Chương 82: Chuyện Xưa (7)
Violet
07/09/2016
Lúc Will Turner được đưa về trong tình trạng hôn mê, khắp người toàn
máu, ai nấy đều bàng hoàng. Jame Carney lo lắng đến mức hết đứng, lại
ngồi, không rời phòng hắn nửa bước. Bởi vì ông sợ sẽ có ai đó đến hại
hắn.
Vết dao đâm vào bên mạn xườn sâu đến mức đã được vài ngày, mà miệng vết thương chưa khép miệng lại tí nào. Vì Will Turner mới chỉ là cậu bé mới lớn nên tốc độ hồi phục rất kém, hơn nữa lại còn bị gãy tay. Lần đầu tiên trong đời Jame Carney cảm thấy đau đớn như vậy, cứ như hắn là con ruột của ông. Có người cha nào lại không cảm thấy đau đớn khi thấy con mình như thế chứ.
Cũng trong mấy ngày, Edward cũng mất ngủ. Còn phải hỏi, là do Jame Carney luôn không yên tâm về tình trạng của Will Turner, nên Edward cũng bị Jame Carney làm phiền.
Sau mấy ngày lo lắng, cuối cùng Jame Carney cũng thở phào nhẹ nhõm. Will Turner cũng đã tỉnh dậy.
Hắn cũng biết lựa thời cơ mà tỉnh dậy, rất ghét ồn ào nên may thay, lúc Will Turner tỉnh dậy đã là nửa đêm. Sắc mặt nhợt nhạt không chút sức sống, chỉ cần động đậy là cả toàn thân đau nhức. Hắn đưa tay vuốt vuốt mặt cho tỉnh táo, đôi mắt hổ phách bắt gặp một thân hình đang tì đầu nằm ngay cạnh giường.
Vì hắn mà trông Jame Carney cũng gầy xọp hẳn đi. Hai con mắt thâm quầng như gấu trúc, chứng tỏ ông không ngủ đủ giấc. Đôi mắt Will Turner rủ xuống, bàn tay vươn ra lay lay vai ông.
- Jame, chú tỉnh...tỉnh.
Bị lay động, Jame Carney cũng giật mình choàng tỉnh. Nhìn thấy Will Turner đã tỉnh dậy, ông vui sướng, giọng nói nghẹn ngào, cánh tay vươn ra chụp lấy vai hắn.
- Will, cuối cùng cậu cũng tỉnh lại. Quá tốt! Quá tốt rồi.
Nhíu nhíu mày vì vết thương lại nhói lên, Will Turner khoát tay, dựa vào thành giường thở dốc. - Chú về phòng nằm nghỉ đi!
- Cái thằng này, ta muốn biết vì sao cậu bị như thế? Là ai khiến cậu ra như thế này?_ Jame Carney hỏi vào trọng tâm. Đã mấy ngày nay, ông cũng sốt ruột muốn biết ai làm hại hắn.
- Lucius._Hắn nhàn nhạt nói ra.
- Cái gì?_ Jame Carney hét lên.
Lucius cũng không nói gì nữa mà nhắm mắt lại. Kỳ thực, ngoài mặt hắn bình thản nhưng trong lòng cũng không dám tin chuyện này là thật. Hắn vẫn không dám tin Lucius lại ra tay với hắn.
Ngày đó sau khi chạy đua qua rừng, Lucius và hắn đến đỉnh núi Sói gần đó. Trong lúc không để ý hắn đã Lucius đâm, loạng choạng rơi xuống. May thay, ngọn núi Sói không cao lắm, hắn dù bị đâm nhưng vẫn bấu víu vào những tảng đá, những dây leo. Cho đến khi vì mất quá nhiều máu mà rơi xuống.
Thật sự từ lúc tỉnh lại, hắn muốn gặp Lucius và hỏi "Tại sao ra tay với tôi?".
Hắn và Lucius tuy không thân thiết, nhưng cả hai từ nhỏ đã lớn lên, đi săn cùng nhau...cũng coi như là bạn. Nay việc Lucius muốn giết hắn chắc hẳn là vì chuyện nắm quyền.
Đúng vậy! Chắc chắn chỉ có chuyện này.
...
Edward đi đi lại trong phòng, trong lòng vô cùng sốt ruột. Suốt mấy ngày nay, anh trai ông cùng Lucius tuyệt nhiên biến mất. Mọi người tập trung lo lắng cho Will Turner mà không phát giác ra việc này. Mà ông cũng không nói ra, bởi vì vụ hai cha con August biến mất khiến Edward thêm chắc chắn: Lucius chính là người đã đâm Will Turner.
Hơn nữa, lúc chiều ông có ghé qua phòng của bà Amanda. Lúc đó bà đang nhìn vào quả cầu thủy tinh lẩm bẩm những từ chết chóc.
Trong 1s bàng hoàng, ông có cảm giác anh trai ông sắp làm một việc kinh khủng. Ông có linh cảm là thế. Sự biến mất không một lời giải thích nào của August Martin, như một cơn sóng ngầm chờ ngày nổi lên.
Nhưng ông có thể làm gì? Mọi việc đối với mọi người ở đây là không rõ ràng. Hơn nữa có thể những điều mà ông suy nghĩ là không đúng.
Chắc là...chắc anh trai ông chỉ đi đâu đó chơi một thời gian mà thôi. Edward cố mỉm cười, tự huyễn hoặc bản thân rằng những điều ông nghĩ là không đúng. Leo lên giường nhắm mắt lại...
- Không được! Để đề phòng...ta phải...
Edward mím môi, trong lòng đưa ra quyết định: ông phải đưa Sally đến một nơi khác. Cho dù biết chắc anh trai ông sẽ không làm hại con bé, nhưng Sally yêu qúy Will Turner như vậy, chắc chắn sẽ bám hắn không dời. Như vậy chỉ có nguy hiểm. Ngộ nhỡ vì hắn mà đắc tội với anh trai ông thì...
Để đề phòng, ông cần đưa Sally ra khỏi chỗ này.
------------
Thực sự giống như Edward đã nghĩ, với sự giúp sức của Don Diaz, August Martin đã có một đoàn quân chờ ngày đánh chiếm.
Tuy nhiên August Martin không cho tấn công ngay mà còn đang chờ đợi. Ông ta muốn vào giờ phút Sirius Black chút hơi thở cuối cùng, ông ta sẽ hành động. Ông ta muốn cho Sirius Black biết, trái ý ông ta sẽ có kết cục như thế nào.
Cũng là vì, việc Will Turner bị Lucius dùng dao đâm nhanh chóng sẽ bị mọi người phát hiện. Như vậy coi như đó là lời tuyên chiến của ông ta đi. Nếu Edward rời đi thì đó là chuyện tốt, nhưng nếu đối phó với ông ta thì ông ta cũng không nể tình anh em mà ra tay.
Haha...dù sao cũng chỉ là em trai cùng cha khác mẹ, ông ta cũng không thèm để tâm. Cái ông ta muốn chỉ là vị trí đứng đầu đó.
Quyền lực mới là thứ ông ta muốn!
Hết (7) chap sau là trận chiến. Cố lên! Viết mấy chap này ta cũng mệt mỏi quá. :( :(
Vết dao đâm vào bên mạn xườn sâu đến mức đã được vài ngày, mà miệng vết thương chưa khép miệng lại tí nào. Vì Will Turner mới chỉ là cậu bé mới lớn nên tốc độ hồi phục rất kém, hơn nữa lại còn bị gãy tay. Lần đầu tiên trong đời Jame Carney cảm thấy đau đớn như vậy, cứ như hắn là con ruột của ông. Có người cha nào lại không cảm thấy đau đớn khi thấy con mình như thế chứ.
Cũng trong mấy ngày, Edward cũng mất ngủ. Còn phải hỏi, là do Jame Carney luôn không yên tâm về tình trạng của Will Turner, nên Edward cũng bị Jame Carney làm phiền.
Sau mấy ngày lo lắng, cuối cùng Jame Carney cũng thở phào nhẹ nhõm. Will Turner cũng đã tỉnh dậy.
Hắn cũng biết lựa thời cơ mà tỉnh dậy, rất ghét ồn ào nên may thay, lúc Will Turner tỉnh dậy đã là nửa đêm. Sắc mặt nhợt nhạt không chút sức sống, chỉ cần động đậy là cả toàn thân đau nhức. Hắn đưa tay vuốt vuốt mặt cho tỉnh táo, đôi mắt hổ phách bắt gặp một thân hình đang tì đầu nằm ngay cạnh giường.
Vì hắn mà trông Jame Carney cũng gầy xọp hẳn đi. Hai con mắt thâm quầng như gấu trúc, chứng tỏ ông không ngủ đủ giấc. Đôi mắt Will Turner rủ xuống, bàn tay vươn ra lay lay vai ông.
- Jame, chú tỉnh...tỉnh.
Bị lay động, Jame Carney cũng giật mình choàng tỉnh. Nhìn thấy Will Turner đã tỉnh dậy, ông vui sướng, giọng nói nghẹn ngào, cánh tay vươn ra chụp lấy vai hắn.
- Will, cuối cùng cậu cũng tỉnh lại. Quá tốt! Quá tốt rồi.
Nhíu nhíu mày vì vết thương lại nhói lên, Will Turner khoát tay, dựa vào thành giường thở dốc. - Chú về phòng nằm nghỉ đi!
- Cái thằng này, ta muốn biết vì sao cậu bị như thế? Là ai khiến cậu ra như thế này?_ Jame Carney hỏi vào trọng tâm. Đã mấy ngày nay, ông cũng sốt ruột muốn biết ai làm hại hắn.
- Lucius._Hắn nhàn nhạt nói ra.
- Cái gì?_ Jame Carney hét lên.
Lucius cũng không nói gì nữa mà nhắm mắt lại. Kỳ thực, ngoài mặt hắn bình thản nhưng trong lòng cũng không dám tin chuyện này là thật. Hắn vẫn không dám tin Lucius lại ra tay với hắn.
Ngày đó sau khi chạy đua qua rừng, Lucius và hắn đến đỉnh núi Sói gần đó. Trong lúc không để ý hắn đã Lucius đâm, loạng choạng rơi xuống. May thay, ngọn núi Sói không cao lắm, hắn dù bị đâm nhưng vẫn bấu víu vào những tảng đá, những dây leo. Cho đến khi vì mất quá nhiều máu mà rơi xuống.
Thật sự từ lúc tỉnh lại, hắn muốn gặp Lucius và hỏi "Tại sao ra tay với tôi?".
Hắn và Lucius tuy không thân thiết, nhưng cả hai từ nhỏ đã lớn lên, đi săn cùng nhau...cũng coi như là bạn. Nay việc Lucius muốn giết hắn chắc hẳn là vì chuyện nắm quyền.
Đúng vậy! Chắc chắn chỉ có chuyện này.
...
Edward đi đi lại trong phòng, trong lòng vô cùng sốt ruột. Suốt mấy ngày nay, anh trai ông cùng Lucius tuyệt nhiên biến mất. Mọi người tập trung lo lắng cho Will Turner mà không phát giác ra việc này. Mà ông cũng không nói ra, bởi vì vụ hai cha con August biến mất khiến Edward thêm chắc chắn: Lucius chính là người đã đâm Will Turner.
Hơn nữa, lúc chiều ông có ghé qua phòng của bà Amanda. Lúc đó bà đang nhìn vào quả cầu thủy tinh lẩm bẩm những từ chết chóc.
Trong 1s bàng hoàng, ông có cảm giác anh trai ông sắp làm một việc kinh khủng. Ông có linh cảm là thế. Sự biến mất không một lời giải thích nào của August Martin, như một cơn sóng ngầm chờ ngày nổi lên.
Nhưng ông có thể làm gì? Mọi việc đối với mọi người ở đây là không rõ ràng. Hơn nữa có thể những điều mà ông suy nghĩ là không đúng.
Chắc là...chắc anh trai ông chỉ đi đâu đó chơi một thời gian mà thôi. Edward cố mỉm cười, tự huyễn hoặc bản thân rằng những điều ông nghĩ là không đúng. Leo lên giường nhắm mắt lại...
- Không được! Để đề phòng...ta phải...
Edward mím môi, trong lòng đưa ra quyết định: ông phải đưa Sally đến một nơi khác. Cho dù biết chắc anh trai ông sẽ không làm hại con bé, nhưng Sally yêu qúy Will Turner như vậy, chắc chắn sẽ bám hắn không dời. Như vậy chỉ có nguy hiểm. Ngộ nhỡ vì hắn mà đắc tội với anh trai ông thì...
Để đề phòng, ông cần đưa Sally ra khỏi chỗ này.
------------
Thực sự giống như Edward đã nghĩ, với sự giúp sức của Don Diaz, August Martin đã có một đoàn quân chờ ngày đánh chiếm.
Tuy nhiên August Martin không cho tấn công ngay mà còn đang chờ đợi. Ông ta muốn vào giờ phút Sirius Black chút hơi thở cuối cùng, ông ta sẽ hành động. Ông ta muốn cho Sirius Black biết, trái ý ông ta sẽ có kết cục như thế nào.
Cũng là vì, việc Will Turner bị Lucius dùng dao đâm nhanh chóng sẽ bị mọi người phát hiện. Như vậy coi như đó là lời tuyên chiến của ông ta đi. Nếu Edward rời đi thì đó là chuyện tốt, nhưng nếu đối phó với ông ta thì ông ta cũng không nể tình anh em mà ra tay.
Haha...dù sao cũng chỉ là em trai cùng cha khác mẹ, ông ta cũng không thèm để tâm. Cái ông ta muốn chỉ là vị trí đứng đầu đó.
Quyền lực mới là thứ ông ta muốn!
Hết (7) chap sau là trận chiến. Cố lên! Viết mấy chap này ta cũng mệt mỏi quá. :( :(
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.