Chương 446: Giết hết cho rồi
Thần Kiếm
15/06/2014
Nghe Phương Tuyết nói không có chuyện gì, tên đệ tử mũi ưng của nhà họ Phương mới thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù Phương Tuyết không phải Kim Tiên nhưng cô lại có địa vị đặc thù trong nhà họ Phương. Nếu cô xảy ra chuyện gì thì khi bọn họ trở về cũng sẽ bị nhà họ Phương phạt nặng.
- Nhị tỷ, bọn họ là ai?
Tên thanh niên mũi ưng quay đầu nhìn, một ngón tay chỉ vào năm người Long Kình Thiên, cuối cùng nhìn về phía Hứa Quân Vũ và Mộ Dung Thiến không chớp mắt.
Phương Tuyết do dự một chút rồi nói với tên đệ tử họ Phương mũi ưng rằng năm người Long Kình Thiên đã cứu mình thoát khỏi người của Thiên Sư Môn.
- Đa tạ các vị đã cứu nhị muội của ta.
Lúc này, một thanh niên da vàng tiến lên nói với Hứa Vũ Quân và Mộ Dung Thiến.
- Không cần.
Hứa Vũ Quân lạnh nhạt nói, sau đó liền muốn cùng mấy người Long Kình Thiên rời đi.
- Chờ đã!
Tên thanh niên mũi ưng đột nhiên mở miệng nói. Đệ tử Phương gia thấy thế liền tản ra, ngăn lại đường đi của năm người Long Kình Thiên.
Tử Thiên Long Hoàng lạnh lùng nói:
- Các hạ có ý gì?
Tên mũi ưng cười lạnh nói:
- Không có ý gì. Các người nói các người đã cứu Nhị tỷ của ta thoát khỏi hai trăm tên Thiên Tiên của Thiên Sư Môn phải không? Các người nghĩ rằng chúng ta sẽ tin lời nói dối này hả?
Cửu Vĩ Thiên Miêu liền tức giận, nói:
- Đầu ngươi bị yêu thú đá hay có vấn đề hả? Chúng ta lại không cần ngươi tin.
Nói xong hắn liền quét mắt nhìn hơn hai trăm tên đệ tử Phương gia, cười lạnh, nói:
- Sao vậy? Các ngươi muốn giữ chân chúng ta à?
Tên mũi ưng nghe Cửu Vĩ Thiên Miêu nói đầu mình bị yêu thú đá, mặt liền trở nên khó coi, đang định ra lệnh cho đệ tử Phương gia bắt mấy người Long Kình Thiên lại thì tên da vàng mở miệng:
- Tứ đệ, chờ đã!
Nói xong, hắn liền ôm quyền nói với hai người Hứa Vũ Quân và Mộ Dung Thiến:
- Hai vị, thật xin lỗi, tứ đệ của ta hơi xúc động nhưng không có ác ý. Còn chưa hỏi tên của hai cô nương là gì? Thuộc môn phái nào của Xích Sơn? Sau này còn tiện để chúng tôi tới cảm ơn!
Từ sau khi đệ tử của Phương gia đến, kể cả tên mũi ưng hay tên da vàng đều không để ý đến Long Kình Thiên. Bán Tiên Long Kình Thiên bị bọn họ trực tiếp bỏ qua.
Tên thanh niên da màu vàng vừa nói xong, Long Kình Thiên liền nói với bốn người Hứa Vũ Quân:
- Chúng ta đi.
Nói xong. Hắn liền quay người rời đi. Bốn người Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến đều theo sau Long Kình Thiên rời đi.
Các đệ tử Phương gia đều ngẩn ra.
Tên thanh niên mũi ưng cùng tên da vàng đều không ngờ người làm chủ trong năm người không phải bốn vị Thiên Tiên thất trọng đỉnh phong Hứa Vũ Quân mà lại là người trẻ tuổi thoạt nhìn chỉ là Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong này.
Sau khi ngẩn ra, tên mũi ưng phản ứng lại, tức giận, lao lên tung một chưởng về phía sau lưng Long Kình Thiên:
- Ai cho các người đi? Cút trở lại cho ta.
Đúng lúc tên mũi ưng chụp một chưởng đến sau lưng Long Kình Thiên, Long Kình Thiên đột nhiên quay đầu lại, hàn quang loé lên trong mắt, như ngàn vạn mũi kiếm đâm vào sâu trong nội tâm tên mũi ưng. Lúc này, Long Kình Thiên vỗ tay phải, tên mũi ưng liền như diều đứt dây bay ngược về sau.
- Cút!
Long Kình Thiên hừ lạnh.
Lập tức, đệ tử Phương gia ở bốn phía liền cảm thấy Linh Hồn Chi Hải chấn động mạnh không ngừng, ai cũng kinh hãi lui về sau một bước.
Long Kình Thiên không tiếp tục để ý đến đệ tử Phương gia, dẫn theo bốn người Hứa Vũ Quân rời đi. Lần này, không có đệ tử nào của Phương gia dám ngăn cản Long Kình Thiên, kể cả tên thanh niên da vàng hay Phương Tuyết mãi mới phản ứng lại.
- Tứ đệ!
Thanh niên da vàng Phương Hoà bước nhanh tới chỗ tên mũi ưng Phương Thanh đỡ hắn dậy. Tên Phương Thanh kia mặt trắng bệch, cả người là máu, dù không chết nhưng trọng thương như vậy cũng phải mấy năm mới khôi phục được.
Phương Tuyết thấy vết thương của Phương Thanh liền sợ hãi. Lúc này cô mới biết, hoá ra lúc trước khi mình vừa tỉnh dậy ra tay với Long Kình Thiên thì hắn đã nhẹ tay với mình mà không dốc toàn lực nên mình mới chỉ bị đẩy lui.
Làm sao cô biết, Long Kình Thiên cũng đã nhẹ tay với Phương Thanh rồi, nếu không Phương Thanh đâu còn mạng nữa.
- Cái người thanh niên da đen kia là ai vậy? Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong mà lại có thể dùng một chưởng khiến Phương Thanh thương thành như vậy?
Lúc này một tên đệ tử Phương gia không nhịn được sợ hãi nói.
Phương Thanh là Thiên Tiên hậu kỳ đỉnh phong cơ mà.
Trong Tiên Giới, Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong so với Thiên Tiên chỉ như một mảnh nhỏ, một ngón tay cũng có thể dễ dàng bóp chết, nhưng bây giờ thì ngược lại.
Đây là yêu nghiệt loại nào!
Ít nhất trong mấy trăm vạn dặm Xích Sơn của bọn họ, trong số đông các môn phái tiên gia cũng chưa từng nghe đến tên đệ tử yêu nghiệt như thế.
- Chắc mấy người này không phải đệ tử của môn phái ở Xích Sơn.
Phương Hoà trầm giọng nói.
- Chúng ta đưa tứ đệ về bẩm báo với gia chủ trước đã!
Tiếp đó, Phương Hoà cùng các đệ tử Phương gia khác liền chạy về Phương gia.
Lúc này, ở ngoài mấy vạn dặm, Cửu Vĩ Thiên Miêu nói với Long Kình Thiên:
- Lão đại, nếu là ta thì không cần nhẹ tay với bọn hắn, giết hết cho rồi!
- Đúng vậy, chủ nhân!
Tử Thiên Long Hoàng cũng phụ hoạ.
Long Kình Thiên lắc đầu, nói:
- Bây giờ thực lực của chúng ta còn yếu, không cần thiết thì không nên chọc phiền toái.
Dù sao đây cũng là Tiên Giới, không thể so với nhân gian. Một tên Đại La Kim Tiên có thể giết hết bọn họ. Mà không cần Đại La Kim Tiên, chỉ cần một tên Kim Tiên trung kỳ đỉnh phong, thì năm người bọn họ cũng không địch lại được.
Mặc dù lực lượng của Thiên Phạt cũng không thể diệt được Long Kình Thiên, nhưng ai đảm bảo sẽ không có ngoài ý muốn? Còn nữa, nếu Thiên Phạt là do thánh nhân Hỗn Nguyên bày mưu với hắn thì hắn càng phải cẩn thận.
Dù không phải thánh nhân Hỗn Nguyên, mà đối phương là Thiên Tôn, hay bất kỳ một Thiên Tôn nào của Tiên Giới dùng một ánh mắt cũng có thể giết chết Long Kình Thiên của hiện tại.
- Không biết bọn Cửu Trảo giờ như thế nào rồi?
Long Kình Thiên không khỏi nhớ tới toạ kỵ trước kia của mình.
Kim Long Cửu Trảo hình thành từ hỗn độn, là một trong những toạ kỵ trước kia của Long Kình Thiên.
Lúc Thiên Phạt đã huỷ diệt tất cả. Bây giờ, tuy Long Kình Thiên đã trở lại Tiên Giới nhưng với tình trạng trước mắt thì cũng không thể liên lạc được với đệ tử và cấp dưới trước kia.
- Kình Thiên, bây giờ chúng ta đi đâu?
Mộ Dung Thiến hỏi.
- Trước tìm một chỗ để luyện hoá tiên phù.
Long Kình Thiên nói.
Hiện tại, hắn phải nhanh chóng khôi phục thực lực.
Không bao lâu sau, năm người Long Kình Thiên đã tìm được một sơn cốc bí ẩn, sau đó bố trí trận pháp ở bốn phía rồi tiến vào Thái Hư Thần Phủ, bắt đầu tu luyện.
Long Kình Thiên nhìn đám tiên phù phát ra chùm sáng xanh ngọc, được xếp ngay ngắn trên Hỗn Độn Đại La Thiên. Chỉ thấy những tiên phù này bay hết lên, quay xung quanh bốn phía Long Kình Thiên. Khi Long Kình Thiên tu luyện công pháp, một hình ảnh Thần Thú hệ Lôi ngưng tụ trên đỉnh đầu hắn rồi phát ra khí tức để luyện hoá từng tấm tiên phù.
Vô số Thiên Tiên khí không ngừng bay ra từ những tấm tiên phù, rồi không ngừng bị Long Kình Thiên hấp thu. Mà trong những tiên khí đó còn có một loại khí màu kim tuyến. Đây chính là tiên đạo pháp tắc.
Đột phá Thiên Tiên, sau đó ngưng tụ tiên phù, hấp thu Tiên Linh Chi Khí của Tiên Giới để tu luyện, không ngừng cảm nhận và lĩnh ngộ Tiên Giới pháp tắc thì trên tiên phù sẽ ngưng tụ ra tiên đạo pháp tắc.
Tiên đạo pháp tắc càng nhiều, càng thực thể thì tiên phù càng mạnh. Mà tiên phù càng mạnh thì thực lực của một người cũng càng mạnh
Mặc dù Phương Tuyết không phải Kim Tiên nhưng cô lại có địa vị đặc thù trong nhà họ Phương. Nếu cô xảy ra chuyện gì thì khi bọn họ trở về cũng sẽ bị nhà họ Phương phạt nặng.
- Nhị tỷ, bọn họ là ai?
Tên thanh niên mũi ưng quay đầu nhìn, một ngón tay chỉ vào năm người Long Kình Thiên, cuối cùng nhìn về phía Hứa Quân Vũ và Mộ Dung Thiến không chớp mắt.
Phương Tuyết do dự một chút rồi nói với tên đệ tử họ Phương mũi ưng rằng năm người Long Kình Thiên đã cứu mình thoát khỏi người của Thiên Sư Môn.
- Đa tạ các vị đã cứu nhị muội của ta.
Lúc này, một thanh niên da vàng tiến lên nói với Hứa Vũ Quân và Mộ Dung Thiến.
- Không cần.
Hứa Vũ Quân lạnh nhạt nói, sau đó liền muốn cùng mấy người Long Kình Thiên rời đi.
- Chờ đã!
Tên thanh niên mũi ưng đột nhiên mở miệng nói. Đệ tử Phương gia thấy thế liền tản ra, ngăn lại đường đi của năm người Long Kình Thiên.
Tử Thiên Long Hoàng lạnh lùng nói:
- Các hạ có ý gì?
Tên mũi ưng cười lạnh nói:
- Không có ý gì. Các người nói các người đã cứu Nhị tỷ của ta thoát khỏi hai trăm tên Thiên Tiên của Thiên Sư Môn phải không? Các người nghĩ rằng chúng ta sẽ tin lời nói dối này hả?
Cửu Vĩ Thiên Miêu liền tức giận, nói:
- Đầu ngươi bị yêu thú đá hay có vấn đề hả? Chúng ta lại không cần ngươi tin.
Nói xong hắn liền quét mắt nhìn hơn hai trăm tên đệ tử Phương gia, cười lạnh, nói:
- Sao vậy? Các ngươi muốn giữ chân chúng ta à?
Tên mũi ưng nghe Cửu Vĩ Thiên Miêu nói đầu mình bị yêu thú đá, mặt liền trở nên khó coi, đang định ra lệnh cho đệ tử Phương gia bắt mấy người Long Kình Thiên lại thì tên da vàng mở miệng:
- Tứ đệ, chờ đã!
Nói xong, hắn liền ôm quyền nói với hai người Hứa Vũ Quân và Mộ Dung Thiến:
- Hai vị, thật xin lỗi, tứ đệ của ta hơi xúc động nhưng không có ác ý. Còn chưa hỏi tên của hai cô nương là gì? Thuộc môn phái nào của Xích Sơn? Sau này còn tiện để chúng tôi tới cảm ơn!
Từ sau khi đệ tử của Phương gia đến, kể cả tên mũi ưng hay tên da vàng đều không để ý đến Long Kình Thiên. Bán Tiên Long Kình Thiên bị bọn họ trực tiếp bỏ qua.
Tên thanh niên da màu vàng vừa nói xong, Long Kình Thiên liền nói với bốn người Hứa Vũ Quân:
- Chúng ta đi.
Nói xong. Hắn liền quay người rời đi. Bốn người Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến đều theo sau Long Kình Thiên rời đi.
Các đệ tử Phương gia đều ngẩn ra.
Tên thanh niên mũi ưng cùng tên da vàng đều không ngờ người làm chủ trong năm người không phải bốn vị Thiên Tiên thất trọng đỉnh phong Hứa Vũ Quân mà lại là người trẻ tuổi thoạt nhìn chỉ là Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong này.
Sau khi ngẩn ra, tên mũi ưng phản ứng lại, tức giận, lao lên tung một chưởng về phía sau lưng Long Kình Thiên:
- Ai cho các người đi? Cút trở lại cho ta.
Đúng lúc tên mũi ưng chụp một chưởng đến sau lưng Long Kình Thiên, Long Kình Thiên đột nhiên quay đầu lại, hàn quang loé lên trong mắt, như ngàn vạn mũi kiếm đâm vào sâu trong nội tâm tên mũi ưng. Lúc này, Long Kình Thiên vỗ tay phải, tên mũi ưng liền như diều đứt dây bay ngược về sau.
- Cút!
Long Kình Thiên hừ lạnh.
Lập tức, đệ tử Phương gia ở bốn phía liền cảm thấy Linh Hồn Chi Hải chấn động mạnh không ngừng, ai cũng kinh hãi lui về sau một bước.
Long Kình Thiên không tiếp tục để ý đến đệ tử Phương gia, dẫn theo bốn người Hứa Vũ Quân rời đi. Lần này, không có đệ tử nào của Phương gia dám ngăn cản Long Kình Thiên, kể cả tên thanh niên da vàng hay Phương Tuyết mãi mới phản ứng lại.
- Tứ đệ!
Thanh niên da vàng Phương Hoà bước nhanh tới chỗ tên mũi ưng Phương Thanh đỡ hắn dậy. Tên Phương Thanh kia mặt trắng bệch, cả người là máu, dù không chết nhưng trọng thương như vậy cũng phải mấy năm mới khôi phục được.
Phương Tuyết thấy vết thương của Phương Thanh liền sợ hãi. Lúc này cô mới biết, hoá ra lúc trước khi mình vừa tỉnh dậy ra tay với Long Kình Thiên thì hắn đã nhẹ tay với mình mà không dốc toàn lực nên mình mới chỉ bị đẩy lui.
Làm sao cô biết, Long Kình Thiên cũng đã nhẹ tay với Phương Thanh rồi, nếu không Phương Thanh đâu còn mạng nữa.
- Cái người thanh niên da đen kia là ai vậy? Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong mà lại có thể dùng một chưởng khiến Phương Thanh thương thành như vậy?
Lúc này một tên đệ tử Phương gia không nhịn được sợ hãi nói.
Phương Thanh là Thiên Tiên hậu kỳ đỉnh phong cơ mà.
Trong Tiên Giới, Bán Tiên hậu kỳ đỉnh phong so với Thiên Tiên chỉ như một mảnh nhỏ, một ngón tay cũng có thể dễ dàng bóp chết, nhưng bây giờ thì ngược lại.
Đây là yêu nghiệt loại nào!
Ít nhất trong mấy trăm vạn dặm Xích Sơn của bọn họ, trong số đông các môn phái tiên gia cũng chưa từng nghe đến tên đệ tử yêu nghiệt như thế.
- Chắc mấy người này không phải đệ tử của môn phái ở Xích Sơn.
Phương Hoà trầm giọng nói.
- Chúng ta đưa tứ đệ về bẩm báo với gia chủ trước đã!
Tiếp đó, Phương Hoà cùng các đệ tử Phương gia khác liền chạy về Phương gia.
Lúc này, ở ngoài mấy vạn dặm, Cửu Vĩ Thiên Miêu nói với Long Kình Thiên:
- Lão đại, nếu là ta thì không cần nhẹ tay với bọn hắn, giết hết cho rồi!
- Đúng vậy, chủ nhân!
Tử Thiên Long Hoàng cũng phụ hoạ.
Long Kình Thiên lắc đầu, nói:
- Bây giờ thực lực của chúng ta còn yếu, không cần thiết thì không nên chọc phiền toái.
Dù sao đây cũng là Tiên Giới, không thể so với nhân gian. Một tên Đại La Kim Tiên có thể giết hết bọn họ. Mà không cần Đại La Kim Tiên, chỉ cần một tên Kim Tiên trung kỳ đỉnh phong, thì năm người bọn họ cũng không địch lại được.
Mặc dù lực lượng của Thiên Phạt cũng không thể diệt được Long Kình Thiên, nhưng ai đảm bảo sẽ không có ngoài ý muốn? Còn nữa, nếu Thiên Phạt là do thánh nhân Hỗn Nguyên bày mưu với hắn thì hắn càng phải cẩn thận.
Dù không phải thánh nhân Hỗn Nguyên, mà đối phương là Thiên Tôn, hay bất kỳ một Thiên Tôn nào của Tiên Giới dùng một ánh mắt cũng có thể giết chết Long Kình Thiên của hiện tại.
- Không biết bọn Cửu Trảo giờ như thế nào rồi?
Long Kình Thiên không khỏi nhớ tới toạ kỵ trước kia của mình.
Kim Long Cửu Trảo hình thành từ hỗn độn, là một trong những toạ kỵ trước kia của Long Kình Thiên.
Lúc Thiên Phạt đã huỷ diệt tất cả. Bây giờ, tuy Long Kình Thiên đã trở lại Tiên Giới nhưng với tình trạng trước mắt thì cũng không thể liên lạc được với đệ tử và cấp dưới trước kia.
- Kình Thiên, bây giờ chúng ta đi đâu?
Mộ Dung Thiến hỏi.
- Trước tìm một chỗ để luyện hoá tiên phù.
Long Kình Thiên nói.
Hiện tại, hắn phải nhanh chóng khôi phục thực lực.
Không bao lâu sau, năm người Long Kình Thiên đã tìm được một sơn cốc bí ẩn, sau đó bố trí trận pháp ở bốn phía rồi tiến vào Thái Hư Thần Phủ, bắt đầu tu luyện.
Long Kình Thiên nhìn đám tiên phù phát ra chùm sáng xanh ngọc, được xếp ngay ngắn trên Hỗn Độn Đại La Thiên. Chỉ thấy những tiên phù này bay hết lên, quay xung quanh bốn phía Long Kình Thiên. Khi Long Kình Thiên tu luyện công pháp, một hình ảnh Thần Thú hệ Lôi ngưng tụ trên đỉnh đầu hắn rồi phát ra khí tức để luyện hoá từng tấm tiên phù.
Vô số Thiên Tiên khí không ngừng bay ra từ những tấm tiên phù, rồi không ngừng bị Long Kình Thiên hấp thu. Mà trong những tiên khí đó còn có một loại khí màu kim tuyến. Đây chính là tiên đạo pháp tắc.
Đột phá Thiên Tiên, sau đó ngưng tụ tiên phù, hấp thu Tiên Linh Chi Khí của Tiên Giới để tu luyện, không ngừng cảm nhận và lĩnh ngộ Tiên Giới pháp tắc thì trên tiên phù sẽ ngưng tụ ra tiên đạo pháp tắc.
Tiên đạo pháp tắc càng nhiều, càng thực thể thì tiên phù càng mạnh. Mà tiên phù càng mạnh thì thực lực của một người cũng càng mạnh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.