Chương 316: Búng tay giết ngay
Cửu Hanh
09/10/2015
Ôn Anh Tài nói tên mình ra, vốn tưởng đối phương dù không biết mặt nhưng ít nhất có nghe cái tên Ôn Anh Tài, nếu đã nghe tên gã thì nên biết khó mà lui. Làm Ôn Anh Tài thắc mắc là sau khi gã báo tên, người gia cố
tiểu mê vụ trận pháp vẫn không thèm nhìn gã cái nào, như chưa từng nghe
thấy.
- Ngươi muốn . . .!
Một thanh niên rống lên nhưng bị Ôn Anh Tài ngăn lại, gã nhìn kỹ Trần Lạc.
Ôn Anh Tài lên tiếng:
- Bạn học, không biết ngươi . . .
Ôn Anh Tài chưa nói xong bị Trần Lạc trừng mắt, hắn mất kiên nhẫn nói:
- Được rồi, ngươi đừng lảm nhảm hoài. Chỗ này là Thiên Ki Tiểu linh giới, mọi người đến đây rèn luyện, tìm báu vật, tự dựa vào bản lĩnh riêng. Hôm nay ta nói thẳng cho ngươi biết, ta muốn hai con ma thú đó, nếu các ngươi muốn cướp thì cứ tới đây.
Biểu tình Ôn Anh Tài cứng lại, thầm giật mình người này quá lớn lối. Ôn Anh Tài nhập học ba năm, biết rõ tình huống trong Thiên Ki Tiểu linh giới. Đệ tử rèn luyện trong Thiên Ki Tiểu linh giới thường hiếm ai gia cố huyễn tượng trận pháp, vì bọn họ quá nổi tiếng, dù là linh hải hoặc linh nguyên, linh quyết tu luyện đều bị người khác biết rõ nên có gia cố trận pháp cũng không che giấu được.
Người này gia cố tiểu mê vụ trận pháp, giọng điệu rất cuồng vọng. Trong học viên mới có mấy người nổi bật, không lẽ hắn là một trong số đó? Ôn Anh Tài đang suy tư, đệ tử đứng cạnh gã thì không nhịn được nữa.
Đệ tử kia quát to:
- Tiểu tử, ta thấy ngươi đã chán sống, dám cãi lại chúng ta?
Đệ tử nói xong xắn tay áo, nhưng gã chưa vận chuyển linh nguyên thì chợt thấy ánh sáng lóe lên quanh người Trần Lạc, là ánh trăng lạnh lùng. Trần Lạc bóp cổ đệ tử đó, làm gã sợ ngây người tại chỗ, mặt trắng bệch sợ đến nín thở. Đệ tử kia cảm nhận được bàn tay bóp cổ mình truyền đến linh lực cường đại phô thiên cái địa cổ ập xuống.
Ôn Anh Tài đứng bên cạnh cũng bị hù, mặt hơi tái, biểu tình kinh hoàng. Ôn Anh Tài phát hiện đối phương giơ tay phát ra lực lượng linh nguyên không có linh luân, công pháp, linh quyết gì,m đơn thuần là lực lượng linh nguyên ngàn vạn quân, quá kinh dị. Khoan, linh nguyên chi tức này . . . Chẳng lẽ là Thái Âm linh nguyên?
Thái Âm linh nguyên, phải rồi, đúng là nó, hơi thở này chỉ có thể là Thái Âm linh nguyên.
- Thái Âm linh nguyên, ngươi là ai?
Ôn Anh Tài rất giật mình, trong đầu suy nghĩ đệ tử có được Thái Âm linh nguyên. Ôn Anh Tài chưa nghe nói trong học viên mới có ai ngưng tụ ra Thái Âm linh nguyên.
- Ánh mắt rất sắc bén.
Trần Lạc thả tay ra, nhìn ba đệ tử, cuối cùng ánh mắt hắn nhìn hướng Ôn Anh Tài.
Trần Lạc cười tà:
- Gia giết các ngươi dễ như làm thịt heo chó, biết diều thì mau cút.
Ôn Anh Tài dù gì là xếp hạng chín trong đệ tử tứ giai, nhìn khắp Bốn đại viện không ai dám ăn nói kiểu đó với gã. Nhưng mới rồi Trần Lạc giơ tay chỉ sử dụng Thái Âm linh nguyên chứ không vận chuyển công pháp, thi triển linh quyết đã có lực lượng ngàn vạn quân. Nếu chỉ là lực lượng ngàn vạn quân thì Ôn Anh Tài không sợ, gã chỉ sợ thực lực thật sự của đối phương không chỉ có bấy nhiêu. Ôn Anh Tài thầm kiêng dè, hít sâu một hơi.
Ôn Anh Tài trầm giọng nói:
- Bạn học, ta khuyên ngươi làm người đừng quá cuồng, nếu không . . .
Ôn Anh Tài chưa dứt lời Trần Lạc đã vươn tay ra, tay hắn như giao long ra khỏi hang, năm ngón xòe ra, ngón tay to lớn tựa ngọn núi. Ánh trăng tiêu điều nở rộ, vô số huyền diệu vô số biến hóa. Ôn Anh Tài bị một chiêu này hù đứng như trời trồng, vì gã chưa từng thấy thủ đoạn huyền diệu, kỳ dị, cường đại như vậy. Ôn Anh Tài chưa kịp phản ứng chợt cảm giác bị sét đánh trúng đầu, mỗi tấc da đau thấu xương. Miệng mũi Ôn Anh Tài chảy máu, gã hét lên vội lấy lệnh bài thí luyện ra, bỏ chạy ngay.
Thấy người gia cố mê vụ trận pháp một bàn tay đánh Ôn Anh Tài buộc phải khởi động lệnh bài thí luyện bỏ chạy, hai đệ tử khác không dám ở lại, cũng phát động lệnh bài thí luyện chạy trốn.
Thấy ba người Ôn Anh Tài chạy đi, Trần Lạc buồn cười. Trần Lạc không phải người lương thiện, bị nhốt trong tháp hình phạt hơn bảy mươi ngày làm hắn thấy ngứa tay. Chọn đến Thiên Ki Tiểu linh giới kiếm điểm một là ngứa tay, hắn gặp ba người Ôn Anh Tài vốn định đùa một chút ai ngờ bọn họ không chịu nổi. Bây giờ Trần Lạc có hai vô thượng linh nguyên là Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên, cộng với ngộ pháp chi nguyên lực cùng diệu chi nguyên lực, núi lửa biến dị chực chờ bùng nổ. Cảm giác như dục vọng rất khó kiềm nén, Trần Lạc muốn đại chiến thỏa thích một phen.
Từ sau khi tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy Trần Lạc biết dùng tâm khống chế linh hải. Trong linh hải dù là linh nguyên, biến dị hay linh luân đều như binh sĩ xin chiến, dạt dào chiến ý. Nếu đã muốn chiến thì Trần Lạc định thuận thế dẫn dắt, bất đắc dĩ không gặp đối thủ, chịu đựng đến toàn thân khó chịu. Trần Lạc nhìn Xích Tinh Lôi Sí Xà, Tử Hồng Hỏa Diễm Hung Viên đang chém giết nhau.
Trần Lạc cười nói:
- Bây giờ ta đang muốn chiến đấu, đành khiến hai vị chịu thiệt chút.
Trung Ương Tiểu linh giới, quảng trường truyền tống.
Ôn Anh Tài tóc tai bù xù, mặt trắng bệch đứng đó, khóe môi dính vệt máu, mắt trợn trừng, biểu tình giận điên, xen lẫn nỗi kinh hoàng, sợ hãi. Ôn Anh Tài nhập học lâu đến ba năm, không biết đánh nhau bao nhiêu lần với người. Dù đối diện Gia Cát Thiên Biên được người gọi là rồng trong cõi người Ôn Anh Tài cũng không bị đánh chật vật như vậy. Ôn Anh Tài nhớ mới rồi khi người đó giơ tay lên, lực lượng linh nguyên thiên biến vạn hóa, vô cùng vô cùng, thật là khó tin.
Người đó là ai? Hắn thi triển thủ đoạn gì mà sao khủn bố như vậy? Sức chiến đấu của Ôn Anh Tài đến hai ngàn vạn nhưng không có sức đánh lại. Từ khi nào Trung Ương học phủ có nhân vật tuyệt vời đến vậy?
- Ông công tử, làm sao đây? Người ia là ai mà lợi hại quá, Ông công tử cũng . . .
Hai đệ tử khác tuy không bị thương nhưng cũng bị hù teo tim.
- Tuy thực lực của người đó kinh khủng nhưng bây giờ Xích Tinh Lôi Sí Xà, Tử Hồng Hỏa Diễm Hung Viên đang chém giết nhau, có giá trị ba trăm vạn điểm. Chúng sắp lưỡng bại câu thương, nếu để cho tên kia nhặt của rơi thì chúng ta lỗ to.
Ba trăm vạn điểm, đừng nói là hai đệ tử kia, với thực lực như Ôn Anh Tài muốn kiếm nhiều điểm đến thế cũng cần chờ mấy tháng trừi. Bởi vì Xích Tinh Lôi Sí Xà, Tử Hồng Hỏa Diễm Hung Viên là ma thú hung hãn hiếm hoi trong ma thú ngũ giai, thực lực siêu cường đại. Đừng nói lúc bình thường không gặp được, dù có gặp, ba người Ôn Anh Tài hợp tác cũng chỉ có con đường chết. Bây giờ hai con ma thú chém giết nhau, mười năm chưa chắc gặp cơ hội tuyệt vời đến vậy, nếu từ bỏ thì hối hận không kịp.
- Hai ngươi tạm thời quay về bám theo tung tích người đó, ta kêu người đi hỗ tợ. Hôm nay không chỉ cướp lại Xích Tinh Lôi Sí Xà, Tử Hồng Hỏa Diễm Hung Viên, ta muốn nhìn xem kẻ đó là ai!
- Ngươi muốn . . .!
Một thanh niên rống lên nhưng bị Ôn Anh Tài ngăn lại, gã nhìn kỹ Trần Lạc.
Ôn Anh Tài lên tiếng:
- Bạn học, không biết ngươi . . .
Ôn Anh Tài chưa nói xong bị Trần Lạc trừng mắt, hắn mất kiên nhẫn nói:
- Được rồi, ngươi đừng lảm nhảm hoài. Chỗ này là Thiên Ki Tiểu linh giới, mọi người đến đây rèn luyện, tìm báu vật, tự dựa vào bản lĩnh riêng. Hôm nay ta nói thẳng cho ngươi biết, ta muốn hai con ma thú đó, nếu các ngươi muốn cướp thì cứ tới đây.
Biểu tình Ôn Anh Tài cứng lại, thầm giật mình người này quá lớn lối. Ôn Anh Tài nhập học ba năm, biết rõ tình huống trong Thiên Ki Tiểu linh giới. Đệ tử rèn luyện trong Thiên Ki Tiểu linh giới thường hiếm ai gia cố huyễn tượng trận pháp, vì bọn họ quá nổi tiếng, dù là linh hải hoặc linh nguyên, linh quyết tu luyện đều bị người khác biết rõ nên có gia cố trận pháp cũng không che giấu được.
Người này gia cố tiểu mê vụ trận pháp, giọng điệu rất cuồng vọng. Trong học viên mới có mấy người nổi bật, không lẽ hắn là một trong số đó? Ôn Anh Tài đang suy tư, đệ tử đứng cạnh gã thì không nhịn được nữa.
Đệ tử kia quát to:
- Tiểu tử, ta thấy ngươi đã chán sống, dám cãi lại chúng ta?
Đệ tử nói xong xắn tay áo, nhưng gã chưa vận chuyển linh nguyên thì chợt thấy ánh sáng lóe lên quanh người Trần Lạc, là ánh trăng lạnh lùng. Trần Lạc bóp cổ đệ tử đó, làm gã sợ ngây người tại chỗ, mặt trắng bệch sợ đến nín thở. Đệ tử kia cảm nhận được bàn tay bóp cổ mình truyền đến linh lực cường đại phô thiên cái địa cổ ập xuống.
Ôn Anh Tài đứng bên cạnh cũng bị hù, mặt hơi tái, biểu tình kinh hoàng. Ôn Anh Tài phát hiện đối phương giơ tay phát ra lực lượng linh nguyên không có linh luân, công pháp, linh quyết gì,m đơn thuần là lực lượng linh nguyên ngàn vạn quân, quá kinh dị. Khoan, linh nguyên chi tức này . . . Chẳng lẽ là Thái Âm linh nguyên?
Thái Âm linh nguyên, phải rồi, đúng là nó, hơi thở này chỉ có thể là Thái Âm linh nguyên.
- Thái Âm linh nguyên, ngươi là ai?
Ôn Anh Tài rất giật mình, trong đầu suy nghĩ đệ tử có được Thái Âm linh nguyên. Ôn Anh Tài chưa nghe nói trong học viên mới có ai ngưng tụ ra Thái Âm linh nguyên.
- Ánh mắt rất sắc bén.
Trần Lạc thả tay ra, nhìn ba đệ tử, cuối cùng ánh mắt hắn nhìn hướng Ôn Anh Tài.
Trần Lạc cười tà:
- Gia giết các ngươi dễ như làm thịt heo chó, biết diều thì mau cút.
Ôn Anh Tài dù gì là xếp hạng chín trong đệ tử tứ giai, nhìn khắp Bốn đại viện không ai dám ăn nói kiểu đó với gã. Nhưng mới rồi Trần Lạc giơ tay chỉ sử dụng Thái Âm linh nguyên chứ không vận chuyển công pháp, thi triển linh quyết đã có lực lượng ngàn vạn quân. Nếu chỉ là lực lượng ngàn vạn quân thì Ôn Anh Tài không sợ, gã chỉ sợ thực lực thật sự của đối phương không chỉ có bấy nhiêu. Ôn Anh Tài thầm kiêng dè, hít sâu một hơi.
Ôn Anh Tài trầm giọng nói:
- Bạn học, ta khuyên ngươi làm người đừng quá cuồng, nếu không . . .
Ôn Anh Tài chưa dứt lời Trần Lạc đã vươn tay ra, tay hắn như giao long ra khỏi hang, năm ngón xòe ra, ngón tay to lớn tựa ngọn núi. Ánh trăng tiêu điều nở rộ, vô số huyền diệu vô số biến hóa. Ôn Anh Tài bị một chiêu này hù đứng như trời trồng, vì gã chưa từng thấy thủ đoạn huyền diệu, kỳ dị, cường đại như vậy. Ôn Anh Tài chưa kịp phản ứng chợt cảm giác bị sét đánh trúng đầu, mỗi tấc da đau thấu xương. Miệng mũi Ôn Anh Tài chảy máu, gã hét lên vội lấy lệnh bài thí luyện ra, bỏ chạy ngay.
Thấy người gia cố mê vụ trận pháp một bàn tay đánh Ôn Anh Tài buộc phải khởi động lệnh bài thí luyện bỏ chạy, hai đệ tử khác không dám ở lại, cũng phát động lệnh bài thí luyện chạy trốn.
Thấy ba người Ôn Anh Tài chạy đi, Trần Lạc buồn cười. Trần Lạc không phải người lương thiện, bị nhốt trong tháp hình phạt hơn bảy mươi ngày làm hắn thấy ngứa tay. Chọn đến Thiên Ki Tiểu linh giới kiếm điểm một là ngứa tay, hắn gặp ba người Ôn Anh Tài vốn định đùa một chút ai ngờ bọn họ không chịu nổi. Bây giờ Trần Lạc có hai vô thượng linh nguyên là Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên, cộng với ngộ pháp chi nguyên lực cùng diệu chi nguyên lực, núi lửa biến dị chực chờ bùng nổ. Cảm giác như dục vọng rất khó kiềm nén, Trần Lạc muốn đại chiến thỏa thích một phen.
Từ sau khi tu luyện Thượng Thiện Nhược Thủy Trần Lạc biết dùng tâm khống chế linh hải. Trong linh hải dù là linh nguyên, biến dị hay linh luân đều như binh sĩ xin chiến, dạt dào chiến ý. Nếu đã muốn chiến thì Trần Lạc định thuận thế dẫn dắt, bất đắc dĩ không gặp đối thủ, chịu đựng đến toàn thân khó chịu. Trần Lạc nhìn Xích Tinh Lôi Sí Xà, Tử Hồng Hỏa Diễm Hung Viên đang chém giết nhau.
Trần Lạc cười nói:
- Bây giờ ta đang muốn chiến đấu, đành khiến hai vị chịu thiệt chút.
Trung Ương Tiểu linh giới, quảng trường truyền tống.
Ôn Anh Tài tóc tai bù xù, mặt trắng bệch đứng đó, khóe môi dính vệt máu, mắt trợn trừng, biểu tình giận điên, xen lẫn nỗi kinh hoàng, sợ hãi. Ôn Anh Tài nhập học lâu đến ba năm, không biết đánh nhau bao nhiêu lần với người. Dù đối diện Gia Cát Thiên Biên được người gọi là rồng trong cõi người Ôn Anh Tài cũng không bị đánh chật vật như vậy. Ôn Anh Tài nhớ mới rồi khi người đó giơ tay lên, lực lượng linh nguyên thiên biến vạn hóa, vô cùng vô cùng, thật là khó tin.
Người đó là ai? Hắn thi triển thủ đoạn gì mà sao khủn bố như vậy? Sức chiến đấu của Ôn Anh Tài đến hai ngàn vạn nhưng không có sức đánh lại. Từ khi nào Trung Ương học phủ có nhân vật tuyệt vời đến vậy?
- Ông công tử, làm sao đây? Người ia là ai mà lợi hại quá, Ông công tử cũng . . .
Hai đệ tử khác tuy không bị thương nhưng cũng bị hù teo tim.
- Tuy thực lực của người đó kinh khủng nhưng bây giờ Xích Tinh Lôi Sí Xà, Tử Hồng Hỏa Diễm Hung Viên đang chém giết nhau, có giá trị ba trăm vạn điểm. Chúng sắp lưỡng bại câu thương, nếu để cho tên kia nhặt của rơi thì chúng ta lỗ to.
Ba trăm vạn điểm, đừng nói là hai đệ tử kia, với thực lực như Ôn Anh Tài muốn kiếm nhiều điểm đến thế cũng cần chờ mấy tháng trừi. Bởi vì Xích Tinh Lôi Sí Xà, Tử Hồng Hỏa Diễm Hung Viên là ma thú hung hãn hiếm hoi trong ma thú ngũ giai, thực lực siêu cường đại. Đừng nói lúc bình thường không gặp được, dù có gặp, ba người Ôn Anh Tài hợp tác cũng chỉ có con đường chết. Bây giờ hai con ma thú chém giết nhau, mười năm chưa chắc gặp cơ hội tuyệt vời đến vậy, nếu từ bỏ thì hối hận không kịp.
- Hai ngươi tạm thời quay về bám theo tung tích người đó, ta kêu người đi hỗ tợ. Hôm nay không chỉ cướp lại Xích Tinh Lôi Sí Xà, Tử Hồng Hỏa Diễm Hung Viên, ta muốn nhìn xem kẻ đó là ai!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.