Chương 527: Một tên đều không thoát được.
Thần Kiếm
01/08/2014
Nhìn Long Kình Thiên cùng Bàn Tiểu Nhị đi ra, đám người Thiết Mộc bộ lạc nguyên một đám hoảng sợ, tuyệt vọng liền đại hỉ, Thiết Mộc bộ lạc tộc trưởng Ngao Khải cùng những trưởng lão mau mau bước tới trước mặt Long Kình Thiên, cung kính nói ra.
- Tiền bối, các người đã đi ra!
- Ân.
Long Kình Thiên lạnh nhạt gật đầu, sau đó liền bỏ qua đám người Ngao Khải mà quay đầu nhìn về phía đám người Vân thành thành chủ Ngao Thường.
- Tiền bối, hắn chính là Vân thành thành chủ Ngao Thường, những người khác đều là cao thủ tọa trấn Vân thành!
Ngao Khải vội vàng giải thích với Long Kình Thiên.
- Vân thành thành chủ.
Long Kình Thiên nhìn về phía trung niên nhân mặc chiến giáp phía trước nhất nói.
- Chính là các ngươi giết thiếu phu nhân Tiềm Long lĩnh phủ chủ chúng ta? Gan chó thật lớn!
Vân thành thành chủ Ngao Thường khôi phục lại sau cả kinh, sắc mặt lạnh lùng, nói ra.
- Chiến giáp không tệ, có lẽ bán được không ít Thiên Nguyên đan.
Long Kình Thiên nhìn chiến giáp trên người đối phương, chậm rãi định giá.
Long Kình Thiên nhìn ra được, chiến giáp trên người tên Vân thành thành chủ này cũng là hỗn độn tiên giáp, phẩm giai cùng với Diệt Tinh Tiên Vương giáp không sai biệt lắm.
Vân thành thành chủ Ngao Thường thấy Long Kình Thiên không thèm để ý tới hắn mà ngược lại còn "chấm điểm" chiến giáp trên người hắn, trong lòng không khỏi giận dữ lên.
- Bày trận, đem bọn chúng toàn bộ bắt xuống cho ta!
Ngao thường nhớ tới mệnh lệnh của lãnh chúa, cường hành đè ép sát ý trong lòng xuống mà quát lên.
- Vâng, thành chủ đại nhân!
Vân thành đến đây có tới hai trăm mười tám vị Tiên Quân, tất cả đều đồng thanh cao giọng đáp lại. Lập tức, cả đám lao tới, không ngừng xoay tròn, tạo thành một cái đồ án bát quái.
Đúng lúc này, đột nhiên một cái chưởng ấn cực lớn từ trong hư không vươn ra ngoài, trực tiếp chụp về phía đồ án bát quái.
- Oanh!
Một tiếng nổ cực lớn, chỉ thấy đồ án bát quái trì trệ, cơ hồ là muốn ngừng lại.
Lúc này, một tiếng rống kinh thiên địa vang lên, thanh âm rít gào phô thiên cái địa bao phủ hết thảy thế gian, bát quái đồ án nguyên bản đang ngừng lại lập tức bị phá thành mảnh nhỏ, mà chúng Tiên Quân Vân thành ở bên trong đồ án bay ngược lại vô số, máu huyết phun ra như mưa.
Phía dưới chợt phóng lên hai đạo nhân ảnh, một quyền một chưởng trong nháy mắt đã giết đi hơn mười vị Tiên Quân Vân thành.
Hai đạo nhân ảnh đi ra này đúng là Hoắc Cương cùng Thành Tiêu.
Từ Tiên giới tới Long giới, Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu ba người đã tạo thành một loại ăn ý, phối hợp vô cùng tốt.
Bàn Tiểu Nhị phá vỡ bát quái đồ của đối phương xong thân ảnh liền lóe lên, đi tới trước mặt Vân thành thành chủ.Vân thành thành chủ vẻ mặt sợ hãi, hoảng sợ, chỉ là còn chưa kịp xuất thủ thì đã bị Bàn Tiểu Nhị một chưởng đánh bay, tiếp đó cự chưởng duỗi ra đem hắn nắm chặt lại rồi vứt xuống dưới chân mình.
Sau đó, Bàn Tiểu Nhị một cước dẫm nát hắn dưới lòng bàn chân, lạnh lùng nhìn hắn mà nói.
- Gọi bọn hắn dừng tay lại.
Vân thành thành chủ bị Bàn Tiểu Nhị dẫm dưới lòng bàn chân như vậy, mặt mũi tràn ngập máu me, hoảng sợ, phẫn nộ, sỉ nhục, cừu hận các loại tâm tình. Dù gì hắn cũng là một thành chủ, bây giờ lại bị người khác trước ngàn vạn ngạn người dẫm nát dưới chân!
Bàn Tiểu Nhị thấy vẻ cừu hận, phẫn nộ trong ánh mắt của Vân thành thành chủ thì không khỏi nhấc chân lên rồi lại giẫm xuống một cước, tiếp đó là lại nâng lên rồi giẫm xuống!
Bàn Tiểu Nhị mỗi cước đều chấn cho tòa Thiết Mộc sơn chấn động không thôi.
Thiên địa nhất thời an tĩnh lại, tất cả mọi người đều không thể tin nổi mà nhìn Vân thành thành chủ Ngao Thường bị Bàn Tiểu Nhị giẫm nát dưới lòng bàn chân, đám người Ngao Khải vẻ mặt lại càng khoa trương hơn.
Lúc trước, đánh chết đám người Bạo Lôi bộ lạc tộc trưởng Ngao Liệt thì chỉ có một mình Thành Tiêu xuất thủ, đám người Ngao Khải còn chưa thấy qua Bàn Tiểu Nhị ra tay, hiện tại bọn hắn mới biết, tiểu Thổ Hùng thoạt nhìn đáng yêu vô hại này thực lực vậy mà so với Thành Tiêu còn muốn khủng bố hơn!
Vân thành thành chủ Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong trước mặt hắn vậy mà một chút phản kháng cũng không có, tiểu Thổ Hùng này tuyệt đối là một Tiên Đế cường giả!
Đám người Thiết Mộc bộ lạc chỉ cảm thấy hô hấp gấp gáp lên.
Sau khi Bàn Tiểu Nhị giẫm hơn mười cước, trong mắt Vân thành thành chủ nguyên bản tràn ngập cừu hận, phẫn nộ, oán độc vân vân thì giờ chỉ còn lại sợ hãi, vô cùng sợ hãi rồi.
- Dừng tay, các ngươi đều dừng tay cho ta!
Vân thành thành chủ Ngao Thường gào rú lên.
Ngao Thường gào lên, chúng Tiên Quân Vân thành không khỏi ngừng lại.
Bất quá, chúng Tiên Quân Vân thành ngừng lại nhưng mà hai người Hoắc Cương cũng không có đình chỉ công kích, lập tức lại có hơn mười Tiên Quân Vân thành chết trong tay hai người.
Vân thành thành chủ thấy vậy liền sợ hãi mà nhìn Bàn Tiểu Nhị cùng Long Kình Thiên.
- Các ngươi, các ngươi thật hèn hạ!
Bất quá, đáp lại vẫn là một cước.
Bàn Tiểu Nhị một cước đạp xuống, cười lạnh.
- Hèn hạ? Các ngươi có thể leo tới nhất phương thành chủ, không biết đạo lý "thắng làm vua, thua làm giặc" sao? Quá trình không trọng yếu, quan trọng nhất là kết quả!
Vân thành thành chủ sắc mặt âm trầm bất định, hắn biết rõ Bàn Tiểu Nhị nói không sai, kết quả mới trọng yếu.
- Các ngươi, các ngươi muốn thế nào!?
Vân thành thành chủ cảm xúc thoáng hòa hoãn xuống, nói ra.
- Chúng ta muốn thế nào?
Bàn Tiểu Nhị nở một nụ cười, lập tức một chưởng vỗ xuống, Vân thành thành chủ triệt để vẫn lạc.
- Thành chủ!
Chúng Tiên Quân Vân thành còn sót lại thấy thành chủ của mình bị Bàn Tiểu Nhị đánh chết liền kinh sợ hô lên.
- Toàn bộ giết!
Long Kình Thiên sắc mặt đạm mạc nói ra.
- Vâng, sư tôn!
Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu ba người cung kính đáp.
- Toàn bộ giết!
Đám người Thiết Mộc bộ lạc nghe được thanh âm phong đạm vân khinh của Long Kình Thiên trong lòng đột nhiên run lẩy bẩy lên, thiếu chút nữa là bị dọa ngất rồi, đây chính là hơn hai trăm vị Tiên Quân a!
Tộc trường Thiết Mộc bộ lạc chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân trong mắt đám người Ngao Khải chính là cự sơn chỉ có thể ngước nhìn. Bình thường, một Tiên Quân cường giả hàng lâm xuống Phi Long sơn mạch, tất cả tộc trưởng các bộ lạc lớn nhỏ trong Phi Long sơn mạch đều phải đi ra cung kính quỳ sát xuống cung nghênh. Tiên Quân cường giả là tồn tại bọn hắn không cách nào tưởng tượng nổi a!
Hiện tại, Long Kình Thiên vậy mà hạ lệnh giết đi hơn hai trăm vị Tiên Quân!
Trước ánh mắt sợ hãi của đám người Thiết Mộc bộ lạc, Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu liên tục ra tay, ba người mỗi lần xuất thủ liền có mấy danh Tiên Quân vẫn lạc.
Nhìn Tiên Quân lần lượt vẫn lạc, trái tim đám người Ngao Khải không ngừng run rẩy lên, thẳng đến hai trăm mười tám danh Tiên Quân toàn bộ bị Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu ba người giết hết thì trái tim của đám người Ngao Khải vẫn chưa đình chỉ run rẩy xuống.
Toàn bộ giết chết! Một tên cũng không thoát được!
Đem Vân thành thành chủ Ngao Thường cùng chúng Tiên Quân giết sạch xong, ba người Bàn Tiểu Nhị bắt đầu quét dọn hiện trường, thu thập chiến lợi phẩm. Hai trăm mười tám quả Tiên phù, hai trăm mười tám khỏa không gian tiên khí, một cái đều không ít!
Long Kình Thiên đem tất cả chúng toàn bộ thu thập vào trong Thái Hư Thần Phủ xong liền cùng đám người Bàn Tiểu Nhị ly khai, tiến vào trong Phật Long Kim đỉnh bắt đầu bế quan tu luyện.
Bốn người Long Kình Thiên ly khai, tất cả đám người Thiết Mộc bộ lạc đã quên mất việc cung kính.
Hồi lâu sau, một hồi lãnh khí quét qua làm cho Ngao Khải giật mình tỉnh lại, nhìn không trung trơ trọi, lại nhìn dấu máu chung quanh trên mặt đất mà lẩm bẩm.
- Chuyện này, chẳng lẽ là thật!?
Lúc này, ở trong Phật Long Kim đỉnh, Long Kình Thiên đem toàn bộ không gian tiên khí của đám người Vân thành lấy ra, thần thức quét qua, vô số tiên đan, linh dược, tinh thiết mạch khoáng, linh mạch đều nhất nhất hiện ra trước mắt hắn.
- Tiền bối, các người đã đi ra!
- Ân.
Long Kình Thiên lạnh nhạt gật đầu, sau đó liền bỏ qua đám người Ngao Khải mà quay đầu nhìn về phía đám người Vân thành thành chủ Ngao Thường.
- Tiền bối, hắn chính là Vân thành thành chủ Ngao Thường, những người khác đều là cao thủ tọa trấn Vân thành!
Ngao Khải vội vàng giải thích với Long Kình Thiên.
- Vân thành thành chủ.
Long Kình Thiên nhìn về phía trung niên nhân mặc chiến giáp phía trước nhất nói.
- Chính là các ngươi giết thiếu phu nhân Tiềm Long lĩnh phủ chủ chúng ta? Gan chó thật lớn!
Vân thành thành chủ Ngao Thường khôi phục lại sau cả kinh, sắc mặt lạnh lùng, nói ra.
- Chiến giáp không tệ, có lẽ bán được không ít Thiên Nguyên đan.
Long Kình Thiên nhìn chiến giáp trên người đối phương, chậm rãi định giá.
Long Kình Thiên nhìn ra được, chiến giáp trên người tên Vân thành thành chủ này cũng là hỗn độn tiên giáp, phẩm giai cùng với Diệt Tinh Tiên Vương giáp không sai biệt lắm.
Vân thành thành chủ Ngao Thường thấy Long Kình Thiên không thèm để ý tới hắn mà ngược lại còn "chấm điểm" chiến giáp trên người hắn, trong lòng không khỏi giận dữ lên.
- Bày trận, đem bọn chúng toàn bộ bắt xuống cho ta!
Ngao thường nhớ tới mệnh lệnh của lãnh chúa, cường hành đè ép sát ý trong lòng xuống mà quát lên.
- Vâng, thành chủ đại nhân!
Vân thành đến đây có tới hai trăm mười tám vị Tiên Quân, tất cả đều đồng thanh cao giọng đáp lại. Lập tức, cả đám lao tới, không ngừng xoay tròn, tạo thành một cái đồ án bát quái.
Đúng lúc này, đột nhiên một cái chưởng ấn cực lớn từ trong hư không vươn ra ngoài, trực tiếp chụp về phía đồ án bát quái.
- Oanh!
Một tiếng nổ cực lớn, chỉ thấy đồ án bát quái trì trệ, cơ hồ là muốn ngừng lại.
Lúc này, một tiếng rống kinh thiên địa vang lên, thanh âm rít gào phô thiên cái địa bao phủ hết thảy thế gian, bát quái đồ án nguyên bản đang ngừng lại lập tức bị phá thành mảnh nhỏ, mà chúng Tiên Quân Vân thành ở bên trong đồ án bay ngược lại vô số, máu huyết phun ra như mưa.
Phía dưới chợt phóng lên hai đạo nhân ảnh, một quyền một chưởng trong nháy mắt đã giết đi hơn mười vị Tiên Quân Vân thành.
Hai đạo nhân ảnh đi ra này đúng là Hoắc Cương cùng Thành Tiêu.
Từ Tiên giới tới Long giới, Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu ba người đã tạo thành một loại ăn ý, phối hợp vô cùng tốt.
Bàn Tiểu Nhị phá vỡ bát quái đồ của đối phương xong thân ảnh liền lóe lên, đi tới trước mặt Vân thành thành chủ.Vân thành thành chủ vẻ mặt sợ hãi, hoảng sợ, chỉ là còn chưa kịp xuất thủ thì đã bị Bàn Tiểu Nhị một chưởng đánh bay, tiếp đó cự chưởng duỗi ra đem hắn nắm chặt lại rồi vứt xuống dưới chân mình.
Sau đó, Bàn Tiểu Nhị một cước dẫm nát hắn dưới lòng bàn chân, lạnh lùng nhìn hắn mà nói.
- Gọi bọn hắn dừng tay lại.
Vân thành thành chủ bị Bàn Tiểu Nhị dẫm dưới lòng bàn chân như vậy, mặt mũi tràn ngập máu me, hoảng sợ, phẫn nộ, sỉ nhục, cừu hận các loại tâm tình. Dù gì hắn cũng là một thành chủ, bây giờ lại bị người khác trước ngàn vạn ngạn người dẫm nát dưới chân!
Bàn Tiểu Nhị thấy vẻ cừu hận, phẫn nộ trong ánh mắt của Vân thành thành chủ thì không khỏi nhấc chân lên rồi lại giẫm xuống một cước, tiếp đó là lại nâng lên rồi giẫm xuống!
Bàn Tiểu Nhị mỗi cước đều chấn cho tòa Thiết Mộc sơn chấn động không thôi.
Thiên địa nhất thời an tĩnh lại, tất cả mọi người đều không thể tin nổi mà nhìn Vân thành thành chủ Ngao Thường bị Bàn Tiểu Nhị giẫm nát dưới lòng bàn chân, đám người Ngao Khải vẻ mặt lại càng khoa trương hơn.
Lúc trước, đánh chết đám người Bạo Lôi bộ lạc tộc trưởng Ngao Liệt thì chỉ có một mình Thành Tiêu xuất thủ, đám người Ngao Khải còn chưa thấy qua Bàn Tiểu Nhị ra tay, hiện tại bọn hắn mới biết, tiểu Thổ Hùng thoạt nhìn đáng yêu vô hại này thực lực vậy mà so với Thành Tiêu còn muốn khủng bố hơn!
Vân thành thành chủ Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong trước mặt hắn vậy mà một chút phản kháng cũng không có, tiểu Thổ Hùng này tuyệt đối là một Tiên Đế cường giả!
Đám người Thiết Mộc bộ lạc chỉ cảm thấy hô hấp gấp gáp lên.
Sau khi Bàn Tiểu Nhị giẫm hơn mười cước, trong mắt Vân thành thành chủ nguyên bản tràn ngập cừu hận, phẫn nộ, oán độc vân vân thì giờ chỉ còn lại sợ hãi, vô cùng sợ hãi rồi.
- Dừng tay, các ngươi đều dừng tay cho ta!
Vân thành thành chủ Ngao Thường gào rú lên.
Ngao Thường gào lên, chúng Tiên Quân Vân thành không khỏi ngừng lại.
Bất quá, chúng Tiên Quân Vân thành ngừng lại nhưng mà hai người Hoắc Cương cũng không có đình chỉ công kích, lập tức lại có hơn mười Tiên Quân Vân thành chết trong tay hai người.
Vân thành thành chủ thấy vậy liền sợ hãi mà nhìn Bàn Tiểu Nhị cùng Long Kình Thiên.
- Các ngươi, các ngươi thật hèn hạ!
Bất quá, đáp lại vẫn là một cước.
Bàn Tiểu Nhị một cước đạp xuống, cười lạnh.
- Hèn hạ? Các ngươi có thể leo tới nhất phương thành chủ, không biết đạo lý "thắng làm vua, thua làm giặc" sao? Quá trình không trọng yếu, quan trọng nhất là kết quả!
Vân thành thành chủ sắc mặt âm trầm bất định, hắn biết rõ Bàn Tiểu Nhị nói không sai, kết quả mới trọng yếu.
- Các ngươi, các ngươi muốn thế nào!?
Vân thành thành chủ cảm xúc thoáng hòa hoãn xuống, nói ra.
- Chúng ta muốn thế nào?
Bàn Tiểu Nhị nở một nụ cười, lập tức một chưởng vỗ xuống, Vân thành thành chủ triệt để vẫn lạc.
- Thành chủ!
Chúng Tiên Quân Vân thành còn sót lại thấy thành chủ của mình bị Bàn Tiểu Nhị đánh chết liền kinh sợ hô lên.
- Toàn bộ giết!
Long Kình Thiên sắc mặt đạm mạc nói ra.
- Vâng, sư tôn!
Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu ba người cung kính đáp.
- Toàn bộ giết!
Đám người Thiết Mộc bộ lạc nghe được thanh âm phong đạm vân khinh của Long Kình Thiên trong lòng đột nhiên run lẩy bẩy lên, thiếu chút nữa là bị dọa ngất rồi, đây chính là hơn hai trăm vị Tiên Quân a!
Tộc trường Thiết Mộc bộ lạc chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân trong mắt đám người Ngao Khải chính là cự sơn chỉ có thể ngước nhìn. Bình thường, một Tiên Quân cường giả hàng lâm xuống Phi Long sơn mạch, tất cả tộc trưởng các bộ lạc lớn nhỏ trong Phi Long sơn mạch đều phải đi ra cung kính quỳ sát xuống cung nghênh. Tiên Quân cường giả là tồn tại bọn hắn không cách nào tưởng tượng nổi a!
Hiện tại, Long Kình Thiên vậy mà hạ lệnh giết đi hơn hai trăm vị Tiên Quân!
Trước ánh mắt sợ hãi của đám người Thiết Mộc bộ lạc, Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu liên tục ra tay, ba người mỗi lần xuất thủ liền có mấy danh Tiên Quân vẫn lạc.
Nhìn Tiên Quân lần lượt vẫn lạc, trái tim đám người Ngao Khải không ngừng run rẩy lên, thẳng đến hai trăm mười tám danh Tiên Quân toàn bộ bị Bàn Tiểu Nhị, Hoắc Cương, Thành Tiêu ba người giết hết thì trái tim của đám người Ngao Khải vẫn chưa đình chỉ run rẩy xuống.
Toàn bộ giết chết! Một tên cũng không thoát được!
Đem Vân thành thành chủ Ngao Thường cùng chúng Tiên Quân giết sạch xong, ba người Bàn Tiểu Nhị bắt đầu quét dọn hiện trường, thu thập chiến lợi phẩm. Hai trăm mười tám quả Tiên phù, hai trăm mười tám khỏa không gian tiên khí, một cái đều không ít!
Long Kình Thiên đem tất cả chúng toàn bộ thu thập vào trong Thái Hư Thần Phủ xong liền cùng đám người Bàn Tiểu Nhị ly khai, tiến vào trong Phật Long Kim đỉnh bắt đầu bế quan tu luyện.
Bốn người Long Kình Thiên ly khai, tất cả đám người Thiết Mộc bộ lạc đã quên mất việc cung kính.
Hồi lâu sau, một hồi lãnh khí quét qua làm cho Ngao Khải giật mình tỉnh lại, nhìn không trung trơ trọi, lại nhìn dấu máu chung quanh trên mặt đất mà lẩm bẩm.
- Chuyện này, chẳng lẽ là thật!?
Lúc này, ở trong Phật Long Kim đỉnh, Long Kình Thiên đem toàn bộ không gian tiên khí của đám người Vân thành lấy ra, thần thức quét qua, vô số tiên đan, linh dược, tinh thiết mạch khoáng, linh mạch đều nhất nhất hiện ra trước mắt hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.