Chương 36: Chúng ta chia tay đi!
Nhị Nguyênn
16/04/2017
_ Chúng ta chia tay đi! - Gia Hân nói rồi lấy trong balô cái vỏ sò đưa cho Vương Nguyên và bắt đầu bước ra ngoài.
Vương Nguyên thẫn thờ khi nghe câu nói của Gia Hân. Anh cảm thấy lòng ngực của mình đang thắt lại, trái tim anh dường như đã vỡ vụn ra thành tường mảnh nhỏ. Khóe mắt anh đã cay cay, lúc này mọi thứ xung quanh anh dường như đều đứng lại.
_ Vì sao..vì sao....vậy Gia Hân – Vương Nguyên ấp úng nói.
Gia Hân đứng lại, nước mắt của cô đã rơi xuống hai bên gò má. Trong lúc này cô không thể nào kìm nén được cảm xúc của mình nữa. Nước mắt của cô cứ rơi. Vương Nguyên chạy lại kéo Gia Hân quay mặt về phía mình rồi lớn giọng:
_ Vì sao vậy Gia Hân? Em phải cho anh biết lí do chứ? Em cũng biết lúc này chính là thời điểm anh cần có em nhất mà. Sao em lại như vậy?
_ Anh đừng hỏi em lí do vì sao được không? Vì thật sự mà nói thì em không có bất kì một lí do gì cả nên anh đừng hỏi em thêm bất kì điều gì nữa - Gia Hân đứng quay lưng lại với Vương Nguyên, vừa khóc cô vừa cố nói lớn giọng để Vương Nguyên không nghĩ rằng cô đang khóc.
_ Nhưng... tại sao em lại muốn chia tay vậy? – Vương Nguyên bắt đầu hạ giọng.
_ Anh muốn biết phải không? Anh nên nhớ rằng đừng hối hận sau khi nghe nhé! – Gia Hân cố gắng tỏ ra mạnh mẽ nói.
_ Ukm.
_ Là vì tôi đã chán ghét anh lắm rồi. Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ yêu anh. Trước đây tôi nói yêu anh chỉ vì anh đẹp trai, lại là người nổi tiếng. Tôi muốn mọi người phải ghen tị với mình khi biết tôi là bạn gái của một người nổi tiếng. Nhưng bây giờ tôi chán rồi, không muốn nữa. Trở thành bạn gái của anh tôi đã gặp quá nhiều rắc rối, mà tôi cũng đã có bạn trai mới rồi nên anh đừng tìm tôi nữa. Từng đó lí do đã đủ để chúng ta chia tay rồi chứ?
_ Gia Hân sao em lại như vậy anh biết là em rất yêu anh mà. Anh biết em không phải là loại người thích là yêu mà không thích là buông mà phải không? Chuyện gì đã làm em thay đổi nhiều vậy Gia Hân? - Vương Nguyên ôm Gia Hân, cả hai đều rơi nước mắt nhưng rồi Gia Hân lạnh lùng đẩy Vương Nguyên ra và nói:
_ Mọi chuyện tôi muốn nói tôi nói xong rồi thôi chào anh tôi về.
Nhìn bóng Gia Hân bước đi với vẻ lạnh lùng vô cảm Vương Nguyên cảm thấy dường như Gia Hân đã thay đổi. Những lời Gia Hân nói như xát muối vào trái tim anh vậy. Và giọt nước mắt của anh cư từ từ rơi xuống, anh cảm thấy tuyệt vọng vô cùng. Vương Nguyên bước ra ngoài và trở về với khuôn mặt buồn. Anh cố bước đi thật nhanh nhưng những bước đi của anh thật nặng nề. Trở về nhà anh nằm ngay lên giường rồi anh cố quên đi những lời Gia Hân. Tự nhủ với bản thân rằng đó chỉ là mơ. Đến công ty anh chỉ chìm đắm vào công việc, anh dần trở nên im lặng, làm việc không kể thời gian lại không nói với ai 1 câu nào. Lúc này mọi thứ như đang quay lưng lại với anh.
Tối hôm đó:
- Gia Hân ơi cậu biết gì chưa? “Không biết sao mà các bài báo lại bị xóa hết rồi nhỉ lạ thật. Mấy hôm nay còn là tin nóng mà sao hôm nay lạ quá" – Trâm Anh
- Biết gì...?
- Thì cái vụ scandal của Nguyên ca đó. Được xóa hết trên tất cả các trang báo rồi, còn có cả bài báo đang tin xin lỗi nói rằng đó chỉ là hình ảnh ghép nữa.
- Ukm. Đưa mình xem nào "Đúng là cô ấy đã thực hiện lời hứa ".
- Này Gia Hân... Cậu đang nghĩ gì vậy?
- Không có gì!
- Mà sao cả ngày hôm nay cậu lạ quá vậy?
- Mình có gì lạ đâu, vẫn bình thường mà!
- Nhưng lúc chiều mình thấy cậu khóc, có chuyện gì vậy?
- Không phải đâu. Thôi muộn rồi, mình ngủ đây!
- Mình đùa xíu cho cậu vui thôi mà, làm gì dữ vậy? – Trâm Anh buồn bã nói.
- Này... ngủ thật à??? – Trâm Anh lay lay người Gia Hân.
- Vậy thôi ngủ ngon, mình cũng ngủ đây!
Nói là ngủ nhưng Gia Hân chỉ nằm quay người lại và nghĩ về Vương Nguyên. Trong khi đó Vương Nguyên cũng vậy chỉ ngồi trên giường 1 mình rồi nghĩ về lời Gia Hân nói. Anh càng nghĩ đến lại càng buồn, lại càng đau khổ và tuyệt vọng vô cùng.
---------------------------- Hết chương -----------------------------
Hết tuần này mình sẽ tạm thời nghỉ đăng truyện khoảng hơn 1 tháng. Vì chỉ còn 2 tuần nữa là mình thi học kì 2 rồi. Mà mình nghĩ là trong thời gian này mấy bạn cũng đang cắm đầu vào ôn và thi học kì nên cũng không có thời gian để đọc truyện đâu nhỉ! Tạm biệt mọi người. Hẹn gặp lại mấy bạn vào ngày 21/05/2017 nha!! Chúc mấy bạn thi tốt và đạt kết quả thật cao nhé! Chúng ta sẽ gặp lại nhau vào kì nghỉ hè!!!
Vương Nguyên thẫn thờ khi nghe câu nói của Gia Hân. Anh cảm thấy lòng ngực của mình đang thắt lại, trái tim anh dường như đã vỡ vụn ra thành tường mảnh nhỏ. Khóe mắt anh đã cay cay, lúc này mọi thứ xung quanh anh dường như đều đứng lại.
_ Vì sao..vì sao....vậy Gia Hân – Vương Nguyên ấp úng nói.
Gia Hân đứng lại, nước mắt của cô đã rơi xuống hai bên gò má. Trong lúc này cô không thể nào kìm nén được cảm xúc của mình nữa. Nước mắt của cô cứ rơi. Vương Nguyên chạy lại kéo Gia Hân quay mặt về phía mình rồi lớn giọng:
_ Vì sao vậy Gia Hân? Em phải cho anh biết lí do chứ? Em cũng biết lúc này chính là thời điểm anh cần có em nhất mà. Sao em lại như vậy?
_ Anh đừng hỏi em lí do vì sao được không? Vì thật sự mà nói thì em không có bất kì một lí do gì cả nên anh đừng hỏi em thêm bất kì điều gì nữa - Gia Hân đứng quay lưng lại với Vương Nguyên, vừa khóc cô vừa cố nói lớn giọng để Vương Nguyên không nghĩ rằng cô đang khóc.
_ Nhưng... tại sao em lại muốn chia tay vậy? – Vương Nguyên bắt đầu hạ giọng.
_ Anh muốn biết phải không? Anh nên nhớ rằng đừng hối hận sau khi nghe nhé! – Gia Hân cố gắng tỏ ra mạnh mẽ nói.
_ Ukm.
_ Là vì tôi đã chán ghét anh lắm rồi. Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ yêu anh. Trước đây tôi nói yêu anh chỉ vì anh đẹp trai, lại là người nổi tiếng. Tôi muốn mọi người phải ghen tị với mình khi biết tôi là bạn gái của một người nổi tiếng. Nhưng bây giờ tôi chán rồi, không muốn nữa. Trở thành bạn gái của anh tôi đã gặp quá nhiều rắc rối, mà tôi cũng đã có bạn trai mới rồi nên anh đừng tìm tôi nữa. Từng đó lí do đã đủ để chúng ta chia tay rồi chứ?
_ Gia Hân sao em lại như vậy anh biết là em rất yêu anh mà. Anh biết em không phải là loại người thích là yêu mà không thích là buông mà phải không? Chuyện gì đã làm em thay đổi nhiều vậy Gia Hân? - Vương Nguyên ôm Gia Hân, cả hai đều rơi nước mắt nhưng rồi Gia Hân lạnh lùng đẩy Vương Nguyên ra và nói:
_ Mọi chuyện tôi muốn nói tôi nói xong rồi thôi chào anh tôi về.
Nhìn bóng Gia Hân bước đi với vẻ lạnh lùng vô cảm Vương Nguyên cảm thấy dường như Gia Hân đã thay đổi. Những lời Gia Hân nói như xát muối vào trái tim anh vậy. Và giọt nước mắt của anh cư từ từ rơi xuống, anh cảm thấy tuyệt vọng vô cùng. Vương Nguyên bước ra ngoài và trở về với khuôn mặt buồn. Anh cố bước đi thật nhanh nhưng những bước đi của anh thật nặng nề. Trở về nhà anh nằm ngay lên giường rồi anh cố quên đi những lời Gia Hân. Tự nhủ với bản thân rằng đó chỉ là mơ. Đến công ty anh chỉ chìm đắm vào công việc, anh dần trở nên im lặng, làm việc không kể thời gian lại không nói với ai 1 câu nào. Lúc này mọi thứ như đang quay lưng lại với anh.
Tối hôm đó:
- Gia Hân ơi cậu biết gì chưa? “Không biết sao mà các bài báo lại bị xóa hết rồi nhỉ lạ thật. Mấy hôm nay còn là tin nóng mà sao hôm nay lạ quá" – Trâm Anh
- Biết gì...?
- Thì cái vụ scandal của Nguyên ca đó. Được xóa hết trên tất cả các trang báo rồi, còn có cả bài báo đang tin xin lỗi nói rằng đó chỉ là hình ảnh ghép nữa.
- Ukm. Đưa mình xem nào "Đúng là cô ấy đã thực hiện lời hứa ".
- Này Gia Hân... Cậu đang nghĩ gì vậy?
- Không có gì!
- Mà sao cả ngày hôm nay cậu lạ quá vậy?
- Mình có gì lạ đâu, vẫn bình thường mà!
- Nhưng lúc chiều mình thấy cậu khóc, có chuyện gì vậy?
- Không phải đâu. Thôi muộn rồi, mình ngủ đây!
- Mình đùa xíu cho cậu vui thôi mà, làm gì dữ vậy? – Trâm Anh buồn bã nói.
- Này... ngủ thật à??? – Trâm Anh lay lay người Gia Hân.
- Vậy thôi ngủ ngon, mình cũng ngủ đây!
Nói là ngủ nhưng Gia Hân chỉ nằm quay người lại và nghĩ về Vương Nguyên. Trong khi đó Vương Nguyên cũng vậy chỉ ngồi trên giường 1 mình rồi nghĩ về lời Gia Hân nói. Anh càng nghĩ đến lại càng buồn, lại càng đau khổ và tuyệt vọng vô cùng.
---------------------------- Hết chương -----------------------------
Hết tuần này mình sẽ tạm thời nghỉ đăng truyện khoảng hơn 1 tháng. Vì chỉ còn 2 tuần nữa là mình thi học kì 2 rồi. Mà mình nghĩ là trong thời gian này mấy bạn cũng đang cắm đầu vào ôn và thi học kì nên cũng không có thời gian để đọc truyện đâu nhỉ! Tạm biệt mọi người. Hẹn gặp lại mấy bạn vào ngày 21/05/2017 nha!! Chúc mấy bạn thi tốt và đạt kết quả thật cao nhé! Chúng ta sẽ gặp lại nhau vào kì nghỉ hè!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.