Chương 192: Có gia đình mới
artermis_lyn
07/08/2023
Kéo Kaylin đi về phía cuối dãy hành lang để tới khu nhà bếp. Tuy rằng
bữa tiệc đã kết thúc, nhưng vì người giúp việc còn phải cùng nhau dọn
dẹp hết mọi thứ rồi mới đi ngủ nên bây giờ vẫn sáng đèn. Austin phải đưa cô luồn từ cửa phụ để đi tới khu vườn có dây leo đằng sau tường. Anh
mới sửa lại chỗ này, đậy lấp đi bằng đống dây leo mọc quanh đấy nên rất
khó phát hiện ra. Vén các sợi dây leo đi để Kaylin đi qua. Cô phải chui
qua bụi cỏ rồi mới ra đường bên ngoài. Chiếc xe đợi sẵn ở đó nên Austin
đã kéo cô lên xe rồi rời đi rất nhanh. Anh lái xe cực kỳ nhanh khiến cô
ngồi trong cảm thấy không an toàn một chút nào. Austin lao xe về phía
trước cứ như bay vậy. Đến khu đất trống ở vùng ngoại ô rất rộng, đã có
máy bay đậu ở đó chỉ chờ cô tới.
- Nhanh lên Lyly. - Austin hấp tấp kéo cô chạy lên cầu thang để lên máy bay. Cô hốt hoảng theo sau mà thở gấp.
Đến khi ngồi lên khoang máy bay rồi, cô mới được nghỉ ngơi một chút.
Cạnh theo hàng ghế cô ngồi thì còn có một người con gái khác. Vừa nhìn liền biết cô là một minh tinh. Có lẽ mới đi tham dự show diễn nào đó về. Kaylin nhìn cô nhưng rồi lại chỉ gật đầu chào cô để giữ phép lịch sự.
Y Giang nhìn Kaylin rồi lại nhìn Austin đang lo lắng. Cô rất thắc mắc nhưng vì đang giận dỗi với anh nên cô muốn đi xuống khỏi máy bay luôn. Austin phải giữ cô lại để nói:
- Nhờ vào em cả, trên máy bay chăm sóc em ấy giúp anh. Hiện tại anh chưa thể đi đến đó cùng được. Có gì sau này anh sẽ giải thích sau.
Nói xong còn ngồi xuống nắm lấy tay Kaylin để dỗ cô. Biết rõ là cô vẫn lo sợ đến việc bị Zane phát hiện ra, ngay cả anh cũng đang lo. Nhưng dù thế thì vẫn phải làm.
- Đừng lo gì cả, nếu em cần gì cứ nói với cô ấy. Đợi khi đáp xuống Trung Quốc, Tinh Tuyết sẽ đợi em ở đấy rồi. Yên tâm nhé. Anh có việc phải giải quyết nốt.
Kaylin nghe hiểu mà gật đầu.
Anh thấy cô gật đầu mới yên tâm rời đi. Y Giang từ cửa kính máy bay nhìn thấy xe của Austin đi rất nhanh. Cuối cùng khi máy bay chuẩn bị cất cánh thì cô cũng ngồi yên về vị trí. Đợi khi máy bay ổn định rồi, cô mới để ý đến Kaylin. Gương mặt cúi thấp bị tóc che lấp còn hở mỗi đầu mũi nhỏ xinh. Để ý dáng dấp đến người đều nhỏ, còn có cả vết thương trên tay. Cô rất tò mò không ngờ Kaylin ít nói tới vậy. Đã qua ba tiếng rồi vẫn ngồi yên ở một tư thế như vậy, cô bé không thấy mỏi sao?
Đi lấy một chút bánh mỳ đã nướng sẵn đến, còn làm luôn cho cả Kaylin. Cô đưa đĩa bánh tới, mở kệ để đồ ăn ra giúp Kaylin còn nói:
- Chị làm thêm cho cả em đấy, đừng ngại.
Kaylin khi này mới nhìn Y Giang, cô gật đầu, đôi tay định đưa lên cảm ơn nhưng lại nắm chặt lại.
- Chị là Y Giang, Đông Phương Y Giang. Em cũng có thể gọi chị là Serena. Em tên gì vậy?
Thấy Y Giang nhiệt tình với mình như vậy, Kaylin cuối cùng đã chịu mở lời. Không phải vì cô không thích, chỉ là cô sợ Y Giang biết cô là người câm sẽ dị nghị không thích cô.
Kéo bàn tay Y Giang lại gần khiến cô ngơ ngẩn người ra. Ngón tay nhỏ của Kaylin di chuyển trong lòng bàn tay cô, đại khái chỉ là một cái tên thôi nhưng khiến Y Giang có chút đờ đẫn vài giây. Đôi mắt trong veo kia nhìn Y Giang khiến cô có chút thất thần. Không ngờ lại có người như Kaylin.
Thấy Y Giang không có nói gì, Kaylin tưởng cô không thích liền thu tay về ngay. Nhưng không ngờ Y Giang không có ghét bỏ, cô còn xoa đầu Kaylin để nói:
- Còn nhỏ tuổi quá. Cố gắng ăn nhiều một chút cho mau lớn nhé. Chị mất công làm rồi, em cũng nên ăn nha.
Nhìn theo nụ cười của Y Giang, Kaylin nhỏ nhẹ gật đầu. Chị ấy rất xinh theo lời anh Austin nói. Cô cũng rất thích Y Giang.
Có vẻ như sau đấy hai người đã thoải mái hơn. Chỉ là trong lòng Y Giang vẫn còn rất tò mò về Kaylin, cô chẳng biết gì về cô gái nhỏ trước mắt này hết. Đột nhiên Austin bảo cô ngồi máy bay này để về nước, sau đấy có thêm cô gái khác. Cô tò mò Austin đã kiếm đâu ra Kaylin. Hơn nữa thấy anh lo lắng cho người con gái này như vậy khiến cô cũng rất tò mò. Austin chỉ chơi bời nhưng không có nghĩa ai anh cũng sẽ lại gần. Việc quan tâm Kaylin đến vậy làm cô càng tò mò nhiều hơn. Có lẽ rằng đợi sau này Austin quay về cô sẽ hỏi anh sau.
...
Vì chuyến bay rất dài nên cả hai cô gái đã ngủ say khá lâu. Đến khi tỉnh dậy thì cũng đang ở khu vực gần nơi hạ cánh rồi. Kaylin dậy trước, cô ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời thật sự đang là vào mùa hè nên có ánh nắng chiếu cả vào bên trong.
Đến khi hạ cánh thì Kaylin đã lại gần chạm nhẹ lên vai Y Giang. Cô minh tinh này có lẽ rất mệt nên dù đã ngủ lâu như vậy nhưng khi dậy vẫn rất buồn ngủ.
- Đến nơi rồi sao? - Y Giang dụi mặt nhìn xung quanh rồi hỏi.
Kaylin chỉ gật đầu nhẹ với cô.
Cho tới khi người dưới đuôi máy bay mở cửa đi lên để bảo hai cô đi xuống thì Y Giang mới chịu đứng dậy vươn vai. Vì Y Giang là minh tinh, cô chỉ chào Kaylin hẹn gặp sau rồi đeo khẩu trang và mũ đi xuống. Trợ lý của Y Giang đã chờ sẵn đợi cô để đưa đi rồi. Kaylin nhìn theo cũng được tiếp viên nhắc nhỏ:
- Tiểu thư, xe chờ cô cũng đã đến rồi.
Khi này cô mới nhớ ra liền gật đầu đi xuống. Khi đi xuống đã có người dẫn cô đi tới đường cao tốc lớn. Mở cửa xe ra giúp cô, Tinh Tuyết từ bên trong tươi cười còn vẫy tay với cô:
- Kaylin, lâu rồi không gặp em. Mau lên thôi.
Nói rồi còn chưa để Kaylin kịp phản ứng thì Tinh Tuyết đã kéo cô vào trong xe để ngồi. Chiếc xe nhanh chóng rời đi. Đằng sau còn có thêm hai chiếc xe nữa để hộ tống bảo vệ an toàn cho hai người.
Trên xe Tinh Tuyết cũng có nói nhiều hơn, Kaylin nhớ ấn tượng lần đầu tiên gặp thì Tinh Tuyết không được vui như bây giờ, nhưng xem ra hiện tại cô đã vui hơn nhiều.
- Nhìn em gầy quá, trước kia cũng vậy, giờ còn gầy hơn. Đợi về tới nhà, chị sẽ cho người làm mấy món, chắc hẳn em sẽ thích ăn những món ở đây ngay thôi.
Kaylin gật đầu.
- Phải rồi, đồ đạc và phòng của em là do chị và mẹ chuẩn bị. Tại cả hai đều không biết em sẽ thích gì nên chọn đại. Nếu em không thích có thể bảo với chị, sẽ đổi lại cho em ngay.
Đáp lại lời của Tinh Tuyết vẫn chỉ là cái gật đầu.
Kaylin trong ấn tượng ban đầu của Tinh Tuyết cũng không quá đặc biệt. Cô rất trầm tính, cực kỳ sợ người còn ngại giao tiếp với người khác. Chính vì điều này nên cũng dễ hiểu vì sao bây giờ Kaylin lại ngồi im tới vậy.
- Yên tâm, từ giờ em đã có gia đình mới là chị. Nhà chị sẽ chăm sóc tốt nhất cho em, ít nhất là hơn hắn ta. - Tinh Tuyết lại gần xoa bờ vai gầy của Kaylin tươi cười mà nói.
Từ nãy đến giờ Kaylin đều hiểu được hết tấm lòng của Tinh Tuyết. Chỉ là cô vẫn đang lo, nếu như Zane biết được, có ra tay với cô cũng không sao, nhưng cô sợ anh ra tay với gia đình của Tinh Tuyết. Nếu thật sự là như vậy thì cô có kiếp sau cũng không trả hết được ơn cho nhà Tinh Tuyết.
- Nhanh lên Lyly. - Austin hấp tấp kéo cô chạy lên cầu thang để lên máy bay. Cô hốt hoảng theo sau mà thở gấp.
Đến khi ngồi lên khoang máy bay rồi, cô mới được nghỉ ngơi một chút.
Cạnh theo hàng ghế cô ngồi thì còn có một người con gái khác. Vừa nhìn liền biết cô là một minh tinh. Có lẽ mới đi tham dự show diễn nào đó về. Kaylin nhìn cô nhưng rồi lại chỉ gật đầu chào cô để giữ phép lịch sự.
Y Giang nhìn Kaylin rồi lại nhìn Austin đang lo lắng. Cô rất thắc mắc nhưng vì đang giận dỗi với anh nên cô muốn đi xuống khỏi máy bay luôn. Austin phải giữ cô lại để nói:
- Nhờ vào em cả, trên máy bay chăm sóc em ấy giúp anh. Hiện tại anh chưa thể đi đến đó cùng được. Có gì sau này anh sẽ giải thích sau.
Nói xong còn ngồi xuống nắm lấy tay Kaylin để dỗ cô. Biết rõ là cô vẫn lo sợ đến việc bị Zane phát hiện ra, ngay cả anh cũng đang lo. Nhưng dù thế thì vẫn phải làm.
- Đừng lo gì cả, nếu em cần gì cứ nói với cô ấy. Đợi khi đáp xuống Trung Quốc, Tinh Tuyết sẽ đợi em ở đấy rồi. Yên tâm nhé. Anh có việc phải giải quyết nốt.
Kaylin nghe hiểu mà gật đầu.
Anh thấy cô gật đầu mới yên tâm rời đi. Y Giang từ cửa kính máy bay nhìn thấy xe của Austin đi rất nhanh. Cuối cùng khi máy bay chuẩn bị cất cánh thì cô cũng ngồi yên về vị trí. Đợi khi máy bay ổn định rồi, cô mới để ý đến Kaylin. Gương mặt cúi thấp bị tóc che lấp còn hở mỗi đầu mũi nhỏ xinh. Để ý dáng dấp đến người đều nhỏ, còn có cả vết thương trên tay. Cô rất tò mò không ngờ Kaylin ít nói tới vậy. Đã qua ba tiếng rồi vẫn ngồi yên ở một tư thế như vậy, cô bé không thấy mỏi sao?
Đi lấy một chút bánh mỳ đã nướng sẵn đến, còn làm luôn cho cả Kaylin. Cô đưa đĩa bánh tới, mở kệ để đồ ăn ra giúp Kaylin còn nói:
- Chị làm thêm cho cả em đấy, đừng ngại.
Kaylin khi này mới nhìn Y Giang, cô gật đầu, đôi tay định đưa lên cảm ơn nhưng lại nắm chặt lại.
- Chị là Y Giang, Đông Phương Y Giang. Em cũng có thể gọi chị là Serena. Em tên gì vậy?
Thấy Y Giang nhiệt tình với mình như vậy, Kaylin cuối cùng đã chịu mở lời. Không phải vì cô không thích, chỉ là cô sợ Y Giang biết cô là người câm sẽ dị nghị không thích cô.
Kéo bàn tay Y Giang lại gần khiến cô ngơ ngẩn người ra. Ngón tay nhỏ của Kaylin di chuyển trong lòng bàn tay cô, đại khái chỉ là một cái tên thôi nhưng khiến Y Giang có chút đờ đẫn vài giây. Đôi mắt trong veo kia nhìn Y Giang khiến cô có chút thất thần. Không ngờ lại có người như Kaylin.
Thấy Y Giang không có nói gì, Kaylin tưởng cô không thích liền thu tay về ngay. Nhưng không ngờ Y Giang không có ghét bỏ, cô còn xoa đầu Kaylin để nói:
- Còn nhỏ tuổi quá. Cố gắng ăn nhiều một chút cho mau lớn nhé. Chị mất công làm rồi, em cũng nên ăn nha.
Nhìn theo nụ cười của Y Giang, Kaylin nhỏ nhẹ gật đầu. Chị ấy rất xinh theo lời anh Austin nói. Cô cũng rất thích Y Giang.
Có vẻ như sau đấy hai người đã thoải mái hơn. Chỉ là trong lòng Y Giang vẫn còn rất tò mò về Kaylin, cô chẳng biết gì về cô gái nhỏ trước mắt này hết. Đột nhiên Austin bảo cô ngồi máy bay này để về nước, sau đấy có thêm cô gái khác. Cô tò mò Austin đã kiếm đâu ra Kaylin. Hơn nữa thấy anh lo lắng cho người con gái này như vậy khiến cô cũng rất tò mò. Austin chỉ chơi bời nhưng không có nghĩa ai anh cũng sẽ lại gần. Việc quan tâm Kaylin đến vậy làm cô càng tò mò nhiều hơn. Có lẽ rằng đợi sau này Austin quay về cô sẽ hỏi anh sau.
...
Vì chuyến bay rất dài nên cả hai cô gái đã ngủ say khá lâu. Đến khi tỉnh dậy thì cũng đang ở khu vực gần nơi hạ cánh rồi. Kaylin dậy trước, cô ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời thật sự đang là vào mùa hè nên có ánh nắng chiếu cả vào bên trong.
Đến khi hạ cánh thì Kaylin đã lại gần chạm nhẹ lên vai Y Giang. Cô minh tinh này có lẽ rất mệt nên dù đã ngủ lâu như vậy nhưng khi dậy vẫn rất buồn ngủ.
- Đến nơi rồi sao? - Y Giang dụi mặt nhìn xung quanh rồi hỏi.
Kaylin chỉ gật đầu nhẹ với cô.
Cho tới khi người dưới đuôi máy bay mở cửa đi lên để bảo hai cô đi xuống thì Y Giang mới chịu đứng dậy vươn vai. Vì Y Giang là minh tinh, cô chỉ chào Kaylin hẹn gặp sau rồi đeo khẩu trang và mũ đi xuống. Trợ lý của Y Giang đã chờ sẵn đợi cô để đưa đi rồi. Kaylin nhìn theo cũng được tiếp viên nhắc nhỏ:
- Tiểu thư, xe chờ cô cũng đã đến rồi.
Khi này cô mới nhớ ra liền gật đầu đi xuống. Khi đi xuống đã có người dẫn cô đi tới đường cao tốc lớn. Mở cửa xe ra giúp cô, Tinh Tuyết từ bên trong tươi cười còn vẫy tay với cô:
- Kaylin, lâu rồi không gặp em. Mau lên thôi.
Nói rồi còn chưa để Kaylin kịp phản ứng thì Tinh Tuyết đã kéo cô vào trong xe để ngồi. Chiếc xe nhanh chóng rời đi. Đằng sau còn có thêm hai chiếc xe nữa để hộ tống bảo vệ an toàn cho hai người.
Trên xe Tinh Tuyết cũng có nói nhiều hơn, Kaylin nhớ ấn tượng lần đầu tiên gặp thì Tinh Tuyết không được vui như bây giờ, nhưng xem ra hiện tại cô đã vui hơn nhiều.
- Nhìn em gầy quá, trước kia cũng vậy, giờ còn gầy hơn. Đợi về tới nhà, chị sẽ cho người làm mấy món, chắc hẳn em sẽ thích ăn những món ở đây ngay thôi.
Kaylin gật đầu.
- Phải rồi, đồ đạc và phòng của em là do chị và mẹ chuẩn bị. Tại cả hai đều không biết em sẽ thích gì nên chọn đại. Nếu em không thích có thể bảo với chị, sẽ đổi lại cho em ngay.
Đáp lại lời của Tinh Tuyết vẫn chỉ là cái gật đầu.
Kaylin trong ấn tượng ban đầu của Tinh Tuyết cũng không quá đặc biệt. Cô rất trầm tính, cực kỳ sợ người còn ngại giao tiếp với người khác. Chính vì điều này nên cũng dễ hiểu vì sao bây giờ Kaylin lại ngồi im tới vậy.
- Yên tâm, từ giờ em đã có gia đình mới là chị. Nhà chị sẽ chăm sóc tốt nhất cho em, ít nhất là hơn hắn ta. - Tinh Tuyết lại gần xoa bờ vai gầy của Kaylin tươi cười mà nói.
Từ nãy đến giờ Kaylin đều hiểu được hết tấm lòng của Tinh Tuyết. Chỉ là cô vẫn đang lo, nếu như Zane biết được, có ra tay với cô cũng không sao, nhưng cô sợ anh ra tay với gia đình của Tinh Tuyết. Nếu thật sự là như vậy thì cô có kiếp sau cũng không trả hết được ơn cho nhà Tinh Tuyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.