Chương 93: Võ Thần Điện mù mắt rồi
Thần Kiếm
24/09/2013
Môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong, môn chủ của Vạn Thú Môn, Đỗ
Niên biểu tình do dự, hiển nhiên không ai muốn ra tay trước phá vỡ 'tiểu trận' này.
Mặc dù Trác Thường nói rất nhẹ nhàng nhưng ai cũng biết triểu trận này sẽ không đơn giản.
Cộng thêm có phá nó cũng không có gì tốt, vô duyên vô cớ phí sức.
Trác Thường thấy tình hình liền biết suy nghĩ trong lòng mọi người, thầm rủa.
Trác Thường nói:
- Nếu vậy thì lục phái chúng ta mỗi người ra năm vị thánh cấp, đồng loạt ra tay, cùng nhau đánh vỡ tiểu trận này.
Mỗi phái năm vị thánh cấp, lục phái tổng cộng có ba mươi người.
Lực lượng như vậy theo Trác Thường thấy thì đủ phá vỡ tiểu trận ở cửa Long Viêm cốc.
Đám Thiên Yêu quả, môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong nghe vậy thì liếc nhau, gật đầu đồng ý.
Họ biết muốn tiêu diệt Long tộc, chia bảo bối trong bảo khố Long tộc thì phải trước tiên phá tiểu trận ở cửa Long Viêm cốc mới được.
Trác Thường ngoái đầu nói với người Võ Thần Điện đứng sau lưng mình:
- Các ngươi ai nguyện ý đi lên cùng cao thủ ngũ phái khác phá hủy tiểu trận ở cửa Long Viêm cốc này?
Thiết gia lão tổ Thiết Dương mở miệng nói:
- Lão tổ, đệ tử nguyện ý tiến lên!
Cổ Hải cũng nói:
- Đệ tử cũng đi.
Bọn họ thấy ba mươi vị viễn cổ chiến thần liên hợp lại thì muốn phá tiểu trận này rất dễ, vừa ở trước mặt lão tổ giành được hảo cảm, vừa nở mặt với các phái, đương nhiên họ phải giành lên trước.
Trác Thường nghe vậy mặt dịu lại, nói:
- Được, đợi khi các ngươi phá tiểu trận xong trở về ta sẽ ghi công luận thưởng cho các ngươi.
Đám Thiết gia lão tổ Thiết Dương, Cổ Hải vui vẻ cung kính nói:
- Tạ ơn lão tổ!
Nhưng Lôi Hạo Hiên thì đứng sau lưng Trác Thường, Giang Biệt không lên tiếng, không biết gã nghĩ gì.
Rất nhanh, lục phái tập hợp xong ba mươi vị thánh cấp cường giả.
Ba mươi người Thiết gia lão tổ Thiết Dương, Cổ Hải bay tới trước cửa Long Viêm cốc.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch mở miệng hỏi:
- Chủ nhân, chúng ta...?
Long Kình Thiên nói:
- Không vội, làm theo ta nói. Ngao Chí, phái mười vị trưởng lão đi lên.
Long Hoàng Ngao Chí tuân mệnh:
- Vâng thưa chủ nhân.
Long Hoàng Ngao Chí kêu phái mười vị trưởng lão Long tộc tiến lên, đứng ở chính giữa Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận.
Mười vị trưởng lão Long tộc đứng ở vị trí huyền diệu, là trước đó Long Kình Thiên đã diễn luyện với người Long tộc.
Trác Thường thấy vậy thì mặt lộ trào phúng nói:
- Chỉ bằng vào mười người cũng mơ chặn công kích từ ba mươi vị cường giả của lục phái ta sao? Ngươi cho rằng đây là thượng cổ thần trận?
Trác Thường nét mặt sa sầm, quát:
- Dốc sức công kích cho ta, phải một kích phá hủy tiểu trận này!
Chưởng giáo ngũ phái khác cũng mở miệng ra lệnh.
Ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái cao giọng:
- Tuân lệnh!
Ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái cùng ra tay.
Mười vị trưởng lão của Long tộc ra tay, gió mây trên trời biến sắc, chỉ thấy vô số quyền ấn, chưởng phong, đao khí, kiếm khí, thậm chí phủ ảnh, trải rộng khắp trời.
Tựa như sóng biển mãnh liệt bỗng đánh vào cửa cốc, như muốn phá hủy Long Viêm cốc.
Cường giả gia tộc, đại, tiểu phái theo sau lưng thấy vậy thì biến sắc mặt.
Khi ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái công kích vào cửa Long Viêm cốc thì mười vị trưởng lão của Long tộc bỗng lắc lư thân hình kịch liệt, chân đạp huyền bộ. Cửa cốc bỗng phát sát, lực lượng mạnh mẽ từ lòng đất phòng lên cao.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Chỉ thấy công kích của ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái liên tục đánh vào, tiếng nổ điếc tai vang lên.
Từng đợt đạo khí lãng, kiếm khí, đao khí khuếch tán bốn phương.
Trong lục phái thực lực yếu ớt đế cấp cường giả vội vận chân khí phá vỡ những khí lãng.
Một lát sau, tiếng nổ chấn trời biến mất, khí lưu, kiếm khí, đao khí biến mất, tất cả trở về yên tĩnh.
Mọi người vội nhìn cửa Long Viêm cốc.
- A? Thế nhưng, thế nhưng không bị công phá?
- Đại trận Long tộc không có uy lực lớn đến thế di?
- Dùng mười địch ba mươi, đây là uy lực chỉ thượng cổ thần trận mới có. Từ khi nào đại trận Long tộc có uy lực của thượng cổ thần trận?
Những cường giả các phái đứng xem thấy Long Viêm cốc không bị công phái thì kinh kêu.
Cường giả lục phái cũng biểu tình không dám tin.
Long Kình Thiên cười nhạt, uy lực thượng cổ thần trận? Đây mới chỉ là bắt đầu.
- Nhưng lại, thế nhưng không phá?
Trác Thường khó che giấu sự kinh ngạc.
Dùng mười địch ba mươi mà chặn lại được!?
Trác Thường nhớ lại lời mới nãy gã nói, quá trào phúng.
Trác Thường biểu tình cực kỳ âm trầm.
Các chưởng giáo ngũ phái như môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong biểu tình không tốt hơn Trác Thường bao nhiêu.
Chưởng giáo Võ Thần Điện, Giang Biệt biểu tình nghi hoặc hỏi:
- Lão tổ, cái này...?
Trác Thường không mở miệng.
Bích Dao, thê tử của Trác Thường mở miệng nói:
- Thường ca, nếu không thì chúng ta...?
Mặc dù Bích Dao không nói hết câu nhưng Trác Thường nghe hiểu ý của thê tử. ý của Bích Dao là không bằng bọn họ trực tiếp phá hủy.
Trác Thường lòng bực mình, lạnh lùng nói:
- Không cần, ta không tin tiểu trận bình thường chẳng lẽ ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái không phá được nó!
Trác Thường lạnh giontj quát to:
- Lục phái, mỗi phái lại ra năm vị thánh cấp cường giả!
Đám môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong nhìn nhau, rồi gật đầu.
Thế là mỗi phái lại ra năm vị thánh cấp cường giả, tổng cộng sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái.
Sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái xếp hàng dài ở bên trnee Long Viêm cốc, toát ra khí thế cường đại khiến không khí dính đặc.
Cường giả gia tộc, phái khác thấy vậy thì xôn xao.
- Lục phái thế nhưng tung ra sáu mươi vị thánh cấp?
- Sáu mươi vị thánh cấp, cho dù là cổ thần cường giả tiến đến cũng sẽ bị giết chết.
- Lần này, tuyệt đối có thể một hơi phá hủy đại trận cửa Long Viêm cốc.
- Không biết Long tộc sẽ ứng đối ra sao?
Trong khi mọi người thảo luận thì Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch vui mừng, nhìn hướng Long Kình Thiên, hỏi:
- Chủ nhân, chúng ta có cần?
Ý của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch là lại phái ra mười vị trưởng lão của Long tộc.
Long Kình Thiên phất tay, lạnh nhạt nói:
- Không cần.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch và đám Long Hoàng Ngao Chí lắp bắp nói:
- Không cần?
Không lẽ chủ nhân thật sự lấy mười địch sáu mươi?
Cường giả các phái thấy Long Kình Thiên định dùng mười địch sáu mươi thì xôn xao.
- Long tộc thế nhưng không tăng thêm trưởng lão?
Long tộc cũng quá cuồng vọng rồi đi, xem như là thượng cổ thần trận cũng không có uy lực lớn như vậy. Làm thế này thì đúng là không để lục phái vào mắt.
Trác Thường thấy tình hình, cười lạnh nói:
- Tốt, tốt.
Trác Thường liên tục nói hai chữ tốt xong rít gào:
- Công kích cho ta, oanh phá Long Viêm cốc!
Chưởng giáo ngũ phái cũng ra lên.
Phút chốc sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái cùng ra tay.
Sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái ra tay, lấy thế dời núi lấp biển oanh kích cửa Long Viêm cốc.
Không gian chấn động mãnh liệt.
Sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái đánh ra quyền kình, quyền ấn, đao khí, kiếm khí hội tụ cùng một chỗ, hình thành tiếng hú, tràn ngập trong thiên địa, không gian trăm dặm.
Mặc dù Trác Thường nói rất nhẹ nhàng nhưng ai cũng biết triểu trận này sẽ không đơn giản.
Cộng thêm có phá nó cũng không có gì tốt, vô duyên vô cớ phí sức.
Trác Thường thấy tình hình liền biết suy nghĩ trong lòng mọi người, thầm rủa.
Trác Thường nói:
- Nếu vậy thì lục phái chúng ta mỗi người ra năm vị thánh cấp, đồng loạt ra tay, cùng nhau đánh vỡ tiểu trận này.
Mỗi phái năm vị thánh cấp, lục phái tổng cộng có ba mươi người.
Lực lượng như vậy theo Trác Thường thấy thì đủ phá vỡ tiểu trận ở cửa Long Viêm cốc.
Đám Thiên Yêu quả, môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong nghe vậy thì liếc nhau, gật đầu đồng ý.
Họ biết muốn tiêu diệt Long tộc, chia bảo bối trong bảo khố Long tộc thì phải trước tiên phá tiểu trận ở cửa Long Viêm cốc mới được.
Trác Thường ngoái đầu nói với người Võ Thần Điện đứng sau lưng mình:
- Các ngươi ai nguyện ý đi lên cùng cao thủ ngũ phái khác phá hủy tiểu trận ở cửa Long Viêm cốc này?
Thiết gia lão tổ Thiết Dương mở miệng nói:
- Lão tổ, đệ tử nguyện ý tiến lên!
Cổ Hải cũng nói:
- Đệ tử cũng đi.
Bọn họ thấy ba mươi vị viễn cổ chiến thần liên hợp lại thì muốn phá tiểu trận này rất dễ, vừa ở trước mặt lão tổ giành được hảo cảm, vừa nở mặt với các phái, đương nhiên họ phải giành lên trước.
Trác Thường nghe vậy mặt dịu lại, nói:
- Được, đợi khi các ngươi phá tiểu trận xong trở về ta sẽ ghi công luận thưởng cho các ngươi.
Đám Thiết gia lão tổ Thiết Dương, Cổ Hải vui vẻ cung kính nói:
- Tạ ơn lão tổ!
Nhưng Lôi Hạo Hiên thì đứng sau lưng Trác Thường, Giang Biệt không lên tiếng, không biết gã nghĩ gì.
Rất nhanh, lục phái tập hợp xong ba mươi vị thánh cấp cường giả.
Ba mươi người Thiết gia lão tổ Thiết Dương, Cổ Hải bay tới trước cửa Long Viêm cốc.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch mở miệng hỏi:
- Chủ nhân, chúng ta...?
Long Kình Thiên nói:
- Không vội, làm theo ta nói. Ngao Chí, phái mười vị trưởng lão đi lên.
Long Hoàng Ngao Chí tuân mệnh:
- Vâng thưa chủ nhân.
Long Hoàng Ngao Chí kêu phái mười vị trưởng lão Long tộc tiến lên, đứng ở chính giữa Băng Phách Nam Ly Thái Minh trận.
Mười vị trưởng lão Long tộc đứng ở vị trí huyền diệu, là trước đó Long Kình Thiên đã diễn luyện với người Long tộc.
Trác Thường thấy vậy thì mặt lộ trào phúng nói:
- Chỉ bằng vào mười người cũng mơ chặn công kích từ ba mươi vị cường giả của lục phái ta sao? Ngươi cho rằng đây là thượng cổ thần trận?
Trác Thường nét mặt sa sầm, quát:
- Dốc sức công kích cho ta, phải một kích phá hủy tiểu trận này!
Chưởng giáo ngũ phái khác cũng mở miệng ra lệnh.
Ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái cao giọng:
- Tuân lệnh!
Ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái cùng ra tay.
Mười vị trưởng lão của Long tộc ra tay, gió mây trên trời biến sắc, chỉ thấy vô số quyền ấn, chưởng phong, đao khí, kiếm khí, thậm chí phủ ảnh, trải rộng khắp trời.
Tựa như sóng biển mãnh liệt bỗng đánh vào cửa cốc, như muốn phá hủy Long Viêm cốc.
Cường giả gia tộc, đại, tiểu phái theo sau lưng thấy vậy thì biến sắc mặt.
Khi ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái công kích vào cửa Long Viêm cốc thì mười vị trưởng lão của Long tộc bỗng lắc lư thân hình kịch liệt, chân đạp huyền bộ. Cửa cốc bỗng phát sát, lực lượng mạnh mẽ từ lòng đất phòng lên cao.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Chỉ thấy công kích của ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái liên tục đánh vào, tiếng nổ điếc tai vang lên.
Từng đợt đạo khí lãng, kiếm khí, đao khí khuếch tán bốn phương.
Trong lục phái thực lực yếu ớt đế cấp cường giả vội vận chân khí phá vỡ những khí lãng.
Một lát sau, tiếng nổ chấn trời biến mất, khí lưu, kiếm khí, đao khí biến mất, tất cả trở về yên tĩnh.
Mọi người vội nhìn cửa Long Viêm cốc.
- A? Thế nhưng, thế nhưng không bị công phá?
- Đại trận Long tộc không có uy lực lớn đến thế di?
- Dùng mười địch ba mươi, đây là uy lực chỉ thượng cổ thần trận mới có. Từ khi nào đại trận Long tộc có uy lực của thượng cổ thần trận?
Những cường giả các phái đứng xem thấy Long Viêm cốc không bị công phái thì kinh kêu.
Cường giả lục phái cũng biểu tình không dám tin.
Long Kình Thiên cười nhạt, uy lực thượng cổ thần trận? Đây mới chỉ là bắt đầu.
- Nhưng lại, thế nhưng không phá?
Trác Thường khó che giấu sự kinh ngạc.
Dùng mười địch ba mươi mà chặn lại được!?
Trác Thường nhớ lại lời mới nãy gã nói, quá trào phúng.
Trác Thường biểu tình cực kỳ âm trầm.
Các chưởng giáo ngũ phái như môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong biểu tình không tốt hơn Trác Thường bao nhiêu.
Chưởng giáo Võ Thần Điện, Giang Biệt biểu tình nghi hoặc hỏi:
- Lão tổ, cái này...?
Trác Thường không mở miệng.
Bích Dao, thê tử của Trác Thường mở miệng nói:
- Thường ca, nếu không thì chúng ta...?
Mặc dù Bích Dao không nói hết câu nhưng Trác Thường nghe hiểu ý của thê tử. ý của Bích Dao là không bằng bọn họ trực tiếp phá hủy.
Trác Thường lòng bực mình, lạnh lùng nói:
- Không cần, ta không tin tiểu trận bình thường chẳng lẽ ba mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái không phá được nó!
Trác Thường lạnh giontj quát to:
- Lục phái, mỗi phái lại ra năm vị thánh cấp cường giả!
Đám môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong nhìn nhau, rồi gật đầu.
Thế là mỗi phái lại ra năm vị thánh cấp cường giả, tổng cộng sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái.
Sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái xếp hàng dài ở bên trnee Long Viêm cốc, toát ra khí thế cường đại khiến không khí dính đặc.
Cường giả gia tộc, phái khác thấy vậy thì xôn xao.
- Lục phái thế nhưng tung ra sáu mươi vị thánh cấp?
- Sáu mươi vị thánh cấp, cho dù là cổ thần cường giả tiến đến cũng sẽ bị giết chết.
- Lần này, tuyệt đối có thể một hơi phá hủy đại trận cửa Long Viêm cốc.
- Không biết Long tộc sẽ ứng đối ra sao?
Trong khi mọi người thảo luận thì Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch vui mừng, nhìn hướng Long Kình Thiên, hỏi:
- Chủ nhân, chúng ta có cần?
Ý của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch là lại phái ra mười vị trưởng lão của Long tộc.
Long Kình Thiên phất tay, lạnh nhạt nói:
- Không cần.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch và đám Long Hoàng Ngao Chí lắp bắp nói:
- Không cần?
Không lẽ chủ nhân thật sự lấy mười địch sáu mươi?
Cường giả các phái thấy Long Kình Thiên định dùng mười địch sáu mươi thì xôn xao.
- Long tộc thế nhưng không tăng thêm trưởng lão?
Long tộc cũng quá cuồng vọng rồi đi, xem như là thượng cổ thần trận cũng không có uy lực lớn như vậy. Làm thế này thì đúng là không để lục phái vào mắt.
Trác Thường thấy tình hình, cười lạnh nói:
- Tốt, tốt.
Trác Thường liên tục nói hai chữ tốt xong rít gào:
- Công kích cho ta, oanh phá Long Viêm cốc!
Chưởng giáo ngũ phái cũng ra lên.
Phút chốc sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái cùng ra tay.
Sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái ra tay, lấy thế dời núi lấp biển oanh kích cửa Long Viêm cốc.
Không gian chấn động mãnh liệt.
Sáu mươi vị cường giả thánh cấp của lục phái đánh ra quyền kình, quyền ấn, đao khí, kiếm khí hội tụ cùng một chỗ, hình thành tiếng hú, tràn ngập trong thiên địa, không gian trăm dặm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.