Chương 245: Cuộc sống trong tù
artermis_lyn
01/09/2023
Sống trong ngục tù không bao giờ là sung sướng. Khi nghe tin Zane tới, bọn tù nhân đã nháo nhào cả lên. Bọn họ người có thù với anh hận anh đến chết mới giải quyết được món nợ, giờ có thời cơ tốt như vậy làm sao họ không hành động cho được.
Mỗi ngày trôi qua đều không ít những tên muốn hãm hại anh. Zane thừa biết mà dễ dàng đối phó lại. Bọn họ ngay cả lúc ngủ vẫn tính kế để giết anh. Những trò mèo đó anh đều có thể xử lý được.
Trong phòng tắm của các tù nhân, bọn chúng đã tính kế để đánh úp anh. Chúng có vũ khí nào cũng sẽ đều lôi ra, còn một lượt lao lên để đánh. Nhưng bọn chúng đấu không lại với thuộc hạ của anh thì làm sao đấu được với anh.
Nước trong phòng bắn tung tóe, nhiều tên bị anh bẻ gãy tay không thương tiếc. Trong phòng hỗn loạn còn bảo nhau lao lên để đánh Zane. Một tên cầm theo dao, trong lúc anh sơ hở liền đâm vào bụng. Bọn chúng dừng lại, nghĩ Zane đã bỏ cuộc, không ngờ anh lại có thể lạnh lùng rút dao ra, phi thẳng đến tên đó khiến hắn ta chết ngay tại chỗ.
Khi này quản ngục đi vào, áp giải bọn chúng vào các phòng hối lỗi. Zane ngồi trong phòng tối một mình, vết thương của anh vẫn không ngừng chảy máu. Chỉ có thể xé chiếc áo tù nhân để băng lại.
. . .
Điều kiện sống ở đây rất kém, mọi thứ đều không đủ để san sẻ cho ai. Zane cũng đã trải qua nhiều việc, anh bây giờ lại khiến bọn chúng sợ hãi không dám động vào. Bộ dạng anh bây giờ khác xưa nhiều. Mái tóc vàng trước đây giờ cắt thành đầu cua. Nhìn anh lì lợm, như một tên ngạo mạn không sợ điều gì. Trong lúc ăn, bọn chúng nếu thấy anh sẽ đều im lặng không nói gì. Ngay cả ở trong tù rồi mà anh vẫn có thể lập ra bang nhóm.
Tất cả bọn họ dù là ai cũng đều sợ hãi mà phục tùng anh. Bọn họ biết chuyện anh vì sao phải vào tù, nhưng không vì thế mà có thể lôi chuyện đó ra để anh thấy nhục nhã. Sợ rằng chưa thể nói hết đã bị anh giết chết luôn rồi.
Những người bị anh ra tay thì đều một què, hai chết. Quản ngục đã nhiều lần xử lý anh vì việc này, thậm chí án tù của anh ngày một tăng nhưng anh cũng chẳng hề lo cho việc đó.
. . .
Buổi lao động diễn ra, thấy có nhiều người nhà tới thăm, tên thân cận nhất với Zane lại gần để hỏi:
- Đại ca, em có thể hỏi một chuyện được không?
Zane đưa mắt nhìn hắn, gương mặt sắc lạnh khiến người ta sợ hãi nhưng không ngờ anh lại gật đầu.
Tên đó liền cười cười để nói:
- Vợ đại ca không định vào thăm đại ca thật hả? Em thấy đã lâu rồi, chắc cũng nên...
Zane không nói còn liếc hắn một cái khiến hắn ta sợ bịt miệng lại. Việc nhắc đến Kaylin là điều cấm kị. Lần trước đã có người nhắc tới, giọng điệu mỉa mai đã bị Zane tiễn tới bệnh viện ở một tháng chưa ra được rồi. Cũng may là lần này anh không có làm gì.
Bỏ cây chổi ở đấy mà đi vào bóng râm để đứng. Giám ngục thấy anh thì chỉ biết lắc đầu.
- Nếu đã muốn hối lỗi thì nên cho thấy mình đang sửa chữa lỗi lầm mới đúng.
Zane vừa nghe liền mở mắt ra, trước anh là tên giám ngục. Anh chẳng để ý, bỏ ngoài tai còn đẩy hắn ra. Mấy người ở đây ai cũng nhiều chuyện thật đấy. Anh đã vốn ít nói rồi, không thích nhiều chuyện mà mấy người ở đây cứ nói không thôi.
. . .
Lần đầu tiên mẹ của Zane đến thăm anh. Đã lâu như vậy, anh ở đây đã lâu rồi nhưng bây giờ bà mới đến. Zane cũng chẳng thấy vui mừng gì, anh thờ ơ không để ý đến bà.
- Diễn thì diễn cho tốt. - Bà Anthony nhíu mày nhìn anh.
Con trai bà bây giờ như mấy tên bỏ học ngoài đời, săm trổ còn tỏ ra rất bất cần đời. Bà đáng lẽ nên chuyển cho anh đi đến một nơi khác tốt hơn mới phải.
- Vẫn đang sống tốt.
Thờ ơ nói một câu, bà cũng đáp lại anh ngay:
- Không sống tốt thì ngồi đây để nói chuyện được à.
Hai mẹ con cũng không hề tình cảm một chút nào. Bà đến đây cũng chỉ muốn xem anh qua hai năm như vậy sống ra sao. Còn đưa cho anh vài tấm ảnh.
- Giờ con bé sống rất tốt, còn đang chữa bệnh nữa. Ta thấy có hai thằng nhỏ đang muốn làm quen với con bé.
Zane cầm từng tấm ảnh lên xem, anh vẫn dửng dưng như không thấy gì. Chọn ra bức ảnh có duy nhất một mình Kaylin rồi mới đứng dậy.
- Sau này không cần phải tới nữa đâu. Bao giờ cải tạo tốt thì khác được thả ra thôi.
Bà thấy anh đang đi vào thì đứng dậy để nhắc nhở anh:
- Sống cho tốt, đừng gây họa khiến người khác phải dọn dẹp thay mình.
Hai mẹ con cứ thế không chào nhau một câu nào liền rời đi một hướng.
Zane quay về phòng nằm dài trên sàn nhà, nhìn bức ảnh của Kaylin. Tóc cô cũng dài rồi, gương mặt vẫn vậy, vẫn đẹp khiến người ta phải điêu đứng. Đúng hơn thì nhan sắc của cô càng lớn càng phát triển ra thêm. Ánh mắt anh thay đổi nhanh chóng nhưng sau đấy thu hồi về như cũ. Kaylin của anh bây giờ đang sống tốt, anh cũng không có gì phải lo lắng cả.
Mỗi ngày trôi qua đều không ít những tên muốn hãm hại anh. Zane thừa biết mà dễ dàng đối phó lại. Bọn họ ngay cả lúc ngủ vẫn tính kế để giết anh. Những trò mèo đó anh đều có thể xử lý được.
Trong phòng tắm của các tù nhân, bọn chúng đã tính kế để đánh úp anh. Chúng có vũ khí nào cũng sẽ đều lôi ra, còn một lượt lao lên để đánh. Nhưng bọn chúng đấu không lại với thuộc hạ của anh thì làm sao đấu được với anh.
Nước trong phòng bắn tung tóe, nhiều tên bị anh bẻ gãy tay không thương tiếc. Trong phòng hỗn loạn còn bảo nhau lao lên để đánh Zane. Một tên cầm theo dao, trong lúc anh sơ hở liền đâm vào bụng. Bọn chúng dừng lại, nghĩ Zane đã bỏ cuộc, không ngờ anh lại có thể lạnh lùng rút dao ra, phi thẳng đến tên đó khiến hắn ta chết ngay tại chỗ.
Khi này quản ngục đi vào, áp giải bọn chúng vào các phòng hối lỗi. Zane ngồi trong phòng tối một mình, vết thương của anh vẫn không ngừng chảy máu. Chỉ có thể xé chiếc áo tù nhân để băng lại.
. . .
Điều kiện sống ở đây rất kém, mọi thứ đều không đủ để san sẻ cho ai. Zane cũng đã trải qua nhiều việc, anh bây giờ lại khiến bọn chúng sợ hãi không dám động vào. Bộ dạng anh bây giờ khác xưa nhiều. Mái tóc vàng trước đây giờ cắt thành đầu cua. Nhìn anh lì lợm, như một tên ngạo mạn không sợ điều gì. Trong lúc ăn, bọn chúng nếu thấy anh sẽ đều im lặng không nói gì. Ngay cả ở trong tù rồi mà anh vẫn có thể lập ra bang nhóm.
Tất cả bọn họ dù là ai cũng đều sợ hãi mà phục tùng anh. Bọn họ biết chuyện anh vì sao phải vào tù, nhưng không vì thế mà có thể lôi chuyện đó ra để anh thấy nhục nhã. Sợ rằng chưa thể nói hết đã bị anh giết chết luôn rồi.
Những người bị anh ra tay thì đều một què, hai chết. Quản ngục đã nhiều lần xử lý anh vì việc này, thậm chí án tù của anh ngày một tăng nhưng anh cũng chẳng hề lo cho việc đó.
. . .
Buổi lao động diễn ra, thấy có nhiều người nhà tới thăm, tên thân cận nhất với Zane lại gần để hỏi:
- Đại ca, em có thể hỏi một chuyện được không?
Zane đưa mắt nhìn hắn, gương mặt sắc lạnh khiến người ta sợ hãi nhưng không ngờ anh lại gật đầu.
Tên đó liền cười cười để nói:
- Vợ đại ca không định vào thăm đại ca thật hả? Em thấy đã lâu rồi, chắc cũng nên...
Zane không nói còn liếc hắn một cái khiến hắn ta sợ bịt miệng lại. Việc nhắc đến Kaylin là điều cấm kị. Lần trước đã có người nhắc tới, giọng điệu mỉa mai đã bị Zane tiễn tới bệnh viện ở một tháng chưa ra được rồi. Cũng may là lần này anh không có làm gì.
Bỏ cây chổi ở đấy mà đi vào bóng râm để đứng. Giám ngục thấy anh thì chỉ biết lắc đầu.
- Nếu đã muốn hối lỗi thì nên cho thấy mình đang sửa chữa lỗi lầm mới đúng.
Zane vừa nghe liền mở mắt ra, trước anh là tên giám ngục. Anh chẳng để ý, bỏ ngoài tai còn đẩy hắn ra. Mấy người ở đây ai cũng nhiều chuyện thật đấy. Anh đã vốn ít nói rồi, không thích nhiều chuyện mà mấy người ở đây cứ nói không thôi.
. . .
Lần đầu tiên mẹ của Zane đến thăm anh. Đã lâu như vậy, anh ở đây đã lâu rồi nhưng bây giờ bà mới đến. Zane cũng chẳng thấy vui mừng gì, anh thờ ơ không để ý đến bà.
- Diễn thì diễn cho tốt. - Bà Anthony nhíu mày nhìn anh.
Con trai bà bây giờ như mấy tên bỏ học ngoài đời, săm trổ còn tỏ ra rất bất cần đời. Bà đáng lẽ nên chuyển cho anh đi đến một nơi khác tốt hơn mới phải.
- Vẫn đang sống tốt.
Thờ ơ nói một câu, bà cũng đáp lại anh ngay:
- Không sống tốt thì ngồi đây để nói chuyện được à.
Hai mẹ con cũng không hề tình cảm một chút nào. Bà đến đây cũng chỉ muốn xem anh qua hai năm như vậy sống ra sao. Còn đưa cho anh vài tấm ảnh.
- Giờ con bé sống rất tốt, còn đang chữa bệnh nữa. Ta thấy có hai thằng nhỏ đang muốn làm quen với con bé.
Zane cầm từng tấm ảnh lên xem, anh vẫn dửng dưng như không thấy gì. Chọn ra bức ảnh có duy nhất một mình Kaylin rồi mới đứng dậy.
- Sau này không cần phải tới nữa đâu. Bao giờ cải tạo tốt thì khác được thả ra thôi.
Bà thấy anh đang đi vào thì đứng dậy để nhắc nhở anh:
- Sống cho tốt, đừng gây họa khiến người khác phải dọn dẹp thay mình.
Hai mẹ con cứ thế không chào nhau một câu nào liền rời đi một hướng.
Zane quay về phòng nằm dài trên sàn nhà, nhìn bức ảnh của Kaylin. Tóc cô cũng dài rồi, gương mặt vẫn vậy, vẫn đẹp khiến người ta phải điêu đứng. Đúng hơn thì nhan sắc của cô càng lớn càng phát triển ra thêm. Ánh mắt anh thay đổi nhanh chóng nhưng sau đấy thu hồi về như cũ. Kaylin của anh bây giờ đang sống tốt, anh cũng không có gì phải lo lắng cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.