Chương 178: Rời khỏi Tà Thần Cung?
Thần Kiếm
18/02/2014
Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng nghe thấy Tử Thiên Long Hoàng thốt lên như vậy, sau khi khựng lại một chút thì hai mắt sáng rực, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.
- Tà Thần Đỉnh!
Thượng Cổ Tam Đại Tà Thần là Thượng Cổ tối cường giả của Thiên Man Vị Diện, theo ghi chép trong Thần Điển thì Tà Thần Đỉnh đã đạt tới Thần Cấp trung giới đỉnh phong!
Đây là cái đỉnh lò phẩm giới cao nhất của trăm vạn năm nay!
Sau Tà Thần Đỉnh, Thiên Man Vị Diện không còn cái nào phẩm giới cao hơn nó nữa.
Tà Thần Đỉnh này là bảo bối mà tất cả cường giả trên Thiên Man Vị Diện, thậm chí cả Xích Thành Tinh Vực, mong ước. Đặc biệt nó còn là cái đỉnh thần thành tối cao trong lòng những người luyện khí, luyện đan.
Trên Thiên Man Vị Diện có tin đồn rằng Tà Thần công pháp và Tà Thần Luân mà Tam Đại Ta Thần từng sử dụng đều ở Tam Tà Phong, Tà Thần động phủ, nhưng không một ai biết Tà Thần Đỉnh ở đâu.
Không ngờ Tà Thần Đỉnh cũng ở trong Tà Thần Cung.
Long Kình Thiên đưa tay hút Tà Thần Đỉnh lại trước mặt, gương mặy nở nụ cười. Xem ra chuyến đi đến Tam Tà Phong lần này thu hoạch không nhỏ, tìm được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, lại có Địa Tâm Nhũ mấy chục dòng nhị phẩm linh mạch, giờ lại là Tà Thần Đỉnh.
Tuy trước đây với hắn Tà Thần Đỉnh cũng chỉ là cái đỉnh vứt đi nhưng giờ nó lại là đồ tốt rồi. Có Tà Thần Đỉnh thần phẩm trung giới đỉnh phong này, hắn có thế luyện chế lại Trấn Thiên Tháp, Hoả Long Thương, Bích Huyết Kiếm.
Nhưng Long Kình Thiên có thể nhận ra bên trong Tà Thần Đỉnh cũng có cấm chế, phải phá đi mới dùng được. Hắn cũng không vội, cất Tà Thần Đỉnh vào Trấn Thiên Tháp, khi nào ra ngoài thì luyện hoá nó.
- Đi nào, chúng ta lên tầng hai!
Long Kình Thiên dẫn ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu lên trên tầng.
Trên tầng hai không phải đại điện, chỉ có vô số giá sách.
Có tất cả hơn mười hàng.
- Đây là thánh phẩm đỉnh giới công pháp!
- Đây là thần phẩm võ kỹ, là thần phẩm sơ giới võ kỹ La Toàn Chưởng!
- Đây là Thượng Cổ luyện khí thủ pháp, Bài Sơn Thủ!
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng nhìn những cuốn sách trên giá kinh ngạc kêu lên.
Số công pháp, võ khí, luyện khí thủ pháp này, bất cứ quyển nào truyền ra ngoài cũng sẽ khiến tất cả cường giả điên cuồng tranh giành.
Hiện nay xếp hạng đầu trong Thập đại luyện khí thủ pháp của Thiên Man Vị Diện là Lạc Vân Thủ, thứ hai là Thuỷ Hoả Tương Dung Quyết của Ải Nhân Tộc. Nhưng hai món này đứng trước Thượng Cổ luyện khsi thủ pháp Bài Sơn Thủ đều chẳng là gì.
Mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn chỗ công pháp, võ kỹ, bí tịch này mà mắt sáng trưng, nhưng Long Kình Thiên lại lắc đầu.
Trong mắt người khác những thứ này là bảo bối hiếm có nhưng với hắn chỉ là đống bỏ đi.
- Lão đại, chỗ công pháp, võ kỹ này…?!
Một lát sau Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi Long Kình Thiên.
Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng cũng nhìn hắn.
Cửu Vĩ Thiên Miêu hiểu ý của Cửu Vĩ Thiên Miêu, nói:
- Công pháp, luyện khí thủ pháp, võ khí mà ta cho các ngươi mạnh hơn những thứ này nhiều, nhưng nếu các ngươi nhắm trúng cái nào thì cứ lấy đi.
- Vâng, lão đại!
Cửu Vĩ Thiên Miêu mừng rỡ.
Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng cũng đáp vâng.
Tuy ba người biết những cái Long Kình Thiên cho mình cao minh hơn những thứ này nhiều nhưng đột nhiên nhìn thấy nhiều công pháp hiếm có thế này, ba người vẫn nảy sinh ý muốn đem hết đi.
Được sự đồng ý của Long Kình Thiên, ba người bắt đầu càn quét trên những giá sách.
Một lát sau, mười mấy giá sách xếp đầy các loại công pháp bí tịch giờ chỉ còn trơ lại vài cuốn.
- Chúng ta đi thôi, lên tầng ba.
Long Kình Thiên thấy vậy, nói.
Ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng đi theo Long Kình Thiên.
Tầng ba trống trơn gần như tầng một, nhưng tầng dưới còn có ba cái cột còn ở đây chẳng có một cái gì.
Long Kình Thiên mở thiên nhãn quét xung quanh.
Một lát sau hắn nhíu mày vì không phát hiện được điều gì. Nếu thiên nhãn cũng không phát hiện được gì thì có nghĩa là tầng ba thật sự không có gì cả.
Mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn nhau.
- Lão đại, liệu có kẻ nào đó nẫng tay trên của chúng ta, đem ngọc bài đi rồi không?
Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.
Long Kình Thiên biết Cửu Vĩ Thiên Miêu ý muốn nói đến Vu Càn và hắc y nhân, nhưng hắn lắc đầu:
- Không thể nào. Nếu chúng đến trước chúng ta thì cấm chế ở cửa tầng một không thể vẫn còn như vậy. Còn nữa, những giá công pháp kia chắc chắn chúng sẽ lấy đi
Đúng là không thể có khả năng này.
Ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu trầm mặc.
Lúc này đột nhiên Long Kình Thiên nghĩ, lẽ nào… Rồi hắn đem Tà Thần Đỉnh trong Trấn Thiên Tháp ra.
Tử Thiên Long Hoàng thấy thế khựng người rồi hỏi.
- Chủ nhân, lẽ nào ngọc bài ở trong Tà Thần Đỉnh?
Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng cũng nhìn Tà Thần Đỉnh.
- Có thể.
Long Kình Thiên trầm ngâm, rồi nói với ba người:
- Các ngươi hộ pháp để ta luyện hoá Tà Thần Đỉnh!
- Vâng!
Mấy người Tử Thiên Long Hoàng cung kính đáp.
Hiện giờ cả ba tầng đều không có ngọc bài khống chế, mà Tà Chính lại nói ngọc bài ở trong Tà Thần Các. Vì thế Long Kình Thiên nghĩ có thể nó ở trong không gian của Tà Thần Đỉnh.
Thế là hắn ngồi xuống, hai tay vung lên, bắt đầu luyện hoá Tà Thần Đỉnh.
Chỉ là bên trong Tà Thần Đỉnh có cấm chế của Tam Tà Thần bố trí, tuy đã mấy vạn năm, sức mạnh yếu đi nhiều nhưng với thực lực của Long Kình Thiên, muốn phá giải cũng không phải dễ.
Một ngày trôi qua.
Đột nhiên Tà Thần Đỉnh chấn động, ánh sáng lập loè bất định.
Ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ.
Một lát sau Tà Thần Đỉnh đột nhiên yên tĩnh, Long Kình Thiên mở mắt ra.
- Lão đại, thế nào rồi?
Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lại hỏi.
Long Kình Thiên gật đầu cười, một tay vung lên, chỉ thấy từ trong Tà Thần Đỉnh bay ra một tấm ngọc bài cỡ bàn tay, bên trên có khắc ba chữ “Tà Thần Cung”.
- Tà Thần Cung ngọc bài!
Ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng mững rỡ kêu lên.
Quả nhiên đúng như Long Kình Thiên nghĩ, ngọc bài khống chế Tà Thần Cung ở trong Tà Thần Đỉnh.
- Đi thôi, chúng ta rời khỏi Tà Thần Cung!
Long Kình Thiên đứng dậy.
- Các ngươi cứ thế rời khỏi Tà Thần Cung sao?
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên, ánh sáng loé lên, phân thân ảo ảnh của Tà Chính hiện ra.
- Tà Thần Đỉnh!
Thượng Cổ Tam Đại Tà Thần là Thượng Cổ tối cường giả của Thiên Man Vị Diện, theo ghi chép trong Thần Điển thì Tà Thần Đỉnh đã đạt tới Thần Cấp trung giới đỉnh phong!
Đây là cái đỉnh lò phẩm giới cao nhất của trăm vạn năm nay!
Sau Tà Thần Đỉnh, Thiên Man Vị Diện không còn cái nào phẩm giới cao hơn nó nữa.
Tà Thần Đỉnh này là bảo bối mà tất cả cường giả trên Thiên Man Vị Diện, thậm chí cả Xích Thành Tinh Vực, mong ước. Đặc biệt nó còn là cái đỉnh thần thành tối cao trong lòng những người luyện khí, luyện đan.
Trên Thiên Man Vị Diện có tin đồn rằng Tà Thần công pháp và Tà Thần Luân mà Tam Đại Ta Thần từng sử dụng đều ở Tam Tà Phong, Tà Thần động phủ, nhưng không một ai biết Tà Thần Đỉnh ở đâu.
Không ngờ Tà Thần Đỉnh cũng ở trong Tà Thần Cung.
Long Kình Thiên đưa tay hút Tà Thần Đỉnh lại trước mặt, gương mặy nở nụ cười. Xem ra chuyến đi đến Tam Tà Phong lần này thu hoạch không nhỏ, tìm được Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, lại có Địa Tâm Nhũ mấy chục dòng nhị phẩm linh mạch, giờ lại là Tà Thần Đỉnh.
Tuy trước đây với hắn Tà Thần Đỉnh cũng chỉ là cái đỉnh vứt đi nhưng giờ nó lại là đồ tốt rồi. Có Tà Thần Đỉnh thần phẩm trung giới đỉnh phong này, hắn có thế luyện chế lại Trấn Thiên Tháp, Hoả Long Thương, Bích Huyết Kiếm.
Nhưng Long Kình Thiên có thể nhận ra bên trong Tà Thần Đỉnh cũng có cấm chế, phải phá đi mới dùng được. Hắn cũng không vội, cất Tà Thần Đỉnh vào Trấn Thiên Tháp, khi nào ra ngoài thì luyện hoá nó.
- Đi nào, chúng ta lên tầng hai!
Long Kình Thiên dẫn ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu lên trên tầng.
Trên tầng hai không phải đại điện, chỉ có vô số giá sách.
Có tất cả hơn mười hàng.
- Đây là thánh phẩm đỉnh giới công pháp!
- Đây là thần phẩm võ kỹ, là thần phẩm sơ giới võ kỹ La Toàn Chưởng!
- Đây là Thượng Cổ luyện khí thủ pháp, Bài Sơn Thủ!
Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng nhìn những cuốn sách trên giá kinh ngạc kêu lên.
Số công pháp, võ khí, luyện khí thủ pháp này, bất cứ quyển nào truyền ra ngoài cũng sẽ khiến tất cả cường giả điên cuồng tranh giành.
Hiện nay xếp hạng đầu trong Thập đại luyện khí thủ pháp của Thiên Man Vị Diện là Lạc Vân Thủ, thứ hai là Thuỷ Hoả Tương Dung Quyết của Ải Nhân Tộc. Nhưng hai món này đứng trước Thượng Cổ luyện khsi thủ pháp Bài Sơn Thủ đều chẳng là gì.
Mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn chỗ công pháp, võ kỹ, bí tịch này mà mắt sáng trưng, nhưng Long Kình Thiên lại lắc đầu.
Trong mắt người khác những thứ này là bảo bối hiếm có nhưng với hắn chỉ là đống bỏ đi.
- Lão đại, chỗ công pháp, võ kỹ này…?!
Một lát sau Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi Long Kình Thiên.
Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng cũng nhìn hắn.
Cửu Vĩ Thiên Miêu hiểu ý của Cửu Vĩ Thiên Miêu, nói:
- Công pháp, luyện khí thủ pháp, võ khí mà ta cho các ngươi mạnh hơn những thứ này nhiều, nhưng nếu các ngươi nhắm trúng cái nào thì cứ lấy đi.
- Vâng, lão đại!
Cửu Vĩ Thiên Miêu mừng rỡ.
Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng cũng đáp vâng.
Tuy ba người biết những cái Long Kình Thiên cho mình cao minh hơn những thứ này nhiều nhưng đột nhiên nhìn thấy nhiều công pháp hiếm có thế này, ba người vẫn nảy sinh ý muốn đem hết đi.
Được sự đồng ý của Long Kình Thiên, ba người bắt đầu càn quét trên những giá sách.
Một lát sau, mười mấy giá sách xếp đầy các loại công pháp bí tịch giờ chỉ còn trơ lại vài cuốn.
- Chúng ta đi thôi, lên tầng ba.
Long Kình Thiên thấy vậy, nói.
Ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng đi theo Long Kình Thiên.
Tầng ba trống trơn gần như tầng một, nhưng tầng dưới còn có ba cái cột còn ở đây chẳng có một cái gì.
Long Kình Thiên mở thiên nhãn quét xung quanh.
Một lát sau hắn nhíu mày vì không phát hiện được điều gì. Nếu thiên nhãn cũng không phát hiện được gì thì có nghĩa là tầng ba thật sự không có gì cả.
Mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn nhau.
- Lão đại, liệu có kẻ nào đó nẫng tay trên của chúng ta, đem ngọc bài đi rồi không?
Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.
Long Kình Thiên biết Cửu Vĩ Thiên Miêu ý muốn nói đến Vu Càn và hắc y nhân, nhưng hắn lắc đầu:
- Không thể nào. Nếu chúng đến trước chúng ta thì cấm chế ở cửa tầng một không thể vẫn còn như vậy. Còn nữa, những giá công pháp kia chắc chắn chúng sẽ lấy đi
Đúng là không thể có khả năng này.
Ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu trầm mặc.
Lúc này đột nhiên Long Kình Thiên nghĩ, lẽ nào… Rồi hắn đem Tà Thần Đỉnh trong Trấn Thiên Tháp ra.
Tử Thiên Long Hoàng thấy thế khựng người rồi hỏi.
- Chủ nhân, lẽ nào ngọc bài ở trong Tà Thần Đỉnh?
Cửu Vĩ Thiên Miêu và Lục Dực Tử Phụng cũng nhìn Tà Thần Đỉnh.
- Có thể.
Long Kình Thiên trầm ngâm, rồi nói với ba người:
- Các ngươi hộ pháp để ta luyện hoá Tà Thần Đỉnh!
- Vâng!
Mấy người Tử Thiên Long Hoàng cung kính đáp.
Hiện giờ cả ba tầng đều không có ngọc bài khống chế, mà Tà Chính lại nói ngọc bài ở trong Tà Thần Các. Vì thế Long Kình Thiên nghĩ có thể nó ở trong không gian của Tà Thần Đỉnh.
Thế là hắn ngồi xuống, hai tay vung lên, bắt đầu luyện hoá Tà Thần Đỉnh.
Chỉ là bên trong Tà Thần Đỉnh có cấm chế của Tam Tà Thần bố trí, tuy đã mấy vạn năm, sức mạnh yếu đi nhiều nhưng với thực lực của Long Kình Thiên, muốn phá giải cũng không phải dễ.
Một ngày trôi qua.
Đột nhiên Tà Thần Đỉnh chấn động, ánh sáng lập loè bất định.
Ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ.
Một lát sau Tà Thần Đỉnh đột nhiên yên tĩnh, Long Kình Thiên mở mắt ra.
- Lão đại, thế nào rồi?
Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lại hỏi.
Long Kình Thiên gật đầu cười, một tay vung lên, chỉ thấy từ trong Tà Thần Đỉnh bay ra một tấm ngọc bài cỡ bàn tay, bên trên có khắc ba chữ “Tà Thần Cung”.
- Tà Thần Cung ngọc bài!
Ba người Cửu Vĩ Thiên Miêu cùng mững rỡ kêu lên.
Quả nhiên đúng như Long Kình Thiên nghĩ, ngọc bài khống chế Tà Thần Cung ở trong Tà Thần Đỉnh.
- Đi thôi, chúng ta rời khỏi Tà Thần Cung!
Long Kình Thiên đứng dậy.
- Các ngươi cứ thế rời khỏi Tà Thần Cung sao?
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên, ánh sáng loé lên, phân thân ảo ảnh của Tà Chính hiện ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.