Chương 133: Luyện khí đại tái
Thần Kiếm
25/09/2013
Thu Bình đại thống lĩnh mắt ngơ ngẩn, ánh sáng tán đi, ảm đạm, người cứng ngắc té xuống đất.
Thu Bình đại thống lĩnh là thánh cấp tam tầng, thực lực không yếu, nhưng chỉ là tương đối. ở trước mặt Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch là cường giả cổ thần mấy chục vạn năm trước thì Thu Bình đại thống lĩnh không chịu nổi một kích.
Mấy trăm Hải tộc nằm ngửa ra đó, người xung quanh đứng ngây như phỗng, không dám nhúc nhích.
Người lùn Vi Ân đứng sau lưng Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch càng hai chân run rẩy, không biết là kích động hay chân mềm nhũn. Người lùn Vi Ân nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đứng trước mặt gã, cách xa chỉ hai thước, đôi mắt không thể che giấu nỗi lòng kinh khủng.
Mặc dù Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giết những Hải tộc nhưng chỉ riêng thân phận thần cấp cường giả cũng đủ khiến người lùn Vi Ân kinh hoàng. Thần cấp cường giả, loại tồn tại này dù là tộc trưởng, đám trưởng lão tộc người lùn bọn họ cũng phải ngước nhìn.
Trên quảng trường đại hình mùi máu tỏa ra tràn ngập khứu giác của mọi người. Khi đám người trên quảng trường đại hình còn đang chấn kinh thì hai tay Long Kình Thiên ấn ra một phép quyết, chỉ thấy từng đợt phù ấn liên kết cùng một chỗ, thăng lên trời cao, khuếch tán, bao phủ toàn quảng trường đại hình. Tiếp theo những phù ấn như thiên lôi đánh xuống đỉnh đầu đám người trên quảng trường đại hình.
Cửu Vĩ Thiên Miêu kiềm không được hỏi:
- Đại ca, ngươi làm gì?
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cũng vẻ mặt nghi hoặc.
Long Kình Thiên nói:
- Mới rồi ta xóa ký ức một canh giờ của đám người trên quảng trường.
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giật mình thật thốt:
- Xóa ký ức một canh giờ của đám người trên quảng trường!
Long Kình Thiên có thể xóa ký ức?
Bọn họ chưa từng nghe loại thủ đoạn này. Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giật mình, người lùn Vi Ân càng giật mình hơn, lòng sinh nghi ngờ, vì gã phát hiện ký ức của mình không biến mất.
Long Kình Thiên nói:
- Chúng ta đi thôi.
Long Kình Thiên bay lên, người lùn Vi Ân ngạc nhiên phát hiện gã như được lực lượng không gian nâng lên bay theo hắn.
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch phản ứng lại, bay theo. Đợi bóng dáng đám Long Kình Thiên hoàn toàn biến mất thì đám người trên quảng trường đại hình ánh mắt ngơ ngác mới có phản ứng. Nhưng họ nhìn xác mấy trăm Hải tộc trên quảng trường đại hình thì trừ giật mình ra còn có nghi hoặc. Dù họ nghĩ như thế nào cũng không nhớ ra mới nãy xảy ra chuyện gì.
Đám Long Kình Thiên rất nhanh rời khỏi đảo hỗn loạn, trở về một tòa đảo hoang.
Người lùn Vi Ân được Long Kình Thiên mang tới hòn đảo hoang, mặt càng trắng, giọng run run muốn hỏi lý do hắn mang theo gã:
- Tiền, tiền bối, không biết, ngươi ngươi....
Người lùn Vi Ân muốn hỏi nhưng không dám hỏi.
Long Kình Thiên quay đầu lại, trong ánh mắt kinh ngạc của người lùn Vi Ân, khuôn mặt hắn thay đổi.
Người lùn Vi Ân trợn to mắt, không thể tin:
- Ngươi... Long Kình Thiên?
Mặc dù chuyện cách gần một năm nhưng người lùn Vi Ân vẫn còn ấn tượng khắc sâu về Long Kình Thiên.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân quan trọng.
Bởi vì mấy ngày nay người lùn Vi Ân nghe khắp nơi trong Loạn Hải bàn tán việc đệ tử Võ Thần Điện tên Long Kình Thiên và Long tộc.
Long Kình Thiên thu phục Long tộc, toàn thế lực nhận hắn làm chủ nhân.
Cuộc chiến Long Viêm cốc khiến lục phái Võ Thần Điện tổn thất chín mươi vị thánh cấp. Nghe những lời này giống như chuyện xưa, người lùn Vi Ân luôn buồn bực, suy đoán Long Kình Thiên này có phải là người lúc trước gã quen không?
Nhưng Long Kình Thiên lúc trước gã quen tuy rằng thiên phú kinh người, nhưng tuyệt đối không yêu nghiệt đến mức đó đi? Hơn nữa thực lực sao có thể trưởng thành nhanh như vậy? Lúc người lùn Vi Ân gặp Long Kình Thiên thì hắn đánh chết những đệ tử ngoại điện Võ Thần Điện, thực lực chỉ vẻn vẹn mạnh hơn gã một chút.
Mới chưa tới một năm, tại rèn luyện ở ma vực đã có thể đánh bại tôn cấp cường giả? Nhưng bây giờ nhìn thấy Long Kình Thiên thì người lùn Vi Ân bỗng hiểu ra.
Người lùn Vi Ân không dám tin hỏi:
- Ngươi, ngươi, ngươi chính là Long Kình Thiên đó?
Long Kình Thiên hiểu ý người lùn Vi Ân nói cái gì, mỉm cười nói:
- Đúng vậy. Ta chính là Long Kình Thiên đó.
Người lùn Vi Ân hít sâu một hơi, lòng dậy sóng. Thật sự là hắn!
Vậy là...? Người lùn Vi Ân nhìn hướng Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đứng cạnh Long Kình Thiên.
Người lùn Vi Ân run giọng nói:
- Tử... Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch!
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch gật đầu. Người lùn Vi Ân người lảo đảo, suýt té ngã.
Đây chính là Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Long Hoàng đời thứ nhất Long tộc, vài chục năm trước đã huy chấn đại lục Thiên Lam, Loạn Hải, ma thần chiến trường, đại lục hoang dã, tuyệt thế cường giả!
Hiện tại đang đứng trước mặt gã!
Long Kình Thiên không nói gì thêm, hắn cho người lùn Vi Ân thời gian tiêu hóa mấy tin tức.
Người lùn Vi Ân nhìn Long Kình Thiên, lại nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu, cuối cùng là xem Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, hồi lâu sau mới tỉnh táo lại.
- Này, Long, Long Kình...
Người lùn Vi Ân lắp bắp, không biết nên xưng hô Long Kình Thiên thế nào.
Long Kình Thiên cười nói:
- Ngươi cứ gọi ta là Long Kình Thiên như trước, nhưng trước mặt mọi người thì ta không hy vọng ngươi lộ thân phận của ta ra, khi đó cứ kêu ta là Long Thần.
Người lùn Vi Ân lặp lại một lần:
- Long Thần?
Lát sau người lùn Vi Ân do dự hỏi:
- Lần này ngươi đến Loạn Hải không lẽ vì tham gia luyện khí đại tái của tộc người lùn?
Long Kình Thiên ngây ra:
- A, luyện khí đại tái?
- Đúng vậy. Luyện khí đại tái, mỗi mười năm thì tộc người lùn sẽ cử hành luyện khí đại tái một lần, hơn nữa không hạn chế chủng tộc. Dù là cường giả các loại tộc ở Loạn Hải, đại lục Thiên Lam hay đại lục hoang dã đều có thể tham gia.
Long Kình Thiên gật đầu, không để bụng luyện khí đại tái.
Long Kình Thiên chỉ đi ngang qua Loạn Hải.
Nhưng người lùn Vi Ân bỗng nói:
Tộc người lùn chúng ta cử hành luyện khí đại tái giải thưởng phong phú nhất so với mấy trăm năm qua. Hạng nhất sẽ được một khối hương hải tinh thạch, một trung phẩm đỉnh giai đỉnh lô.
Long Kình Thiên vốn không để ý luyện khí đại tái, nghe vậy thì kinh ngạc bật thốt:
- Hương hải tinh thạch?
Hương hải tinh thạch này ở Tiên Giới là một loại thiết thạch cao cấp, lúc luyện khí dung nhập nó vào thì có thể tăng uy lực cho vũ khí gấp mấy lần.
Trấn Thiên tháp của Long Kình Thiên đối với hắn hiện tại thì phẩm cấp quá thấp, hắn muốn luyện chế lại Trấn Thiên tháp. Nếu có được hương hải tinh thạch, vậy lấy cách luyện chế của hắn tuyệt đối có thể tăng lên tới thiên phẩm cao giai thậm chí đỉnh giai!
- Ngươi cũng biết hương hải tinh thạch?
Người lùn Vi Ân nhìn biểu tình của Long Kình Thiên, nói tiếp:
- Hương hải tinh thạch này là mấy năm trước một vị trưởng lão của tộc người lùn ta ngẫu nhiên lấy được từ ma vực, nghe nói là một loại khoáng thạch cực kỳ hiếm thấy, không ngờ luyện khí đại tái lần này lấy ra làm giải thưởng.
Long Kình Thiên hỏi:
- Tộc người lùn các ngươi tổ chức luyện khí đại tái bắt đầu từ lúc nào?
Nếu trong hai ngày này thì Long Kình Thiên có thể ở lại, dù sao hắn không vội vàng chạy đi.
Thu Bình đại thống lĩnh là thánh cấp tam tầng, thực lực không yếu, nhưng chỉ là tương đối. ở trước mặt Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch là cường giả cổ thần mấy chục vạn năm trước thì Thu Bình đại thống lĩnh không chịu nổi một kích.
Mấy trăm Hải tộc nằm ngửa ra đó, người xung quanh đứng ngây như phỗng, không dám nhúc nhích.
Người lùn Vi Ân đứng sau lưng Long Kình Thiên, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch càng hai chân run rẩy, không biết là kích động hay chân mềm nhũn. Người lùn Vi Ân nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đứng trước mặt gã, cách xa chỉ hai thước, đôi mắt không thể che giấu nỗi lòng kinh khủng.
Mặc dù Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giết những Hải tộc nhưng chỉ riêng thân phận thần cấp cường giả cũng đủ khiến người lùn Vi Ân kinh hoàng. Thần cấp cường giả, loại tồn tại này dù là tộc trưởng, đám trưởng lão tộc người lùn bọn họ cũng phải ngước nhìn.
Trên quảng trường đại hình mùi máu tỏa ra tràn ngập khứu giác của mọi người. Khi đám người trên quảng trường đại hình còn đang chấn kinh thì hai tay Long Kình Thiên ấn ra một phép quyết, chỉ thấy từng đợt phù ấn liên kết cùng một chỗ, thăng lên trời cao, khuếch tán, bao phủ toàn quảng trường đại hình. Tiếp theo những phù ấn như thiên lôi đánh xuống đỉnh đầu đám người trên quảng trường đại hình.
Cửu Vĩ Thiên Miêu kiềm không được hỏi:
- Đại ca, ngươi làm gì?
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cũng vẻ mặt nghi hoặc.
Long Kình Thiên nói:
- Mới rồi ta xóa ký ức một canh giờ của đám người trên quảng trường.
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giật mình thật thốt:
- Xóa ký ức một canh giờ của đám người trên quảng trường!
Long Kình Thiên có thể xóa ký ức?
Bọn họ chưa từng nghe loại thủ đoạn này. Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giật mình, người lùn Vi Ân càng giật mình hơn, lòng sinh nghi ngờ, vì gã phát hiện ký ức của mình không biến mất.
Long Kình Thiên nói:
- Chúng ta đi thôi.
Long Kình Thiên bay lên, người lùn Vi Ân ngạc nhiên phát hiện gã như được lực lượng không gian nâng lên bay theo hắn.
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch phản ứng lại, bay theo. Đợi bóng dáng đám Long Kình Thiên hoàn toàn biến mất thì đám người trên quảng trường đại hình ánh mắt ngơ ngác mới có phản ứng. Nhưng họ nhìn xác mấy trăm Hải tộc trên quảng trường đại hình thì trừ giật mình ra còn có nghi hoặc. Dù họ nghĩ như thế nào cũng không nhớ ra mới nãy xảy ra chuyện gì.
Đám Long Kình Thiên rất nhanh rời khỏi đảo hỗn loạn, trở về một tòa đảo hoang.
Người lùn Vi Ân được Long Kình Thiên mang tới hòn đảo hoang, mặt càng trắng, giọng run run muốn hỏi lý do hắn mang theo gã:
- Tiền, tiền bối, không biết, ngươi ngươi....
Người lùn Vi Ân muốn hỏi nhưng không dám hỏi.
Long Kình Thiên quay đầu lại, trong ánh mắt kinh ngạc của người lùn Vi Ân, khuôn mặt hắn thay đổi.
Người lùn Vi Ân trợn to mắt, không thể tin:
- Ngươi... Long Kình Thiên?
Mặc dù chuyện cách gần một năm nhưng người lùn Vi Ân vẫn còn ấn tượng khắc sâu về Long Kình Thiên.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân quan trọng.
Bởi vì mấy ngày nay người lùn Vi Ân nghe khắp nơi trong Loạn Hải bàn tán việc đệ tử Võ Thần Điện tên Long Kình Thiên và Long tộc.
Long Kình Thiên thu phục Long tộc, toàn thế lực nhận hắn làm chủ nhân.
Cuộc chiến Long Viêm cốc khiến lục phái Võ Thần Điện tổn thất chín mươi vị thánh cấp. Nghe những lời này giống như chuyện xưa, người lùn Vi Ân luôn buồn bực, suy đoán Long Kình Thiên này có phải là người lúc trước gã quen không?
Nhưng Long Kình Thiên lúc trước gã quen tuy rằng thiên phú kinh người, nhưng tuyệt đối không yêu nghiệt đến mức đó đi? Hơn nữa thực lực sao có thể trưởng thành nhanh như vậy? Lúc người lùn Vi Ân gặp Long Kình Thiên thì hắn đánh chết những đệ tử ngoại điện Võ Thần Điện, thực lực chỉ vẻn vẹn mạnh hơn gã một chút.
Mới chưa tới một năm, tại rèn luyện ở ma vực đã có thể đánh bại tôn cấp cường giả? Nhưng bây giờ nhìn thấy Long Kình Thiên thì người lùn Vi Ân bỗng hiểu ra.
Người lùn Vi Ân không dám tin hỏi:
- Ngươi, ngươi, ngươi chính là Long Kình Thiên đó?
Long Kình Thiên hiểu ý người lùn Vi Ân nói cái gì, mỉm cười nói:
- Đúng vậy. Ta chính là Long Kình Thiên đó.
Người lùn Vi Ân hít sâu một hơi, lòng dậy sóng. Thật sự là hắn!
Vậy là...? Người lùn Vi Ân nhìn hướng Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đứng cạnh Long Kình Thiên.
Người lùn Vi Ân run giọng nói:
- Tử... Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch!
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch gật đầu. Người lùn Vi Ân người lảo đảo, suýt té ngã.
Đây chính là Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Long Hoàng đời thứ nhất Long tộc, vài chục năm trước đã huy chấn đại lục Thiên Lam, Loạn Hải, ma thần chiến trường, đại lục hoang dã, tuyệt thế cường giả!
Hiện tại đang đứng trước mặt gã!
Long Kình Thiên không nói gì thêm, hắn cho người lùn Vi Ân thời gian tiêu hóa mấy tin tức.
Người lùn Vi Ân nhìn Long Kình Thiên, lại nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu, cuối cùng là xem Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, hồi lâu sau mới tỉnh táo lại.
- Này, Long, Long Kình...
Người lùn Vi Ân lắp bắp, không biết nên xưng hô Long Kình Thiên thế nào.
Long Kình Thiên cười nói:
- Ngươi cứ gọi ta là Long Kình Thiên như trước, nhưng trước mặt mọi người thì ta không hy vọng ngươi lộ thân phận của ta ra, khi đó cứ kêu ta là Long Thần.
Người lùn Vi Ân lặp lại một lần:
- Long Thần?
Lát sau người lùn Vi Ân do dự hỏi:
- Lần này ngươi đến Loạn Hải không lẽ vì tham gia luyện khí đại tái của tộc người lùn?
Long Kình Thiên ngây ra:
- A, luyện khí đại tái?
- Đúng vậy. Luyện khí đại tái, mỗi mười năm thì tộc người lùn sẽ cử hành luyện khí đại tái một lần, hơn nữa không hạn chế chủng tộc. Dù là cường giả các loại tộc ở Loạn Hải, đại lục Thiên Lam hay đại lục hoang dã đều có thể tham gia.
Long Kình Thiên gật đầu, không để bụng luyện khí đại tái.
Long Kình Thiên chỉ đi ngang qua Loạn Hải.
Nhưng người lùn Vi Ân bỗng nói:
Tộc người lùn chúng ta cử hành luyện khí đại tái giải thưởng phong phú nhất so với mấy trăm năm qua. Hạng nhất sẽ được một khối hương hải tinh thạch, một trung phẩm đỉnh giai đỉnh lô.
Long Kình Thiên vốn không để ý luyện khí đại tái, nghe vậy thì kinh ngạc bật thốt:
- Hương hải tinh thạch?
Hương hải tinh thạch này ở Tiên Giới là một loại thiết thạch cao cấp, lúc luyện khí dung nhập nó vào thì có thể tăng uy lực cho vũ khí gấp mấy lần.
Trấn Thiên tháp của Long Kình Thiên đối với hắn hiện tại thì phẩm cấp quá thấp, hắn muốn luyện chế lại Trấn Thiên tháp. Nếu có được hương hải tinh thạch, vậy lấy cách luyện chế của hắn tuyệt đối có thể tăng lên tới thiên phẩm cao giai thậm chí đỉnh giai!
- Ngươi cũng biết hương hải tinh thạch?
Người lùn Vi Ân nhìn biểu tình của Long Kình Thiên, nói tiếp:
- Hương hải tinh thạch này là mấy năm trước một vị trưởng lão của tộc người lùn ta ngẫu nhiên lấy được từ ma vực, nghe nói là một loại khoáng thạch cực kỳ hiếm thấy, không ngờ luyện khí đại tái lần này lấy ra làm giải thưởng.
Long Kình Thiên hỏi:
- Tộc người lùn các ngươi tổ chức luyện khí đại tái bắt đầu từ lúc nào?
Nếu trong hai ngày này thì Long Kình Thiên có thể ở lại, dù sao hắn không vội vàng chạy đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.