Chương 4: Bạn Học Mới - Thành Viên Thứ 7
Dịch Vương Thiên Yi - Mãn Tâm
04/11/2015
Nhóm sáu trong tiết học cực kì nghiêm túc , mặc kệ bọn ruồi nhặng bày trò quậy phá cũng không tham gia (hay là không đáng để tham gia ) , thật ra bọn họ chỉ đang chúi đầu vào vào laptop mỗi người một việc , ( trường thuộc loại tốt nên việc học sinh được dùng laptop vô cùng bình thường ), khiến người khác nhìn vào lầm tưởng bọn họ là con ngoan trò giỏi . Nhưng có trời mới biết , bọn họ thật sự đang làm gì a~ .
Thêm một tiết học nhàm chán trôi cứ thế trôi qua , tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi réo inh ỏi.
Lâm Uyển Nhu đóng laptop . mệt mỏi vươn vai ngáp một cái , lại đảo mắt nhìn qua bạn nữ ngồi cách mình bốn bàn .
- “ Nhìn kìa tỷ tỷ ! “ _ Cô lay lay bả vai Dịch Vương Thiên Anh , chỉ chỉ .
- “ ??? “ _ Dịch Vương Thiên Anh nhíu nhíu mày nhìn cô , lại nhìn theo hướng tay cô chỉ . Đập vào mắt là cảnh tượng vô cùng chướng mắt.
Nữ học sinh ngồi cách cô bốn bàn đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn lũ không ra gì trong lớp . Bị bọn họ sai khiến , mắng nhiếc , thậm chí là đánh vào tay , mặt…
Máu nóng sôi trào ing~~~
Dương Bảo Nghi ngồi bàn trên cũng tò mò quay sang nhìn , lập tức hùng hổ đứng dậy , định đi sang đồi công bằng cho bạn mới , đột nhiên cánh tay bị giật lại_ Là Dịch Vương Thiên Anh.
Cô nàng nhàn nhạt nhìn Dương Bảo Nghi : “ Đừng manh động ! “ .
Dương Bảo Nghi uất ức : “ Nhưng mà… “ _ Máu nóng , máu anh hùng , của người ta đang sôi sùng sục nha ! Rất chướng mắt , con bà nó phải kiềm chế lại sao ???
Lâm Uyển Nhu lừ mắt nhìn Dương Bảo Nghi , nói nhỏ : _ “ Để coi sao đã ! “ .
- “ Hừ ! “ _ Dương Bảo Nghi uất ức càng thêm uất ức ngồi xuống .
Một lúc sau , chỉ thấy bọn ruồi nhặng từ từ tản ra , cô nàng nữ sinh nước mắt nước mũi tèm lem đứng dậy đi ra ngoài .
Lâm Uyển Nhu giật tay Dịch Vương Thiên Anh và Dương Bảo Nghi : _ “ Đi theo xem thử ! “ .
Hai người kia cũng đứng dậy , thế là bốn người , một trước , ba sau , nối đuôi nhau ra khỏi lớp
Ra đền cầu thang bộ , ba người cuối cùng cũng đuổi kịp cô nàng nữ sinh kia .
- “ Này bạn gì đó ơi ! “ _ Lâm Uyển Nhu tăng nhanh tốc độ , túm lấy tay cô nàng.
Cô nàng máy móc nhìn ba người:
- “ Các bạn cần gì sao ? “ .
- “ Không phải ! Chỉ là muốn hỏi bạn định đi đâu vậy ? " _ Lâm Uyển Nhu mỉn cười thân thiện .
Cô nàng lúng túng chỉ chỉ căn quán sau sân trường . Mà chổ bọn họ đang đứng là tầng 16 của dãy phòng học : - “ Căn tin ! “ .
- “ Xa như vậy ? Sau không đi thang máy ? “ . Dương Bảo Nghi chịu hết nổi , nắm lấy cánh tay còn lại của nữ sinh kia lay mạnh : “ Cậu bị đần à ? “ .
-“ Bọn họ không cho đi ! “ _ Cô nàng nữ sinh nghẹn ngào sụt sịt chỉ tay về phòng lớp học.
- “ Cầm thú ! “ _ Dịch Vương Thiên Anh lạnh nhạt phun ra hai chữ .
- “ Phải ! “ _ “ Chúng ta cứ đi thang máy , thử xem bọn họ làm được cái quái gì ? “ _Lâm Uyển Nhu nắm tay bạn nữ sinh kia lôi đi , Dịch Vương Thiên Anh cùng Dương Bảo Nghi cũng chần chậm nối bước .
Ra đến căn tin . Cô nàng nữ sinh --- à , là Hoàng Kỳ Ngân , phải mua một đống thứ linh tinh cho lũ ruồi cụt cánh trên lớp , ba người bọn Dịch Vương Thiên Anh và Lâm Uyển Nhu cùng Dương Bảo Nghi , cũng phụ giúp cô nàng một tay .
Lâm Uyển Nhu đột nhiên nhảy cẩn lên , móc điện thoại ra bấm bấm gì đó .
Trên lớp di động của Lâm Gia Tuệ báo có tin nhắn .
Cô nàng chuẩn mem đọc xong , mặt mày hớn hở chạy lại vỗ vỗ vai Trọng Thiên Kì :
- “ Mau đem tất cả gia sản của nhà ngươi giao ra ! “ .
- “ Cái quái gì vậy ? “ _ Trọng Thiên Kì méo mặt moi tài sản dành dụm bao ngày ra :
+ Một lọ thuốc xổ dạng lỏng cùng một cái kim tiêm đầu siêu nhỏ .
+ Một túi thuốc gây ngứa dạng bột.
+ Một hộp thuốc gây nôn mữa dạng kẹo ngọt thường bán ngoài tiệm …
Trọng Thiên Kì một tay móc tài sản ra , một tay lau lau nước mắt chảy ròng ròng.
- “ Oa..oa..oa!... Công sức mấy ngày của hắn a~ ! ".
Lâm Gia Tuệ giật lấy mấy thứ kia , chạy một mạch ra thang máy chạy xuống nhà vệ sinh nữ _ Nơi Lâm Uyển Nhu và ba người kia đang đứng .
- “ Có trò gì vậy ? “ _ Lâm Gia Tuệ chạy đến thè lưỡi , thở hồng hộc , tò mò ngó đầu vào
Chỉ thấy Dịch Vương Thiên Anh đổ hết hộp kẹo mà Hoàng Kỳ Ngân mau cho lũ kia xuống bồn cầu , lấy hộp thuốc gây nôn mữa đổ vào thế chổ.
Lâm Uyển Nhu một bên hút thuốc xổ dạng lỏng vào kim tiêm , một bên đổ túi thuốc gây ngứa vào mấy bịch bánh snack trong túi lắc đều a lắc đều , lắc đến là hoa mắt chống mặt , càng lắc càng hăng.
Mấy bịch snack nhìn bề ngoài có vẻ vô hại , nhưng đụng vào rồi thì chỉ việc gãy ngứa rồi gãy ngứa thôi .
Dương Bảo Nghi giật lấy kim tiêm đã được nạp đầy thuốc trên tay Lâm Uyển Nhu , bơm vào mấy chai nước của lũ kia , bơm xong còn không quên lắc đều mấy chai nước có gas.
Sau 10’p , tác phẩm nghệ thuật “ cuối cùng cũng xong . Bọn họ cẩn thận mang mấy “ món hàng dễ vỡ “ lên lớp .
Hoàng Kỳ Ngân cầm túi , để cho bọn kia tự lấy đồ ăn , thức uống của bọn chúng .
Bảy người im lặng như tờ , hồi hộp ngồi đợi kết quả thành phẩm .
15’p sau….
-“ OẸT ! “ _ Một loạt tiếng nôn mữa vang ra từ nhà vệ sinh
-“ A ! Đau bụng quá ! Tolet ! Tolet ! Ta muốn tolet “ _ Hàng loạt tiếng bước chân chạy ra chạy vào ,luôn mồm đòi tolet như em bé đòi mẹ .
-“ Oa ! Ngứa ~~~ ngứa chết tôi rồi ! “ _ Và vô vàng tiếng gãy sột soạt…
Thế là.. 3 tiết cuối của lớp bọn họn họ vinh quang lên đường vào hàng ngũ giảm tải .
Về sớm hahaha !
Sung sướng ngập trời ing~~~
Hoàng Kỳ Ngân nhìn nhóm sáu , cười rạng rỡ :
- “ Chúng ta… có thể làm bạn không ! “
- “ Cậu nói gì vậy ? “ _ Lâm Uyển Nhu trừng mắt nhìn cô.
- “ À! Xin lỗi !!! “ _ Hoàng Kỳ Ngân thất vọng cụp mắt xuống : “ Là mình không biết than biết thận ! “ .
- “ Này này này này ! Thì ra cậu chưa coi chúng tớ là bạn sao ? Còn đòi làm bạn cái quái gì chứ ? “ _ Dương Bảo Nghi trừng mắt , lon ton chạy lại cốc lên đầu Hoàng Kỳ Ngân một cái .
Hoàng Kỳ Ngân chẳng hiểu mô tê gì , ngơ ngát nhìn Dương Bảo Nghi .
Dịch Vương Thiên Anh buồn cười nhìn hai người bọn họ , lại chuyển tầm nhìn , chuyên chú nhìn thẳng vào mắt Hoàng Kỳ Ngân
Bên này Lâm Uyển Nhu đưa mắt nhìn Dịch Vương Thiên Anh , nhận được cái gật đầu từ tỷ tỷ , như đã hiểu , liền tươi cười rạng rỡ đi đến trước mặt Hoàng Kỳ Ngân , giơ tay ra : “ Bạn mới của nhóm..…Thành viên thứ bảy , mừng gia nhập ! “ .
- “ Uyển Nhu đừng làm cậu ấy mừng hụt “ _ Lâm Gia Tuệ chạy lại vỗ vỗ vai Uyển Nhu mấy cái , lại chạy về vỗ đầu Hoàng Kỳ Ngân : _ “ Còn chờ kết quả sát hạch của Tỷ Tỷ nữa bé yêu nhá ! “ .
Thiên Minh và Thiên Kì im lặng nãy giờ liền giơ chân đạp cho Gia Tuệ một phát vào mông . Vương Thiên Minh chống nạnh : - “ Này ! Đừng hạ nhục sĩ khí đồng đội như vậy chứ ! “ .
Lâm Gia Tuệ ấm ức vung tay cốc lên đầu Thiên Minh một cái , lập tức trên đầu liền xuất hiện những cục u to đùng do Dương Bảo Nghi ban tặng : - “ Này thì dám ăn hiếp chồng bà “ .
Lâm Gia Tuệ ôm đầu trừng mắt với hung thủ : _” Cái đồ trọng sắc khinh bạn “ .
Thêm một tiết học nhàm chán trôi cứ thế trôi qua , tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi réo inh ỏi.
Lâm Uyển Nhu đóng laptop . mệt mỏi vươn vai ngáp một cái , lại đảo mắt nhìn qua bạn nữ ngồi cách mình bốn bàn .
- “ Nhìn kìa tỷ tỷ ! “ _ Cô lay lay bả vai Dịch Vương Thiên Anh , chỉ chỉ .
- “ ??? “ _ Dịch Vương Thiên Anh nhíu nhíu mày nhìn cô , lại nhìn theo hướng tay cô chỉ . Đập vào mắt là cảnh tượng vô cùng chướng mắt.
Nữ học sinh ngồi cách cô bốn bàn đang dùng ánh mắt đáng thương nhìn lũ không ra gì trong lớp . Bị bọn họ sai khiến , mắng nhiếc , thậm chí là đánh vào tay , mặt…
Máu nóng sôi trào ing~~~
Dương Bảo Nghi ngồi bàn trên cũng tò mò quay sang nhìn , lập tức hùng hổ đứng dậy , định đi sang đồi công bằng cho bạn mới , đột nhiên cánh tay bị giật lại_ Là Dịch Vương Thiên Anh.
Cô nàng nhàn nhạt nhìn Dương Bảo Nghi : “ Đừng manh động ! “ .
Dương Bảo Nghi uất ức : “ Nhưng mà… “ _ Máu nóng , máu anh hùng , của người ta đang sôi sùng sục nha ! Rất chướng mắt , con bà nó phải kiềm chế lại sao ???
Lâm Uyển Nhu lừ mắt nhìn Dương Bảo Nghi , nói nhỏ : _ “ Để coi sao đã ! “ .
- “ Hừ ! “ _ Dương Bảo Nghi uất ức càng thêm uất ức ngồi xuống .
Một lúc sau , chỉ thấy bọn ruồi nhặng từ từ tản ra , cô nàng nữ sinh nước mắt nước mũi tèm lem đứng dậy đi ra ngoài .
Lâm Uyển Nhu giật tay Dịch Vương Thiên Anh và Dương Bảo Nghi : _ “ Đi theo xem thử ! “ .
Hai người kia cũng đứng dậy , thế là bốn người , một trước , ba sau , nối đuôi nhau ra khỏi lớp
Ra đền cầu thang bộ , ba người cuối cùng cũng đuổi kịp cô nàng nữ sinh kia .
- “ Này bạn gì đó ơi ! “ _ Lâm Uyển Nhu tăng nhanh tốc độ , túm lấy tay cô nàng.
Cô nàng máy móc nhìn ba người:
- “ Các bạn cần gì sao ? “ .
- “ Không phải ! Chỉ là muốn hỏi bạn định đi đâu vậy ? " _ Lâm Uyển Nhu mỉn cười thân thiện .
Cô nàng lúng túng chỉ chỉ căn quán sau sân trường . Mà chổ bọn họ đang đứng là tầng 16 của dãy phòng học : - “ Căn tin ! “ .
- “ Xa như vậy ? Sau không đi thang máy ? “ . Dương Bảo Nghi chịu hết nổi , nắm lấy cánh tay còn lại của nữ sinh kia lay mạnh : “ Cậu bị đần à ? “ .
-“ Bọn họ không cho đi ! “ _ Cô nàng nữ sinh nghẹn ngào sụt sịt chỉ tay về phòng lớp học.
- “ Cầm thú ! “ _ Dịch Vương Thiên Anh lạnh nhạt phun ra hai chữ .
- “ Phải ! “ _ “ Chúng ta cứ đi thang máy , thử xem bọn họ làm được cái quái gì ? “ _Lâm Uyển Nhu nắm tay bạn nữ sinh kia lôi đi , Dịch Vương Thiên Anh cùng Dương Bảo Nghi cũng chần chậm nối bước .
Ra đến căn tin . Cô nàng nữ sinh --- à , là Hoàng Kỳ Ngân , phải mua một đống thứ linh tinh cho lũ ruồi cụt cánh trên lớp , ba người bọn Dịch Vương Thiên Anh và Lâm Uyển Nhu cùng Dương Bảo Nghi , cũng phụ giúp cô nàng một tay .
Lâm Uyển Nhu đột nhiên nhảy cẩn lên , móc điện thoại ra bấm bấm gì đó .
Trên lớp di động của Lâm Gia Tuệ báo có tin nhắn .
Cô nàng chuẩn mem đọc xong , mặt mày hớn hở chạy lại vỗ vỗ vai Trọng Thiên Kì :
- “ Mau đem tất cả gia sản của nhà ngươi giao ra ! “ .
- “ Cái quái gì vậy ? “ _ Trọng Thiên Kì méo mặt moi tài sản dành dụm bao ngày ra :
+ Một lọ thuốc xổ dạng lỏng cùng một cái kim tiêm đầu siêu nhỏ .
+ Một túi thuốc gây ngứa dạng bột.
+ Một hộp thuốc gây nôn mữa dạng kẹo ngọt thường bán ngoài tiệm …
Trọng Thiên Kì một tay móc tài sản ra , một tay lau lau nước mắt chảy ròng ròng.
- “ Oa..oa..oa!... Công sức mấy ngày của hắn a~ ! ".
Lâm Gia Tuệ giật lấy mấy thứ kia , chạy một mạch ra thang máy chạy xuống nhà vệ sinh nữ _ Nơi Lâm Uyển Nhu và ba người kia đang đứng .
- “ Có trò gì vậy ? “ _ Lâm Gia Tuệ chạy đến thè lưỡi , thở hồng hộc , tò mò ngó đầu vào
Chỉ thấy Dịch Vương Thiên Anh đổ hết hộp kẹo mà Hoàng Kỳ Ngân mau cho lũ kia xuống bồn cầu , lấy hộp thuốc gây nôn mữa đổ vào thế chổ.
Lâm Uyển Nhu một bên hút thuốc xổ dạng lỏng vào kim tiêm , một bên đổ túi thuốc gây ngứa vào mấy bịch bánh snack trong túi lắc đều a lắc đều , lắc đến là hoa mắt chống mặt , càng lắc càng hăng.
Mấy bịch snack nhìn bề ngoài có vẻ vô hại , nhưng đụng vào rồi thì chỉ việc gãy ngứa rồi gãy ngứa thôi .
Dương Bảo Nghi giật lấy kim tiêm đã được nạp đầy thuốc trên tay Lâm Uyển Nhu , bơm vào mấy chai nước của lũ kia , bơm xong còn không quên lắc đều mấy chai nước có gas.
Sau 10’p , tác phẩm nghệ thuật “ cuối cùng cũng xong . Bọn họ cẩn thận mang mấy “ món hàng dễ vỡ “ lên lớp .
Hoàng Kỳ Ngân cầm túi , để cho bọn kia tự lấy đồ ăn , thức uống của bọn chúng .
Bảy người im lặng như tờ , hồi hộp ngồi đợi kết quả thành phẩm .
15’p sau….
-“ OẸT ! “ _ Một loạt tiếng nôn mữa vang ra từ nhà vệ sinh
-“ A ! Đau bụng quá ! Tolet ! Tolet ! Ta muốn tolet “ _ Hàng loạt tiếng bước chân chạy ra chạy vào ,luôn mồm đòi tolet như em bé đòi mẹ .
-“ Oa ! Ngứa ~~~ ngứa chết tôi rồi ! “ _ Và vô vàng tiếng gãy sột soạt…
Thế là.. 3 tiết cuối của lớp bọn họn họ vinh quang lên đường vào hàng ngũ giảm tải .
Về sớm hahaha !
Sung sướng ngập trời ing~~~
Hoàng Kỳ Ngân nhìn nhóm sáu , cười rạng rỡ :
- “ Chúng ta… có thể làm bạn không ! “
- “ Cậu nói gì vậy ? “ _ Lâm Uyển Nhu trừng mắt nhìn cô.
- “ À! Xin lỗi !!! “ _ Hoàng Kỳ Ngân thất vọng cụp mắt xuống : “ Là mình không biết than biết thận ! “ .
- “ Này này này này ! Thì ra cậu chưa coi chúng tớ là bạn sao ? Còn đòi làm bạn cái quái gì chứ ? “ _ Dương Bảo Nghi trừng mắt , lon ton chạy lại cốc lên đầu Hoàng Kỳ Ngân một cái .
Hoàng Kỳ Ngân chẳng hiểu mô tê gì , ngơ ngát nhìn Dương Bảo Nghi .
Dịch Vương Thiên Anh buồn cười nhìn hai người bọn họ , lại chuyển tầm nhìn , chuyên chú nhìn thẳng vào mắt Hoàng Kỳ Ngân
Bên này Lâm Uyển Nhu đưa mắt nhìn Dịch Vương Thiên Anh , nhận được cái gật đầu từ tỷ tỷ , như đã hiểu , liền tươi cười rạng rỡ đi đến trước mặt Hoàng Kỳ Ngân , giơ tay ra : “ Bạn mới của nhóm..…Thành viên thứ bảy , mừng gia nhập ! “ .
- “ Uyển Nhu đừng làm cậu ấy mừng hụt “ _ Lâm Gia Tuệ chạy lại vỗ vỗ vai Uyển Nhu mấy cái , lại chạy về vỗ đầu Hoàng Kỳ Ngân : _ “ Còn chờ kết quả sát hạch của Tỷ Tỷ nữa bé yêu nhá ! “ .
Thiên Minh và Thiên Kì im lặng nãy giờ liền giơ chân đạp cho Gia Tuệ một phát vào mông . Vương Thiên Minh chống nạnh : - “ Này ! Đừng hạ nhục sĩ khí đồng đội như vậy chứ ! “ .
Lâm Gia Tuệ ấm ức vung tay cốc lên đầu Thiên Minh một cái , lập tức trên đầu liền xuất hiện những cục u to đùng do Dương Bảo Nghi ban tặng : - “ Này thì dám ăn hiếp chồng bà “ .
Lâm Gia Tuệ ôm đầu trừng mắt với hung thủ : _” Cái đồ trọng sắc khinh bạn “ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.