Chương 83: Mai tháp chủ (2).
Cửu Hanh
18/09/2015
Vũ Hóa Phi cười khẽ:
- Ha ha . . .
Vũ Hóa Phi cầm quạt không xòe ra, ngước đầu nhìn mặt trời, nói:
- Còn bốn, năm ngày nữa là đến hội thi. Hội thi lần này có lẽ là hội thi Kim Thủy Vực cuối cùng của chúng ta.
Tiết Thường Uyển không phải người hiếu thắng nhưng hơi gai mắt thái độ của Vũ Hóa Phi:
- Hội thi này ngươi không cần nhường ta nữa.
- Ha ha ha ha ha ha! Ta nói rồi, sẽ vĩnh viễn không đánh nhau với nàng.
Vũ Hóa Phi thật xứng là anh tuấn tiêu sái, ôn văn như ngọc tựa như quân tử.
Tiết Thường Uyển chỉ lắc đầu không đáp.
- Hình như ngày mai Thiên Khải các tổ chức hội triển lãm đấu giá, Úy lão bản Thiên Khải các mời phụ thân của ta, ta sẽ đi theo. Chắc bá phụ cũng sẽ đến?
Tiết Thường Uyển gật đầu.
- Còn nàng?
- Không biết, có lẽ đi hoặc không, tới lúc đó rồi tính.
- Nghe nói lần này hội triển lãm vài món báu vật ghê gớm, sẽ đấu giá vài linh bảo. Theo tiến triển của nàng thì không lâu sau có thể bước vào cảnh giới thứ ba, khi đó sẽ cần dùng linh bảo, hay cùng nhau đi xem. Nếu vừa mắt linh bảo nào thì ta sẽ đấu giá rồi tặng cho nàng?
Tiết Thường Uyển cười lễ phép, định từ chối.
Vũ Hóa Phi dùng quạt gõ đầu, cười nói:
- Ta quên mất nàng không nhận lễ vật của ai, ha ha.
Tiết Thường Uyển lễ phép nói cảm ơn, chợt nghe có người kêu tên mình. Tiết Thường Uyển giương mắt nhìn. Phái đối diện có một thiếu nữ vội vàng chạy đến, thiếu nữ mặc y phục học đồ, là học đồ Trường Hồng trận tháp.
- Nguyên Anh chẳng phải hôm nay ngươi ở trong tháp học tập, sao chạy ra đây?
Tiết Thường Uyển quen hầu hết học đồ trong Trường Hồng trận tháp, huống chi thiếu nữ tên Nguyên Anh giống như nàng cùng là học đồ của Úy Lam học viện.
- Là . . . Là như vầy . . .
Nguyên Anh rất sốt ruột, biểu tình nóng nảy thở hồng hộc.
Tiết Thường Uyển tò mò không biết có chuyện gì:
- Từ từ nói, sao vậy? Sao hoảng hốt thế?
Nguyên Anh liếc Vũ Hóa Phi, băn khoăn không biết nói trước mặt gã có được không. Tiết Thường Uyển gật đầu hiểu ý, định nói gì.
Vũ Hóa Phi cũng hiểu ý hai thiếu nữ, cười cười nói:
- Chắc là chuyện của Trường Hồng trận tháp các người, ha ha, ta là học đồ của Phi Hồng trận tháp tất nhiên không nên nghe. Không sao, Thường Uyển, ta vốn định đi Phi Hồng trận tháp gặp lão sư, ta chia tay tại đây đi. Hy vọng ngày mai sẽ thấy nàng trong hội triển lãm.
Chờ Vũ Hóa Phi rời đi, Tiết Thường Uyển hỏi dồn:
- Nguyên Anh, có chuyện gì mà bí hiểm vậy?
- Cái . . . Cái tên ngươi luôn tìm đã đến trận tháp của chúng ta.
- Kẻ ta luôn tìm?
Tiết Thường Uyển nhíu mày, biểu tình giật mình, do dự hỏi:
- Ý ngươi nói là Tiêu Du Tử?
- Đúng, là trận sư lang thang đó.
Tiết Thường Uyển xác nhận nhiều lần, hít sâu một hơi, tim đập nhanh. Tiết Thường Uyển không quan tâm hình tượng lao nhanh như gió đến Trường Hồng trận tháp, bởi vì nàng rất muốn gặp người tên Tiêu Du Tử, rất muốn thấy hắn có lợi hại thật không. Ba năm qua Tiết Thường Uyển nghe sư phụ Mai phu nhân nhắc đến Tiêu Du Tử biết bao nhiêu lần, cái tên đó trở thành ám ảnh tâm lý, làm lòng tự tin của nàng bị đả kích mạnh. Đến bây giờ đôi khi Tiết Thường Uyển nghi ngờ mình có thiên phú học trận pháp hay không.
Mấy chục học đồ trong sân Trường Hồng trận tháp đang bàn tán sự kiện vừa rồi, bọn họ trông thấy Tiết Thường Uyển vội chào hỏi. Tiết Thường Uyển là thần tượng của đám học đồ Trường Hồng trận tháp, là vu sư sơ cấp trẻ tuổi nhất Trường Hồng trận tháp, thậm chí là toàn Kim Thủy Vực.
- Tường Uyển học tỷ, cái tên Tiêu Du Tử mới rồi rất dữ . . .
Đám học đồ Trường Hồng trận tháp lao nhao kể chuyện vừa rồi. Tiết Thường Uyển nhíu mày nghe, nhìn mặt đất nứt một khe hở. Tiết Thường Uyển vốn ghét Tiêu Du Tử bây giờ dâng lên lửa giận. Tiêu Du Tử thật đáng hận, dám đánh nhau trong tháp, buồn cười!
Mai tháp chủ nhiệt tình làm Trần Lạc không chịu nổi, hắn cảm thấy mỹ phụ phong vận do tồn này như mấy mụ phù thủy khao khát, kéo hắn hỏi đông hỏi tây như tùy thời sẽ lột đồ tử hình Trần Lạc tại chỗ. Đương nhiên hình dung này hơi khoa trương, Trần Lạc không nghĩ ra tại sao Mai tháp chủ nhiệt tình với hắn như vậy.
Trần Lạc không biết nhưng nếu Đồ lão đầu nhi quen thuộc Mai tháp chủ có mặt tại đây sẽ nói, lý do Mai tháp chủ nhiệt tình là vì thấy Trần Lạc có thiên phú siêu cao ở lĩnh vực trận pháp. Mai tháp chủ như Đồ lão đầu nhi lúc trước nhìn trúng thiên phú của Trần Lạc, muốn nhận hắn làm đệ tử nên mới nhiệt tình.
Tiếc rằng Trần Lạc không chịu nổi Mai tháp chủ nhiệt tình, quyết sửa trận pháp xong rời đi ngay. Mai tháp chủ hiểu được Trần Lạc dứt khoát, đành đồng ý.
Giờ phút này, trong một gian phòng kín trong Trường Hồng trận tháp, Trần Lạc tụ tinh hội thần chú ý mấy trận tượng trên mặt đất. Có sáu trận tượng, bốn góc, chính giữa và bên cạnh.
Đây là một trận pháp tổ hợp tên là 'Vân xung tụ thủy tổ hợp trận', do một vân xung tụ tập trận, bốn tiểu thủy nguyên trận tổ thành. Công hiệu của nó là tụ tập thủy nguyên tố thiên địa đến gần, còn về tụ tập thủy nguyên tố làm cái gì thì nó có rất nhiều tác dụng. Có thể rót vào linh điền, điều hòa khí hậu, mưa nhân tạo vân vân, có nhiều chỗ cần thủy nguyên tố. Tuy nhiên trong Trường Hồng trận tháp bày trận pháp thế này không phải dùng để tưới linh điền gì mà là để nghiên cứu thủy nguyên tố
Trận tượng khác là lục hợp khiên dẫn trận ba năm trước Trần Lạc bày ra để tu sửa vân xung tụ thủy tổ hợp trận.
Bình thường nếu trận pháp bị tổn hại, là tiểu trận pháp thì mọi người sẽ bày lại cái mới. Nếu là trận pháp lớn bị hư hỏng người ta sẽ kiếm trận sư sửa lại, dù sao bày một trận pháp lớn cần tiêu phú linh thạch rất đắt. Ví dụ như vân xung tụ thủy tổ hợp trận, trong đó bốn tiểu thủy nguyên trận giá trị không bao nhiêu, hư thì bày cái khác. Đắt là vân xung tụ tập trận nằm ở chính giữa, để bày trận pháp này chỉ tính tài nguyên dùng cho mắt trận đã cao đến ba mươi bảy loại. Mỗi một thứ có giá rất đắt, trong đó có vài loại bình thường vô giá. Đây mới chỉ là tài nguyên mắt trận cần, dù làm xong mắt trận thì mới chỉ hoàn thành bước đầu tiên, tiếp đó phải tìm trận sư giỏi trận pháp bày trận. Vân xung tụ tập trận cần ngưng tụ bốn vạn sáu ngàn phù văn, hơn hai ngàn phù ấn mới bày xong.
Đây là khái niệm gì?
Nên biết một vu sư sơ cấp tinh thông loại trận pháp này có tinh thần lực hữu hạn, mỗi lần chỉ bấm tối đa bảy mươi phù văn. Sau khi hao hết tinh thần lực, vu sư sơ cấp minh tưởng hồi phục nhiều nhất là một ngày bấm hai lần, tổng cộng một trăm năm mươi phù văn, mười ngày mới bấm xong một ngàn năm trăm phù văn, một trăm ngày mới được một vạn năm ngàn phù văn, một năm bấm bốn vạn sáu ngàn phù văn. Đây chỉ là điều kiện phù văn có xác suất chính xác cao, nếu phù văn có sai lầm gì thì cần thời gian lâu hơn. Tức là một vu sư sơ cấp cần một năm mới hoàn thành bày vân xung tụ tập trận, có lẽ một trận sư trung cấp cần nửa năm, một trận sư cao cấp cần một, hai tháng.
- Ha ha . . .
Vũ Hóa Phi cầm quạt không xòe ra, ngước đầu nhìn mặt trời, nói:
- Còn bốn, năm ngày nữa là đến hội thi. Hội thi lần này có lẽ là hội thi Kim Thủy Vực cuối cùng của chúng ta.
Tiết Thường Uyển không phải người hiếu thắng nhưng hơi gai mắt thái độ của Vũ Hóa Phi:
- Hội thi này ngươi không cần nhường ta nữa.
- Ha ha ha ha ha ha! Ta nói rồi, sẽ vĩnh viễn không đánh nhau với nàng.
Vũ Hóa Phi thật xứng là anh tuấn tiêu sái, ôn văn như ngọc tựa như quân tử.
Tiết Thường Uyển chỉ lắc đầu không đáp.
- Hình như ngày mai Thiên Khải các tổ chức hội triển lãm đấu giá, Úy lão bản Thiên Khải các mời phụ thân của ta, ta sẽ đi theo. Chắc bá phụ cũng sẽ đến?
Tiết Thường Uyển gật đầu.
- Còn nàng?
- Không biết, có lẽ đi hoặc không, tới lúc đó rồi tính.
- Nghe nói lần này hội triển lãm vài món báu vật ghê gớm, sẽ đấu giá vài linh bảo. Theo tiến triển của nàng thì không lâu sau có thể bước vào cảnh giới thứ ba, khi đó sẽ cần dùng linh bảo, hay cùng nhau đi xem. Nếu vừa mắt linh bảo nào thì ta sẽ đấu giá rồi tặng cho nàng?
Tiết Thường Uyển cười lễ phép, định từ chối.
Vũ Hóa Phi dùng quạt gõ đầu, cười nói:
- Ta quên mất nàng không nhận lễ vật của ai, ha ha.
Tiết Thường Uyển lễ phép nói cảm ơn, chợt nghe có người kêu tên mình. Tiết Thường Uyển giương mắt nhìn. Phái đối diện có một thiếu nữ vội vàng chạy đến, thiếu nữ mặc y phục học đồ, là học đồ Trường Hồng trận tháp.
- Nguyên Anh chẳng phải hôm nay ngươi ở trong tháp học tập, sao chạy ra đây?
Tiết Thường Uyển quen hầu hết học đồ trong Trường Hồng trận tháp, huống chi thiếu nữ tên Nguyên Anh giống như nàng cùng là học đồ của Úy Lam học viện.
- Là . . . Là như vầy . . .
Nguyên Anh rất sốt ruột, biểu tình nóng nảy thở hồng hộc.
Tiết Thường Uyển tò mò không biết có chuyện gì:
- Từ từ nói, sao vậy? Sao hoảng hốt thế?
Nguyên Anh liếc Vũ Hóa Phi, băn khoăn không biết nói trước mặt gã có được không. Tiết Thường Uyển gật đầu hiểu ý, định nói gì.
Vũ Hóa Phi cũng hiểu ý hai thiếu nữ, cười cười nói:
- Chắc là chuyện của Trường Hồng trận tháp các người, ha ha, ta là học đồ của Phi Hồng trận tháp tất nhiên không nên nghe. Không sao, Thường Uyển, ta vốn định đi Phi Hồng trận tháp gặp lão sư, ta chia tay tại đây đi. Hy vọng ngày mai sẽ thấy nàng trong hội triển lãm.
Chờ Vũ Hóa Phi rời đi, Tiết Thường Uyển hỏi dồn:
- Nguyên Anh, có chuyện gì mà bí hiểm vậy?
- Cái . . . Cái tên ngươi luôn tìm đã đến trận tháp của chúng ta.
- Kẻ ta luôn tìm?
Tiết Thường Uyển nhíu mày, biểu tình giật mình, do dự hỏi:
- Ý ngươi nói là Tiêu Du Tử?
- Đúng, là trận sư lang thang đó.
Tiết Thường Uyển xác nhận nhiều lần, hít sâu một hơi, tim đập nhanh. Tiết Thường Uyển không quan tâm hình tượng lao nhanh như gió đến Trường Hồng trận tháp, bởi vì nàng rất muốn gặp người tên Tiêu Du Tử, rất muốn thấy hắn có lợi hại thật không. Ba năm qua Tiết Thường Uyển nghe sư phụ Mai phu nhân nhắc đến Tiêu Du Tử biết bao nhiêu lần, cái tên đó trở thành ám ảnh tâm lý, làm lòng tự tin của nàng bị đả kích mạnh. Đến bây giờ đôi khi Tiết Thường Uyển nghi ngờ mình có thiên phú học trận pháp hay không.
Mấy chục học đồ trong sân Trường Hồng trận tháp đang bàn tán sự kiện vừa rồi, bọn họ trông thấy Tiết Thường Uyển vội chào hỏi. Tiết Thường Uyển là thần tượng của đám học đồ Trường Hồng trận tháp, là vu sư sơ cấp trẻ tuổi nhất Trường Hồng trận tháp, thậm chí là toàn Kim Thủy Vực.
- Tường Uyển học tỷ, cái tên Tiêu Du Tử mới rồi rất dữ . . .
Đám học đồ Trường Hồng trận tháp lao nhao kể chuyện vừa rồi. Tiết Thường Uyển nhíu mày nghe, nhìn mặt đất nứt một khe hở. Tiết Thường Uyển vốn ghét Tiêu Du Tử bây giờ dâng lên lửa giận. Tiêu Du Tử thật đáng hận, dám đánh nhau trong tháp, buồn cười!
Mai tháp chủ nhiệt tình làm Trần Lạc không chịu nổi, hắn cảm thấy mỹ phụ phong vận do tồn này như mấy mụ phù thủy khao khát, kéo hắn hỏi đông hỏi tây như tùy thời sẽ lột đồ tử hình Trần Lạc tại chỗ. Đương nhiên hình dung này hơi khoa trương, Trần Lạc không nghĩ ra tại sao Mai tháp chủ nhiệt tình với hắn như vậy.
Trần Lạc không biết nhưng nếu Đồ lão đầu nhi quen thuộc Mai tháp chủ có mặt tại đây sẽ nói, lý do Mai tháp chủ nhiệt tình là vì thấy Trần Lạc có thiên phú siêu cao ở lĩnh vực trận pháp. Mai tháp chủ như Đồ lão đầu nhi lúc trước nhìn trúng thiên phú của Trần Lạc, muốn nhận hắn làm đệ tử nên mới nhiệt tình.
Tiếc rằng Trần Lạc không chịu nổi Mai tháp chủ nhiệt tình, quyết sửa trận pháp xong rời đi ngay. Mai tháp chủ hiểu được Trần Lạc dứt khoát, đành đồng ý.
Giờ phút này, trong một gian phòng kín trong Trường Hồng trận tháp, Trần Lạc tụ tinh hội thần chú ý mấy trận tượng trên mặt đất. Có sáu trận tượng, bốn góc, chính giữa và bên cạnh.
Đây là một trận pháp tổ hợp tên là 'Vân xung tụ thủy tổ hợp trận', do một vân xung tụ tập trận, bốn tiểu thủy nguyên trận tổ thành. Công hiệu của nó là tụ tập thủy nguyên tố thiên địa đến gần, còn về tụ tập thủy nguyên tố làm cái gì thì nó có rất nhiều tác dụng. Có thể rót vào linh điền, điều hòa khí hậu, mưa nhân tạo vân vân, có nhiều chỗ cần thủy nguyên tố. Tuy nhiên trong Trường Hồng trận tháp bày trận pháp thế này không phải dùng để tưới linh điền gì mà là để nghiên cứu thủy nguyên tố
Trận tượng khác là lục hợp khiên dẫn trận ba năm trước Trần Lạc bày ra để tu sửa vân xung tụ thủy tổ hợp trận.
Bình thường nếu trận pháp bị tổn hại, là tiểu trận pháp thì mọi người sẽ bày lại cái mới. Nếu là trận pháp lớn bị hư hỏng người ta sẽ kiếm trận sư sửa lại, dù sao bày một trận pháp lớn cần tiêu phú linh thạch rất đắt. Ví dụ như vân xung tụ thủy tổ hợp trận, trong đó bốn tiểu thủy nguyên trận giá trị không bao nhiêu, hư thì bày cái khác. Đắt là vân xung tụ tập trận nằm ở chính giữa, để bày trận pháp này chỉ tính tài nguyên dùng cho mắt trận đã cao đến ba mươi bảy loại. Mỗi một thứ có giá rất đắt, trong đó có vài loại bình thường vô giá. Đây mới chỉ là tài nguyên mắt trận cần, dù làm xong mắt trận thì mới chỉ hoàn thành bước đầu tiên, tiếp đó phải tìm trận sư giỏi trận pháp bày trận. Vân xung tụ tập trận cần ngưng tụ bốn vạn sáu ngàn phù văn, hơn hai ngàn phù ấn mới bày xong.
Đây là khái niệm gì?
Nên biết một vu sư sơ cấp tinh thông loại trận pháp này có tinh thần lực hữu hạn, mỗi lần chỉ bấm tối đa bảy mươi phù văn. Sau khi hao hết tinh thần lực, vu sư sơ cấp minh tưởng hồi phục nhiều nhất là một ngày bấm hai lần, tổng cộng một trăm năm mươi phù văn, mười ngày mới bấm xong một ngàn năm trăm phù văn, một trăm ngày mới được một vạn năm ngàn phù văn, một năm bấm bốn vạn sáu ngàn phù văn. Đây chỉ là điều kiện phù văn có xác suất chính xác cao, nếu phù văn có sai lầm gì thì cần thời gian lâu hơn. Tức là một vu sư sơ cấp cần một năm mới hoàn thành bày vân xung tụ tập trận, có lẽ một trận sư trung cấp cần nửa năm, một trận sư cao cấp cần một, hai tháng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.