cho bọn họ đẹp mặt như vậy thì Thất Tinh phái cũng có được chút lợi ích thực tế, bản tính tên Thái Dương Thu này cũng là kẻ thông minh lanh lợi.
- Thái chưởng môn khách khí rồi, huynh đệ chúng tôi chắc sẽ không làm phong thủy ở Hồng Kông xin Thái chưởng môn sau này nhọc công một chút.
Đối phương đã nể mặt mình nên Diệp Thiên cũng giảm khẩu khí xuống.
Từ trước đến nay Ma Y không nhiều đệ tử không giống Thất Tinh phái, địa bàn Hồng Kông này thật ra mà nói không mấy hấp dẫn với Diệp Thiên.
Chỉ cần đối phương không gây khó dễ cho trụ phong thủy làm ảnh hưởng đến tòa nhà Tụ Linh Trận của hắn thì Diệp Thiên cũng chẳng hơi đâu mà quản lí nghề phong thủy ở Hồng Kông.
- Diệp môn chủ độ lượng, lão đầu xin lĩnh giáo.
Hôm nay bị nhục nhã như vậy nhưng Thái Dương Thu đã thoát đại nạn, khen Diệp Thiên vài câu rồi nói:
- Tiểu đồ đệ của tôi bị thương nặng, Thái mỗ xin cáo từ trước 3 ngày sau có mở tiệc xin Diệp môn chủ nể mặt nha.
- Được, nhất định sẽ đến.
Diệp Thiên gật đầu, ổn định kỳ môn ở Hồng Kông đối với hắn cũng có ích, cho đối phương cơ hội cũng bớt đi vài phần sóng gió.
- Cứ như vậy là xong rồi, không phải đấu đá nữa.
- Là ông cụ kia nổi điên lên đánh người một chưởng, nếu không thì người thanh niên kia cũng chưa động thủ.
Đợi sau khi Thái Dương Thu đưa đệ tử đi mọi người bắt đầu bàn tán về chuyện kì dị vừa rồi.
Không hẳn là bọn họ đánh nhau kịch liệt cũng không có chuyện dùng kiếm để đả thương người, giống như mấy cái tay áo của Diệp Thiên, đột nhiên Thái Dương Thu lại mất lý trí chuyện này thật là kì lạ.
Nhớ lại chuyện xảy ra vừa rồi, các phú hào đều thấy ớn lạnh trong người nhìn về phía Diệp Thiên có chút sợ hãi. Ngộ nhỡ chuyện vừa rồi xảy ra với mình thì không biết sẽ thế nào.
Tục ngưc nói: Văn không được loạn pháp, võ không được vi phạm điều cấm kỵ. thủ đoạn của kỳ môn các nhân sĩ võ lâm còn lâu mới sánh bằng, đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến cho các triều đại bị thay đổi người đương quyền.
Thấy sắc mặt mọi người thay đổi, Tả Gia Tuấn đứng dậy nói:
- Các vị chuyện này dừng ở đây thôi, Dịch hội trưởng cũng suy nghĩ vì cảng đảo mọi người đừng bàn tán nữa, mọi người bàn về Tam Cực trận đi.
Tả Gia Tuấn vừa nói xong đã hấp dẫn mọi người bọn họ muốn biết sóng gió tranh chấp phong thủy như vậy rốt cục là có tác dụng thần kì gì?
Diệp Thiên đứng giữa sân thở nhẹ nhàng lặng lẽ lui ra ngoài đi vào góc sau, thấy ngọt lịm nơi yết hầu, lúc rút tay ra khóe miệng tràn đầy máu tươi.
Cẩu Tâm Gia đứng bên cạnh Diệp Thiên vội vàng đỡ hắn, quan tâm trách mắng:
- Tiểu sư đệ, đệ không sao chứ? Về sau không cầm cố chấp giành phần thắng như thế đâu.
Lúc Thái Dương Thu lâm vào ảo giác thì vận hành huyết khí cũng bị cắt ngang khiến sát khí tràn đầy kinh mạch lúc này mới bộc phát ra.
Thái Dương Thu không hề đề phòng, chỉ cảm thấy cơ thể lạnh đi như rơi vào hầm băng liên tục bị lay động suýt nữa thì ngã.
Dù Thái Dương Thu chậm chạp lúc đó cũng biết mình không xong, liền hiểu cái mà Diệp Thiên gọi là pháp thuật tấn công.
Cảm thấy cơ thể suy yếu, Thái Dương Thi hiểu được mình không có khả năng tái chiến đừng nói đến chuyện Diệp Thiên thần bí khó lường mà ngay cả đối với người thanh niên phía sau kia y cũng không phải là đối thủ.
Hít vào một hơi thật sâu, Thái Dương Thu đứng vững, nhìn về phía Diệp Thiên nói:
- Diệp môn chủ là Thái Dương Thu tôi đã bị đánh bại, Thái mỗ tài nghệ không bằng người, thua tâm phục khẩu phục, ngài muốn xử trí thế nào xin cứ nói?
Sau khi biết được pháp thuật của Diệp Thiên, thực sự Thái Dương Thu không còn hiếu thắng nữa.
Huống hồ Diệp Thiên còn là một đạo sĩ bí hiểm, e rằng sư phụ mình tái thể cũng chưa chắc đã là đối thủ của Diệp Thiên, một khi đã như vậy chẳng thà làm người thông minh nhận thua còn hơn.
- Cho tôi ra luật?
Diệp Thiên cười nói:
- Sao không nói sớm đi, hôm nay là Thất Tinh phái các ngươi đến đây khiêu khích trước… căn cứ vào đâu mà dám nói Nhị sư huynh của ta bố trí phong thủy làm cho cảng đảo Hồng Kông này nguy hại, muốn hủy hoại thanh danh của sư huynh ta ư? Nhưng còn chịu nhận lỗi là được rồi.
- Được, lão phu xin lỗi!
Thái Dương Thu gật đầu, đi đến trước mặt Tả Gia Tuấn, đứng dậy rồi nói:
- Thái mỗ đại diện cho Thất Tinh phái chân thành xin lỗi Tả tiên sinh là tiểu đồ học nghề không tinh thông, xin Tả tiên sinh tha thứ.
Thái Dương Thu nói ra lời này là đại diện cho hơn 1000 đệ tử trong môn phái Thất Tinh nên rất có trọng lượng.
Cái này chứng tỏ từ nay về sau toàn bộ các đệ tử Thất Tinh khi nhìn thấy Tả Gia Tuấn cũng phải cúi đầu.
Có Thất Tinh phái thừa nhận đừng nói đến các trong giới thầy phong thủy ở Đông Nam Á mà tối thiểu là ở cảng đảo vị trí của Tả Gia Tuấn cũng được giữ vững.
- Tiểu sư đệ, đệ xem?
Tuy Thái Dương Thu nhìn mình giải thích nhưng Tả Gia Tuấn cũng không để đối phương thuyết phục dù sao thì tiểu sư đệ cũng là môn chủ Ma Y quyết định cuối cùng vẫn là ở hắn.
Thái Dương Thu cũng là người từng trải, hiểu ý Tả Gia Tuấn, y liền quay về phía Diệp Thiên nói:
- Diệp môn chủ, từ ngày mai Thất Tinh phái sẽ rời khỏi cảng đảo không biết như vậy ngài đã vừa lòng chưa?
Thắng làm vua thua làm giặc, chỉ cần Diệp Thiên nói một câu thì bọn họ sẽ chắp tay xin nhường lại Hồng Kông, lúc Thái Dương Thu nói chuyện đều là như trích máu ra.
Sau đó Cẩu Tâm Gia nhẹ nhàng nói:
- Tiểu sư đệ cũng nên khoan dung độ lượng một chút.
Kỳ môn suy tàn cố nhiên cũng ngăn cản sự phát triển của quốc gia nhưng nội đấu dữ dội cũng là một trong những nguyên nhân, nếu Thất Tinh phái tiếp tục quay về đại lục thì sau này sẽ suy tàn hoàn toàn, đối với kỳ môn mà nói đây chưa hẳn đã là chuyện hay.
- Thái chương môn, tôi đâu có nói Thất Tinh phái các ông phải dời khỏi Hồng Kông?
Sau khi nghe đại sư huynh nói, Diệp Thiên trầm ngâm một lúc nói:
- Phong thủy của Thất Tinh phía cũng thuộc hạng nhất, có chỗ độc đáo của nó, điều này các chư vị ở đây đều rất rõ.
- Đúng vậy, Dịch hội trưởng xem phong thủy không tồi.
- Mười năm trước Dịch Hội Trưởng đã xem cho tòa nhà kia, đến nay đầu thuận buồm xuôi gió, Dịch Hội Trưởng vẫn có bản lĩnh.
Diệp Thiên còn chưa nói dứt, đám nguời đã đồng thanh hưởng ứng, Dịch Ôn Mậu ở Hồng Kông đã mấy chục năm giúp đỡ các phú hào không phải là ít.
- Trong giang hồ, tối kị là không có đức thuật, lệnh đồ vẫn còn phải tôi luyện tính cách nhiều.
Đợi cho mọi người im lặng trở lại, Diệp Thiên nhìn Dịch Ôn Mậu nói tiếp:
- Sư huynh của tôi bố trí phong thủy dựa vào pháp trận Tam Cực, điều các người nghi ngờ vốn không đầy đủ.
Bây giờ nếu Thái trưởng môn đã đại diện cho Thất Tinh phái xin lỗi sư huynh ta thì bỏ qua việc này đi, ta hi vọng sau này Thái trưởng môn tiếp tục dạy dỗ đệ tử đừng có đi đấu đá nữa.
- Diệp Thiên , ý của cậu là chúng tôi vẫn có thể tiếp tục ở lại Hồng Kông?
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, quả thực Thái Dương Thu không tin vào tai mình nữa, có ai nghét tiền và địa bàn lớn đâu? Dâng lên cho Diệp Thiên miếng thịt lớn như vậy mà hắn lại từ chối.
Dù sao nếu đổi thành Thái Dương Thu thì hắn cũng không nói diệt sạch, tóm lại là sẽ đuổi đối thủ ra khỏi Hồng Kông, điều này nhất định phải làm tới, đối phương không thể tin được Diệp Thiên đã nói như vậy.
Diệp Thiên gật đầu nói:
- Đương nhiên, mặc dù Hồng Kông lớn nhưng cũng không bé, đừng nói đến hai môn phái chúng ta chứ năm, ba môn phái nữa cũng cùng tồn tại được, hi vọng sau này Thái chưởng môn gặp phải chuyện này cũng nên suy nghĩ một chút.
Thực ra Diệp Thiên làm như vậy là không hề muốn đấu đá, bài trừ lẫn nhau để cho Thất Tinh phái ở lại còn có lý do nữa bên trong.
Phải biết rằng ở Hồng Kông không ít các phái phong thủy, phải đến hơn chục trường phái mà nổi tiếng nhất là Thất Tinh phái bọn họ chiếm khoảng 60% định mức phong thủy ở cảng đảo này.
Còn lại 40% đều bị lái buôn và các phái cấp nhỏ chiếm cứ, còn một mình Tả Gia Tuấn là siêu cấp phú hào cũng không có trong hàng ngũ này.
Nếu bây giờ toàn bộ Thất Tinh phái rời khỏi cảng đảo thì sẽ phải làm lại phong thủy từ đầu chi bằng để cho ông ta và Ma Y chiếm giữ thị trường định mức cùng.
Cho nên nếu đuổi Thất Tinh phái đi lại phải đưa phái khác vào chẳng thà để cho họ cùng tồn tại như vậy Ma Y có tiếng là rộng lượng, về sau có tranh chấp gì thì bọn họ cũng phải suy nghĩ một chút.
- Diệp môn chủ thật là người đại lượng, Thái mỗ xấu hổ quá.
Diệp Thiên vừa nói câu này, Thái Dương Thu sửng sốt sau khi tỉnh lại đến trước mặt Diệp Thiên cúi đầu hành lễ nói:
- Sau này Thái mỗ sẽ dạy các đệ tử theo lời của Diệp môn chủ, phong thủy ở Hồng Kông sau này Ma Y sẽ như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Quyền lợi và tiền tài trước mắt thì cũng phải ra mặt như vậy có thể khắp Hồng Kông đều là vàng vốn dĩ trong lòng Thái Dương Thu có oán Diệp Thiên thì cũng phải bỏ qua cho tan thành mây khói.
Hơn nữa Thái Dương Thu cũng biết, tuy môn đệ Thất Tinh phái đông đảo nhưng trước mắt không thể đối kháng được 3 huynh đệ này.
Cho nên kết thù oán với đám người Diệp Thiên thì chẳng thà nâng bọn họ lên cho bọn họ đẹp mặt như vậy thì Thất Tinh phái cũng có được chút lợi ích thực tế, bản tính tên Thái Dương Thu này cũng là kẻ thông minh lanh lợi.
- Thái chưởng môn khách khí rồi, huynh đệ chúng tôi chắc sẽ không làm phong thủy ở Hồng Kông xin Thái chưởng môn sau này nhọc công một chút.
Đối phương đã nể mặt mình nên Diệp Thiên cũng giảm khẩu khí xuống.
Từ trước đến nay Ma Y không nhiều đệ tử không giống Thất Tinh phái, địa bàn Hồng Kông này thật ra mà nói không mấy hấp dẫn với Diệp Thiên.
Chỉ cần đối phương không gây khó dễ cho trụ phong thủy làm ảnh hưởng đến tòa nhà Tụ Linh Trận của hắn thì Diệp Thiên cũng chẳng hơi đâu mà quản lí nghề phong thủy ở Hồng Kông.
- Diệp môn chủ độ lượng, lão đầu xin lĩnh giáo.
Hôm nay bị nhục nhã như vậy nhưng Thái Dương Thu đã thoát đại nạn, khen Diệp Thiên vài câu rồi nói:
- Tiểu đồ đệ của tôi bị thương nặng, Thái mỗ xin cáo từ trước 3 ngày sau có mở tiệc xin Diệp môn chủ nể mặt nha.
- Được, nhất định sẽ đến.
Diệp Thiên gật đầu, ổn định kỳ môn ở Hồng Kông đối với hắn cũng có ích, cho đối phương cơ hội cũng bớt đi vài phần sóng gió.
- Cứ như vậy là xong rồi, không phải đấu đá nữa.
- Là ông cụ kia nổi điên lên đánh người một chưởng, nếu không thì người thanh niên kia cũng chưa động thủ.
Đợi sau khi Thái Dương Thu đưa đệ tử đi mọi người bắt đầu bàn tán về chuyện kì dị vừa rồi.
Không hẳn là bọn họ đánh nhau kịch liệt cũng không có chuyện dùng kiếm để đả thương người, giống như mấy cái tay áo của Diệp Thiên, đột nhiên Thái Dương Thu lại mất lý trí chuyện này thật là kì lạ.
Nhớ lại chuyện xảy ra vừa rồi, các phú hào đều thấy ớn lạnh trong người nhìn về phía Diệp Thiên có chút sợ hãi. Ngộ nhỡ chuyện vừa rồi xảy ra với mình thì không biết sẽ thế nào.
Tục ngưc nói: Văn không được loạn pháp, võ không được vi phạm điều cấm kỵ. thủ đoạn của kỳ môn các nhân sĩ võ lâm còn lâu mới sánh bằng, đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu khiến cho các triều đại bị thay đổi người đương quyền.
Thấy sắc mặt mọi người thay đổi, Tả Gia Tuấn đứng dậy nói:
- Các vị chuyện này dừng ở đây thôi, Dịch hội trưởng cũng suy nghĩ vì cảng đảo mọi người đừng bàn tán nữa, mọi người bàn về Tam Cực trận đi.
Tả Gia Tuấn vừa nói xong đã hấp dẫn mọi người bọn họ muốn biết sóng gió tranh chấp phong thủy như vậy rốt cục là có tác dụng thần kì gì?
Diệp Thiên đứng giữa sân thở nhẹ nhàng lặng lẽ lui ra ngoài đi vào góc sau, thấy ngọt lịm nơi yết hầu, lúc rút tay ra khóe miệng tràn đầy máu tươi.
Cẩu Tâm Gia đứng bên cạnh Diệp Thiên vội vàng đỡ hắn, quan tâm trách mắng:
- Tiểu sư đệ, đệ không sao chứ? Về sau không cầm cố chấp giành phần thắng như thế đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.