Chương 205: Chém Lý Nguyên (3).
Cửu Hanh
27/09/2015
Mọi người hoảng hồn biến sắc mặt nhìn hình ảnh này. Đám người Tiết vực chủ vội vàng chạy tới. Bọn họ không biết tại sao Trần Lạc muốn giết Lý Nguyên chấp sự nhưng biết nếu gã chết sẽ có hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Tiết vực chủ khuyên nhủ:
- Tiểu Lạc, ngươi làm cái gì! Dù Lý Nguyên tội đáng muôn chết nhưng hắn sẽ nhận xét xử rồi gao cho thẩm phán xử chết, những người khác không có quyền xử quyết hắn. Mau dừng tay!
Phụ thân của Vũ Hóa Phi là phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn nên biết rõ luật này nhất.
Gã hận Trần Lạc làm bị thương nhi tử của mình, khi thấy tình hình này thì quát to:
- Trần Lạc, ngươi quá to gan, dám ngăn cản thủ vệ đoàn chúng ta chấp pháp. Người đâu, bắt lại cho ta!
Vương tử điện hạ lên tiếng:
- Khoan!
Phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn nói:
- Điện hạ . . .
Vương tử điện hạ ngăn phó đoán trường lại, tới gần Trần Lạc, nói:
- Trần huynh, ngươi không có quyền chấp pháp, nếu hôm nay giết Lý Nguyên chấp sự thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?
Tiết Thường Uyển cũng lên tiếng can ngăn:
- Trần Lạc, đừng xúc động.
- Nếu ngươi ra tay thì dù Vương Khắc lão sư tỉnh dậy cũng sẽ tự trách.
Nghe Tiết Thường Uyển nói mọi người mới biết lý do Trần Lạc hành động, có lẽ vì Lý Nguyên chấp sự tổn thương Bạch Kiếm, Vương Khắc lão sư. Mỗi người khuyên hắn một câu.
Thiếu niên áo lam mặt không biểu tình nhìn đám người bao quanh mình, thản nhiên nói:
- Quang minh luật lệnh có ghi rõ thứ tà ma ai cũng tủ được.
Phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn quát mắng:
- Láo xược, Lý Nguyên chỉ là tội phạm, không phải tà ma!
- Mở to mắt chó của ngươi ra nhìn xem Lý Nguyên cóp hải là tà ma không?
Trần Lạc bấu đầu Lý Nguyên chấp sự. Xoẹt một tiếng, bảo y trên người Lý Nguyên rách ra, mọi người thấy cơ thể gã khắc bảy, tám trận tượng màu đỏ. Trận tượng nhấp nháy tỏa ánh sáng đỏ.
- Đây là . . . Huyết trận!
Trong đám người có mặt có nhiều trận sư giỏi trận pháp nhận ra ngay trận tượng trên người Lý Nguyên chấp sự là huyết trận tà ác.
Trần Lạc với khí thế hùng hổ hét to:
- Ta hỏi ngươi, Lý Nguyên tế luyện huyết trận có phải là tà ma không?
Màng tai mọi người đau nhức.
Mặt phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn trắng bệch không biết trả lời ra sao.
- Nói, có đúng không?
Bị Trần Lạc ép hỏi, mặt Phó đoàn trưởng gia chủ Vũ gia xanh mét nhưng buộc phải gật đầu công nhận.
- Nếu là tà ma thì ta có quyền chấp pháp không?
- Nói!
Phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn hít sâu một hơi, khóe miệng co giật.
Trần Lạc mặc kệ đám Phó đoàn trưởng gia chủ Vũ gia, xoay Lý Nguyên chấp sự lại, bấu đầu gã.
Trần Lạc hỏi:
- Lý Nguyên, ngươi còn nhớ ta không?
Lý Nguyên chấp sự chỉ có thở ra, môi mấp máy không nói nên lời.
- Ngươi làm gãy bốn khúc xương của Bạch Kiếm, ta muốn ngươi trả lại bằng hai tay hai chân.
Trần Lạc dứt lời, hắn giơ tay lên, một tay chộp xuống. Lại là hậu thổ chi hồn.
Răng rắc! Răng rắc!
Hai chân, hai tay Lý Nguyên chấp sự bị đánh nát bấy.
Vù vù vù vù vù!
Trần Lạc giơ tay lên, bỗng cầm một cây đao to.
- Ngươi phế linh hải của Vương Khắc lão sư, hôm nay ta lấy mạng ngươi!
Tay giơ lên, đao chém xuống.
Máu tươi văng khắp nơi, đầu lăn xuống.
Ai cũng không ngờ bữa tiệc mừng công năm nay sẽ kết thúc máu me như vậy. Đã ba ngày từ buổi tiệc đó, rất nhiều người vẫn không thể quên hình ảnh kia. Đặc biệt là thiếu niên áo lam, khuôn mặt tuấn tú, khí chất tĩnh lặng. Khi hắn tĩnh thì thân hình mảnh khảnh như che trời, làm mọi người cảm giác rơi vào bóng tối vô tận. Khi hắn giận thì đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa lửa ngút trời, thân thể mảnh mai nhưng phát ra lực lượng siêu mạnh quái dị.
Giữa trưa, trời nắng gắt.
Vương tử điện hạ ngồi trong lương đình uống rượu ngon, gã bưng ly bạch ngọc uống hết một hơi. Vương tử điện hạ khép hờ mắt nhớ lại.
Vương tử điện hạ nói:
- Người đó lúc cười nói thì rất bình thường, nhưng khi hắn tức giận tựa như ma thần đến từ địa ngục. Hai cực tĩnh và động, tĩnh như ao nước sâu, bóng ma, làm người ta thấy lạnh lẽo. Khi động thì tựa biển lửa, mặt trời nóng cháy, khiến người cảm thấy sợ hãi.
Vương tử điện hạ lại rót rượu, huống một hơi.
Vương tử điện hạ hồi ức, tiếp tục bảo:
- Người này trọng tình trọng nghĩa, vì bằng hữu chấp nhận hy sinh, vượt lửa qua sông, xung quan giận dữ. Vì bằng hữu, vì ân sư, hắn tức giận giết Lý Nguyên. Quy tắc chó chết gì, quang minh luật lệnh đều là mây bay. Tính cách như tế đúng là càn rỡ cuồng vọng, tiêu sái không sợ.
Vương tử điện hạ lắc đầu, tự rót tự uống.
- Sống trên đời này cỏ cây một thu, vui cười chuyên trò, tức giận giết chóc.
- Sống thì nên giống như hắn, không sợ hãi, không kiêng dè, càn rỡ cuồng vọng. Khi cười thiên hạ vui, khi giận thiên hạ khốc. Ta cười, trời trong xanh, ta giận, trời kéo mây đen. Ta muốn trời biến đổi thất thường theo vui buồn hờn giận của ta.
- Cuồng, đúng là cuồng.
- Diệu thay, nên uống rượu.
Mỹ thiếu niên cười to, nâng chén uống cạn.
Vương tử điện hạ hỏi:
- Vân lão đánh giá người này thế nào?
Lão nhân lưng gù đứng bên cạnh cúi đầu, suy tư giây lát thốt ra hai chữ:
- Đáng sợ.
Mỹ thiếu niên khẽ thở dài:
- A? Đáng sợ sao? Tính cách càn rỡ cuồng vọng, kiệt ngạo bất thuần như hắn lại khống chế vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên thì đúng là đáng sợ. Mặt trời ra, thiên hạ diệu, một vầng mặt trời chiếu rọi vô biên. Huống chi hắn có lực lượng biến dị vượt qua quy tắc, đũng là đáng sợ.
- Điện hạ, làm lão no othấy đáng sợ không phải lực lượng của hắn mà là thủ đoan.
- A? Thủ đoạn? Ý là hung dữ?
Lão nhân lưng gù lắc đầu, hỏi:
- Lão nô cảm thấy huyết trận trên người Lý Nguyên chấp sự là lạ.
- Sao lão nói vậy?
- Tế luyện huyết trận cần lấy tinh thần lực làm phù, máu tươi làm nguyên, thân thể làm mắt mới tế luyện thành. Quang minh luật lệnh xếp huyết trận vào đạo tà ma bởi vì tu luyện huyết trận ần rất nhiều máu, mấy chục, mấy trăm người. Sau khi tế luyện xong thân thể thành trận, đao thương không nhập, cực kỳ lợi hại.
- Rồi sao?
- Lão nô đã kiểm tra xác của Lý Nguyên, phát hiện huyết trận trên người hắn có vẻ vừa mới tế luyện không lâu, hơn nữa Lý Nguyên không có tinh thần lực.
- Không hiểu, lão nói thẳng đi.
- Lão nô nghi ngờ huyết trận của Lý Nguyên là Trần Lạc tế luyện ra.
- Cái gì?
Vương tử điện hạ nghi hoặc hỏi:
- Ý của lão là Trần Lạc vì giết Lý Nguyên nên tế luyện huyết trận cho hắn, khiến chúng ta hiểu lầm Lý Nguyên là tà ma?
Thấy lão nhân lưng gù gật đầu, vương tử điện hạ phủ định:
- Cái gì? Tuy ta không giỏi trận pháp nhưng thấy nhiều sách về nó. Tế luyện huyết trận là quá trình rất dài dòng, làm sao có thể tùy tiện tế luyện ra? Theo ta được biết dù là huyết trận đơn giản nhất cũng cần bảy bảy bốn mươi chín ngày mới tế luyện xong.
- Đúng là vậy, lão nô cũng không tin. Nhưng Lý Nguyên không có tinh thần lực, điều này giải thích thế nào?
- Có khi nào là người khác tế luyện huyết trận giúp Lý Nguyên không?
Tiết vực chủ khuyên nhủ:
- Tiểu Lạc, ngươi làm cái gì! Dù Lý Nguyên tội đáng muôn chết nhưng hắn sẽ nhận xét xử rồi gao cho thẩm phán xử chết, những người khác không có quyền xử quyết hắn. Mau dừng tay!
Phụ thân của Vũ Hóa Phi là phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn nên biết rõ luật này nhất.
Gã hận Trần Lạc làm bị thương nhi tử của mình, khi thấy tình hình này thì quát to:
- Trần Lạc, ngươi quá to gan, dám ngăn cản thủ vệ đoàn chúng ta chấp pháp. Người đâu, bắt lại cho ta!
Vương tử điện hạ lên tiếng:
- Khoan!
Phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn nói:
- Điện hạ . . .
Vương tử điện hạ ngăn phó đoán trường lại, tới gần Trần Lạc, nói:
- Trần huynh, ngươi không có quyền chấp pháp, nếu hôm nay giết Lý Nguyên chấp sự thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?
Tiết Thường Uyển cũng lên tiếng can ngăn:
- Trần Lạc, đừng xúc động.
- Nếu ngươi ra tay thì dù Vương Khắc lão sư tỉnh dậy cũng sẽ tự trách.
Nghe Tiết Thường Uyển nói mọi người mới biết lý do Trần Lạc hành động, có lẽ vì Lý Nguyên chấp sự tổn thương Bạch Kiếm, Vương Khắc lão sư. Mỗi người khuyên hắn một câu.
Thiếu niên áo lam mặt không biểu tình nhìn đám người bao quanh mình, thản nhiên nói:
- Quang minh luật lệnh có ghi rõ thứ tà ma ai cũng tủ được.
Phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn quát mắng:
- Láo xược, Lý Nguyên chỉ là tội phạm, không phải tà ma!
- Mở to mắt chó của ngươi ra nhìn xem Lý Nguyên cóp hải là tà ma không?
Trần Lạc bấu đầu Lý Nguyên chấp sự. Xoẹt một tiếng, bảo y trên người Lý Nguyên rách ra, mọi người thấy cơ thể gã khắc bảy, tám trận tượng màu đỏ. Trận tượng nhấp nháy tỏa ánh sáng đỏ.
- Đây là . . . Huyết trận!
Trong đám người có mặt có nhiều trận sư giỏi trận pháp nhận ra ngay trận tượng trên người Lý Nguyên chấp sự là huyết trận tà ác.
Trần Lạc với khí thế hùng hổ hét to:
- Ta hỏi ngươi, Lý Nguyên tế luyện huyết trận có phải là tà ma không?
Màng tai mọi người đau nhức.
Mặt phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn trắng bệch không biết trả lời ra sao.
- Nói, có đúng không?
Bị Trần Lạc ép hỏi, mặt Phó đoàn trưởng gia chủ Vũ gia xanh mét nhưng buộc phải gật đầu công nhận.
- Nếu là tà ma thì ta có quyền chấp pháp không?
- Nói!
Phó đoàn trưởng Quang Minh Thủ Vệ đoàn hít sâu một hơi, khóe miệng co giật.
Trần Lạc mặc kệ đám Phó đoàn trưởng gia chủ Vũ gia, xoay Lý Nguyên chấp sự lại, bấu đầu gã.
Trần Lạc hỏi:
- Lý Nguyên, ngươi còn nhớ ta không?
Lý Nguyên chấp sự chỉ có thở ra, môi mấp máy không nói nên lời.
- Ngươi làm gãy bốn khúc xương của Bạch Kiếm, ta muốn ngươi trả lại bằng hai tay hai chân.
Trần Lạc dứt lời, hắn giơ tay lên, một tay chộp xuống. Lại là hậu thổ chi hồn.
Răng rắc! Răng rắc!
Hai chân, hai tay Lý Nguyên chấp sự bị đánh nát bấy.
Vù vù vù vù vù!
Trần Lạc giơ tay lên, bỗng cầm một cây đao to.
- Ngươi phế linh hải của Vương Khắc lão sư, hôm nay ta lấy mạng ngươi!
Tay giơ lên, đao chém xuống.
Máu tươi văng khắp nơi, đầu lăn xuống.
Ai cũng không ngờ bữa tiệc mừng công năm nay sẽ kết thúc máu me như vậy. Đã ba ngày từ buổi tiệc đó, rất nhiều người vẫn không thể quên hình ảnh kia. Đặc biệt là thiếu niên áo lam, khuôn mặt tuấn tú, khí chất tĩnh lặng. Khi hắn tĩnh thì thân hình mảnh khảnh như che trời, làm mọi người cảm giác rơi vào bóng tối vô tận. Khi hắn giận thì đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa lửa ngút trời, thân thể mảnh mai nhưng phát ra lực lượng siêu mạnh quái dị.
Giữa trưa, trời nắng gắt.
Vương tử điện hạ ngồi trong lương đình uống rượu ngon, gã bưng ly bạch ngọc uống hết một hơi. Vương tử điện hạ khép hờ mắt nhớ lại.
Vương tử điện hạ nói:
- Người đó lúc cười nói thì rất bình thường, nhưng khi hắn tức giận tựa như ma thần đến từ địa ngục. Hai cực tĩnh và động, tĩnh như ao nước sâu, bóng ma, làm người ta thấy lạnh lẽo. Khi động thì tựa biển lửa, mặt trời nóng cháy, khiến người cảm thấy sợ hãi.
Vương tử điện hạ lại rót rượu, huống một hơi.
Vương tử điện hạ hồi ức, tiếp tục bảo:
- Người này trọng tình trọng nghĩa, vì bằng hữu chấp nhận hy sinh, vượt lửa qua sông, xung quan giận dữ. Vì bằng hữu, vì ân sư, hắn tức giận giết Lý Nguyên. Quy tắc chó chết gì, quang minh luật lệnh đều là mây bay. Tính cách như tế đúng là càn rỡ cuồng vọng, tiêu sái không sợ.
Vương tử điện hạ lắc đầu, tự rót tự uống.
- Sống trên đời này cỏ cây một thu, vui cười chuyên trò, tức giận giết chóc.
- Sống thì nên giống như hắn, không sợ hãi, không kiêng dè, càn rỡ cuồng vọng. Khi cười thiên hạ vui, khi giận thiên hạ khốc. Ta cười, trời trong xanh, ta giận, trời kéo mây đen. Ta muốn trời biến đổi thất thường theo vui buồn hờn giận của ta.
- Cuồng, đúng là cuồng.
- Diệu thay, nên uống rượu.
Mỹ thiếu niên cười to, nâng chén uống cạn.
Vương tử điện hạ hỏi:
- Vân lão đánh giá người này thế nào?
Lão nhân lưng gù đứng bên cạnh cúi đầu, suy tư giây lát thốt ra hai chữ:
- Đáng sợ.
Mỹ thiếu niên khẽ thở dài:
- A? Đáng sợ sao? Tính cách càn rỡ cuồng vọng, kiệt ngạo bất thuần như hắn lại khống chế vô thượng thuần dương đại nhật linh nguyên thì đúng là đáng sợ. Mặt trời ra, thiên hạ diệu, một vầng mặt trời chiếu rọi vô biên. Huống chi hắn có lực lượng biến dị vượt qua quy tắc, đũng là đáng sợ.
- Điện hạ, làm lão no othấy đáng sợ không phải lực lượng của hắn mà là thủ đoan.
- A? Thủ đoạn? Ý là hung dữ?
Lão nhân lưng gù lắc đầu, hỏi:
- Lão nô cảm thấy huyết trận trên người Lý Nguyên chấp sự là lạ.
- Sao lão nói vậy?
- Tế luyện huyết trận cần lấy tinh thần lực làm phù, máu tươi làm nguyên, thân thể làm mắt mới tế luyện thành. Quang minh luật lệnh xếp huyết trận vào đạo tà ma bởi vì tu luyện huyết trận ần rất nhiều máu, mấy chục, mấy trăm người. Sau khi tế luyện xong thân thể thành trận, đao thương không nhập, cực kỳ lợi hại.
- Rồi sao?
- Lão nô đã kiểm tra xác của Lý Nguyên, phát hiện huyết trận trên người hắn có vẻ vừa mới tế luyện không lâu, hơn nữa Lý Nguyên không có tinh thần lực.
- Không hiểu, lão nói thẳng đi.
- Lão nô nghi ngờ huyết trận của Lý Nguyên là Trần Lạc tế luyện ra.
- Cái gì?
Vương tử điện hạ nghi hoặc hỏi:
- Ý của lão là Trần Lạc vì giết Lý Nguyên nên tế luyện huyết trận cho hắn, khiến chúng ta hiểu lầm Lý Nguyên là tà ma?
Thấy lão nhân lưng gù gật đầu, vương tử điện hạ phủ định:
- Cái gì? Tuy ta không giỏi trận pháp nhưng thấy nhiều sách về nó. Tế luyện huyết trận là quá trình rất dài dòng, làm sao có thể tùy tiện tế luyện ra? Theo ta được biết dù là huyết trận đơn giản nhất cũng cần bảy bảy bốn mươi chín ngày mới tế luyện xong.
- Đúng là vậy, lão nô cũng không tin. Nhưng Lý Nguyên không có tinh thần lực, điều này giải thích thế nào?
- Có khi nào là người khác tế luyện huyết trận giúp Lý Nguyên không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.