Thiên Tinh Giới!!! Xuyên Đến Rồi
Chương 36: ĂN THỊT RẮN
Tiểu Chà Bông
18/06/2023
Thiên Trung viện là học viện nổi tiếng nhất Mạc Ly quốc, người theo
học ở Thiên Trung viện đều là những thiếu niên nổi bật trên khắp đất
nước, còn có cả người của hoàng thất. Hiện tại Cố Ngữ Yên đang muốn tìm
cách cọ xát ổn định căn cơ, tăng cường tu vi, đến Thiên Trung viện cũng
khá tốt.
Nàng hướng hai vị tổ phụ gật đầu đồng ý. Cố Nguyên thấy vậy thì lập tức nói.
-“Ngữ Yên, con muốn nhập học sớm hay muộn, ngày mai học hay một tháng sau?”
-“Tổ phụ sắp xếp cháu gái rất yên tâm, cháu gái tin tưởng giao hết cho tổ phụ.”
Cố Nguyên xoa đầu Cố Ngữ Yên.
-“Cháu gái ngoan.”
Đến khi nàng đã rời khỏi đại sảnh trở về Bạch Mai viện, Cố Nguyên mới lườm mắt nhìn Vô Phong.
-“Vô lão thối, Ngữ Yên ở Thiên Trung viện nếu bị bắt nạt, chịu ấm ức ta liền tìm ông tính sổ.”
-“Yên tâm đi. Lão Cố ông cảm thấy nha đầu đó giống kiểu người để bản thân chịu thiệt thòi sao?”
Hai lão nhân nhìn nhau đồng loạt thở dài, nha đầu Ngữ Yên trưởng thành quá sớm bọn họ bị cắt đất diễn rồi, có lẽ muốn tìm được cơ hội ra mặt bảo hộ cháu gái bảo bối quả thật không dễ.
Cố Ngữ Yên trở về Bạch Mai viện liền tiến vào không gian huyễn tưởng tu luyện, suốt một tháng nay nàng cảm thấy tu vi có phần tăng lên nhưng vẫn không hoàn toàn ổn định, chưa thể đột phá.
Hai canh giờ trôi qua, không có tiến triển gì. Cố Ngữ Yên đứng dậy quyết định ra bên ngoài rèn luyện. Trong kinh thành có một khu rừng rất lớn, Bích Lâm Sơn, có rất nhiều ma thú nguy hiểm nơi đó cũng chính là địa phương được dùng để lịch luyện của đệ tử Thiên Trung viện. Bình thường không có ai bén mảng đến đây, đặc biệt cũng không ai dám đi sâu vào bên trong.
Cố Ngữ Yên một thân bạch y đứng trước Bích Lâm Sơn.
-“Nha đầu, ngươi tính xông vào đây chơi à?”
-“Trứng gà nên đi bên trái hay bên phải?”
-“Đi thẳng.”
-“Okay.”
Cố Ngữ Yên tiến vào bên trong, vừa vào đến bìa rừng nàng đã đụng phải ma thú Hỏa Xà, không biết nên nói Cố Ngữ Yên là may mắn hay xui xẻo. Hỏa Xà là một trong những ma thú đáng sợ nhất tại Bích Lâm Sơn, bình thường Hỏa Xà sẽ không xuất hiện ở khu vực bìa rừng. Hôm nay đúng lúc Cố Ngữ Yên vừa đến thì nó lại xuất hiện. Nhưng cũng may mắn cho nàng con Hoả Xà này vẫn chưa trưởng thành sức mạnh ngang bằng với Võ Vương cấp sáu nhưng lại là ma thú hệ tấn công nên không hề dễ đối phó.
Hỏa Xà không được thân thiện lắm, nhìn thấy Cố Ngữ Yên liền lao đến tấn công.
-“Ê Ê, rắn lửa, à không Hỏa Xà bình tĩnh, trước nay ta chưa hề ăn thịt rắn đâu.”
Cố Ngữ Yên vừa né tránh vừa nói mà nàng càng nói Hỏa Xà lại càng hung hắn hơn. Nó há miệng lộ ra hai chiếc răng nanh dài nhọn phóng thẳng đến chỗ Cố Ngữ Yên.
-“Mỹ nữ chủ nhân, răng của Hỏa Xà là nguyên liệu luyện Hồi Khí đan, đan dược cấp sáu.”
Giọng nói của Tiểu Nấm từ không gian huyễn tưởng phát ra.
-“Tiểu Nấm, nhìn vòm miệng đỏ như máu đó, ta né còn không kịp, muốn bẻ răng thì đợi ta xử được nó trước đã.”
Cố Ngữ Yên cực lực chiến đấu với Hỏa Xà từ sáng đến chiều tà, ố là la vẫn chưa xong. Cuối cùng đến khi Mặt Trời đã lặn, màn đêm dần buông xuống thì Cố Ngữ Yên cũng ngã xuống theo, nằm dài trên mặt đất, bên cạnh nàng là xác của Hỏa Xà.
Tiểu Phượng và Tiểu Hổ được Cố Ngữ Yên thả ra ngoài. Nàng chỉ tay về phía đầu Hỏa Xà ý bảo hai linh thú của mình đi nhổ răng nanh rắn giúp, nàng quá mệt rồi.
Nằm nghỉ ngơi một lát Cố Ngữ Yên ngồi dậy, trực tiếp làm thịt rắn ăn, trước nay nàng chưa từng ăn thịt rắn, hôm nay nhân cơ hội này liền thử. Cố Ngữ Yên cũng để Tiểu Hành, Tiểu Nấm và Trứng Gà ra ngoài. Tiểu Hành vừa xuất hiện liền lao đến bám chặt trên ngực mỹ nữ chủ nhân, Tiểu Nấm thì vui vẻ thích thú, bay lượn chơi đùa cùng Tiểu Phượng.
Bạch Hổ lặng lẽ đi kiếm củi giúp Cố Ngữ Yên, còn Trứng Gà đương nhiên lôi Tiểu Hành đến một bên bắt đầu giáo huấn nhị đệ háo sắc.
Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ. Tiểu Hành và Tiểu Nấm nhìn đồ ăn nước miếng không kiềm chế được tràn ra khóe miệng.
-“Mỹ nữ chủ nhân.”
Tiểu Hành và Tiểu Nấm chui vào lòng Cố Ngữ Yên cầu an ủi.
-“Sao vậy?”
Cố Ngữ Yên quan tâm hỏi. Trứng Gà nhìn hai đệ đệ lạnh nhạt lên tiếng.
-“Nha đầu, mặc kệ hai tên tham ăn đó đi.”
Cửu Thiên Châu nhìn biểu cảm trên gương mặt Cố Ngữ Yên, nó có thể nhìn thấy một dấu hỏi rất lớn xuất hiện ở trên đỉnh đầu nàng.
-“Bọn ta là khí linh, hiện tại trong hình dạng này không thể ăn uống nhưng nếu nha đầu ngươi bước vào giai đoạn luyện khí thì sẽ khác.”
-“Vậy huynh đệ khí linh nhà Cửu Thiên còn có hình dạng khác sao?”
-“Đúng vậy.”
Tiểu Nấm ấm ức nhìn Tiểu Phượng và Tiểu Hổ đang ăn uống ngon lành. Nó nói với Cố Ngữ Yên.
-“Mỹ nữ chủ nhân, người nhất định phải nhanh chóng năng cấp tu vi bước vào giai đoạn luyện khí.”
Cố Ngữ Yên mỉm cười, ôm Tiểu Hành và Tiểu Nấm trong lòng.
Nàng hướng hai vị tổ phụ gật đầu đồng ý. Cố Nguyên thấy vậy thì lập tức nói.
-“Ngữ Yên, con muốn nhập học sớm hay muộn, ngày mai học hay một tháng sau?”
-“Tổ phụ sắp xếp cháu gái rất yên tâm, cháu gái tin tưởng giao hết cho tổ phụ.”
Cố Nguyên xoa đầu Cố Ngữ Yên.
-“Cháu gái ngoan.”
Đến khi nàng đã rời khỏi đại sảnh trở về Bạch Mai viện, Cố Nguyên mới lườm mắt nhìn Vô Phong.
-“Vô lão thối, Ngữ Yên ở Thiên Trung viện nếu bị bắt nạt, chịu ấm ức ta liền tìm ông tính sổ.”
-“Yên tâm đi. Lão Cố ông cảm thấy nha đầu đó giống kiểu người để bản thân chịu thiệt thòi sao?”
Hai lão nhân nhìn nhau đồng loạt thở dài, nha đầu Ngữ Yên trưởng thành quá sớm bọn họ bị cắt đất diễn rồi, có lẽ muốn tìm được cơ hội ra mặt bảo hộ cháu gái bảo bối quả thật không dễ.
Cố Ngữ Yên trở về Bạch Mai viện liền tiến vào không gian huyễn tưởng tu luyện, suốt một tháng nay nàng cảm thấy tu vi có phần tăng lên nhưng vẫn không hoàn toàn ổn định, chưa thể đột phá.
Hai canh giờ trôi qua, không có tiến triển gì. Cố Ngữ Yên đứng dậy quyết định ra bên ngoài rèn luyện. Trong kinh thành có một khu rừng rất lớn, Bích Lâm Sơn, có rất nhiều ma thú nguy hiểm nơi đó cũng chính là địa phương được dùng để lịch luyện của đệ tử Thiên Trung viện. Bình thường không có ai bén mảng đến đây, đặc biệt cũng không ai dám đi sâu vào bên trong.
Cố Ngữ Yên một thân bạch y đứng trước Bích Lâm Sơn.
-“Nha đầu, ngươi tính xông vào đây chơi à?”
-“Trứng gà nên đi bên trái hay bên phải?”
-“Đi thẳng.”
-“Okay.”
Cố Ngữ Yên tiến vào bên trong, vừa vào đến bìa rừng nàng đã đụng phải ma thú Hỏa Xà, không biết nên nói Cố Ngữ Yên là may mắn hay xui xẻo. Hỏa Xà là một trong những ma thú đáng sợ nhất tại Bích Lâm Sơn, bình thường Hỏa Xà sẽ không xuất hiện ở khu vực bìa rừng. Hôm nay đúng lúc Cố Ngữ Yên vừa đến thì nó lại xuất hiện. Nhưng cũng may mắn cho nàng con Hoả Xà này vẫn chưa trưởng thành sức mạnh ngang bằng với Võ Vương cấp sáu nhưng lại là ma thú hệ tấn công nên không hề dễ đối phó.
Hỏa Xà không được thân thiện lắm, nhìn thấy Cố Ngữ Yên liền lao đến tấn công.
-“Ê Ê, rắn lửa, à không Hỏa Xà bình tĩnh, trước nay ta chưa hề ăn thịt rắn đâu.”
Cố Ngữ Yên vừa né tránh vừa nói mà nàng càng nói Hỏa Xà lại càng hung hắn hơn. Nó há miệng lộ ra hai chiếc răng nanh dài nhọn phóng thẳng đến chỗ Cố Ngữ Yên.
-“Mỹ nữ chủ nhân, răng của Hỏa Xà là nguyên liệu luyện Hồi Khí đan, đan dược cấp sáu.”
Giọng nói của Tiểu Nấm từ không gian huyễn tưởng phát ra.
-“Tiểu Nấm, nhìn vòm miệng đỏ như máu đó, ta né còn không kịp, muốn bẻ răng thì đợi ta xử được nó trước đã.”
Cố Ngữ Yên cực lực chiến đấu với Hỏa Xà từ sáng đến chiều tà, ố là la vẫn chưa xong. Cuối cùng đến khi Mặt Trời đã lặn, màn đêm dần buông xuống thì Cố Ngữ Yên cũng ngã xuống theo, nằm dài trên mặt đất, bên cạnh nàng là xác của Hỏa Xà.
Tiểu Phượng và Tiểu Hổ được Cố Ngữ Yên thả ra ngoài. Nàng chỉ tay về phía đầu Hỏa Xà ý bảo hai linh thú của mình đi nhổ răng nanh rắn giúp, nàng quá mệt rồi.
Nằm nghỉ ngơi một lát Cố Ngữ Yên ngồi dậy, trực tiếp làm thịt rắn ăn, trước nay nàng chưa từng ăn thịt rắn, hôm nay nhân cơ hội này liền thử. Cố Ngữ Yên cũng để Tiểu Hành, Tiểu Nấm và Trứng Gà ra ngoài. Tiểu Hành vừa xuất hiện liền lao đến bám chặt trên ngực mỹ nữ chủ nhân, Tiểu Nấm thì vui vẻ thích thú, bay lượn chơi đùa cùng Tiểu Phượng.
Bạch Hổ lặng lẽ đi kiếm củi giúp Cố Ngữ Yên, còn Trứng Gà đương nhiên lôi Tiểu Hành đến một bên bắt đầu giáo huấn nhị đệ háo sắc.
Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ. Tiểu Hành và Tiểu Nấm nhìn đồ ăn nước miếng không kiềm chế được tràn ra khóe miệng.
-“Mỹ nữ chủ nhân.”
Tiểu Hành và Tiểu Nấm chui vào lòng Cố Ngữ Yên cầu an ủi.
-“Sao vậy?”
Cố Ngữ Yên quan tâm hỏi. Trứng Gà nhìn hai đệ đệ lạnh nhạt lên tiếng.
-“Nha đầu, mặc kệ hai tên tham ăn đó đi.”
Cửu Thiên Châu nhìn biểu cảm trên gương mặt Cố Ngữ Yên, nó có thể nhìn thấy một dấu hỏi rất lớn xuất hiện ở trên đỉnh đầu nàng.
-“Bọn ta là khí linh, hiện tại trong hình dạng này không thể ăn uống nhưng nếu nha đầu ngươi bước vào giai đoạn luyện khí thì sẽ khác.”
-“Vậy huynh đệ khí linh nhà Cửu Thiên còn có hình dạng khác sao?”
-“Đúng vậy.”
Tiểu Nấm ấm ức nhìn Tiểu Phượng và Tiểu Hổ đang ăn uống ngon lành. Nó nói với Cố Ngữ Yên.
-“Mỹ nữ chủ nhân, người nhất định phải nhanh chóng năng cấp tu vi bước vào giai đoạn luyện khí.”
Cố Ngữ Yên mỉm cười, ôm Tiểu Hành và Tiểu Nấm trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.