Chương 71: Nguyên Anh kỳ
Thần Kiếm
24/09/2013
- Thái thượng trưởng lão Hàn Ngưng là sư phụ của Mộ Dung Thiến.
Long Kình Thiên con ngươi co rút.
Dư Đô Thủy nói xong hơi hồi hộp nhìn Long Kình Thiên.
Cửu Vĩ Thiên Miêu vẻ mặt ngu ngơ, không biết suy nghĩ cái gì.
Một lát sau, Long Kình Thiên chào từ biệt Dư Đô Thủy, tiếp đó ra khỏi Linh Dược cung, quay về Vô Ẩn phong.
Trên đường đi Cửu Vĩ Thiên Miêu kiềm không được mở miệng nói:
- Đại ca, Lôi Hạo Hiên này muốn thu Mộ Dung Thiến làm tiểu thiếp? Bà nội nó, mặc kệ hắn là cái gì thiên tài mạnh nhất từ xưa đến nay của Võ Thần Điện, chúng ta chơi tới cùng với hắn!
Long Kình Thiên nghe vậy thì kinh ngạc, rồi mỉm cười nói:
- Được rồi, chuyện này ta đã có quyết định.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười hì hì nói:
- Đại ca, ngươi nói xem Mộ Dung Thiến từ chối Lôi Hạo Hiên có phải là vì ngươi không?
Long Kình Thiên vỗ đầu Cửu Vĩ Thiên Miêu, nói:
- Những điều này không cần ngươi bận tâm.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cào đầu mèo, cười nói:
- Thì chẳng phải là ta quan tâm hạnh phúc tương lai của đại ca ngươi sao.
Long Kình Thiên cười cười.
- Nhưng mà, đại ca, hiện giờ nội ngoại điện, thậm chí trong đệ tử tinh anh đều đồn là Mộ Dung Thiến thích ngươi, nếu vậy thì chắc Lôi Hạo Hiên cũng nghe nói, chúng ta nên cẩn thận chút.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Không chừng Lôi Hạo Hiên là một tên tiểu nhân âm hiểu, giống như Cổ gia, Thiết gia ở sau lưng ra ám chiêu.
Long Kình Thiên gật gù, đương nhiên hắn biết rõ điều này.
Một đường bay nhanh.
Một ngày sau, Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu trở về Vô Ẩn phong.
Nhưng khi Long Kình Thiên quay về cung điện tu luyện của mình thì nhướng mày.
Bởi vì đằng trước cung điện tu luyện có một thanh niên đứng, thanh niên tùy ý đứng đó như hòa cùng thiên địa này.
Uy nhiếp như có như không tựa núi non đè ép hướng Long Kình Thiên, liên miên bất tận.
Mắt Long Kình Thiên lóe tia sáng lạnh.
Một lát sau, thanh niên ngoái đầu lại, thấy Long Kình Thiên vẫn đứng đó thì vẻ mặt kinh ngạc.
Thanh niên mở miệng nói:
- Tiểu tử, ngươi chịu được uy nhiếp của ta, hèn chi có thể đánh chết hoàng cấp cường giả.
Long Kình Thiên chú ý đến đôi mắt thanh niên này là hai con ngươi, hơn nữa là màu lam yêu dị.
Long Kình Thiên bật thốt:
- Lam mị ma đồng.
Lam mị ma đồng là loại thể chất còn hiếm thấy tam nhãn tà đồng, không ngờ thanh niên trời sinh có lam mị ma đồng.
Thanh niên nghe vậy ngây ra, sau đó mỉm cười nói:
- Một đệ tử tinh anh nho nhỏ cũng biết lam mị ma đồng? Thú vị.
Nói đến đây thanh niên xem xét Long Kình Thiên từ trên xuống dưới, nói:
- Tiểu tử, nể tình ngươi cũng biết lam mị ma đồng, ta không làm khó dễ ngươi, ta cho ngươi một lời khuyên, sau này rời xa Mộ Dung Thiến ra xa chút đi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lạnh lùng nói:
- Ngươi là Lôi Hạo Hiên?
Thanh niên cười ha hả, ánh mắt trào phúng:
- Các ngươi còn không có tư cách khiến Lôi Hạo Hiên sư huynh gặp mặt.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười lạnh nói:
- Thì ra là chó săn của Lôi Hạo Hiên.
Thanh niên con ngươi có rút, khí thế khủng bố bùng phát từ người gã, sát ý kinh người phóng lên cao.
Bỗng vang lên lên một tiếng quát:
- Hoắc Phong, chỗ này là thánh cảnh!
Một bóng dáng nhỏ gầy xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Thanh niên ngây ra, thu lại sát ý, thản nhiên nói:
- Thì ra là Dương thanh Sơn trưởng lão.
Người đến là chấp pháp đường đường chủ, Dương thanh Sơn.
Dương thanh Sơn đi tới, lạnh lùng nhìn thanh niên, nói:
- Hoắc Phong, ngươi đến Vô Ẩn phong này làm gì?
Hoắc Phong cười ha hả, không thèm để ý Dương thanh Sơn trách mắng, nói:
- Dương thanh Sơn, mặc dù ngươi là chấp pháp đường đường chủ nhưng chuyện của Lôi Hạo Hiên sư huynh ta khuyên ngươi đừng nhúng tay vào thì hơn. Ngươi cũng biết Lôi Hạo Hiên sư huynh sắp đột phá thánh cấp, chỉ cần đột phá thánh cấp thì sẽ là chưởng giáo đời tiếp theo của Võ Thần Điện chúng ta!
Dương thanh Sơn cười lạnh nói:
- Dương thanh Sơn ta làm việc thế nào không đến lượt ngươi dạy. Lôi Hạo Hiên là chưởng giáo đời tiếp theo? Chờ hắn đột phá thánh cấp rồi tính đi.
Hoắc Phong cười nói:
- Tốt, ta sẽ chuyển lời của ngươi cho Lôi Hạo Hiên sư huynh. Nhưng mà, Dương thanh Sơn, ngươi cần gì cùng người không liên quan mà đối đầu với Lôi Hạo Hiên sư huynh sao?
Nói đến đây Hoắc Phong trào phúng nói:
- Ngươi muốn thu người ta làm đệ tử nhưng người ta còn không hiếm lạ sư phụ như ngươi.
Dương thanh Sơn nét mặt sa sầm, mắt lóe tia sáng, nói:
- Hoắc Phong, đừng tưởng ngươi là nô tài của Lôi Hạo Hiên thì ta không dám làm gì ngươi. Có tin là bây giờ ta mang ngươi đi chấp pháp đường không?
Hoắc Phong hừ lạnh, ngoái đầu, cười lạnh nói với Long Kình Thiên:
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng Dương thanh Sơn có thể bảo vệ ngươi một đời.
Nói xong Hoắc Phong lắc người biến mất ở trước mặt mọi người.
Dương thanh Sơn nhìn đối phương biến mất, biểu tình khó coi.
Một lát sau, Dương thanh Sơn hỏi thăm Long Kình Thiên:
- Ngươi có sao không?
Long Kình Thiên lắc đầu, nói
- Không sao.
Long Kình Thiên không ngờ Dương thanh Sơn sẽ ra tay giúp đỡ hắn.
Dù sao Long Kình Thiên từ chối Dương thanh Sơn thu làm đồ đệ, tương đương làm lão mất mặt, hơn nữa chuyện này đồn khắp Võ Thần Điện, ảnh hưởng rất xấu với lão, giống như mới rồi Hoắc Phong lôi chuyện này ra trào phúng lão.
Dương thanh Sơn gật dầu, do dự một chút, nói:
- Lôi Hạo Hiên kia không phải ngươi có thể đối kháng, về sau ngươi tốt nhất đừng gặp Mộ Dung Thiến.
Long Kình Thiên biết Dương thanh Sơn nói như vậy là vì tốt cho hắn.
Long Kình Thiên không tiếp lời.
- Lấy thiên phú của Lôi Hạo Hiên thì đột phá thánh cấp là chuyện sớm hay muộn, chắc khoảng hai năm này. Ba năm trước chưởng giáo từng nói chỉ cần Lôi Hạo Hiên đạt đến thánh cấp thì có sẽ truyền địa vị chưởng giáo cho hắn.
Dương thanh Sơn nói:
- Trong Võ Thần Điện có rất nhiều mạch hệ, hệ Cổ gia, hệ Thiết gia đều ủng hộ Lôi Hạo Hiên.
Nói đến đây Dương thanh Sơn lộ vẻ lo âu.
- Trước kia có người đồn Lôi Hạo Hiên là thượng cổ chiến thần chuyển thế.
Dương thanh Sơn nói tiếp:
- Bây giờ xem ra chắc là sự thật.
- Thượng cổ chiến thần chuyển thế?
Cửu Vĩ Thiên Miêu giật mình, không ngờ Lôi Hạo Hiên có thân phận như vậy.
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh.
Dương thanh Sơn thở dài, nói:
- Nhưng Lôi Hạo Hiên này làm việc rất bá đạo, tàn nhẫn, độc quyền, hơn nữa lòng dạ hẹp hòi, về sau nếu Võ Thần Điện rơi vào tay hắn không biết là tốt hay xấu.
Dương thanh Sơn đổi giọng, nói:
- Tóm lại là sau này ngươi phải cẩn thận.
Dương thanh Sơn lắc người biến mất.
- Đại ca, Dương thanh Sơn này đối xử với ngươi cũng khá đấy chứ.
Chờ sau khi Dương thanh Sơn rời đi, Cửu Vĩ Thiên Miêu cười hì hì nói:
- Thật ra có sư phụ như vậy cũng không tệ, hay là ngươi đổi ý đi?
Long Kình Thiên không lên tiếng.
Lôi Hạo Hiên là thượng cổ chiến thần chuyển thế? Long Kình Thiên biểu tình thản nhiên.
Từ đầu tới cuối Long Kình Thiên không đặt Lôi Hạo Hiên trong lòng.
- Đi đi, chúng ta trở lại.
Long Kình Thiên mang Cửu Vĩ Thiên Miêu đi vào cung điện tu luyện của mình, bắt đầu bế quan tu luyện, chờ đợi so tài ở Ma Vực hai tháng sau đến.
Long Kình Thiên con ngươi co rút.
Dư Đô Thủy nói xong hơi hồi hộp nhìn Long Kình Thiên.
Cửu Vĩ Thiên Miêu vẻ mặt ngu ngơ, không biết suy nghĩ cái gì.
Một lát sau, Long Kình Thiên chào từ biệt Dư Đô Thủy, tiếp đó ra khỏi Linh Dược cung, quay về Vô Ẩn phong.
Trên đường đi Cửu Vĩ Thiên Miêu kiềm không được mở miệng nói:
- Đại ca, Lôi Hạo Hiên này muốn thu Mộ Dung Thiến làm tiểu thiếp? Bà nội nó, mặc kệ hắn là cái gì thiên tài mạnh nhất từ xưa đến nay của Võ Thần Điện, chúng ta chơi tới cùng với hắn!
Long Kình Thiên nghe vậy thì kinh ngạc, rồi mỉm cười nói:
- Được rồi, chuyện này ta đã có quyết định.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười hì hì nói:
- Đại ca, ngươi nói xem Mộ Dung Thiến từ chối Lôi Hạo Hiên có phải là vì ngươi không?
Long Kình Thiên vỗ đầu Cửu Vĩ Thiên Miêu, nói:
- Những điều này không cần ngươi bận tâm.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cào đầu mèo, cười nói:
- Thì chẳng phải là ta quan tâm hạnh phúc tương lai của đại ca ngươi sao.
Long Kình Thiên cười cười.
- Nhưng mà, đại ca, hiện giờ nội ngoại điện, thậm chí trong đệ tử tinh anh đều đồn là Mộ Dung Thiến thích ngươi, nếu vậy thì chắc Lôi Hạo Hiên cũng nghe nói, chúng ta nên cẩn thận chút.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Không chừng Lôi Hạo Hiên là một tên tiểu nhân âm hiểu, giống như Cổ gia, Thiết gia ở sau lưng ra ám chiêu.
Long Kình Thiên gật gù, đương nhiên hắn biết rõ điều này.
Một đường bay nhanh.
Một ngày sau, Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu trở về Vô Ẩn phong.
Nhưng khi Long Kình Thiên quay về cung điện tu luyện của mình thì nhướng mày.
Bởi vì đằng trước cung điện tu luyện có một thanh niên đứng, thanh niên tùy ý đứng đó như hòa cùng thiên địa này.
Uy nhiếp như có như không tựa núi non đè ép hướng Long Kình Thiên, liên miên bất tận.
Mắt Long Kình Thiên lóe tia sáng lạnh.
Một lát sau, thanh niên ngoái đầu lại, thấy Long Kình Thiên vẫn đứng đó thì vẻ mặt kinh ngạc.
Thanh niên mở miệng nói:
- Tiểu tử, ngươi chịu được uy nhiếp của ta, hèn chi có thể đánh chết hoàng cấp cường giả.
Long Kình Thiên chú ý đến đôi mắt thanh niên này là hai con ngươi, hơn nữa là màu lam yêu dị.
Long Kình Thiên bật thốt:
- Lam mị ma đồng.
Lam mị ma đồng là loại thể chất còn hiếm thấy tam nhãn tà đồng, không ngờ thanh niên trời sinh có lam mị ma đồng.
Thanh niên nghe vậy ngây ra, sau đó mỉm cười nói:
- Một đệ tử tinh anh nho nhỏ cũng biết lam mị ma đồng? Thú vị.
Nói đến đây thanh niên xem xét Long Kình Thiên từ trên xuống dưới, nói:
- Tiểu tử, nể tình ngươi cũng biết lam mị ma đồng, ta không làm khó dễ ngươi, ta cho ngươi một lời khuyên, sau này rời xa Mộ Dung Thiến ra xa chút đi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu lạnh lùng nói:
- Ngươi là Lôi Hạo Hiên?
Thanh niên cười ha hả, ánh mắt trào phúng:
- Các ngươi còn không có tư cách khiến Lôi Hạo Hiên sư huynh gặp mặt.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười lạnh nói:
- Thì ra là chó săn của Lôi Hạo Hiên.
Thanh niên con ngươi có rút, khí thế khủng bố bùng phát từ người gã, sát ý kinh người phóng lên cao.
Bỗng vang lên lên một tiếng quát:
- Hoắc Phong, chỗ này là thánh cảnh!
Một bóng dáng nhỏ gầy xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Thanh niên ngây ra, thu lại sát ý, thản nhiên nói:
- Thì ra là Dương thanh Sơn trưởng lão.
Người đến là chấp pháp đường đường chủ, Dương thanh Sơn.
Dương thanh Sơn đi tới, lạnh lùng nhìn thanh niên, nói:
- Hoắc Phong, ngươi đến Vô Ẩn phong này làm gì?
Hoắc Phong cười ha hả, không thèm để ý Dương thanh Sơn trách mắng, nói:
- Dương thanh Sơn, mặc dù ngươi là chấp pháp đường đường chủ nhưng chuyện của Lôi Hạo Hiên sư huynh ta khuyên ngươi đừng nhúng tay vào thì hơn. Ngươi cũng biết Lôi Hạo Hiên sư huynh sắp đột phá thánh cấp, chỉ cần đột phá thánh cấp thì sẽ là chưởng giáo đời tiếp theo của Võ Thần Điện chúng ta!
Dương thanh Sơn cười lạnh nói:
- Dương thanh Sơn ta làm việc thế nào không đến lượt ngươi dạy. Lôi Hạo Hiên là chưởng giáo đời tiếp theo? Chờ hắn đột phá thánh cấp rồi tính đi.
Hoắc Phong cười nói:
- Tốt, ta sẽ chuyển lời của ngươi cho Lôi Hạo Hiên sư huynh. Nhưng mà, Dương thanh Sơn, ngươi cần gì cùng người không liên quan mà đối đầu với Lôi Hạo Hiên sư huynh sao?
Nói đến đây Hoắc Phong trào phúng nói:
- Ngươi muốn thu người ta làm đệ tử nhưng người ta còn không hiếm lạ sư phụ như ngươi.
Dương thanh Sơn nét mặt sa sầm, mắt lóe tia sáng, nói:
- Hoắc Phong, đừng tưởng ngươi là nô tài của Lôi Hạo Hiên thì ta không dám làm gì ngươi. Có tin là bây giờ ta mang ngươi đi chấp pháp đường không?
Hoắc Phong hừ lạnh, ngoái đầu, cười lạnh nói với Long Kình Thiên:
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng Dương thanh Sơn có thể bảo vệ ngươi một đời.
Nói xong Hoắc Phong lắc người biến mất ở trước mặt mọi người.
Dương thanh Sơn nhìn đối phương biến mất, biểu tình khó coi.
Một lát sau, Dương thanh Sơn hỏi thăm Long Kình Thiên:
- Ngươi có sao không?
Long Kình Thiên lắc đầu, nói
- Không sao.
Long Kình Thiên không ngờ Dương thanh Sơn sẽ ra tay giúp đỡ hắn.
Dù sao Long Kình Thiên từ chối Dương thanh Sơn thu làm đồ đệ, tương đương làm lão mất mặt, hơn nữa chuyện này đồn khắp Võ Thần Điện, ảnh hưởng rất xấu với lão, giống như mới rồi Hoắc Phong lôi chuyện này ra trào phúng lão.
Dương thanh Sơn gật dầu, do dự một chút, nói:
- Lôi Hạo Hiên kia không phải ngươi có thể đối kháng, về sau ngươi tốt nhất đừng gặp Mộ Dung Thiến.
Long Kình Thiên biết Dương thanh Sơn nói như vậy là vì tốt cho hắn.
Long Kình Thiên không tiếp lời.
- Lấy thiên phú của Lôi Hạo Hiên thì đột phá thánh cấp là chuyện sớm hay muộn, chắc khoảng hai năm này. Ba năm trước chưởng giáo từng nói chỉ cần Lôi Hạo Hiên đạt đến thánh cấp thì có sẽ truyền địa vị chưởng giáo cho hắn.
Dương thanh Sơn nói:
- Trong Võ Thần Điện có rất nhiều mạch hệ, hệ Cổ gia, hệ Thiết gia đều ủng hộ Lôi Hạo Hiên.
Nói đến đây Dương thanh Sơn lộ vẻ lo âu.
- Trước kia có người đồn Lôi Hạo Hiên là thượng cổ chiến thần chuyển thế.
Dương thanh Sơn nói tiếp:
- Bây giờ xem ra chắc là sự thật.
- Thượng cổ chiến thần chuyển thế?
Cửu Vĩ Thiên Miêu giật mình, không ngờ Lôi Hạo Hiên có thân phận như vậy.
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh.
Dương thanh Sơn thở dài, nói:
- Nhưng Lôi Hạo Hiên này làm việc rất bá đạo, tàn nhẫn, độc quyền, hơn nữa lòng dạ hẹp hòi, về sau nếu Võ Thần Điện rơi vào tay hắn không biết là tốt hay xấu.
Dương thanh Sơn đổi giọng, nói:
- Tóm lại là sau này ngươi phải cẩn thận.
Dương thanh Sơn lắc người biến mất.
- Đại ca, Dương thanh Sơn này đối xử với ngươi cũng khá đấy chứ.
Chờ sau khi Dương thanh Sơn rời đi, Cửu Vĩ Thiên Miêu cười hì hì nói:
- Thật ra có sư phụ như vậy cũng không tệ, hay là ngươi đổi ý đi?
Long Kình Thiên không lên tiếng.
Lôi Hạo Hiên là thượng cổ chiến thần chuyển thế? Long Kình Thiên biểu tình thản nhiên.
Từ đầu tới cuối Long Kình Thiên không đặt Lôi Hạo Hiên trong lòng.
- Đi đi, chúng ta trở lại.
Long Kình Thiên mang Cửu Vĩ Thiên Miêu đi vào cung điện tu luyện của mình, bắt đầu bế quan tu luyện, chờ đợi so tài ở Ma Vực hai tháng sau đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.