Chương 255: Chứng thực tư cách (2).
Cửu Hanh
02/10/2015
Tuần lão sư không chỉ là lão sư Luyện Bảo viện còn đảm nhiệm mấy chức vị khác trong Luyện Bảo tháp, trong đó có quan chứng thực. Chủ yếu là chứng thực đẳng cấp cho
đệ tử, ví dụ như học đồ thăng lên sơ cấp luyện bảo sư, từ sơ cấp lên
trung cấp luyện bảo sư vâng vâng. Khi các học viên cảm thấy mình đã đủ
tư cách thì có thể đến chứng thực, sau khi chứng thực được một huy
chương tương ứng, thân phận địa vị sẽ tăng lên.
Mới khai giảng có mấy tháng, không biết là ai muốn chứng thực đẳng cấp gì.
Tuần lão sư khá hiểu biết đệ tử Luyện Bảo viện, nắm giữ đại khái đệ tử Bốn đại viện phụ tu luyện bảo. Tuần lão sư không nghĩ ra là ai muốn chứng thực. Khi Trần Lạc đi đến đại sảnh chứng thực, đẩy cửa bước vào, mấy quan chứng thực khác đã ngồi sẵn trên ghế. Đối diện hàng ghế là một đệ tử bình thường. Tuần lão sư bước qua, gã trông thây mặt đệ tử đó, đứng ngây người.
- Là ngươi?
Khuôn mặt già nua của Tuần lão sư tràn ngập ngạc nhiên, gã không ngờ người mới trở thành học đồ luyện bảo nửa tháng đã tham gia thi chứng thực.
- Có phải là lầm rồi không?
Mấy quan chứng thực khác cũng biểu tình kỳ dị, vì bọn họ vừa xem tư liệu của Trần Lạc xong. Bên trong ghi rõ mười ba ngày trước Trần Lạc trở thành học đồ của Luyện Bảo tháp.
- Trần Lạc, ngươi chắc chắn mình tham gia chứng thực tư cách sơ cấp luyện bảo sư?
Trần Lạc gật đầu, hắn đã đọc hết bút ký luyện chế, thủy tinh luyện chế trong Bảo Thư các. Nếu muốn vào tầng thứ hai Luyện Bảo tháp để học thêm thì phải là sơ cấp luyện bảo sư, vì vậy Trần Lạc đi thi.
Tuần lão sư xác nhận nhiều lần, hít sâu một hơi, khó tin nhìn Trần Lạc.
Tuần lão sư ngồi xuống ghế, nói:
- Muốn thi đậu chứng thực tư cách sơ cấp luyện bảo sư thì phải quen thuộc tám trận pháp luyện chế cơ bản, ba mươi sáu phù văn luyện chế cơ sở.
Chứng thực chức nghiệp qua ngàn vạn năm thay đổi đến ngày hôm nay dù là chứng thực trận sư, giám định sư, luyện bảo sư đều cực kỳ hoan thiện. Tám trận pháp luyện chế cơ bản, ba mươi sáu phù văn luyện chế cơ sở là trận pháp, phù văn các luyện bảo sư thường dùng nhất. Chỉ cần quen tay là có thể luyện chế ra linh bảo, được chứng thực tư cách trở thành sơ cấp luyện bảo sư.
- Biết.
Tuần lão sư không hiểu sao lòng hơi kích động, nói:
- Mở ra trận pháp chứng thực.
Tuần lão sư dứt lời, không biết gã ấn cơ quan gì mà trận tượng chính giữa đại sảnh bỗng nhấp nháy, rất nhanh hình thành khối thủy tinh bạch ngọc đường kính mười thước.
Trần Lạc nhìn một lúc, trận pháp này là trí năng trận pháp vô cùng huyền diệu. Đặt tên là trí năng trận pháp bởi vì loại trận pháp này phản hồi tin tức tương ứng, rất thường thấy kiểu trận pháp này. Nhiều trận pháp loại lớn đều có cùng công năng như thủ hộ trận cỡ lớn. Một khi giám sát được trong trận có lực lượng dao động vượt qua bao nhiêu quân thì trận pháp sẽ tự khởi động.
Trừ trí năng trận pháp ra, khối thủy tinh bạch ngọc hình tròn trông như một loại bảo khí, trước mắt Trần Lạc không đoán ra là loại bảo khí gì.
- Ngươi hãy vào trong đó, chút nữa ta kêu ngươi ngưng diễn phù văn gì thì ngươi hãy làm theo, trận pháp sẽ tự động phán đoán.
Trần Lạc gật đầu, ngoan ngoãn đứng trên bạch ngọc thủy tinh.
Tuần lão sư ra đề thi:
- Nghê hồng thái hành phù ấn.
Trần Lạc phát ra tinh thần lực, vươn cánh tay phải ra, năm ngón bấm. Ánh sáng tinh thần mờ nhạt quấn quanh trên đầu ngón tay Trần Lạc, cùng với năm ngón bay múa, rất nhanh một phù văn ngưng diễn ra. Hai phù văn, ba phù văn, bốn phù văn . . . Tốc độ bấm đốt tay của Trần Lạc không nhanh không chậm, như mây bay nước chảy liền mạch.
Cách làm hay!
Các quan chứng thực có mặt tại đây có thể nói là chuen gia lĩnh vực luyện bảo, nhìn Trần Lạc nhẹ nhàng ngưng diễn phù văn thì rất giật mình. Cá quan chứng thực nhìn ra được cách bấm tay suôn sẻ này không phải một, hai năm có thể luyện ra. Điều làm người ta thấy khó hiểu là phù văn Trần Lạc ngưng diễn ra hơi . . . Hơi ấu chút. Nên nói sao đây, như viết chữ, quá viết ngoáy, không . . . Đẹp mắt, người bình thường nhìn không hiểu. Có vẻ tinh thần lực của Trần Lạc lỏng lẻo, như xây nhà cần đất nền, đất mỏng nền không vững, tinh thần lực lỏng lẻo thì phù văn cũng dễ dàng tán loạn.
Khi Trần Lạc ngưng diễn ra hai mươi bảy phù văn thì ngừng lại, tốc độ rất nhanh, trước sau chỉ một giây.
Tuần lão sư hỏi ngay:
- Sao lại ngừng?
Các quan chứng thực rất thắc mắc, vì bọn họ biết nghê hồng thái hành phù ấn cần ba mươi ba phù văn ngưng tụ ra. Bây giờ Trần Lạc chỉ ngưng diễn ra hai mươi bảy phù văn. Một số cao thủ tạo nghệ sâu có lẽ có thể dùng số ít phù văn ngưng diễn ra nghê hồng thái hành phù ấn, nhưng tuổi Trần Lạc còn trẻ, chẳng lẽ tạo nghệ sâu ngang ngửa với các lão làng quan chứng thực sao?
Rất nhanh xuất hiện hình ảnh làm các quan chứng thực trợn mắt há hốc mồm. Trần Lạc ngưng diễn ra hai mươi bảy phù văn tụ tập lại sau đó hình thành một phù ấn quái dị.
Thành công!
Thật sự hình thành phù ấn.
Là nghê hồng thái hành phù ấn sao sao?
Đám quan chứng thực giương mắt nhìn, phù ấn ngưng tụ thành hình quá viết ngoáy, xấu xí, nhìn mặt ngoài rất khó thấy ra. Đám người Tuần lão sư phát ra linh thức điều tra, khiến bọn họ kinh ngạc là phù ấn Trần Lạc ngưng tụ thật sự là nghê hồng thái hành phù ấn.
Hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn.
Cái này . . .
Đám quan chứng thực Tuần lão sư vô cùng ngạc nhiên, với tạo nghệ như bọn họ đều có thể dùng hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn, nhưng ai nấy nghiên cứu lĩnh vực luyện bảo lâu mấy chục năm trời mới được. Trần Lạc cùng lắm là mười bảy, tám tuổi, dù hắn luyện phù văn từ trong bụng mẹ cũng không nên có tạo nghệ sâu như vậy.
Tuần lão sư hỏi:
- Mới rồi các ngươi điều tra thấy phù văn của hắn hợp cách không?
Khi Tuần lão sư phát ra linh thức điều tra tuy xác định Trần Lạc ngưng tụ phù ấn là nghê hồng thái hành phù ấn, nhưng bên trong ẩn chứa bao nhiêu ảo diệu thì gã không thăm dò được. Tuần lão sư không dò được, mấy quan chứng thực khác cũng chịu bó tay. Nhưng không cần lo, bởi vì bạch ngọc thủy tinh chính là dùng để kiểm tra mức độ ảo diệu chứa bên trong phù văn.
Một phù ấn không khó ngưng tụ ra, khó ở chỗ bên trong chứa bao nhiêu ảo diệu. Bình thường luyện bảo sư vì khiến phù ấn đạt đến trăm phần trăm ảo diệu sẽ dùng nhiều phù văn. Càng ít phù văn thì ngưng tụ ra phù ấn chứa ảo diệu không mấy hoàn mỹ. Như các quan chứng thực có mặt, bọn họ có thể dùng hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn, nhưng ngưng tụ ra vẫn khiến nghê hồng thái hành phù ấn ẩn chứa mười phần ảo diệu thì chỉ một mình Tuần lão sư làm được.
Khi Trần Lạc ngưng tụ nghê hồng thái hành phù ấn rơi vào bạch ngọc thủy tinh, thấm vào trong thì bạch ngọc thủy tinh bắt đầu tỏa sáng.
Bạch ngọc thủy tinh có mười vòng, đầu tiên là vòng tận cùng bên trong tỏa sáng ẩn chứa một tầng ảo diệu.
Mới khai giảng có mấy tháng, không biết là ai muốn chứng thực đẳng cấp gì.
Tuần lão sư khá hiểu biết đệ tử Luyện Bảo viện, nắm giữ đại khái đệ tử Bốn đại viện phụ tu luyện bảo. Tuần lão sư không nghĩ ra là ai muốn chứng thực. Khi Trần Lạc đi đến đại sảnh chứng thực, đẩy cửa bước vào, mấy quan chứng thực khác đã ngồi sẵn trên ghế. Đối diện hàng ghế là một đệ tử bình thường. Tuần lão sư bước qua, gã trông thây mặt đệ tử đó, đứng ngây người.
- Là ngươi?
Khuôn mặt già nua của Tuần lão sư tràn ngập ngạc nhiên, gã không ngờ người mới trở thành học đồ luyện bảo nửa tháng đã tham gia thi chứng thực.
- Có phải là lầm rồi không?
Mấy quan chứng thực khác cũng biểu tình kỳ dị, vì bọn họ vừa xem tư liệu của Trần Lạc xong. Bên trong ghi rõ mười ba ngày trước Trần Lạc trở thành học đồ của Luyện Bảo tháp.
- Trần Lạc, ngươi chắc chắn mình tham gia chứng thực tư cách sơ cấp luyện bảo sư?
Trần Lạc gật đầu, hắn đã đọc hết bút ký luyện chế, thủy tinh luyện chế trong Bảo Thư các. Nếu muốn vào tầng thứ hai Luyện Bảo tháp để học thêm thì phải là sơ cấp luyện bảo sư, vì vậy Trần Lạc đi thi.
Tuần lão sư xác nhận nhiều lần, hít sâu một hơi, khó tin nhìn Trần Lạc.
Tuần lão sư ngồi xuống ghế, nói:
- Muốn thi đậu chứng thực tư cách sơ cấp luyện bảo sư thì phải quen thuộc tám trận pháp luyện chế cơ bản, ba mươi sáu phù văn luyện chế cơ sở.
Chứng thực chức nghiệp qua ngàn vạn năm thay đổi đến ngày hôm nay dù là chứng thực trận sư, giám định sư, luyện bảo sư đều cực kỳ hoan thiện. Tám trận pháp luyện chế cơ bản, ba mươi sáu phù văn luyện chế cơ sở là trận pháp, phù văn các luyện bảo sư thường dùng nhất. Chỉ cần quen tay là có thể luyện chế ra linh bảo, được chứng thực tư cách trở thành sơ cấp luyện bảo sư.
- Biết.
Tuần lão sư không hiểu sao lòng hơi kích động, nói:
- Mở ra trận pháp chứng thực.
Tuần lão sư dứt lời, không biết gã ấn cơ quan gì mà trận tượng chính giữa đại sảnh bỗng nhấp nháy, rất nhanh hình thành khối thủy tinh bạch ngọc đường kính mười thước.
Trần Lạc nhìn một lúc, trận pháp này là trí năng trận pháp vô cùng huyền diệu. Đặt tên là trí năng trận pháp bởi vì loại trận pháp này phản hồi tin tức tương ứng, rất thường thấy kiểu trận pháp này. Nhiều trận pháp loại lớn đều có cùng công năng như thủ hộ trận cỡ lớn. Một khi giám sát được trong trận có lực lượng dao động vượt qua bao nhiêu quân thì trận pháp sẽ tự khởi động.
Trừ trí năng trận pháp ra, khối thủy tinh bạch ngọc hình tròn trông như một loại bảo khí, trước mắt Trần Lạc không đoán ra là loại bảo khí gì.
- Ngươi hãy vào trong đó, chút nữa ta kêu ngươi ngưng diễn phù văn gì thì ngươi hãy làm theo, trận pháp sẽ tự động phán đoán.
Trần Lạc gật đầu, ngoan ngoãn đứng trên bạch ngọc thủy tinh.
Tuần lão sư ra đề thi:
- Nghê hồng thái hành phù ấn.
Trần Lạc phát ra tinh thần lực, vươn cánh tay phải ra, năm ngón bấm. Ánh sáng tinh thần mờ nhạt quấn quanh trên đầu ngón tay Trần Lạc, cùng với năm ngón bay múa, rất nhanh một phù văn ngưng diễn ra. Hai phù văn, ba phù văn, bốn phù văn . . . Tốc độ bấm đốt tay của Trần Lạc không nhanh không chậm, như mây bay nước chảy liền mạch.
Cách làm hay!
Các quan chứng thực có mặt tại đây có thể nói là chuen gia lĩnh vực luyện bảo, nhìn Trần Lạc nhẹ nhàng ngưng diễn phù văn thì rất giật mình. Cá quan chứng thực nhìn ra được cách bấm tay suôn sẻ này không phải một, hai năm có thể luyện ra. Điều làm người ta thấy khó hiểu là phù văn Trần Lạc ngưng diễn ra hơi . . . Hơi ấu chút. Nên nói sao đây, như viết chữ, quá viết ngoáy, không . . . Đẹp mắt, người bình thường nhìn không hiểu. Có vẻ tinh thần lực của Trần Lạc lỏng lẻo, như xây nhà cần đất nền, đất mỏng nền không vững, tinh thần lực lỏng lẻo thì phù văn cũng dễ dàng tán loạn.
Khi Trần Lạc ngưng diễn ra hai mươi bảy phù văn thì ngừng lại, tốc độ rất nhanh, trước sau chỉ một giây.
Tuần lão sư hỏi ngay:
- Sao lại ngừng?
Các quan chứng thực rất thắc mắc, vì bọn họ biết nghê hồng thái hành phù ấn cần ba mươi ba phù văn ngưng tụ ra. Bây giờ Trần Lạc chỉ ngưng diễn ra hai mươi bảy phù văn. Một số cao thủ tạo nghệ sâu có lẽ có thể dùng số ít phù văn ngưng diễn ra nghê hồng thái hành phù ấn, nhưng tuổi Trần Lạc còn trẻ, chẳng lẽ tạo nghệ sâu ngang ngửa với các lão làng quan chứng thực sao?
Rất nhanh xuất hiện hình ảnh làm các quan chứng thực trợn mắt há hốc mồm. Trần Lạc ngưng diễn ra hai mươi bảy phù văn tụ tập lại sau đó hình thành một phù ấn quái dị.
Thành công!
Thật sự hình thành phù ấn.
Là nghê hồng thái hành phù ấn sao sao?
Đám quan chứng thực giương mắt nhìn, phù ấn ngưng tụ thành hình quá viết ngoáy, xấu xí, nhìn mặt ngoài rất khó thấy ra. Đám người Tuần lão sư phát ra linh thức điều tra, khiến bọn họ kinh ngạc là phù ấn Trần Lạc ngưng tụ thật sự là nghê hồng thái hành phù ấn.
Hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn.
Cái này . . .
Đám quan chứng thực Tuần lão sư vô cùng ngạc nhiên, với tạo nghệ như bọn họ đều có thể dùng hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn, nhưng ai nấy nghiên cứu lĩnh vực luyện bảo lâu mấy chục năm trời mới được. Trần Lạc cùng lắm là mười bảy, tám tuổi, dù hắn luyện phù văn từ trong bụng mẹ cũng không nên có tạo nghệ sâu như vậy.
Tuần lão sư hỏi:
- Mới rồi các ngươi điều tra thấy phù văn của hắn hợp cách không?
Khi Tuần lão sư phát ra linh thức điều tra tuy xác định Trần Lạc ngưng tụ phù ấn là nghê hồng thái hành phù ấn, nhưng bên trong ẩn chứa bao nhiêu ảo diệu thì gã không thăm dò được. Tuần lão sư không dò được, mấy quan chứng thực khác cũng chịu bó tay. Nhưng không cần lo, bởi vì bạch ngọc thủy tinh chính là dùng để kiểm tra mức độ ảo diệu chứa bên trong phù văn.
Một phù ấn không khó ngưng tụ ra, khó ở chỗ bên trong chứa bao nhiêu ảo diệu. Bình thường luyện bảo sư vì khiến phù ấn đạt đến trăm phần trăm ảo diệu sẽ dùng nhiều phù văn. Càng ít phù văn thì ngưng tụ ra phù ấn chứa ảo diệu không mấy hoàn mỹ. Như các quan chứng thực có mặt, bọn họ có thể dùng hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn, nhưng ngưng tụ ra vẫn khiến nghê hồng thái hành phù ấn ẩn chứa mười phần ảo diệu thì chỉ một mình Tuần lão sư làm được.
Khi Trần Lạc ngưng tụ nghê hồng thái hành phù ấn rơi vào bạch ngọc thủy tinh, thấm vào trong thì bạch ngọc thủy tinh bắt đầu tỏa sáng.
Bạch ngọc thủy tinh có mười vòng, đầu tiên là vòng tận cùng bên trong tỏa sáng ẩn chứa một tầng ảo diệu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.