Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 324: Thần quả của Thần Giới

Thần Kiếm

11/04/2014

Nói tới đây cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nhìn Long Kình Thiên, ánh mắt thương hại:

- Có mạng lấy cũng phải có mạng dùng mới được. Toàn bộ các ngươi phải chết tại đây!

- Nói nhiều với chúng làm gì?

Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ lạnh lùng cười:

- Bây giờ chúng ta hợp tác giết tiểu tử này, bốn người khác thì giao cho bọn họ giải quyết!

Nói tới đây Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ ngoái đầu dặn đám đệ tử trung tâm của Bất Hủ Thần Phủ:

- Chờ chút nữa các ngươi phải ra tay nhanh.

Các đệ tử trung tâm của Bất Hủ Thần Phủ cùng gật đầu, nói:

- Vâng thưa vương trưởng lão!

Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình liếc nhau, cùng bay lên giết hướng người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nhìn người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, dữ tợn cười nói:

- Tiểu tử, ra tay đi, để ta xem lần này ngươi làm sao đỡ được hai người chúng ta công kích!

Những người ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ thì bay lên giết hướng bốn người Long Kình Thiên, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông.

Nhưng khi Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình định công kích người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long thì gã bỗng nhiên biến mất trước mặt họ.

Chưởng lãng, quyền kình của Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình đánh vào vách đá, vách toàn thạch thất vỡ vụn, đá bay đầy.

Mấy người ma tộc Nhiếp Song, Bất Hủ Thần Phủ cũng đánh vào chỗ trống, thạch thất lắc lư dữ dội.

Một lát sau, thạch thất bình ổn lại.

Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình ngơ ngác nhìn chỗ người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long biến mất. Các ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ ngơ ngẩn nhìn chỗ Long Kình Thiên, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông biến mất.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình ánh mắt ngây ngẩn, nói:

- Biến, biến mất?

Không gian na di?

Cho dù là không gian na di cũng không có khả năng không chút dấu hiệu!

Hơn nữa bốn người Long Kình Thiên, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông không phải là cường giả thiên thần, họ làm sao thi triển không gian na di?



Đám người nhìn nhau.

- Tìm, tìm cho ta!

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình tức giạn gầm lên:

- Chắc chắn bọn họ sử dụng ẩn thân phù hoặc là ẩn thân dược thủy!

Năm người sống quái dị biến mất trước mắt họ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình sẽ không tin tưởng chuyện như vậy.

Đám người ma tộc kịp phản ứng, cung kính vâng dạ, bắt đầu tìm tòi. Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ cũng ra lệnh cho đám đệ tử của Bất Hủ Thần Phủ đi tìm.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình đứng giữa không trung, mắt ma chớp lóe ánh sáng, liên tục liếc mỗi góc, mỗi tấc không gian trong thạch thất, nhưng vẫn không có gì.

Mắt Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ biến thành đỏ rực, như ngọn lửa thiêu đốt. Trong đôi mắt của Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, mỗi góc không gian thạch thất biến cực kỳ rõ ràng, trong suốt, bao gồm sâu trong vách đá cũng rõ ràng trước mắt gã.

Đây là phủ thần cấp cao giai võ kỹ của Bất Hủ Thần Phủ, 'Hỏa Hồn Nhãn'.

Nhưng Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ giống như cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình, dù có tìm tòi cỡ nào, thấu thị thạch thất hết lầnn ày đến lần khác vẫn không thể phát hiện tung tích của năm người Long Kình Thiên.

Một canh giờ sau, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình gầm lên:

- Làm sao có thể? Không có khả năng!

Tóc dài dựng ngược, sát khí thô bào không ngừng phát ra từ người cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình.

Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ nhướng mày.

Một đệ tử trung tâm của Bất Hủ Thần Phủ đi tới sau lưng Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cẩn thận hỏi:

- Vương trưởng lão, chúng ta...?

Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ trầm ngâm nói:

- Đi đi.

Mặc dù không tin là năm người Long Kình Thiên đã biến mất, nhưng sự thật bày trước mặt họ, có tiếp tục tìm kiếm cũng là kết quả tương tự.

Thế là Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ mang theo đám đệ tử trung tâm của Bất Hủ Thần Phủ bay ra khỏi thạch thất, bay hướng sâu trong thông đạo vách đá. Chín gian thạch thất trước đó trống trải, còn có gian thứ mười.

Gian thạch thất thứ mười mới là báo bối lớn nhất trong kho báu của Thương Sinh thần tông.

Dù chín gian trước cộng lại cũng không giá trị bằng gian thạch thất thứ mười.

Mục đích lần này Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ tiến đến là vì gian thạch thất thứ mười.



Nhìn Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ mang theo đám đám đệ tử của Bất Hủ Thần Phủ rời đi, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình vốn nổi sát khí cuồng bạo dần bình tĩnh lại.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình nhìn đám đệ tử ma tộc đứng bên cạnh, trầm giọng nói:

- Đi!

Đám đệ tử ma tộc run lên, cung kính nói:

- Tuân lệnh!

Sau đó cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình dẫn đám đệ tử ma tộc rời khỏi gian thạch thất thứ chín, dọc theo thông đạo vách đá tiếp tục bay tới trước. Không lâu sau đám người ma tộc nhìn thấy nhóm Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ đứng trước gian thạch thất thứ mười.

Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ đứng trước gian thạch thất thứ mười đang nhìn cửa đá.

Cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình hơi kinh ngạc.

Nhưng khi cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình đi tới gian thạch thất thứ mười, nhìn cửa đá thì nhíu mày.

Cấm chế trên cửa đá phức tạp quá.

Khi Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình đứng trước cửa gian thạch thất thứ mười thì hai người không phat hiện bên cannhj họ bềnh bồng một hạt bụi trần hơi khác với hạt bụi khác.

Trong Trấn Thiên tháp, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông nhìn bên ngoài đám Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình gần trong gang tấc.

Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông vẻ mặt lo lắng hỏi:

- Long Thần, thật sự không sao chứ?

Mặc dù biết đmá Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình không thể phát hiện mọi người, nhưng trong lòng Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông vẫn rất lo ấu.

Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, hai nàng thị nữ Hứa Na, Hứa Nhu cũng hơi căng thẳng.

Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh nói:

- Không sao.

Long Kình Thiên ẩn vào Trấn Thiên tháp, không sốt ruột rời đi, bởi vì gian thạch thất thứ mười có kho báu.

Kho báu của gian thạch thất thứ chín là thánh phẩm linh mạch, vậy còn gian thạch thất thứ mười thứ mười thì sao?

Đương nhiên không thể để kho báu vào tay người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ. Nếu như người của ma tộc, Bất Hủ Thần Phủ ra tay tranh đoạt, kịch chiến thì chưa chắc Long Kình Thiên không có cơ hội.

Vì vậy Long Kình Thiên khống chế Trấn Thiên tháp dung nhập vào không gian xung quanh, cẩn thận bay đến.

cấm chế trên cửa đá gian thạch thất thứ mười này càng phức tạp hơn thạch thất thứ chín, khó phá giải hơn. Long Kình Thiên mắt lạnh bàng quan, hắn muốn nhìn hai người Viên Sơn của Bất Hủ Thần Phủ, cường giả thiên ma của ma tộc, Nhiếp Vô Tình làm sao phá giải cấm chế trên cửa đá này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Tôn Trùng Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook