Chương 23: Bản chất của anh ta vốn là một con tinh trùng
Dearfairy
07/09/2020
Ngày hôm sau, bạn học nhỏ cố gắng lết người dậy rời giường ăn bữa sáng,
một bên cầm giấy bút lên tức giận viết cảm nghĩ sau tiết học.
Khi đưa bàn ăn cho dì giúp việc, ngón tay còn cường điệu chỉ chỉ tờ giấy ghi chú kia.
Bồ câu truyền tin dì giúp việc hiểu ý, cười tủm tỉm gật đầu nhận lời: “Đợi lát nữa ra ngoài mua đồ ăn sẽ đưa cho tiên sinh.”
Quân Thiên muốn mắng chết cái tên đàn ông xấu xa không biết xấu hổ này.
Anh ta chỗ nào là tinh trùng lên não đâu chứ, bản chất của anh ta vốn là một con tinh trùng!
Giữa trưa khi dì giúp việc đưa cơm và câu trả lời của anh ta đến, lần này cô đã có kinh nghiệm, định xem xong giấy rồi mới ăn cơm.
Anh ta cũng viết vào một tờ giấy ghi chú như tờ giấy lúc sáng của cô:
Đào tạo đóa hoa của Tổ Quốc? Tối hôm qua rõ ràng thầy đã tưới tắm cho bạn học nhỏ rồi mà.
Quân Thiên nhất thời không hiểu cho lắm, nhẩm lại câu mình đã viết một lần:
Tên đàn ông xấu xí! Giáo viên đào tạo đóa hoa của Tổ Quốc, một nghề cao thượng như thế, rõ ràng đã bị anh làm bẩn!!
Cô không biết tại sao lại nhớ đến, một lần tối qua kia trong bồn tắm, người đàn ông không mang bao, anh ta rời khỏi thân thể cô vào phút chót, nhanh chóng đứng lên phun tất cả chất lỏng tanh nồng nào đó lên mặt và ngực cô.
Đào tạo đóa hoa của Tổ Quốc, đương nhiên phải tưới tắm bón phân.
Sau khi hiểu được mạch não của anh ta, cô buồn nôn đến không muốn ăn cơm chiều nữa!
______
Ở phía bên này, Tống Chỉ cầm tờ giấy cô gái gửi cho anh, lộ ra nụ cười mê muội.
Thiên bảo nhà anh, thế nhưng lại chủ động tìm anh nói chuyện.
Cùng với ba dấu chấm than, có thể thấy được dáng vẻ xù lông của cô có bao nhiêu đáng yêu xinh xắn.
Chẳng qua nhìn tờ giấy này, thứ Tống Chỉ càng để ý hơn là xưng hô của cô đối với mình.
Ông chủ muộn tao [1] gọi trợ lý chịu thương chịu khó tới.
[1] muộn tao (骚的): phiên âm từ Tiếng Anh “Man show”, hiện giờ là một trong những từ rất thông dụng với giới trẻ, từ này ý chỉ những người bề ngoài tuy lạnh lùng, nội tâm bên trong lại mãnh liệt như lửa. Bình thường những người muộn tao không hay thể hiện cảm xúc của mình ra ngoài, nhưng một khi đã thể hiện thì thường ngoài dự đoán của mọi người luôn.
“Ông chủ…”
Trợ lý nhớ rõ, mình đã tăng ca nhiều ngày nay, căn bản là không có thời gian để đi ra ngoài bịa đặt, tuyệt đối không để lộ chuyện ông chủ mình mua một va li áo mưa ra mà.
Người ngồi ở ghế chủ vị mặt không biểu cảm lên tiếng.
“Cậu cảm thấy, tôi xấu sao?”
Những lời này hỏi con gái còn tốt, chứ mà hỏi một tên đàn ông như cậu ta thì không phải ý ám chỉ mười phần à, cúc hoa của trợ lý nháy mắt căng thẳng.
Đờ mờ, ông chủ, đừng nói là ngài chơi chán nữ sinh rồi nên muốn chuyển sang chơi đàn ông nha.
Nội tâm trợ lý rơi lệ đầy mặt.
Con thỏ còn không ăn cỏ gần hang, ông chủ sao ngài lại có thể xuống tay với người một nhà thế này.
Trợ lý đương nhiên là không dám rống vào mặt ông chủ như vậy, run rẩy hỏi lại: “Ông chủ muốn nghe lời thật lòng sao…”
Cậu ta nghĩ, cậu ta mà nói không muốn…
Nếu ông chủ cũng đối xử với cậu ta như nữ sinh kia, bắt cóc cậu ta , trợ lý cũng chỉ có thể nhanh chóng từ chức để giữ được cúc hoa của mình mà thôi.
Tống Chỉ nhìn vẻ mặt như anh phải c*t của trợ lý, quyết định không tự rước lấy nhục nữa, vẫy tay, thôi.
Lúc trước dùng mặt quyến rũ nữ sinh thất bại, đã để lại bóng ma to lớn với người đàn ông từ trước đến giờ luôn có lòng tự tin mãnh liệt này rồi.
Tống Chỉ dặn cậu ta: “Cậu đi xuống dưới lầu lấy đồ chuyển phát nhanh cho tôi, nhớ kiểm hàng kỹ rồi hẵng ký nhận.”
Đây là kết thúc cửa ải tra hỏi đầy chịu đựng này, trợ lý không ngừng vâng dạ gật đầu.
____
Đại sảnh công ty, lầu một.
Tuy rằng công ty chuyển phát nhanh đều yêu cầu kiểm hàng rồi mới ký nhận, nhưng đại đa số người đều trực tiếp ký nhận cho xong, còn giống như anh trai này cố ý mang kéo xuống rọc thùng hàng ra kiểm tra thì càng hiếm lạ, nhân viên chuyển phát nhanh nhịn không được tò mò đồ bên trong là cái gì.
Trợ lý càng tò mò hơn, ông chủ của cậu ta ít khi mua đồ gì lắm.
Khi chiếc hộp vuông vức được mở ra, hai người đều sửng sốt một lúc.
Còng tay, dây xích, qυầи ɭσ"ȶ chữ Đinh (丁), ở giữa còn có một cây ƈôи ȶɦϊ.t giả.
Nhân viên chuyển phát nhanh phục hồi tinh thần lại trước, vỗ vỗ vai trợ lý, dùng giọng điệu “tôi hiểu mà” nói: “Người anh em, ngon đấy.”
Nội tâm trợ lý nhận chuyển phát nhanh giùm ông chủ rống giận, không phải tôi mà!
Người đàn ông trêи lầu quan sát những vết cào cấu bạn học nhỏ để lại trêи người mình tối hôm qua qua chiếc gương toàn thân, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng trong lòng lại nhảy nhót nghĩ, anh không chỉ muốn cho đám ngốc kia biết chim mình to, sống tốt, kéo dài.
Mà anh còn rất biết chơi nữa!
Khi đưa bàn ăn cho dì giúp việc, ngón tay còn cường điệu chỉ chỉ tờ giấy ghi chú kia.
Bồ câu truyền tin dì giúp việc hiểu ý, cười tủm tỉm gật đầu nhận lời: “Đợi lát nữa ra ngoài mua đồ ăn sẽ đưa cho tiên sinh.”
Quân Thiên muốn mắng chết cái tên đàn ông xấu xa không biết xấu hổ này.
Anh ta chỗ nào là tinh trùng lên não đâu chứ, bản chất của anh ta vốn là một con tinh trùng!
Giữa trưa khi dì giúp việc đưa cơm và câu trả lời của anh ta đến, lần này cô đã có kinh nghiệm, định xem xong giấy rồi mới ăn cơm.
Anh ta cũng viết vào một tờ giấy ghi chú như tờ giấy lúc sáng của cô:
Đào tạo đóa hoa của Tổ Quốc? Tối hôm qua rõ ràng thầy đã tưới tắm cho bạn học nhỏ rồi mà.
Quân Thiên nhất thời không hiểu cho lắm, nhẩm lại câu mình đã viết một lần:
Tên đàn ông xấu xí! Giáo viên đào tạo đóa hoa của Tổ Quốc, một nghề cao thượng như thế, rõ ràng đã bị anh làm bẩn!!
Cô không biết tại sao lại nhớ đến, một lần tối qua kia trong bồn tắm, người đàn ông không mang bao, anh ta rời khỏi thân thể cô vào phút chót, nhanh chóng đứng lên phun tất cả chất lỏng tanh nồng nào đó lên mặt và ngực cô.
Đào tạo đóa hoa của Tổ Quốc, đương nhiên phải tưới tắm bón phân.
Sau khi hiểu được mạch não của anh ta, cô buồn nôn đến không muốn ăn cơm chiều nữa!
______
Ở phía bên này, Tống Chỉ cầm tờ giấy cô gái gửi cho anh, lộ ra nụ cười mê muội.
Thiên bảo nhà anh, thế nhưng lại chủ động tìm anh nói chuyện.
Cùng với ba dấu chấm than, có thể thấy được dáng vẻ xù lông của cô có bao nhiêu đáng yêu xinh xắn.
Chẳng qua nhìn tờ giấy này, thứ Tống Chỉ càng để ý hơn là xưng hô của cô đối với mình.
Ông chủ muộn tao [1] gọi trợ lý chịu thương chịu khó tới.
[1] muộn tao (骚的): phiên âm từ Tiếng Anh “Man show”, hiện giờ là một trong những từ rất thông dụng với giới trẻ, từ này ý chỉ những người bề ngoài tuy lạnh lùng, nội tâm bên trong lại mãnh liệt như lửa. Bình thường những người muộn tao không hay thể hiện cảm xúc của mình ra ngoài, nhưng một khi đã thể hiện thì thường ngoài dự đoán của mọi người luôn.
“Ông chủ…”
Trợ lý nhớ rõ, mình đã tăng ca nhiều ngày nay, căn bản là không có thời gian để đi ra ngoài bịa đặt, tuyệt đối không để lộ chuyện ông chủ mình mua một va li áo mưa ra mà.
Người ngồi ở ghế chủ vị mặt không biểu cảm lên tiếng.
“Cậu cảm thấy, tôi xấu sao?”
Những lời này hỏi con gái còn tốt, chứ mà hỏi một tên đàn ông như cậu ta thì không phải ý ám chỉ mười phần à, cúc hoa của trợ lý nháy mắt căng thẳng.
Đờ mờ, ông chủ, đừng nói là ngài chơi chán nữ sinh rồi nên muốn chuyển sang chơi đàn ông nha.
Nội tâm trợ lý rơi lệ đầy mặt.
Con thỏ còn không ăn cỏ gần hang, ông chủ sao ngài lại có thể xuống tay với người một nhà thế này.
Trợ lý đương nhiên là không dám rống vào mặt ông chủ như vậy, run rẩy hỏi lại: “Ông chủ muốn nghe lời thật lòng sao…”
Cậu ta nghĩ, cậu ta mà nói không muốn…
Nếu ông chủ cũng đối xử với cậu ta như nữ sinh kia, bắt cóc cậu ta , trợ lý cũng chỉ có thể nhanh chóng từ chức để giữ được cúc hoa của mình mà thôi.
Tống Chỉ nhìn vẻ mặt như anh phải c*t của trợ lý, quyết định không tự rước lấy nhục nữa, vẫy tay, thôi.
Lúc trước dùng mặt quyến rũ nữ sinh thất bại, đã để lại bóng ma to lớn với người đàn ông từ trước đến giờ luôn có lòng tự tin mãnh liệt này rồi.
Tống Chỉ dặn cậu ta: “Cậu đi xuống dưới lầu lấy đồ chuyển phát nhanh cho tôi, nhớ kiểm hàng kỹ rồi hẵng ký nhận.”
Đây là kết thúc cửa ải tra hỏi đầy chịu đựng này, trợ lý không ngừng vâng dạ gật đầu.
____
Đại sảnh công ty, lầu một.
Tuy rằng công ty chuyển phát nhanh đều yêu cầu kiểm hàng rồi mới ký nhận, nhưng đại đa số người đều trực tiếp ký nhận cho xong, còn giống như anh trai này cố ý mang kéo xuống rọc thùng hàng ra kiểm tra thì càng hiếm lạ, nhân viên chuyển phát nhanh nhịn không được tò mò đồ bên trong là cái gì.
Trợ lý càng tò mò hơn, ông chủ của cậu ta ít khi mua đồ gì lắm.
Khi chiếc hộp vuông vức được mở ra, hai người đều sửng sốt một lúc.
Còng tay, dây xích, qυầи ɭσ"ȶ chữ Đinh (丁), ở giữa còn có một cây ƈôи ȶɦϊ.t giả.
Nhân viên chuyển phát nhanh phục hồi tinh thần lại trước, vỗ vỗ vai trợ lý, dùng giọng điệu “tôi hiểu mà” nói: “Người anh em, ngon đấy.”
Nội tâm trợ lý nhận chuyển phát nhanh giùm ông chủ rống giận, không phải tôi mà!
Người đàn ông trêи lầu quan sát những vết cào cấu bạn học nhỏ để lại trêи người mình tối hôm qua qua chiếc gương toàn thân, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng trong lòng lại nhảy nhót nghĩ, anh không chỉ muốn cho đám ngốc kia biết chim mình to, sống tốt, kéo dài.
Mà anh còn rất biết chơi nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.