Chương 184: Hội trưởng sai các ngươi đi bắt người
Thần Kiếm
22/02/2014
- Đây là hoả diệm gì vậy?
- Trong người ta có lửa, ta sắp chết rồi, ta không muốn chết!
Đám người của thương hội Vượng Tài kinh hoàng kêu lên không ngừng, tuy chúng bị không gian lực của Lục Dực Tử Phụng cấm cố nhưng vẫn nói được.
Chúng kêu thảm thiết, muốn giãy giụa nhưng không thể.
Hoả diệm thiêu đốt từ bên trong cơ thể chúng, sự đau đớn này đi từ trong ra ngoài, thậm chí ngay linh hồn của chúng cũng cảm thấy đau!
Những tiếng kêu thảm thiết đó hội tụ lại khiến người ta dựng tóc gáy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu vốn định ra tay nhưng không ngờ Lục Dực Tử Phụng lại nhanh như vậy. Nhìn mấy trăm người thương hội Vượng Tài biến thành ngọn đuốc sống, hắn không kìm được lắc đầu cười.
Chúng thật xui xẻo, nếu là hắn ra tay thì sẽ không đau đớn như vậy!
Rất nhanh toàn bộ đám người đó biến thành đống tro tàn.
Mọi tiếng kêu gào đều biến mất.
Long Kình Thiên nhìn đống tro trên mặt đất, tiến lại chỗ giao dịch nguyên liệu, hai tay đánh bay cánh cửa lớn, chỉ thấy bên trong là vô số khoáng thạch, tinh thiết, linh thạch, còn có cả các loại linh dược.
- Viêm Hải khoáng thạch, Thìn Cốt Mộc.
Long Kình Thiên quét mắt nhìn, trong đống nguyên liệu này hắn nhìn thấy những mảnh hắc khoáng thạch có ánh sáng đỏ nhạt và những mảnh gỗ xanh có hình dạng giống xương cốt.
Long Kình Thiên muốn luyện chế lại Bích Huyết Kiếm, trong mấy loại nguyên liệu thiếu có thứ hắc khoáng thạch có ánh sáng đỏ kia, Viêm Hải khoáng thách, còn cả Thần Cốt Mộc có hình dạng giống xương kia nữa.
Long Kình Thiên thu hết đống Viêm Hải khoáng thạch và Thần Cốt Mộc vào Trấn Thiên Tháp.
- Hửm, Hắc Xà Linh Quả?
Rồi Long Kình Thiên phát hiện trong đống linh quả các loại có một quả nhìn giống Hắc Xà.
Hắc Xà linh quả cũng là loại hiếm có, nhìn bên ngoài không nhận ra được nó quý giá, nhưng Long Kình Thiên biết bên trong Hắc Xà linh quả có một viên thuỷ tinh quả hạch, là thứ rất tốt cho tu luyện và luyện đan.
Ít nhất là tốt đối với Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên lại cất nó vào Trấn Thiên Tháp.
Rồi hắn lại phát hiện được không ít đồ tốt, lại thu vào Trấn Thiên Tháp.
- Chúng ta đi thôi.
Sau một lúc, Long Kình Thiên đưa mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu ra khỏi cửa lớn thương hội, nhưng ngay lúc ấy đột nhiên có một đạo chưởng lực mạnh mẽ phá không đánh tới.
- Giết người của thương hội bọn ta rồi muốn bỏ đi sao! Ở lại hết cho ta!
Một tiếng quát giận dữ truyền tới từ trong hư không.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười khảy, lật tay đánh ra một chưởng về phía chưởng lực của đối phương.
Uỳnh!
Tiếng nổ lớn vang lên, rồi hư không rơi ra một người trung niên, người này cao lớn dị thường, cơ thịt rắn chắc, lông mày thô rậm.
Hắn rơi ra từ hư không, bị đánh bay lùi sau mấy trăm mét, kinh ngạc nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu.
- Cửu cấp yêu thú?
Cửu cấp, tức Thánh Cấp yêu thú!
Cửu Vĩ Thiên Miêu là Thánh Cấp cường giả đương nhiên khiến hắn kinh ngạc, nhưng Thánh Cấp yêu thú càng khiến hắn kinh ngạc hơn.
Khí kình mạnh mẽ khiến những toà nhà xung quanh sụp đổ.
Lúc này mấy người Long Kình Thiên dừng bước, quay lại nhìn.
- Thì ra là cửu cấp yêu thú!
Người kia sau khi kinh ngạc thì cười khảy:
- Thánh Cấp yêu thú, hề hề, yêu hạch của Thánh Cấp yêu thú là thứ tốt, một viên yêu thạch đủ để đền bù tổn thất lần này của thương hội.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lạnh lùng:
- Một Thánh Cấp trung giới nhỏ bé cũng dám đánh rắm lớn tiếng vậy.
Đánh rắm lớn tiếng?!
Người trung niên kia khựng người, nộ ý loé qua.
- Ha ha, Tiểu Điềm Điềm, không ngờ ngươi cũng có ngày bị kẻ khác chửi.
Lúc này một tiếng cười lớn vang lên, rồi một lão đầu vừa gầy vừa lùn hiện ra trước mặt mọi người.
Tiểu Điềm Điềm? Mấy người Long Kình Thiên nhìn người trung niên thân hình to lớn như hổ báo kia, rõ ràng Tiểu Điềm Điềm mà lão đầu kia nói là hắn, sắc mặt Cửu Vĩ Thiên Miêu có phần quái dị.
- Tráng lão đầu, ngươi ít nói kháy ta thôi!
Người trung niên kia quát.
- Có giỏi thì ngươi bắt chúng đi!
Lão đầu kia cười, nhìn bọn Long Kình Thiên, hai mắt màu xanh u tối, một đạo ánh sáng khó nhìn thấy bằng mắt thường bao phủ về phía bọn Long Kình Thiên.
Lúc này Tử Thiên Long Hoàng hừ một tiếng, lão đầu kia lập tức như bị trúng trọng kích, hự một tiếng, thân hình chao đảo, sắc mặt trắng bệch, kinh hãi nhìn Tử Thiên Long Hoàng.
Lão đầu này cũng là Thánh Cấp trung giới, thực lực Thánh Cấp ngũ trùng. Vừa rồi hắn ngầm thi triển môn mê ảo chi thuật, dù là Thánh Cấp thất trùng cường giả nếu không cẩn thận thì tâm thần cũng bị mê ảo. Nhưng Tử Thiên Long Hoàng không chỉ một tiếng hừ là phá vỡ được mê ảo chi thuật của hắn mà còn khiến hắn bị thương!
- Ngươi…người là Thần Cấp cường giả?
Lão đầu run rẩy nhìn Tử Thiên Long Hoàng, ánh mắt không che giấu nổi sự chấn kinh.
Lão đầu sắc mặt đại biến, vừa rồi trong mắt hắn người thanh niên vừa đỡ chưởng lực của hắn, Cửu Vĩ Thiên Miêu, có lẽ thực lực mạnh nhất trong bọn Long Kình Thiên, nhưng giờ…
- Thần…Thần Cấp cường giả!
Hắn hít vào một hơi khí lạnh.
Lúc này lại có hai tiếng xé gió nữa, khí tức mạnh mẽ, xem ra là cường giả thương hội Vượng Tài tới, hơn nữa đều là Thánh Cấp.
Thương hội Vượng Tài có thể xuất động bốn Thánh Cấp cường giả, xem ra cũng là thương hội xếp hàng đầu trên Man Hoang Đại Lục.
- Tiểu Điềm Điềm, Tráng lão đầu, chuyện gì vậy? Các ngươi ngẩn ra đó làm gì? Hội chủ bảo các ngươi đến bắt người, người đâu? Bọn này to gan dám giết hại trưởng lão, quản sự của thương hội chúng ta. Đúng là không muốn sống nữa!
Mọi người còn chưa thấy người đâu thì tiếng nói đã vang lên.
Người trung niên và lão đầu nghe vậy, trán toát mồ hôi lạnh.
Bắt người?
Hai người thận trọng nhìn Tử Thiên Long Hoàng, thấy vẻ mặt hắn lạnh nhạt, dường như không động nộ?
Lúc này, hai thân ảnh xuất hiện bên cạnh.
Hai kẻ đó đến rõ ràng không chú ý tới người trung niên và lão đầu kia, đầu ngẩng rất cao nhìn mấy người Long Kình Thiên.
Một lão đầu mặc tử bào, cười khảy nói:
- Giết trưởng lão, quản sự và rất nhiều hộ vệ của thương hội Vượng Tài. Hề hề, rất nhiều năm rồi không có ai làm việc này. Nói đi, các ngươi muốn chết thế nào?
Một lão đầu khác mặc lục bào nói:
- Không vội giết chúng, hội chủ nói rồi, bắt sống được thì bắt sống. Cho chúng chết như vậy thì dễ dàng quá.
- Cũng được, hôm nay ta sẽ thử uy lực của Đoạn Hồn Chỉ mấy chục năm nay ta mới tu luyện thành công trên người các ngươi.
Tử bào lão đầu gật gù, nói rồi chân khí toàn thân vận chuyển, bàn tay bỗng chốc đen sì lại, trung niên nam tử và lão đầu kia thấy thế sắc mặt biến đổi
- Trong người ta có lửa, ta sắp chết rồi, ta không muốn chết!
Đám người của thương hội Vượng Tài kinh hoàng kêu lên không ngừng, tuy chúng bị không gian lực của Lục Dực Tử Phụng cấm cố nhưng vẫn nói được.
Chúng kêu thảm thiết, muốn giãy giụa nhưng không thể.
Hoả diệm thiêu đốt từ bên trong cơ thể chúng, sự đau đớn này đi từ trong ra ngoài, thậm chí ngay linh hồn của chúng cũng cảm thấy đau!
Những tiếng kêu thảm thiết đó hội tụ lại khiến người ta dựng tóc gáy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu vốn định ra tay nhưng không ngờ Lục Dực Tử Phụng lại nhanh như vậy. Nhìn mấy trăm người thương hội Vượng Tài biến thành ngọn đuốc sống, hắn không kìm được lắc đầu cười.
Chúng thật xui xẻo, nếu là hắn ra tay thì sẽ không đau đớn như vậy!
Rất nhanh toàn bộ đám người đó biến thành đống tro tàn.
Mọi tiếng kêu gào đều biến mất.
Long Kình Thiên nhìn đống tro trên mặt đất, tiến lại chỗ giao dịch nguyên liệu, hai tay đánh bay cánh cửa lớn, chỉ thấy bên trong là vô số khoáng thạch, tinh thiết, linh thạch, còn có cả các loại linh dược.
- Viêm Hải khoáng thạch, Thìn Cốt Mộc.
Long Kình Thiên quét mắt nhìn, trong đống nguyên liệu này hắn nhìn thấy những mảnh hắc khoáng thạch có ánh sáng đỏ nhạt và những mảnh gỗ xanh có hình dạng giống xương cốt.
Long Kình Thiên muốn luyện chế lại Bích Huyết Kiếm, trong mấy loại nguyên liệu thiếu có thứ hắc khoáng thạch có ánh sáng đỏ kia, Viêm Hải khoáng thách, còn cả Thần Cốt Mộc có hình dạng giống xương kia nữa.
Long Kình Thiên thu hết đống Viêm Hải khoáng thạch và Thần Cốt Mộc vào Trấn Thiên Tháp.
- Hửm, Hắc Xà Linh Quả?
Rồi Long Kình Thiên phát hiện trong đống linh quả các loại có một quả nhìn giống Hắc Xà.
Hắc Xà linh quả cũng là loại hiếm có, nhìn bên ngoài không nhận ra được nó quý giá, nhưng Long Kình Thiên biết bên trong Hắc Xà linh quả có một viên thuỷ tinh quả hạch, là thứ rất tốt cho tu luyện và luyện đan.
Ít nhất là tốt đối với Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên lại cất nó vào Trấn Thiên Tháp.
Rồi hắn lại phát hiện được không ít đồ tốt, lại thu vào Trấn Thiên Tháp.
- Chúng ta đi thôi.
Sau một lúc, Long Kình Thiên đưa mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu ra khỏi cửa lớn thương hội, nhưng ngay lúc ấy đột nhiên có một đạo chưởng lực mạnh mẽ phá không đánh tới.
- Giết người của thương hội bọn ta rồi muốn bỏ đi sao! Ở lại hết cho ta!
Một tiếng quát giận dữ truyền tới từ trong hư không.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười khảy, lật tay đánh ra một chưởng về phía chưởng lực của đối phương.
Uỳnh!
Tiếng nổ lớn vang lên, rồi hư không rơi ra một người trung niên, người này cao lớn dị thường, cơ thịt rắn chắc, lông mày thô rậm.
Hắn rơi ra từ hư không, bị đánh bay lùi sau mấy trăm mét, kinh ngạc nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu.
- Cửu cấp yêu thú?
Cửu cấp, tức Thánh Cấp yêu thú!
Cửu Vĩ Thiên Miêu là Thánh Cấp cường giả đương nhiên khiến hắn kinh ngạc, nhưng Thánh Cấp yêu thú càng khiến hắn kinh ngạc hơn.
Khí kình mạnh mẽ khiến những toà nhà xung quanh sụp đổ.
Lúc này mấy người Long Kình Thiên dừng bước, quay lại nhìn.
- Thì ra là cửu cấp yêu thú!
Người kia sau khi kinh ngạc thì cười khảy:
- Thánh Cấp yêu thú, hề hề, yêu hạch của Thánh Cấp yêu thú là thứ tốt, một viên yêu thạch đủ để đền bù tổn thất lần này của thương hội.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lạnh lùng:
- Một Thánh Cấp trung giới nhỏ bé cũng dám đánh rắm lớn tiếng vậy.
Đánh rắm lớn tiếng?!
Người trung niên kia khựng người, nộ ý loé qua.
- Ha ha, Tiểu Điềm Điềm, không ngờ ngươi cũng có ngày bị kẻ khác chửi.
Lúc này một tiếng cười lớn vang lên, rồi một lão đầu vừa gầy vừa lùn hiện ra trước mặt mọi người.
Tiểu Điềm Điềm? Mấy người Long Kình Thiên nhìn người trung niên thân hình to lớn như hổ báo kia, rõ ràng Tiểu Điềm Điềm mà lão đầu kia nói là hắn, sắc mặt Cửu Vĩ Thiên Miêu có phần quái dị.
- Tráng lão đầu, ngươi ít nói kháy ta thôi!
Người trung niên kia quát.
- Có giỏi thì ngươi bắt chúng đi!
Lão đầu kia cười, nhìn bọn Long Kình Thiên, hai mắt màu xanh u tối, một đạo ánh sáng khó nhìn thấy bằng mắt thường bao phủ về phía bọn Long Kình Thiên.
Lúc này Tử Thiên Long Hoàng hừ một tiếng, lão đầu kia lập tức như bị trúng trọng kích, hự một tiếng, thân hình chao đảo, sắc mặt trắng bệch, kinh hãi nhìn Tử Thiên Long Hoàng.
Lão đầu này cũng là Thánh Cấp trung giới, thực lực Thánh Cấp ngũ trùng. Vừa rồi hắn ngầm thi triển môn mê ảo chi thuật, dù là Thánh Cấp thất trùng cường giả nếu không cẩn thận thì tâm thần cũng bị mê ảo. Nhưng Tử Thiên Long Hoàng không chỉ một tiếng hừ là phá vỡ được mê ảo chi thuật của hắn mà còn khiến hắn bị thương!
- Ngươi…người là Thần Cấp cường giả?
Lão đầu run rẩy nhìn Tử Thiên Long Hoàng, ánh mắt không che giấu nổi sự chấn kinh.
Lão đầu sắc mặt đại biến, vừa rồi trong mắt hắn người thanh niên vừa đỡ chưởng lực của hắn, Cửu Vĩ Thiên Miêu, có lẽ thực lực mạnh nhất trong bọn Long Kình Thiên, nhưng giờ…
- Thần…Thần Cấp cường giả!
Hắn hít vào một hơi khí lạnh.
Lúc này lại có hai tiếng xé gió nữa, khí tức mạnh mẽ, xem ra là cường giả thương hội Vượng Tài tới, hơn nữa đều là Thánh Cấp.
Thương hội Vượng Tài có thể xuất động bốn Thánh Cấp cường giả, xem ra cũng là thương hội xếp hàng đầu trên Man Hoang Đại Lục.
- Tiểu Điềm Điềm, Tráng lão đầu, chuyện gì vậy? Các ngươi ngẩn ra đó làm gì? Hội chủ bảo các ngươi đến bắt người, người đâu? Bọn này to gan dám giết hại trưởng lão, quản sự của thương hội chúng ta. Đúng là không muốn sống nữa!
Mọi người còn chưa thấy người đâu thì tiếng nói đã vang lên.
Người trung niên và lão đầu nghe vậy, trán toát mồ hôi lạnh.
Bắt người?
Hai người thận trọng nhìn Tử Thiên Long Hoàng, thấy vẻ mặt hắn lạnh nhạt, dường như không động nộ?
Lúc này, hai thân ảnh xuất hiện bên cạnh.
Hai kẻ đó đến rõ ràng không chú ý tới người trung niên và lão đầu kia, đầu ngẩng rất cao nhìn mấy người Long Kình Thiên.
Một lão đầu mặc tử bào, cười khảy nói:
- Giết trưởng lão, quản sự và rất nhiều hộ vệ của thương hội Vượng Tài. Hề hề, rất nhiều năm rồi không có ai làm việc này. Nói đi, các ngươi muốn chết thế nào?
Một lão đầu khác mặc lục bào nói:
- Không vội giết chúng, hội chủ nói rồi, bắt sống được thì bắt sống. Cho chúng chết như vậy thì dễ dàng quá.
- Cũng được, hôm nay ta sẽ thử uy lực của Đoạn Hồn Chỉ mấy chục năm nay ta mới tu luyện thành công trên người các ngươi.
Tử bào lão đầu gật gù, nói rồi chân khí toàn thân vận chuyển, bàn tay bỗng chốc đen sì lại, trung niên nam tử và lão đầu kia thấy thế sắc mặt biến đổi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.