Chương 226: Hắc sư thần giới
Thần Kiếm
12/03/2014
- Cái gì?
Hai người Hứa Tam, Thang Tất nghe thế sắc mặt đầy chấn kinh.
Huyết Ma Tông và U Linh Tông đã đầu hàng hết rồi?
Thực lực của Huyết Ma Tông và U Linh Tông tuy xếp cuối trong Thập tông nhưng cả hai hợp lại thì chắc chắn có thể xếp trong ba hạng đầu, thực lực như vậy dù là tông chủ Yêu Thương của Yêu Vương Tông cũng phải coi trọng.
Hơn nữa, đằng sau hai tông này còn có…
Hai người nhìn Long Kình Thiên, cả Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phụng và hai mươi ba con yêu thú khôi lỗi Thánh Cấp hậu kỳ đỉnh phong ở phía sau.
Thực lực như vậy không còn kém Yêu Vương Tông rồi.
Sau sự chấn kinh hai người cũng cảm thấy cân bằng không ít.
Dù sao thì đến Huyết Vô Nhai của Huyết Ma Tông cũng đi theo Long Kình Thiên, họ đầu hàng cũng không mất mặt lắm.
Lúc này, Long Kình Thiên nhìn xung quanh, hai tay vung lên, vô số chân hoả xuất hiện thiêu cháy toàn bộ thi thể của chúng đệ tử Yêu Vương Tông và Vạn Thông thương hội. Nhưng hắn để lại thi thể của hai Thần Cấp cường giả và cất vào Trấn Thiên Tháp.
- Được rồi, các ngươi nói về bảo tàng Hắc Đế xem.
Long Kình Thiên nói với hai người kia.
Hai người nghe Long Kình Thiên hỏi thì vội tiến lại trả lời.
- Ồ, bảo tàng Hắc Đế ở bên dưới phế tích?
Long Kình Thiên nghe xong thì chỉ xuống lòng đất.
- Đúng vậy chủ nhân.
Hứa Tam tiến lên cung kính đưa tấm bảo đồ ra.
- Căn cứ bản đồ thì bảo tàng chắc ở dưới chỗ này.
Long Kình Thiên nhìn bảo đồ, nhìn xung quanh gật đầu rồi bảo mọi người lùi sang một bên, bảo Tử Thiên Long Hoàng phá vỡ mặt đất.
Tử Thiên Long Hoàng tung một chưởng, mặt đất rung chuyển rồi tách ra một cái hố nhỏ. Tử Thiên Long Hoàng thấy vậy , lại vận yêu nguyên lực đánh một chưởng khác.
Sau một tiếng nổ lớn, mặt đất hoàn toàn sụp xuống, một cái hắc động lớn xuất hiện, cách mặt đất khoảng mười mét.
- Chúng ta xuống dưới xem.
Long Kình Thiên nói rồi phi thân xuống, mấy người Tử Thiên Long Hoàng theo sau.
Long Kình Thiên men theo thông đạo phi hành, địa đạo rộng đến hơn chục mét, mặt đất khô ráo, khí lưu thông suốt, chứ không ẩm ướt, bí bách như tưởng tượng.
Tất cả phi hành được mấy nghìn mét thì phía trước xuất hiện 1 cánh cửa lớn.
Không biết cánh cửa này dày bao nhiêu. Long Kình Thiên nhận rra nó được đúc từ loại tinh thiết rất cứng, hơn nữa bên trên có cấm chế, ở giữa là hai lỗ khoá.
- Chủ nhân, đây…
Nhìn cánh cửa lớn, hai người Hứa Tam và Thang Tất không khỏi bất ngờ, vẻ mặt đầy khó xử. Tuy họ có bảo tàng đồ nhưng lại không có chìa khoá.
- Ta biết rồi.
Long Kình Thiên thấy thần sắc hai người thì hiểu.
Hứa Tam và Thang Tất thất Long Kình Thiên không trách tội mới thở phào.
- Lão đại, thế chúng ta đánh vỡ nó?
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.
Long Kình Thiên lắc đầu:
- Trên này có cấm chế, phá cấm chế thì dễ nhưng dù phá được cấm chế thì Cổ Thần cường giả cũng khó phá vỡ. Hơn nữa nếu cưỡng ép quá chỉ e phá hoại bảo tàng bên trong.
- Vậy chúng ta?
Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi.
- Không vội.
Long Kình Thiên nói rồi lấy Trấn Thiên Tháp ra.
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng thấy Trấn Thiên Tháp thì mắt sáng lên.
Hai người Hứa Tam và Thang Tất ánh mắt nghi hoặc.
Long Kình Thiên chỉ Trấn Thiên Tháp, tháp toả ánh sáng bao trùm lấy mọi người, Hứa Tam và Thang Tất chưa kịp phản ứng thì đã thấy mình ở trong một quảng trường rộng lớn.
- Đây là??
Hai người nhìn xung quanh, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
- Đây là không gian trong Trấn Thiên Tháp.
Cửu Vĩ Thiên Miêu trả lời.
- Cái gì? Chúng ta đang ở trong không gian của bảo tháp?
Hai người thất thanh kêu lên.
- Trấn Thiên Tháp này là do chủ nhân luyện chế ra.
Lục Dực Tử Phụng nói.
- Chủ…chủ nhân luyện chế?
Hai người lắp bắp, nhìn Long Kình Thiên với vẻ mặt khó tin.
- Lần đầu tiên vào không gian Trấn Thiên Tháp ta cũng như ngươi, nhưng theo chủ nhân lâu rồi thì các ngươi sẽ quen thôi.
Lục Dực Tử Phụng ánh mắt rực cháy nhìn bóng Long Kình Thiên.
- Được rồi, giờ chúng ta vào bảo tàng.
Lúc này, Long Kình Thiên nói, rồi hắn vung tay, khai khởi trận pháp cấm chế của Trấn Thiên Tháp. Trấn Thiên Tháp thu nhỏ thành hạt cát chui xuống mặt đất, một lát sau thì Long Kình Thiên và mọi người ra khỏi tháp.
Tất cả phát hiện đã ở trong bảo tàng rồi.
Bên trong bảo tàng thật ra là một bảo điện khổng lồ, tất cả nhìn thì thấy trên bảo điện chất đầy các loại linh dược, tinh thiết, khoáng thạch.
Long Kình Thiên phát hiện, vì cấm chế trong đại điện mà dù qua mấy chục vạn năm nhưng những loại linh dược này không hề mất đi, trong đó còn có không ít loại linh dược mà Long Kình Thiên thiếu để luyện chế tiên đan.
- Huyết Nguyệt Tinh!
Long Kình Thiên phát hiện trong đống linh dược có một chồng nhỏ phát sáng đỏ, những viên tinh thể đỏ tựa bảo thạch, chúng có hình bán nguyệt, chính là Huyết Nguyệt Tinh mà lần này họ đến Hắc Sa Mạc để tìm.
Trong lòng Long Kình Thiên mừng rỡ, không ngờ trong bảo tàng Hắc Đế lại có Huyết Nguyệt Tinh.
Rồi hắn thu hết linh dược, tinh thiết, khoách thạch ở đây vào Trấn Thiên Tháp.
Nhưng ngoài những thứ này ra thì bảo điện không còn thứ gì nữa.
- Năm đó Hắc Đế rất thích thu thập bảo bối, chắc không chỉ có những thứ này.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
Tử Thiên Long Hoàng biết rất rõ sở thích thu thập bảo bối của Hắc Đế.
Long Kình Thiên dùng thần thức cảm ứng được trên bảo toạ có dao động, tuy rất yếu nhưng không thể thoát được sự cảm ứng của hắn.
Long Kình Thiên đến phía trước bảo toạ, nheo mắt nhìn bảo toạ, hai tay kết phù ấn, đập xuống, chỉ thấy bảo toạ phát sáng, một cái nhẫn không gian lơ lửng phía trên bảo toạ.
Cái nhẫn này rất kỳ lạ, toàn thân màu đen, lấp lánh bạch quang, bề mặt khắc một cái đầu sư tử lớn.
- Hắc Sư Thần Giới?
Thấy cái nhẫn này, Tử Thiên Long Hoàng kinh ngạc.
- Chủ nhân, Hắc Sư Thần Giới này năm xưa được Hắc Đế đeo, hắn có được từ khi đi tìm bảo ở tinh vực. Nó rất nổi tiếng thời Thượng Cổ, trên đó có trọng lực cấm chế và công kích cấm chế. Hắc Đế tuy là Cổ Thần sơ kỳ nhưng có Hắc Sư Thần Giới thực lực không hề thua kém Cổ Thần trung kỳ cường giả!
Hai người Hứa Tam, Thang Tất nghe thế sắc mặt đầy chấn kinh.
Huyết Ma Tông và U Linh Tông đã đầu hàng hết rồi?
Thực lực của Huyết Ma Tông và U Linh Tông tuy xếp cuối trong Thập tông nhưng cả hai hợp lại thì chắc chắn có thể xếp trong ba hạng đầu, thực lực như vậy dù là tông chủ Yêu Thương của Yêu Vương Tông cũng phải coi trọng.
Hơn nữa, đằng sau hai tông này còn có…
Hai người nhìn Long Kình Thiên, cả Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phụng và hai mươi ba con yêu thú khôi lỗi Thánh Cấp hậu kỳ đỉnh phong ở phía sau.
Thực lực như vậy không còn kém Yêu Vương Tông rồi.
Sau sự chấn kinh hai người cũng cảm thấy cân bằng không ít.
Dù sao thì đến Huyết Vô Nhai của Huyết Ma Tông cũng đi theo Long Kình Thiên, họ đầu hàng cũng không mất mặt lắm.
Lúc này, Long Kình Thiên nhìn xung quanh, hai tay vung lên, vô số chân hoả xuất hiện thiêu cháy toàn bộ thi thể của chúng đệ tử Yêu Vương Tông và Vạn Thông thương hội. Nhưng hắn để lại thi thể của hai Thần Cấp cường giả và cất vào Trấn Thiên Tháp.
- Được rồi, các ngươi nói về bảo tàng Hắc Đế xem.
Long Kình Thiên nói với hai người kia.
Hai người nghe Long Kình Thiên hỏi thì vội tiến lại trả lời.
- Ồ, bảo tàng Hắc Đế ở bên dưới phế tích?
Long Kình Thiên nghe xong thì chỉ xuống lòng đất.
- Đúng vậy chủ nhân.
Hứa Tam tiến lên cung kính đưa tấm bảo đồ ra.
- Căn cứ bản đồ thì bảo tàng chắc ở dưới chỗ này.
Long Kình Thiên nhìn bảo đồ, nhìn xung quanh gật đầu rồi bảo mọi người lùi sang một bên, bảo Tử Thiên Long Hoàng phá vỡ mặt đất.
Tử Thiên Long Hoàng tung một chưởng, mặt đất rung chuyển rồi tách ra một cái hố nhỏ. Tử Thiên Long Hoàng thấy vậy , lại vận yêu nguyên lực đánh một chưởng khác.
Sau một tiếng nổ lớn, mặt đất hoàn toàn sụp xuống, một cái hắc động lớn xuất hiện, cách mặt đất khoảng mười mét.
- Chúng ta xuống dưới xem.
Long Kình Thiên nói rồi phi thân xuống, mấy người Tử Thiên Long Hoàng theo sau.
Long Kình Thiên men theo thông đạo phi hành, địa đạo rộng đến hơn chục mét, mặt đất khô ráo, khí lưu thông suốt, chứ không ẩm ướt, bí bách như tưởng tượng.
Tất cả phi hành được mấy nghìn mét thì phía trước xuất hiện 1 cánh cửa lớn.
Không biết cánh cửa này dày bao nhiêu. Long Kình Thiên nhận rra nó được đúc từ loại tinh thiết rất cứng, hơn nữa bên trên có cấm chế, ở giữa là hai lỗ khoá.
- Chủ nhân, đây…
Nhìn cánh cửa lớn, hai người Hứa Tam và Thang Tất không khỏi bất ngờ, vẻ mặt đầy khó xử. Tuy họ có bảo tàng đồ nhưng lại không có chìa khoá.
- Ta biết rồi.
Long Kình Thiên thấy thần sắc hai người thì hiểu.
Hứa Tam và Thang Tất thất Long Kình Thiên không trách tội mới thở phào.
- Lão đại, thế chúng ta đánh vỡ nó?
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.
Long Kình Thiên lắc đầu:
- Trên này có cấm chế, phá cấm chế thì dễ nhưng dù phá được cấm chế thì Cổ Thần cường giả cũng khó phá vỡ. Hơn nữa nếu cưỡng ép quá chỉ e phá hoại bảo tàng bên trong.
- Vậy chúng ta?
Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi.
- Không vội.
Long Kình Thiên nói rồi lấy Trấn Thiên Tháp ra.
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng thấy Trấn Thiên Tháp thì mắt sáng lên.
Hai người Hứa Tam và Thang Tất ánh mắt nghi hoặc.
Long Kình Thiên chỉ Trấn Thiên Tháp, tháp toả ánh sáng bao trùm lấy mọi người, Hứa Tam và Thang Tất chưa kịp phản ứng thì đã thấy mình ở trong một quảng trường rộng lớn.
- Đây là??
Hai người nhìn xung quanh, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
- Đây là không gian trong Trấn Thiên Tháp.
Cửu Vĩ Thiên Miêu trả lời.
- Cái gì? Chúng ta đang ở trong không gian của bảo tháp?
Hai người thất thanh kêu lên.
- Trấn Thiên Tháp này là do chủ nhân luyện chế ra.
Lục Dực Tử Phụng nói.
- Chủ…chủ nhân luyện chế?
Hai người lắp bắp, nhìn Long Kình Thiên với vẻ mặt khó tin.
- Lần đầu tiên vào không gian Trấn Thiên Tháp ta cũng như ngươi, nhưng theo chủ nhân lâu rồi thì các ngươi sẽ quen thôi.
Lục Dực Tử Phụng ánh mắt rực cháy nhìn bóng Long Kình Thiên.
- Được rồi, giờ chúng ta vào bảo tàng.
Lúc này, Long Kình Thiên nói, rồi hắn vung tay, khai khởi trận pháp cấm chế của Trấn Thiên Tháp. Trấn Thiên Tháp thu nhỏ thành hạt cát chui xuống mặt đất, một lát sau thì Long Kình Thiên và mọi người ra khỏi tháp.
Tất cả phát hiện đã ở trong bảo tàng rồi.
Bên trong bảo tàng thật ra là một bảo điện khổng lồ, tất cả nhìn thì thấy trên bảo điện chất đầy các loại linh dược, tinh thiết, khoáng thạch.
Long Kình Thiên phát hiện, vì cấm chế trong đại điện mà dù qua mấy chục vạn năm nhưng những loại linh dược này không hề mất đi, trong đó còn có không ít loại linh dược mà Long Kình Thiên thiếu để luyện chế tiên đan.
- Huyết Nguyệt Tinh!
Long Kình Thiên phát hiện trong đống linh dược có một chồng nhỏ phát sáng đỏ, những viên tinh thể đỏ tựa bảo thạch, chúng có hình bán nguyệt, chính là Huyết Nguyệt Tinh mà lần này họ đến Hắc Sa Mạc để tìm.
Trong lòng Long Kình Thiên mừng rỡ, không ngờ trong bảo tàng Hắc Đế lại có Huyết Nguyệt Tinh.
Rồi hắn thu hết linh dược, tinh thiết, khoách thạch ở đây vào Trấn Thiên Tháp.
Nhưng ngoài những thứ này ra thì bảo điện không còn thứ gì nữa.
- Năm đó Hắc Đế rất thích thu thập bảo bối, chắc không chỉ có những thứ này.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
Tử Thiên Long Hoàng biết rất rõ sở thích thu thập bảo bối của Hắc Đế.
Long Kình Thiên dùng thần thức cảm ứng được trên bảo toạ có dao động, tuy rất yếu nhưng không thể thoát được sự cảm ứng của hắn.
Long Kình Thiên đến phía trước bảo toạ, nheo mắt nhìn bảo toạ, hai tay kết phù ấn, đập xuống, chỉ thấy bảo toạ phát sáng, một cái nhẫn không gian lơ lửng phía trên bảo toạ.
Cái nhẫn này rất kỳ lạ, toàn thân màu đen, lấp lánh bạch quang, bề mặt khắc một cái đầu sư tử lớn.
- Hắc Sư Thần Giới?
Thấy cái nhẫn này, Tử Thiên Long Hoàng kinh ngạc.
- Chủ nhân, Hắc Sư Thần Giới này năm xưa được Hắc Đế đeo, hắn có được từ khi đi tìm bảo ở tinh vực. Nó rất nổi tiếng thời Thượng Cổ, trên đó có trọng lực cấm chế và công kích cấm chế. Hắc Đế tuy là Cổ Thần sơ kỳ nhưng có Hắc Sư Thần Giới thực lực không hề thua kém Cổ Thần trung kỳ cường giả!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.