Chương 497: Thái cổ hung thú
Thần Kiếm
21/07/2014
- Muốn trốn?
Bàn Tiểu Nhị thấy ba người Hồng Vu Đan xé rách hư không muốn chạy trốn thì hừ lạnh một tiếng, miệng máu khổng lồ mở ra, đột ngột rống lớn một tiếng. Nhất thời, một tiếng gầm kinh khủng vang lên giữa thiên địa.
Trên trời dưới đất, phảng phất chỉ còn lại tiếng gầm kinh khủng này, đầu óc mọi người hoàn toàn bị tiếng gầm này lấp đầy.
Dưới tiếng gầm kinh khủng, vết rách hư không ba người Hồng Vu Đan vừa mới xé ra liền tan vỡ, khí lưu hỗn loạn kinh khủng trùng kích, ba người như lá rách trong gió, bị đánh bay ngược về sau.
Ba ngươi hung hăng rơi xuống đất, quay lại chỗ cũ.
- Ngươi!
Ba người Đỗ Thực hoảng sợ muôn dạng nhìn Bàn Tiểu Nhị.
- Vô, Vô địch thần thông!
Tại Tiên giới, thần thông có mạnh có yếu, có loại Tiểu thần thông, trên Tiểu thần thông là Đại thần thông, phía trên Đại thần thông là Vô thượng thần thông, trên Vô thượng thần thông đúng là Vô địch thần thông.
Vô địch thần thông, một khi thi triển ra, gần như vô địch.
Bất quá, loại Vô địch thần thông này phải có một chút Viễn cổ bổn nguyên huyết mạch, hơn nữa phải là cường giả huyết mạch bổn nguyên vô cùng dày mới có thể tu luyện thành công cùng thi triển ra được.
Ba người kinh hô vừa dứt, lúc này Long Kình Thiên phi thân lên, lăng không đứng trên trời cao, mà thân hình Bàn Tiểu Nhị thoáng cái trở nên to lớn gấp vạn lần. Vốn, một tiểu Thổ Hùng cả người lẫn vật vô hại thoáng cái hoá thành một đầu Thái cổ hung thú to lớn như Thái cổ thần sơn, thân cao vạn trượng, hai mắt đỏ như máu, tản ra hung uy vô cùng.
Toàn thân Bàn Tiểu Nhị dày đặc kim mao, Thổ hệ bản nguyên lực kinh khủng từ trong thể nội lưu chuyển.
Bổn nguyên lực là một loại lực lượng vô hạn tiếp cận Đại đạo lực lượng, bản chất cực cao, uy lực cực mạnh.
Cảm nhận Thổ hệ bổn nguyên lực kinh khủng trong cơ thể Bàn Tiểu Nhị, lại nhìn hình thể kinh khủng của Bàn Tiểu Nhị, ba người Hồng Vu Đan sắc mặt như cá chết.
- Thái cổ hung thú, Hoàng Hùng!
Mỗi một đầu Thái cổ hung thú đều hung uy vô cùng, một khí trưởng thành chính ngay cả Thiên Tôn cũng phải nhức đầu. Từng có một đầu Thái cổ hung thú Tiên Đế hậu kỳ đỉnh phong Tàn Lang tàn sát mấy trăm Tiên Đế Tiên giới, cuối cùng kinh động tới Thiên Tôn, cuối cùng Thiên Tôn xuất thủ, mất thật nhiều công phu mới đem đầu Tàn Lang kia giết chết.
Ba người không nghĩ tới, đầu tiểu Thổ Hùng kia vậy mà lại đúng là một đầu Thái cổ hung thú, Hoàng Hùng! Ba người sắc mặt như tro, Bàn Tiểu Nhị không cho ba người thời gian tiếp tục khiếp sợ, bốn cái chân khổng lồ lấy thế thiên sơn áp đỉnh vỗ xuống.
Ba người nằm dưới đất bị doạ cho phải vội vàng phi thân lên, toàn lực thi triển thần thông né tránh, nhưng mà đã muộn.
Chỉ nghe hai tiếng thảm thiết vang lên, Đỗ Thực, Lâm Viễn kia bị Bàn Tiểu Nhị vỗ trúng chết ngay tại chỗ, mà Hồng Vu Đan mặc dù tránh thoát nhưng mà cũng bị một vỗ kia quét trúng, nửa người huyết nhục mơ hồ, cách cái chết không xa.
Đây là bổn mạng thần thông của Thái cổ hung thú Hoàng Hùng, Bát Cực Địa Địa Oanh!
- Oanh!
Bốn cái chân khổng lồ của Bàn Tiểu Nhị chỉ giẫm một cái, hai người Đỗ Thực, Lâm Viễn đã bị dẫm lên mặt đất, cả vùng đất theo đó chấn động, tất cả núi non trong phương viên mấy trăm vạn dặm đều chấn động, từ mặt đất chấn văng lên cao mấy trăm trượng, cát bụi cuồn cuộn.
Mà trong diện tích vạn dặm quanh bốn cái chân khổng lồ xuất hiện một cái hố thật sâu, sâu tới vài trăm thước!
Thấy Đỗ Thực, Lâm Viễn hai người chết thảm dưới chân Bàn Tiểu Nhị, Hồng Vu Đan thoát được một kiếp kia sắc mặt lại càng thêm tro tàn. Đột nhiên, ánh mắt hắn đảo qua, thấy Long Kình Thiên đứng giữa không trung thì hai mắt lộ ra vẻ sắc bén, thần sắc nanh ác hướng Long Kình Thiên đánh tới một quyền, quát.
- Thiên Tôn? Cho dù ngươi là Đại La Thiên Tôn chuyển thế ta cũng muốn kéo ngươi chết cùng!
Long Kình Thiên nếu là Thiên Tôn, Hồng Vu Đan tự nhiên đoán được hắn chính là Đại La Thiên Tôn chuyển thế rồi.
Bất quá, hắn vừa mới đánh ra một quyền thì lại bị một cái cự đại thân ảnh cản lại, đích thị là Bàn Tiểu Nhị. Hai con mắt đỏ như máu của Bàn Tiểu Nhị lạnh lùng nhìn thẳng vào Hồng Vu Đan, đột nhiên một chưởng đánh tới, cùng một quyền của Hồng Vu Đan va chạm với nhau.
Hồng Vu Đan kêu thảm một tiếng, rơi xuống đất.
Bản thể của Bàn Tiểu Nhị chính là Thái cổ hung thú Hoàng Hùng, Hoàng Hùng chính là hung thú lực lượng mạnh nhất trong trời đất, cho dù Hồng Vu Đan là Đế cấp, nhưng trên phương diện lực lượng còn không cách nào so được với Bàn Tiểu Nhị.
Bàn Tiểu Nhị một chưởng đem Hồng Vu Đan đánh bay, đột nhiên một chưởng vỗ xuống, cả người Hồng Vu Đan bị đánh sâu vào trong lòng đất, cùng Đỗ Thực, Lâm Viễn hai người giống nhau, chết không thể chết được hơn nữa.
Tam đại Tiên Đế, chết!
Ba người Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan cùng Trần Phi lúc trước giống nhau, chỉ là Tiên Đế sơ kỳ, nếu là Tiên Đế sơ kỳ đỉnh phong vậy thì Bàn Tiểu Nhị nhiều nhất chỉ có thể đánh bại ba người, muốn giết ba người còn rất khó.
Thấy ba thái thượng trưởng lão bị Bàn Tiểu Nhị giết chết, những Tiên Quân trưởng lão của Quy Hư điện còn lại hoàn toàn tuyệt vọng, thậm chí ngay cả lòng tin phản kháng cùng chạy trốn cũng biến mất đi.
Cuối cùng, những Tiên Quân trưởng lão còn lại đều bị Bàn Tiểu Nhị một chưởng chụp chết, trừ bỏ mấy người chết trong tay Hoắc Cương, Thành Tiêu ra thì lần này Quy Hư điện đến đây cơ hồ toàn bộ đều chết trong tay Bàn Tiểu Nhị.
Lần nữa thấy Bàn Tiểu Nhị, Đoạt Mệnh Tiên Quân này đánh chết tam đại Tiên Đế, mấy chục Tiên Quân, hung thú khôn cùng thì trong lòng Hoắc Cương, Thành Tiêu càng sợ hãi không dứt.
Về phần hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất thì càng không cần phải nói, Đế Lạc hoàn hảo, Đế Thái Nhất lại trực tiếp xụi lơ ra mặt đất, ngay cả đứng lên cũng đứng không nổi.
Bàn Tiểu Nhị đánh chết sau khi đánh chết Tiên Quân trưởng lão Quy Hư điện cuối cùng xong toàn thân thoáng rung động một cái, biến trở về hình dáng tiểu Thổ Hùng cả người lẫn vật vô hại kia, sau đó Long Kình Thiên phi thân rơi xuống lưng của hắn, từ từ đi tới trước mặt hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất.
Hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất nhìn Long Kình Thiên chậm rãi tới gần thì toàn thân đột nhiên run lên, hạ thể Đế Thái Nhất chợt ướt át, mặt đất ướt thành một vòng.
- Thiên, Thiên Tôn, Thiên Tôn đại nhân, tha mạng, tha mạng!
Đế Lạc đã kịp phản ứng lại, quỳ sát xuống mà cầu xin tha thứ.
- Là ta không biết thân phận của người, Thiên Tôn đại nhân, van xin người tha cho ta một mạng, chuyện hôm nay ta sẽ không nói ra ngoài, ta lấy danh nghĩ Thiên đạo lập lời thề, tuyệt đối sẽ không nói ra!
- Ngươi gọi ta trở về, không phải muốn bắt ta giao cho đám người Quy Hư điện?
Long Kình Thiên lạnh lùng nói.
- Không không không, tuyệt đối không phải, ta tuyệt đối không có ý tứ này!
Sắc mặt Đế Lạc đại biến, mạnh mẽ lắc đầu giải thích.
- Ta lúc ấy cũng không biết người Quy Hư điện sẽ tới.
Long Kình Thiên nhìn rõ, Đế Lạc đang nói dối, vỗ vỗ Bàn Tiểu Nhị dưới thân, Bàn Tiểu Nhị hiểu ý, một chưởng giơ lên, trực tiếp chụp hắn ịn sâu vào mặt đất.
Đế Lạc chết!
Nhìn phụ thân bị khảm sâu vào lòng đất, Đế Thái Nhất sớm đã bị doạ sợ tới thần hồn điên đảo rồi.
Cuối cùng, Bàn Tiểu Nhị cũng trực tiếp đem hắn chụp chết.
Hoắc Cương nhìn Đế Lạc, Đế Thái Nhất bị Bàn Tiểu Nhị chụp chết, miệng mở ra, trong lòng lại thở dài, cuối cùng cũng không nói gì.
Thật ra, thời điểm Đế Thái Nhất nói muốn khu trừ Long Kình Thiên ra khỏi Diệt Tinh tiên môn, muốn đem Long Kình Thiên bắt lấy giao cho đám người Quy Hư điện là hắn biết Đế Thái Nhất, Đế Lạc hai người hẳn phải chết rồi.
Lúc này, Thành gia lão tổ Thành Tiêu đem tiên phù của ba người Đỗ Thực, còn có Tiên Quân Tiên phù của sáu mươi vị Tiên Quân cùng với tất cả Không gian tiên khí toàn bộ dâng lên cho Long Kình Thiên.
Thần thức của Long Kình Thiên đảo qua, trong Không gian tiên khí của ba người Đỗ Thực tràn ngập linh dược, thượng phẩm, cực phẩm tiên đan, thậm chí là hỗn độn tiên đan cũng có không ít, ba người cộng lại, có khoảng hơn bốn ngàn mai hỗn độn tiên đan!
Bàn Tiểu Nhị thấy ba người Hồng Vu Đan xé rách hư không muốn chạy trốn thì hừ lạnh một tiếng, miệng máu khổng lồ mở ra, đột ngột rống lớn một tiếng. Nhất thời, một tiếng gầm kinh khủng vang lên giữa thiên địa.
Trên trời dưới đất, phảng phất chỉ còn lại tiếng gầm kinh khủng này, đầu óc mọi người hoàn toàn bị tiếng gầm này lấp đầy.
Dưới tiếng gầm kinh khủng, vết rách hư không ba người Hồng Vu Đan vừa mới xé ra liền tan vỡ, khí lưu hỗn loạn kinh khủng trùng kích, ba người như lá rách trong gió, bị đánh bay ngược về sau.
Ba ngươi hung hăng rơi xuống đất, quay lại chỗ cũ.
- Ngươi!
Ba người Đỗ Thực hoảng sợ muôn dạng nhìn Bàn Tiểu Nhị.
- Vô, Vô địch thần thông!
Tại Tiên giới, thần thông có mạnh có yếu, có loại Tiểu thần thông, trên Tiểu thần thông là Đại thần thông, phía trên Đại thần thông là Vô thượng thần thông, trên Vô thượng thần thông đúng là Vô địch thần thông.
Vô địch thần thông, một khi thi triển ra, gần như vô địch.
Bất quá, loại Vô địch thần thông này phải có một chút Viễn cổ bổn nguyên huyết mạch, hơn nữa phải là cường giả huyết mạch bổn nguyên vô cùng dày mới có thể tu luyện thành công cùng thi triển ra được.
Ba người kinh hô vừa dứt, lúc này Long Kình Thiên phi thân lên, lăng không đứng trên trời cao, mà thân hình Bàn Tiểu Nhị thoáng cái trở nên to lớn gấp vạn lần. Vốn, một tiểu Thổ Hùng cả người lẫn vật vô hại thoáng cái hoá thành một đầu Thái cổ hung thú to lớn như Thái cổ thần sơn, thân cao vạn trượng, hai mắt đỏ như máu, tản ra hung uy vô cùng.
Toàn thân Bàn Tiểu Nhị dày đặc kim mao, Thổ hệ bản nguyên lực kinh khủng từ trong thể nội lưu chuyển.
Bổn nguyên lực là một loại lực lượng vô hạn tiếp cận Đại đạo lực lượng, bản chất cực cao, uy lực cực mạnh.
Cảm nhận Thổ hệ bổn nguyên lực kinh khủng trong cơ thể Bàn Tiểu Nhị, lại nhìn hình thể kinh khủng của Bàn Tiểu Nhị, ba người Hồng Vu Đan sắc mặt như cá chết.
- Thái cổ hung thú, Hoàng Hùng!
Mỗi một đầu Thái cổ hung thú đều hung uy vô cùng, một khí trưởng thành chính ngay cả Thiên Tôn cũng phải nhức đầu. Từng có một đầu Thái cổ hung thú Tiên Đế hậu kỳ đỉnh phong Tàn Lang tàn sát mấy trăm Tiên Đế Tiên giới, cuối cùng kinh động tới Thiên Tôn, cuối cùng Thiên Tôn xuất thủ, mất thật nhiều công phu mới đem đầu Tàn Lang kia giết chết.
Ba người không nghĩ tới, đầu tiểu Thổ Hùng kia vậy mà lại đúng là một đầu Thái cổ hung thú, Hoàng Hùng! Ba người sắc mặt như tro, Bàn Tiểu Nhị không cho ba người thời gian tiếp tục khiếp sợ, bốn cái chân khổng lồ lấy thế thiên sơn áp đỉnh vỗ xuống.
Ba người nằm dưới đất bị doạ cho phải vội vàng phi thân lên, toàn lực thi triển thần thông né tránh, nhưng mà đã muộn.
Chỉ nghe hai tiếng thảm thiết vang lên, Đỗ Thực, Lâm Viễn kia bị Bàn Tiểu Nhị vỗ trúng chết ngay tại chỗ, mà Hồng Vu Đan mặc dù tránh thoát nhưng mà cũng bị một vỗ kia quét trúng, nửa người huyết nhục mơ hồ, cách cái chết không xa.
Đây là bổn mạng thần thông của Thái cổ hung thú Hoàng Hùng, Bát Cực Địa Địa Oanh!
- Oanh!
Bốn cái chân khổng lồ của Bàn Tiểu Nhị chỉ giẫm một cái, hai người Đỗ Thực, Lâm Viễn đã bị dẫm lên mặt đất, cả vùng đất theo đó chấn động, tất cả núi non trong phương viên mấy trăm vạn dặm đều chấn động, từ mặt đất chấn văng lên cao mấy trăm trượng, cát bụi cuồn cuộn.
Mà trong diện tích vạn dặm quanh bốn cái chân khổng lồ xuất hiện một cái hố thật sâu, sâu tới vài trăm thước!
Thấy Đỗ Thực, Lâm Viễn hai người chết thảm dưới chân Bàn Tiểu Nhị, Hồng Vu Đan thoát được một kiếp kia sắc mặt lại càng thêm tro tàn. Đột nhiên, ánh mắt hắn đảo qua, thấy Long Kình Thiên đứng giữa không trung thì hai mắt lộ ra vẻ sắc bén, thần sắc nanh ác hướng Long Kình Thiên đánh tới một quyền, quát.
- Thiên Tôn? Cho dù ngươi là Đại La Thiên Tôn chuyển thế ta cũng muốn kéo ngươi chết cùng!
Long Kình Thiên nếu là Thiên Tôn, Hồng Vu Đan tự nhiên đoán được hắn chính là Đại La Thiên Tôn chuyển thế rồi.
Bất quá, hắn vừa mới đánh ra một quyền thì lại bị một cái cự đại thân ảnh cản lại, đích thị là Bàn Tiểu Nhị. Hai con mắt đỏ như máu của Bàn Tiểu Nhị lạnh lùng nhìn thẳng vào Hồng Vu Đan, đột nhiên một chưởng đánh tới, cùng một quyền của Hồng Vu Đan va chạm với nhau.
Hồng Vu Đan kêu thảm một tiếng, rơi xuống đất.
Bản thể của Bàn Tiểu Nhị chính là Thái cổ hung thú Hoàng Hùng, Hoàng Hùng chính là hung thú lực lượng mạnh nhất trong trời đất, cho dù Hồng Vu Đan là Đế cấp, nhưng trên phương diện lực lượng còn không cách nào so được với Bàn Tiểu Nhị.
Bàn Tiểu Nhị một chưởng đem Hồng Vu Đan đánh bay, đột nhiên một chưởng vỗ xuống, cả người Hồng Vu Đan bị đánh sâu vào trong lòng đất, cùng Đỗ Thực, Lâm Viễn hai người giống nhau, chết không thể chết được hơn nữa.
Tam đại Tiên Đế, chết!
Ba người Đỗ Thực, Lâm Viễn, Hồng Vu Đan cùng Trần Phi lúc trước giống nhau, chỉ là Tiên Đế sơ kỳ, nếu là Tiên Đế sơ kỳ đỉnh phong vậy thì Bàn Tiểu Nhị nhiều nhất chỉ có thể đánh bại ba người, muốn giết ba người còn rất khó.
Thấy ba thái thượng trưởng lão bị Bàn Tiểu Nhị giết chết, những Tiên Quân trưởng lão của Quy Hư điện còn lại hoàn toàn tuyệt vọng, thậm chí ngay cả lòng tin phản kháng cùng chạy trốn cũng biến mất đi.
Cuối cùng, những Tiên Quân trưởng lão còn lại đều bị Bàn Tiểu Nhị một chưởng chụp chết, trừ bỏ mấy người chết trong tay Hoắc Cương, Thành Tiêu ra thì lần này Quy Hư điện đến đây cơ hồ toàn bộ đều chết trong tay Bàn Tiểu Nhị.
Lần nữa thấy Bàn Tiểu Nhị, Đoạt Mệnh Tiên Quân này đánh chết tam đại Tiên Đế, mấy chục Tiên Quân, hung thú khôn cùng thì trong lòng Hoắc Cương, Thành Tiêu càng sợ hãi không dứt.
Về phần hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất thì càng không cần phải nói, Đế Lạc hoàn hảo, Đế Thái Nhất lại trực tiếp xụi lơ ra mặt đất, ngay cả đứng lên cũng đứng không nổi.
Bàn Tiểu Nhị đánh chết sau khi đánh chết Tiên Quân trưởng lão Quy Hư điện cuối cùng xong toàn thân thoáng rung động một cái, biến trở về hình dáng tiểu Thổ Hùng cả người lẫn vật vô hại kia, sau đó Long Kình Thiên phi thân rơi xuống lưng của hắn, từ từ đi tới trước mặt hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất.
Hai cha con Đế Lạc, Đế Thái Nhất nhìn Long Kình Thiên chậm rãi tới gần thì toàn thân đột nhiên run lên, hạ thể Đế Thái Nhất chợt ướt át, mặt đất ướt thành một vòng.
- Thiên, Thiên Tôn, Thiên Tôn đại nhân, tha mạng, tha mạng!
Đế Lạc đã kịp phản ứng lại, quỳ sát xuống mà cầu xin tha thứ.
- Là ta không biết thân phận của người, Thiên Tôn đại nhân, van xin người tha cho ta một mạng, chuyện hôm nay ta sẽ không nói ra ngoài, ta lấy danh nghĩ Thiên đạo lập lời thề, tuyệt đối sẽ không nói ra!
- Ngươi gọi ta trở về, không phải muốn bắt ta giao cho đám người Quy Hư điện?
Long Kình Thiên lạnh lùng nói.
- Không không không, tuyệt đối không phải, ta tuyệt đối không có ý tứ này!
Sắc mặt Đế Lạc đại biến, mạnh mẽ lắc đầu giải thích.
- Ta lúc ấy cũng không biết người Quy Hư điện sẽ tới.
Long Kình Thiên nhìn rõ, Đế Lạc đang nói dối, vỗ vỗ Bàn Tiểu Nhị dưới thân, Bàn Tiểu Nhị hiểu ý, một chưởng giơ lên, trực tiếp chụp hắn ịn sâu vào mặt đất.
Đế Lạc chết!
Nhìn phụ thân bị khảm sâu vào lòng đất, Đế Thái Nhất sớm đã bị doạ sợ tới thần hồn điên đảo rồi.
Cuối cùng, Bàn Tiểu Nhị cũng trực tiếp đem hắn chụp chết.
Hoắc Cương nhìn Đế Lạc, Đế Thái Nhất bị Bàn Tiểu Nhị chụp chết, miệng mở ra, trong lòng lại thở dài, cuối cùng cũng không nói gì.
Thật ra, thời điểm Đế Thái Nhất nói muốn khu trừ Long Kình Thiên ra khỏi Diệt Tinh tiên môn, muốn đem Long Kình Thiên bắt lấy giao cho đám người Quy Hư điện là hắn biết Đế Thái Nhất, Đế Lạc hai người hẳn phải chết rồi.
Lúc này, Thành gia lão tổ Thành Tiêu đem tiên phù của ba người Đỗ Thực, còn có Tiên Quân Tiên phù của sáu mươi vị Tiên Quân cùng với tất cả Không gian tiên khí toàn bộ dâng lên cho Long Kình Thiên.
Thần thức của Long Kình Thiên đảo qua, trong Không gian tiên khí của ba người Đỗ Thực tràn ngập linh dược, thượng phẩm, cực phẩm tiên đan, thậm chí là hỗn độn tiên đan cũng có không ít, ba người cộng lại, có khoảng hơn bốn ngàn mai hỗn độn tiên đan!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.