Quyển 7 - Chương 115: Chuyển di không gian
Tâm Mộng Vô Ngân
09/07/2015
Tay phải vung lên, Ý Thiên trực tiếp nhốt Thiên Ưng Chu Trí vào trong Hồng Vân Tráo, định dùng hắn tăng tu vị của Mã Chí Viễn, giúp hắn đột phá Vũ Đế.
Đối với thủ đoạn và ý đồ của Ý Thiên, cao thủ Bát Cực Thần Điện vô cùng kinh hãi, bắt đầu lo lắng cho những Vũ Đế tu vị không đủ.
Nhìn qua người ở bốn phía, Ý Thiên cười nói:
- Trong các ngươi có một ít người không phải là người Bát Cực Thần Điện, hiện tại lựa chọn rời khỏi là thời cơ tốt nhất. Đương nhiên, nếu nguyện ý hợp tác với ta cũng được.
Ý Thiên lời ấy chủ yếu nhằm vào Thiên Thủy Thần Kiếm U Mộng Điệp, bởi vì trong cao thủ ở đây chỉ có U Mộng Điệp, Mộc Thanh Y, Long Dao Châu tính toán là người ngoài, Vạn Kiếm Cung cũng xem như người của Vạn Kiếm Thần Điện.
U Mộng Điệp tự nhiên hiểu ý của Ý Thiên, nhưng mà nàng lúc này không dám bốc lên nguy hiểm to lớn như thế.
- Thì ra xem náo nhiệt cũng có thể mang họa vào thân, ta đi xa một ít là được.
Lôi kéo Mộc Thanh Y, ánh mắt U Mộng Điệp kỳ dị nhìn qua Ý Thiên, lập tức phi thân rời đi, Long Dao Châu nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt cực kỳ quái dị, loại tình huống này rời khỏi là lựa chọn tốt nhất, nhưng nàng sợ lúc này rời khỏi đây sẽ không còn gặp lại ‘ Nam Cung Phi Vũ ’ mà mình từng ưa thích.
Trước đây tại Phi Vân thành, Long Dao Châu đã bỏ qua một lần, lúc này đây lại bỏ qua, chẳng phải tiếc nuối cả đời?
Phát hiện ánh mắt Long Dao Châu, tâm tình Ý Thiên vô cùng phức tạp, nữ nhân bên cạnh hắn thành đàn, tự nhiên cũng nhận ra tâm tư của Long Dao Châu.
Đối với Ý Thiên mà nói, hắn hoàn toàn có thể tiếp nhận Long Dao Châu, nhưng nghĩ tới Hoa Thiên Vũ, Ý Thiên lại thở dài.
Đối với huynh đệ cùng cha khác mẹ này hắn không biết nên làm gì, dù không thích thì không thích, tình địch lại là mình, bao nhiêu cũng có vẻ châm chọc.
Phi thân mà ra, Long Dao Châu bay qua phía Ý Thiên, cảnh này khiến tâm thần Hoa Thiên Vũ chấn động, bật thốt lên, nói:
- Mau trở lại, không nên đi.
Long Dao Châu trở tay đánh một chưởng, đánh bay Hoa Thiên Vũ trở về, ngữ khí lạnh lùng nói:
- Đây là chuyện của ta và hắn, không có liên quan twois ngươi. Tương lai của ta do ta quyết định, từ cái nhìn đầu tiên ta và hắn đã dây dưa không rõ. Cho dù là chết, ta cũng nguyện ý.
Ý Thiên than nhẹ một tiếng, trên gương mặt tuấn tú mang theo vẻ đáng chát, nhắc nhở:
- Ta cũng không phải là Nam Cung Phi Vũ chính thức.
Long Dao Châu tập trung ánh mắt Ý Thiên, trầm giọng nói:
- Ta chỉ biết ta ưa thích là ngươi. Mặc kệ ngươi là Ý Thiên hay là Nam Cung Phi Vũ.
Đối mặt với ánh mắt chấp nhất của Long Dao Châu, Ý Thiên vô cùng xấu hổ, trước mặt Liễu Như Nguyệt và Tử Hoa, Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết, Cổ Nhược Vân, lúc này Ý Thiên rất khó đáp lại.
Đặc biệt là Hoa Thiên Vũ khi nghe Long Dao Châu nói như vậy thì trên gương mặt kinh ngạc mang theo thần sắc không nói nên lời, Ý Thiên cảm nhận được tâm linh của hắn bị thương rồi.
Đối với cảm thụ của Hoa Thiên Vũ, Ý Thiên không cách nào làm tới mức làm như không thấy, chuyện này khiến hắn thở dài.
Nhưng đối với Long Dao Châu. Ý Thiên cũng không thể gạt bỏ đoạn tình cảm với nàng được.
Phức tạp cười cười. Ý Thiên nhìn qua Long Dao Châu gật gật đầu, hời hợt nói:
- Ngươi tới tới bên người của nàng đi, chờ ta xử lý xong chuyện nơi đây, chúng ta nói chuyện.
Long Dao Châu chần chờ một chút, trầm giọng nói:
- Ta muốn cùng ngươi đối mặt với tất cả.
Ý Thiên khẽ thở dài:
- Cùng ta đối mặt với nhau không nhất định phải động thủ cùng nhau. Đi thôi, chiếu cố tốt chính mình, như vậy là trợ giúp lớn nhất với ta.
Long Dao Châu gật đầu, phi thân tới bên cạnh Liễu Như Nguyệt.
Nhìn nhau, ánh mắt hai nàng vô cùng quái dị. có loại cảm giác không nói nên lời.
Ý Thiên đưa mắt nhìn qua những người khác, tận lực tránh né Hoa Thiên Vũ, hỏi:
- Những người không rời khỏi là muốn đối địch với ta sao?
Hồng Sam Khách tức giận nói:
- Hợp tác với ngươi là tìm chết. Ngươi nghĩ rằng chúng ta đều ngu lắm sao?
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Làm địch với ta chính là chết, ngu ngốc. Ta có Tam Tuyệt thần binh nơi tay, các ngươi cho rằng ta sợ sao?
Nói đến Tam Tuyệt thần binh, cao thủ Bát Cực Thần Điện thoáng cái sinh ra hứng thú, trong ánh mắt đa số cao thủ biến thành tham lam, muốn cướp lấy Tam Tuyệt thần binh trong tay của Ý Thiên.
Cũng có một bộ phận là tỉnh táo, cũng hiểu ý nghĩa lời này của Ý Thiên là như thế nào..
Lần trước ở bên ngoài Phi Vân thành, Ý Thiên bằng vào Linh Bút Quy Tịch tru sát mấy Vũ Đế, một lần hành động khiếp sợ thiên hạ.
Hôm nay Tam Tuyệt thần binh nơi tay, nó hoàn toàn không kém gì Linh Bút Quy Tịch, mà tu vị của Ý Thiên hiện tại tăng cao, đây không phải chuyện tốt.
Hư Không Thần Điện Thái Vô Tôn Giả cười lạnh nói:
- Cho dù Tam Tuyệt thần binh trong tay ngươi, ngươi cũng không thể phát huy bao nhiêu uy lực. Nơi này là Nam Dương, chỉ cần Liệt Dương Thần Điện thúc dục thần khí, thời không cứng lại, tập trung tất cả nơi đây. Đến lúc đó ngươi không có thần khí, không thể phát huy ra bao nhiêu uy lực, đối mặt nhiều cao thủ chúng ta như vậy. Ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Thiên Long Thần Điện Long Tôn Giả nói:
- Điểm mấu chốt nhất chính là Bát Cực Thần Điện có thể xuyên qua hư không, chỉ cần chúng ta dây dưa với ngươi, dù là chân trời góc biển, ngươi cũng không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của Bát Cực Thần Điện.
Phượng Hoàng Thần Điện Khổng Tước phu nhân nói:
- Ý Thiên, ngươi nên ngoan ngoãn giao Tam Tuyệt thần binh ra, nói không chừng chúng ta sẽ tha ngươi một mạng.
Ý Thiên cười to nói:
- Các ngươi tính toán không tệ nha. Nhưng các ngươi cảm thấy ta không có phòng bị sao?
Liệt Dương Thần Điện Từ Yến Hồng khẽ nói:
- Cho dù ngươi có chuẩn bị thì có thể làm được cái gì chứ?
Vạn Kiếm Thần Điện Tư Không Thiên Túng giọng căm hận nói:
- Ý Thiên, hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ý Thiên khinh thường cười cười, nhìn quanh khắp nơi, ánh mắt đảo qua người ở đây, lần nữa đưa ra vấn đề giống nhau.
- Các ngươi cảm thấy đây vẫn là Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên hay sao?
Mai Nhược Tuyết nghi vấn nói:
- Lời này của ngươi có ý tứ gì?
Ý Thiên cười nói:
- Các ngươi cảm thấy thế nào?
Cao thủ Bát Cực Thần Điện cao thủ nghe vậy nhìn chung quanh, lúc này phát hiện thời không chuyển biến, các cao thủ đã sớm không còn ở Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên, mà nằm trong xích vân sa mạc.
- Đã xảy ra chuyện gì, chúng ta đã phong tỏa thời không rồi mà?
Thái Vô Tôn Giả vẻ mặt âm trầm, giọng căm hận nói:
- Hảo tiểu tử, ngươi đổi trắng thay đen, thừa dịp chúng ta không sẵn sàng, chuyển dời thời không tới đây.
Ý Thiên cười nói:
- Các ngươi tức giận chính là ca ngợi với ta. Tại Vân Hoang đại lục này cho tới bây giờ chỉ có các ngươi khi dễ người khác, giáo huấn người khác. Hôm nay khó được bị ta hí lộng, có phải có cảm giác không phục, rất kinh hãi, rất tức giận? Đừng nóng vội, đây chỉ là bắt đầu thôi, hôm nay trong các ngươi người có thể chạy trốn khỏi chết, tuyệt đối không vượt qua ba người.
Khổng Tước phu nhân khẽ nói:
- Khẩu khí thật là lớn, ngươi cho rằng có Tam Tuyệt thần binh nơi tay, chúng ta không làm gì được ngươi sao?
Ý Thiên cười tà nói:
- Nếu Bát Cực Thần Điện không thể xuyên qua hư không, các ngươi tự hỏi có bao nhiêu người có thể chạy trốn trong tay của ta?
Tam Thanh Thần Điện Đạo Huyền Tôn Giả lạnh lùng nói:
- Chuyện này căn bản không có khả năng.
Ý Thiên nói:
-Trên đời không có việc khó, chỉ sợ người có ý chí. Các ngươi đã biết rõ đây không phải là Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên, mà là xích vân sa mạc, các ngươi nói ta sẽ đưa các ngươi tới nơi nào?
Vạn Kiếm Cung Tuyết Hàn Dạ không quen thuộc Nam Dương, cười lạnh nói:
- Mặc kệ đưa chúng ta tới nơi nào ngươi cũng không làm gì được chúng ta.
Liệt Dương Thần Điện Từ Yến Hồng như có điều ngộ ra, bật thốt lên nói:
-Ngươi muốn đưa chúng ta tới khu vực Xích Vân Tử Thần khống chế, mượn nhờ lực lượng của nàng chống lại xuyên qua hư không của Bát Cực Thần Điện.
Ý Thiên khen:
- Thật thông minh, không hổ là Nguyên Đế, đáng tiếc ta nhắc nhở các ngươi, ngươi mới hiểu rõ, đúng là quá chậm rồi.
Nói xong, cảnh sắc chung quanh biến đổi, Bát Cực Thần Điện hơn mười cao thủ đứng vây thành một vòng, Ý Thiên, Liễu Như Nguyệt, Long Dao Châu ở trung tâm, mọi người đi vào khu vực màu tím thần bí nhất của xích vân sa mạc.
Lần trước đó Ý Thiên cùng Ứng Thải Liên đi lầm vào khu vực màu tím, tiến vào Huyết Dục Linh Giới.
Hôm nay Ý Thiên lại dẫn cao thủ Bát Cực Thần Điện tới đây, nhưng lại vi mượn nhờ lực lượng của Xích Vân Tử Thần ngăn cản xuyên qua hư không của Bát Cực Thần Điện.
Đến lúc đó Ý Thiên có thể bằng vào bản lĩnh chân thật chém giết đám cao thủ thần điện này.
Tại Vân Hoang đại lục này, Bát Cực Thần Điện sở dĩ tung hoành không cố kỵ, đó là bởi vì thần điện có thể xuyên qua hư không, có thể dẫn cao thủ Vũ Thánh trong thần điện cho ý thức hàng lâm vào mỗi góc của Vân Hoang đại lục này, tiến hành chém giết địch nhân.
Tuy Ý Thiên không sợ hãi, nhưng kể từ đó sẽ phá hư kế hoạch của hắn, bởi vậy hắn mới trăm phương ngàn kế dẫn cao thủ Bát Cực Thần Điện đưa tới Nam Dương, sau đó mượn nhờ Xích Vân Tử Thần, lợi dụng ưu thế địa lý, khốn giết đám cao thủ thần điện này.
Ý Thiên cử động này có thể nói dụng tâm lương khổ, xem như đại thủ bút.
Lưu ý hoàn cảnh chung quanh, đám cao thủ Bát Cực Thần Điện có suy nghĩ của riêng mình, không ít người muốn ra khỏi khu vực quái quỷ này.
Nhưng mà Ý Thiên vận dụng Vạn Vật Vô Cực, tập trung vào khu vực này, cao thủ Bát Cực Thần Điện muốn rời khỏi cũng không dễ dàng như vậy.
Đầu tiên người tu vị không bằng Ý Thiên căn bản không thể rời đi.
Trừ phi là Ý Thiên nguyện ý, nếu không không ai thoát được.
Tiếp theo cho dù tu vị mạnh hơn Ý Thiên cũng phải cân nhắc tới Xích Vân Tử Thần, nàng có ra tay chặn đường hay không.
Căn cứ vào hai nguyên nhân này, cao thủ Bát Cực Thần Điện muốn rời khỏi, đó là chuyện khó càng thêm khó.
Đương nhiên Ý Thiên không có khả năng chém giết toàn bộ người ở đây, hắn phải phóng thích một nhóm người rời đi, ví dụ như Tử Hoa, Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết, Cổ Nhược Vân, Hoa Thiên Vũ.
Nhưng phải phóng thích như thế nào, xảo diệu mà không bị người ta phát giác thì phải hao chút tâm tư.
Lưu ý biểu lộ của đám cao thủ Bát Cực Thần Điện, Ý Thiên tuyệt không gấp, ngược lại đưa mắt nhìn qua Tử Hoa, khóe môi mang theo nụ cười vui vẻ.
Đối với Tử Hoa thánh nữ, Ý Thiên có cảm tình đặc thù, giữa hai người mặc dù không nói tiếng nào, cũng có thể hiểu ý nghĩ của đối phương.
- Ngươi thật muốn ganh đua cao thấp với Bát Cực Thần Điện sao?
Đây là trao đổi tâm linh của Tử Hoa thánh nữ và Ý Thiên, người ngoài không cảm giác được chút nào.
Ý Thiên nói:
- Đây là lựa chọn duy nhất của ta, mong ngươi hiểu.
Tử Hoa không nói, đáy mắt hiện ra vẻ than thở, dường như hiểu đây là số mệnh không thể lảng tránh.
Duyến Nhược Thủy truyền âm với Ý Thiên, hỏi thăm:
- Ngươi thực có ý định liều chết với cao thủ của Bát Cực Thần Điện sao?
Ý Thiên nói:
- Đây là một lần cơ hội khó được, ta ít nhất có thể đánh chết một phần ba kẻ địch, hoặc là bắt giữ một ít Huyền Đế cùng Thánh Đế, dùng tăng tu vị của mọi người lên.
Duyến Nhược Thủy lo lắng nói:
- Sau việc này, chỉ sợ Bát Cực Thần Điện sẽ liên thủ ứng đối, như vậy ngươi thúc đẩy Bát Cực Thần Điện liên thủ, đối với ngươi rất bất lợi.
Ý Thiên cười nói:
- Ta tự có chừng mực, ngươi không cần lo lắng.
Thời điểm này những cao thủ Bát Cực Thần Điện trải qua thương nghị, đạt thành hiệp nghị liên thủ.
- Ý Thiên, nếu giữa chúng ta không cách nào tồn tại, vậy quyết sinh tử đi.
Lời này là do Thái Vô Tôn Giả nói ra, hắn dùng thân phận Huyễn Đế nói chuyện với Ý Thiên, tạm thời đại biểu Bát Cực Thần Điện.
Lúc này trong bốn mươi năm mươi cao thủ của Bát Cực Thần Điện ở đây, trong đó Vạn Phật Thần Điện có ba người, Thiên Long Thần Điện bốn người, Phượng Hoàng Thần Điện năm người, Hư Không Thần Điện năm người, Huyền Âm Thần Điện sáu người, Tam Thanh Thần Điện bảy người, Liệt Dương Thần Điện bảy người, Vạn Kiếm Thần Điện năm người, mà Vạn Kiếm Cung lại đến bốn người.
Như thế Bát Cực Thần Điện tính cả Vạn Kiếm Cung, tổng cộng đến bốn mươi sáu người, tất cả là tu vị Vũ Đế, đây là thực lực không thể xem thường.
Trong đó Hư Không Thần Điện Thái Vô Tôn Giả, Tam Thanh Thần Điện Đạo Huyền Tôn Giả, Phượng Hoàng Thần Điện Khổng Tước phu nhân, Vạn Kiếm Thần Điện Tàn Tâm Kiếm Tôn, Vạn Kiếm Cung phó cung chủ La Chấn Thiên, Vạn Phật Thần Điện Quy Nghiệp Tôn Giả, Thiên Long Thần Điện Long tôn Tôn Giả tất cả đều là cao thủ Huyễn Đế.
Huyền Âm Thần Điện Thiên Tuyết lão mẫu, Liệt Dương Thần Điện Hồng Sư Thiên Tôn chính là Ảnh Đế, còn lại là Phật Châu thánh nữ Tử Hoa thâm bất khả trắc, Bát Cực Thần Điện có thực lực chỉnh thể vô cùng kinh người.
Duyến Nhược Thủy cùng Cổ Nhược Vân đều có tu vị Thánh Đế, mà Mai Nhược Tuyết dường như có được tu vị Nguyên Đế.
Tư Không Thiên Túng cùng Tuyết Dạ Hàn cũng là Nguyên Đế, cộng thêm Liệt Dương Thần Điện Hồng Sam Khách, Từ Yến Hồng và không ít cao thủ tâần điện khác, nhân số có tu vị ngoài Nguyên Đế chím tám thành.
Nhìn những người vây quanh Ý Thiên lúc này, tu vị yếu nhất là Huyền Đế cũng chỉ có ba người, trong đó tính cả Hoa Thiên Vũ, hai người khác xuất thân từ Huyền Âm Thần Điện cùng Vạn Kiếm Thần Điện.
Cao thủ Thánh Đế có bảy người, những người còn lại là Nguyên Đế, Huyễn Đế, Ảnh Đế.
Ý Thiên cẩn thận tính toán một lúc, bốn mươi sáu người này tu vị thánh nữ Tử Hoa không rõ, Ảnh Đế hai người, Huyễn Đế bảy người, Nguyên Đế hai mươi sáu người, Thánh Đế bảy người, Huyền Đế ba người.
Trong lúc này Ý Thiên không muốn giết có năm người, theo thứ tự là Tử Hoa, Duyến Nhược Thủy, Cổ Nhược Vân, mai như tuyết, Hoa Thiên Vũ.
Người không dễ giết có chín người, chủ yếu là Huyễn Đế cùng Ảnh Đế.
Những người còn lại chỉ cần Ý Thiên hung ác và quyết tâm thì có thể giết toàn bộ.
Đối với thủ đoạn và ý đồ của Ý Thiên, cao thủ Bát Cực Thần Điện vô cùng kinh hãi, bắt đầu lo lắng cho những Vũ Đế tu vị không đủ.
Nhìn qua người ở bốn phía, Ý Thiên cười nói:
- Trong các ngươi có một ít người không phải là người Bát Cực Thần Điện, hiện tại lựa chọn rời khỏi là thời cơ tốt nhất. Đương nhiên, nếu nguyện ý hợp tác với ta cũng được.
Ý Thiên lời ấy chủ yếu nhằm vào Thiên Thủy Thần Kiếm U Mộng Điệp, bởi vì trong cao thủ ở đây chỉ có U Mộng Điệp, Mộc Thanh Y, Long Dao Châu tính toán là người ngoài, Vạn Kiếm Cung cũng xem như người của Vạn Kiếm Thần Điện.
U Mộng Điệp tự nhiên hiểu ý của Ý Thiên, nhưng mà nàng lúc này không dám bốc lên nguy hiểm to lớn như thế.
- Thì ra xem náo nhiệt cũng có thể mang họa vào thân, ta đi xa một ít là được.
Lôi kéo Mộc Thanh Y, ánh mắt U Mộng Điệp kỳ dị nhìn qua Ý Thiên, lập tức phi thân rời đi, Long Dao Châu nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt cực kỳ quái dị, loại tình huống này rời khỏi là lựa chọn tốt nhất, nhưng nàng sợ lúc này rời khỏi đây sẽ không còn gặp lại ‘ Nam Cung Phi Vũ ’ mà mình từng ưa thích.
Trước đây tại Phi Vân thành, Long Dao Châu đã bỏ qua một lần, lúc này đây lại bỏ qua, chẳng phải tiếc nuối cả đời?
Phát hiện ánh mắt Long Dao Châu, tâm tình Ý Thiên vô cùng phức tạp, nữ nhân bên cạnh hắn thành đàn, tự nhiên cũng nhận ra tâm tư của Long Dao Châu.
Đối với Ý Thiên mà nói, hắn hoàn toàn có thể tiếp nhận Long Dao Châu, nhưng nghĩ tới Hoa Thiên Vũ, Ý Thiên lại thở dài.
Đối với huynh đệ cùng cha khác mẹ này hắn không biết nên làm gì, dù không thích thì không thích, tình địch lại là mình, bao nhiêu cũng có vẻ châm chọc.
Phi thân mà ra, Long Dao Châu bay qua phía Ý Thiên, cảnh này khiến tâm thần Hoa Thiên Vũ chấn động, bật thốt lên, nói:
- Mau trở lại, không nên đi.
Long Dao Châu trở tay đánh một chưởng, đánh bay Hoa Thiên Vũ trở về, ngữ khí lạnh lùng nói:
- Đây là chuyện của ta và hắn, không có liên quan twois ngươi. Tương lai của ta do ta quyết định, từ cái nhìn đầu tiên ta và hắn đã dây dưa không rõ. Cho dù là chết, ta cũng nguyện ý.
Ý Thiên than nhẹ một tiếng, trên gương mặt tuấn tú mang theo vẻ đáng chát, nhắc nhở:
- Ta cũng không phải là Nam Cung Phi Vũ chính thức.
Long Dao Châu tập trung ánh mắt Ý Thiên, trầm giọng nói:
- Ta chỉ biết ta ưa thích là ngươi. Mặc kệ ngươi là Ý Thiên hay là Nam Cung Phi Vũ.
Đối mặt với ánh mắt chấp nhất của Long Dao Châu, Ý Thiên vô cùng xấu hổ, trước mặt Liễu Như Nguyệt và Tử Hoa, Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết, Cổ Nhược Vân, lúc này Ý Thiên rất khó đáp lại.
Đặc biệt là Hoa Thiên Vũ khi nghe Long Dao Châu nói như vậy thì trên gương mặt kinh ngạc mang theo thần sắc không nói nên lời, Ý Thiên cảm nhận được tâm linh của hắn bị thương rồi.
Đối với cảm thụ của Hoa Thiên Vũ, Ý Thiên không cách nào làm tới mức làm như không thấy, chuyện này khiến hắn thở dài.
Nhưng đối với Long Dao Châu. Ý Thiên cũng không thể gạt bỏ đoạn tình cảm với nàng được.
Phức tạp cười cười. Ý Thiên nhìn qua Long Dao Châu gật gật đầu, hời hợt nói:
- Ngươi tới tới bên người của nàng đi, chờ ta xử lý xong chuyện nơi đây, chúng ta nói chuyện.
Long Dao Châu chần chờ một chút, trầm giọng nói:
- Ta muốn cùng ngươi đối mặt với tất cả.
Ý Thiên khẽ thở dài:
- Cùng ta đối mặt với nhau không nhất định phải động thủ cùng nhau. Đi thôi, chiếu cố tốt chính mình, như vậy là trợ giúp lớn nhất với ta.
Long Dao Châu gật đầu, phi thân tới bên cạnh Liễu Như Nguyệt.
Nhìn nhau, ánh mắt hai nàng vô cùng quái dị. có loại cảm giác không nói nên lời.
Ý Thiên đưa mắt nhìn qua những người khác, tận lực tránh né Hoa Thiên Vũ, hỏi:
- Những người không rời khỏi là muốn đối địch với ta sao?
Hồng Sam Khách tức giận nói:
- Hợp tác với ngươi là tìm chết. Ngươi nghĩ rằng chúng ta đều ngu lắm sao?
Ý Thiên cười lạnh nói:
- Làm địch với ta chính là chết, ngu ngốc. Ta có Tam Tuyệt thần binh nơi tay, các ngươi cho rằng ta sợ sao?
Nói đến Tam Tuyệt thần binh, cao thủ Bát Cực Thần Điện thoáng cái sinh ra hứng thú, trong ánh mắt đa số cao thủ biến thành tham lam, muốn cướp lấy Tam Tuyệt thần binh trong tay của Ý Thiên.
Cũng có một bộ phận là tỉnh táo, cũng hiểu ý nghĩa lời này của Ý Thiên là như thế nào..
Lần trước ở bên ngoài Phi Vân thành, Ý Thiên bằng vào Linh Bút Quy Tịch tru sát mấy Vũ Đế, một lần hành động khiếp sợ thiên hạ.
Hôm nay Tam Tuyệt thần binh nơi tay, nó hoàn toàn không kém gì Linh Bút Quy Tịch, mà tu vị của Ý Thiên hiện tại tăng cao, đây không phải chuyện tốt.
Hư Không Thần Điện Thái Vô Tôn Giả cười lạnh nói:
- Cho dù Tam Tuyệt thần binh trong tay ngươi, ngươi cũng không thể phát huy bao nhiêu uy lực. Nơi này là Nam Dương, chỉ cần Liệt Dương Thần Điện thúc dục thần khí, thời không cứng lại, tập trung tất cả nơi đây. Đến lúc đó ngươi không có thần khí, không thể phát huy ra bao nhiêu uy lực, đối mặt nhiều cao thủ chúng ta như vậy. Ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Thiên Long Thần Điện Long Tôn Giả nói:
- Điểm mấu chốt nhất chính là Bát Cực Thần Điện có thể xuyên qua hư không, chỉ cần chúng ta dây dưa với ngươi, dù là chân trời góc biển, ngươi cũng không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của Bát Cực Thần Điện.
Phượng Hoàng Thần Điện Khổng Tước phu nhân nói:
- Ý Thiên, ngươi nên ngoan ngoãn giao Tam Tuyệt thần binh ra, nói không chừng chúng ta sẽ tha ngươi một mạng.
Ý Thiên cười to nói:
- Các ngươi tính toán không tệ nha. Nhưng các ngươi cảm thấy ta không có phòng bị sao?
Liệt Dương Thần Điện Từ Yến Hồng khẽ nói:
- Cho dù ngươi có chuẩn bị thì có thể làm được cái gì chứ?
Vạn Kiếm Thần Điện Tư Không Thiên Túng giọng căm hận nói:
- Ý Thiên, hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ý Thiên khinh thường cười cười, nhìn quanh khắp nơi, ánh mắt đảo qua người ở đây, lần nữa đưa ra vấn đề giống nhau.
- Các ngươi cảm thấy đây vẫn là Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên hay sao?
Mai Nhược Tuyết nghi vấn nói:
- Lời này của ngươi có ý tứ gì?
Ý Thiên cười nói:
- Các ngươi cảm thấy thế nào?
Cao thủ Bát Cực Thần Điện cao thủ nghe vậy nhìn chung quanh, lúc này phát hiện thời không chuyển biến, các cao thủ đã sớm không còn ở Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên, mà nằm trong xích vân sa mạc.
- Đã xảy ra chuyện gì, chúng ta đã phong tỏa thời không rồi mà?
Thái Vô Tôn Giả vẻ mặt âm trầm, giọng căm hận nói:
- Hảo tiểu tử, ngươi đổi trắng thay đen, thừa dịp chúng ta không sẵn sàng, chuyển dời thời không tới đây.
Ý Thiên cười nói:
- Các ngươi tức giận chính là ca ngợi với ta. Tại Vân Hoang đại lục này cho tới bây giờ chỉ có các ngươi khi dễ người khác, giáo huấn người khác. Hôm nay khó được bị ta hí lộng, có phải có cảm giác không phục, rất kinh hãi, rất tức giận? Đừng nóng vội, đây chỉ là bắt đầu thôi, hôm nay trong các ngươi người có thể chạy trốn khỏi chết, tuyệt đối không vượt qua ba người.
Khổng Tước phu nhân khẽ nói:
- Khẩu khí thật là lớn, ngươi cho rằng có Tam Tuyệt thần binh nơi tay, chúng ta không làm gì được ngươi sao?
Ý Thiên cười tà nói:
- Nếu Bát Cực Thần Điện không thể xuyên qua hư không, các ngươi tự hỏi có bao nhiêu người có thể chạy trốn trong tay của ta?
Tam Thanh Thần Điện Đạo Huyền Tôn Giả lạnh lùng nói:
- Chuyện này căn bản không có khả năng.
Ý Thiên nói:
-Trên đời không có việc khó, chỉ sợ người có ý chí. Các ngươi đã biết rõ đây không phải là Phong Hỏa Nhất Tuyến Thiên, mà là xích vân sa mạc, các ngươi nói ta sẽ đưa các ngươi tới nơi nào?
Vạn Kiếm Cung Tuyết Hàn Dạ không quen thuộc Nam Dương, cười lạnh nói:
- Mặc kệ đưa chúng ta tới nơi nào ngươi cũng không làm gì được chúng ta.
Liệt Dương Thần Điện Từ Yến Hồng như có điều ngộ ra, bật thốt lên nói:
-Ngươi muốn đưa chúng ta tới khu vực Xích Vân Tử Thần khống chế, mượn nhờ lực lượng của nàng chống lại xuyên qua hư không của Bát Cực Thần Điện.
Ý Thiên khen:
- Thật thông minh, không hổ là Nguyên Đế, đáng tiếc ta nhắc nhở các ngươi, ngươi mới hiểu rõ, đúng là quá chậm rồi.
Nói xong, cảnh sắc chung quanh biến đổi, Bát Cực Thần Điện hơn mười cao thủ đứng vây thành một vòng, Ý Thiên, Liễu Như Nguyệt, Long Dao Châu ở trung tâm, mọi người đi vào khu vực màu tím thần bí nhất của xích vân sa mạc.
Lần trước đó Ý Thiên cùng Ứng Thải Liên đi lầm vào khu vực màu tím, tiến vào Huyết Dục Linh Giới.
Hôm nay Ý Thiên lại dẫn cao thủ Bát Cực Thần Điện tới đây, nhưng lại vi mượn nhờ lực lượng của Xích Vân Tử Thần ngăn cản xuyên qua hư không của Bát Cực Thần Điện.
Đến lúc đó Ý Thiên có thể bằng vào bản lĩnh chân thật chém giết đám cao thủ thần điện này.
Tại Vân Hoang đại lục này, Bát Cực Thần Điện sở dĩ tung hoành không cố kỵ, đó là bởi vì thần điện có thể xuyên qua hư không, có thể dẫn cao thủ Vũ Thánh trong thần điện cho ý thức hàng lâm vào mỗi góc của Vân Hoang đại lục này, tiến hành chém giết địch nhân.
Tuy Ý Thiên không sợ hãi, nhưng kể từ đó sẽ phá hư kế hoạch của hắn, bởi vậy hắn mới trăm phương ngàn kế dẫn cao thủ Bát Cực Thần Điện đưa tới Nam Dương, sau đó mượn nhờ Xích Vân Tử Thần, lợi dụng ưu thế địa lý, khốn giết đám cao thủ thần điện này.
Ý Thiên cử động này có thể nói dụng tâm lương khổ, xem như đại thủ bút.
Lưu ý hoàn cảnh chung quanh, đám cao thủ Bát Cực Thần Điện có suy nghĩ của riêng mình, không ít người muốn ra khỏi khu vực quái quỷ này.
Nhưng mà Ý Thiên vận dụng Vạn Vật Vô Cực, tập trung vào khu vực này, cao thủ Bát Cực Thần Điện muốn rời khỏi cũng không dễ dàng như vậy.
Đầu tiên người tu vị không bằng Ý Thiên căn bản không thể rời đi.
Trừ phi là Ý Thiên nguyện ý, nếu không không ai thoát được.
Tiếp theo cho dù tu vị mạnh hơn Ý Thiên cũng phải cân nhắc tới Xích Vân Tử Thần, nàng có ra tay chặn đường hay không.
Căn cứ vào hai nguyên nhân này, cao thủ Bát Cực Thần Điện muốn rời khỏi, đó là chuyện khó càng thêm khó.
Đương nhiên Ý Thiên không có khả năng chém giết toàn bộ người ở đây, hắn phải phóng thích một nhóm người rời đi, ví dụ như Tử Hoa, Duyến Nhược Thủy, Mai Nhược Tuyết, Cổ Nhược Vân, Hoa Thiên Vũ.
Nhưng phải phóng thích như thế nào, xảo diệu mà không bị người ta phát giác thì phải hao chút tâm tư.
Lưu ý biểu lộ của đám cao thủ Bát Cực Thần Điện, Ý Thiên tuyệt không gấp, ngược lại đưa mắt nhìn qua Tử Hoa, khóe môi mang theo nụ cười vui vẻ.
Đối với Tử Hoa thánh nữ, Ý Thiên có cảm tình đặc thù, giữa hai người mặc dù không nói tiếng nào, cũng có thể hiểu ý nghĩ của đối phương.
- Ngươi thật muốn ganh đua cao thấp với Bát Cực Thần Điện sao?
Đây là trao đổi tâm linh của Tử Hoa thánh nữ và Ý Thiên, người ngoài không cảm giác được chút nào.
Ý Thiên nói:
- Đây là lựa chọn duy nhất của ta, mong ngươi hiểu.
Tử Hoa không nói, đáy mắt hiện ra vẻ than thở, dường như hiểu đây là số mệnh không thể lảng tránh.
Duyến Nhược Thủy truyền âm với Ý Thiên, hỏi thăm:
- Ngươi thực có ý định liều chết với cao thủ của Bát Cực Thần Điện sao?
Ý Thiên nói:
- Đây là một lần cơ hội khó được, ta ít nhất có thể đánh chết một phần ba kẻ địch, hoặc là bắt giữ một ít Huyền Đế cùng Thánh Đế, dùng tăng tu vị của mọi người lên.
Duyến Nhược Thủy lo lắng nói:
- Sau việc này, chỉ sợ Bát Cực Thần Điện sẽ liên thủ ứng đối, như vậy ngươi thúc đẩy Bát Cực Thần Điện liên thủ, đối với ngươi rất bất lợi.
Ý Thiên cười nói:
- Ta tự có chừng mực, ngươi không cần lo lắng.
Thời điểm này những cao thủ Bát Cực Thần Điện trải qua thương nghị, đạt thành hiệp nghị liên thủ.
- Ý Thiên, nếu giữa chúng ta không cách nào tồn tại, vậy quyết sinh tử đi.
Lời này là do Thái Vô Tôn Giả nói ra, hắn dùng thân phận Huyễn Đế nói chuyện với Ý Thiên, tạm thời đại biểu Bát Cực Thần Điện.
Lúc này trong bốn mươi năm mươi cao thủ của Bát Cực Thần Điện ở đây, trong đó Vạn Phật Thần Điện có ba người, Thiên Long Thần Điện bốn người, Phượng Hoàng Thần Điện năm người, Hư Không Thần Điện năm người, Huyền Âm Thần Điện sáu người, Tam Thanh Thần Điện bảy người, Liệt Dương Thần Điện bảy người, Vạn Kiếm Thần Điện năm người, mà Vạn Kiếm Cung lại đến bốn người.
Như thế Bát Cực Thần Điện tính cả Vạn Kiếm Cung, tổng cộng đến bốn mươi sáu người, tất cả là tu vị Vũ Đế, đây là thực lực không thể xem thường.
Trong đó Hư Không Thần Điện Thái Vô Tôn Giả, Tam Thanh Thần Điện Đạo Huyền Tôn Giả, Phượng Hoàng Thần Điện Khổng Tước phu nhân, Vạn Kiếm Thần Điện Tàn Tâm Kiếm Tôn, Vạn Kiếm Cung phó cung chủ La Chấn Thiên, Vạn Phật Thần Điện Quy Nghiệp Tôn Giả, Thiên Long Thần Điện Long tôn Tôn Giả tất cả đều là cao thủ Huyễn Đế.
Huyền Âm Thần Điện Thiên Tuyết lão mẫu, Liệt Dương Thần Điện Hồng Sư Thiên Tôn chính là Ảnh Đế, còn lại là Phật Châu thánh nữ Tử Hoa thâm bất khả trắc, Bát Cực Thần Điện có thực lực chỉnh thể vô cùng kinh người.
Duyến Nhược Thủy cùng Cổ Nhược Vân đều có tu vị Thánh Đế, mà Mai Nhược Tuyết dường như có được tu vị Nguyên Đế.
Tư Không Thiên Túng cùng Tuyết Dạ Hàn cũng là Nguyên Đế, cộng thêm Liệt Dương Thần Điện Hồng Sam Khách, Từ Yến Hồng và không ít cao thủ tâần điện khác, nhân số có tu vị ngoài Nguyên Đế chím tám thành.
Nhìn những người vây quanh Ý Thiên lúc này, tu vị yếu nhất là Huyền Đế cũng chỉ có ba người, trong đó tính cả Hoa Thiên Vũ, hai người khác xuất thân từ Huyền Âm Thần Điện cùng Vạn Kiếm Thần Điện.
Cao thủ Thánh Đế có bảy người, những người còn lại là Nguyên Đế, Huyễn Đế, Ảnh Đế.
Ý Thiên cẩn thận tính toán một lúc, bốn mươi sáu người này tu vị thánh nữ Tử Hoa không rõ, Ảnh Đế hai người, Huyễn Đế bảy người, Nguyên Đế hai mươi sáu người, Thánh Đế bảy người, Huyền Đế ba người.
Trong lúc này Ý Thiên không muốn giết có năm người, theo thứ tự là Tử Hoa, Duyến Nhược Thủy, Cổ Nhược Vân, mai như tuyết, Hoa Thiên Vũ.
Người không dễ giết có chín người, chủ yếu là Huyễn Đế cùng Ảnh Đế.
Những người còn lại chỉ cần Ý Thiên hung ác và quyết tâm thì có thể giết toàn bộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.