Chương 7: Con Người Của Hoàng Kỳ Ngân ???.
Dịch Vương Thiên Yi - Mãn Tâm
04/11/2015
( T/g : Thiên Yi đã trở lại và lợi hại hơn xưa ...à hưa hưa !!! )
Sau khi ăn uống no say , bảy người lại ai về phòng nấy thay đồ chuẩn bị đi mua sắm.
Công cuộc càng quét xuyên tỉnh a~ .
Lâm Uyển Nhu vẫn một thân đầm công chúa , nhưng lại một màu đen duy nhất dẫn đầu hàng người bước xuống xe , Dịch Vương Thiên Anh quần áo chỉnh tề , áo phông rộng với quần soóc là người thứ hai bước ra . Kéo theo là chính là năm người còn lại lục tục xuống xe .
- Địa điểm thứ nhất : Shop quần áo to nhất thành phố.
Lâm Uyển Nhu gặp liền quơ , chợp , hốt , không đầy 15 phút , quần áo trong cửa hàng đã vơi hơn phân nữa.
Hai cô nhân viên đi theo phía sau nhặt quần áo không ngừng cười đến tét miệng , cười đến đơ cả hàm nhận lấy thứ trên tay Lâm Uyển Nhu đưa qua .
Tấn nhiên : Người quẹt thẻ là Dịch Vương Thiên Anh .
Lí do thứ nhất : Lâm Uyển Nhu là dạng người vừa nhìn liền biết tổng cộng ba vòng của bạn là bao nhiêu , hiểu rõ phong cách ăn mặc của người khác như thế nào.
Lí do thứ hai : Dịch Vương Thiên Anh là người giữ tiền . ( =.= )
Hoàng Kỳ Ngân đơ mặt nhìn tốc độ càng quét của Lâm Uyển Nhu . Trên mặt là biểu cảm ( O A O ) .
- Địa điểm thứ hai : Trung tâm thương mại sầm uất nhất thành phố .
Dương Bảo Nghi chạy một vòng quang trung tâm , ôm hết nào là dây chuyền , đồ trang điểm , giày cao gót , giày búp bê , giày bata....v v v....
Vương Thiên Minh chạy theo cô mà mặt đen như đít nồi .
Người trả tiền vẫn như cũ là Dịch Vương Thiên Anh
Hoàng Kỳ Ngân nhìn muốn lọt tròng : ( O A O )|||
- Địa điểm thứ ba : Siêu thị .
Lâm Gia Tuệ ra tay , gom hết thức ăn đông lạnh , thức ăn vặt trong khu ...v v v......
Bão cấp 10 cáng quét qua . Nhân viên thu ngân tính tiền , quét mã từng món , ngón tay gõ trên bàn phím lạch cạnh không ngừng .
Mà lúc bảy người vừa thanh toán xong và bước ra khỏi cửa , bên trong tuyền đến n tiếng khách hàng la hét :
_ " Trời ơi ! Khu đông lạnh , khu thực phẩm , khu đồ ăn của siêu thị này sao chẳng còn bao nhiêu thứ vậy ? ."
Nối tiếp tiếng la hét chính là tiếng cười hì hì của " cơn bão " .
Hoàng Kỳ Ngân đi sau sáu người , khuôn mặt hóa đen 8 phần 10 .
- Địa điểm thứ tư : Cửa hàng nội thất .
Trọng Thiên Kì nhìn chiếc giường phong cách công chúa babie trong truyền thuyết , ánh mắt sáng rực như sao .
Vương Thiên Minh nhìn chăn + ga giường màu hồng phấn in hình mèo kitty , ôm luôn không buôn , chạy thẳng một mạch đến quầy tính tiền .
Do phòng của Hoàng Kỳ Ngân đã có sẵn tất cả mọi thứ , nên không cần mua gì thêm .
Mà hai anh chàng trai trước sắc mặt đen như đít nồi của năm người còn lại vẫn tung tăng chạy nhảy không ngừng .
Lúc bảy người tay xách nách mang đống hàng hóa về nhà , chiếc xe chở giường công chúa của Trọng Thiên Kì cũng theo sau .
Dọn dẹp ngăn nắp , sắp xếp lại đồ đạt xong xuôi cũng hơn 6 giờ tối .
Sau khi ăn tối xong , nhân lúc Hoàng Kỳ Ngân đi tắm rửa . Dịch Vương Thiên Anh cùng Lâm uyển Nhu gọi Dương Bảo Nghi , Vương Thiên Minh , Lâm Gia Tuệ và Trọng Thiên Kì lên tầng một khu sinh hoạt để bàn một số việc .
Trên bàn , sáu tách cafê bóc khói nghi ngút tỏa ngát hương thơm , không gian trong phòng yên ắng đến lạ thường , còn bọn bốn người được gọi thì thắc mắc đã đến tận não . Thiêm Minh đành lên tiếng tạm thời phá vỡ không khí ngột ngạt này .
- " Này ! này mọi người có biết Thiên Anh và Uyển Nhu gọi có việc gì không ? . " _ Thiên Minh quay sang hỏi vợ cùng Lâm Gia Tuệ và Trọng Thiên Kì .
- " Bốp " _ Lâm Gia Tuệ ở một bên dùng tay đánh lên đầu Thiên Minh một cái còn mắng anh _ " Hỏi ngu ! Ngươi không biết thì sao bọn ta biết , chẳng phải chúng ta được hai người bọn họ " triệu tập " cùng một lúc à ? "
Bị đánh Thiên Minh liền dùng ánh mắt có nước nhìn qua vợ , chờ đợi vợ ra tay trả thù , nhưng ngược lại Dương Bảo Nghi không hiểu tâm tình ông xã ngược lại còn đem anh đẩy xuống mười tám tầng địa ngục
- " Ông xã à ! Anh thật sự rất như Gia Tuệ nói , rất ngu ngốc , Người biết ở đây thì không hỏi , đi hỏi những người không biết như anh làm gì ? " _ Dương Bảo Nghi cô đây cũng tò mò lắm a~ .
- " Im lặng ! " _ Lâm Uyển Nhu gõ gõ ngón tay trên bàn hắng giọng vài cái , làm ra bộ dáng chững chạc , lại nhòm nhòm ra cánh cửa phòng đang khép hờ : " Đóng cửa lại đi !. "
Lâm Gia Tuệ phủi mông đứng dậy , chạy ra mở cửa .
Lâm Uyển Nhu : -_- ||| : " Ta bảo nhà ngươi đóng kính cửa , không phải mở rộng cửa ! Nghe hiểu tiếng người không ?. "
- " Ngu như heo ! " _ Dương Bảo Nghi ở một bên phẩy phẩy tay phụ họa .
Lâm Gia Tuệ đen mặt " cạch " một tiếng đóng cửa lại .
_ " E hèm ! " _ Dịch Vương Thiên Anh đưa nắm tay lên miệng hắng giọng một cái _ " Có chuyện cần bàn vói các ngươi !. "
- " Chuyện gì thế đại tỷ !? " _ Lâm Gia Tuệ trở lại chỗ ngồi , chồm hổm lên bàn dài nhìn Dịch Vương Thiên Anh
Dương Bảo Nghi từ từ lụm dép lê dưới chân lên .... " bát " một phát lên mông cô nàng .
Lâm Gia Tuệ Bị đánh , ôm mông nhảy khắp phòng .
Dịch Vương Thiên Anh đen mặt liếc quanh một vòng. Không khí đột nhiên trong lành đến lạ , âm thanh trong phòng tĩnh lặng đến lạnh , khuôn mặt Dịch Vương Thiên Anh âm trì như ma .
- " Các ngươi ! Ngươi ! Ngươi ! Ngươi ! Ngươi ! Câm mồm hết đi ! " _ Lâm Uyển Nhu chỉ tay điểm mặt bốn người kia, từng người từng người một . Dĩ nhiên loại trừ đại tỷ cao cao tại thượng ra, kể cả Vương Thiên Minh và Trọng Thiên Kì nãy giờ im lặng cũng bị cô chỉ tất.
- Mau nói đi ! Hai người rãnh rỗi quá nhễ ? " _ Trọng Thiên Kì bực mình giơ tay ra nắm lấy tay Lâm Uyển Nhu , mỉn cười dịu dàng ...
Sau đó , chỉ nghe " rắc " một tiếng . Lâm Uyển Nhu ôm ngón tay bị bốp đau đón chạy quanh phòng một vòng : " Trọng Thiên Kì ! Con bà nhà ngươi !!! " .
Mà người bị chửi vô cùng sảng khoái vuốt tóc một phát : " Cảm ơn quá quan tâm ! " .
- " Quan tâm cái F*ck ! " _ Lâm Uyển Nhu điên tiết gào thét .
Dịch Vương Thiên Anh sắc mặt càng ngày càng đen , khẻ hắng giọng một cái : " Thực ra ... ta chỉ muốn hỏi , các ngươi thấy cô nàng Hoàng Kỳ Ngân kia như thế nào ? " .
- " Ố ồ ! Cũng bình thường , không có gan , không có khí chất ,... Không hiểu sao đại tỷ lại cho cậu ta vào nhóm ?! " _ Vương Thiên Minh nhịp nhịp chân , chẳng quan tâm lắm .
- " Không hẳn ! " _ Lâm Gia Tuệ xoa xao cằm : " Nhìn chúng ta chơi khăm bọn kia nhưng vẫn giả ra bộ dáng không biết gì , vẽ mặt bình thản , không hề lo lắng hay hoảng sợ bị bại lộ xíu nào ... cũng rất không bình thường nhễ ? " .
Dịch Vương Thiên Anh gật đầu .
- " Có sao ? _ Trọng Thiên Kì gãi đầu _ " Nghĩ lại cảm thấy cũng đúng . Nhìn chúng ta chế ra bao nhiêu thứ dọa người như vậy cũng không ngạc nhiên kia mà ! " .
Lâm Uyển Nhu nhìn Trọng Thiên Kì , lạnh nhạt phun một câu :
- " Nhìn thấy ngươi như vậy cũng không sợ ngất xỉu ! Bấy nhiêu cũng đủ thấy cậu ta gan dạ rồi ! " .
Trọng Thiên Kì lừ mắt : " Ý ngươi là sao ? " .
- " Ố ồ ! Không hiểu sao ? Ý ta chính là ngươi xấu đến người thấy người xỉu đấy !!! " _ Lâm Uyển Nhu chống nạnh hất cằm , dương dương tự đắc .
Trọng Thiên Kì đen mặt : " Ta đây một thân * ngọc thụ lâm phong * , tiêu sái anh tuấn , trai trong trai đẹp , đẹp trong đẹp trai , có chỗ nào người thấy người xỉu ? " .
( * ngọc thụ lâm phong * : đồng nghĩa với từ " phóng khoáng " . )
- " Ta nhớ không lầm thì ngươi mắt chứng hoang tưởng hạng nặng nhĩ ? " _ Lâm Uyển Nhu tiếp tục móc họng .
Trong Thiên Kì tức đến không nói nên lời , khoanh tay , hất mặt sang một bên .
Lâm Uyển Nhu không quan tâm hắn làm gì , quay sang tiếp tục bàn bạc với đám người còn lại : " Kỳ Ngân rất có khí chất , nhưng có cảm giác như cậu ta đang che giấu thứ đó vào trong , lựa chọn sống an nhàn đấy chứ !. "
- " Nghĩa là ... ??? " _ Dương Bảo Nghi và Lâm Gia Tuệ đồng loạt nhíu mày .
- " Sát hạch ! " _ Dịch Vương Thiên Anh lạnh nhạt phun hai chữ , sau đó đứng lên đi ra khỏi phòng .
Lâm Uyển Nhu nhìn vẽ mặt đầy dấu chấm hỏi của bốn người còn lại , có lòng tốt giải thích :
- " Chờ sát hạch xong sẽ rõ ! Cậu ta là yếu đuối hay là đang giả vờ yếu đuối !. "
- " Chẳng phải ... " _ Lâm Gia Tuệ muốn nói lại thôi .
- " Hả ? " _ Trọng Thiên Kì tròn mắt nhìn cô : " Chuyện gì ? " .
- " Hoang tưởng ! Cậu đừng xen mồm vào ! " _ Lâm Uyển Nhu với tay đẩy đầu hắn một phát , xong xuôi lại quay sang Lâm Gia Tuệ : " Cậu muốn nói " chẳng phải dù sao cũng cho cậu ta vào nhóm rồi sao ? " đúng không ?. " .
Lâm Gia Tuệ Gật đầu
Lâm Uyển Nhu cười cười : " Lúc đầu đã nói trước ! Phải qua sát hạch mới gọi là chính thức mà !!! " _ Ánh mắt cô nàng đến đây bỗng dưng sắc lạnh vô cùng _ " Nếu cậu ta không qua sát hạch ...chịu thôi , coi như chúng ta cứu giúp người nghèo khó , làm việc từ thiện một chút !. "
Dương Bảo Nghi khều khều Vương Thiên Minh : " Ý Uyển Nhu chính là : Qua thì chọn , không qua thì vứt đấy !. "
Trọng Thiên Kì , Lâm Gia Tuệ , Dương Bảo Nghi và Vương Thiên Minh đồng loạt cảm thấy lạnh người , tuy biết đây là ý của Thiên Anh nhưng qua thái độ lạnh nhạt chẳng khác gì Thiên Anh từ Uyển Nhu không khiến bọn họ phải rùng minh , Lâm Uyển Nhu này tuy bề ngoài là người dịu dàng ôn nhu , nhưng chính xác ra có chuyện mới biết cô chính là người ác sau Thiên Anh trong nhóm bọn họ .
Khi năm người về khu nhà ở , thì trong phòng khách , Dịch Vương Thiên Anh và Hoàng Kỳ Ngân đang ngồi ăn trái cây .
- " Mọi người ! " _ Hoàng Kỳ Ngân vẫy vẫy tay _ " Ăn đi !. "
- " Không cần đâu ! " _ Lâm Uyển Nhu phẫy tay , một mạch đi lên phòng mình .
Cô hiện tại không rãnh , ngày mai đi học rồi , hôm nay xem ra phải " Chuẩn bị bài " rất gấp nha ! .
Ở dưới lầu , ngoài Hoàng Kỳ Ngân và Dịch Vương Thiên Anh ra , năm người còn lại trong lòng đều vui mừng khôn siết .
Xem ra ngày tháng nhàm chán sắp kết thúc , thời kỳ huy hoàng lại bắt đầu .
Sau khi ăn uống no say , bảy người lại ai về phòng nấy thay đồ chuẩn bị đi mua sắm.
Công cuộc càng quét xuyên tỉnh a~ .
Lâm Uyển Nhu vẫn một thân đầm công chúa , nhưng lại một màu đen duy nhất dẫn đầu hàng người bước xuống xe , Dịch Vương Thiên Anh quần áo chỉnh tề , áo phông rộng với quần soóc là người thứ hai bước ra . Kéo theo là chính là năm người còn lại lục tục xuống xe .
- Địa điểm thứ nhất : Shop quần áo to nhất thành phố.
Lâm Uyển Nhu gặp liền quơ , chợp , hốt , không đầy 15 phút , quần áo trong cửa hàng đã vơi hơn phân nữa.
Hai cô nhân viên đi theo phía sau nhặt quần áo không ngừng cười đến tét miệng , cười đến đơ cả hàm nhận lấy thứ trên tay Lâm Uyển Nhu đưa qua .
Tấn nhiên : Người quẹt thẻ là Dịch Vương Thiên Anh .
Lí do thứ nhất : Lâm Uyển Nhu là dạng người vừa nhìn liền biết tổng cộng ba vòng của bạn là bao nhiêu , hiểu rõ phong cách ăn mặc của người khác như thế nào.
Lí do thứ hai : Dịch Vương Thiên Anh là người giữ tiền . ( =.= )
Hoàng Kỳ Ngân đơ mặt nhìn tốc độ càng quét của Lâm Uyển Nhu . Trên mặt là biểu cảm ( O A O ) .
- Địa điểm thứ hai : Trung tâm thương mại sầm uất nhất thành phố .
Dương Bảo Nghi chạy một vòng quang trung tâm , ôm hết nào là dây chuyền , đồ trang điểm , giày cao gót , giày búp bê , giày bata....v v v....
Vương Thiên Minh chạy theo cô mà mặt đen như đít nồi .
Người trả tiền vẫn như cũ là Dịch Vương Thiên Anh
Hoàng Kỳ Ngân nhìn muốn lọt tròng : ( O A O )|||
- Địa điểm thứ ba : Siêu thị .
Lâm Gia Tuệ ra tay , gom hết thức ăn đông lạnh , thức ăn vặt trong khu ...v v v......
Bão cấp 10 cáng quét qua . Nhân viên thu ngân tính tiền , quét mã từng món , ngón tay gõ trên bàn phím lạch cạnh không ngừng .
Mà lúc bảy người vừa thanh toán xong và bước ra khỏi cửa , bên trong tuyền đến n tiếng khách hàng la hét :
_ " Trời ơi ! Khu đông lạnh , khu thực phẩm , khu đồ ăn của siêu thị này sao chẳng còn bao nhiêu thứ vậy ? ."
Nối tiếp tiếng la hét chính là tiếng cười hì hì của " cơn bão " .
Hoàng Kỳ Ngân đi sau sáu người , khuôn mặt hóa đen 8 phần 10 .
- Địa điểm thứ tư : Cửa hàng nội thất .
Trọng Thiên Kì nhìn chiếc giường phong cách công chúa babie trong truyền thuyết , ánh mắt sáng rực như sao .
Vương Thiên Minh nhìn chăn + ga giường màu hồng phấn in hình mèo kitty , ôm luôn không buôn , chạy thẳng một mạch đến quầy tính tiền .
Do phòng của Hoàng Kỳ Ngân đã có sẵn tất cả mọi thứ , nên không cần mua gì thêm .
Mà hai anh chàng trai trước sắc mặt đen như đít nồi của năm người còn lại vẫn tung tăng chạy nhảy không ngừng .
Lúc bảy người tay xách nách mang đống hàng hóa về nhà , chiếc xe chở giường công chúa của Trọng Thiên Kì cũng theo sau .
Dọn dẹp ngăn nắp , sắp xếp lại đồ đạt xong xuôi cũng hơn 6 giờ tối .
Sau khi ăn tối xong , nhân lúc Hoàng Kỳ Ngân đi tắm rửa . Dịch Vương Thiên Anh cùng Lâm uyển Nhu gọi Dương Bảo Nghi , Vương Thiên Minh , Lâm Gia Tuệ và Trọng Thiên Kì lên tầng một khu sinh hoạt để bàn một số việc .
Trên bàn , sáu tách cafê bóc khói nghi ngút tỏa ngát hương thơm , không gian trong phòng yên ắng đến lạ thường , còn bọn bốn người được gọi thì thắc mắc đã đến tận não . Thiêm Minh đành lên tiếng tạm thời phá vỡ không khí ngột ngạt này .
- " Này ! này mọi người có biết Thiên Anh và Uyển Nhu gọi có việc gì không ? . " _ Thiên Minh quay sang hỏi vợ cùng Lâm Gia Tuệ và Trọng Thiên Kì .
- " Bốp " _ Lâm Gia Tuệ ở một bên dùng tay đánh lên đầu Thiên Minh một cái còn mắng anh _ " Hỏi ngu ! Ngươi không biết thì sao bọn ta biết , chẳng phải chúng ta được hai người bọn họ " triệu tập " cùng một lúc à ? "
Bị đánh Thiên Minh liền dùng ánh mắt có nước nhìn qua vợ , chờ đợi vợ ra tay trả thù , nhưng ngược lại Dương Bảo Nghi không hiểu tâm tình ông xã ngược lại còn đem anh đẩy xuống mười tám tầng địa ngục
- " Ông xã à ! Anh thật sự rất như Gia Tuệ nói , rất ngu ngốc , Người biết ở đây thì không hỏi , đi hỏi những người không biết như anh làm gì ? " _ Dương Bảo Nghi cô đây cũng tò mò lắm a~ .
- " Im lặng ! " _ Lâm Uyển Nhu gõ gõ ngón tay trên bàn hắng giọng vài cái , làm ra bộ dáng chững chạc , lại nhòm nhòm ra cánh cửa phòng đang khép hờ : " Đóng cửa lại đi !. "
Lâm Gia Tuệ phủi mông đứng dậy , chạy ra mở cửa .
Lâm Uyển Nhu : -_- ||| : " Ta bảo nhà ngươi đóng kính cửa , không phải mở rộng cửa ! Nghe hiểu tiếng người không ?. "
- " Ngu như heo ! " _ Dương Bảo Nghi ở một bên phẩy phẩy tay phụ họa .
Lâm Gia Tuệ đen mặt " cạch " một tiếng đóng cửa lại .
_ " E hèm ! " _ Dịch Vương Thiên Anh đưa nắm tay lên miệng hắng giọng một cái _ " Có chuyện cần bàn vói các ngươi !. "
- " Chuyện gì thế đại tỷ !? " _ Lâm Gia Tuệ trở lại chỗ ngồi , chồm hổm lên bàn dài nhìn Dịch Vương Thiên Anh
Dương Bảo Nghi từ từ lụm dép lê dưới chân lên .... " bát " một phát lên mông cô nàng .
Lâm Gia Tuệ Bị đánh , ôm mông nhảy khắp phòng .
Dịch Vương Thiên Anh đen mặt liếc quanh một vòng. Không khí đột nhiên trong lành đến lạ , âm thanh trong phòng tĩnh lặng đến lạnh , khuôn mặt Dịch Vương Thiên Anh âm trì như ma .
- " Các ngươi ! Ngươi ! Ngươi ! Ngươi ! Ngươi ! Câm mồm hết đi ! " _ Lâm Uyển Nhu chỉ tay điểm mặt bốn người kia, từng người từng người một . Dĩ nhiên loại trừ đại tỷ cao cao tại thượng ra, kể cả Vương Thiên Minh và Trọng Thiên Kì nãy giờ im lặng cũng bị cô chỉ tất.
- Mau nói đi ! Hai người rãnh rỗi quá nhễ ? " _ Trọng Thiên Kì bực mình giơ tay ra nắm lấy tay Lâm Uyển Nhu , mỉn cười dịu dàng ...
Sau đó , chỉ nghe " rắc " một tiếng . Lâm Uyển Nhu ôm ngón tay bị bốp đau đón chạy quanh phòng một vòng : " Trọng Thiên Kì ! Con bà nhà ngươi !!! " .
Mà người bị chửi vô cùng sảng khoái vuốt tóc một phát : " Cảm ơn quá quan tâm ! " .
- " Quan tâm cái F*ck ! " _ Lâm Uyển Nhu điên tiết gào thét .
Dịch Vương Thiên Anh sắc mặt càng ngày càng đen , khẻ hắng giọng một cái : " Thực ra ... ta chỉ muốn hỏi , các ngươi thấy cô nàng Hoàng Kỳ Ngân kia như thế nào ? " .
- " Ố ồ ! Cũng bình thường , không có gan , không có khí chất ,... Không hiểu sao đại tỷ lại cho cậu ta vào nhóm ?! " _ Vương Thiên Minh nhịp nhịp chân , chẳng quan tâm lắm .
- " Không hẳn ! " _ Lâm Gia Tuệ xoa xao cằm : " Nhìn chúng ta chơi khăm bọn kia nhưng vẫn giả ra bộ dáng không biết gì , vẽ mặt bình thản , không hề lo lắng hay hoảng sợ bị bại lộ xíu nào ... cũng rất không bình thường nhễ ? " .
Dịch Vương Thiên Anh gật đầu .
- " Có sao ? _ Trọng Thiên Kì gãi đầu _ " Nghĩ lại cảm thấy cũng đúng . Nhìn chúng ta chế ra bao nhiêu thứ dọa người như vậy cũng không ngạc nhiên kia mà ! " .
Lâm Uyển Nhu nhìn Trọng Thiên Kì , lạnh nhạt phun một câu :
- " Nhìn thấy ngươi như vậy cũng không sợ ngất xỉu ! Bấy nhiêu cũng đủ thấy cậu ta gan dạ rồi ! " .
Trọng Thiên Kì lừ mắt : " Ý ngươi là sao ? " .
- " Ố ồ ! Không hiểu sao ? Ý ta chính là ngươi xấu đến người thấy người xỉu đấy !!! " _ Lâm Uyển Nhu chống nạnh hất cằm , dương dương tự đắc .
Trọng Thiên Kì đen mặt : " Ta đây một thân * ngọc thụ lâm phong * , tiêu sái anh tuấn , trai trong trai đẹp , đẹp trong đẹp trai , có chỗ nào người thấy người xỉu ? " .
( * ngọc thụ lâm phong * : đồng nghĩa với từ " phóng khoáng " . )
- " Ta nhớ không lầm thì ngươi mắt chứng hoang tưởng hạng nặng nhĩ ? " _ Lâm Uyển Nhu tiếp tục móc họng .
Trong Thiên Kì tức đến không nói nên lời , khoanh tay , hất mặt sang một bên .
Lâm Uyển Nhu không quan tâm hắn làm gì , quay sang tiếp tục bàn bạc với đám người còn lại : " Kỳ Ngân rất có khí chất , nhưng có cảm giác như cậu ta đang che giấu thứ đó vào trong , lựa chọn sống an nhàn đấy chứ !. "
- " Nghĩa là ... ??? " _ Dương Bảo Nghi và Lâm Gia Tuệ đồng loạt nhíu mày .
- " Sát hạch ! " _ Dịch Vương Thiên Anh lạnh nhạt phun hai chữ , sau đó đứng lên đi ra khỏi phòng .
Lâm Uyển Nhu nhìn vẽ mặt đầy dấu chấm hỏi của bốn người còn lại , có lòng tốt giải thích :
- " Chờ sát hạch xong sẽ rõ ! Cậu ta là yếu đuối hay là đang giả vờ yếu đuối !. "
- " Chẳng phải ... " _ Lâm Gia Tuệ muốn nói lại thôi .
- " Hả ? " _ Trọng Thiên Kì tròn mắt nhìn cô : " Chuyện gì ? " .
- " Hoang tưởng ! Cậu đừng xen mồm vào ! " _ Lâm Uyển Nhu với tay đẩy đầu hắn một phát , xong xuôi lại quay sang Lâm Gia Tuệ : " Cậu muốn nói " chẳng phải dù sao cũng cho cậu ta vào nhóm rồi sao ? " đúng không ?. " .
Lâm Gia Tuệ Gật đầu
Lâm Uyển Nhu cười cười : " Lúc đầu đã nói trước ! Phải qua sát hạch mới gọi là chính thức mà !!! " _ Ánh mắt cô nàng đến đây bỗng dưng sắc lạnh vô cùng _ " Nếu cậu ta không qua sát hạch ...chịu thôi , coi như chúng ta cứu giúp người nghèo khó , làm việc từ thiện một chút !. "
Dương Bảo Nghi khều khều Vương Thiên Minh : " Ý Uyển Nhu chính là : Qua thì chọn , không qua thì vứt đấy !. "
Trọng Thiên Kì , Lâm Gia Tuệ , Dương Bảo Nghi và Vương Thiên Minh đồng loạt cảm thấy lạnh người , tuy biết đây là ý của Thiên Anh nhưng qua thái độ lạnh nhạt chẳng khác gì Thiên Anh từ Uyển Nhu không khiến bọn họ phải rùng minh , Lâm Uyển Nhu này tuy bề ngoài là người dịu dàng ôn nhu , nhưng chính xác ra có chuyện mới biết cô chính là người ác sau Thiên Anh trong nhóm bọn họ .
Khi năm người về khu nhà ở , thì trong phòng khách , Dịch Vương Thiên Anh và Hoàng Kỳ Ngân đang ngồi ăn trái cây .
- " Mọi người ! " _ Hoàng Kỳ Ngân vẫy vẫy tay _ " Ăn đi !. "
- " Không cần đâu ! " _ Lâm Uyển Nhu phẫy tay , một mạch đi lên phòng mình .
Cô hiện tại không rãnh , ngày mai đi học rồi , hôm nay xem ra phải " Chuẩn bị bài " rất gấp nha ! .
Ở dưới lầu , ngoài Hoàng Kỳ Ngân và Dịch Vương Thiên Anh ra , năm người còn lại trong lòng đều vui mừng khôn siết .
Xem ra ngày tháng nhàm chán sắp kết thúc , thời kỳ huy hoàng lại bắt đầu .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.