Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 23: Mạng chó

Thần Kiếm

24/09/2013

Song Đầu Xà Quy hét thảm.

Chỉ thấy hai cái đầu của nó bị Cửu Vĩ Thiên Miêu vỗ thấp một khúc, vảy trên đầu vỡ nát, máu bắn ra, nhuộm đỏ mặt biển xung quanh.

- Trấn Thiên tháp!

Long Kình Thiên trán chợt lóe, Trấn Thiên tháp bay ra hóa thành tháp cao mấy chục trượng, thân tháp đột nhiên xoay tròn. Tiếp theo chân tháp toát ra từng cột sáng cực kỳ chói mắt, những cột sáng xoay theo thân tháp đột nhiên đánh vào hai đầu của Song Đầu Xà Quy.

Thân phòng ngự của Song Đầu Xà Quy là ở hai đầu, trước tiên là bị Cửu Vĩ Thiên Miêu nặng nề công kích, bây giờ lại bị cột sáng Trấn Thiên tháp đánh trúng.

Phút chốc hai cái đầu nứt vỡ.

Thân rùa vùng vẫy ở mặt biển rồi cứng đờ.

Đáng thương cho Song Đầu Xà Quy, vốn thực lực của nó dù không thăng lên tứ cấp thì đỉnh hậu kỳ tam cấp cho dù Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu muốn giết chết nó không phải dễ.

Nhưng nó mới độ qua tiểu kiếp, bị Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu liên tiếp tấn công, căn bản không kịp phản ứng đã đi đời nhà ma.

Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên trên Song Đầu Xà Quy, thấy nó đã tắt thở thì mừng rõ.

Long Kình Thiên chỉ vào Trấn Thiên tháp, chân tháp lóe tia sáng, xuất hiện lực hút cường đại hút Song Đầu Xà Quy.

- Song Đầu Xà Quy, đúng là nó, là Song Đầu Xà Quy!

- Nhiệm vụ lần này của chúng ta là thần tủy nguyên đan trong người nó!

- Đó là tháp gì vậy?

Phía xa vang vài tiếng kinh kêu.

Trấn Thiên tháp hút Song Đầu Xà Quy vào trong, rơi vào tay Long Kình Thiên. Long Kình Thiên xoay người, thấy mười mấy đệ tử Võ Thần Điện bay tới.

Bản thể của Cửu Vĩ Thiên Miêu thu nhỏ, đáp xuống vai Long Kình Thiên.

Rất nhanh, mười mấy đệ tử Võ Thần Điện đi tới trước mặt Long Kình Thiên.

Một đệ tử nội điện đi tới bên cạnh thanh niên áo vàng, nói:

- Lý sư huynh, tiểu tử này hình như là đệ tử ngoại điện qua lần khảo hạch này.

Thanh niên áo vàng nhìn Long Kình Thiên, hỏi:

- Đệ tử ngoại điện qua lần khảo hạch này?

Đệ tử kia giải thích:

- Đúng vậy, là Long Thần phụ trách phân điện thông qua khảo hạch, khi đó Long Thần dẫn hắn tới Tử Tiêu cung, là ta thay hắn đăng ký.

Thanh niên áo vàng gật đầu, kiêu ngạo nói với Long Kình Thiên:

- Tiểu tử, ngươi là đệ tử ngoại điện lần này của Võ Thần Điện? Giao Song Đầu Xà Quy ra cho ta!

Thanh niên áo vàng giọng điệu mệnh lệnh.

- Giao cho ngươi?

Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt, hỏi lại:

- Tại sao?

Thanh niên áo vàng ngây ra, sao đó mặt sa sầm, cười ác nói:



- Một đệ tử ngoại điện nho nhỏ như ngươi ta kêu ngươi giao ra là coi trọng ngươi, nếu không thì...hắc hắc!

Chợt một đệ tử nội điện khác lên tiếng:

- Lý sư huynh, tiểu tử này cầm bảo tháp hình như có uy lực không tệ.

Thanh niên áo vàng nghe vậy gật đầu, cười lạnh nói với Long Kình Thiên:

- Tiểu tử, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, giao ra bảo tháp và Song Đầu Xà Quy đây, sau đó dập đầu nhận tội với ta, ta sẽ cho ngươi cút đi, nếu không thì ngươi không có cơ hội cút!

- Đúng vậy, không chỉ phải dập đầu nhận tội với Lý sư huynh mà phải dập đầu với tất cả chúng ta!

Một đệ tử nội điện hét lên:

- Bắt đầu từ Lý sư huynh, từng người một, không vội.

Đệ tử nội điện Võ Thần Điện xung quanh nhìn nhau, cất tiếng cười to.

Cửu Vĩ Thiên Miêu lắc đầu, mười mấy đệ tử nội điện Võ Thần Điện ở trong mắt nó đã là người chết.

- Dập đầu nhận tội?

Long Kình Thiên nghe vậy thì cười, cười rất tà dị:

- Dập đầu nhận tội cho các ngươi?

Thanh niên áo vàng cười lạnh, nói:

- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi muốn phản kháng? Đừng tưởng rằng ngươi có có chút thực lực thì muốn huênh hoang. Xem bộ dạng của ngươi hình như rất bất mãn? Nếu vậy thì ta đổi ý, ngươi không chỉ dập đầu nhận tội với tất cả chúng ta mà còn phải lòn qua đây!

Thanh niên áo vàng chỉ vào đũng quần.

Mười mấy đệ tử nội điện cười to.

- Ha ha, Lý sư huynh nói không sai!

- Chúng ta còn chưa thử cho người chui qua đũng quần nhỉ?

- Loại cảm giác này chắc sướng lắm!

Mười mấy đệ tử nội điện vừa nói vừa cười.

Bỗng nhiên có bóng người chợt lóe, vài luồng kiếm quang cực kỳ chói mắt xẹt qua. Mấy tên đệ tử nội điện cảm giác cổ họng lạnh lẽo, chúng bịt yết hầu, cúi đầu nhìn thì thấy một cột máu bắn ra từ khe tay.

- Ngươi...ngươi...!

Mấy tên đệ tử nội điện kinh khủng nhìn Long Kình Thiên, cổ họng lăn lộn, cuối cùng không nói thành lời, từ giữa không trung rớt xuống mặt biển. *Ầm!* mấy tiếng, chúng chìm vào đáy biển.

Máu nổi lềnh bềnh nhuộm đỏ mặt biển xung quanh.

- Lão Trầm!

- Lão Mã!

- Hứa huynh!

Mấy người khác kịp phản ứng lại, hét to với mặt biển bên dưới.

Nhưng mặt biển vẫn bình tĩnh như vậy.

- Chết tiệt!

Thanh niên áo vàng vừa kinh vừa giận nhìn Long Kình Thiên, nói:



- Ngươi dám giết đệ tử nội điện!

Dám giết đệ tử nội điện? Long Kình Thiên nhìn thanh niên áo vàng, bất giác nhớ tới đám đệ tử đội Chấp Pháp Thiết Cao.

Long Kình Thiên từ từ nói:

- Không chừa một ai!

Cửu Vĩ Thiên Miêu đáp:

- Biết rồi, đại ca!

Một người một mèo cùng bay lên, trường kiếm trong tay Long Kình Thiên bay ra, đột nhiên biến thành vô số kiếm long. Những kiếm long hợp thành Kiếm Long sát trận, chém hướng mười mấy đệ tử nội điện.

Thanh niên áo vàng trong tay xuất hiện thanh trường thương đâm hướng kiếm long, buột miệng nói, vẻ mặt kinh ngạc:

- Ngự kiếm bí pháp! Ngươi là Tinh Hồn Sư!?

Một số Tinh Hồn Sư thiên phú cực kỳ xuất sắc có thể thông qua lực lượng tinh thần thiên địa triệu hoán ra bí pháp công kích, có thể lấy lực linh hồn khống chế những thứ như lợi kiếm thực thể tiến hành công kích!

Đáp lại thanh niên áo vàng là từng kiếm long chém tới.

*Keng keng keng!*

Vang lên một chuỗi tiếng kiếm kích, thanh niên áo vàng và đệ tử nội điện khác vội thụt lùi. Có hai đệ tử nội điện không né kịp bị kiếm long đánh trúng, quần áo toàn thân bị cắt thành nhiều mảnh, thân thể xé rách bốn, năm mảnh, chết không toàn thây.

Thanh niên áo vàng và đệ tử Võ Thần Điện khác nhìn xác hai đệ tử thành bốn, năm mảnh thì hít ngụm khí lạnh, cảm thấy toàn thân lạnh toát.

Nếu mới rồi bọn họ né tránh chậm một bước, vậy chẳng phải là...?

Nhưng tiếp theo họ phát hiện bầu trời bỗng tối sầm.

Một đệ tử ngẩng đầu nhìn, mắt trợn trừng, chỉ lên trời, lắp bắp nói:

- Nó, nó, nó!

Thanh niên áo vàng và đệ tử Võ Thần Điện khác thấy vậy cùng ngửa đầu nhìn, tiếp theo mặt trắng bệch.

Thân thể to như núi của Cửu Vĩ Thiên Miêu không ngừng đổi các màu vàng, đỏ, lục, lam, đen, vàng, tím, trắng, xám, xanh đen, mấy cái đuôi sau lưng vẫy.

Khí thế tuyệt thế mãnh thú bao phủ bốn phía.

Thanh niên áo vàng run giọng nói:

- Nó chính là con...con mèo mới rồi?

Cửu Vĩ Thiên Miêu cười gian, vươn vuốt:

- Mèo?

- Thiên miêu kinh lôi chưởng!

- Kinh lôi xuất thế!

Chỉ thấy dưới một chưởng của Cửu Vĩ Thiên Miêu, sấm sét giao nhau, trời nổ ầm ĩ, đột nhiên quấn hướng đám thanh niên áo vàng. Cùng lúc đó, ánh sáng các màu trên người Cửu Vĩ Thiên Miêu biến mất, thay vào đó là từng tia chớp quay quanh, cái đuôi tím sau lưng nó lớn gấp đôi, tia điện kêu xèo xèo.

Thanh niên áo vàng kinh sợ biến sắc mặt.

- Kim quang trảm!

- Sơn hải quyền!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tôn Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook