Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 167: Tà Thần xuất hiện

Thần Kiếm

06/02/2014



- Lục Dực Tử Phụng!

Tông chủ U Viễn bỗng nhìn thấy Lục Dực Tử Phụng phía sau Long Kình Thiên, buột miệng nói.

Sắc mặt hắn lập tức tối sầm lại.

Hắn cùng các trưởng lão U Linh Tông tung một chưởng về phía hắc y nhân rồi cùng lùi ra xa.

U Viễn nhìn mấy người Long Kình Thiên, cuối cùng dừng lại trên người hắn.

- Là ngươi?

U Viễn lạnh băng nhìn Long Kình Thiên.

Khi ở Ảo Ảnh Cốc U Linh Tông bọn chúng đã phải mất bao nhiêu công sức, sắp thu phục được Lục Dực Tử Phụng thì đột nhiên bị kẻ nào đó cướp đi mất, hơn nữa năm trưởng lão còn bị giết!

Điều này khiến hắn ôm hận đến cực điểm!

Giờ Lục Dực Tử Phụng theo sau Long Kình Thiên, không còn nghi ngờ gì, chính Long Kình Thiên cứu Lục Dực Tử Phụng đi và giết năm trưởng lão U Linh Tông. Chính là bọn Long Kình Thiên!

Ánh mắt U Viễn mang đầy sát ý nhưng Long Kình Thiên không quan tâm, chỉ nhìn về hắc y nhân và mấy người phục sức kỳ quái.

Có lẽ đây là mấy kẻ đã kích sát ba trưởng lão ở quảng trường.

Nhưng những người này không phải Thần Cấp hậu kỳ đỉnh phong mà là Cổ Thần!

Cổ Thần cường giả thực lực tuyệt đối không kém Tử Thiên Long Hoàng, thậm chí có thể mạnh hơn hắn một chút.

Hơn nữa, từ sức mạnh hắc ám trên người đối phương, có thể thấy có lẽ hắn là người của Địa Ngục Ma Tộc.

Còn ba người phục sức kỳ quái, một trung niên, hai lão giả.

Ba người này đều là cường giả từ Thần Cấp trở lên, người trung niên kia giống hắc y nhân, cũng đạt tới Cổ Thần Cảnh.

Thần thức Lôi Kình Thiên quét qua một lượt là biết hết tu vi của mấy người kia.

Nếu vậy thì U Linh Tông là yếu nhất ở đây.

Khi Lôi Kình Thiên đánh giá mấy người thì hắc y nhân và ba kẻ kỳ quái cũng đánh giá hội Lôi Kình Thiên.

- Tông chủ của ta đang hỏi ngươi đấy, tiểu tử, ngươi có nghe thấy không hả?

Đúng lúc đó, một trưởng lão U Linh Tông thấy Lôi Kình Thiên căn bản không để tâm lời U Viễn thì quát lên.

Nhưng hắn vừa quát thì Tử Thiên Long Hoàng hừ lạnh một tiếng, lập tức hắn bị trọng kích, lùi sau vài bước, sắc mặt trắng bệch.

Từ Ảo Ảnh Cốc đến đây, U Linh Tông từ mười hai trưởng lão giờ còn có hai.

Hai người này đều là Thánh Cấp hậu kỳ đỉnh phong.



Nhưng Tử Thiên Long Hoàng chỉ cần một tiếng hừ lạnh là khiến trưởng lão U Linh Tông bị chấn thương, tất cả cùng nhìn về phía hắn.

- Hề hề, không ngờ lần này đến Thiên Man Vị Diện lại gặp được hai Cổ Thần cường giả, đúng là không uổng.

Kẻ trung niên kia cười, chỉ là âm thanh rất chói tai.

Người này trên áo có hình một vầng thái dương màu kim chói loà.

Tử Thiên Long Hoàng lạnh nhạt:

- Chắc ngươi là thái thượng trưởng lão của Kim Nhật Thần Giáo?

Lý Phong khựng người, cười:

- Các hạ thật có nhãn lực, không ngờ cũng biết đến Kim Nhật Thần Giáo bọn ta.

Lúc này, Tử Thiên Long Hoàng nói với Lôi Kình Thiên:

- Chủ nhân, Kim Nhật Thần Giáo là thế lực của Kim Quang Vị Diện, cách Thiên Man Vị Diện không xa.

Lôi Kình Thiên gật đầu.

Trong vũ trụ bao la có vô số tinh vực, trong vô số tinh vực đó lại có vô số Vị Diện.

Tinh vực của Thiên Man Vị Diện có tên Xích Thành Tinh Vực, trong đây có hơn một nghìn Vị Diện giống như Thiên Man Vị Diện. Kim Quang Vị Diện cũng ở trong Xích Thành Tinh Vực, hơn nữa cách Thiên Man Vị Diện không xa lắm.

Khi tu luyện đến Thánh Cấp thì có thể thoát khỏi sự ràng buộc của Vị Diện, vào trong tinh vực thời không, phi hành đến Vị Diện khác.

- Chủ nhân?

Chúng nghe Tử Thiên Long Hoàng gọi Lôi Kình Thiên như vậy thì thần sắc đều kỳ lạ.

Hắc ý nhân toàn thân bao trong hắc bào, không nhìn ra được nét mặt.

Ba người Kim Nhật Thần Giáo và hội U Linh Tông thì đều kinh ngạc.

Một Cổ Thần cường giả, trong hơn một nghìn Vị Diện ở Xích Thành Tinh Vực cũng thuộc những cường giả hàng đầu, một Cổ Thần cường giả gọi người khác là chủ nhân là cực hiếm.

Hơn nữa nhìn bề ngoài Lôi Kình Thiên cũng chỉ là một Tông cấp cường giả.

Mấy người bọn U Viễn sắc mặt đều thay đổi.

Tất cả không ai nói gì, không khí lặng yên, ai ai cũng đề cao cảnh giác nhìn đối phương.

Lúc này một giọng nói từ bình nguyên vang lên:

- Hoan nghênh các vị đến với Tà Thần Cung!

Giọng nói vang lên đột ngột khién tất cả sững người, nhìn lên bầu trời phía trên bình nguyên.

Chỉ thấy ở đó xuất hiện một thân ảnh trẻ tuổi, nói chính xác thì là một ảo ảnh, thực lực từ Thiên Thần trở lên là có thể cách thời không để lại phân thân ảo ảnh.



Uy lực từ thân ảnh nảy khiến ai cũng giật mình.

- Ta là Tà Chính.

Người đó hàm tiếu nhìn mọi người, nụ cười rất tà dị.

- Tà Chính?

Tử Thiên Long Hoàng giật mình.

Tà Chính chính là một trong ba vị Thượng Cổ Tam Tà Thần, hơn nữa nghe nói còn là người mạnh nhất trong số đó.

Tông chủ U Linh Tông và mấy người Lý Phong sắc mặt chấn kinh, xem ra chúng đều biết Tà Chính là ai.

Tuy cách hàng mấy chục vạn năm nhưng uy danh của Thượng Cổ Tam Tà Thần vẫn có sức uy chấn cả Xích Thành Tinh Vực.

Ở thời Thượng Cổ, Tam Tà Thần không chỉ là ba người mạnh nhất Thiên Man Vị Diện mà còn mạnh nhất Xích Thành Tinh Vực.

- Tám mươi vạn năm rồi, đã tám mươi vạn năm!

Lúc này, Tà Chính ngẩng đầu lên cảm thán, rồi dừng một chút, cúi xuống nhìn mấy người Lôi Kình Thiên:

- Tám vạn năm nay, vô số cường giả đã đến Tam Tà Phong, nhưng tất cả đều chết tại đây. Trong đó có cường giả Thần Cấp, Cổ Thần, thậm chí Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong.

Mấy người bọn U Viễn nghe thế sắc mặt đều thay đổi.

Tuy chúng cũng biết từ thời Thượng Cổ đến nay tất cả những ai vào Tam Tà Phong đều không trở về nhưng vẫn ôm chút hy vọng.

Giờ nghe Tà Chính nói đến Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong còn chết thì tia hy vọng le lói cuối cùng cũng bị dập tắt.

Hai thái thượng trưởng lão U Linh Tông không kìm được lộ vẻ kinh hoàng.

Sắc mặt Lôi Kình Thiên vẫn bình tĩnh như trước.

Tà Chính nhìn quanh rồi nói:

- Vạn năm trước, có một người tên Ngạo Thiên cũng rất tự tin về thực lực của mình, nhưng cuối cùng vẫn chết trong Tà Thần Cung!

- Cái gì? Ngạo Thiên chết trong Tà Thần Cung thật sao?

- Nói thế chắc chắn Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm ở trong Tà Thần Cung!

Tất cả mọi người nghe Tà Chính nói Ngạo Thiên chết trong Tà Thần Cung thì đều chấn kinh.

Ngạo Thiên chết trong Tà Thần Cung thì chắc chắn Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm ở trong đó rồi. Hơn nữa Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm trở thành vật vô chủ, hàng phục nó sẽ dễ hơn nhiều.

- Không sai, phục kiếm của hắn, Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm đúng là ở trong Tà Thần Cung.

Tà Chính cười.

- Không chỉ kiếm của hắn, mọi thứ của những cường giả từng vào Tà Thần Cung trong tám mươi vạn năm qua cũng đều còn ở đó. Đương nhiên, sau khi các ngươi chết thì mọi thứ của các ngươi cũng sẽ ở lại Tà Thần Cung.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tôn Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook