Chương 668: Thể nghiệm sinh tử
Đả Nhãn
10/06/2013
Chuyện này phát sinh, toàn bộ nhân viên các công ty làm công trong Trung tâm thương mại, chỉ có người của công ty Tống Vy Lan thương vong ít nhất, đương nhiên, mấy người này không có mình và Diệp Thiên.
Bởi vì công ty hàng năm đều cũng mua bảo hiểm, trải qua sự kiện 11/9, tính đi ttính lại, Tống Vy Lan chẳng những không tổn thất tiền tài, thậm chí còn có thể kiếm được không ít, hiện tại công ty của bà đã hoạt động ở nơi khác.
Vì nghe theo lời của con, phía trước Tống Vy Lan cũng không gây sóng gió ở thị trường tài chính, nếu không lần này ít nhất bà có thể kiếm hơn mười triệu, trong tai họa lại kiếm một số lớn.
Đương nhiên, nếu bởi như vậy, chỉ sợ Diệp Thiên còn càng thêm không hay ho, hắn hiện tại gặp vận rủi cũng là bởi vì tiết lộ Thiên Cơ gây ra, nếu không với năng lực xu cát tị hung của Diệp Thiên, há lại phải chịu thương tổn trí mạng như vậy?
- Thế giới cần được Thái Bình .
Diệp Thiên thở dài, theo hắn đang ở Hồng Kông, trong trận pháp phong thuỷ thì cũng cảm giác được nguyên khí thiên địa biến hóa, trong tương lai vài năm tới, một vài khu sẽ phát sinh thay đổi rất lớn.
- Mẹ, ở kinh thành đi, không có việc gì đừng xuất ngoại nữa.
Nghĩ một chút, Diệp Thiên nhìn về phía Vu Thanh Nhã, nói:
- Thanh Nhã, hay là em đừng đi làm, đến Hồng Kông giúp anh đi!
Muốn nói Diệp Thiên còn có thể cảm thấy áy náy với ai, vậy cũng chỉ có Vu Thanh Nhã .
Từ khi kết hôn đến hiện tại, Diệp Thiên cũng chưa ở nhà được mấy ngày, ngược lại còn liên luỵ Vu Thanh Nhã vì hắn mà lo lắng hãi hùng, điều này làm cho Diệp Thiên cảm giác mình không có chức trách làm chồng.
- Được, rời khỏi Hồng Kông, em sẽ đánh đơn từ chức!
Vu Thanh Nhã gật gật đầu, thái độ kiên quyết, khiến Diệp Thiên lặng đi một chút.
- Ôi, nghe anh nói này, không phải là em muốn nửa đời sau đến chăm sóc người tàn tật chứ?
Diệp Thiên bỗng nhiên có chút ý thức được, hôm qua hắn cũng nhìn báo cáo của bệnh viện đối với thương thế xương sống của hắn, nói là xác suất bị liệt khá lớn.
- Như vậy cũng rất tốt, anh bình thường cũng không có thời gian nói chuyện, sau này chúng ta mõi ngày đều có thể ở cùng một chỗ.
Trên mặt Vu Thanh Nhã tuy rằng cười. Nhưng trong mắt lại là có chút sương mù xuất hiện, để tránh cho kích động Diệp Thiên, thật ra là cô đang cố gắng cười.
- Đừng, đơn từ chức em cứ giữ đi. Anh cũng không cần em chăm sóc cả đời.
Diệp Thiên lắc đầu, hắn biết vợ rất thích công việc này, hơn nữa Diệp Thiên cũng sẽ không thật sự cả đời nằm ở trên giường.
Tuy rằng chỉ là qua một đêm, nhưng Diệp Thiên có thể cảm giác được, thần thức cường đại kia, đối với trị liệu thương thế vẫn là có trợ giúp.
Được thần thức bao vây, đau đớn xương sống truyền ra cơ hồ ảnh hưởng không đến Diệp Thiên . Hơn nữa mấy khối xương cốt vỡ cũng có dấu hiệu bị luyện hóa, Diệp Thiên tin tưởng, đợi một thời gian nữa, thương thế của hắn nhất định có thể phục hồi.
- Tin tưởng chồng em đi, chồng em chính là siêu nhân không gì làm không được!
Nhìn thấy Vu Thanh Nhã còn chờ đợi nói chuyện, Diệp Thiên cười cười, dùng tay phải vừa mới có thể động đậy, cầm tay vợ đặt ở bên giường.
- Quỷ sứ nhà anh!
Nhìn thấy Diệp Thiên hồi phục thần thái trước kia. Vu Thanh Nhã không khỏi nín khóc mỉm cười, bóng ma trong lòng giảm bớt không ít, tựa hồ Diệp Thiên chỉ có như vậy. Mới có thể khiến nàng cảm giác kiên định.
- Tiểu sư đệ, năng lượng của cậu là chuyện gì xảy ra, không giống như là chân khí ?
Nhìn thấy Diệp Thiên tinh thần không tệ, Cẩu Tâm Gia cũng đã đi tới, lúc trên phi cơ thập phần vững vàng, thậm chí không cảm giác xóc nảy.
Trước khi lên phi cơ, Cẩu Tâm Gia định dùng chân khí bảo vệ xương sống phía sau lưng Diệp Thiên, nhưng lại bị một năng lượng nói không rõp bắn trở về.
Nếu không phải Cẩu Tâm Gia thu tay lại sớm, sợ là đã phải chịu một ít thương tổn, vừa rồi Diệp Thiên bị mọi người vây quanh. Cẩu Tâm Gia luôn luôn không tìm được cơ hội hỏi, hiện tại rốt cục không nín được, hỏi lên.
- Mẹ, Thanh Nhã, mọi người cũng đều mệt mỏi, đi ra sau nghỉ ngơi chút đi, con cùng sư huynh trò chuyện chút!
Nghe được lời nói của Cẩu Tâm Gia. Diệp Thiên trầm ngâm một chút, nhìn về phía người chung quanh, nói:
- Tả sư huynh cùng Nam Sư huynh lưu lại đi, đúng rồi, Khiếu Thiên, ngươi cũng ở lại chỗ này!
Diệp Thiên tu luyện ra thần thức, vốn là không nên nói ra, nhưng là Nam Hoài Cẩn không quản xa ngàn dặm mà đến cứu trợ hắn, chỉ dựa vào điểm này, Diệp Thiên không thể giấu diếm đối với hắn.
- Được, Tiểu Thiên, con đừng để quá mệt!
Tống Vy Lan biết con trai có chuyện gì cùng với người khác đàm luận, lập tức lôi kéo con dâu, cùng chồng đi tới sau khoang má bay.
- Tiểu sư đệ, ta phát hiện trên người đệ có một năng lượng, tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng chất lượng cũng cực cao, ta tu luyện chân khí đã lâu, đột nhiên tiếp xúc, lại có thể thấy thất bại!
Nhìn thấy ở đây đã không còn người ngoài, Cẩu Tâm Gia nói lên nghi vấn trong lòng, hắn và Diệp Thiên trước kia cũng tỷ thí qua, biết rõ khí cơ hắn, nhưng năng lượng mới trong cơ thể Diệp Thiên, Cẩu Tâm Gia chưa bao giờ thấy qua.
- Nguyên Dương huynh, huynh nói gì ?
Chính là chuyện đã xảy ra trước khi lên phi cơ, Cẩu Tâm Gia còn chưa kịp nói với người bên ngoài, lúc này đây nghe được lời nói Cẩu Tâm Gia, đám người Nam Hoài Cẩn và Tả Gia Tuấn đều ngạc nhiên nhìn hắn.
- Hoài Cẩn lão đệ, ta nói không rõ ràng, đệ thử xem đi!
Cẩu Tâm Gia cười khổ lắc lắc đầu, nói với Nam Hoài Cẩn:
- Đệ thử rót vào một chút chân khí trong cơ thể tiểu sư đệ, chú ý một chút, cần chuẩn bị tinh thần thu hồi lại!
- Vâng!
Nhìn thấy Cẩu Tâm Gia không giống như là đang nói đùa, lúc này Nam Hoài Cẩn hít một hơi thật sâu, đem tay phải gõ ở trên vai Diệp Thiên.
Kỳ thật tu luyện tới cảnh giới luyện tinh hóa khí, dĩ nhiên miễn cưỡng có thể phóng chân khí ra ngoài .
Tới luyện khí Hóa Thần, là có thể khống chế chân khí rất nhỏ tiến vào đến cơ thể con người, đây cũng là một trong những nguyên nhân khí công có thể chữa thương, người tu vi càng sâu, đích xác có thể sử dụng chân khí giúp người khác điều dưỡng thân thể.
Nhưng thực sự người có công phu này, phần lớn đều là những người như Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn … đã là lão già, căn bản là không xuất hiện ở những người bình thường.
Xã hội bây giờ có những vị sư phụ lớn tuổi, chủ yếu đều là bịp bợm giang hồ chưa hiểu rõ công phu Luyện Khí đã lộ vẻ treo đầu dê bán thịt chó, thật sự là không đủ để tín.
Nam Hoài Cẩn và Diệp Thiên tu luyện không phải cùng một loại công pháp, cho nên thập phần cẩn thận, chỉ thấy đầu vai Diệp Thiên run lên, một dòng chân khí theo kinh mạch trên vai Diệp Thiên đi xuống.
Chân khí trong cơ thể Diệp Thiên sớm đã trống không, một chút cũng không còn lại, cho nên chân khí Nam Hoài Cẩn một đường đi thông suốt, rất nhanh đi tới xương sống Diệp Thiên.
- Hả? Cái này... Điều này sao có thể?
Coi như Nam Hoài Cẩn khống chế được chân khí này, muốn tiếp tục đi xuống, bỗng nhiên trong lúc đó chạm đến một năng lượng, mà chân khí của hắn giống như là tuyết mùa xuân, nháy mắt đã bị tiêu tan sạch .
Do có tâm lý khống chế chân khí, Nam Hoài Cẩn cũng chỉ nhận lấy một chút tổn thương, thân thể liên tiếp lui về phía sau hai bước, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Giống như Cẩu Tâm Gia, công lực của Nam Hoài Cẩn cũng là khổ tu mấy chục năm mới có được, hắn tự nghĩ công lực rất tinh thuần, thế gian này cũng không mấy người có thể so sánh với mình.
Nhưng ở trước mặt năng lượng mới trong cơ thể Diệp Thiên, chân khí chính mình khổ tu mấy chục năm, giống như là gà đất chó kiểng, không chịu nổi một kích, đây đối với Nam Hoài Cẩn mà nói, thật sự là cảm thấy rất khó tiếp nhận.
Trong đầu Nam Hoài Cẩn bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, chần chờ mở miệng hỏi:
- Diệp sư đệ, đệ ... không phải đệ nắm giữ thần thức diệu dụng chứ?
Năm đó Nam Hoài Cẩn có chứng kiến, nên mới tu đạo, nhiều năm luôn luôn nghiên cứu Phật Đạo Kinh, những chuyện hắn biết rõ, thậm chí so với đám người Cẩu Tâm Gia còn nhiều hơn một chút.
Mà lời này của Nam Hoài Cẩn vừa nói ra, Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn đều chấn động thần sắc, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, đến cảnh giới bọn tu vi như bọn hắn, tự nhiên biết thần thức là cái gì.
- Nam Sư huynh quả nhiên là kiến thức rộng rãi.
Chứng kiến Nam Hoài Cẩn lập tức liền đoán được lai lịch năng lượng mới của mình, Diệp Thiên cũng là bội phục không thôi.
- Đúng vậy, tiểu đệ gần đây được thể nghiệm sinh tử nhiều, mấy lần trải qua ranh giới sinh tử, cũng mò tới cánh cửa kia, nhưng rốt cuộc có bước vào được hay không, chính mình cũng không thể hiểu hết.
Trên mặt Diệp Thiên lộ ra cười khổ, lẽ ra người tu đạo, cảnh giới càng cao thâm, chân khí càng cô đọng, tinh khí thần là thiếu một thứ cũng không được.
Nhưng Diệp Thiên hiện tại trạng thái thần thức cường đại, khó khăn lắm có thể đạt tới cảnh giới Dương Thần xuất khiếu, nhưng chân khí trong cơ thể lại một tia cũng hoàn toàn không có, Diệp Thiên cũng không biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra với mình.
- Sư phụ, ngài nói rất đúng là đúng cái gì?
Trong phòng chỉ có Chu Khiếu Thiên nghe như sấm dậy, hiểu không rõ ý nghĩ, hắn giờ phút này mới là tu vi đến luyện tinh hóa khí, khoảng cách luyện khí Hóa Thần còn có chặng đường rất dài phải đi, căn bản là chưa hiểu tới tu vi tinh thần.
- Khiếu Thiên, đừng nói leo!
Cẩu Tâm Gia khoát tay áo ngăn lời Chu Khiếu Thiên, xoay mặt nhìn về phía Diệp Thiên, trầm giọng hỏi:
- Tiểu sư đệ, quả nhiên đệ đã tiến vào tới cảnh giới luyện thần phản hư?
Phải biết rằng, Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn đều là người dừng lại ở cảnh giới luyện khí Hóa Thần này thật lâu, mãi đều sờ không tới cảnh giới sau đó.
Bọn hắn thậm chí từng cho rằng, luyện thần phản hư chỉ là cổ nhân nghe nhầm đồn bậy, dựa vào óc tưởng tượng bịa đặt ra, nhưng chuyện trước mắt phát sinh ở trên người Diệp Thiên, cũng khiến Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn thấy được một tia hi vọng thăng cấp.
- Đại sư huynh, một đoạn thời gian trước đệ đánh boxing ngầm, tại tích tắc sinh tử đó, lĩnh ngộ được một vài chuyện, nhưng cũng không thể bước vào cái cánh cửa kia.
Biểu hiện của Diệp Thiên có chút hoang mang nói:
- Lần này tỉnh dậy, không hiểu ra sao cả liền có được thần thức, nhưng cũng không như trong điển tịch ghi lại, đệ cũng không biết là luyện thần phản hư hay không.
- Boxing ngầm? Sao lại thế?
Đám người Cẩu Tâm Gia cũng không biết Diệp Thiên ở Mĩ đã tham gia đánh boxing ngầm, lập tức hỏi lại.
Nghe xong đầu đuôi sự tình, mấy người không khỏi đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy người ngoại quốc luôn luôn bị bọn hắn khinh thường, lại có thể cũng có thể công kích sắc bén như thế, có thể làm cho Diệp Thiên hiểm tử nhưng vẫn còn sống!
- Sinh tử thời khắc đó, quả nhiên là có đại trí tuệ!
Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn liếc nhau một cái, nhịn không được thở dài một hơi, hai người bọn họ tuy rằng có thể được xưng tụng là già nhưng vẫn cường mãnh, nhưng nếu muốn đích thân tôi luyện thi đấu boxing ngầm giống như Diệp Thiên, lại là không thể nào .
Bởi vì công ty hàng năm đều cũng mua bảo hiểm, trải qua sự kiện 11/9, tính đi ttính lại, Tống Vy Lan chẳng những không tổn thất tiền tài, thậm chí còn có thể kiếm được không ít, hiện tại công ty của bà đã hoạt động ở nơi khác.
Vì nghe theo lời của con, phía trước Tống Vy Lan cũng không gây sóng gió ở thị trường tài chính, nếu không lần này ít nhất bà có thể kiếm hơn mười triệu, trong tai họa lại kiếm một số lớn.
Đương nhiên, nếu bởi như vậy, chỉ sợ Diệp Thiên còn càng thêm không hay ho, hắn hiện tại gặp vận rủi cũng là bởi vì tiết lộ Thiên Cơ gây ra, nếu không với năng lực xu cát tị hung của Diệp Thiên, há lại phải chịu thương tổn trí mạng như vậy?
- Thế giới cần được Thái Bình .
Diệp Thiên thở dài, theo hắn đang ở Hồng Kông, trong trận pháp phong thuỷ thì cũng cảm giác được nguyên khí thiên địa biến hóa, trong tương lai vài năm tới, một vài khu sẽ phát sinh thay đổi rất lớn.
- Mẹ, ở kinh thành đi, không có việc gì đừng xuất ngoại nữa.
Nghĩ một chút, Diệp Thiên nhìn về phía Vu Thanh Nhã, nói:
- Thanh Nhã, hay là em đừng đi làm, đến Hồng Kông giúp anh đi!
Muốn nói Diệp Thiên còn có thể cảm thấy áy náy với ai, vậy cũng chỉ có Vu Thanh Nhã .
Từ khi kết hôn đến hiện tại, Diệp Thiên cũng chưa ở nhà được mấy ngày, ngược lại còn liên luỵ Vu Thanh Nhã vì hắn mà lo lắng hãi hùng, điều này làm cho Diệp Thiên cảm giác mình không có chức trách làm chồng.
- Được, rời khỏi Hồng Kông, em sẽ đánh đơn từ chức!
Vu Thanh Nhã gật gật đầu, thái độ kiên quyết, khiến Diệp Thiên lặng đi một chút.
- Ôi, nghe anh nói này, không phải là em muốn nửa đời sau đến chăm sóc người tàn tật chứ?
Diệp Thiên bỗng nhiên có chút ý thức được, hôm qua hắn cũng nhìn báo cáo của bệnh viện đối với thương thế xương sống của hắn, nói là xác suất bị liệt khá lớn.
- Như vậy cũng rất tốt, anh bình thường cũng không có thời gian nói chuyện, sau này chúng ta mõi ngày đều có thể ở cùng một chỗ.
Trên mặt Vu Thanh Nhã tuy rằng cười. Nhưng trong mắt lại là có chút sương mù xuất hiện, để tránh cho kích động Diệp Thiên, thật ra là cô đang cố gắng cười.
- Đừng, đơn từ chức em cứ giữ đi. Anh cũng không cần em chăm sóc cả đời.
Diệp Thiên lắc đầu, hắn biết vợ rất thích công việc này, hơn nữa Diệp Thiên cũng sẽ không thật sự cả đời nằm ở trên giường.
Tuy rằng chỉ là qua một đêm, nhưng Diệp Thiên có thể cảm giác được, thần thức cường đại kia, đối với trị liệu thương thế vẫn là có trợ giúp.
Được thần thức bao vây, đau đớn xương sống truyền ra cơ hồ ảnh hưởng không đến Diệp Thiên . Hơn nữa mấy khối xương cốt vỡ cũng có dấu hiệu bị luyện hóa, Diệp Thiên tin tưởng, đợi một thời gian nữa, thương thế của hắn nhất định có thể phục hồi.
- Tin tưởng chồng em đi, chồng em chính là siêu nhân không gì làm không được!
Nhìn thấy Vu Thanh Nhã còn chờ đợi nói chuyện, Diệp Thiên cười cười, dùng tay phải vừa mới có thể động đậy, cầm tay vợ đặt ở bên giường.
- Quỷ sứ nhà anh!
Nhìn thấy Diệp Thiên hồi phục thần thái trước kia. Vu Thanh Nhã không khỏi nín khóc mỉm cười, bóng ma trong lòng giảm bớt không ít, tựa hồ Diệp Thiên chỉ có như vậy. Mới có thể khiến nàng cảm giác kiên định.
- Tiểu sư đệ, năng lượng của cậu là chuyện gì xảy ra, không giống như là chân khí ?
Nhìn thấy Diệp Thiên tinh thần không tệ, Cẩu Tâm Gia cũng đã đi tới, lúc trên phi cơ thập phần vững vàng, thậm chí không cảm giác xóc nảy.
Trước khi lên phi cơ, Cẩu Tâm Gia định dùng chân khí bảo vệ xương sống phía sau lưng Diệp Thiên, nhưng lại bị một năng lượng nói không rõp bắn trở về.
Nếu không phải Cẩu Tâm Gia thu tay lại sớm, sợ là đã phải chịu một ít thương tổn, vừa rồi Diệp Thiên bị mọi người vây quanh. Cẩu Tâm Gia luôn luôn không tìm được cơ hội hỏi, hiện tại rốt cục không nín được, hỏi lên.
- Mẹ, Thanh Nhã, mọi người cũng đều mệt mỏi, đi ra sau nghỉ ngơi chút đi, con cùng sư huynh trò chuyện chút!
Nghe được lời nói của Cẩu Tâm Gia. Diệp Thiên trầm ngâm một chút, nhìn về phía người chung quanh, nói:
- Tả sư huynh cùng Nam Sư huynh lưu lại đi, đúng rồi, Khiếu Thiên, ngươi cũng ở lại chỗ này!
Diệp Thiên tu luyện ra thần thức, vốn là không nên nói ra, nhưng là Nam Hoài Cẩn không quản xa ngàn dặm mà đến cứu trợ hắn, chỉ dựa vào điểm này, Diệp Thiên không thể giấu diếm đối với hắn.
- Được, Tiểu Thiên, con đừng để quá mệt!
Tống Vy Lan biết con trai có chuyện gì cùng với người khác đàm luận, lập tức lôi kéo con dâu, cùng chồng đi tới sau khoang má bay.
- Tiểu sư đệ, ta phát hiện trên người đệ có một năng lượng, tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng chất lượng cũng cực cao, ta tu luyện chân khí đã lâu, đột nhiên tiếp xúc, lại có thể thấy thất bại!
Nhìn thấy ở đây đã không còn người ngoài, Cẩu Tâm Gia nói lên nghi vấn trong lòng, hắn và Diệp Thiên trước kia cũng tỷ thí qua, biết rõ khí cơ hắn, nhưng năng lượng mới trong cơ thể Diệp Thiên, Cẩu Tâm Gia chưa bao giờ thấy qua.
- Nguyên Dương huynh, huynh nói gì ?
Chính là chuyện đã xảy ra trước khi lên phi cơ, Cẩu Tâm Gia còn chưa kịp nói với người bên ngoài, lúc này đây nghe được lời nói Cẩu Tâm Gia, đám người Nam Hoài Cẩn và Tả Gia Tuấn đều ngạc nhiên nhìn hắn.
- Hoài Cẩn lão đệ, ta nói không rõ ràng, đệ thử xem đi!
Cẩu Tâm Gia cười khổ lắc lắc đầu, nói với Nam Hoài Cẩn:
- Đệ thử rót vào một chút chân khí trong cơ thể tiểu sư đệ, chú ý một chút, cần chuẩn bị tinh thần thu hồi lại!
- Vâng!
Nhìn thấy Cẩu Tâm Gia không giống như là đang nói đùa, lúc này Nam Hoài Cẩn hít một hơi thật sâu, đem tay phải gõ ở trên vai Diệp Thiên.
Kỳ thật tu luyện tới cảnh giới luyện tinh hóa khí, dĩ nhiên miễn cưỡng có thể phóng chân khí ra ngoài .
Tới luyện khí Hóa Thần, là có thể khống chế chân khí rất nhỏ tiến vào đến cơ thể con người, đây cũng là một trong những nguyên nhân khí công có thể chữa thương, người tu vi càng sâu, đích xác có thể sử dụng chân khí giúp người khác điều dưỡng thân thể.
Nhưng thực sự người có công phu này, phần lớn đều là những người như Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn … đã là lão già, căn bản là không xuất hiện ở những người bình thường.
Xã hội bây giờ có những vị sư phụ lớn tuổi, chủ yếu đều là bịp bợm giang hồ chưa hiểu rõ công phu Luyện Khí đã lộ vẻ treo đầu dê bán thịt chó, thật sự là không đủ để tín.
Nam Hoài Cẩn và Diệp Thiên tu luyện không phải cùng một loại công pháp, cho nên thập phần cẩn thận, chỉ thấy đầu vai Diệp Thiên run lên, một dòng chân khí theo kinh mạch trên vai Diệp Thiên đi xuống.
Chân khí trong cơ thể Diệp Thiên sớm đã trống không, một chút cũng không còn lại, cho nên chân khí Nam Hoài Cẩn một đường đi thông suốt, rất nhanh đi tới xương sống Diệp Thiên.
- Hả? Cái này... Điều này sao có thể?
Coi như Nam Hoài Cẩn khống chế được chân khí này, muốn tiếp tục đi xuống, bỗng nhiên trong lúc đó chạm đến một năng lượng, mà chân khí của hắn giống như là tuyết mùa xuân, nháy mắt đã bị tiêu tan sạch .
Do có tâm lý khống chế chân khí, Nam Hoài Cẩn cũng chỉ nhận lấy một chút tổn thương, thân thể liên tiếp lui về phía sau hai bước, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Giống như Cẩu Tâm Gia, công lực của Nam Hoài Cẩn cũng là khổ tu mấy chục năm mới có được, hắn tự nghĩ công lực rất tinh thuần, thế gian này cũng không mấy người có thể so sánh với mình.
Nhưng ở trước mặt năng lượng mới trong cơ thể Diệp Thiên, chân khí chính mình khổ tu mấy chục năm, giống như là gà đất chó kiểng, không chịu nổi một kích, đây đối với Nam Hoài Cẩn mà nói, thật sự là cảm thấy rất khó tiếp nhận.
Trong đầu Nam Hoài Cẩn bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, chần chờ mở miệng hỏi:
- Diệp sư đệ, đệ ... không phải đệ nắm giữ thần thức diệu dụng chứ?
Năm đó Nam Hoài Cẩn có chứng kiến, nên mới tu đạo, nhiều năm luôn luôn nghiên cứu Phật Đạo Kinh, những chuyện hắn biết rõ, thậm chí so với đám người Cẩu Tâm Gia còn nhiều hơn một chút.
Mà lời này của Nam Hoài Cẩn vừa nói ra, Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn đều chấn động thần sắc, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, đến cảnh giới bọn tu vi như bọn hắn, tự nhiên biết thần thức là cái gì.
- Nam Sư huynh quả nhiên là kiến thức rộng rãi.
Chứng kiến Nam Hoài Cẩn lập tức liền đoán được lai lịch năng lượng mới của mình, Diệp Thiên cũng là bội phục không thôi.
- Đúng vậy, tiểu đệ gần đây được thể nghiệm sinh tử nhiều, mấy lần trải qua ranh giới sinh tử, cũng mò tới cánh cửa kia, nhưng rốt cuộc có bước vào được hay không, chính mình cũng không thể hiểu hết.
Trên mặt Diệp Thiên lộ ra cười khổ, lẽ ra người tu đạo, cảnh giới càng cao thâm, chân khí càng cô đọng, tinh khí thần là thiếu một thứ cũng không được.
Nhưng Diệp Thiên hiện tại trạng thái thần thức cường đại, khó khăn lắm có thể đạt tới cảnh giới Dương Thần xuất khiếu, nhưng chân khí trong cơ thể lại một tia cũng hoàn toàn không có, Diệp Thiên cũng không biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra với mình.
- Sư phụ, ngài nói rất đúng là đúng cái gì?
Trong phòng chỉ có Chu Khiếu Thiên nghe như sấm dậy, hiểu không rõ ý nghĩ, hắn giờ phút này mới là tu vi đến luyện tinh hóa khí, khoảng cách luyện khí Hóa Thần còn có chặng đường rất dài phải đi, căn bản là chưa hiểu tới tu vi tinh thần.
- Khiếu Thiên, đừng nói leo!
Cẩu Tâm Gia khoát tay áo ngăn lời Chu Khiếu Thiên, xoay mặt nhìn về phía Diệp Thiên, trầm giọng hỏi:
- Tiểu sư đệ, quả nhiên đệ đã tiến vào tới cảnh giới luyện thần phản hư?
Phải biết rằng, Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn đều là người dừng lại ở cảnh giới luyện khí Hóa Thần này thật lâu, mãi đều sờ không tới cảnh giới sau đó.
Bọn hắn thậm chí từng cho rằng, luyện thần phản hư chỉ là cổ nhân nghe nhầm đồn bậy, dựa vào óc tưởng tượng bịa đặt ra, nhưng chuyện trước mắt phát sinh ở trên người Diệp Thiên, cũng khiến Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn thấy được một tia hi vọng thăng cấp.
- Đại sư huynh, một đoạn thời gian trước đệ đánh boxing ngầm, tại tích tắc sinh tử đó, lĩnh ngộ được một vài chuyện, nhưng cũng không thể bước vào cái cánh cửa kia.
Biểu hiện của Diệp Thiên có chút hoang mang nói:
- Lần này tỉnh dậy, không hiểu ra sao cả liền có được thần thức, nhưng cũng không như trong điển tịch ghi lại, đệ cũng không biết là luyện thần phản hư hay không.
- Boxing ngầm? Sao lại thế?
Đám người Cẩu Tâm Gia cũng không biết Diệp Thiên ở Mĩ đã tham gia đánh boxing ngầm, lập tức hỏi lại.
Nghe xong đầu đuôi sự tình, mấy người không khỏi đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy người ngoại quốc luôn luôn bị bọn hắn khinh thường, lại có thể cũng có thể công kích sắc bén như thế, có thể làm cho Diệp Thiên hiểm tử nhưng vẫn còn sống!
- Sinh tử thời khắc đó, quả nhiên là có đại trí tuệ!
Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn liếc nhau một cái, nhịn không được thở dài một hơi, hai người bọn họ tuy rằng có thể được xưng tụng là già nhưng vẫn cường mãnh, nhưng nếu muốn đích thân tôi luyện thi đấu boxing ngầm giống như Diệp Thiên, lại là không thể nào .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.