Chương 302: Ngoại truyện 1. Đám cưới thứ 2
artermis_lyn
09/10/2023
Không một lời yêu, nhưng Zane lại dùng hành động khiến Kaylin cảm thấy có
niềm tin hơn. Cô không ngốc chỉ là cô muốn nghe anh thổ lộ tình cảm của
mình mà thôi. Không có người phụ nữ nào không thích điều đó cả. Nhưng
với Zane mà nói thì có lẽ rất khó, cô cũng không hề ép anh.
Cuộc sống của cô hiện tại, nếu ai đó hỏi có tốt không, chắc chắn là tốt. Nhưng nếu hỏi cô có buồn không, thì cũng có. Đứa con trai của cô, cho dù đã lớn hơn một chút nhưng cậu lạnh lùng với mọi thứ. Thậm chí còn hơn cả Zane. Cậu không thích giao tiếp quá nhiều với mọi người, chỉ luôn để ý những gì cậu thấy hứng thú. Hơn nữa cậu lại khá tò mò về cách sản xuất ra các loại vũ khí. Zane không cấm cản cậu con trai của mình tới khu quân sự bí mật của gia tộc. Có đôi lần anh cũng đưa cậu tới đó. Có thể Kaylin không thích Dominic lún sâu vào Anthony, nhưng Zane cho phép cậu bé tiếp cận với những thứ như này. Không phải vì anh muốn cậu nối nghiệp, anh càng không mong cậu sẽ nối nghiệp mình. Chỉ là anh muốn cậu có thể bảo vệ tốt cho bản thân cậu, hơn hết là cho Kaylin. Nếu như anh không còn thì vẫn sẽ có người bảo vệ cô mọi lúc mọi nơi.
. . .
Tòa lâu đài ngày nào còn u ám, giờ đã sáng sủa hơn rấts nhiều. Vì Kaylin rất thích ngắm hoa nên xung quanh đâu đâu cũng có hoa. Cho dù màu sắc lâu đài không thay đổi, ngưng những con người nơi đây nở nụ cười nhiều hơn trước, chỉ cần như vậy đã khiến cho nơi đây ấm áp hơn nhiều.
Căn phòng khách hiện tại có ảnh của ba người, còn rất to và trang trọng nữa. Cậu bé mũm mĩm ngày nào bây giờ đã cao hơn. Tuy mới chỉ năm tuổi nhưng nhìn đã rất lớn. Cũng nhờ một phần hưởng gen từ người cha, nếu không Dominic mà giống Kaylin thì cậu có lẽ đã không lớn nổi như bây giờ. Thế nhưng người duy nhất trong nhà nói được cậu cũng chỉ có Kaylin. Cậu chỉ nghe mỗi lời cô, ngoài ra tất cả cậu đều cho qua hết.
Bưng cốc trà ấm lên cho Zane, Kaylin thấy anh đang tìm gì đó, ngoài mặt có vẻ bình tĩnh, nhưng ở với anh quá lâu, cô liền biết thứ anh tìm có lẽ quan trong đối với anh. Đặt chén đĩa để trà xuống bàn, cũng đến gần để hỏi xem anh muốn tìm gì.
- Zane... có muốn em tìm giúp không? - Đột nhiên anh quay lại nhìn cô bất ngờ.
- Không cần, em đi nghỉ đi.
Trước mặt Kaylin, Zane lại không muốn cho cô biết anh đang muốn tìm thứ gì. Vừa đi ra khỏi phòng nhưng vẫn nhìn xung quanh xem có thứ mình tìm hay không. Kaylin đứng ngây ra đó cũng không biết nói gì hơn. Mọi thứ có thể thay đổi, riêng Zane thì vẫn vậy, không hề khác trước một chút nào.
. . .
- Cái gì? Cậu mà cũng có ngày để mất nó luôn cơ đấy. - Austin ngồi ở nơi nghỉ ngơi của đơn vị huấn luyện Anthony, bất ngờ mà hỏi Zane.
Anh nghe Zane nói xong mà không tin nổi. Từ trước tới giờ người cẩn thận số hai là Zane thì không ai số một nữa. Nhất là những thứ liên quan tới Kaylin, Zane sẽ còn bảo vệ hơn cả tính mạng mình. Vậy mà anh cũng làm mất được.
- Tôi cũng không nghĩ được cậu sẽ làm điều đấy được luôn. Tôi còn chưa dám tháo nó ra lần nào, cậu còn dám làm mất nó luôn. À nhưng mà nghĩ lại thì Lyly cũng sẽ không quá khắt khe trong chuyện này. Cậu cứ nói với con bé là được ngay rồi mà.
- Cô ấy chắc chắn không nói, nhưng sẽ không vui.
Nhìn sắc mặt Zane không tốt chút nào. Lần đầu anh đang suy nghĩ đến mức lo lắng hơn cả trên chiến trận. Kaylin sẽ không nói anh, cô dễ tính và sẽ không để bụng. Nhưng Kaylin ra sao anh biết rõ, cô sẽ suy nghĩ rất nhiều. Bản thân là phụ nữ ai cũng sẽ vậy mà thôi. Vật được coi như là bảo vật liên kết giữa vợ chồng với nhau, vậy mà anh lại làm mất nó. Trước đây còn không hề đeo, trừ những dịp lễ tham dự cùng Kaylin thì anh mới đeo, còn không sẽ để trong ngăn kéo tủ. Về Kaylin, anh luôn bắt cô đeo nhẫn cưới, cho tới giờ thì cô vẫn luôn đeo. Chỉ có anh là mấy năm nay mới đeo thường xuyên hơn. Nhưng có những lúc hoạt động thấy vướng nên sẽ tháo ra đút vào trong túi. Lại không ngờ vì thế nên bị mất nó.
- Chà, lần đầu tôi thấy cậu có vẻ lo lắng khi mất đồ gì đó rồi đấy. - Austin vuốt cằm, cũng thấy thú vị trong chuyện lần này.
- Tóm lại có cách nào không?
Austin biết là Zane yêu Kaylin tới mức nào. Nhưng anh cũng không thể nào bắt con người này nói ra được với cô em gái nhỏ kia. Ngay cả chính người Zane yêu còn không bắt Zane nói được thì anh cũng chẳng là gì. Vì nghĩ cho tương lai, hạnh phúc của anh bạn già và cả cô em gái của mình nên Austin ngẫm nghĩ một lúc sau rồi mới phân tích cho Zane hiểu.
- Nếu bây giờ đổi cặp nhẫn mới cho hai người thì cũng dễ thôi, nhưng Lyly cũng sẽ thắc mắc. Mà nói thẳng ra là cậu làm mất thì cũng không hay. Tôi thấy hai người hòa hợp hơn trước nhiều rồi, hay là... thử tổ chức lại đám cưới, có lẽ đám cưới này đối với Lyly sẽ ý nghĩa hơn lần trước, vì con bé tự nguyện.
Nhắc đến điều này, Zane lập tức ngồi thẳng dậy để suy nghĩ. Cũng đã lâu quá rồi từ khi đám cưới lần đầu của anh với Kaylin được tổ chức. Khi đó vẫn còn nhớ rõ, Kaylin mặc chiếc váy cưới, nhìn cô khó khăn để mà đi tới tận lễ đường. Anh đã luôn nghĩ tới điều này, cô không có người thân để dắt cô đi trên lễ đường nên anh đã đến gặp cô đầu tiên. Anh biết khi đó cô rất tủi thân, cũng cảm thấy cô đơn nữa. Nhưng hiện giờ, có lẽ sẽ thay đổi. Cô không những đã tìm lại được người thân của mình, mà cô còn có cả gia đình riêng luôn rồi. Như vậy cũng là một ý hay, anh sẽ quay về để bàn bạc với Kaylin điều này.
Không nói thêm điều gì đã đứng dậy rời đi. Austin chỉ tay về phía Zane mà không nói được gì. Con người này, có chết cũng không thay đổi được tính tình. Người ta cất công nghĩ cách cho anh, anh thì một lời cảm ơn cũng không có.
. . .
Vậy mà ngày cưới lại đến nhanh đến thế. Chỉ cần là anh muốn, ngay lập tức còn có thể diễn ra. Nhưng lần này đám cưới diễn ra to hơn trước rất nhiều. Mời rất nhiều người khiến Kaylin có chút lo sợ. Cô vốn có tính sợ đám đông, bây giờ Zane mời nhiều quan chức cấp cao tới vậy, cô sợ mình làm gì đó không đúng thì sẽ khiến Zane tức giận.
Ngồi trong phòng chờ tới khi được dẫn ra nơi tổ chức lễ cưới. Kaylin đang luyện tập làm sao cho bớt căng thẳng. Cô rất lo, thế nào thì cái tính lo sợ của cô cũng không thay đổi được.
Đột nhiên cánh cửa chính mở ra khiến cô giật mình mà tim đập nhanh. Cũng không nghĩ là Zane sẽ tới đây. Cô đứng dậy, nhấc váy cưới lên để đi lại cho dễ. Chiếc váy cưới được thiết kế riêng cho cô, Zane cũng đã hạn chế rất nhiều thứ nặng nề để cô mặc vào không bị gò bó. Nhưng nhìn xem bây giờ, cô vẫn khá chật vật với chiếc váy. Nhưng tổng kết lại thì vẫn đẹp đến khiến người ta điêu đứng.
- Sao mà... Zane lại tới đây bây giờ vậy? - Cô đi tới thắc mắc hỏi anh.
- Em cấm tôi đến đây à? - Đưa tay vòng qua eo của Kaylin, anh lại hỏi ngược lại cô.
Đương nhiên thì ai cấm được anh cơ chứ. Kaylin lắc đầu mỉm cười. Dạo gần đây cũng tốt, cô không còn quá run sợ khi đối diện với Zane, mà anh lại có vẻ rất hài lòng vì điều đó.
Không nói gì đột nhiên hôn cô. Kaylin bị anh bế lên ôm chặt lấy để hôn. Có chút bất ngờ, tuy là cô vẫn luôn khó khăn trong những việc như này nhưng vẫn để im cho anh làm. Quàng tay qua cổ của anh, gương mặt hơi nhăn nhó lúc anh hôn mình.
Đợi rất lâu thì anh mới buông cô ra. Lớp son môi bị trôi đi phần nửa, thậm chí còn dính lên cả miệng của Zane. Hơn nữa lớp phấn của Kaylin cũng bị anh làm trôi đi ở phần miệng luôn rồi.
Đưa tay lau bỏ son cho anh, Kaylin nhỏ giọng để nói:
- Zane không phải đi ra trước sao?
- Hiện tại tôi đưa em ra cùng thì vẫn được.
Nhưng đương nhiên anh cũng sẽ không làm thế. Ở lại hôn cô thêm một lúc nữa anh mới thỏa mãn rời đi. Kaylin không thể trách được anh. Lớp phấn của cô sắp bị trôi hết đi cũng vì anh. Lại mất công sửa soạn lại một lần nữa.
Vẫn luôn như ngày đầu, Kaylin vẫn xinh đẹp khi bước ra. Bộ váy lại quá hợp với cô. Hiện tại không giống công chúa, cô giống một hoàng hậu khi ở bên cạnh nhà vua hơn. Nhưng nói thật thì cho dù nhìn Zane vẫn rất điển trai, nhìn anh cực kỳ nam tính nhưng đứng cạnh Kaylin thì anh vẫn chững chạc quá mức, Kaylin cho dù thế nào vẫn bé con khiến người ta muốn che chở.
Đám cưới diễn ra đông vui, nó vui hơn trước rất nhiều. Trước đây Zane vẫn luôn có ý giấu đi Kaylin để không nhiều người biết tới cô vì thế nên khi đó chỉ có những người nào quan trọng lắm thì mới được mời.
Theo thói quen Kaylin luôn uống thay hộ Zane, vì những lúc đi dự tiệc, anh ép cô uống thay. Nhưng cô còn chưa uống được đã bị anh chặn lại. Những khách mời sau đấy cũng không dám mời cô uống nữa.
Dominic thì không hề vui vẻ như mọi người, cậu bé ngồi một bên ăn bánh trứng. Cô bé em ngồi bên cạnh hay cả người anh trai Chop Chop ở đó nói chuyện thì cậu cũng không quan tâm.
Dường như mọi chuyện đã rất ổn thỏa, những đứa bé đã lớn hơn và còn rất hiểu chuyện. Xem ra cha mẹ bọn trẻ đã dạy dỗ rất tốt cho chúng.
Cuộc sống của cô hiện tại, nếu ai đó hỏi có tốt không, chắc chắn là tốt. Nhưng nếu hỏi cô có buồn không, thì cũng có. Đứa con trai của cô, cho dù đã lớn hơn một chút nhưng cậu lạnh lùng với mọi thứ. Thậm chí còn hơn cả Zane. Cậu không thích giao tiếp quá nhiều với mọi người, chỉ luôn để ý những gì cậu thấy hứng thú. Hơn nữa cậu lại khá tò mò về cách sản xuất ra các loại vũ khí. Zane không cấm cản cậu con trai của mình tới khu quân sự bí mật của gia tộc. Có đôi lần anh cũng đưa cậu tới đó. Có thể Kaylin không thích Dominic lún sâu vào Anthony, nhưng Zane cho phép cậu bé tiếp cận với những thứ như này. Không phải vì anh muốn cậu nối nghiệp, anh càng không mong cậu sẽ nối nghiệp mình. Chỉ là anh muốn cậu có thể bảo vệ tốt cho bản thân cậu, hơn hết là cho Kaylin. Nếu như anh không còn thì vẫn sẽ có người bảo vệ cô mọi lúc mọi nơi.
. . .
Tòa lâu đài ngày nào còn u ám, giờ đã sáng sủa hơn rấts nhiều. Vì Kaylin rất thích ngắm hoa nên xung quanh đâu đâu cũng có hoa. Cho dù màu sắc lâu đài không thay đổi, ngưng những con người nơi đây nở nụ cười nhiều hơn trước, chỉ cần như vậy đã khiến cho nơi đây ấm áp hơn nhiều.
Căn phòng khách hiện tại có ảnh của ba người, còn rất to và trang trọng nữa. Cậu bé mũm mĩm ngày nào bây giờ đã cao hơn. Tuy mới chỉ năm tuổi nhưng nhìn đã rất lớn. Cũng nhờ một phần hưởng gen từ người cha, nếu không Dominic mà giống Kaylin thì cậu có lẽ đã không lớn nổi như bây giờ. Thế nhưng người duy nhất trong nhà nói được cậu cũng chỉ có Kaylin. Cậu chỉ nghe mỗi lời cô, ngoài ra tất cả cậu đều cho qua hết.
Bưng cốc trà ấm lên cho Zane, Kaylin thấy anh đang tìm gì đó, ngoài mặt có vẻ bình tĩnh, nhưng ở với anh quá lâu, cô liền biết thứ anh tìm có lẽ quan trong đối với anh. Đặt chén đĩa để trà xuống bàn, cũng đến gần để hỏi xem anh muốn tìm gì.
- Zane... có muốn em tìm giúp không? - Đột nhiên anh quay lại nhìn cô bất ngờ.
- Không cần, em đi nghỉ đi.
Trước mặt Kaylin, Zane lại không muốn cho cô biết anh đang muốn tìm thứ gì. Vừa đi ra khỏi phòng nhưng vẫn nhìn xung quanh xem có thứ mình tìm hay không. Kaylin đứng ngây ra đó cũng không biết nói gì hơn. Mọi thứ có thể thay đổi, riêng Zane thì vẫn vậy, không hề khác trước một chút nào.
. . .
- Cái gì? Cậu mà cũng có ngày để mất nó luôn cơ đấy. - Austin ngồi ở nơi nghỉ ngơi của đơn vị huấn luyện Anthony, bất ngờ mà hỏi Zane.
Anh nghe Zane nói xong mà không tin nổi. Từ trước tới giờ người cẩn thận số hai là Zane thì không ai số một nữa. Nhất là những thứ liên quan tới Kaylin, Zane sẽ còn bảo vệ hơn cả tính mạng mình. Vậy mà anh cũng làm mất được.
- Tôi cũng không nghĩ được cậu sẽ làm điều đấy được luôn. Tôi còn chưa dám tháo nó ra lần nào, cậu còn dám làm mất nó luôn. À nhưng mà nghĩ lại thì Lyly cũng sẽ không quá khắt khe trong chuyện này. Cậu cứ nói với con bé là được ngay rồi mà.
- Cô ấy chắc chắn không nói, nhưng sẽ không vui.
Nhìn sắc mặt Zane không tốt chút nào. Lần đầu anh đang suy nghĩ đến mức lo lắng hơn cả trên chiến trận. Kaylin sẽ không nói anh, cô dễ tính và sẽ không để bụng. Nhưng Kaylin ra sao anh biết rõ, cô sẽ suy nghĩ rất nhiều. Bản thân là phụ nữ ai cũng sẽ vậy mà thôi. Vật được coi như là bảo vật liên kết giữa vợ chồng với nhau, vậy mà anh lại làm mất nó. Trước đây còn không hề đeo, trừ những dịp lễ tham dự cùng Kaylin thì anh mới đeo, còn không sẽ để trong ngăn kéo tủ. Về Kaylin, anh luôn bắt cô đeo nhẫn cưới, cho tới giờ thì cô vẫn luôn đeo. Chỉ có anh là mấy năm nay mới đeo thường xuyên hơn. Nhưng có những lúc hoạt động thấy vướng nên sẽ tháo ra đút vào trong túi. Lại không ngờ vì thế nên bị mất nó.
- Chà, lần đầu tôi thấy cậu có vẻ lo lắng khi mất đồ gì đó rồi đấy. - Austin vuốt cằm, cũng thấy thú vị trong chuyện lần này.
- Tóm lại có cách nào không?
Austin biết là Zane yêu Kaylin tới mức nào. Nhưng anh cũng không thể nào bắt con người này nói ra được với cô em gái nhỏ kia. Ngay cả chính người Zane yêu còn không bắt Zane nói được thì anh cũng chẳng là gì. Vì nghĩ cho tương lai, hạnh phúc của anh bạn già và cả cô em gái của mình nên Austin ngẫm nghĩ một lúc sau rồi mới phân tích cho Zane hiểu.
- Nếu bây giờ đổi cặp nhẫn mới cho hai người thì cũng dễ thôi, nhưng Lyly cũng sẽ thắc mắc. Mà nói thẳng ra là cậu làm mất thì cũng không hay. Tôi thấy hai người hòa hợp hơn trước nhiều rồi, hay là... thử tổ chức lại đám cưới, có lẽ đám cưới này đối với Lyly sẽ ý nghĩa hơn lần trước, vì con bé tự nguyện.
Nhắc đến điều này, Zane lập tức ngồi thẳng dậy để suy nghĩ. Cũng đã lâu quá rồi từ khi đám cưới lần đầu của anh với Kaylin được tổ chức. Khi đó vẫn còn nhớ rõ, Kaylin mặc chiếc váy cưới, nhìn cô khó khăn để mà đi tới tận lễ đường. Anh đã luôn nghĩ tới điều này, cô không có người thân để dắt cô đi trên lễ đường nên anh đã đến gặp cô đầu tiên. Anh biết khi đó cô rất tủi thân, cũng cảm thấy cô đơn nữa. Nhưng hiện giờ, có lẽ sẽ thay đổi. Cô không những đã tìm lại được người thân của mình, mà cô còn có cả gia đình riêng luôn rồi. Như vậy cũng là một ý hay, anh sẽ quay về để bàn bạc với Kaylin điều này.
Không nói thêm điều gì đã đứng dậy rời đi. Austin chỉ tay về phía Zane mà không nói được gì. Con người này, có chết cũng không thay đổi được tính tình. Người ta cất công nghĩ cách cho anh, anh thì một lời cảm ơn cũng không có.
. . .
Vậy mà ngày cưới lại đến nhanh đến thế. Chỉ cần là anh muốn, ngay lập tức còn có thể diễn ra. Nhưng lần này đám cưới diễn ra to hơn trước rất nhiều. Mời rất nhiều người khiến Kaylin có chút lo sợ. Cô vốn có tính sợ đám đông, bây giờ Zane mời nhiều quan chức cấp cao tới vậy, cô sợ mình làm gì đó không đúng thì sẽ khiến Zane tức giận.
Ngồi trong phòng chờ tới khi được dẫn ra nơi tổ chức lễ cưới. Kaylin đang luyện tập làm sao cho bớt căng thẳng. Cô rất lo, thế nào thì cái tính lo sợ của cô cũng không thay đổi được.
Đột nhiên cánh cửa chính mở ra khiến cô giật mình mà tim đập nhanh. Cũng không nghĩ là Zane sẽ tới đây. Cô đứng dậy, nhấc váy cưới lên để đi lại cho dễ. Chiếc váy cưới được thiết kế riêng cho cô, Zane cũng đã hạn chế rất nhiều thứ nặng nề để cô mặc vào không bị gò bó. Nhưng nhìn xem bây giờ, cô vẫn khá chật vật với chiếc váy. Nhưng tổng kết lại thì vẫn đẹp đến khiến người ta điêu đứng.
- Sao mà... Zane lại tới đây bây giờ vậy? - Cô đi tới thắc mắc hỏi anh.
- Em cấm tôi đến đây à? - Đưa tay vòng qua eo của Kaylin, anh lại hỏi ngược lại cô.
Đương nhiên thì ai cấm được anh cơ chứ. Kaylin lắc đầu mỉm cười. Dạo gần đây cũng tốt, cô không còn quá run sợ khi đối diện với Zane, mà anh lại có vẻ rất hài lòng vì điều đó.
Không nói gì đột nhiên hôn cô. Kaylin bị anh bế lên ôm chặt lấy để hôn. Có chút bất ngờ, tuy là cô vẫn luôn khó khăn trong những việc như này nhưng vẫn để im cho anh làm. Quàng tay qua cổ của anh, gương mặt hơi nhăn nhó lúc anh hôn mình.
Đợi rất lâu thì anh mới buông cô ra. Lớp son môi bị trôi đi phần nửa, thậm chí còn dính lên cả miệng của Zane. Hơn nữa lớp phấn của Kaylin cũng bị anh làm trôi đi ở phần miệng luôn rồi.
Đưa tay lau bỏ son cho anh, Kaylin nhỏ giọng để nói:
- Zane không phải đi ra trước sao?
- Hiện tại tôi đưa em ra cùng thì vẫn được.
Nhưng đương nhiên anh cũng sẽ không làm thế. Ở lại hôn cô thêm một lúc nữa anh mới thỏa mãn rời đi. Kaylin không thể trách được anh. Lớp phấn của cô sắp bị trôi hết đi cũng vì anh. Lại mất công sửa soạn lại một lần nữa.
Vẫn luôn như ngày đầu, Kaylin vẫn xinh đẹp khi bước ra. Bộ váy lại quá hợp với cô. Hiện tại không giống công chúa, cô giống một hoàng hậu khi ở bên cạnh nhà vua hơn. Nhưng nói thật thì cho dù nhìn Zane vẫn rất điển trai, nhìn anh cực kỳ nam tính nhưng đứng cạnh Kaylin thì anh vẫn chững chạc quá mức, Kaylin cho dù thế nào vẫn bé con khiến người ta muốn che chở.
Đám cưới diễn ra đông vui, nó vui hơn trước rất nhiều. Trước đây Zane vẫn luôn có ý giấu đi Kaylin để không nhiều người biết tới cô vì thế nên khi đó chỉ có những người nào quan trọng lắm thì mới được mời.
Theo thói quen Kaylin luôn uống thay hộ Zane, vì những lúc đi dự tiệc, anh ép cô uống thay. Nhưng cô còn chưa uống được đã bị anh chặn lại. Những khách mời sau đấy cũng không dám mời cô uống nữa.
Dominic thì không hề vui vẻ như mọi người, cậu bé ngồi một bên ăn bánh trứng. Cô bé em ngồi bên cạnh hay cả người anh trai Chop Chop ở đó nói chuyện thì cậu cũng không quan tâm.
Dường như mọi chuyện đã rất ổn thỏa, những đứa bé đã lớn hơn và còn rất hiểu chuyện. Xem ra cha mẹ bọn trẻ đã dạy dỗ rất tốt cho chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.