Chương 194: Thánh Sơn khai khởi
Thần Kiếm
02/03/2014
- Chỉ một người?
Long Kình Thiên khựng người.
Trâu Nhất Phàm nói:
- Băng Sơn Hải Vực có đến hàng nghìn hòn đảo, Thánh Sơn được các thế lực trên nghìn đảo phái cường giả đến trấn thủ, mỗi đảo có năm người, Khương gia Băng Xà Đảo hai người, ba đại gia tộc còn lại mỗi nhà một người.
Long Kình Thiên gật đầu, nghìn đảo, mỗi đảo năm người là có năm nghìn người rồi, tính ra cũng không hề ít.
Chỉ là, Trâu gia chỉ có một người, chắc sẽ không nhường cho hắn, vậy làm sao để vào Thánh Sơn? Long Kình Thiên nhíu mày.
- Lão đại, mặc kệ số người, chúng ta cứ lẻn vào là được.
Hiển nhiên là Cửu Vĩ Thiên Miêu và Long Kình Thiên nghĩ giống nhau.
Một lời của Cửu Vĩ Thiên Miêu khiến những người Trâu gia giật mình.
- Không được!
Trâu Bình nói.
- Băng Sơn Hải Vực có cường giả các thế lực trấn thủ, dù là Cổ Thần cường giả cũng không thể lẻn vào được. Nếu bị phát hiện thì cường giả các phái sẽ vây giết, Cổ Thần cường giả cũng khó thoát.
Một nghìn hòn đảo, mỗi đảo một Thánh Cấp là có đến hàng nghìn vị Thánh Cấp rồi.
Một nghìn Thánh Cấp vây giết, đúng là Cổ Thần cường giả cũng khó lòng thoát nổi. Trâu Bình cũng không nói quá.
Cửu Vĩ Thiên Miêu trầm mặc.
- Phụ thân đại nhân.
Lúc này Trâu Vân đứng dậy nói:
- Con nhường cho Long Thần tiền bối.
Lần này, cao tầng Trâu gia sau khi bàn bạc đã chọn ra Trâu Vân, hắn là con trai Trâu Nhất Phàm, thiên phú cũng là tốt nhất trong thế hệ trẻ của Trâu gia.
Hai mươi ba tuổi đã là Đế Cấp nhị trùng, đó chính là bằng chứng chứng minh tốt nhất.
Giờ mọi người nghe hắnn nói muốn nhường cho Long Kình Thiên thì không khỏi kinh ngạc.
- Vân nhi, con…
Trâu Nhất Phàm lưỡng lự.
- Phụ thân đại nhân, nếu hô mnay không phải có mấy người Long Thần tiền bối thì chưa biết chừng con đã bị Khương Nguỵ phế rồi!
Nhắc đến Khương Nguỵ, Trâu Vân vẻ mặt đầy phẫn hận, rồi nói:
- Hơn nữa con vào Thánh Sơn chưa chắc đã giành được Thánh Quả, chi bằng nhường cho Long Thần tiền bối.
Mấy người Long Kình Thiên tuy không phải người Trâu gia nhưng cũng có thể vào Thánh Sơn.
Trâu Nhất Phàm nghe vậy chau mày nhìn mấy trưởng lão.
- Được, vậy lần này suất của Trâu gia sẽ cho Long Thần huynh đệ.
Trâu Nhất Phàm nói.
Nếu Trâu Nhất Phàm gia chủ đã lên tiếng thì các trưởng lão cũng không ai phản đối.
Long Kình Thiên nhìn Trâu Vân rồi nói với Trâu Nhất Phàm:
- Nếu vậy ta cũng không từ chối. Sau khi vào đó, nếu tìm được Thánh Quả thì ta sẽ đưa mọi người, ta chỉ cần Kim Giác Thảo.
Mấy người Trâu Nhất Phàm nhìn nhau, vẻ mặt Trâu Nhất Phàm mừng rỡ:
- Vậy thì đa tạ Long Thần huynh đệ.
Long Kình Thiên gật đầu, thật ra hắn vào Thánh Sơn không khó, nhưng Trâu gia đã nói thế hắn cũng không từ chối. Rồi Trâu gia cho người lấy hai loại linh dược kia cho Long Kình Thiên.
Nhưng Long Kình Thiên cũng không lấy không của đối phương, hắn đưa Trâu Nhất Phàm một vạn viên Cửu Dương Đan.
- Một…một vạn viên Cửu Dương Đan!!
Trâu Nhất Phàm nhìn cái không gian giới chỉ trong tay mà kinh ngạc. Một vạn viên Cửu Dương Đan chứ không phải Nguyên Dương Đan.
Một vạn viên Cửu Dương Đan với Trâu gia không phải con số nhỏ.
- Long Thần huynh đệ, đây…
Trâu Nhất Phàm định từ chối thì Long Kình Thiên xua tay:
- Trâu gia chủ không cần kháchi kí, ta cứu lệnh công tử là một chuyện, không thể lấy không linh dược của mọi người được.
Trâu Nhất Phàm nghe vậy cũng không từ chối nữa.
Vậy là bốn người Long Kình Thiên tạm ở lại Trâu gia, đợi năm ngày sau Thánh Sơn khai khởi.
Khi mấy người Long Kình Thiên ở Trâu gia, trong đại điện phủ viện Khương gia.
- Các ngươi đã tìm hiểu rõ chưa? Lần này Trâu gia lại để Long Thần vào Thánh Sơn?
Trên đại điện, gia chủ Khương gia Khương Lạc nhìn Khương Vô Yến, hỏi.
Khương Vô Yến cung kính nói:
- Đúng vậy gia chủ. Chuyện này đã lan khắp Trâu gia, chắc không phải giả. Ngay một số trưởng lão Trâu gia cũng thừa nhận.
Khương Lạc mắt loé hàn quang:
- Chưa từng có kẻ nào dám đánh trọng thương con trai ta ở Băng Xà Đảo. Chưa bao giờ!
Một luồng khí tức mạnh mẽ như cuồng phong cuộn trào.
Khương Vô Yến và các trưởng lão run rẩy.
- Phụ thân đại nhân yên tâm. Lần này tên Long Thần đó vào Thánh Sơn, con sẽ khiến hắn không bao giờ rời khỏi đó được.
Một thanh niên trẻ tuổi đứng cạnh Khương Nguỵ nói.
Người này có những lọn tóc màu bạc rất nổi bật, đó là Khương Thần, con trai cả của Khương Lạc, đại ca của Khương Nguỵ.
Khương Lạc thu khí tức về, gật gù:
- Tuy tên Long Thần đó nhìn có vẻ chỉ là Đế Cấp ngũ trùng, nhưng các con vẫn phải cẩn thận. Có lẽ hắn không đơn giản đâu.
Khương Thần nói:
- Phụ thân yên tâm.
Khương Lạc ừm một tiếng, hắn vẫn rất yên tâm đối với con trai lớn của mình.
- Lần này vào Thánh Sơn, ta hy vọng hai huynh đệ con sẽ đồng tâm hiệp lực, đều có được Thánh Quả.
Khương Lạc nói.
- Con biết, phụ thân đại nhân.
Khương Thần, Khương Nguỵ cùng đáp.
Phủ viện Mạnh gia.
- Ngươi chắc chắn Trâu gia nhường cho người có tên Long Thần chứ?
Mạnh Đình Đình nhíu mày, hỏi thị nữ Tiểu Lan.
Mạnh Đình Đình và thị nữ Tiểu Lan này chính là hai người mà Long Kình Thiên đã gặp ở hoang đảo.
- Đúng vậy tiểu thư, giờ rất nhiều người trên Băng Xà Đảo đều biết chuyện này.
- Long Thần? Có tra được lai lich của hắn không?
Mạnh Đình Đình hỏi.
Thị nữ Tiểu Lan lắc đầu:
- Không tra được, chỉ biết hắn có một thủ hạ là Thánh Cấp cường giả.
- Thủ hạ là Thánh Cấp cường giả.
Mạnh Đình Đình lẩm nhẩm.
Năm ngày rất nhanh đã trôi qua.
Phủ viện Trâu gia, Long Kình Thiên ngồi trong phòng, xung quanh là vô số đạo lôi điện, trên đỉnh đầu là mấy chục con lôi hệ thầ thú, năng lượng lôi hệ không ngừng bắn xuống.
Phía trước Long Kình Thiên là một viên ngọc màu đỏ đất, chính là Thiên Tượng Nhãn lấy trong Tà Thần Cung. Nó không ngừng toả ra thứ ánh sáng đỏ, được Long Kình Thiên hấp thụ, luyện hoá.
Tiên Thiên Huyền Khí trong trứng Côn Bằng đã hấp nạp hết, giờ Long Kình Thiên bắt đầu hấp nạp Yêu Nguyên Lực trong Thiên Tượng Nhãn. Sau khi luyện hoá, hắn cũng cảm thấy sức mạnh nhục thể và sức phòng ngự đang dần tăng lên.
- Chủ nhân, đã qua năm ngày rồi!
Bên ngoài, tiếng của Tử Thiên Long Hoàng vang lên.
Long Kình Thiên ngừng luyện công, lôi điện trong phòng biến mất, hắn đứng dậy và đi ra khỏi phòng.
- Chủ nhân, mấy người Trâu Nhất Phàm đang đợi ở đại điện.
Tử Thiên Long Hoàng cung kính nói.
- Được, chúng ta đi thôi.
Long Kình Thiên gật đầu, rồi cùng Tử Thiên Long Hoàng đến đại điện Trâu gia.
- Long Thần huynh đệ ra rồi à? Vậy chúng ta sẽ đến Thánh Sơn bây giờ nhé?
Long Kình Thiên thấy Long Kình Thiên tới thì ra đón, nói.
Long Kình Thiên khựng người.
Trâu Nhất Phàm nói:
- Băng Sơn Hải Vực có đến hàng nghìn hòn đảo, Thánh Sơn được các thế lực trên nghìn đảo phái cường giả đến trấn thủ, mỗi đảo có năm người, Khương gia Băng Xà Đảo hai người, ba đại gia tộc còn lại mỗi nhà một người.
Long Kình Thiên gật đầu, nghìn đảo, mỗi đảo năm người là có năm nghìn người rồi, tính ra cũng không hề ít.
Chỉ là, Trâu gia chỉ có một người, chắc sẽ không nhường cho hắn, vậy làm sao để vào Thánh Sơn? Long Kình Thiên nhíu mày.
- Lão đại, mặc kệ số người, chúng ta cứ lẻn vào là được.
Hiển nhiên là Cửu Vĩ Thiên Miêu và Long Kình Thiên nghĩ giống nhau.
Một lời của Cửu Vĩ Thiên Miêu khiến những người Trâu gia giật mình.
- Không được!
Trâu Bình nói.
- Băng Sơn Hải Vực có cường giả các thế lực trấn thủ, dù là Cổ Thần cường giả cũng không thể lẻn vào được. Nếu bị phát hiện thì cường giả các phái sẽ vây giết, Cổ Thần cường giả cũng khó thoát.
Một nghìn hòn đảo, mỗi đảo một Thánh Cấp là có đến hàng nghìn vị Thánh Cấp rồi.
Một nghìn Thánh Cấp vây giết, đúng là Cổ Thần cường giả cũng khó lòng thoát nổi. Trâu Bình cũng không nói quá.
Cửu Vĩ Thiên Miêu trầm mặc.
- Phụ thân đại nhân.
Lúc này Trâu Vân đứng dậy nói:
- Con nhường cho Long Thần tiền bối.
Lần này, cao tầng Trâu gia sau khi bàn bạc đã chọn ra Trâu Vân, hắn là con trai Trâu Nhất Phàm, thiên phú cũng là tốt nhất trong thế hệ trẻ của Trâu gia.
Hai mươi ba tuổi đã là Đế Cấp nhị trùng, đó chính là bằng chứng chứng minh tốt nhất.
Giờ mọi người nghe hắnn nói muốn nhường cho Long Kình Thiên thì không khỏi kinh ngạc.
- Vân nhi, con…
Trâu Nhất Phàm lưỡng lự.
- Phụ thân đại nhân, nếu hô mnay không phải có mấy người Long Thần tiền bối thì chưa biết chừng con đã bị Khương Nguỵ phế rồi!
Nhắc đến Khương Nguỵ, Trâu Vân vẻ mặt đầy phẫn hận, rồi nói:
- Hơn nữa con vào Thánh Sơn chưa chắc đã giành được Thánh Quả, chi bằng nhường cho Long Thần tiền bối.
Mấy người Long Kình Thiên tuy không phải người Trâu gia nhưng cũng có thể vào Thánh Sơn.
Trâu Nhất Phàm nghe vậy chau mày nhìn mấy trưởng lão.
- Được, vậy lần này suất của Trâu gia sẽ cho Long Thần huynh đệ.
Trâu Nhất Phàm nói.
Nếu Trâu Nhất Phàm gia chủ đã lên tiếng thì các trưởng lão cũng không ai phản đối.
Long Kình Thiên nhìn Trâu Vân rồi nói với Trâu Nhất Phàm:
- Nếu vậy ta cũng không từ chối. Sau khi vào đó, nếu tìm được Thánh Quả thì ta sẽ đưa mọi người, ta chỉ cần Kim Giác Thảo.
Mấy người Trâu Nhất Phàm nhìn nhau, vẻ mặt Trâu Nhất Phàm mừng rỡ:
- Vậy thì đa tạ Long Thần huynh đệ.
Long Kình Thiên gật đầu, thật ra hắn vào Thánh Sơn không khó, nhưng Trâu gia đã nói thế hắn cũng không từ chối. Rồi Trâu gia cho người lấy hai loại linh dược kia cho Long Kình Thiên.
Nhưng Long Kình Thiên cũng không lấy không của đối phương, hắn đưa Trâu Nhất Phàm một vạn viên Cửu Dương Đan.
- Một…một vạn viên Cửu Dương Đan!!
Trâu Nhất Phàm nhìn cái không gian giới chỉ trong tay mà kinh ngạc. Một vạn viên Cửu Dương Đan chứ không phải Nguyên Dương Đan.
Một vạn viên Cửu Dương Đan với Trâu gia không phải con số nhỏ.
- Long Thần huynh đệ, đây…
Trâu Nhất Phàm định từ chối thì Long Kình Thiên xua tay:
- Trâu gia chủ không cần kháchi kí, ta cứu lệnh công tử là một chuyện, không thể lấy không linh dược của mọi người được.
Trâu Nhất Phàm nghe vậy cũng không từ chối nữa.
Vậy là bốn người Long Kình Thiên tạm ở lại Trâu gia, đợi năm ngày sau Thánh Sơn khai khởi.
Khi mấy người Long Kình Thiên ở Trâu gia, trong đại điện phủ viện Khương gia.
- Các ngươi đã tìm hiểu rõ chưa? Lần này Trâu gia lại để Long Thần vào Thánh Sơn?
Trên đại điện, gia chủ Khương gia Khương Lạc nhìn Khương Vô Yến, hỏi.
Khương Vô Yến cung kính nói:
- Đúng vậy gia chủ. Chuyện này đã lan khắp Trâu gia, chắc không phải giả. Ngay một số trưởng lão Trâu gia cũng thừa nhận.
Khương Lạc mắt loé hàn quang:
- Chưa từng có kẻ nào dám đánh trọng thương con trai ta ở Băng Xà Đảo. Chưa bao giờ!
Một luồng khí tức mạnh mẽ như cuồng phong cuộn trào.
Khương Vô Yến và các trưởng lão run rẩy.
- Phụ thân đại nhân yên tâm. Lần này tên Long Thần đó vào Thánh Sơn, con sẽ khiến hắn không bao giờ rời khỏi đó được.
Một thanh niên trẻ tuổi đứng cạnh Khương Nguỵ nói.
Người này có những lọn tóc màu bạc rất nổi bật, đó là Khương Thần, con trai cả của Khương Lạc, đại ca của Khương Nguỵ.
Khương Lạc thu khí tức về, gật gù:
- Tuy tên Long Thần đó nhìn có vẻ chỉ là Đế Cấp ngũ trùng, nhưng các con vẫn phải cẩn thận. Có lẽ hắn không đơn giản đâu.
Khương Thần nói:
- Phụ thân yên tâm.
Khương Lạc ừm một tiếng, hắn vẫn rất yên tâm đối với con trai lớn của mình.
- Lần này vào Thánh Sơn, ta hy vọng hai huynh đệ con sẽ đồng tâm hiệp lực, đều có được Thánh Quả.
Khương Lạc nói.
- Con biết, phụ thân đại nhân.
Khương Thần, Khương Nguỵ cùng đáp.
Phủ viện Mạnh gia.
- Ngươi chắc chắn Trâu gia nhường cho người có tên Long Thần chứ?
Mạnh Đình Đình nhíu mày, hỏi thị nữ Tiểu Lan.
Mạnh Đình Đình và thị nữ Tiểu Lan này chính là hai người mà Long Kình Thiên đã gặp ở hoang đảo.
- Đúng vậy tiểu thư, giờ rất nhiều người trên Băng Xà Đảo đều biết chuyện này.
- Long Thần? Có tra được lai lich của hắn không?
Mạnh Đình Đình hỏi.
Thị nữ Tiểu Lan lắc đầu:
- Không tra được, chỉ biết hắn có một thủ hạ là Thánh Cấp cường giả.
- Thủ hạ là Thánh Cấp cường giả.
Mạnh Đình Đình lẩm nhẩm.
Năm ngày rất nhanh đã trôi qua.
Phủ viện Trâu gia, Long Kình Thiên ngồi trong phòng, xung quanh là vô số đạo lôi điện, trên đỉnh đầu là mấy chục con lôi hệ thầ thú, năng lượng lôi hệ không ngừng bắn xuống.
Phía trước Long Kình Thiên là một viên ngọc màu đỏ đất, chính là Thiên Tượng Nhãn lấy trong Tà Thần Cung. Nó không ngừng toả ra thứ ánh sáng đỏ, được Long Kình Thiên hấp thụ, luyện hoá.
Tiên Thiên Huyền Khí trong trứng Côn Bằng đã hấp nạp hết, giờ Long Kình Thiên bắt đầu hấp nạp Yêu Nguyên Lực trong Thiên Tượng Nhãn. Sau khi luyện hoá, hắn cũng cảm thấy sức mạnh nhục thể và sức phòng ngự đang dần tăng lên.
- Chủ nhân, đã qua năm ngày rồi!
Bên ngoài, tiếng của Tử Thiên Long Hoàng vang lên.
Long Kình Thiên ngừng luyện công, lôi điện trong phòng biến mất, hắn đứng dậy và đi ra khỏi phòng.
- Chủ nhân, mấy người Trâu Nhất Phàm đang đợi ở đại điện.
Tử Thiên Long Hoàng cung kính nói.
- Được, chúng ta đi thôi.
Long Kình Thiên gật đầu, rồi cùng Tử Thiên Long Hoàng đến đại điện Trâu gia.
- Long Thần huynh đệ ra rồi à? Vậy chúng ta sẽ đến Thánh Sơn bây giờ nhé?
Long Kình Thiên thấy Long Kình Thiên tới thì ra đón, nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.