Chương 274: Không thể ra tay
artermis_lyn
16/09/2023
Cứ nghĩ rằng những lời này sẽ động lòng anh, nhưng Zane lại hành động khác những gì suy nghĩ của Kaylin.
Lợi dụng lúc cô không để ý, liền cầm kim tiêm chọc vào tay cô. Kaylin bị giữ chặt, cảm giác không thể làm được gì khiến cô tuyệt vọng đau thắt tim lại.
- Zane... - Cô nhìn anh mà nghẹn giọng không thể nói gì.
- Đợi đến khi tỉnh lại sẽ tốt hơn. - Anh xoa đầu cô, giọng nói lại trầm xuống.
Dù cô không muốn điều này xảy ra nhưng cơ thể dần nặng nề, đôi mắt cố gắng mở đến mấy cuối cùng cũng nhắm lại.
Enzo bị bác sĩ kéo ra ngoài, anh cũng như bao người, muốn giúp cũng không được. Đứng bên ngoài mà quát mắng mấy người đang canh giữ ở đây.
- Mấy người có còn tình người không đấy? Ít nhất cô ấy cũng là phu nhân của Anthony. Không thể vào cứu cô ấy được à?
Nhưng không ai đáp lại lời của anh. Kaylin cũng chỉ có một cái danh như vậy, thực chất không hề có hiệu lực trong Anthony. Họ biết cô cũng chẳng có tội tình gì nhưng việc họ làm là nghe theo chủ nhân của bọn họ, dù muốn hay không cũng phải làm tròn nhiệm vụ của mình trước đã.
Enzo tức giận mà không thể làm được gì. Finnegan đã phải kéo anh đi ra khỏi đấy. Trong lúc đó tiện thể để nói cho anh biết một tin:
- Thiếu gia, có lẽ ông bà chủ đến nơi rồi. Cậu bây giờ ở lại cũng không tốt cho bản thân, mau về đi.
- Anh nói... - Enzo nghi ngờ nhìn Finnegan nhưng anh không nói hết ra.
Có lẽ họ sẽ giúp được Kaylin. Bây giờ anh ở lại, sẽ bị mất bình tĩnh mà khiến mọi chuyện đẩy đến chiều hướng xấu hơn.
- Được rồi, tôi về đây. Nhớ báo tình hình của cô ấy cho tôi.
Finnegan nhìn theo Enzo đang đi ra ngoài sảnh lớn, anh thở dài. Thật sự anh cũng không thể đứng nhìn được việc Zane sắp định làm với Kaylin. Đáng lẽ ra Zane tiếp xúc với Kaylin nhiều hơn bọn họ, anh phải có tình cảm cho cô hơn là đối xử với cô như thế mới thỏa đáng. Thế nhưng trái lại, hết lần này đến lần khác khiến cô đau khổ. Finnegan có lẽ là người sống tình cảm nhất trong số thuộc hạ của Zane, chính vì vậy mà anh không nỡ để cho Kaylin không kịp nhìn mặt đứa con của mình.
Khi này trong phòng cũng đã trở nên căng thẳng hơn. Kaylin thì bất tỉnh không biết được gì nữa. Nhưng cha mẹ Zane cũng đã đến, mọi chuyện dần khiến anh tức giận hơn. Tuy vậy thì họ là cha mẹ của anh, nuôi anh từ nhỏ thì làm sao không hiểu được anh. Một phần nào đó họ vẫn biết anh đang kiêng dè cái gì.
- Mấy người không hiểu gì hết. - Zane nghe mẹ anh nói, anh lại tức giận mà gầm lên.
Kaylin khổ tâm nhưng cô lại bộc lộ nó ra dễ dàng. Còn với anh thì khác, yếu đuối chỉ khiến anh thụt lùi về sau. Cuộc sống của anh nếu thật sự có thể dễ dàng nói thích là thích thì đã không phải biến thành bộ dạng như bây giờ. Anh vì lời hứa, lại không ngại bảo vệ cô trong đám cháy năm đó. Cũng vì lời hứa, biến bản thân trở thành ác quỷ lúc nào không hay. Nhưng chỉ có như vậy thì anh mới có thể tìm lại cô bé năm đó. Nhưng cũng vì thế, con người anh không thể nào trở về như trước được nữa.
- Hiện tại là cháu của ta. Con cũng đừng hòng động vào hai mẹ con nó. - Bà Anthony cho người đẩy giường Kaylin đang nằm ra ngoài cửa.
Thế nhưng Zane cũng không muốn để lỡ lần này. Hơn chục năm trước anh tưởng mất cô, đến bây giờ để mất cô thêm một lần nữa thì cũng chẳng còn gì để khiến anh cảm thấy có thêm sự sống. Kaylin không thể sinh con, anh không cho phép điều đó.
- Hai người nghĩ thật sự người đứng trước mặt là thằng ngây ngô của 25 năm trước à?
Nói rồi liền cho người kéo cha mẹ anh đi. Nhưng hai người cùng không thể đi dễ dàng.
- Ta biết con bé có chuyện gì. Nhưng nếu thật sự làm như vậy, thậm chí còn khiến con bé ra đi nhanh hơn là để đến khi con bé sinh con.
- ...
- Có thể sẽ có cách khác tốt hơn. Đâu phải là tận thế ngay được.
Zane có chút nới lỏng nắm tay của mình. Anh cũng không phải ghét đứa bé, không thích cũng không ghét. Nhưng để giữ nó, người nguy hiểm là Kaylin. Anh cũng chẳng cho cô biết được nhiều chuyện, cô lại ngây ngốc cứ nghĩ anh làm vì ghét hai mẹ con cô.
- Nhìn con bé vậy thôi, ta cũng có thể đoán được con bé sẽ cố hết sức vì máu thịt của mình. - Bà Anthony thở dài đến vỗ lưng con trai mình.
Đã quá lâu bà không nói nhẹ nhàng với Zane. Chính vì bà không chấp nhận nổi việc anh theo con đường của gia tộc. Bà và chồng đã cho anh chọn theo hướng anh thích dù bản thân phải gánh vác trọng trách của người đứng đầu. Thế nhưng anh lại chọn đi theo con đường đẫm máu khiến bà có một khoảng thời gian không muốn gặp mặt anh. Sau này hai người cũng trở nên lạnh nhạt với nhau hơn. Cho tới bây giờ, bà thấy con trai mình sắp được làm cha rồi nhưng vẫn không hiểu rõ nổi tình cảm của bản thân anh nên bà phải nói. Dẫu sao bà vẫn lo cho cuộc sống của anh rất nhiều. Có cha mẹ nào mà không lo cho con cái của họ được chứ.
Có chút suy nghĩ, nhưng rồi vẫn không thể ra tay được.
Đưa Kaylin về nhà, ngồi nhìn cô rất lâu, sau đó mới rời khỏi phòng. Ông Anthony cũng gọi anh tới để nói chuyện riêng. Tính khí con trai ông kiêu ngạo, luôn tự cho rằng mình nghĩ là đúng. Ông sợ rằng đến cuối cùng người chịu khổ vẫn là anh.
- Đợi Angel tỉnh lại, có thể nói chuyện với con bé. Nó là một đứa hiểu chuyện.
Zane cũng không trả lời ông. Anh cũng không muốn nói chuyện với Kaylin. Cứ để cô nghĩ thế nào thì nghĩ, dù sao với mọi người hay cả cô thì anh cũng không muốn giải thích quá nhiều.
- Nếu không chịu hiểu con bé một lần, cả đời này cũng sẽ không thể giữ được nó bên mình.
Ông nói xong chỉ ngán ngẩm rời đi. Đã hết cách với Zane rồi, anh không chịu nữa thì ông cũng hết cách. Ông biết Kaylin rất yêu Zane, cho nên nếu bây giờ Zane chịu lắng nghe cô nói thì cô có thể can tâm tình nguyện ở bên anh cả đời mà không nghĩ đến chuyện rời đi. Thế nhưng anh không chịu nghe, ông đành để thuận theo chiều gió thổi vậy.
Lợi dụng lúc cô không để ý, liền cầm kim tiêm chọc vào tay cô. Kaylin bị giữ chặt, cảm giác không thể làm được gì khiến cô tuyệt vọng đau thắt tim lại.
- Zane... - Cô nhìn anh mà nghẹn giọng không thể nói gì.
- Đợi đến khi tỉnh lại sẽ tốt hơn. - Anh xoa đầu cô, giọng nói lại trầm xuống.
Dù cô không muốn điều này xảy ra nhưng cơ thể dần nặng nề, đôi mắt cố gắng mở đến mấy cuối cùng cũng nhắm lại.
Enzo bị bác sĩ kéo ra ngoài, anh cũng như bao người, muốn giúp cũng không được. Đứng bên ngoài mà quát mắng mấy người đang canh giữ ở đây.
- Mấy người có còn tình người không đấy? Ít nhất cô ấy cũng là phu nhân của Anthony. Không thể vào cứu cô ấy được à?
Nhưng không ai đáp lại lời của anh. Kaylin cũng chỉ có một cái danh như vậy, thực chất không hề có hiệu lực trong Anthony. Họ biết cô cũng chẳng có tội tình gì nhưng việc họ làm là nghe theo chủ nhân của bọn họ, dù muốn hay không cũng phải làm tròn nhiệm vụ của mình trước đã.
Enzo tức giận mà không thể làm được gì. Finnegan đã phải kéo anh đi ra khỏi đấy. Trong lúc đó tiện thể để nói cho anh biết một tin:
- Thiếu gia, có lẽ ông bà chủ đến nơi rồi. Cậu bây giờ ở lại cũng không tốt cho bản thân, mau về đi.
- Anh nói... - Enzo nghi ngờ nhìn Finnegan nhưng anh không nói hết ra.
Có lẽ họ sẽ giúp được Kaylin. Bây giờ anh ở lại, sẽ bị mất bình tĩnh mà khiến mọi chuyện đẩy đến chiều hướng xấu hơn.
- Được rồi, tôi về đây. Nhớ báo tình hình của cô ấy cho tôi.
Finnegan nhìn theo Enzo đang đi ra ngoài sảnh lớn, anh thở dài. Thật sự anh cũng không thể đứng nhìn được việc Zane sắp định làm với Kaylin. Đáng lẽ ra Zane tiếp xúc với Kaylin nhiều hơn bọn họ, anh phải có tình cảm cho cô hơn là đối xử với cô như thế mới thỏa đáng. Thế nhưng trái lại, hết lần này đến lần khác khiến cô đau khổ. Finnegan có lẽ là người sống tình cảm nhất trong số thuộc hạ của Zane, chính vì vậy mà anh không nỡ để cho Kaylin không kịp nhìn mặt đứa con của mình.
Khi này trong phòng cũng đã trở nên căng thẳng hơn. Kaylin thì bất tỉnh không biết được gì nữa. Nhưng cha mẹ Zane cũng đã đến, mọi chuyện dần khiến anh tức giận hơn. Tuy vậy thì họ là cha mẹ của anh, nuôi anh từ nhỏ thì làm sao không hiểu được anh. Một phần nào đó họ vẫn biết anh đang kiêng dè cái gì.
- Mấy người không hiểu gì hết. - Zane nghe mẹ anh nói, anh lại tức giận mà gầm lên.
Kaylin khổ tâm nhưng cô lại bộc lộ nó ra dễ dàng. Còn với anh thì khác, yếu đuối chỉ khiến anh thụt lùi về sau. Cuộc sống của anh nếu thật sự có thể dễ dàng nói thích là thích thì đã không phải biến thành bộ dạng như bây giờ. Anh vì lời hứa, lại không ngại bảo vệ cô trong đám cháy năm đó. Cũng vì lời hứa, biến bản thân trở thành ác quỷ lúc nào không hay. Nhưng chỉ có như vậy thì anh mới có thể tìm lại cô bé năm đó. Nhưng cũng vì thế, con người anh không thể nào trở về như trước được nữa.
- Hiện tại là cháu của ta. Con cũng đừng hòng động vào hai mẹ con nó. - Bà Anthony cho người đẩy giường Kaylin đang nằm ra ngoài cửa.
Thế nhưng Zane cũng không muốn để lỡ lần này. Hơn chục năm trước anh tưởng mất cô, đến bây giờ để mất cô thêm một lần nữa thì cũng chẳng còn gì để khiến anh cảm thấy có thêm sự sống. Kaylin không thể sinh con, anh không cho phép điều đó.
- Hai người nghĩ thật sự người đứng trước mặt là thằng ngây ngô của 25 năm trước à?
Nói rồi liền cho người kéo cha mẹ anh đi. Nhưng hai người cùng không thể đi dễ dàng.
- Ta biết con bé có chuyện gì. Nhưng nếu thật sự làm như vậy, thậm chí còn khiến con bé ra đi nhanh hơn là để đến khi con bé sinh con.
- ...
- Có thể sẽ có cách khác tốt hơn. Đâu phải là tận thế ngay được.
Zane có chút nới lỏng nắm tay của mình. Anh cũng không phải ghét đứa bé, không thích cũng không ghét. Nhưng để giữ nó, người nguy hiểm là Kaylin. Anh cũng chẳng cho cô biết được nhiều chuyện, cô lại ngây ngốc cứ nghĩ anh làm vì ghét hai mẹ con cô.
- Nhìn con bé vậy thôi, ta cũng có thể đoán được con bé sẽ cố hết sức vì máu thịt của mình. - Bà Anthony thở dài đến vỗ lưng con trai mình.
Đã quá lâu bà không nói nhẹ nhàng với Zane. Chính vì bà không chấp nhận nổi việc anh theo con đường của gia tộc. Bà và chồng đã cho anh chọn theo hướng anh thích dù bản thân phải gánh vác trọng trách của người đứng đầu. Thế nhưng anh lại chọn đi theo con đường đẫm máu khiến bà có một khoảng thời gian không muốn gặp mặt anh. Sau này hai người cũng trở nên lạnh nhạt với nhau hơn. Cho tới bây giờ, bà thấy con trai mình sắp được làm cha rồi nhưng vẫn không hiểu rõ nổi tình cảm của bản thân anh nên bà phải nói. Dẫu sao bà vẫn lo cho cuộc sống của anh rất nhiều. Có cha mẹ nào mà không lo cho con cái của họ được chứ.
Có chút suy nghĩ, nhưng rồi vẫn không thể ra tay được.
Đưa Kaylin về nhà, ngồi nhìn cô rất lâu, sau đó mới rời khỏi phòng. Ông Anthony cũng gọi anh tới để nói chuyện riêng. Tính khí con trai ông kiêu ngạo, luôn tự cho rằng mình nghĩ là đúng. Ông sợ rằng đến cuối cùng người chịu khổ vẫn là anh.
- Đợi Angel tỉnh lại, có thể nói chuyện với con bé. Nó là một đứa hiểu chuyện.
Zane cũng không trả lời ông. Anh cũng không muốn nói chuyện với Kaylin. Cứ để cô nghĩ thế nào thì nghĩ, dù sao với mọi người hay cả cô thì anh cũng không muốn giải thích quá nhiều.
- Nếu không chịu hiểu con bé một lần, cả đời này cũng sẽ không thể giữ được nó bên mình.
Ông nói xong chỉ ngán ngẩm rời đi. Đã hết cách với Zane rồi, anh không chịu nữa thì ông cũng hết cách. Ông biết Kaylin rất yêu Zane, cho nên nếu bây giờ Zane chịu lắng nghe cô nói thì cô có thể can tâm tình nguyện ở bên anh cả đời mà không nghĩ đến chuyện rời đi. Thế nhưng anh không chịu nghe, ông đành để thuận theo chiều gió thổi vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.