Chương 85: Giết cho đã tay
Thần Kiếm
24/09/2013
Long Kình Thiên cười tủm tỉm, nói với đám Ngao Chí, Ngao Vô Cực:
- Các ngươi đến rồi, đứng lên hết đi.
- Tuân lệnh, chủ nhân!
Đám rồng Ngao Chí cung kính đáp, đứng dậy.
Đám Giang Biệt nhìn các cường giả Long tộc đứng dậy mới chậm rãi có phản ứng.
Điều họ trông thấy không phải là ảo cảnh.
Giang Biệt đương nhiên nhận ra Long Hoàng đương nhiên Ngao Chí, thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực của Long tộc. Mặc dù biết mọi thứ không phải là ảo giác nhưng tình hình trước mắt khiến Giang Biệt khó tin, không thể chấp nhận.
Giang Biệt nhìn Long Kình Thiên, khó nén nỗi lòng kinh hoàng.
Cùng lúc đó, Giang Biệt nhớ tới lời Lôi Hạo Hiên từng nói, Long Kình Thiên là gian tế Long tộc phái đến tiềm ẩn trong Võ Thần Điện.
Một người được các cường giả Long tộc gọi là chủ nhân mà là gian tế của Long tộc sao?
Thuộc hạ phái chủ nhân làm gian tế?
Giang Biệt nhìn Lôi Hạo Hiên nằm té ở phía xa, nhíu mày.
Lúc này dù là ai cũng nhìn ra được lời Lôi Hạo Hiên nói là giả tạo.
Bỗng trên bầu trời truyền đến tiếng nổ điếc tai.
Mọi người nhìn sang, thấy Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Trác Thường, Bích Dao, ba người chiến đấu đã đến điểm quan trọng.
Khiến rất nhiều cường giả như Giang Biệt Võ Thần Điện giật mình là thực lực của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch. Bọn họ nhìn ra được hai người Trác Thường, Bích Dao liên hợp nhưng ở trước mặt Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch không cách nào chiếm ưu thế.
Thời gian trôi qua, dường như họ bị đè ép.
- Từ khi nào Long tộc xuất hiện cường giả như vậy?
Đám Giang Biệt giật mình, lòng nổi lên nghi ngờ.
Long Hoàng Ngao Chí nhìn tình hình chiến đấu, nói:
- Xem ra lão tổ sắp thắng.
Đám rồng Ngao Vô Cực lộ nụ cười.
- Lão tổ?
Giang Biệt nghe lời Long Hoàng Ngao Chí nói thì lòng run lên, vị cường giả Long tộc trước mắt này, Ngao Chí gọi người đó là lão tổ?
Giang Biệt lòng dậy sóng:
- Thế, thế đó là Long Hoàng nào?
Lấy thân phận Long Hoàng của Ngao Chí, chỉ có Long Hoàng trước kia của Long tộc mới được gã gọi là lão tổ.
Long tộc nhưng lại còn tồn tại một vị cường giả Long Hoàng, điều này đối với Võ Thần Điện, thậm chí là toàn đại lục Thiên Lam một việc cực kỳ quan trọng.
Cường giả Võ Thần Điện khác có suy nghĩ giống như Giang Biệt, ai nấy biểu tình giật mình.
Đặc biệt là Thiết Dương, Cổ Hải, biểu tình cực kỳ khó xem.
Mắt hai người chớp lóe, không biết đang nghĩ cái gì.
Long Hoàng Ngao Chí thu lại tầm mắt, hỏi Long Kình Thiên:
- Chủ nhân, mấy người Võ Thần Điện này là...
Ánh mắt Long Kình Thiên lướt qua đám Giang Biệt, khi nhìn tới Cổ Hải, Thiết Dương thì cười lạnh, cuối cùng dừng lại ở trên người Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên đã được đệ tử Võ Thần Điện cứu lên, lại mặc đồ.
Khi trái tim đám Giang Biệt thít chặt thì Long Kình Thiên chậm rãi nói:
- Giết!
Giết!
Sát ý kinh người bỗng bùng nổ.
Đám Long Hoàng Ngao Chí ngây ra, sau đó vâng dạ, khí thế bùng phát, long uy chấn trời.
Một trưởng lão của Long tộc cười to nói:
- Tốt, bà nội nó, ta sớm gai mắt mấy tên Võ Thần Điện, hôm nay cứ giết cho đã!
Lại một trưởng lão của Long tộc khác nói:
- Đúng vậy giết cho đã ghiền, Võ Thần Điện bình thường luôn cho rằng mình đệ nhất, hôm nay ta muốn thấy những tên Võ Thần Điện này rốt cuộc có mấy cái trứng!
Đám Giang Biệt biểu tình khó xem.
Nhưng khi đám Ngao Chí định ra tay thì Giang Biệt cản lại, mở miệng nói:
- Long Hoàng Ngao Chí, căn cứ theo ước định giữa Long tộc và nhân tộc thì Long tộc các ngươi không thể rầm rộ rời khỏi Long Viêm cốc. Hiện tại các ngươi không chỉ rời khỏi Long Viêm cốc lại còn đối địch với Võ Thần Điện chúng ta, chẳng lẽ không sợ bị các đại thế lực đại lục Thiên Lam giết chết Long tộc các ngươi sao?
Long Hoàng Ngao Chí cười lạnh nói:
- Chó má, Giang Biệt, các ngươi đừng ở đây hù dọa ta. Đây là chuyện giữa Long tộc và Võ Thần Điện các ngươi!
Long Hoàng Ngao Chí quát:
- Đừng nói nhảm, giết!
Long Hoàng Ngao Chí nói xong bay lên, đánh một chưởng vào Giang Biệt.
Cường đại chưởng kình phá không mà đến. Giang Biệt giật mình vội đỡ chưởng.
- Phượng hoàng cửu kích!
Chỉ thấy Giang Biệt đánh ra một chưởng ngưng tụ con phượng hoàng to lớn.
Phượng hoàng hú dài, giương cánh lao hướng Long Hoàng Ngao Chí.
Phượng hoàng giương cánh huyễn hóa ra chín cái bóng chồng.
Sóng lửa quét thiên địa.
Thái thượng trưởng lão Long tộc Ngao Vô Cực và các con rồng thấy vậy cũng ra tay, vọt hướng thái thượng trưởng lão, nguyên lão của Võ Thần Điện.
Những thái thượng trưởng lão, nguyên lão của Võ Thần Điện chỉ đành nghênh chiến.
Võ Thần Điện có ba vị thần cấp cường giả là Trác Thường, Bích Dao, chưởng giáo đương nhiệm Giang Biệt, còn lại đều là thánh cấp và đế cấp.
Mặc dù lần này Võ Thần Điện có mười sáu người đến, nhân số gấp hai Long tộc nhưng thực lực tổng thể thì cách biệt rất xa với Long tộc.
Lần này Long tộc đến toàn là thánh cấp cường giả.
Hơn nữa thân thể phòng ngự, công kích của Long tộc mạnh hơn cường giả cùng cấp rất nhiều.
Vì vậy rất nhanh Long tộc chiếm ưu thế.
Long Hoàng Ngao Chí đối chiến với chưởng giáo Võ Thần Điện Giang Biệt, lực lượng tương đương, phút chốc không thể chia ra thắng bại. Thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực và năm vị thánh cấp Cổ Hải, Thiết Dương giao đấu lại vững vàng chiếm ưu thế, buộc năm người Thiết Dương, Cổ Hải liên tục thụt lùi, khổ sở chống đỡ.
Đây chính là chênh lệch giữa thần cấp và thánh cấp.
Nếu không phải năm người Thiết Dương, Cổ Hải bày trận pháp thì e rằng đã sớm thất bại.
Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu lùi ra xa.
- Đại ca, ngươi xem kìa!
Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ một hướng. Lôi Hạo Hiên được đệ tử Võ Thần Điện cứu về biểu tình kinh sợ núp phía xa, nhìn đám Long Hoàng Ngao Chí kịch chiến cùng Giang Biệt tựa con thỏ bị hù dọa.
Hôm nay đối với Lôi Hạo Hiên là ngày bất hạnh nhất đời gã.
Lôi Hạo Hiên là thiên tài có thiên phú mạnh nhất của Võ Thần Điện từ trước đến nay, lòng tự tin chịu đả kích nghiêm trọng, thậm chí là hủy diệt.
Quang hoàn trên đầu Lôi Hạo Hiên sẽ bởi vì chuyện hôm nay mà biến tối đi.
Từ nay về sau Lôi Hạo Hiên sẽ trở thành trò cười.
Lôi Hạo Hiên dường như cảm ứng được ánh mắt của Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu, ngoái lại nhìn, nhưng lần này trong thù hận, sát ý của gã tràn ngập kinh khủng.
Sát ý trong mắt Lôi Hạo Hiên vẫn đậm đặc, hoặc nên nói là càng đậm hơn, nhưng khi gã nghĩ tới lại lần nữa ra tay với Long Kình Thiên thì sẽ đánh chết hắn, bỗng nhiên khựng lại, biểu tình do dự, mang theo nỗi khiếp sợ.
Long Kình Thiên cười lạnh.
Long Kình Thiên nhìn một hướng khác, chỉ thấy Mộ Dung Thiến và đệ tử Võ Thần Điện khác lùi ra hướng xa, biểu tình kinh hoàng, bất an nhìn tình hình kịch chiến.
Chuyện hôm nay là kích thích quá lớn với Mộ Dung Thiến.
Không chỉ là Mộ Dung Thiến, còn có đệ tử Võ Thần Điện, năm phái khác.
Trên đại lục Thiên Lam bình thường lấy Võ Thần Điện độc tôn, nhưng lúc này họ mới phát hiện Long tộc luôn không ra khỏi Long Viêm cốc mạnh hơn trong tưởng tượng của họ.
Đương nhiên đây cũng là bởi vì Long tộc có thêm Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, nếu không thì không biết tình hình ra sao.
Một mình Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch kiềm chế hai cường giả Trác Thường, Bích Dao.
- Phụt.
- Các ngươi đến rồi, đứng lên hết đi.
- Tuân lệnh, chủ nhân!
Đám rồng Ngao Chí cung kính đáp, đứng dậy.
Đám Giang Biệt nhìn các cường giả Long tộc đứng dậy mới chậm rãi có phản ứng.
Điều họ trông thấy không phải là ảo cảnh.
Giang Biệt đương nhiên nhận ra Long Hoàng đương nhiên Ngao Chí, thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực của Long tộc. Mặc dù biết mọi thứ không phải là ảo giác nhưng tình hình trước mắt khiến Giang Biệt khó tin, không thể chấp nhận.
Giang Biệt nhìn Long Kình Thiên, khó nén nỗi lòng kinh hoàng.
Cùng lúc đó, Giang Biệt nhớ tới lời Lôi Hạo Hiên từng nói, Long Kình Thiên là gian tế Long tộc phái đến tiềm ẩn trong Võ Thần Điện.
Một người được các cường giả Long tộc gọi là chủ nhân mà là gian tế của Long tộc sao?
Thuộc hạ phái chủ nhân làm gian tế?
Giang Biệt nhìn Lôi Hạo Hiên nằm té ở phía xa, nhíu mày.
Lúc này dù là ai cũng nhìn ra được lời Lôi Hạo Hiên nói là giả tạo.
Bỗng trên bầu trời truyền đến tiếng nổ điếc tai.
Mọi người nhìn sang, thấy Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Trác Thường, Bích Dao, ba người chiến đấu đã đến điểm quan trọng.
Khiến rất nhiều cường giả như Giang Biệt Võ Thần Điện giật mình là thực lực của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch. Bọn họ nhìn ra được hai người Trác Thường, Bích Dao liên hợp nhưng ở trước mặt Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch không cách nào chiếm ưu thế.
Thời gian trôi qua, dường như họ bị đè ép.
- Từ khi nào Long tộc xuất hiện cường giả như vậy?
Đám Giang Biệt giật mình, lòng nổi lên nghi ngờ.
Long Hoàng Ngao Chí nhìn tình hình chiến đấu, nói:
- Xem ra lão tổ sắp thắng.
Đám rồng Ngao Vô Cực lộ nụ cười.
- Lão tổ?
Giang Biệt nghe lời Long Hoàng Ngao Chí nói thì lòng run lên, vị cường giả Long tộc trước mắt này, Ngao Chí gọi người đó là lão tổ?
Giang Biệt lòng dậy sóng:
- Thế, thế đó là Long Hoàng nào?
Lấy thân phận Long Hoàng của Ngao Chí, chỉ có Long Hoàng trước kia của Long tộc mới được gã gọi là lão tổ.
Long tộc nhưng lại còn tồn tại một vị cường giả Long Hoàng, điều này đối với Võ Thần Điện, thậm chí là toàn đại lục Thiên Lam một việc cực kỳ quan trọng.
Cường giả Võ Thần Điện khác có suy nghĩ giống như Giang Biệt, ai nấy biểu tình giật mình.
Đặc biệt là Thiết Dương, Cổ Hải, biểu tình cực kỳ khó xem.
Mắt hai người chớp lóe, không biết đang nghĩ cái gì.
Long Hoàng Ngao Chí thu lại tầm mắt, hỏi Long Kình Thiên:
- Chủ nhân, mấy người Võ Thần Điện này là...
Ánh mắt Long Kình Thiên lướt qua đám Giang Biệt, khi nhìn tới Cổ Hải, Thiết Dương thì cười lạnh, cuối cùng dừng lại ở trên người Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên đã được đệ tử Võ Thần Điện cứu lên, lại mặc đồ.
Khi trái tim đám Giang Biệt thít chặt thì Long Kình Thiên chậm rãi nói:
- Giết!
Giết!
Sát ý kinh người bỗng bùng nổ.
Đám Long Hoàng Ngao Chí ngây ra, sau đó vâng dạ, khí thế bùng phát, long uy chấn trời.
Một trưởng lão của Long tộc cười to nói:
- Tốt, bà nội nó, ta sớm gai mắt mấy tên Võ Thần Điện, hôm nay cứ giết cho đã!
Lại một trưởng lão của Long tộc khác nói:
- Đúng vậy giết cho đã ghiền, Võ Thần Điện bình thường luôn cho rằng mình đệ nhất, hôm nay ta muốn thấy những tên Võ Thần Điện này rốt cuộc có mấy cái trứng!
Đám Giang Biệt biểu tình khó xem.
Nhưng khi đám Ngao Chí định ra tay thì Giang Biệt cản lại, mở miệng nói:
- Long Hoàng Ngao Chí, căn cứ theo ước định giữa Long tộc và nhân tộc thì Long tộc các ngươi không thể rầm rộ rời khỏi Long Viêm cốc. Hiện tại các ngươi không chỉ rời khỏi Long Viêm cốc lại còn đối địch với Võ Thần Điện chúng ta, chẳng lẽ không sợ bị các đại thế lực đại lục Thiên Lam giết chết Long tộc các ngươi sao?
Long Hoàng Ngao Chí cười lạnh nói:
- Chó má, Giang Biệt, các ngươi đừng ở đây hù dọa ta. Đây là chuyện giữa Long tộc và Võ Thần Điện các ngươi!
Long Hoàng Ngao Chí quát:
- Đừng nói nhảm, giết!
Long Hoàng Ngao Chí nói xong bay lên, đánh một chưởng vào Giang Biệt.
Cường đại chưởng kình phá không mà đến. Giang Biệt giật mình vội đỡ chưởng.
- Phượng hoàng cửu kích!
Chỉ thấy Giang Biệt đánh ra một chưởng ngưng tụ con phượng hoàng to lớn.
Phượng hoàng hú dài, giương cánh lao hướng Long Hoàng Ngao Chí.
Phượng hoàng giương cánh huyễn hóa ra chín cái bóng chồng.
Sóng lửa quét thiên địa.
Thái thượng trưởng lão Long tộc Ngao Vô Cực và các con rồng thấy vậy cũng ra tay, vọt hướng thái thượng trưởng lão, nguyên lão của Võ Thần Điện.
Những thái thượng trưởng lão, nguyên lão của Võ Thần Điện chỉ đành nghênh chiến.
Võ Thần Điện có ba vị thần cấp cường giả là Trác Thường, Bích Dao, chưởng giáo đương nhiệm Giang Biệt, còn lại đều là thánh cấp và đế cấp.
Mặc dù lần này Võ Thần Điện có mười sáu người đến, nhân số gấp hai Long tộc nhưng thực lực tổng thể thì cách biệt rất xa với Long tộc.
Lần này Long tộc đến toàn là thánh cấp cường giả.
Hơn nữa thân thể phòng ngự, công kích của Long tộc mạnh hơn cường giả cùng cấp rất nhiều.
Vì vậy rất nhanh Long tộc chiếm ưu thế.
Long Hoàng Ngao Chí đối chiến với chưởng giáo Võ Thần Điện Giang Biệt, lực lượng tương đương, phút chốc không thể chia ra thắng bại. Thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực và năm vị thánh cấp Cổ Hải, Thiết Dương giao đấu lại vững vàng chiếm ưu thế, buộc năm người Thiết Dương, Cổ Hải liên tục thụt lùi, khổ sở chống đỡ.
Đây chính là chênh lệch giữa thần cấp và thánh cấp.
Nếu không phải năm người Thiết Dương, Cổ Hải bày trận pháp thì e rằng đã sớm thất bại.
Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu lùi ra xa.
- Đại ca, ngươi xem kìa!
Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ một hướng. Lôi Hạo Hiên được đệ tử Võ Thần Điện cứu về biểu tình kinh sợ núp phía xa, nhìn đám Long Hoàng Ngao Chí kịch chiến cùng Giang Biệt tựa con thỏ bị hù dọa.
Hôm nay đối với Lôi Hạo Hiên là ngày bất hạnh nhất đời gã.
Lôi Hạo Hiên là thiên tài có thiên phú mạnh nhất của Võ Thần Điện từ trước đến nay, lòng tự tin chịu đả kích nghiêm trọng, thậm chí là hủy diệt.
Quang hoàn trên đầu Lôi Hạo Hiên sẽ bởi vì chuyện hôm nay mà biến tối đi.
Từ nay về sau Lôi Hạo Hiên sẽ trở thành trò cười.
Lôi Hạo Hiên dường như cảm ứng được ánh mắt của Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu, ngoái lại nhìn, nhưng lần này trong thù hận, sát ý của gã tràn ngập kinh khủng.
Sát ý trong mắt Lôi Hạo Hiên vẫn đậm đặc, hoặc nên nói là càng đậm hơn, nhưng khi gã nghĩ tới lại lần nữa ra tay với Long Kình Thiên thì sẽ đánh chết hắn, bỗng nhiên khựng lại, biểu tình do dự, mang theo nỗi khiếp sợ.
Long Kình Thiên cười lạnh.
Long Kình Thiên nhìn một hướng khác, chỉ thấy Mộ Dung Thiến và đệ tử Võ Thần Điện khác lùi ra hướng xa, biểu tình kinh hoàng, bất an nhìn tình hình kịch chiến.
Chuyện hôm nay là kích thích quá lớn với Mộ Dung Thiến.
Không chỉ là Mộ Dung Thiến, còn có đệ tử Võ Thần Điện, năm phái khác.
Trên đại lục Thiên Lam bình thường lấy Võ Thần Điện độc tôn, nhưng lúc này họ mới phát hiện Long tộc luôn không ra khỏi Long Viêm cốc mạnh hơn trong tưởng tượng của họ.
Đương nhiên đây cũng là bởi vì Long tộc có thêm Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, nếu không thì không biết tình hình ra sao.
Một mình Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch kiềm chế hai cường giả Trác Thường, Bích Dao.
- Phụt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.