Chương 596: Hỗn độn thế giới
Thần Kiếm
30/08/2014
Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn sắc mặt vui mừng, lại quỳ tạ ơn.
Long Kình Thiên gật đầu, lắc người biến mất tại chỗ. Chuyện Thiên Sư môn đã xong, là lúc nên đi, tìm kiếm mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản tại Xích sơn sơn mạch.
Thấy Long Kình Thiên biến mất, hồi lâu sau thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn mới đứng dậy, ngơ ngác nhìn. Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn nhìn bình ngọc trong tay, mãi đến nhiều năm sau thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải mới nuốt đan dược trong bình ngọc Long Kình Thiên cho, một đường đột phá Đại La Kim Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, đạt tới La Thiên Thượng Tiên, gã cứ có cảm giác như đang nằm mơ.
Sau khi Long Kình Thiên rời khỏi Thiên Sư môn, đi tới một sơn cốc nhỏ ở phương bắc Xích sơn sơn mạch. Long Kình Thiên ở dưới lòng đất vạn trượng, trong không gian tìm thấy một khối mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản. Nhưng khiến Long Kình Thiên thất vọng là mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản không lớn, chỉ cỡ mấy ngàn dặm, cao mấy trăm trượng.
Sau khi tìm được mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, Long Kình Thiên rời khỏi Xích sơn sơn mạch, tìm nơi ẩn khuất bố trí trận pháp, sau đó tiến nhập Phật Long kim đỉnh trong vòng, bắt đầu luyện hóa mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản kia.
Ngay khi Long Kình Thiên ở trong Phật Long kim đỉnh thì lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung một đường hoảng hốt trốn, trốn trở về Phương gia.
Trốn về Phương gia, lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân mới phát hiện lưng áo đẫm mồ hôi lạnh.
Trở lại Phương gia, lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân lấy ra một tiên khí không gian, mở miệng nói với thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải:
- Phong Hải huynh đệ, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, đây là băng diễm linh thạch còn có mười ức thượng phẩm tiên đan.
Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải không nhận, lạnh nhạt nói:
- Vật quỷ trọng như vậy sao ta dám nhận. Phạm Song, giao tình giữa ngươi và ta từ nay về sau đoạn tuyệt, về sau không liên quan gì nhau, cáo từ.
Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải nói xong lắc người, biến mất trước mặt mọi người.
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân biến sắc mặt, há mồm nhưng cuối cùng không gọi lại thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải. Nhìn bóng dáng thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải biến mất, lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân quay đầu, sắc mặt âm trầm, mắt lóe ánh sáng sắc bén nhìn chằm chằm đám người gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, biểu tình cực kỳ đáng sợ.
Lúc này ai cũng nhận ra lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân muốn giết người, phi thường muốn giết người!
Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung vừa thây vẻ mặt của lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân thì đến quỳ xuống, khóc kêu:
- Lão tổ bớt giận, tha mạng!
Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, đám người Phương gia cung vội quỳ xuống, khóc cầu xin tha.
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân lạnh lùng cười:
- Bớt giận?
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân vung tay đánh bay Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung. Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung lăn trên mặt đất thật xa.
- Cửu Băng Cung của ta suýt chút bị thầy trò các ngươi diệt, ngươi còn dám cầu xin tha thứ?
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân lạnh lùng nói:
- Ngươi đâu, phế bỏ Trần Bạch, Phương Tuyết, Phương Thanh, sau đó đuổi ba thầy trò ra khỏi Cửu Băng Cung, sau này không còn là đệ tử của Cửu Băng Cung nữa!
Thái thượng trưởng lão châp pháp của Cửu Băng Cung cung kính nói:
- Vâng thưa lão tổ!
Các cường giả của ba phe Thiên Đình Ngọc Đế Hạo Thiên, Công Cộng, Minh Hà chấp pháp của Cửu Băng Cung đi tới trước mặt Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, hai tay chỉ, gã hét thảm một tiếng.
Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thấy vậy sợ đến mức mặt xám xịt:
- Lão tổ tha mạng!
Thái thượng trưởng lão chấp pháp của Cửu Băng Cung đi tới trước mặt Phương Tuyết, Phương Thanh làm tương tự, ra tay đem kinh mạch, khí hải, tiên phù phế bỏ hết.
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân biểu tình lạnh lùng nói:
- Về phần Phương gia, một năm sau, ta không nghĩ ở thiên nguyên đại lục nhìn đến người của Phương gia!
Một năm sau không nghĩ ở thiên nguyên đại lục nhìn đến người của Phương gia?
- Chúng ta đi!
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân vung tay áo, hừ lạnh một tiếng, dẫn theo đám thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung bay đi. Nhìn bóng dáng lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân và các thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung rời đi, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng mặt ngơ ngác, đôi mắt trống rỗng, mềm oặt trên mặt đất, thì thào tự nói, không biết gã lầm bầm cái gì. Đám gia chủ, thái thượng trưởng lão, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn Xích sơn sơn mạch vốn đến chúc mừng thấy vậy vẻ mặt sung sướng khi người gặp họa, cũng không từ biệt gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, liền trực tiếp mang theo gia tộc đệ tử bay đi.
Đám người đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão biết Phương gia là hoàn toàn bị hủy!
Về sau, đừng nói là Xích sơn, cho dù ở Thiên Nguyên đại lục không có nơi cho Phương gia sống yên.
Một năm, tất cả đệ tử của Phương gia phải rời khỏi Thiên Nguyên đại lục.
Sau khi Long Kình Thiên tìm được mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản ở Xích sơn sơn mạch, ở bên trong Vạn Cổ giáo rất nhanh luyện hóa nó. Luyện hóa xong mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, Long Kình Thiên tăng thực lực lên nhiều, nhưng dù là vậy vẫn cách đỉnh sơ kỳ Thiên Tôn rất xa.
Sau khi luyện hóa mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, Long Kình Thiên tiếp tục tìm kiếm mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản khác.
Bởi vì không có vị trí cụ thể để tìm, Long Kình Thiên tìm kiếm từng đại châu một.
Nhưng lấy tốc độ Thiên Tôn của Long Kình Thiên, qua một đại châu chỉ cần mười mấy giây.
Vài ngày sau, Long Kình Thiên ở Tiên giới Trung Châu lại tìm được một khối mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, nhưng mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản này cũng to cỡ khối Long Kình Thiên tìm được tại Xích sơn sơn mạch. Tìm được mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản thứ hai, Long Kình Thiên không lập tức luyện hóa, mà là tiếp tục tìm kiếm.
Rất nhanh, nửa tháng đi qua, Long Kình Thiên đạp khắp các góc Tiên giới. Tổng cộng tìm kiếm đến sáu khối mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, có phạm vi vạn dặm, cao tới ngàn trượng, có chỉ cỡ mấy trăm dặm, cao tới mấy chục trượng.
Long Kình Thiên đạp khắp góc Tiên giới, Long Kình Thiên thế mới ngừng tìm kiếm, sau đó tìm một chỗ tiến vào Phật Long kim đỉnh, bắt đầu luyện hóa sáu khối mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản này.
Thời gian trôi qua, bên trong Phật Long kim đỉnh, mấy trăm năm qua đi, Long Kình Thiên rốt cục hoàn toàn luyện hóa sáu mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, thực lực tăng lên tới Thiên Tôn sơ kỳ đỉnh.
Long Kình Thiên gật đầu, lắc người biến mất tại chỗ. Chuyện Thiên Sư môn đã xong, là lúc nên đi, tìm kiếm mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản tại Xích sơn sơn mạch.
Thấy Long Kình Thiên biến mất, hồi lâu sau thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn mới đứng dậy, ngơ ngác nhìn. Thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải, mấy vị trưởng lão của Thiên Sư Môn nhìn bình ngọc trong tay, mãi đến nhiều năm sau thái thượng trưởng lão của Thiên Sư môn, Khương Hải mới nuốt đan dược trong bình ngọc Long Kình Thiên cho, một đường đột phá Đại La Kim Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, đạt tới La Thiên Thượng Tiên, gã cứ có cảm giác như đang nằm mơ.
Sau khi Long Kình Thiên rời khỏi Thiên Sư môn, đi tới một sơn cốc nhỏ ở phương bắc Xích sơn sơn mạch. Long Kình Thiên ở dưới lòng đất vạn trượng, trong không gian tìm thấy một khối mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản. Nhưng khiến Long Kình Thiên thất vọng là mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản không lớn, chỉ cỡ mấy ngàn dặm, cao mấy trăm trượng.
Sau khi tìm được mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, Long Kình Thiên rời khỏi Xích sơn sơn mạch, tìm nơi ẩn khuất bố trí trận pháp, sau đó tiến nhập Phật Long kim đỉnh trong vòng, bắt đầu luyện hóa mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản kia.
Ngay khi Long Kình Thiên ở trong Phật Long kim đỉnh thì lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân, thanh niên tóc đỏ Đỗ Phong Hải, thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung một đường hoảng hốt trốn, trốn trở về Phương gia.
Trốn về Phương gia, lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân mới phát hiện lưng áo đẫm mồ hôi lạnh.
Trở lại Phương gia, lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân lấy ra một tiên khí không gian, mở miệng nói với thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải:
- Phong Hải huynh đệ, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, đây là băng diễm linh thạch còn có mười ức thượng phẩm tiên đan.
Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải không nhận, lạnh nhạt nói:
- Vật quỷ trọng như vậy sao ta dám nhận. Phạm Song, giao tình giữa ngươi và ta từ nay về sau đoạn tuyệt, về sau không liên quan gì nhau, cáo từ.
Thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải nói xong lắc người, biến mất trước mặt mọi người.
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân biến sắc mặt, há mồm nhưng cuối cùng không gọi lại thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải. Nhìn bóng dáng thanh niên tóc đỏ trưởng lão của Vạn Cổ giáo, Đỗ Phong Hải biến mất, lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân quay đầu, sắc mặt âm trầm, mắt lóe ánh sáng sắc bén nhìn chằm chằm đám người gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết, biểu tình cực kỳ đáng sợ.
Lúc này ai cũng nhận ra lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân muốn giết người, phi thường muốn giết người!
Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung vừa thây vẻ mặt của lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân thì đến quỳ xuống, khóc kêu:
- Lão tổ bớt giận, tha mạng!
Gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, đám người Phương gia cung vội quỳ xuống, khóc cầu xin tha.
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân lạnh lùng cười:
- Bớt giận?
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân vung tay đánh bay Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung. Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung lăn trên mặt đất thật xa.
- Cửu Băng Cung của ta suýt chút bị thầy trò các ngươi diệt, ngươi còn dám cầu xin tha thứ?
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân lạnh lùng nói:
- Ngươi đâu, phế bỏ Trần Bạch, Phương Tuyết, Phương Thanh, sau đó đuổi ba thầy trò ra khỏi Cửu Băng Cung, sau này không còn là đệ tử của Cửu Băng Cung nữa!
Thái thượng trưởng lão châp pháp của Cửu Băng Cung cung kính nói:
- Vâng thưa lão tổ!
Các cường giả của ba phe Thiên Đình Ngọc Đế Hạo Thiên, Công Cộng, Minh Hà chấp pháp của Cửu Băng Cung đi tới trước mặt Trần Bạch trưởng lão của Cửu Băng Cung, hai tay chỉ, gã hét thảm một tiếng.
Tiểu thư của Phương gia, Phương Tuyết thấy vậy sợ đến mức mặt xám xịt:
- Lão tổ tha mạng!
Thái thượng trưởng lão chấp pháp của Cửu Băng Cung đi tới trước mặt Phương Tuyết, Phương Thanh làm tương tự, ra tay đem kinh mạch, khí hải, tiên phù phế bỏ hết.
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân biểu tình lạnh lùng nói:
- Về phần Phương gia, một năm sau, ta không nghĩ ở thiên nguyên đại lục nhìn đến người của Phương gia!
Một năm sau không nghĩ ở thiên nguyên đại lục nhìn đến người của Phương gia?
- Chúng ta đi!
Lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân vung tay áo, hừ lạnh một tiếng, dẫn theo đám thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung bay đi. Nhìn bóng dáng lão tổ của Cửu Băng Cung, Cửu Băng lão nhân và các thái thượng trưởng lão của Cửu Băng Cung rời đi, gia chủ của Phương gia, Phương Hồng mặt ngơ ngác, đôi mắt trống rỗng, mềm oặt trên mặt đất, thì thào tự nói, không biết gã lầm bầm cái gì. Đám gia chủ, thái thượng trưởng lão, đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn Xích sơn sơn mạch vốn đến chúc mừng thấy vậy vẻ mặt sung sướng khi người gặp họa, cũng không từ biệt gia chủ của Phương gia, Phương Hồng, liền trực tiếp mang theo gia tộc đệ tử bay đi.
Đám người đám chưởng môn, thái thượng trưởng lão của Xích sơn, đám gia chủ, thái thượng trưởng lão biết Phương gia là hoàn toàn bị hủy!
Về sau, đừng nói là Xích sơn, cho dù ở Thiên Nguyên đại lục không có nơi cho Phương gia sống yên.
Một năm, tất cả đệ tử của Phương gia phải rời khỏi Thiên Nguyên đại lục.
Sau khi Long Kình Thiên tìm được mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản ở Xích sơn sơn mạch, ở bên trong Vạn Cổ giáo rất nhanh luyện hóa nó. Luyện hóa xong mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, Long Kình Thiên tăng thực lực lên nhiều, nhưng dù là vậy vẫn cách đỉnh sơ kỳ Thiên Tôn rất xa.
Sau khi luyện hóa mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, Long Kình Thiên tiếp tục tìm kiếm mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản khác.
Bởi vì không có vị trí cụ thể để tìm, Long Kình Thiên tìm kiếm từng đại châu một.
Nhưng lấy tốc độ Thiên Tôn của Long Kình Thiên, qua một đại châu chỉ cần mười mấy giây.
Vài ngày sau, Long Kình Thiên ở Tiên giới Trung Châu lại tìm được một khối mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, nhưng mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản này cũng to cỡ khối Long Kình Thiên tìm được tại Xích sơn sơn mạch. Tìm được mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản thứ hai, Long Kình Thiên không lập tức luyện hóa, mà là tiếp tục tìm kiếm.
Rất nhanh, nửa tháng đi qua, Long Kình Thiên đạp khắp các góc Tiên giới. Tổng cộng tìm kiếm đến sáu khối mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, có phạm vi vạn dặm, cao tới ngàn trượng, có chỉ cỡ mấy trăm dặm, cao tới mấy chục trượng.
Long Kình Thiên đạp khắp góc Tiên giới, Long Kình Thiên thế mới ngừng tìm kiếm, sau đó tìm một chỗ tiến vào Phật Long kim đỉnh, bắt đầu luyện hóa sáu khối mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản này.
Thời gian trôi qua, bên trong Phật Long kim đỉnh, mấy trăm năm qua đi, Long Kình Thiên rốt cục hoàn toàn luyện hóa sáu mảnh vỡ của huyền hoàng cự đản, thực lực tăng lên tới Thiên Tôn sơ kỳ đỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.