Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 261: Không thể giết bọn ta

Thần Kiếm

24/03/2014

Cường giả Bắc Thần Thần Tông sau khi cười lớn thì nói với Long Kình Thiên:

- Tiểu tử, coi như ngươi biết điều. Giờ hãy ngoan ngoãn mà tạ lỗi, ta có thể tha cho ngươi, nhưng tên nô tài kia thủ hạ của ngươi thì dù thế nào cũng phải chết!

Hắn chỉ vào Huyết Vô Nhai.

Huyết Vô Nhai cười khảy không nói gì.

- Ngươi ra tay đi.

Đột nhiên Long Kình Thiên nói.

Cường giả Bắc Thần Thần Tông khựng người, nhất thời không kịp phản ứng.

- Nếu ngươi đỡ được một chưởng của ta thì ta có thể tha mạng cho ngươi.

Long Kình Thiên lạnh nhạt nói.

Lúc này cường giả Bắc Thần Thần Tông mới hiểu ra, sắc mặt cực kỳ khó coi. Thì ra Long Kình Thiên giải trừ cấm cố cho hắn không phải thả hắn đi mà là bảo hắn ra tay toàn lực?!

Đỡ được một chưởng?! Hắn tức quá hoá cười.

Long Kình Thiên chỉ là một Thánh Cấp lại nói thế với một Thần Cấp ngũ trùng cường giả như hắn, thật sự khiến hắn thấy cực kỳ sỉ nhục!

- Nếu ta ra tay đả thương ngươi thì sao?

Hắn nhìn Long Kình Thiên, cười khảy nói.

Mấy người Huyết Vô Nhai tuy gọi Long Kình Thiên là chủ nhân nhưng theo hắn đó chỉ vì sau lưng Long Kình Thiên có vô thượng cường giả đỡ lưng, chứ không phải Long Kình Thiên dùng thực lực thu phục bọn họ.

- Đả thương ta?

Long Kình Thiên bật cười, chỉ về đại đế Tứ Hải, lão tổ và hai cường giả Bắc Thần Thần Tông khác:

- Đả thương ta, ta không chỉ thả ngươi mà cả bọn họ nữa.

Cường giả Bắc Thần Thần Tông cười khảy:

- Được.

Nói rồi toàn thân hắn phát sáng, khí tức trào dâng.

- Tiểu tử, ngươi nằm xuống cho ta!

Hắn phi thân, ánh sáng bạo phát trong lòng bàn tay, một chưởng tung ra.

- Bắc Thần Tinh Quang Đại Pháp!

Chỉ thấy tinh quang tụ thành một cái tinh đồ thần bí ập về phía Long Kình Thiên.

Tuy bề ngoài Long Kình Thiên chỉ là Thánh Cấp cường giả nhưng hắn cũng không dám lơ là, vì thế hắn toàn lực ra tay trước, hắn muốn một chưởng đánh ngã đối phương.

- Tiểu tử, ta sẽ không giết ngươi, đợi đến khi cường giả Bắc Thần Thần Tông đến, ta sẽ chơi đùa từ từ với các ngươi!

Hắn nhìn Long Kình Thiên thầm cười lạnh, mắt loé hàn quang.

Long Kình Thiên ngồi trên bảo toạ, nhìn đối phương tung chưởng thì cười khảy, đến khi công kích đến trước mặt hắn mới giơ tay tung chưởng.

Một chưởng này của Long Kình Thiên nhìn có vẻ chậm nhưng thực chất nhanh như chớp. Trong mắt tên cường giả Bắc Thần Thần Tông, chỉ thấy bàn tay Long Kình Thiên càng ngày càng lớn, một luồng sức mạnh khiến hắn sợ hãi đang ập tới về phía hắn như vũ bão.

- Ngươi…không thể nào!



Hắn kinh hãi.

Chưởng ấn của Long Kình Thiên thế như chẻ tre, tinh đồ thần bí từ Bắc Thần Tinh Quang Đại Pháp của hắn nổ tung, thân thể hắn bị bắn ngược ra sau.

Phụt!

Trước ánh mắt không dám tin của đại đế Tứ Hải, lão tổ và hai cường giả Bắc Thần Thần Tông khác, hắn rơi xuống đất, lăn vào một góc của đại điện.

Hắn ta giãy giụa muốn bò dậy nhưng được một lát thì không còn động tĩnh gì nữa.

- Ngươi…ngươi giết trưởng lão Bắc Thần Thần Tông của bọn ta!

Một láy sau, hai vị trưởng lão Bắc Thần Thần Tông kia sực tỉnh, nhìn Long Kình Thiên với vẻ không dám tin.

Họ chấn kinh nhìn Long Kình Thiên một Thánh Cấp cường giả có thể kích sát Thần Cấp cường giả, vàng ngạc nhiên hơn khi Long Kình Thiên biết họ là trưởng lão Bắc Thần Thần Tông rồi nhưng vẫn dám ra tay!

Đại đế và lão tổ vương triều Tứ Hải thì vẻ mặt càng trấn kinh.

Trưởng lão Bắc Thần Thần Tông mà Long Kình Thiên còn dám giết, vậy thì bọn họ?!

- Giết trưởng lão Bắc Thần Thần Tông các ngươi?

Lúc này Tử Thiên Long Hoàng cười khảy:

- Giết thì sao nào?

- Các…các ngươi không sợ Bắc Thần Thần Tông sẽ…

Một vị trưởng lão Bắc Thần Thần Tông lắp bắp.

Tử Thiên Long Hoàng mặc kệ đối phương, quay lại cung kính nói với Long Kình Thiên:

- Chủ nhân, hai người này có giữ lại cũng vô ích, chi bằng giết chúng đi?

Hai trưởng lão Bắc Thần Thần Tông sắc mặt đại biến, căng thẳng nhìn Long Kình Thiên.

- Ừm, vậy thì giết đi.

Long Kình Thiên lạnh lùng, dường như nói một chuyện không có gì quan trọng.

Hai trưởng lão Bắc Thần Thần Tông nghe thế sắc mặt trắng nhợt, kinh hoàng kêu lên:

- Đợi đã, các ngươi không thể giết bọn ta!

Trước đó họ ngông nghênh là vì cảm thấy phía sau còn có Bắc Thần Thần Tông, Long Kình Thiên sẽ không dám giết, nhưng giờ thì khác rồi.

Thi thể của trưởng lão Bắc Thần Thần Tông kia vẫn nằm đó, máu đầm đìa, thi thể còn chưa lạnh.

- Không thể giết các ngươi?

Long Kình Thiên cười:

- Tại sao không thể?

Hai vị trưởng lão Bắc Thần Thần Tông kia khựng người, tại sao không thể giết? Chỉ vì họ là trưởng lão Bắc Thần Thần Tông sao?

Hai người lắp bắp không nói nên lời.

- Bọn…bọn ta…

Cả hai vừa cuống vừa sợ.

- Giết đi!



Lúc này giọng nói Long Kình Thiên vang lên.

Hai người đại kinh, buột miệng nói:

- Bọn ta đồng ý đi theo ngươi!

- Đi theo ta?

Vẻ mặt Long Kình Thiên lạnh lùng.

- Đúng, đúng, đúng, bọn ta đồng ý đi theo ngươi!

Hai người gật đầu lia lịa.

- Giết.

Long Kình Thiên đột nhiên nói, hai người chưa kịp phản ứng thì Tử Thiên Long Hoàng tung một chưởng, cả hai mở to mắt kinh hoàng.

Binh!

Cả hai bay đi, lăn tới bên cạnh xác của cường giả Bắc Thần Thần Tông kia, miệng hộc máu, co giật vài cái rồi không còn động tĩnh.

Đại đế, lão tổ Tứ Hải nhìn ba thi thể của cường giả Bắc Thần Thần Tông, sợ đến mặt cắt không còn hột máu, chân tay run lẩy bẩy, huyết dịch toàn thân cũng như đông cứng lại.

Lúc này Long Kình Thiên quay lại nhìn họ.

Thấy Long Kình Thiên nhìn, hai người càng thêm kinh hoàng.

- Long…Long Kình Thiên, xin ngươi tha…tha cho bọn ta. Bọn ta đồng ý đi theo ngươi!

Đại đế và lão tổ Tứ Hải kinh hãi nói, chỉ là âm thanh có run rẩy không rõ vì quá sợ hãi.

- Giờ các ngươi đồng ý theo ta rồi?

Long Kình Thiên lạnh lùng.

- Đồng ý, bọn ta đồng ý, đồng ý!

Hai người đầu gật như giã tỏi.

- Được, vậy thì các ngươi mở linh hồn hải đi.

Long Kình Thiên nói.

Nhận ra ý của Long Kình Thiên là tiếp nhận, họ sững sờ có chút không tin. Dù gì thì vừa rồi hai trưởng lão Bắc Thần Thần Tông cũng muốn đi theo nhưng Long Kình Thiên vẫn giết.

- Thế nào? Các ngươi không muốn mở linh hồn hải?

Long Kình Thiên nói.

Lúc này hai người mới sực tỉnh, cuống cuồng gật đầu:

- Không, bọn ta đồng ý, đồng ý!

Rồi cả hai mở linh hồn hải.

Long Kình Thiên trồng tín ngưỡng chủng tử vào linh hồn hải của họ.

Đại đế và lão tổ vương triều Tứ Hải khác với hai cường giả Bắc Thần Thần Tông kia. Hai ngươi quy phục coi như Long Kình Thiên đã khống chế được vương triều Tứ Hải. Còn hai trưởng lão Bắc Thần Thần Tông thì chẳng có tác dụng gì. Thần Cấp cường giả Long Kình Thiên có nhiều rồi, không bận tâm hai người này.

Sau này luyện chế tiên đan cần nhiều Thần Cấp cường giả hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tôn Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook