Thiên Thần Của Bang Chủ Hắc Bang
Chương 6: Hôn ước
=>NinnKa<=
20/07/2017
Nó cứng đờ người,vừa nãy hắn ta nói cái gì thế?
-Anh...anh...nói gì?Tôi...nghe không rõ!-Nó lắp bắp.
Hắn ghé sát tai nó,nói nhẹ nhàng.
-Nếu em không muốn chết,em làm người phụ nữ của tôi!
-Hả!!!Anh bị làm sao vậy?
-Tôi bị sao cũng là do em làm!
Hắn nâng khuôn mặt xinh đẹp của nó lên.Những giọt nước mắt đã long lang trêm đôi mắt của nó.
-Đừng khóc,bảo bối!-Hắn nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt lấp lánh kia.
-Lãnh Phong,anh có hứng thú với tôi?-Nó nhẹ nhàng hỏi.
-Không phải có hứng thú mà chỉ muốn bắt về làm phu nhân Hàn gia thôi!-Hắn thơm nhẹ lên môi của nó.-Bảo bối,em ở đây chờ tôi chút!-Hắn buông nó ra,đi ra ngoài gọi điện thoại.
10´sau,hắn bước vào,nó đang nghịch chiếc thuyền gỗ nhỏ dùng để trang trí.
Hắn bước đến,vòng tay ôm nó từ đằng sau.
-Bảo bối,em đã là người của tôi!-Hắn nhẹ nhàng nói.
-Ừm...Đằng nào mà chả thế!-Nó vẫn mân mê chiếc thuyền nói.
-Baba của em đã bán em cho anh!
Nó ngừng,quay lại hỏi.
-Thật?
-Ừm!Chúng ta có hôn ước lúc 5 tuổi!
Nó ngạc nhiên,đôi mắt chớp chớp.
-Hả!Anh nói gì?
-Ông nội của chúng ta đã hứa hôn cho ta rồi!Chúng ta có duyên nhỉ!
Nó lục trong kí ức,mẹ nó hình như có nói gì đó về chuyện hôn ước gì gì đó.
-Ừm!Đúng vậy!-Nó vừa nói xong,đã bị ai kia tham lam phủ môi lên....
-Anh...anh...nói gì?Tôi...nghe không rõ!-Nó lắp bắp.
Hắn ghé sát tai nó,nói nhẹ nhàng.
-Nếu em không muốn chết,em làm người phụ nữ của tôi!
-Hả!!!Anh bị làm sao vậy?
-Tôi bị sao cũng là do em làm!
Hắn nâng khuôn mặt xinh đẹp của nó lên.Những giọt nước mắt đã long lang trêm đôi mắt của nó.
-Đừng khóc,bảo bối!-Hắn nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt lấp lánh kia.
-Lãnh Phong,anh có hứng thú với tôi?-Nó nhẹ nhàng hỏi.
-Không phải có hứng thú mà chỉ muốn bắt về làm phu nhân Hàn gia thôi!-Hắn thơm nhẹ lên môi của nó.-Bảo bối,em ở đây chờ tôi chút!-Hắn buông nó ra,đi ra ngoài gọi điện thoại.
10´sau,hắn bước vào,nó đang nghịch chiếc thuyền gỗ nhỏ dùng để trang trí.
Hắn bước đến,vòng tay ôm nó từ đằng sau.
-Bảo bối,em đã là người của tôi!-Hắn nhẹ nhàng nói.
-Ừm...Đằng nào mà chả thế!-Nó vẫn mân mê chiếc thuyền nói.
-Baba của em đã bán em cho anh!
Nó ngừng,quay lại hỏi.
-Thật?
-Ừm!Chúng ta có hôn ước lúc 5 tuổi!
Nó ngạc nhiên,đôi mắt chớp chớp.
-Hả!Anh nói gì?
-Ông nội của chúng ta đã hứa hôn cho ta rồi!Chúng ta có duyên nhỉ!
Nó lục trong kí ức,mẹ nó hình như có nói gì đó về chuyện hôn ước gì gì đó.
-Ừm!Đúng vậy!-Nó vừa nói xong,đã bị ai kia tham lam phủ môi lên....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.