Thiên Trường Địa Cửu (Có Một Tình Yêu Được Gọi Là "buông Tay")
Chương 5: Khởi Đầu (1)
Mint
28/03/2021
Vẫn trong giai đoạn gấp rút cho bữa tiệc sinh nhật.
Trước hôm sinh nhật Hà An một ngày, đêm đó, cô đang ngủ say trong phòng mình. Trong giấc mộng, cô thấy mình đang đứng trước một người nam nhân, người nam nhân ấy nhìn cô bằng một ánh mắt đượm buồn ươn ướt lệ, khẽ gọi "Oanh Nhi, là ta, là ta không tốt với nàng...nếu có kiếp sau, ta nguyện suốt đời này sẽ không buông tay...". Cô chỉ nghe giọng nói nhưng dáng hình và khuôn mặt của nam nhân kia thì cô đều nhìn không rõ. Trên người cô khoác lên một bộ hoàng phục dành cho những nữ nhân trong hoàng cung, trên tóc cô vẫn là chiếc kẹp tóc hình hoa hồng đỏ, điểm thêm một vài cây trâm. Rồi đột nhiên sau khi nghe xong những lời nói từ nam nhân ấy, cô bật khóc, tim cô quặn thắt, nhói lên từng nhịp...
- Ngươi, ngươi là ai? Không được đi, không được... (cô giật mình thức dậy, thở phào một cái vì bản thân chỉ là đang mơ. Nhưng sờ tay lên mặt...thì cô cảm nhận được rằng cô vẫn đang khóc mà không rõ lí do...lúc đó đang là 4h30 phút sáng.)
Sáng hôm sau...cô dậy rất sớm, không phải là do cô nổi hứng mà chỉ là sau giấc mơ đêm qua thì cô không ngủ được nữa kể từ lúc giật mình thức dậy. Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô nhắn một tin nhắn gửi qua cho Hoàng Đăng để ra hiệu là mọi thứ đã hoàn tất, chỉ chờ cậu và mọi người tới cùng cô trang trí một chút thì mọi việc như hoàn thành xong.
Cô bước xuống dưới nhà, hôm nay mẹ cô - bà Vân vẫn là người dậy sớm nhất. Bà ngạc nhiên vì cô con gái của mình hôm nay lại có thể lê chân xuống giường sớm đến vậy.
- Ôi chu cha, cô con gái của tôi ơi, sao hôm nay cô dậy sớm thế nhở? Thiết nghĩ chắc hôm nay trời không nắng nổi rồi nha.
- Ý, mẹ này, mẹ đừng nói như vậy chứ. Hôm nay là sinh nhật Hà An mà, con đã nói với mẹ rồi mà mẹ còn không nhớ??? Đã vậy mẹ còn bảo hôm nay trời không nắng thì phải làm như nào đây? Con gái của mẹ đã cất công chuẩn bị hết rồi cơ màaaaa ! ( cô vừa nói vừa nũng nịu )
- Haha, mẹ chỉ nói đùa thôi, làm sao mẹ không nhớ cho được, còn con, hôm nay còn bày đặt trả treo với mẹ nữa à. Bước qua đây lặt rau đi, nhanh lên!!! ( bà Vân nhìn cô bằng cặp mắt sắc lẹm như lưỡi dao )
- Dạ, con làm ngay đây...mẹ đừng nhìn con như vậy nữa...con là cô con gái rượu của ba mẹ cơ mà...
- Mọi việc chuẩn bị hết chưa đó? Đã cất công chuẩn bị rồi thì nên làm cho nó trọn vẹn một chút, con gái của mẹ hiểu không? ( bà Vân nhìn sang cô con gái đang ngắt rau bên cạnh bà với một ánh mắt sâu sắc của một người mẹ, giọng nói tràn đầy sự yêu thương )
- Dạ, dạ con gái biết rồi mà...hihi...đã bao giờ mẹ thấy con một khi việc gì đã đặt ra mà chưa hoàn thành chưa? Bởi con gái giống mẹ Vân nhấtttt đó... ( cô phụng phịu vừa nói vừa làm nũng với mẹ cô, bởi trên đời này, cô hiểu rằng là ngoài gđ ra thì không ai có thể cho cô bất cứ điều gì vô điều kiện cả. )
Cô định nói với mẹ mình về việc tối hôm qua cô mơ thấy giấc mộng kì bí đó, nhưng rồi lại thôi, cô muốn thử tìm hiểu rõ ràng xem sau đã rồi mới quyết định kể cho bà Vân nghe.
__ 15h chiều cùng ngày __
Hoàng Đăng, Ngọc Hân ( em gái HĐ ), Nhật Vinh (bạn học của HĐ - crush Hà An) đến nhà của cô để bắt đầu khâu trang trí cho buổi sinh nhật.
Ở sân sau nhà cô rất rộng, có cả một vườn hoa trồng đủ loại hoa, bởi cô cực thích hoa hồng cho nên mẹ và ba cô đã trồng riêng một góc sân toàn là hoa hồng cho cô.
- Ta đa, đây chính là sân sau nhà mình, cực rộng, cực thoải mái và cực kì đẹp luôn...y chang như mình...hihi
( HĐ và NV đều lắc đầu chán chê, trong đầu suy nghĩ...tại sao cậu ta lại tự tin thế cơ chứ? )
Nhưng duy nhất chỉ có bé Ngọc Hân là tán thành, bé chạy lại bên cô và vui vẻ nói :
- Không, không, e thấy chị Ân đẹp hơn cái sân này cơ. Vườn nhà chị thì đương nhiên chị phải là người đẹp nhất...
Nhật Vinh quay sang Hoàng Đăng nói nhỏ :
- Ê Đăng, cậu có nghe thấy những lời mà e gái cậu vừa thốt ra không? Cậu không cảm thấy nổi da gà à?
- Ờ thì...cũng có một chút không đc bình thường nhưng mà chả phải cậu ấy....xinh...thật mà. ( HĐ nói từ xinh cực nhỏ, nhưng mặt thì hơi đỏ lên rồi )
- Nào mọi người, đến giờ chúng ta bắt tay vào làm việc thôi. Bánh kem thì một lát 16h họ sẽ đem qua tới tận nhà, còn bây giờ thì mỗi người một công việc, yô, bắt đầu....
Đình Quân - em trai cô nhanh chóng đem một mớ đồ trang trí mà cô đã mua từ trong nhà ra, đem xuống dưới sân.
Loay hoay một hồi thì tất tần tật mọi việc đều xong xuôi cả. Mọi người nhìn nhau cười tấm tắc, ngó nghiêng xung quanh một chút thì quả nhiên là vô cùng hoàn hảo. Hoài Ân thầm nghĩ trong bụng " chắc Hà An nhất định sẽ rất bất ngờ và rất vui đâyyyyy ".
Trước hôm sinh nhật Hà An một ngày, đêm đó, cô đang ngủ say trong phòng mình. Trong giấc mộng, cô thấy mình đang đứng trước một người nam nhân, người nam nhân ấy nhìn cô bằng một ánh mắt đượm buồn ươn ướt lệ, khẽ gọi "Oanh Nhi, là ta, là ta không tốt với nàng...nếu có kiếp sau, ta nguyện suốt đời này sẽ không buông tay...". Cô chỉ nghe giọng nói nhưng dáng hình và khuôn mặt của nam nhân kia thì cô đều nhìn không rõ. Trên người cô khoác lên một bộ hoàng phục dành cho những nữ nhân trong hoàng cung, trên tóc cô vẫn là chiếc kẹp tóc hình hoa hồng đỏ, điểm thêm một vài cây trâm. Rồi đột nhiên sau khi nghe xong những lời nói từ nam nhân ấy, cô bật khóc, tim cô quặn thắt, nhói lên từng nhịp...
- Ngươi, ngươi là ai? Không được đi, không được... (cô giật mình thức dậy, thở phào một cái vì bản thân chỉ là đang mơ. Nhưng sờ tay lên mặt...thì cô cảm nhận được rằng cô vẫn đang khóc mà không rõ lí do...lúc đó đang là 4h30 phút sáng.)
Sáng hôm sau...cô dậy rất sớm, không phải là do cô nổi hứng mà chỉ là sau giấc mơ đêm qua thì cô không ngủ được nữa kể từ lúc giật mình thức dậy. Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô nhắn một tin nhắn gửi qua cho Hoàng Đăng để ra hiệu là mọi thứ đã hoàn tất, chỉ chờ cậu và mọi người tới cùng cô trang trí một chút thì mọi việc như hoàn thành xong.
Cô bước xuống dưới nhà, hôm nay mẹ cô - bà Vân vẫn là người dậy sớm nhất. Bà ngạc nhiên vì cô con gái của mình hôm nay lại có thể lê chân xuống giường sớm đến vậy.
- Ôi chu cha, cô con gái của tôi ơi, sao hôm nay cô dậy sớm thế nhở? Thiết nghĩ chắc hôm nay trời không nắng nổi rồi nha.
- Ý, mẹ này, mẹ đừng nói như vậy chứ. Hôm nay là sinh nhật Hà An mà, con đã nói với mẹ rồi mà mẹ còn không nhớ??? Đã vậy mẹ còn bảo hôm nay trời không nắng thì phải làm như nào đây? Con gái của mẹ đã cất công chuẩn bị hết rồi cơ màaaaa ! ( cô vừa nói vừa nũng nịu )
- Haha, mẹ chỉ nói đùa thôi, làm sao mẹ không nhớ cho được, còn con, hôm nay còn bày đặt trả treo với mẹ nữa à. Bước qua đây lặt rau đi, nhanh lên!!! ( bà Vân nhìn cô bằng cặp mắt sắc lẹm như lưỡi dao )
- Dạ, con làm ngay đây...mẹ đừng nhìn con như vậy nữa...con là cô con gái rượu của ba mẹ cơ mà...
- Mọi việc chuẩn bị hết chưa đó? Đã cất công chuẩn bị rồi thì nên làm cho nó trọn vẹn một chút, con gái của mẹ hiểu không? ( bà Vân nhìn sang cô con gái đang ngắt rau bên cạnh bà với một ánh mắt sâu sắc của một người mẹ, giọng nói tràn đầy sự yêu thương )
- Dạ, dạ con gái biết rồi mà...hihi...đã bao giờ mẹ thấy con một khi việc gì đã đặt ra mà chưa hoàn thành chưa? Bởi con gái giống mẹ Vân nhấtttt đó... ( cô phụng phịu vừa nói vừa làm nũng với mẹ cô, bởi trên đời này, cô hiểu rằng là ngoài gđ ra thì không ai có thể cho cô bất cứ điều gì vô điều kiện cả. )
Cô định nói với mẹ mình về việc tối hôm qua cô mơ thấy giấc mộng kì bí đó, nhưng rồi lại thôi, cô muốn thử tìm hiểu rõ ràng xem sau đã rồi mới quyết định kể cho bà Vân nghe.
__ 15h chiều cùng ngày __
Hoàng Đăng, Ngọc Hân ( em gái HĐ ), Nhật Vinh (bạn học của HĐ - crush Hà An) đến nhà của cô để bắt đầu khâu trang trí cho buổi sinh nhật.
Ở sân sau nhà cô rất rộng, có cả một vườn hoa trồng đủ loại hoa, bởi cô cực thích hoa hồng cho nên mẹ và ba cô đã trồng riêng một góc sân toàn là hoa hồng cho cô.
- Ta đa, đây chính là sân sau nhà mình, cực rộng, cực thoải mái và cực kì đẹp luôn...y chang như mình...hihi
( HĐ và NV đều lắc đầu chán chê, trong đầu suy nghĩ...tại sao cậu ta lại tự tin thế cơ chứ? )
Nhưng duy nhất chỉ có bé Ngọc Hân là tán thành, bé chạy lại bên cô và vui vẻ nói :
- Không, không, e thấy chị Ân đẹp hơn cái sân này cơ. Vườn nhà chị thì đương nhiên chị phải là người đẹp nhất...
Nhật Vinh quay sang Hoàng Đăng nói nhỏ :
- Ê Đăng, cậu có nghe thấy những lời mà e gái cậu vừa thốt ra không? Cậu không cảm thấy nổi da gà à?
- Ờ thì...cũng có một chút không đc bình thường nhưng mà chả phải cậu ấy....xinh...thật mà. ( HĐ nói từ xinh cực nhỏ, nhưng mặt thì hơi đỏ lên rồi )
- Nào mọi người, đến giờ chúng ta bắt tay vào làm việc thôi. Bánh kem thì một lát 16h họ sẽ đem qua tới tận nhà, còn bây giờ thì mỗi người một công việc, yô, bắt đầu....
Đình Quân - em trai cô nhanh chóng đem một mớ đồ trang trí mà cô đã mua từ trong nhà ra, đem xuống dưới sân.
Loay hoay một hồi thì tất tần tật mọi việc đều xong xuôi cả. Mọi người nhìn nhau cười tấm tắc, ngó nghiêng xung quanh một chút thì quả nhiên là vô cùng hoàn hảo. Hoài Ân thầm nghĩ trong bụng " chắc Hà An nhất định sẽ rất bất ngờ và rất vui đâyyyyy ".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.