Chương 141: Hàn chi u, sương chi ai oán.
Cửu Hanh
24/09/2015
Vèo một tiếng, Mạc Khinh Sầu bỗng nhiên nhảy lên cao, mười ngón tay nhanh chóng bay múa, phù văn thoáng hiện. Không biết nàng gia cố trận pháp gì cho mình mà bỗng có ba mươi sáu Mạc Khinh Sầu xuất hiện, trong phút chốc khó thể đoán ra thật giả. Mạc Khinh Sầu điên cuồng bấm đốt, từng phù văn ngưng diễn ra hình thành trận tượng.
Trận pháp!
Thấy Mạc Khinh Sầu bấm phù văn là Trần Lạc thầm chửi mình hồ đồ, tu luyện lâu như vậy mà quên mất mình hiểu trận pháp. Trần Lạc cười to, tay cầm khai thiên hồn chi trảm chém vào một Mạc Khinh Sầu. Bùm một tiếng, ba mươi sáu cái bóng biến mất, Mạc Khinh Sầu thật sự bị Trần Lạc chém một đao hộc máu.
- Ngươi . . .!
Mạc Khinh Sầu không rảnh giật mình, vội đỡ đòn, ngưng diễn ra phù văn hình thành một trận tượng.
Cùng lúc đó, hai bàn tay Trần Lạc cũng nhúc nhích, các phù văn điên cuồng diễn sinh. Chớp mắt có mấy trăm phù văn xuất hiện.
Trần Lạc cười to bảo:
- Tiểu cô nương, cái đó mà gọi là trận pháp sao? Hãy mở con mắt hí ra nhìn xem trận pháp của đại gia, đây mới là vô song huyễn ảnh trận thật sự!
Mười ngón tay Trần Lạc bỗng búng một cái, mấy trăm phù văn nở tung ra, như tiên nữ tán hoa hình thành một trận tượng trong không trung. Trận tượng nhấp nháy, trong khoảnh khắc xuất hiện ba trăm sáu mươi sáu Trần Lạc.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu cô nương, hãy đỡ một đao của đại gia!
Vù vù vù vù vù!
Quanh cơ thể ba trăm sáu mươi sáu Trần Lạc bốc cháy dung nham, tay cầm khai thiên hồn chi trảm.
Cùng lúc đó.
Vù vù vù vù vù!
Ba trăm sáu mươi sáu Trần Lạc cùng chém hướng Mạc Khinh Sầu.
Phập!
Mạc Khinh Sầu không thể phân biệt được nên trúng một đao, bị xung lực đẩy lùi mấy bước, khóe môi tràn máu.
- Mới rồi ta bị nàng đánh hộc ba lít máu, hôm nay đại gia cho nàng phun ba cân. Tiểu cô nương, lại đỡ một đao của gia!
Chiến đấu tiếp tục.
Lại là lực lượng biến dị cuồng bạo, lại là lực lượng sáu loại thuộc tính. Khác biệt là lần này trong chiến đấu Trần Lạc, Mạc Khinh Sầu vận dụng trận pháp. Lực lượng thuộc tính, hồn linh quyết, tinh thần lực nhấp nháy đầy trời. Lực lượng thuộc tính và hồn linh quyết, trận tượng đan xen vào nhau, một mảnh hỗn loạn.
Mạc Khinh Sầu rất mạnh, siêu mạnh. Không chỉ mạnh về tu vi, ở tọa nghệ lĩnh vực trận pháp Mạc Khinh Sầu cũng rất mạnh, cường đại đến mức không nên thuộc về lứa tuổi của nàng. Mỗi khi Mạc Khinh Sầu sử dụng trận pháp gia cố, trận pháp công pháp, trận pháp phòng ngự đều quen tay rảnh rọt. Nếu đổi lại là người khác xâm nhập vào đây thì chết chắc, dù là vu sư trung cấp, cao cấp chỉ có con đường chết. Bởi vì Mạc Khinh Sầu thật sự quá cường đại, tu vi cộng trận pháp bằng sức chiến đấu biến thái.
Nhưng người quyết đấu với Mạc Khinh Sầu là Trần Lạc.
Trần Lạc là ai?
Trần Lạc là người từ ba tuổi đã minh tưởng tinh thần lực, ănm tuổi bày trận, bảy tuổi thì tạo nghệ trận pháp đã vượt qua trận sư cao cấp. Mười hai tuổi Trần Lạc sánh bằng đại trận sư, mười bảy tuổi ghé thăm một nửa trận pháp Huyền Hoàng thế giới. Trần Lạc từng một mình đơn độc khiêu chiến chín trăm 5truyền tống của Trung Ương học phủ, đánh chạy mười lão sư Trung Ương học phủ. Trần Lạc từng xâm nhập ba Tiểu linh giới, khiêu khích các đại trận pháp, uy hiếp Quang Minh điện. Người đời gọi Trần Lạc là Thông Thiên lão tổ.
Vì vậy chơi trận pháp trước mặt Trần Lạc đó là tìm chết.
Ai cũng không được!
Đánh nhau kịch liệt qua đi, tòa cung điện ngầm dướ lòng đất bị Mạc Khinh Sầu, Trần Lạc tàn phá tan tác. Giờ phút này, Mạc Khinh Sầu bị ba khốn long trận trói chặt chẽ vào cây cột đá. Ba luồng sáng như xiềng xích quấn quanh người Mạc Khinh Sầu, đó là khổn long tác từ khốn long trận. Không chỉthế, từ bốn phương tám hướng có ba mươi sáu trận pháp trôi nổi, mỗi trận tượng giống như lôi nguyên tỏa ánh sáng vàng bao phủ Mạc Khinh Sầu. Trần Lạc đứng đối diện chỉ vào xương quai xanh của nàng, phù văn quấn quanh đầu ngón tay. Khi ngón tay Trần Lạc chạm vào Mạc Khinh Sầu, phù văn rơi xuống thì kim lôi vạn kiếp trận gồm ba mươi sáu cái chực chờ sẽ oanh giết nàng không còn mẩu xương.
Không chỉ Mạc Khinh Sầu bị trận pháp bao phủ mà Trần Lạc cũng bị một chùm sáng bao bọc. Ánh sáng đến từ bên trên cung điện, là trận tượng to lớn, cổ xưa, huyền diệu. Trần Lạc chỉ nhìn ra là truyền tống trận nhưng không biết truyền tống đi đâu. Trần Lạc chú ý thấy Mạc Khinh Sầu bóp chiếc nhẫn bích ngọc kỳ lạ, mới rồi đánh nhau nàng dùng nhẫn ngọc này khởi động truyền tống trận bên trên.
- Rốt cuộc ngươi là cái gì?
Khuôn mặt lạnh lùng mà kiều diễm trắng bệch, biểu tình của Mạc Khinh Sầu đầy giật mình, đôi mắt lạnh băng nhìn Trần Lạc trân trân. Mạc Khinh Sầu không thể tin trên thế giới có lực lượng biến dị cuồng bạo như vậy, càng không tin còn ai bày trận pháp xuất thần nhập hóa thế này, tất cả đến từ thiếu niên tuổi xấp xỉ với nàng.
- Truyền tống trận bên trên là thứ gì?
Biểu tình Trần Lạc biểu tình cực kỳ khó xem, bởi vì hắn phát hiện truyền tống trận bên trên còn lôi kéo miệng giếng giữa đại điện. Thứ này là hố đen nối với đại vũ trụ vô tận hải, làm Trần Lạc rất hồi hộp.
Mạc Khinh Sầu lạnh lùng nói:
- Đó là truyền tống trận hố đen, sư phụ của ta lợi dụng hố đen mở ra tiểu không gian, bên trong tràn ngập thời gian loạn lưu. Ta vận dụng chiếc nhẫn ngọc một cái là ngươi sẽ bị truyền tống đến không gian hố đen ngay.
Trần Lạc nghe tim đập chân run, chỉ cảm da đầu tê dại, lông tơ dựng đừng.
Trần Lạc trừng Mạc Khinh Sầu, không tin hỏi:
- Nàng hù ta?
- Nếu ngươi không tin ta thì bây giờ thử xem. Đại tháp chủ trước của Trung Ương trận tháp, Phong Đà Tử bị sư phụ ta ném vào trong đó. Sau khi ngươi đi vào nếu may mắn chắc sẽ thấy xương cốt của hắn.
Tháp chủ của Trung Ương trận tháp, Phong Đà Tử?
Trần Lạc có nghe qua tên này, là đại tông sư trận pháp nổi tiếng thế giới, cũng là nhân vật đầu lĩnh giới trận pháp, tạo nghệ trận pháp của Phong Đà Tử được sư phụ Vân Du Tử khen nức nở. Phong Đà Tử thật sự bị sư phụ của Mạc Khinh Sầu ném vào trong sao? Trần Lạc đang ngần ngừ thì thấy ngón tay Mạc Khinh Sầu nhúc nhích.
Trần Lạc lạnh lùng quát:
- Nàng dám nhúc nhích một cái xem, ta sẽ khiến nàng nát vụn!
Thấy Mạc Khinh Sầu không nhúc nhích, Trần Lạc lạnh lùng cười:
- Ta không biết hố đen truyền tống trận của nàng là thất hay giả nhưng ta bày ra ba mươi sáu kim lôi vạn kiếp trận là hàng thật. Nhìn mới rồi nàng bày trận pháp thì tạo nghệ cũng không thấp, nên biết rõ uy lực của kim lôi vạn kiếp trận. Cái cơ thể nhỏ nhắn này đủ cho nàng chết một trăm lần, bao gồm linh hải cứng như đá cũng bị đánh nát.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao xâm nhập vào bí cảnh của sư phụ ta?
- Đây là chỗ của sư phụ nàng? Sư phụ nàng là ai?
Mạc Khinh Sầu chỉ nhìn Trần Lạc, im lặng.
- Mụ đàn bà nằm trong hố đen là sư phụ của nàng?
- Ngươi dám bất kính với sư phụ ta, muốn chết . . .
Mạc Khinh Sầu mới nói xong câu cuối ngón trỏ Trần Lạc bỗng nhiên chỉ, chạm vào cổ họng nàng. Phù văn trên ngón tay Trần Lạc sắp ấn vào làn da Mạc Khinh Sầu. Nàng thở nặng nề, trong mắt tràn ngập sát khí, mặt không biểu tình.
Trận pháp!
Thấy Mạc Khinh Sầu bấm phù văn là Trần Lạc thầm chửi mình hồ đồ, tu luyện lâu như vậy mà quên mất mình hiểu trận pháp. Trần Lạc cười to, tay cầm khai thiên hồn chi trảm chém vào một Mạc Khinh Sầu. Bùm một tiếng, ba mươi sáu cái bóng biến mất, Mạc Khinh Sầu thật sự bị Trần Lạc chém một đao hộc máu.
- Ngươi . . .!
Mạc Khinh Sầu không rảnh giật mình, vội đỡ đòn, ngưng diễn ra phù văn hình thành một trận tượng.
Cùng lúc đó, hai bàn tay Trần Lạc cũng nhúc nhích, các phù văn điên cuồng diễn sinh. Chớp mắt có mấy trăm phù văn xuất hiện.
Trần Lạc cười to bảo:
- Tiểu cô nương, cái đó mà gọi là trận pháp sao? Hãy mở con mắt hí ra nhìn xem trận pháp của đại gia, đây mới là vô song huyễn ảnh trận thật sự!
Mười ngón tay Trần Lạc bỗng búng một cái, mấy trăm phù văn nở tung ra, như tiên nữ tán hoa hình thành một trận tượng trong không trung. Trận tượng nhấp nháy, trong khoảnh khắc xuất hiện ba trăm sáu mươi sáu Trần Lạc.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu cô nương, hãy đỡ một đao của đại gia!
Vù vù vù vù vù!
Quanh cơ thể ba trăm sáu mươi sáu Trần Lạc bốc cháy dung nham, tay cầm khai thiên hồn chi trảm.
Cùng lúc đó.
Vù vù vù vù vù!
Ba trăm sáu mươi sáu Trần Lạc cùng chém hướng Mạc Khinh Sầu.
Phập!
Mạc Khinh Sầu không thể phân biệt được nên trúng một đao, bị xung lực đẩy lùi mấy bước, khóe môi tràn máu.
- Mới rồi ta bị nàng đánh hộc ba lít máu, hôm nay đại gia cho nàng phun ba cân. Tiểu cô nương, lại đỡ một đao của gia!
Chiến đấu tiếp tục.
Lại là lực lượng biến dị cuồng bạo, lại là lực lượng sáu loại thuộc tính. Khác biệt là lần này trong chiến đấu Trần Lạc, Mạc Khinh Sầu vận dụng trận pháp. Lực lượng thuộc tính, hồn linh quyết, tinh thần lực nhấp nháy đầy trời. Lực lượng thuộc tính và hồn linh quyết, trận tượng đan xen vào nhau, một mảnh hỗn loạn.
Mạc Khinh Sầu rất mạnh, siêu mạnh. Không chỉ mạnh về tu vi, ở tọa nghệ lĩnh vực trận pháp Mạc Khinh Sầu cũng rất mạnh, cường đại đến mức không nên thuộc về lứa tuổi của nàng. Mỗi khi Mạc Khinh Sầu sử dụng trận pháp gia cố, trận pháp công pháp, trận pháp phòng ngự đều quen tay rảnh rọt. Nếu đổi lại là người khác xâm nhập vào đây thì chết chắc, dù là vu sư trung cấp, cao cấp chỉ có con đường chết. Bởi vì Mạc Khinh Sầu thật sự quá cường đại, tu vi cộng trận pháp bằng sức chiến đấu biến thái.
Nhưng người quyết đấu với Mạc Khinh Sầu là Trần Lạc.
Trần Lạc là ai?
Trần Lạc là người từ ba tuổi đã minh tưởng tinh thần lực, ănm tuổi bày trận, bảy tuổi thì tạo nghệ trận pháp đã vượt qua trận sư cao cấp. Mười hai tuổi Trần Lạc sánh bằng đại trận sư, mười bảy tuổi ghé thăm một nửa trận pháp Huyền Hoàng thế giới. Trần Lạc từng một mình đơn độc khiêu chiến chín trăm 5truyền tống của Trung Ương học phủ, đánh chạy mười lão sư Trung Ương học phủ. Trần Lạc từng xâm nhập ba Tiểu linh giới, khiêu khích các đại trận pháp, uy hiếp Quang Minh điện. Người đời gọi Trần Lạc là Thông Thiên lão tổ.
Vì vậy chơi trận pháp trước mặt Trần Lạc đó là tìm chết.
Ai cũng không được!
Đánh nhau kịch liệt qua đi, tòa cung điện ngầm dướ lòng đất bị Mạc Khinh Sầu, Trần Lạc tàn phá tan tác. Giờ phút này, Mạc Khinh Sầu bị ba khốn long trận trói chặt chẽ vào cây cột đá. Ba luồng sáng như xiềng xích quấn quanh người Mạc Khinh Sầu, đó là khổn long tác từ khốn long trận. Không chỉthế, từ bốn phương tám hướng có ba mươi sáu trận pháp trôi nổi, mỗi trận tượng giống như lôi nguyên tỏa ánh sáng vàng bao phủ Mạc Khinh Sầu. Trần Lạc đứng đối diện chỉ vào xương quai xanh của nàng, phù văn quấn quanh đầu ngón tay. Khi ngón tay Trần Lạc chạm vào Mạc Khinh Sầu, phù văn rơi xuống thì kim lôi vạn kiếp trận gồm ba mươi sáu cái chực chờ sẽ oanh giết nàng không còn mẩu xương.
Không chỉ Mạc Khinh Sầu bị trận pháp bao phủ mà Trần Lạc cũng bị một chùm sáng bao bọc. Ánh sáng đến từ bên trên cung điện, là trận tượng to lớn, cổ xưa, huyền diệu. Trần Lạc chỉ nhìn ra là truyền tống trận nhưng không biết truyền tống đi đâu. Trần Lạc chú ý thấy Mạc Khinh Sầu bóp chiếc nhẫn bích ngọc kỳ lạ, mới rồi đánh nhau nàng dùng nhẫn ngọc này khởi động truyền tống trận bên trên.
- Rốt cuộc ngươi là cái gì?
Khuôn mặt lạnh lùng mà kiều diễm trắng bệch, biểu tình của Mạc Khinh Sầu đầy giật mình, đôi mắt lạnh băng nhìn Trần Lạc trân trân. Mạc Khinh Sầu không thể tin trên thế giới có lực lượng biến dị cuồng bạo như vậy, càng không tin còn ai bày trận pháp xuất thần nhập hóa thế này, tất cả đến từ thiếu niên tuổi xấp xỉ với nàng.
- Truyền tống trận bên trên là thứ gì?
Biểu tình Trần Lạc biểu tình cực kỳ khó xem, bởi vì hắn phát hiện truyền tống trận bên trên còn lôi kéo miệng giếng giữa đại điện. Thứ này là hố đen nối với đại vũ trụ vô tận hải, làm Trần Lạc rất hồi hộp.
Mạc Khinh Sầu lạnh lùng nói:
- Đó là truyền tống trận hố đen, sư phụ của ta lợi dụng hố đen mở ra tiểu không gian, bên trong tràn ngập thời gian loạn lưu. Ta vận dụng chiếc nhẫn ngọc một cái là ngươi sẽ bị truyền tống đến không gian hố đen ngay.
Trần Lạc nghe tim đập chân run, chỉ cảm da đầu tê dại, lông tơ dựng đừng.
Trần Lạc trừng Mạc Khinh Sầu, không tin hỏi:
- Nàng hù ta?
- Nếu ngươi không tin ta thì bây giờ thử xem. Đại tháp chủ trước của Trung Ương trận tháp, Phong Đà Tử bị sư phụ ta ném vào trong đó. Sau khi ngươi đi vào nếu may mắn chắc sẽ thấy xương cốt của hắn.
Tháp chủ của Trung Ương trận tháp, Phong Đà Tử?
Trần Lạc có nghe qua tên này, là đại tông sư trận pháp nổi tiếng thế giới, cũng là nhân vật đầu lĩnh giới trận pháp, tạo nghệ trận pháp của Phong Đà Tử được sư phụ Vân Du Tử khen nức nở. Phong Đà Tử thật sự bị sư phụ của Mạc Khinh Sầu ném vào trong sao? Trần Lạc đang ngần ngừ thì thấy ngón tay Mạc Khinh Sầu nhúc nhích.
Trần Lạc lạnh lùng quát:
- Nàng dám nhúc nhích một cái xem, ta sẽ khiến nàng nát vụn!
Thấy Mạc Khinh Sầu không nhúc nhích, Trần Lạc lạnh lùng cười:
- Ta không biết hố đen truyền tống trận của nàng là thất hay giả nhưng ta bày ra ba mươi sáu kim lôi vạn kiếp trận là hàng thật. Nhìn mới rồi nàng bày trận pháp thì tạo nghệ cũng không thấp, nên biết rõ uy lực của kim lôi vạn kiếp trận. Cái cơ thể nhỏ nhắn này đủ cho nàng chết một trăm lần, bao gồm linh hải cứng như đá cũng bị đánh nát.
- Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao xâm nhập vào bí cảnh của sư phụ ta?
- Đây là chỗ của sư phụ nàng? Sư phụ nàng là ai?
Mạc Khinh Sầu chỉ nhìn Trần Lạc, im lặng.
- Mụ đàn bà nằm trong hố đen là sư phụ của nàng?
- Ngươi dám bất kính với sư phụ ta, muốn chết . . .
Mạc Khinh Sầu mới nói xong câu cuối ngón trỏ Trần Lạc bỗng nhiên chỉ, chạm vào cổ họng nàng. Phù văn trên ngón tay Trần Lạc sắp ấn vào làn da Mạc Khinh Sầu. Nàng thở nặng nề, trong mắt tràn ngập sát khí, mặt không biểu tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.