Chương 320: Lấy đi hết
Thần Kiếm
10/04/2014
Bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long giật mình. Đan khí đậm đặc như vậy cần bao nhiêu thần đan mới ngưng tụ thành?
Khi năm người Long Kình Thiên tiến vào thạch thất thì thấy phía trước có từng tòa đan sơn.
Từng tòa đan sơn đều là thượng cổ thần đan!
Có vài trăm ngọn núi, mỗi ngọn cỡ vài vạn.
Dù Long Kình Thiên từng có được kho báu Hắc Đế, nhìn thấy nhiều thượng cổ thần đan cũng giật nảy mình. Mặc dù biết Thương Sinh thần tông là đệ nhất thần tông luyện đan, luyện khí thượng cổ, chắc chắn có nhiều thần đan, nhưng thấy nhiều thần đan thế này vẫn làm Long Kình Thiên khá bất ngờ.
Mấy trăm vạn viên thượng cổ thần đan!
Cái này không phải là mấy trăm vạn viên Cửu Dương đan!
Ba tháng sau, linh dược trong Trấn Thiên tháp trưởng thành linh dược vạn năm, khi đó Long Kình Thiên có thể luyện chế tiên đan. Nhưng tiên đan có hạn, Long Kình Thiên chỉ chỉ có thể dùng tiên đan bồi dưỡng thuộc hạ từ đỉnh thánh cấp trở lên.
Bây giờ có nhiều thượng cổ thần đan như vậy, Long Kình Thiên có thể cho các thuộc hạ tôn cấp, đế cấp, thậm chí tông cấp ngày đêm nuốt thượng cổ thần đan để tu luyện.
Mặc dù hiệu quả kém hơn tiên đan nhiều nhưng các thuộc hạ tôn cấp, đế cấp, thậm chí tông cấp tăng thực lực cũng sẽ rất kinh người.
Thế là Long Kình Thiên không khách sáo, cùng mấy người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông ra tay, bỏ từng tòa thượng cổ thần đan vào trong Trấn Thiên tháp.
Đan sơn do thượng cổ thần đan chồng chất thành, mỗi một tòa nặng như ngọn núi, vì vậy đám Long Kình Thiên không thể một lúc lấy đi hết, lần lượt dời từng đan sơn.
Dù là vậy thì rất nhanh, trong thạch thất đã có một nửa thượng cổ thần đan bị đám Long Kình Thiên lấy đi.
Trong lúc mấy người Long Kình Thiên lấy đi một nửa thượng cổ thần đan thì hắn bỗng dừng tay lại.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông thấy Long Kình Thiên ngừng lại, hỏi:
- Long Thần, làm sao vậy?
Long Kình Thiên nói:
- Người ma tộc đã tiến vào cung điện.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghe nói thế thì giật mình kêu lên:
- Cái gì? Người ma tộc đã tiến vào cung điện? Nhanh như vậy?
Người ma tộc đến nhanh hơn người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long đã tưởng, vốn theo nhận định thì ít nhất phải một canh giờ nữa người ma tộc mới xuất hiện.
- Người Bất Hủ Thần Phủ cũng đi vào, chúng ta phải mau chút.
Long Kình Thiên nói xong vận chuyển chân khí toàn thân, Trấn Thiên tháp bay ra khỏi trán, bay tới bên trên những thượng cổ thần đan.
Long Kình Thiên quát:
- Lên cho ta!
Long Kình Thiên hết sức thúc đẩy đại trận trong Trấn Thiên tháp. Chỉ thấy Trấn Thiên tháp tỏa ánh sáng rực rỡ, chân tháp toát ra từng luồng sáng bao phủ.
Phút chốc hai tòa đan sơn chậm rãi bay lên, bị đại trận Trấn Thiên tháp thu nạp vào trong.
Bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long cũng tăng tốc độ thu gom.
Bọn họ lấy được bao nhiêu thượng cổ thần đan thì sẽ gom hết, không thể chừa lại cho người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ. Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông biết là không lâu sau ma tộc sẽ tấn công Xích Thành tinh vực, nếu bị người ma tộc có được những thần đan này thì không thể tưởng tượng nổi hậu quả.
Đương nhiên không chỉ có thượng cổ thần đan trong thạch thất này, bảo bối khác trong di tích của Thương Sinh thần tông cũng không thể chừa lại một chút gì.
Năm người Long Kình Thiên tăng nhanh tốc độ thu gom, rốt cuộc mấy trăm vạn thượng cổ thần đan trong thạch thất bị năm người lấy sạch không còn một viên, thạch thất trống rỗng.
Thu hết thượng cổ thần đan, Long Kình Thiên nói:
- Được rồi, chúng ta đi tới thạch thất tiếp theo!
Long Kình Thiên nói xong cùng bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông bay ra khỏi thạch thất, tiếp tục dọc theo thông đạo vách đá chạy tới thạch thất tiếp theo.
Thông đạo cung điện có ngàn vạn cái, đan chéo nhau, cấm chế tầng tầng. Nhưng Long Kình Thiên thi triển thần thức, thiên nhãn, những cấm chế như lồng ảo, năm người xuyên qua.
Một lát sau, năm người đi tới thạch thất thứ ba.
Đang lúc người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long định giơ chưởng phá mở thạch thất thứ ba thì Long Kình Thiên bỗng kêu lên:
- Chờ đã!
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long vốn đã vận chuyển công kích, ngưng tụ hai tay thì ngây ra ngừng lại.
Trong ánh mắt nghi hoặc của Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, Long Kình Thiên kêu mọi người lui ra. Long Kình Thiên giơ tay lên, chỉ lực của hắn điểm vào cửa đá, bỗng nhiên cửa tỏa ánh sáng chói lòa. Tiếp theo vô số chưởng ấn, quyền ấn, kiếm khí, đao khí bắn ra từ cửa đá.
Ầm ầm!
Chỉ thấy những chưởng ấn, quyền ấn, kiếm khí, đao khí đèu đánh vào thông đạo vách đá, toàn thông đạo vách đá ầm ầm sụp đổ.
Đợi mọi thứ bình tĩnh lại, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nhìn thông đạo vách đá, hít ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy vách đá không biết dùng thứ gì đúc thành, giống kim không phải ki, giống đá không phải đá hõm vào hơn mười thước. Vách tường nứt ra, từng khối đá rơi đầy đất.
Càng làm cho mấy người giật mình là trên thông đạo vách đá trải rộng vô số kiếm, đao ngân loang lỗ sâu hoắm.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long đánh giá dù là gã dốc sức đấm vào thông đạo vách đá thì tuyệt đối không thể đánh bức tường vỡ ra, hõm vào trong hơn mười thước.
Nếu một kích kia đánh vào người gã, sợ là thể thiên thần cũng sẽ nổ tung.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghĩ đến mới nãy giơ tay định phá cửa đá, đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
Không chỉ là người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, ba người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông cũng toát mồ hôi hột.
Nếu không phải Long Kình Thiên nhìn ra cấm chế trên cửa đá thì hậu quả...
Nhưng cấm chế ẩn nấp cao minh như vậy, ngay cả người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long là cường giả thiên thần cũng không nhìn ra được.
Sau khi phá cấm chế trên cửa đá, Long Kình Thiên đi tới trước cửa đá, hai đấm đánh ra. Phút chốc cửa đá bị nắm đấm của Long Kình Thiên đánh mở.
Long Kình Thiên đánh nổ tung cửa đá, lần này không tuôn ra khí linh dược, đan dược như hai lần trước. Mọi thứ tĩnh lặng, không chút phản ứng.
Đám người Long Kình Thiên bay vào trong thạch thất.
- Thái Ất thần thiết!
- Lãnh nhiệt hắc thạch!
- Đó là thái dương vẫn tinh!
Sau khi vào thạch thất, bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long giật mình nhìn từng tòa quặng sắt, tinh thạch trước mắt, chúng đều là tài liệu luyện khí hiếm thấy. Những tinh thạch quặng sắt này dù là ở hội đấu giá Vạn Bảo thương hội cũng là thứ cực kỳ bảo bối. Ví dụ như lãnh nhiệt hắc thạch, cỡ một nắm tay từng được Vạn Bảo thương hội đấu giá một trăm vạn Cửu Dương đan!
Hiện tại có tới một đống!
Sợ là không ít hơn ngàn khối!
Bỗng nhiên Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông chỉ vào phía trước, kinh kêu:
- Đó là thâm hải thận quang thạch!
Thâm hải thận quang thạch!
Một loại kỳ thạch trong biển sâu, vạn năm hiếm thấy, một khối đáng giá hai, ba trăm vạn, còn bảo bối hơn cả lãnh nhiệt hắc thạch, bình thường hiếm thấy, vậy mà bây giờ chất đống tới mấy trăm hối.
Khi năm người Long Kình Thiên tiến vào thạch thất thì thấy phía trước có từng tòa đan sơn.
Từng tòa đan sơn đều là thượng cổ thần đan!
Có vài trăm ngọn núi, mỗi ngọn cỡ vài vạn.
Dù Long Kình Thiên từng có được kho báu Hắc Đế, nhìn thấy nhiều thượng cổ thần đan cũng giật nảy mình. Mặc dù biết Thương Sinh thần tông là đệ nhất thần tông luyện đan, luyện khí thượng cổ, chắc chắn có nhiều thần đan, nhưng thấy nhiều thần đan thế này vẫn làm Long Kình Thiên khá bất ngờ.
Mấy trăm vạn viên thượng cổ thần đan!
Cái này không phải là mấy trăm vạn viên Cửu Dương đan!
Ba tháng sau, linh dược trong Trấn Thiên tháp trưởng thành linh dược vạn năm, khi đó Long Kình Thiên có thể luyện chế tiên đan. Nhưng tiên đan có hạn, Long Kình Thiên chỉ chỉ có thể dùng tiên đan bồi dưỡng thuộc hạ từ đỉnh thánh cấp trở lên.
Bây giờ có nhiều thượng cổ thần đan như vậy, Long Kình Thiên có thể cho các thuộc hạ tôn cấp, đế cấp, thậm chí tông cấp ngày đêm nuốt thượng cổ thần đan để tu luyện.
Mặc dù hiệu quả kém hơn tiên đan nhiều nhưng các thuộc hạ tôn cấp, đế cấp, thậm chí tông cấp tăng thực lực cũng sẽ rất kinh người.
Thế là Long Kình Thiên không khách sáo, cùng mấy người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông ra tay, bỏ từng tòa thượng cổ thần đan vào trong Trấn Thiên tháp.
Đan sơn do thượng cổ thần đan chồng chất thành, mỗi một tòa nặng như ngọn núi, vì vậy đám Long Kình Thiên không thể một lúc lấy đi hết, lần lượt dời từng đan sơn.
Dù là vậy thì rất nhanh, trong thạch thất đã có một nửa thượng cổ thần đan bị đám Long Kình Thiên lấy đi.
Trong lúc mấy người Long Kình Thiên lấy đi một nửa thượng cổ thần đan thì hắn bỗng dừng tay lại.
Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông thấy Long Kình Thiên ngừng lại, hỏi:
- Long Thần, làm sao vậy?
Long Kình Thiên nói:
- Người ma tộc đã tiến vào cung điện.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghe nói thế thì giật mình kêu lên:
- Cái gì? Người ma tộc đã tiến vào cung điện? Nhanh như vậy?
Người ma tộc đến nhanh hơn người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long đã tưởng, vốn theo nhận định thì ít nhất phải một canh giờ nữa người ma tộc mới xuất hiện.
- Người Bất Hủ Thần Phủ cũng đi vào, chúng ta phải mau chút.
Long Kình Thiên nói xong vận chuyển chân khí toàn thân, Trấn Thiên tháp bay ra khỏi trán, bay tới bên trên những thượng cổ thần đan.
Long Kình Thiên quát:
- Lên cho ta!
Long Kình Thiên hết sức thúc đẩy đại trận trong Trấn Thiên tháp. Chỉ thấy Trấn Thiên tháp tỏa ánh sáng rực rỡ, chân tháp toát ra từng luồng sáng bao phủ.
Phút chốc hai tòa đan sơn chậm rãi bay lên, bị đại trận Trấn Thiên tháp thu nạp vào trong.
Bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long cũng tăng tốc độ thu gom.
Bọn họ lấy được bao nhiêu thượng cổ thần đan thì sẽ gom hết, không thể chừa lại cho người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ. Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông biết là không lâu sau ma tộc sẽ tấn công Xích Thành tinh vực, nếu bị người ma tộc có được những thần đan này thì không thể tưởng tượng nổi hậu quả.
Đương nhiên không chỉ có thượng cổ thần đan trong thạch thất này, bảo bối khác trong di tích của Thương Sinh thần tông cũng không thể chừa lại một chút gì.
Năm người Long Kình Thiên tăng nhanh tốc độ thu gom, rốt cuộc mấy trăm vạn thượng cổ thần đan trong thạch thất bị năm người lấy sạch không còn một viên, thạch thất trống rỗng.
Thu hết thượng cổ thần đan, Long Kình Thiên nói:
- Được rồi, chúng ta đi tới thạch thất tiếp theo!
Long Kình Thiên nói xong cùng bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông bay ra khỏi thạch thất, tiếp tục dọc theo thông đạo vách đá chạy tới thạch thất tiếp theo.
Thông đạo cung điện có ngàn vạn cái, đan chéo nhau, cấm chế tầng tầng. Nhưng Long Kình Thiên thi triển thần thức, thiên nhãn, những cấm chế như lồng ảo, năm người xuyên qua.
Một lát sau, năm người đi tới thạch thất thứ ba.
Đang lúc người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long định giơ chưởng phá mở thạch thất thứ ba thì Long Kình Thiên bỗng kêu lên:
- Chờ đã!
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long vốn đã vận chuyển công kích, ngưng tụ hai tay thì ngây ra ngừng lại.
Trong ánh mắt nghi hoặc của Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, Long Kình Thiên kêu mọi người lui ra. Long Kình Thiên giơ tay lên, chỉ lực của hắn điểm vào cửa đá, bỗng nhiên cửa tỏa ánh sáng chói lòa. Tiếp theo vô số chưởng ấn, quyền ấn, kiếm khí, đao khí bắn ra từ cửa đá.
Ầm ầm!
Chỉ thấy những chưởng ấn, quyền ấn, kiếm khí, đao khí đèu đánh vào thông đạo vách đá, toàn thông đạo vách đá ầm ầm sụp đổ.
Đợi mọi thứ bình tĩnh lại, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nhìn thông đạo vách đá, hít ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy vách đá không biết dùng thứ gì đúc thành, giống kim không phải ki, giống đá không phải đá hõm vào hơn mười thước. Vách tường nứt ra, từng khối đá rơi đầy đất.
Càng làm cho mấy người giật mình là trên thông đạo vách đá trải rộng vô số kiếm, đao ngân loang lỗ sâu hoắm.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long đánh giá dù là gã dốc sức đấm vào thông đạo vách đá thì tuyệt đối không thể đánh bức tường vỡ ra, hõm vào trong hơn mười thước.
Nếu một kích kia đánh vào người gã, sợ là thể thiên thần cũng sẽ nổ tung.
Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghĩ đến mới nãy giơ tay định phá cửa đá, đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
Không chỉ là người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, ba người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông cũng toát mồ hôi hột.
Nếu không phải Long Kình Thiên nhìn ra cấm chế trên cửa đá thì hậu quả...
Nhưng cấm chế ẩn nấp cao minh như vậy, ngay cả người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long là cường giả thiên thần cũng không nhìn ra được.
Sau khi phá cấm chế trên cửa đá, Long Kình Thiên đi tới trước cửa đá, hai đấm đánh ra. Phút chốc cửa đá bị nắm đấm của Long Kình Thiên đánh mở.
Long Kình Thiên đánh nổ tung cửa đá, lần này không tuôn ra khí linh dược, đan dược như hai lần trước. Mọi thứ tĩnh lặng, không chút phản ứng.
Đám người Long Kình Thiên bay vào trong thạch thất.
- Thái Ất thần thiết!
- Lãnh nhiệt hắc thạch!
- Đó là thái dương vẫn tinh!
Sau khi vào thạch thất, bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long giật mình nhìn từng tòa quặng sắt, tinh thạch trước mắt, chúng đều là tài liệu luyện khí hiếm thấy. Những tinh thạch quặng sắt này dù là ở hội đấu giá Vạn Bảo thương hội cũng là thứ cực kỳ bảo bối. Ví dụ như lãnh nhiệt hắc thạch, cỡ một nắm tay từng được Vạn Bảo thương hội đấu giá một trăm vạn Cửu Dương đan!
Hiện tại có tới một đống!
Sợ là không ít hơn ngàn khối!
Bỗng nhiên Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông chỉ vào phía trước, kinh kêu:
- Đó là thâm hải thận quang thạch!
Thâm hải thận quang thạch!
Một loại kỳ thạch trong biển sâu, vạn năm hiếm thấy, một khối đáng giá hai, ba trăm vạn, còn bảo bối hơn cả lãnh nhiệt hắc thạch, bình thường hiếm thấy, vậy mà bây giờ chất đống tới mấy trăm hối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.