Chương 128: Hàng năm có biến thái nhưng năm nay đặc biệt nhiều.
Cửu Hanh
22/09/2015
Hôm nay là ngày thứ nhất cuộc thi vào Trung Ương học phủ chính thức bắt đầu nhưng cũng không phải. Giai đoạn này cần kiểm tra thân thể mỗi một học tử, chủ yếu là kiểm tra linh hải tránh cho một số học tử xâm nhiễm hắc ám. Sau khi kiểm tra cơ thể Trung Ương học phủ mới công bố đề thi, mỗi năm sẽ có đề thi khácn hau, không biết năm nay sẽ là gì.
Bởi vì số lượng học tử thi quá nhiều, kiểm nghiệm cơ thể lâu đến mấy ngày. Trần Lạc, Bạch Kiếm tới khá trễ nên phải chờ ba ngày mới đến lượt mình. Dù sao Bạch Kiếm, Trần Lạc cũng rảnh, hôm nay mới ngày đầu vẫn chạy đến giúp vui.
Trung Ương học phủ được gọi là học phủ cường đại nhất thế giới trừ có hoàn cảnh tu hành ưu việt, vô số linh quyết diệu pháp, lão sư mạnh mẽ dạy dỗ ra Trung Ương học phủ còn khống chế bảy Tiểu linh giới. Đúng vậy, khống chế. Tức là nói Trung Ương học phủ thống trị bảy Tiểu linh giới, không được Trung Ương học phủ cho phép thì không ai có thể vào.
Lần này thí luyện trong Thiên Ki Tiểu linh giới, đang ở giai đoạn kiểm tra cơ thể.
Sáng sớm Trần Lạc, Bạch Kiếm chạy đi quảng trường truyền tống để vào Thiên Ki Tiểu linh giới xem trò hay. Trần Lạc, Bạch Kiếm mới đến quảng trường đã gặp người quen, trong đó có một người khiến hắn thấy lúng túng. Chính là nhóm hai mươi người Vũ Hóa Phi, Đinh Côn, Tiết Thường Uyển cũng nằm trong số đó.
Tuy da mặt Trần Lạc hơi dày nhưng hôm đó cùng trần truồng với Tiết Thường Uyển, nói hắn không xấu hổ là giả.
Đám người Vũ Hóa Phi, Tiết Thường Uyển cũng rất bất ngờ khi thấy Trần Lạc. Đặc biệt là Tiết Thường Uyển, lúc nhìn Trần Lạc khuôn mặt tuyệt đẹp biểu tình phức tạp, có tức giận, xấu hổ, phần nhiều là lúng túng. Hình ảnh này một tháng trước vẫn rõ ràng hiện lên trong đầu Tiết Thường Uyển, nàng không thể quên, càng không quên lúc sư phụ giới thiệu nàng cho Trần Lạc. Hắn không trúng ý nàng thì thôi, sau này rơi vào hợp hoan trận, Tiết Thường Uyển lõa thể không chịu nổi chủ động nhào vào ngực Trần Lạc vậy mà hắn từ chối. Alfm sao Tiết Thường Uyển không tức giận, xấu hổ, ngại ngùng?
- Ha ha ha ha ha ha! Thật tình cờ. Trần huynh, không ngờ đến Lục Phiến thành to lớn này chúng ta vẫn gặp nhau. Nếu nói đây không phải duyên phận sợ là ông trời cũng phản đối.
Vũ Hóa Phi vẫn ung dung, tự nhiên như khiêm khiêm quân tử.
Vũ Hóa Phi mỉm cười nói:
- Nếu Trần Lạc xuất hiện tại đây thì chắc đã mở mệnh chi linh hải, thật là đáng chúc mừng.
Trần Lạc cười nói:
- Đa tạ.
Vũ Hóa Phi mời Trần Lạc đi cùng nhóm, hắn lắc đầu, không muốn ở chung với Tiết Thường Uyển. Trần Lạc tìm cớ vội vã vào truyền tống trận.
Vũ Hóa Phi nhìn bóng lưng Trần Lạc rời đi, gã phẩy quạt giấy, nhíu mày suy nghĩ.
Tiết Thường Uyển cũng nhìn theo Trần Lạc, trong mắt tràn ngập xấu hổ, giận dữ. Mặc kệ hôm đó Trần Lạc bị buộc rơi vào hợp hoan trận nhưng dù sao Tiết Thường Uyển là nữ, cơ thể bị hắn nhìn hết, cái tên đó không thèm nói một câu xin lỗi còn làm bộ như không quen? Tức quá.
Hận thì hận, tức thì tức, Tiết Thường Uyển chỉ có thể nhịn, nếu không nàng làm sao giờ? Xông lên tìm Trần Lạc nói lý? Làm sao Tiết Thường Uyển có thể không biết xấu hổ mở miệng? Hơn một tháng qua hầu như mỗi ngày Tiết Thường Uyển nhớ lại chuyện hôm đó, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không thích hợp.
Tại sao phụ mẫu giới thiệu Trần Lạc cho nàng? Còn muốn Tiết Thường Uyển chủ động bồi dưỡng tình cảm. Sư phụ cũng vậy, còn dùng hợp hoan trận khiến nàng và hắn . . . Tiết Thường Uyển nghĩ tới nghĩ lui càng tò mò về thân phận của Trần Lạc. Bây giờ Tiết Thường Uyển nghĩ lại, nếu Trần Lạc chỉ mở mệnh chi linh hải như nàng thì phụ mẫu, sư phụ không thể nào cắn chặt hắn không nhả. Nhưng trừ mệnh chi linh hải Tiết Thường Uyển không nghĩ ra Trần Lạc còn có tiềm lực gì khác.
Không đúng!
Trận pháp!
Trần Lạc hiểu trận pháp, cao minh hơn Tiết Thường Uyển tưởng tượng. Lúc rơi vào hợp hoan trận Tiết Thường Uyển bị chìm trong lửa dục, sau này mới biết là Trần Lạc phá hợp hoan trận sau đó bỏ chạy. Tiết Thường Uyển không giỏi đạo phá giải nhưng biết muốn trong thời gian ngắn phá giải hết hợp hoan trận, nhiều trận pháp khác tuyệt đối không phải trận sư bình thường có thể làm được.
Rõ ràng Trần Lạc biết trận pháp, không đơn giản chỉ hiểu. Nhưng tại sao Trần Lạc che giấu? Nếu Trần Lạc hiểu trận pháp thì lúc trong nhà đá Tùng Lâm Tiểu linh Giới không phải trùng hợp, và Tiết Thường Uyển mất một con Bảo Lam Thử. Lúc trước Tiết Thường Uyển không dám khẳng định nhưng bây giờ nàng chắc chắn trăm phần trăm con Bảo Lam Thử của mình mất tích liên quan đến Trần Lạc.
Cái tên khốn kiếp đó!
Tiết Thường Uyển cố nén xúc động không xông lên chất vấn Trần Lạc, tức giận nghiến răng nghiến lợi, toàn thân run run.
- Thường Uyển, sao vậy?
Vũ Hóa Phi ở bên cạnh nhíu mày hỏi:
- Sao sắc mặt kém vậy? Có phải khó chịu chỗ nào? Hay ta đưa nàng về trang viên nghỉ ngơi.
Tiết Thường Uyển lắc đầu ý bảo mình không sao.
Trong quảng trường Thiên Ki Tiểu linh giới đã đông nghẹt người, trừ một số đến nghiệm thân ra đa phần là xem náo nhiệt như Trần Lạc. Tất nhiên nếu chỉ vì xem kịch sẽ o tụ tập nhiều người như vậy. Thật ra lúc nghiệm thân thì học tử sẽ bước vào một trận pháp trên là huyền linh. Nếu linh hải bình thường xem như thuận lợi thông qua, linh hải không bình thường trận pháp sẽ lóe sáng. Có hai loại tình huống linh hải không bình thường, một là xâm nhiễm hắc ám, hai là linh hải đặc biệt. Cho nên những học tử hôm nay nghiệm thân có linh hải đặc biệt sẽ lộ ra ngoài hết, đây là nguyên nhân chu yếu khiến đám người đến xem.
Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, biết học tử nào óc linh hải đặc biệt, khi bắt đầu thí luyện dù không đánh lại cũng dễ trốn.
Trên đài cao, mấy quan giám khảo mặc y phục Trung Ương học phủ đứng xem, khoảng mười người. Quan giám khảo kêu ai thì kẻ đó bước lên đài cao, vào huyền linh trận pháp nghiệm thân. Tốc độ không nhanh cũng không chậm, Trần Lạc đứng xem nửa canh giờ bắt đầu buôn chuyện. Thật sự nhàm chán, Trần Lạc định rời đi thì không hiểu sao đám đông trong quảng trường sôi trào.
Trần Lạc giương mắt nhìn qua, thấy một học tử leo lên đài cao trong sự chú ý của mọi người. Thân hình học tử cao kiều, mặc áo tím, mặt như quan ngọc, mày kiếm mắt sáng, rất là đẹp trai. Học tử khí vũ hiên ngang, phong độ phiên phiên, mỹ thiếu niên thế gian hiếm có.
Trong đám đông có nhiều người hét lên tên thiếu niên:
- Tịch Nhược Trần!
Đám người ồn ào.
Trần Lạc nhướng mày khó hiểu nói:
- Tịch Nhược Trần gì đó là ai?
- Tịch Nhược Trần mà ngươi không biết?
Bạch Kiếm trợn to mắt nhìn Trần Lạc như ngó quái vật, giải thích rằng:
- Tịch Nhược Trần là thiếu niên kỳ tài nổi tiếng thiên hạ, linh hải của hắn ẩn chứa ba loại thuộc tính. Thứ nhất là lực lượng vận mệnh đa,s thứ hai là lực lượng biến dị, thứ ba là huyết mạch. Tu vi thì đến nay không ai biết rõ, bởi vì không một người thấy Tịch Nhược Trần dốc hết sức.
Linh hải ẩn chứa ba thuộc tính là khái niệm gì?
Bởi vì số lượng học tử thi quá nhiều, kiểm nghiệm cơ thể lâu đến mấy ngày. Trần Lạc, Bạch Kiếm tới khá trễ nên phải chờ ba ngày mới đến lượt mình. Dù sao Bạch Kiếm, Trần Lạc cũng rảnh, hôm nay mới ngày đầu vẫn chạy đến giúp vui.
Trung Ương học phủ được gọi là học phủ cường đại nhất thế giới trừ có hoàn cảnh tu hành ưu việt, vô số linh quyết diệu pháp, lão sư mạnh mẽ dạy dỗ ra Trung Ương học phủ còn khống chế bảy Tiểu linh giới. Đúng vậy, khống chế. Tức là nói Trung Ương học phủ thống trị bảy Tiểu linh giới, không được Trung Ương học phủ cho phép thì không ai có thể vào.
Lần này thí luyện trong Thiên Ki Tiểu linh giới, đang ở giai đoạn kiểm tra cơ thể.
Sáng sớm Trần Lạc, Bạch Kiếm chạy đi quảng trường truyền tống để vào Thiên Ki Tiểu linh giới xem trò hay. Trần Lạc, Bạch Kiếm mới đến quảng trường đã gặp người quen, trong đó có một người khiến hắn thấy lúng túng. Chính là nhóm hai mươi người Vũ Hóa Phi, Đinh Côn, Tiết Thường Uyển cũng nằm trong số đó.
Tuy da mặt Trần Lạc hơi dày nhưng hôm đó cùng trần truồng với Tiết Thường Uyển, nói hắn không xấu hổ là giả.
Đám người Vũ Hóa Phi, Tiết Thường Uyển cũng rất bất ngờ khi thấy Trần Lạc. Đặc biệt là Tiết Thường Uyển, lúc nhìn Trần Lạc khuôn mặt tuyệt đẹp biểu tình phức tạp, có tức giận, xấu hổ, phần nhiều là lúng túng. Hình ảnh này một tháng trước vẫn rõ ràng hiện lên trong đầu Tiết Thường Uyển, nàng không thể quên, càng không quên lúc sư phụ giới thiệu nàng cho Trần Lạc. Hắn không trúng ý nàng thì thôi, sau này rơi vào hợp hoan trận, Tiết Thường Uyển lõa thể không chịu nổi chủ động nhào vào ngực Trần Lạc vậy mà hắn từ chối. Alfm sao Tiết Thường Uyển không tức giận, xấu hổ, ngại ngùng?
- Ha ha ha ha ha ha! Thật tình cờ. Trần huynh, không ngờ đến Lục Phiến thành to lớn này chúng ta vẫn gặp nhau. Nếu nói đây không phải duyên phận sợ là ông trời cũng phản đối.
Vũ Hóa Phi vẫn ung dung, tự nhiên như khiêm khiêm quân tử.
Vũ Hóa Phi mỉm cười nói:
- Nếu Trần Lạc xuất hiện tại đây thì chắc đã mở mệnh chi linh hải, thật là đáng chúc mừng.
Trần Lạc cười nói:
- Đa tạ.
Vũ Hóa Phi mời Trần Lạc đi cùng nhóm, hắn lắc đầu, không muốn ở chung với Tiết Thường Uyển. Trần Lạc tìm cớ vội vã vào truyền tống trận.
Vũ Hóa Phi nhìn bóng lưng Trần Lạc rời đi, gã phẩy quạt giấy, nhíu mày suy nghĩ.
Tiết Thường Uyển cũng nhìn theo Trần Lạc, trong mắt tràn ngập xấu hổ, giận dữ. Mặc kệ hôm đó Trần Lạc bị buộc rơi vào hợp hoan trận nhưng dù sao Tiết Thường Uyển là nữ, cơ thể bị hắn nhìn hết, cái tên đó không thèm nói một câu xin lỗi còn làm bộ như không quen? Tức quá.
Hận thì hận, tức thì tức, Tiết Thường Uyển chỉ có thể nhịn, nếu không nàng làm sao giờ? Xông lên tìm Trần Lạc nói lý? Làm sao Tiết Thường Uyển có thể không biết xấu hổ mở miệng? Hơn một tháng qua hầu như mỗi ngày Tiết Thường Uyển nhớ lại chuyện hôm đó, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không thích hợp.
Tại sao phụ mẫu giới thiệu Trần Lạc cho nàng? Còn muốn Tiết Thường Uyển chủ động bồi dưỡng tình cảm. Sư phụ cũng vậy, còn dùng hợp hoan trận khiến nàng và hắn . . . Tiết Thường Uyển nghĩ tới nghĩ lui càng tò mò về thân phận của Trần Lạc. Bây giờ Tiết Thường Uyển nghĩ lại, nếu Trần Lạc chỉ mở mệnh chi linh hải như nàng thì phụ mẫu, sư phụ không thể nào cắn chặt hắn không nhả. Nhưng trừ mệnh chi linh hải Tiết Thường Uyển không nghĩ ra Trần Lạc còn có tiềm lực gì khác.
Không đúng!
Trận pháp!
Trần Lạc hiểu trận pháp, cao minh hơn Tiết Thường Uyển tưởng tượng. Lúc rơi vào hợp hoan trận Tiết Thường Uyển bị chìm trong lửa dục, sau này mới biết là Trần Lạc phá hợp hoan trận sau đó bỏ chạy. Tiết Thường Uyển không giỏi đạo phá giải nhưng biết muốn trong thời gian ngắn phá giải hết hợp hoan trận, nhiều trận pháp khác tuyệt đối không phải trận sư bình thường có thể làm được.
Rõ ràng Trần Lạc biết trận pháp, không đơn giản chỉ hiểu. Nhưng tại sao Trần Lạc che giấu? Nếu Trần Lạc hiểu trận pháp thì lúc trong nhà đá Tùng Lâm Tiểu linh Giới không phải trùng hợp, và Tiết Thường Uyển mất một con Bảo Lam Thử. Lúc trước Tiết Thường Uyển không dám khẳng định nhưng bây giờ nàng chắc chắn trăm phần trăm con Bảo Lam Thử của mình mất tích liên quan đến Trần Lạc.
Cái tên khốn kiếp đó!
Tiết Thường Uyển cố nén xúc động không xông lên chất vấn Trần Lạc, tức giận nghiến răng nghiến lợi, toàn thân run run.
- Thường Uyển, sao vậy?
Vũ Hóa Phi ở bên cạnh nhíu mày hỏi:
- Sao sắc mặt kém vậy? Có phải khó chịu chỗ nào? Hay ta đưa nàng về trang viên nghỉ ngơi.
Tiết Thường Uyển lắc đầu ý bảo mình không sao.
Trong quảng trường Thiên Ki Tiểu linh giới đã đông nghẹt người, trừ một số đến nghiệm thân ra đa phần là xem náo nhiệt như Trần Lạc. Tất nhiên nếu chỉ vì xem kịch sẽ o tụ tập nhiều người như vậy. Thật ra lúc nghiệm thân thì học tử sẽ bước vào một trận pháp trên là huyền linh. Nếu linh hải bình thường xem như thuận lợi thông qua, linh hải không bình thường trận pháp sẽ lóe sáng. Có hai loại tình huống linh hải không bình thường, một là xâm nhiễm hắc ám, hai là linh hải đặc biệt. Cho nên những học tử hôm nay nghiệm thân có linh hải đặc biệt sẽ lộ ra ngoài hết, đây là nguyên nhân chu yếu khiến đám người đến xem.
Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, biết học tử nào óc linh hải đặc biệt, khi bắt đầu thí luyện dù không đánh lại cũng dễ trốn.
Trên đài cao, mấy quan giám khảo mặc y phục Trung Ương học phủ đứng xem, khoảng mười người. Quan giám khảo kêu ai thì kẻ đó bước lên đài cao, vào huyền linh trận pháp nghiệm thân. Tốc độ không nhanh cũng không chậm, Trần Lạc đứng xem nửa canh giờ bắt đầu buôn chuyện. Thật sự nhàm chán, Trần Lạc định rời đi thì không hiểu sao đám đông trong quảng trường sôi trào.
Trần Lạc giương mắt nhìn qua, thấy một học tử leo lên đài cao trong sự chú ý của mọi người. Thân hình học tử cao kiều, mặc áo tím, mặt như quan ngọc, mày kiếm mắt sáng, rất là đẹp trai. Học tử khí vũ hiên ngang, phong độ phiên phiên, mỹ thiếu niên thế gian hiếm có.
Trong đám đông có nhiều người hét lên tên thiếu niên:
- Tịch Nhược Trần!
Đám người ồn ào.
Trần Lạc nhướng mày khó hiểu nói:
- Tịch Nhược Trần gì đó là ai?
- Tịch Nhược Trần mà ngươi không biết?
Bạch Kiếm trợn to mắt nhìn Trần Lạc như ngó quái vật, giải thích rằng:
- Tịch Nhược Trần là thiếu niên kỳ tài nổi tiếng thiên hạ, linh hải của hắn ẩn chứa ba loại thuộc tính. Thứ nhất là lực lượng vận mệnh đa,s thứ hai là lực lượng biến dị, thứ ba là huyết mạch. Tu vi thì đến nay không ai biết rõ, bởi vì không một người thấy Tịch Nhược Trần dốc hết sức.
Linh hải ẩn chứa ba thuộc tính là khái niệm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.