Thiên Triều Tiên Quan

Chương 15: Lập Công! Thụ Thái Thượng Nhất Quan Đồng Tử Lục

Lục Hi

11/03/2023

"Đáng tiếc rồi."

Sở Trần và Tiểu Quỷ Tử vô cùng thất vọng, nếu có thể bắt hoặc giết được con Bạch Cốt Yêu này, họ có thể sẽ lập công.

Hứa Bình đạo trưởng lắc đầu:

"Cũng không có gì đáng tiếc, đây là một con yêu ma thực sự. Thời cơ chém diệt tốt nhất là khi nó tàn sát tùy tiện và vô pháp vô thiên, lúc đó nó chỉ là một con yêu thú có yêu lực mạnh mẽ, mà bây giờ, tu vi của Bạch Cốt Yêu trơn tru, lại càng khó đối phó."

Nói đến đây, Hứa Bình đạo trưởng từ từ thở ra một hơi trọc khí.

"Nó đã thực sự trở thành yêu."

Sở Trần biến sắc.

Đích xác!

Bạch Cốt Yêu lúc trước hung bạo tàn ác, hành sự cực đoan, nhưng chung quy chỉ là một con yêu thú hành sự theo bản năng, không biết trời cao đất dày, liều lĩnh và ngang tàng.

Yêu ma quỷ quái loại này, lúc mới đầu gây ra tổn hại lớn, bách tính tử vong khá nhiều.

Tuy nhiên, nó không phách lối được lâu.

Mảnh trời này có Thiên triều Đại Xương chiếu sáng, yêu ma nhảy múa càng vui thì chết càng nhanh.

Hết thảy yêu ma bày ở ngoài sáng, nguy hại của nó có hạn, đồng thời ngắn ngủi.

Mà trước mắt, con Bạch Cốt Yêu này đã trở thành yêu ma thực sự.

Nó xảo quyệt đa đoan, thủ đoạn nham hiểm, hành tung bí hiểm, hại người trong vô hình, khiến người ta khó lòng phòng bị, tính nguy hại tăng hơn và càng khó đối phó hơn so với thời kỳ toàn thắng ban đầu.

"Sư phụ, những bách tính qua đường đó thế nào? Bạch Cốt Yêu trộm hồn có tổn hại gì đến thân thể họ không?"

Sở Trần nhớ đến những người qua đường đã xem tạp kỹ mãi nghệ kia.

Hứa Bình đạo trưởng lắc đầu thở dài:

"Bạch Cốt Yêu xảo trá, đã học được lối làm ăn của thương nhân Nhân tộc chúng ta, chú trọng việc sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu, mỗi người chỉ trộm một ít Dương Hồn. Nếu chỉ bị trộm một hai lần còn có thể bù lại, thêm vài lần, thương tổn đến căn cơ, vậy thì rắc rối. Hồn phách là căn cơ của Nguyên Thần, thương tổn đến Nguyên Thần, sẽ tổn hại đến tuổi thọ."

Sở Trần thầm kinh hãi trong lòng, thật là một con Bạch Cốt Yêu nham hiểm!

Tiếp theo, Hứa Bình đạo trưởng lại giải thích những tiến triển khác trong vụ án.

Chủ sạp lưng còng Trương mặt rỗ, lừa lọc bắt cóc trẻ em và cấu kết với yêu ma gây hại cho bách tính, chứng cứ vô cùng xác thực, kể tội xử phạt, theo luật chém đầu răn chúng!

Người tí hon trong chiếc hộp là người bị hại, bị người khác cưỡng chế ca hát mãi nghệ, trở thành vật trung gian cho tà khí thi pháp mà không hề hay biết, theo như tình lý, không đáng luận tội, đã báo tin người nhà ở huyện lân cận tới đón y, hơn nữa còn mời đạo y chữa trị cho y, ngày sau có hy vọng khôi phục lại được bảy tám phần chiều cao của mình.

Hộp gỗ tà khí, tàn hồn còn sót lại trong hộp gỗ được Âm sai của Thành Hoàng phủ trả về cho chủ cũ, hộp gỗ tà khí được niêm phong nhập khố.

Toàn bộ sự việc "Hộp gỗ trộm hồn", trừ Bạch Cốt Yêu đứng sau gây tội ác nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, cũng có thể coi như đã đến hồi kết.

Sở Trần đóng vai trò then chốt trong toàn bộ vụ việc, đã gián tiếp cứu người tí hon và hàng trăm bách tính qua đường, công lao không thể bỏ qua.

Đây cũng là nguyên do Tâm Miếu tích lũy một đạo công hành cho hắn.

Nếu như Bạch Cốt Yêu trộm hồn bị giết chết, công hành chắc hẳn còn lớn hơn.

Sau khi nói xong, Hứa Bình đạo trưởng quay đầu lại nhìn Sở Trần, trên mặt cứng nhắc nghiêm chỉnh lộ ra nụ cười không cảm nhận được.

"Lần này, con đã lập công, coi như giảm bớt không ít công sức."



Sở Trần nghe vậy thì vui mừng trong lòng.

"Sư phụ, con còn có ích lợi gì sao? Có phải Huyện lệnh muốn bản thưởng tiền bạc cho con không?"

Hứa Bình đạo trưởng trừng mắt nhìn đệ tử:

"Dung tục! Vàng bạc có gì hiếm lạ, ích lợi này còn hiếm hơn bất kỳ tiền bạc nào."

Sở Trần cảm thấy hứng thú.

Hứa Bình đạo trưởng cũng không úp úp mở mở, giải thích:

"Con tuy bái nhập môn hạ của ta, học pháp môn tu hành, cũng đã có pháp lực, nhưng vẫn chưa tính là đạo sĩ chân chính, mà chỉ là một tiểu đạo đồng."

"Đạo đồng bình thường nếu không tích đức, cần phải tu hành bốn năm ở bên cạnh sư trưởng, nếu không mắc lỗi, phẩm hạnh đoan chính, sau khi nhập Đạo ngưng tụ pháp lực, mới có thể thụ pháp lục cấp thứ nhất, Đồng Tử lục, trở thành đạo sĩ chân chính."

Sở Trần đã hiểu.

"Sư phụ, ý của người là con có thể pháp lục nhờ vào lần lập công này?"

Hứa Bình đạo trưởng gật đầu: "Đúng vậy!"

Sở Trần kinh ngạc: "Sư phụ, không phải lúc trước người nói, Đạo Môn thụ lục cần phải tới Vạn Pháp tông đàn ở đế đô thụ lục, đệ tử lần này phải đến đế đô sao?"

Hứa Bình đạo trưởng lắc đầu:

"Đó là chuyện xưa rồi, Tiên đình đã thiết lập phân đàn ở nhiều nơi khác nhau, thụ lục ở bổn huyện là được, hai ngày này, vi sư và Từ huyện lệnh sẽ lo liệu nghi lễ thụ lục cho con."

...

Quả đúng như dự đoán.

ngày thứ ba, Hứa Bình đạo trưởng và Từ huyện lệnh đã chuẩn bị nghi lễ thụ lục cho hắn.

Nghi lễ thụ lục là nghi thức long trọng nhất của Đạo Môn phù lục tu sĩ.

Nó cho phép những phàm phu tục tử lần nữa xây dựng lại thân phận. Đầu tiên là đến tông đàn của các tông các phái, sau đó là yết kiến Thiên tào, trở thành công chức dự khuyết trong Thiên đình.

Nói cách khác, nghi lễ thụ lục là nghi thức phát thẻ căn cước của Thiên đình.

Nhân vật trung tâm của thụ lục đương nhiên là người chờ thụ lục cho Sở Trần.

Người thụ lục cho hắn gồm có Độ sư, Giám Độ sư, Bảo Cử sư, hộ pháp, hộ lục, hộ giới, cùng với người tiến cử chứng minh.

Những cao nhân đạo trưởng này đều do Hứa Bình đạo trưởng mời đến từ huyện này và huyện khác.

Từ huyện lệnh với tư cách là người đại diện cho triều đình, cũng tham gia nghi thức thụ lục.

Nghi thức bắt đầu từ Khải sư thỉnh ấn, trước tiên treo bảo kỳ, lập đàn thỏa sát, thông cáo tư mệnh, hướng thư điểm tướng, bái tấu phát đĩa, an phụng chư thần hàng loạt quá trình.

Pháp lục phát ra ánh sáng, lại cùng pháp đàn kết thành Âm Dương hòa hợp, thiêu đốt Âm điệp, Sở Trần nắm giữ Âm điệp...

Sau nhiều nghi thức rườm rà, thân phận của Sở Trần đã thay đổi từ đạo đồng trở thành đạo sĩ, thân phận tách rời phàm tịch, danh liệt Thiên tào, trở thành Tiên lại dự khuyết của Thiên đình.

Lần này, Sở Trần lần đầu tiên thụ pháp lục cấp thứ nhất, Đồng Tử lục.

Đồng Tử lục, tên đầy đủ là Thái Thượng Nhất Quan Đồng Tử lục hay còn gọi là Nhất Tướng Quân lục.

Thụ dư pháp lục trở thành Tiên lại dự khuyết của Tiên đình Đại Xương, đồng nghĩa với việc có tư cách để trở thành Tiên lại của Thiên triều.

Trước mắt, tư cách và sự từng trải của Sở Trần quá ít, không thể được phong chức vụ Tiên lại, cần phải tích lũy công đức về sau, lại thêm cơ duyên, mới có thể trở thành Tiên lại thực sự.



Có điều, lần này Sở Trần đã lập được công, pháp đàn Tiên đình Đại Xương đã rất nhanh chóng trích cấp thần tướng lại binh cho hắn.

Thần binh lại tướng không chỉ là giáo pháp, mà còn là binh pháp pháp thuật trong miệng bàng môn tà đạo.

Lần đầu thụ lục, pháp đàn Tiên đình Đại Xương đã trao tặng cho hai mươi mốt binh mã, do Thành Hoàng phủ Tân An trích cấp và đưa vào pháp lục.

Sau này, Sở Trần có thể tùy ý điều động binh mã trong phù lục thuộc về hắn, để hộ pháp vệ đàn, trảm yêu trừ ma.

...

Hứa phủ, đêm.

Sau khi nghi thức thụ lục kết thúc, cơ thể Sở Trần có chút mệt mỏi, nhưng tinh thần lại cực kỳ tốt.

Trong căn tịnh thất, hắn nín thở ngưng thần, nhìn vào trong thân.

Rất nhanh, một đạo phù lục hiện lên trong thức hải.

Hiển nhiên đó là pháp lục cấp thứ nhất của Đại Xương,【Thái Thượng Nhất Quan Đồng Tử lục】.

Sở Trần thầm niệm Phát Binh chú.

Ngay sau đó, trong sân ngoài phòng, Âm Phong từng trận.

Sở Trần đẩy cửa ra, thản nhiên liếc nhìn.

"Bái kiến Tiên sư!"

"Xẹt xẹt xẹt!"

Hai mươi mốt vị Âm binh đồng loạt quỳ một chân xuống.

Sở Trần có pháp lực tại thân, lúc này đã thấy rõ tướng mạo của Âm binh, Âm tướng dưới trướng.

Quỷ binh, Quỷ tướng không khác gì binh lính phàm trần, tay cầm binh qua, người mặc áo giáp, sát khí lẫm liệt, vừa nhìn liền biết là Âm binh, Âm tướng được huấn luyện nghiêm chỉnh của Thành Hoàng phủ Tân An.

Trong số hai mươi mốt binh mã này, có một vị Quỷ tướng, còn lại đều là Âm binh.

"Chư vị tướng sĩ mau mau đứng dậy, có duyên cộng sự cùng nhau, ngày sau công thành viên mãn, ta ngươi cùng đến cõi Bồng Lai!"

"Đa tạ Tiên sư!"

Trên mặt của hai mươi vị Âm binh, Âm tướng cũng lộ ra vẻ khao khát.

Đi theo một vị Tiên sư, vận mệnh ngày sau sẽ liên kết với Tiên sư, vui buồn có nhau.

Nếu Tiên lộ của Tiên sư hanh thông, có thể sánh với tiền đồ của một viên quan trong huyện phủ.

Trước khi nhận lời mời họ đã nghe ngóng qua, vị Tiểu tiên sư này là đệ tử kiêu hãnh của Quỷ Thần Đô Quản Ti, danh sư xuất cao đồ, tiền đồ chắc chắn không nhỏ.

Để được chọn, họ đã phải bỏ ra rất nhiều công sức, thi đấu võ nghệ, xây dựng quan hệ, có thể nói là dùng mọi thủ đoạn.

Có lẽ là đầy kỳ vọng vào tương lai, đám Âm binh và Âm tướng này la hét rung trời, đặc biệt dốc sức, trên mặt lộ ra một luồng khí tức lạnh lẽo vô hình.

Sở Trần nhìn Âm binh, Âm tướng dũng mãnh, hung hãn trước mặt, trong lòng rất vui.

"Vị tướng quân này, không biết ngươi họ gì tên gì?"

"Khởi bẩm Tiên sư, mạt tướng Cao Viễn, nhân sĩ Tân An, lúc còn sống xuất thân quân ngũ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Triều Tiên Quan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook