Quyển 6 - Chương 134: Huyễn Đế thần nữ
Tâm Mộng Vô Ngân
25/04/2015
Nhìn thấy nguyên thần Cát Long đang vặn vẹo, có người tức giận nói:
- Mọi người nhanh nghĩ biện pháp, Cát trưởng lão sắp không chịu được.
Lục Vũ giận dữ, cố nén đau đớn do ý niệm công kích tạo ra, lạnh lùng nói:
- Đáng giận, lão phu không diệt ngươi thì khó tiết hận trong lòng.
Tay phải vung lên đánh ra chưởng ấn đỏ thẫm, trong quá trình đánh xuống đã áp súc trăm ngàn lần, đánh vào đầu của Ý Thiên.
Một khắc này Ý Thiên không chỗ có thể trốn, thân hình xuất hiện chấn động, máu tươi trong miệng ứa ra, nhưng mà sát khí trong mắt càng đậm.
Cắn răng gượng chống, trong miệng Ý Thiên phát ra tiếng gầm nhẹ, một đạo nhuệ khí chấn nhiếp chư thiên từ trong người Ý Thiên bạo phát ra ngoài, mang theo hung tâm tráng trí không ai bì nổi, hóa thành công kích đáng sợ, một lần hành động phá hủy Hư Không Thần Điện Thánh Đế Cát Long.
- Đáng hận, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi... Ah!
Thấy Cát Long hình thần câu diệt, Lục Vũ tức giân muốn chết, vào lúc hắn chửi bới thì một đạo ý niệm công kích khủng bố đã tới, bao phủ trên người của hắn, nguyên thần của hắn xuất hiện dấu hiệu rạn nứt, kích thích ấn ký đặc thù trong nguyên thần của hắn.
Một khắc này, một lực lượng đáng sợ hiện ra trong hư không, mang theo khí thế mờ ảo hiện ra trong đại hạp cốc.
Từ khi khí thế này hàng lâm, ý niệm công kích của Ý Thiên tác dụng lên người địch nhân bị xé nát, một trói buộc xuyên qua phòng ngự tác dụng lên người của Ý Thiên, chấn hắn thở huyết, khí thế quanh người giảm xuống, lúc này nội tâm cao thủ Duệ Phong Lâu vô cùng hoảng hốt, trở nên lo lắng.
Thánh nữ Tử Hoa nhíu mày, trong mắt mang theo thần sắc tiếc hận, dường như phát giác được cái gì, nhưng nàng không nhúng tay vào.
Nữ tử y phục rực rỡ đứng trên không trung, tuy Hắc Vũ chết trong tay của Ý Thiên, nhưng thần sắc của nàng vẫn bình tĩnh, ánh mắt lập loè, dường như đang quan sát cao thủ vừa xuất hiện.
Lục Vũ cảm giác được khí thế này đầu tiên, biết là cao thủ của Hư Không Thần Điện, lúc này thu hồi công kích, triệu tập mấy cao thủ của Liệt Dương Thần Điện tới bên người, không có nóng lòng động thủ.
Giờ này khắc này, cao thủ ba thần điện ở đây có thể tình cảm ứng cụ thể, bằng mặt không bằng lòng, bởi vậy Lục Vũ cũng không dám vọng động.
Ý Thiên đứng giữa không trung, gương mặt anh tuấn tái nhợt, đáy mắt mang theo thần sắc tàn nhẫn, hiển nhiên bị đánh lén nên vô cùng tức giận.
Nhưng mà thực lực người này quá cường đại, tuy trong lòng Ý Thiên tràn ngập phẫn nộ, thực sự chống qua cũng lâm vào kết quả trọng thương mà thôi.
Nổ ầm một tiếng, thân hình Ý Thiên bắn ngược ra phía sau, thân hình cân đối lại và nhìn qua không trung..
Giờ khắc này Ý Thiên không có suy nghĩ chạy trốn, hắn chỉ muốn nhìn rõ cao thủ vừa tới là thế nào.
Cao thủ Duệ Phong Lâu bên này, tất cả mọi người mang theo thần sắc lo lắng trên mặt.
Lan Hinh nhịn không được lớn tiếng kêu gọi:
- Thiếu gia đi mau, bọn chúng nhiều người.
Lan Hinh nói ra tiếng lòng của mọi người, tất cả mọi người đã nhìn rõ ràng tình thế, cao thủ của ba thần điện không ngừng xuất hiện, đó là chém giết không dứt.
Ý Thiên cho dù càng lợi hại, đánh tới cuối cùng cũng thua, sao không sớm rời đi?
Ý Thiên khẽ lắc đầu, quay đầu nhìn qua người của Duệ Phong Lâu, lập tức nhìn qua thân ảnh vừa xuất hiện, trên mặt mang theo thần sắc tức giận.
Từ vị trí của Ý Thiên nhìn thấy một trung niên áo bạc đứng ngạo nghễ trên không trung, thân hình thon dài, trên gương mặt anh tuấn mang theo thần sắc cao ngạo không ai bì nổi, nói rõ người này cực kỳ tự phụ.
Lục Vũ nhìn qua trung niên áo bạc này, thần sắc ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Ngươi là...
Nam tử áo bạc mỉm cười nói:
- Hư Không Thần Điện Tả Thiên Hoành.
Lời này vừa ra, Lục Vũ sắc mặt đại biến, Trần Hạc Nam hoảng sợ nói:
- Hư Không Thần Điện Huyễn Đế Tả Thiên Hoành, làm sao ngươi tới đây?
Hỏa Tam Nương sợ hãi nói:
- Huyễn Đế, thân phận này trong thần điện không thấp, không thể ngờ hắn tự mình ra mặt, xem ra Hư Không Thần Điện rất xem trọng chuyện này.
Lục Vũ chào nói:
- Thì ra là Hư Không Thần Điện Huyễn Đế, thật sự là thất kính.
Quay đầu lại, Lục Vũ nhìn qua nữ tử y phục rực rỡ, hỏi:
- Vị này không biết là người nào của Phượng Hoàng Thần Điện a?
Nữ tử y phục rực rỡ nói:
- Đông hoàng tây hành, nhược vân nhược vũ.
Ứng Thải Liên nghe vậy biến sắc, bật thốt lên nói:
- Ngươi là Phượng Hoàng thần nữ Cổ Nhược Vân!
Cao thủ Liệt Dương Thần Điện và Hư Không Thần Điện Tả Thiên Hoành đều cảm thấy khiếp sợ, Phượng Hoàng Thần nữ chính là một trong thập đại mỹ nhân của Vân Hoang, là thánh nữu của Phượng Hoàng Thần Điện, mỹ nhân nổi danh tuyệt thế.
Trước mắt Vạn Phật Thần Điện thánh nữ Tử Hoa, Liệt Dương Thần Điện thánh nữ Ứng Thải Liên đã ở đây, hơn nữa Cổ Nhược ba đại thánh nữ ở nơi này, đây là việc khó gặp trong trăm năm qua.
Hơi gật đầu, nữ tử y phục rực rữ nói:
- Là ta, khiến chư vị đợi lâu.
Ứng Thải Liên hơi không vui, khẽ nói:
- Ngươi đã sớm đến, lại chậm chạp không chịu hiện thân, có phải không có thành ý ra tay không?
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nhíu mày, ngữ khí lạnh lùng nói:
- Đây chính là khu vực Nam Dương, có chư vị cao thủ của Liệt Dương Thần Điện ở đây, làm gì tới phiên Phượng Hoàng Thần Điện chúng ta lên tiếng đoạt lời chủ chứ?
Lục Vũ thấy Phượng Hoàng Thần nữ ngữ khí bất thiện, vội vàng khuyên bảo hai bên.
- Những chuyện này mọi người nên đặt trong lòng, hôm nay cao thủ bốn đại thần điện tụ tập ở đây, chủ yếu là vì tiểu tử thúi kia. Chờ chúng ta bắt tiểu tử này lại, sau đó nói sau đi.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nói:
- Người nọ đã trọng thương rồi, Liệt Dương Thần Điện sao không nhân cơ hội hắn trọng thương bắt lại đi?
Lục Vũ cười khan nói:
- Lời này không thể nói như vậy, lúc này vì thu thập tiểu tử kia, Phượng Hoàng Thần Điện hi sinh một Hắc Vũ, Hư Không Thần Điện Cát Long, Vương Hổ đều chết đi. Nếu ta không hỏi ý kiến hai vị trước, lại ra tay bắt hắn thì một trong hai vị mất hứng, đây chẳng phải là tổn thương mặt mũi ba đại thần điện sao?
Tả Thiên Hoành khẽ nói:
- Tiểu tử này dám giết cao thủ Hư Không Thần Điện của ta, quả thực tội không thể tha. Nơi này là khu vực Nam Dương, cao thủ Liệt Dương Thần Điện các ngươi cứ ra tay bắt lai, sau đó ta sẽ tìm hắn tính sổ.
Tả Thiên Hoành nói thì lợi hại, nhưng thực tế không nguyện ra tay, ngược lại giao củ khoai lang bỏng tay này cho Liệt Dương Thần Điện.
Trong lòng Lục Vũ thầm mắng, hắn vốn định mượn Phượng Hoàng Thần nữ hoặc là Tả Thiên Hoành bắt lấy Ý Thiên, không thể ngờ hai người này hiểu rõ, nói không động thủ.
Mặt đất, Ý Thiên nhìn qua Tả Thiên Hoành cùng Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân, biểu lộ hơi quái dị.
Tả Thiên Hoành xuất hiện chẳng có gì lạ, bởi vì Ý Thiên đã biết rõ, đạo ấn ký đặc thù trong nguyên thần của Ngôn Vô Dực chính là của Huyễn Đế Tả Thiên Hoành.
Vừa rồi Ngôn Vô Dực bị giết, xúc động ấn ký trong nguyên thần tên này, cho nên đưa tới Tả Thiên Hoành, đây là trong dự liệu.
- Mọi người nhanh nghĩ biện pháp, Cát trưởng lão sắp không chịu được.
Lục Vũ giận dữ, cố nén đau đớn do ý niệm công kích tạo ra, lạnh lùng nói:
- Đáng giận, lão phu không diệt ngươi thì khó tiết hận trong lòng.
Tay phải vung lên đánh ra chưởng ấn đỏ thẫm, trong quá trình đánh xuống đã áp súc trăm ngàn lần, đánh vào đầu của Ý Thiên.
Một khắc này Ý Thiên không chỗ có thể trốn, thân hình xuất hiện chấn động, máu tươi trong miệng ứa ra, nhưng mà sát khí trong mắt càng đậm.
Cắn răng gượng chống, trong miệng Ý Thiên phát ra tiếng gầm nhẹ, một đạo nhuệ khí chấn nhiếp chư thiên từ trong người Ý Thiên bạo phát ra ngoài, mang theo hung tâm tráng trí không ai bì nổi, hóa thành công kích đáng sợ, một lần hành động phá hủy Hư Không Thần Điện Thánh Đế Cát Long.
- Đáng hận, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi... Ah!
Thấy Cát Long hình thần câu diệt, Lục Vũ tức giân muốn chết, vào lúc hắn chửi bới thì một đạo ý niệm công kích khủng bố đã tới, bao phủ trên người của hắn, nguyên thần của hắn xuất hiện dấu hiệu rạn nứt, kích thích ấn ký đặc thù trong nguyên thần của hắn.
Một khắc này, một lực lượng đáng sợ hiện ra trong hư không, mang theo khí thế mờ ảo hiện ra trong đại hạp cốc.
Từ khi khí thế này hàng lâm, ý niệm công kích của Ý Thiên tác dụng lên người địch nhân bị xé nát, một trói buộc xuyên qua phòng ngự tác dụng lên người của Ý Thiên, chấn hắn thở huyết, khí thế quanh người giảm xuống, lúc này nội tâm cao thủ Duệ Phong Lâu vô cùng hoảng hốt, trở nên lo lắng.
Thánh nữ Tử Hoa nhíu mày, trong mắt mang theo thần sắc tiếc hận, dường như phát giác được cái gì, nhưng nàng không nhúng tay vào.
Nữ tử y phục rực rỡ đứng trên không trung, tuy Hắc Vũ chết trong tay của Ý Thiên, nhưng thần sắc của nàng vẫn bình tĩnh, ánh mắt lập loè, dường như đang quan sát cao thủ vừa xuất hiện.
Lục Vũ cảm giác được khí thế này đầu tiên, biết là cao thủ của Hư Không Thần Điện, lúc này thu hồi công kích, triệu tập mấy cao thủ của Liệt Dương Thần Điện tới bên người, không có nóng lòng động thủ.
Giờ này khắc này, cao thủ ba thần điện ở đây có thể tình cảm ứng cụ thể, bằng mặt không bằng lòng, bởi vậy Lục Vũ cũng không dám vọng động.
Ý Thiên đứng giữa không trung, gương mặt anh tuấn tái nhợt, đáy mắt mang theo thần sắc tàn nhẫn, hiển nhiên bị đánh lén nên vô cùng tức giận.
Nhưng mà thực lực người này quá cường đại, tuy trong lòng Ý Thiên tràn ngập phẫn nộ, thực sự chống qua cũng lâm vào kết quả trọng thương mà thôi.
Nổ ầm một tiếng, thân hình Ý Thiên bắn ngược ra phía sau, thân hình cân đối lại và nhìn qua không trung..
Giờ khắc này Ý Thiên không có suy nghĩ chạy trốn, hắn chỉ muốn nhìn rõ cao thủ vừa tới là thế nào.
Cao thủ Duệ Phong Lâu bên này, tất cả mọi người mang theo thần sắc lo lắng trên mặt.
Lan Hinh nhịn không được lớn tiếng kêu gọi:
- Thiếu gia đi mau, bọn chúng nhiều người.
Lan Hinh nói ra tiếng lòng của mọi người, tất cả mọi người đã nhìn rõ ràng tình thế, cao thủ của ba thần điện không ngừng xuất hiện, đó là chém giết không dứt.
Ý Thiên cho dù càng lợi hại, đánh tới cuối cùng cũng thua, sao không sớm rời đi?
Ý Thiên khẽ lắc đầu, quay đầu nhìn qua người của Duệ Phong Lâu, lập tức nhìn qua thân ảnh vừa xuất hiện, trên mặt mang theo thần sắc tức giận.
Từ vị trí của Ý Thiên nhìn thấy một trung niên áo bạc đứng ngạo nghễ trên không trung, thân hình thon dài, trên gương mặt anh tuấn mang theo thần sắc cao ngạo không ai bì nổi, nói rõ người này cực kỳ tự phụ.
Lục Vũ nhìn qua trung niên áo bạc này, thần sắc ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Ngươi là...
Nam tử áo bạc mỉm cười nói:
- Hư Không Thần Điện Tả Thiên Hoành.
Lời này vừa ra, Lục Vũ sắc mặt đại biến, Trần Hạc Nam hoảng sợ nói:
- Hư Không Thần Điện Huyễn Đế Tả Thiên Hoành, làm sao ngươi tới đây?
Hỏa Tam Nương sợ hãi nói:
- Huyễn Đế, thân phận này trong thần điện không thấp, không thể ngờ hắn tự mình ra mặt, xem ra Hư Không Thần Điện rất xem trọng chuyện này.
Lục Vũ chào nói:
- Thì ra là Hư Không Thần Điện Huyễn Đế, thật sự là thất kính.
Quay đầu lại, Lục Vũ nhìn qua nữ tử y phục rực rỡ, hỏi:
- Vị này không biết là người nào của Phượng Hoàng Thần Điện a?
Nữ tử y phục rực rỡ nói:
- Đông hoàng tây hành, nhược vân nhược vũ.
Ứng Thải Liên nghe vậy biến sắc, bật thốt lên nói:
- Ngươi là Phượng Hoàng thần nữ Cổ Nhược Vân!
Cao thủ Liệt Dương Thần Điện và Hư Không Thần Điện Tả Thiên Hoành đều cảm thấy khiếp sợ, Phượng Hoàng Thần nữ chính là một trong thập đại mỹ nhân của Vân Hoang, là thánh nữu của Phượng Hoàng Thần Điện, mỹ nhân nổi danh tuyệt thế.
Trước mắt Vạn Phật Thần Điện thánh nữ Tử Hoa, Liệt Dương Thần Điện thánh nữ Ứng Thải Liên đã ở đây, hơn nữa Cổ Nhược ba đại thánh nữ ở nơi này, đây là việc khó gặp trong trăm năm qua.
Hơi gật đầu, nữ tử y phục rực rữ nói:
- Là ta, khiến chư vị đợi lâu.
Ứng Thải Liên hơi không vui, khẽ nói:
- Ngươi đã sớm đến, lại chậm chạp không chịu hiện thân, có phải không có thành ý ra tay không?
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nhíu mày, ngữ khí lạnh lùng nói:
- Đây chính là khu vực Nam Dương, có chư vị cao thủ của Liệt Dương Thần Điện ở đây, làm gì tới phiên Phượng Hoàng Thần Điện chúng ta lên tiếng đoạt lời chủ chứ?
Lục Vũ thấy Phượng Hoàng Thần nữ ngữ khí bất thiện, vội vàng khuyên bảo hai bên.
- Những chuyện này mọi người nên đặt trong lòng, hôm nay cao thủ bốn đại thần điện tụ tập ở đây, chủ yếu là vì tiểu tử thúi kia. Chờ chúng ta bắt tiểu tử này lại, sau đó nói sau đi.
Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân nói:
- Người nọ đã trọng thương rồi, Liệt Dương Thần Điện sao không nhân cơ hội hắn trọng thương bắt lại đi?
Lục Vũ cười khan nói:
- Lời này không thể nói như vậy, lúc này vì thu thập tiểu tử kia, Phượng Hoàng Thần Điện hi sinh một Hắc Vũ, Hư Không Thần Điện Cát Long, Vương Hổ đều chết đi. Nếu ta không hỏi ý kiến hai vị trước, lại ra tay bắt hắn thì một trong hai vị mất hứng, đây chẳng phải là tổn thương mặt mũi ba đại thần điện sao?
Tả Thiên Hoành khẽ nói:
- Tiểu tử này dám giết cao thủ Hư Không Thần Điện của ta, quả thực tội không thể tha. Nơi này là khu vực Nam Dương, cao thủ Liệt Dương Thần Điện các ngươi cứ ra tay bắt lai, sau đó ta sẽ tìm hắn tính sổ.
Tả Thiên Hoành nói thì lợi hại, nhưng thực tế không nguyện ra tay, ngược lại giao củ khoai lang bỏng tay này cho Liệt Dương Thần Điện.
Trong lòng Lục Vũ thầm mắng, hắn vốn định mượn Phượng Hoàng Thần nữ hoặc là Tả Thiên Hoành bắt lấy Ý Thiên, không thể ngờ hai người này hiểu rõ, nói không động thủ.
Mặt đất, Ý Thiên nhìn qua Tả Thiên Hoành cùng Phượng Hoàng Thần nữ Cổ Nhược Vân, biểu lộ hơi quái dị.
Tả Thiên Hoành xuất hiện chẳng có gì lạ, bởi vì Ý Thiên đã biết rõ, đạo ấn ký đặc thù trong nguyên thần của Ngôn Vô Dực chính là của Huyễn Đế Tả Thiên Hoành.
Vừa rồi Ngôn Vô Dực bị giết, xúc động ấn ký trong nguyên thần tên này, cho nên đưa tới Tả Thiên Hoành, đây là trong dự liệu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.