Chương 20
Nguyệt Hoa
08/11/2013
Mây mù trong bản đồ mới biến hóa theo thời gian, bày ra cảnh đẹp bất
đồng, giờ phút này thần vụ đã lui, rừng lá xanh hơn, hoa nhiều hương
sắc, đôi khi có một vài con đại bàng bất ngờ bay qua, làm cho bọn họ lầm tưởng đó là gm hóa thân.
Bốn người Đồng nhất thiên không nhanh chóng bị luân bạch, vất vả lắm mới trở về cấp 0, đến lúc đó mới có thể về thành dưỡng sức. Thời khắc này càng làm cho người ta hiểu hết được câu nói trước kia của Ta Vì Ai Cuồng, vì cái gì có thể chọc pk đệ nhất bảng Thiên Hạ Huyền Ca chứ không thể dây vào Ly Thương Chi Tuyết lặng lẽ giống như không tồn tại, hắn như thế không phải vì thực lực kém cỏi, mà là mạnh đến mức không có đối thủ, nhưng lại không có tâm tình tranh bá.
(ghi chú: Hỏi: Tại sao Đồng nhất thiên không ở thời điểm tử vong không lựa chọn về thành dưỡng sức? Đáp: không phải không nghĩ, mà do Hồng Phi hồi sinh bọn họ quá nhanh, Ly Thương Chi Tuyết giết bọn họ càng nhanh hơn, còn chưa kịp về thành đã bị hồi sinh giết tiếp…. lại không thể hồi sinh tại chỗ, vì như thế so với được thầy thuốc hồi sinh bị rớt kinh nghiệm nhiều hơn.)
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Đã trở lại?
Khẩu khí không hề lo sợ, giống như người vừa rớt 40 cấp kinh nghiệm không phải là nàng mà là người khác.
Hồng Phi không quan tâm, không có nghĩa là Ly Thương Chi Tuyết không để ý, đôi mày nhíu lại, hắn đánh một hàng chữ rồi xóa đi, liên tực như thế vài lần, cuối cùng vẫn là không biết nói gì.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Ai? Ai? Có ở nhà không đó?
[Ly Thương Chi Tuyết]: Ân.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Tên càng đỏ, nhanh đi tắm rửa sạch sẽ.
[Ly Thương Chi Tuyết]: Chờ đã.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Gì?
[Ly Thương Chi Tuyết]: Vì cái gì?
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Hả?
[Ly Thương Chi Tuyết]: Biết rõ đánh không lại bọn chúng, vì sao không chạy?
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Bởi vì chủ nhân ngươi hồng danh a, kẻ có đầu óc khẳng định sẽ nhằm vào ngươi mà giết, tuy công lực của người hầu hơi thấp, nhưng tốt xấu cũng chống đỡ được đến khi chủ nhân trở về.
[Ly Thương Chi Tuyết]: …..
Một tân thủ, nếu muốn lên cấp 30 thực quá dễ dàng, bởi vì liên tục có nhiệm vụ, kinh nghiệm cũng đủ cho ngươi lên cấp 30, nhưng đối với một người đã làm nhiệm vụ lại bị luân bạch xuống cấp 10 mà nói, không thể nhận lại nhiệm vụ, muốn thăng cấp phải nói khó càng thêm khó.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: ^_^ Chủ nhân có tâm đau người hầu sao.
Thừa dịp hắn cảm động chạy tới câu dẫn, câu được rồi là có thể đổi lấy…tự do.
[Ly Thương Chi Tuyết]: Ân.
Mặt có chút xấu hổ.
Hồng Phi cũng thế.
Bất quá thẹn thùng là thẹn thùng, giao dịch vẫn phải làm a.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Nếu chủ nhân có lòng thương người hầu, vậy người hầu có tâm nguyện, chủ nhân có thể thỏa mãn không?
[Ly Thương Chi Tuyết]: Được.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Vậy chủ nhân đem kế ước bán thân cho người hầu đi, t_t
[Ly Thương Chi Tuyết]: ….. Hảo….
Không nghĩ tới nàng ra yêu cầu này, bất quá cũng tốt, không làm người hầu, có thể làm lão….
Đang suy nghĩ, Hồng Phi lại đánh ra một hàng chữ.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Thật tốt quá, đúng rồi, gần đây ta bận chút việc, không thể thường xuyên online.
Tương Ly ngồi trước máy tính nguyên bản đang rất vui vẻ, nhìn thấy câu này sắc mặt nhất thời tối sầm, ánh mắt nhìn hàng chữ nhảy ra trên màn hình máy tính, thật lâu không nói câu nào.
Giống như cảm giác được Ly Thương Chi Tuyết không vui vẻ, Hồng Phi vội vàng giải thích.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Là thế này, trường học có cuộc thi, ta phải ôn tập.
[Ly Thương Chi Tuyết]: Ta biết.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: ^_^, vậy khế ước bán thân kia ~ ~
[Ly Thương Chi Tuyết]: Ta đổi ý.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Á? ~_~
[Ly Thương Chi Tuyết]: Dù sao ngươi cũng không thường xuyên online, có tự do hay không cũng không phải chuyện lớn, vẫn là đặt ở chỗ ta đi.
Nghe nghe! Ngữ khí này, cái gì kêu là ngươi không thường xuyên online a.
Ủy khuất giống như một oán phu a.
Nghĩ đến hai từ oán phu, Hồng Phi cảm thấy toàn thân thư thái, chính vì thư thái quá nên quên mất phải so đo với hắn, nói một câu hẹn gặp lại, sau đó liền logout.
****
Hồng Phi chuẩn bị hạn chế thời gian online của Tiểu Tước Ưu Thương tự nhiên không phải vì cuộc thi, trái lại, sự thật chứng minh nàng đã học hết toàn bộ chương trình trong học kỳ này, may mắn khuôn mặt và đầu óc nàng không tỷ lệ nghịch, đạt tiêu chuẩn căn bản dễ giống như ăn một miếng bánh.
Tiểu Tước Ưu Thương làm phụ trợ đích thực là mạnh đến không còn gì để nói, nhưng nếu muỗn cùng người khác Pk , khẳng định là chết không kịp ngáp. Tuy Hồng Phi ngay từ đầu tiếp cận Ly Thương Chi Tuyết, mục đích để hắn giúp mình báo thù, nhưng trong lòng vẫn hy vọng mình có thể tự thân giải quyết. Một tháng rời đi đó, nguyên nhân thực sự là nàng cảm thấy acc Thiên Thượng Hồng Phi đã bị vũ nhục, nếu online sẽ cảm thấy hết sức buồn bực.
Hiện tại, bị Đồng nhất thiên không giết nhiều lần, tuy Hồng Phi không ở trước mặt Ly Thương Chi Tuyết tỏ vẻ phẫn nộ, nhưng cũng không biểu hiện nàng không để ý tới, cái gọi là phẫn nộ đối phẫn nộ, tựa như lấy độc trị độc, tật xấu không vào acc chính của Hồng Phi cũng hoàn toàn cải biến.
Cho nên, nàng quyết định, trong vòng nửa tháng nhất định phải để cho cấp bậc của Thiên Thượng Hồng Phi trở về top 10.
Khắc đầu tiên của ngày đầu tiên khi Thiên Thượng Hồng Phi trở về Thiên Địa Huyền Môn, Vô Thanh Vô Tức đã sử dụng hảo hữu truyền tống trục bay đến bên cạnh nàng.
[Vô Thanh Vô Tức]: Ngươi thật sự online.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: ^_^
[Vô Thanh Vô Tức]: Đến xem bằng hữu sao?
Tỷ như bản chiến sĩ ta, đúng không đúng không.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Không phải.
Vô Thanh Vô Tức trốn vào góc tường tự kỷing.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Chuẩn bị quay lại Thiên Địa.
[Vô Thanh Vô Tức]: !!!! Thật sự?
Dụi dụi hai mắt, hay đây chính là công hiệu của việc mình khổ tu mấy ngày nay? (cái gọi là khổ tủ chính là mỗi ngày uống một chén lực độ thân)
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Ân ân!
[Vô Thanh Vô Tức]: hHắc hắc! Đúng rồi, bình thường ngươi thích làm gì?
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Luyện cấp.
[Vô Thanh Vô Tức]: … Còn gì nữa?
Ví dụ như ngắm hoa a, bắt sủng vật a? Hoặc là chụp ảnh, hắn đều có thể bồi nàng.
Còn có gì a? Hồng Phi nghiêng đầu, thật sự nghiêm túc suy nghĩ.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: … Luyện cấp.
Vô Thanh Vô Tức bị nàng đánh bại… Thân là Hồng Phi nữ thần được đông đảo mọi người chú ý, vậy mà ham thích duy nhất lại chỉ có luyện cấp.
Được rồi…
[Vô Thanh Vô Tức]: Ta cùng đi với ngươi.
Hổ thẹn a, tuy bản chiến sĩ cấp bậc 69, đứng trong top 100, nhưng bình thường toàn dp Ly Thương Chi Tuyết hoặc Thần Phong Nhất Thụ mang đi luyện cấp… Bất quá dù mang tiếng lười biếng, đứng trước mặt mỹ nữ vẫn phải chịu khó một phen.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Không cần.
Một câu kia như trản đinh chặt sắt a…
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Sẽ rớt kinh nghiệm.
[Vô Thanh Vô Tức]: Ta có thể login 7 acc! Giúp ngươi dạy đồ đệ, như vậy ngươi sẽ có dư kinh nghiệm.
Nghĩ một chút, cảm thấy đề nghị này không tồi, Hồng Phi lập tổ, mời Vô Thanh Vô Tức tiến vào.
Máy tính của Vô Thanh Vô Tức đương nhiên không biến thái như của Ly Thương Chi Tuyết, login 7 acc là cả một vấn đề, vì thế chạy ra phòng ngoài quái: “6 người ở phòng IT bước ra khỏi hàng, cho ta login acc phụ vào Thiên Địa.”
Lầm bầm: Bọn người kia bình thường không có việc gì làm liền lên nông trường bón phân thu đồ ăn, nhàm chán chết đi được, nào có vui vẻ như hắn bồi nữ thần?
Vì thế Hồng Phi nữ thần của chúng ta tổ đội một đám acc phụ của tinh anh IT, nghênh ngang đi đến Thiên Long Bát Bộ tầng thứ 8. Đương nhiên nàng không hề nghĩ đến, 6 acc phụ kia vì ngại dâm uy của boss nên mới từ bỏ công việc mình đang làm, nhàm chán đăng nhập acc phụ cùng nàng chơi đùa.
Không hổ là tinh anh IT, đầu tiên dùng cao đẳng nguyên lý toán học, tính toán ra tỷ lệ phân phối kinh nghiệm do chệnh lệch cấp bậc, sau đó lựa chọn logout acc phụ cấp 15, tiếp nữa là đăng nhập vào acc phụ cấp 0 để gia nhập tổ đội, đảm bảo cho Hồng Phi nhận được số điểm kinh nghiệm cao nhất.
Tinh anh IT: t_t Chúng ta bất quá là công cụ tán gái….
Tinh anh phòng kế hoạch: Thèm vào! Lúc trước ta còn bị đuổi lên diễn đàn post mấy bài trả lời, các ngươi thấy đủ đi! Lão tử viết 1 ngàn chữ đổi lấy 1 vạn tiền lương.
Hồng Phi từ cấp 68 lên đến cấp 69, kinh nghiệm phi thường viên mãn, vui vui vẻ vẻ chuẩn bị logout.
[Vô Thanh Vô Tức]: Muốn vào bang hội của ta hay không?
Nói xong phát ra một biểu tượng chớp chớp mắt làm bộ đáng yêu, khiến cho mấy vị tinh anh phòng IT lại khom lưng nôn mửa.
Hồng Phi nhớ tới bang hội, cũng không từ chối, nhấn vào nút đồng ý.
[Hồng Phi người hầu 1]: Ai đến nói cho ta, mắt ta không có hạt?
[Hồng Phi người hầu 2]: Ai đến nhéo nhéo số 1, nàng có nằm mơ hay không?
[Hồng Phi người hầu 3]: Oa oa oa! Thật sự là chủ nhân, chủ nhân gia nhập bang hội của chúng ta.
[Lưu Hoả]: Ách!
[Mị Vũ Chi Giả]: Thiên Thượng Hồng Phi hảo.
[Ta Là Tân Nhân]: -0-!
[Vô Thanh Vô Tức]: Đến a đến a! Thế nào, cũng giống như Tiểu ưu, không phải vì a Ly và a Viễn mà tiến vào, đều do bản chiến sĩ dùng nhân cách cùng mị lực chính phục a!
Hồng Phi 囧, nhân cách mị lực cái đầu ngươi! Chinh phục cái đầu ngươi.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Chào mọi người.
[Vô Thanh Vô Tức]: A Ly a Ly, nhanh đến đây.
[Ly Thương Chi Tuyết]: ?
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Chào ngươi.
[Ly Thương Chi Tuyết]: Hừ!
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Ách…..
[Vô Thanh Vô Tức]: ….
[Ta Là Tân Nhân]: ……
[Mị Vũ Chi Giả]: ……….
[Hồng Phi người hầu 1]: ………
[Hồng Phi người hầu 2]: ………
[Hồng Phi người hầu 3]: ………….
[Lưu Hoả]: Mấy hôm trước lão sư vừa dạy ta một câu thành ngữ, kêu là….
Tiểu bằng hữu Tương Dịch sinh ra và lớn lê ở Luân Đôn, nhưng cha mẹ hắn không muốn thấy con mình mở miệng ra là tiếng anh, cho nên mỗi ngày đều có người đến dạy hắn tiếng Trung.
[Lưu Hoả]: Đúng rồi, là một núi không thể có hai hổ, Vô Thanh…….. ca ca có phải hay không?
[Vô Thanh Vô Tức]: Có lẽ thế.
Hao tổn tâm tư, hắn giống như rất tức giận, nhưng nàng đâu có đắc tội với hắn, không có đạo lý a? Chẳng nhẽ…. không có khả năng không có khả năng…
Đương nhiên Ly Thương Chi Tuyết tức giận cũng có nguyên nhân, Tiểu Tước Ưu Thương lừa hắn nói không online, nhưng lại nhảy vào acc Thiên Thượng Hồng Phi cùng Tương Sinh tên kia ước hội, khó tránh khỏi cảm giác phi thường khó chịu khi ăn dấm chua….
Bốn người Đồng nhất thiên không nhanh chóng bị luân bạch, vất vả lắm mới trở về cấp 0, đến lúc đó mới có thể về thành dưỡng sức. Thời khắc này càng làm cho người ta hiểu hết được câu nói trước kia của Ta Vì Ai Cuồng, vì cái gì có thể chọc pk đệ nhất bảng Thiên Hạ Huyền Ca chứ không thể dây vào Ly Thương Chi Tuyết lặng lẽ giống như không tồn tại, hắn như thế không phải vì thực lực kém cỏi, mà là mạnh đến mức không có đối thủ, nhưng lại không có tâm tình tranh bá.
(ghi chú: Hỏi: Tại sao Đồng nhất thiên không ở thời điểm tử vong không lựa chọn về thành dưỡng sức? Đáp: không phải không nghĩ, mà do Hồng Phi hồi sinh bọn họ quá nhanh, Ly Thương Chi Tuyết giết bọn họ càng nhanh hơn, còn chưa kịp về thành đã bị hồi sinh giết tiếp…. lại không thể hồi sinh tại chỗ, vì như thế so với được thầy thuốc hồi sinh bị rớt kinh nghiệm nhiều hơn.)
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Đã trở lại?
Khẩu khí không hề lo sợ, giống như người vừa rớt 40 cấp kinh nghiệm không phải là nàng mà là người khác.
Hồng Phi không quan tâm, không có nghĩa là Ly Thương Chi Tuyết không để ý, đôi mày nhíu lại, hắn đánh một hàng chữ rồi xóa đi, liên tực như thế vài lần, cuối cùng vẫn là không biết nói gì.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Ai? Ai? Có ở nhà không đó?
[Ly Thương Chi Tuyết]: Ân.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Tên càng đỏ, nhanh đi tắm rửa sạch sẽ.
[Ly Thương Chi Tuyết]: Chờ đã.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Gì?
[Ly Thương Chi Tuyết]: Vì cái gì?
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Hả?
[Ly Thương Chi Tuyết]: Biết rõ đánh không lại bọn chúng, vì sao không chạy?
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Bởi vì chủ nhân ngươi hồng danh a, kẻ có đầu óc khẳng định sẽ nhằm vào ngươi mà giết, tuy công lực của người hầu hơi thấp, nhưng tốt xấu cũng chống đỡ được đến khi chủ nhân trở về.
[Ly Thương Chi Tuyết]: …..
Một tân thủ, nếu muốn lên cấp 30 thực quá dễ dàng, bởi vì liên tục có nhiệm vụ, kinh nghiệm cũng đủ cho ngươi lên cấp 30, nhưng đối với một người đã làm nhiệm vụ lại bị luân bạch xuống cấp 10 mà nói, không thể nhận lại nhiệm vụ, muốn thăng cấp phải nói khó càng thêm khó.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: ^_^ Chủ nhân có tâm đau người hầu sao.
Thừa dịp hắn cảm động chạy tới câu dẫn, câu được rồi là có thể đổi lấy…tự do.
[Ly Thương Chi Tuyết]: Ân.
Mặt có chút xấu hổ.
Hồng Phi cũng thế.
Bất quá thẹn thùng là thẹn thùng, giao dịch vẫn phải làm a.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Nếu chủ nhân có lòng thương người hầu, vậy người hầu có tâm nguyện, chủ nhân có thể thỏa mãn không?
[Ly Thương Chi Tuyết]: Được.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Vậy chủ nhân đem kế ước bán thân cho người hầu đi, t_t
[Ly Thương Chi Tuyết]: ….. Hảo….
Không nghĩ tới nàng ra yêu cầu này, bất quá cũng tốt, không làm người hầu, có thể làm lão….
Đang suy nghĩ, Hồng Phi lại đánh ra một hàng chữ.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Thật tốt quá, đúng rồi, gần đây ta bận chút việc, không thể thường xuyên online.
Tương Ly ngồi trước máy tính nguyên bản đang rất vui vẻ, nhìn thấy câu này sắc mặt nhất thời tối sầm, ánh mắt nhìn hàng chữ nhảy ra trên màn hình máy tính, thật lâu không nói câu nào.
Giống như cảm giác được Ly Thương Chi Tuyết không vui vẻ, Hồng Phi vội vàng giải thích.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Là thế này, trường học có cuộc thi, ta phải ôn tập.
[Ly Thương Chi Tuyết]: Ta biết.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: ^_^, vậy khế ước bán thân kia ~ ~
[Ly Thương Chi Tuyết]: Ta đổi ý.
[Tiểu Tước Ưu Thương]: Á? ~_~
[Ly Thương Chi Tuyết]: Dù sao ngươi cũng không thường xuyên online, có tự do hay không cũng không phải chuyện lớn, vẫn là đặt ở chỗ ta đi.
Nghe nghe! Ngữ khí này, cái gì kêu là ngươi không thường xuyên online a.
Ủy khuất giống như một oán phu a.
Nghĩ đến hai từ oán phu, Hồng Phi cảm thấy toàn thân thư thái, chính vì thư thái quá nên quên mất phải so đo với hắn, nói một câu hẹn gặp lại, sau đó liền logout.
****
Hồng Phi chuẩn bị hạn chế thời gian online của Tiểu Tước Ưu Thương tự nhiên không phải vì cuộc thi, trái lại, sự thật chứng minh nàng đã học hết toàn bộ chương trình trong học kỳ này, may mắn khuôn mặt và đầu óc nàng không tỷ lệ nghịch, đạt tiêu chuẩn căn bản dễ giống như ăn một miếng bánh.
Tiểu Tước Ưu Thương làm phụ trợ đích thực là mạnh đến không còn gì để nói, nhưng nếu muỗn cùng người khác Pk , khẳng định là chết không kịp ngáp. Tuy Hồng Phi ngay từ đầu tiếp cận Ly Thương Chi Tuyết, mục đích để hắn giúp mình báo thù, nhưng trong lòng vẫn hy vọng mình có thể tự thân giải quyết. Một tháng rời đi đó, nguyên nhân thực sự là nàng cảm thấy acc Thiên Thượng Hồng Phi đã bị vũ nhục, nếu online sẽ cảm thấy hết sức buồn bực.
Hiện tại, bị Đồng nhất thiên không giết nhiều lần, tuy Hồng Phi không ở trước mặt Ly Thương Chi Tuyết tỏ vẻ phẫn nộ, nhưng cũng không biểu hiện nàng không để ý tới, cái gọi là phẫn nộ đối phẫn nộ, tựa như lấy độc trị độc, tật xấu không vào acc chính của Hồng Phi cũng hoàn toàn cải biến.
Cho nên, nàng quyết định, trong vòng nửa tháng nhất định phải để cho cấp bậc của Thiên Thượng Hồng Phi trở về top 10.
Khắc đầu tiên của ngày đầu tiên khi Thiên Thượng Hồng Phi trở về Thiên Địa Huyền Môn, Vô Thanh Vô Tức đã sử dụng hảo hữu truyền tống trục bay đến bên cạnh nàng.
[Vô Thanh Vô Tức]: Ngươi thật sự online.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: ^_^
[Vô Thanh Vô Tức]: Đến xem bằng hữu sao?
Tỷ như bản chiến sĩ ta, đúng không đúng không.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Không phải.
Vô Thanh Vô Tức trốn vào góc tường tự kỷing.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Chuẩn bị quay lại Thiên Địa.
[Vô Thanh Vô Tức]: !!!! Thật sự?
Dụi dụi hai mắt, hay đây chính là công hiệu của việc mình khổ tu mấy ngày nay? (cái gọi là khổ tủ chính là mỗi ngày uống một chén lực độ thân)
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Ân ân!
[Vô Thanh Vô Tức]: hHắc hắc! Đúng rồi, bình thường ngươi thích làm gì?
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Luyện cấp.
[Vô Thanh Vô Tức]: … Còn gì nữa?
Ví dụ như ngắm hoa a, bắt sủng vật a? Hoặc là chụp ảnh, hắn đều có thể bồi nàng.
Còn có gì a? Hồng Phi nghiêng đầu, thật sự nghiêm túc suy nghĩ.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: … Luyện cấp.
Vô Thanh Vô Tức bị nàng đánh bại… Thân là Hồng Phi nữ thần được đông đảo mọi người chú ý, vậy mà ham thích duy nhất lại chỉ có luyện cấp.
Được rồi…
[Vô Thanh Vô Tức]: Ta cùng đi với ngươi.
Hổ thẹn a, tuy bản chiến sĩ cấp bậc 69, đứng trong top 100, nhưng bình thường toàn dp Ly Thương Chi Tuyết hoặc Thần Phong Nhất Thụ mang đi luyện cấp… Bất quá dù mang tiếng lười biếng, đứng trước mặt mỹ nữ vẫn phải chịu khó một phen.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Không cần.
Một câu kia như trản đinh chặt sắt a…
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Sẽ rớt kinh nghiệm.
[Vô Thanh Vô Tức]: Ta có thể login 7 acc! Giúp ngươi dạy đồ đệ, như vậy ngươi sẽ có dư kinh nghiệm.
Nghĩ một chút, cảm thấy đề nghị này không tồi, Hồng Phi lập tổ, mời Vô Thanh Vô Tức tiến vào.
Máy tính của Vô Thanh Vô Tức đương nhiên không biến thái như của Ly Thương Chi Tuyết, login 7 acc là cả một vấn đề, vì thế chạy ra phòng ngoài quái: “6 người ở phòng IT bước ra khỏi hàng, cho ta login acc phụ vào Thiên Địa.”
Lầm bầm: Bọn người kia bình thường không có việc gì làm liền lên nông trường bón phân thu đồ ăn, nhàm chán chết đi được, nào có vui vẻ như hắn bồi nữ thần?
Vì thế Hồng Phi nữ thần của chúng ta tổ đội một đám acc phụ của tinh anh IT, nghênh ngang đi đến Thiên Long Bát Bộ tầng thứ 8. Đương nhiên nàng không hề nghĩ đến, 6 acc phụ kia vì ngại dâm uy của boss nên mới từ bỏ công việc mình đang làm, nhàm chán đăng nhập acc phụ cùng nàng chơi đùa.
Không hổ là tinh anh IT, đầu tiên dùng cao đẳng nguyên lý toán học, tính toán ra tỷ lệ phân phối kinh nghiệm do chệnh lệch cấp bậc, sau đó lựa chọn logout acc phụ cấp 15, tiếp nữa là đăng nhập vào acc phụ cấp 0 để gia nhập tổ đội, đảm bảo cho Hồng Phi nhận được số điểm kinh nghiệm cao nhất.
Tinh anh IT: t_t Chúng ta bất quá là công cụ tán gái….
Tinh anh phòng kế hoạch: Thèm vào! Lúc trước ta còn bị đuổi lên diễn đàn post mấy bài trả lời, các ngươi thấy đủ đi! Lão tử viết 1 ngàn chữ đổi lấy 1 vạn tiền lương.
Hồng Phi từ cấp 68 lên đến cấp 69, kinh nghiệm phi thường viên mãn, vui vui vẻ vẻ chuẩn bị logout.
[Vô Thanh Vô Tức]: Muốn vào bang hội của ta hay không?
Nói xong phát ra một biểu tượng chớp chớp mắt làm bộ đáng yêu, khiến cho mấy vị tinh anh phòng IT lại khom lưng nôn mửa.
Hồng Phi nhớ tới bang hội, cũng không từ chối, nhấn vào nút đồng ý.
[Hồng Phi người hầu 1]: Ai đến nói cho ta, mắt ta không có hạt?
[Hồng Phi người hầu 2]: Ai đến nhéo nhéo số 1, nàng có nằm mơ hay không?
[Hồng Phi người hầu 3]: Oa oa oa! Thật sự là chủ nhân, chủ nhân gia nhập bang hội của chúng ta.
[Lưu Hoả]: Ách!
[Mị Vũ Chi Giả]: Thiên Thượng Hồng Phi hảo.
[Ta Là Tân Nhân]: -0-!
[Vô Thanh Vô Tức]: Đến a đến a! Thế nào, cũng giống như Tiểu ưu, không phải vì a Ly và a Viễn mà tiến vào, đều do bản chiến sĩ dùng nhân cách cùng mị lực chính phục a!
Hồng Phi 囧, nhân cách mị lực cái đầu ngươi! Chinh phục cái đầu ngươi.
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Chào mọi người.
[Vô Thanh Vô Tức]: A Ly a Ly, nhanh đến đây.
[Ly Thương Chi Tuyết]: ?
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Chào ngươi.
[Ly Thương Chi Tuyết]: Hừ!
[Thiên Thượng Hồng Phi]: Ách…..
[Vô Thanh Vô Tức]: ….
[Ta Là Tân Nhân]: ……
[Mị Vũ Chi Giả]: ……….
[Hồng Phi người hầu 1]: ………
[Hồng Phi người hầu 2]: ………
[Hồng Phi người hầu 3]: ………….
[Lưu Hoả]: Mấy hôm trước lão sư vừa dạy ta một câu thành ngữ, kêu là….
Tiểu bằng hữu Tương Dịch sinh ra và lớn lê ở Luân Đôn, nhưng cha mẹ hắn không muốn thấy con mình mở miệng ra là tiếng anh, cho nên mỗi ngày đều có người đến dạy hắn tiếng Trung.
[Lưu Hoả]: Đúng rồi, là một núi không thể có hai hổ, Vô Thanh…….. ca ca có phải hay không?
[Vô Thanh Vô Tức]: Có lẽ thế.
Hao tổn tâm tư, hắn giống như rất tức giận, nhưng nàng đâu có đắc tội với hắn, không có đạo lý a? Chẳng nhẽ…. không có khả năng không có khả năng…
Đương nhiên Ly Thương Chi Tuyết tức giận cũng có nguyên nhân, Tiểu Tước Ưu Thương lừa hắn nói không online, nhưng lại nhảy vào acc Thiên Thượng Hồng Phi cùng Tương Sinh tên kia ước hội, khó tránh khỏi cảm giác phi thường khó chịu khi ăn dấm chua….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.