Chương 386: Một bước nhất khai, ba bước thập luân chuyển (2).
Cửu Hanh
05/11/2015
Trần Lạc sải bước dài, Đại
Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên, thất linh luân, ba phân thân,
dung nham biến dị cuồng bạo cùng vận chuyển, các tai nạn thiên nhiên
điên cuồng giáng xuống. Trần Lạc một chưởng chụp vào phong ấn cột thủy
tinh.
Răng rắc!
Phong ấn cột thủy tinh bị Trần Lạc vỗ nứt mười sáu khe hở, mắt thấy sắp vỡ ra. Cột thủy tinh bỗngc tỏa ánh sáng rực rỡ, khe hở thần kỳ khép lại. Bùm một tiếng, lực lượng bàng bạc bộc phát, Trần Lạc bị chấn khẽ rên. Khóe môi Trần Lạc tràn máu, thụt lùi ba bước mới đứng lại.
Cơ thể đỏ rực, nóng bỏng của Trần Lạc kêu xèo xèo như bị hất bát nước đá, sương khói đậm đặc. Trần Lạc lau máu nơi khóe môi, nhìn lên lầu các trong không trung.
Trần Lạc oai vũ nói:
- Đến bây giờ còn chơi trò này? Đây là lần thứ năm, chờ ta lấy lệnh bài rồi sẽ tính sổ với các ngươi!
Trần Lạc dứt lời, Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên bay ra lơ lửng một trái một phải, ba phân thân xoay tròn quanh thân hắn.
Bóc!
Một linh luân thoáng hiện như vòng xoáy do vô số ngôi sao ngưng tụ thành, lại xuất hiện một ngôi sao, mãi khi có bảy linh luân thành hình bắt đẩu thất tinh quay quanh người Trần Lạc.
Trần Lạc bước ra một bước, thanh âm ồm ồm vang vọng:
- Tham lang, cự môn, lộc tồn, văn khúc, liêm trinh, vũ khúc, phá quân, thất tinh tụ thủ, bắc đấu động, bát tinh khai hợp, bát luân chuyển, thất sát khai cho ta!
Vù vù vù vù vù!
Luân thứ tám, thất sát chi luân xuất hiện.
Trần Lạc lại bước ra một bước, uy danh ầm ầm:
- Cửu luân cửu tinh nhân giả động, đệ cửu nhân giả chi luân mở cho ta!
Vù vù vù vù vù!
Đệ cửu đảo nhân giả chi luân diễn sinh.
Trần Lạc bước ra bước thứ ba, vẫn uy danh ầm ầm:
- Thập luân thập tinh tử vi hiển, đệ thập tử vi đế vương luân, đi ra đi ra đi ra cho lão tử!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đệ thập đạo tử vi đế vương luân diễn sinh xuất hiện.
Tình huống gì?
Một bộ thất sát đệ bát luân, hai bước nhân giả đệ cửu luân, ba bước tử vi đệ thập luân?
Trần Lạc chỉ đi ba bước đã mở linh luân thứ tám, chín, mười? Đây là cảnh tượng đồ sộ, điên cuồng, khó tin biết mấy. Tất cả mọi người đều bị hình ảnh này rung động.
- Tham lang, cự môn, lộc tồn, văn khúc, liêm trinh, vũ khúc, phá quân, thất tinh tụ thủ, bắc cực mà thành, thất sát là thủ hộ, nhân giả là phụ trợ, ta là tử vi đế vương.
Vù vù vù vù vù!
Mười linh luân như mười mặt trời treo trong không trung, cự môn chi lâun bắn ra ánh sáng đỏ bao phủ Trần Lạc. Tham lang chi lâun bắn ra ánh sáng cam, mỗi linh luân bắn ra một màu ánh sáng. Rèn luyện mười màu bao phủ Trần Lạc, tử khí dâng lên. Trần Lạc như tử vi đế vương quân lâm mặt đất, khi giơ tay như ẩn chứa uy lực đế vương thiên uy. Một tay vỗ nát phong ấn cột thủy tinh, lệnh bài tự do xuất hiện rơi vào tay Trần Lạc.
Quá kinh dị, khủng bố làm người sợ hãi.
Sự tồn tại của Trần Lạc đã vượt qua khả năng hiểu biết của mọi người.
Kết thúc sao?
Có lẽ, Trần Lạc đã lấy được lệnh bài tự do nghĩa là thí luyện mạo hiểm đặc sắc tuyệt vời khiến người chưa đã ghiền sắp kết thúc.
Trần Lạc nhìn chằm chằm lầu các trong không trung, oai phong quát:
- Ta đã lấy lệnh bài, thí luyện kết thúc. Vở kịch nên diễn ta đã diễn, không nên diễn cũng diễn rồi, các ngươi tính khi nào rút trận pháp để ta ra ngoài? Là lúc tính món nợ giữa chúng ta!
Trần Lạc đang ngang nhiên chất vấn các đại nhân vật Trung Ương học phủ?
Trong lời nói có ẩn ý, mỉa mai các đại nhân vật Trung Ương học phủ giở trò sau lưng.
Không chỉ thế, Trần Lạc định kiếm các đại nhân vật Trung Ương học phủ tính sổ?
Tổ cha nó, có thấy cuồng nhưng chưa từng thấy cuồng đến vô pháp vô thiên không kiêng nể gì như vậy.
Trong lầu các trên không trung, các đại nhân vật Trung Ương học phủ đều quê quá hóa giận. Nói thật là Trung Ương học phủ ra một đệ tử trước sau chưa có ai như Trần Lạc làm bọn họ rất hưng phấn. Hai linh nguyên Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên, linh luân mênh mông, thiên nhiên chư pháp chư diệu, ba phân thân, uy lực biến dị cuồng bạo đều khiến các đại nhân vật vừa tò mò vừa sợ.
Nhưng thái độ của tiểu tử này quá ngông cuồng, không để các đại nhân vật Trung Ương học phủ vào mắt. Châm chọc, trào phúng thì thôi, giờ còn chất vấn Trung Ương học phủtrước mắt bao người. Hắn muốn làm cái gì? Tìm Trung Ương học phủ tính sổ? Muốn tọa phản sao?
- Tiểu tử cuồng đồ, là kẻ cuồng đồ không biết trời cao đất rộng!
Ngụy đại tổng quản tức giận mặt đỏ gay đi qua đi lại trong phòng, hùng hổ nói:
- Muốn tìm chúng ta tính sổ? Phản rồi, bà nội nó, lão phu sống hơn nửa đời ngươi chưa từng thấy đệ tử cuồng như vậy.
- Đừng nói ngươi chưa thấy.
Biểu tình Tào trưởng lão mất tự nhiên than thở:
- Trung Ương học phủ chúng ta truyền thừa vạn năm, bồi dưỡng ức vạn đệ tử nhưng chưa từng có đệ tử vô pháp vô thiên không kiêng nể gì thế này.
Giọng trưởng lão Thất Tinh điện lên tiếng:
- Lão Ngụy, có rút trận pháp không?
- Rút con khỉ, tiếp tục vận chuyển, cho tiểu tử này ở bên trong phản tỉnh lại!
Trên đài trọng tài trong không trung, đại trọng tài bắt đầu bình phẩm cuộc thi đấu lần này. Ai đều biết thí luyện mạo hiểm đã kết thúc nhưng bát phương đại trận vẫn vận chuyển, có vẻ Trung Ương học phủ không muốn cho Trần Lạc rời đi. Đang lúc mọi người nghi ngờ thì trong đấu trường thí luyện, Trần Lạc làm hành động kinh người. Trần Lạc lấy ra lệnh bài thí luyện của mình, trực tiếp bóp nát.
Trần Lạc muốn làm gì? Không định ra ngoài sao?
Tại sao bóp nát lệnh bài thí luyện?
Cái tên này đang khiêu chiến với Trung Ương học phủ?
Không biết, không ai biết. Bọn họ thấy Trần Lạc phát ra ba phân thân đứng bốn phía bát phương đại trận. Khi cơ thể Trần Lạc lại đỏ rực, ba phân thân cũng bốc khói. Bốn Đại Nhật linh nguyên, bốn Thái Âm linh nguyên cùng xuất hiện bay ra tám hướng. Bốn mươi linh luân mênh mông nhanh chóng biến lớn, kỳ tích ấn vào bát phương đại trận, dung nhập vào trong.
Bốn Trần Lạc nhìn chằm chằm bên trên bát phương đại trận. Mọi người không biết Trần Lạc làm cái gì. Có ý gì? Trần Lạc định cưỡng ép xông ra sao? Đây chính là bát phương đại trận, được gọi là một trong mười thiên hạ đại phòng ngự trận, sao có thể tùy tiện phá tan? Đừng nói một vu sư trung cấp, dù là đại vu sư cũng không làm được. Thần thông đại vu sư bị nhốt trong bát phương đại trận chỉ có nước vò đầu bứt tai.
Khi mọi người thấy bốn Trần Lạc cùng hành động thì mắt tròn mắt dẹt. Má ơi, Trần Lạc thật sự mạnh mẽ xông ra ngoài.
Bốn Trần Lạc nhảy lên nhập vào nhau, một chưởng ấn trên đỉnh bát phương đại trận. Bốn Đại Nhật linh nguyên, bốn Thái Âm linh nguyên, ba mươi linh luân mênh mộng, dung nham biến dị cuồng bạo cùng bộc phát.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bát phương đại trận rung lắc bần bật phát ra tiếng đì đùng. Bát phương đại trận như bong bóng vặn vẹo, mơ hồ. Người nhìn da đầu tê dại. Mãi khi tám linh nguyên, ba mươi linh luân, dung nham cuồng bạo tan biến, thấy bát phương đại trận vẫn tồn tại mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Răng rắc!
Phong ấn cột thủy tinh bị Trần Lạc vỗ nứt mười sáu khe hở, mắt thấy sắp vỡ ra. Cột thủy tinh bỗngc tỏa ánh sáng rực rỡ, khe hở thần kỳ khép lại. Bùm một tiếng, lực lượng bàng bạc bộc phát, Trần Lạc bị chấn khẽ rên. Khóe môi Trần Lạc tràn máu, thụt lùi ba bước mới đứng lại.
Cơ thể đỏ rực, nóng bỏng của Trần Lạc kêu xèo xèo như bị hất bát nước đá, sương khói đậm đặc. Trần Lạc lau máu nơi khóe môi, nhìn lên lầu các trong không trung.
Trần Lạc oai vũ nói:
- Đến bây giờ còn chơi trò này? Đây là lần thứ năm, chờ ta lấy lệnh bài rồi sẽ tính sổ với các ngươi!
Trần Lạc dứt lời, Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên bay ra lơ lửng một trái một phải, ba phân thân xoay tròn quanh thân hắn.
Bóc!
Một linh luân thoáng hiện như vòng xoáy do vô số ngôi sao ngưng tụ thành, lại xuất hiện một ngôi sao, mãi khi có bảy linh luân thành hình bắt đẩu thất tinh quay quanh người Trần Lạc.
Trần Lạc bước ra một bước, thanh âm ồm ồm vang vọng:
- Tham lang, cự môn, lộc tồn, văn khúc, liêm trinh, vũ khúc, phá quân, thất tinh tụ thủ, bắc đấu động, bát tinh khai hợp, bát luân chuyển, thất sát khai cho ta!
Vù vù vù vù vù!
Luân thứ tám, thất sát chi luân xuất hiện.
Trần Lạc lại bước ra một bước, uy danh ầm ầm:
- Cửu luân cửu tinh nhân giả động, đệ cửu nhân giả chi luân mở cho ta!
Vù vù vù vù vù!
Đệ cửu đảo nhân giả chi luân diễn sinh.
Trần Lạc bước ra bước thứ ba, vẫn uy danh ầm ầm:
- Thập luân thập tinh tử vi hiển, đệ thập tử vi đế vương luân, đi ra đi ra đi ra cho lão tử!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đệ thập đạo tử vi đế vương luân diễn sinh xuất hiện.
Tình huống gì?
Một bộ thất sát đệ bát luân, hai bước nhân giả đệ cửu luân, ba bước tử vi đệ thập luân?
Trần Lạc chỉ đi ba bước đã mở linh luân thứ tám, chín, mười? Đây là cảnh tượng đồ sộ, điên cuồng, khó tin biết mấy. Tất cả mọi người đều bị hình ảnh này rung động.
- Tham lang, cự môn, lộc tồn, văn khúc, liêm trinh, vũ khúc, phá quân, thất tinh tụ thủ, bắc cực mà thành, thất sát là thủ hộ, nhân giả là phụ trợ, ta là tử vi đế vương.
Vù vù vù vù vù!
Mười linh luân như mười mặt trời treo trong không trung, cự môn chi lâun bắn ra ánh sáng đỏ bao phủ Trần Lạc. Tham lang chi lâun bắn ra ánh sáng cam, mỗi linh luân bắn ra một màu ánh sáng. Rèn luyện mười màu bao phủ Trần Lạc, tử khí dâng lên. Trần Lạc như tử vi đế vương quân lâm mặt đất, khi giơ tay như ẩn chứa uy lực đế vương thiên uy. Một tay vỗ nát phong ấn cột thủy tinh, lệnh bài tự do xuất hiện rơi vào tay Trần Lạc.
Quá kinh dị, khủng bố làm người sợ hãi.
Sự tồn tại của Trần Lạc đã vượt qua khả năng hiểu biết của mọi người.
Kết thúc sao?
Có lẽ, Trần Lạc đã lấy được lệnh bài tự do nghĩa là thí luyện mạo hiểm đặc sắc tuyệt vời khiến người chưa đã ghiền sắp kết thúc.
Trần Lạc nhìn chằm chằm lầu các trong không trung, oai phong quát:
- Ta đã lấy lệnh bài, thí luyện kết thúc. Vở kịch nên diễn ta đã diễn, không nên diễn cũng diễn rồi, các ngươi tính khi nào rút trận pháp để ta ra ngoài? Là lúc tính món nợ giữa chúng ta!
Trần Lạc đang ngang nhiên chất vấn các đại nhân vật Trung Ương học phủ?
Trong lời nói có ẩn ý, mỉa mai các đại nhân vật Trung Ương học phủ giở trò sau lưng.
Không chỉ thế, Trần Lạc định kiếm các đại nhân vật Trung Ương học phủ tính sổ?
Tổ cha nó, có thấy cuồng nhưng chưa từng thấy cuồng đến vô pháp vô thiên không kiêng nể gì như vậy.
Trong lầu các trên không trung, các đại nhân vật Trung Ương học phủ đều quê quá hóa giận. Nói thật là Trung Ương học phủ ra một đệ tử trước sau chưa có ai như Trần Lạc làm bọn họ rất hưng phấn. Hai linh nguyên Thái Âm linh nguyên, Đại Nhật linh nguyên, linh luân mênh mông, thiên nhiên chư pháp chư diệu, ba phân thân, uy lực biến dị cuồng bạo đều khiến các đại nhân vật vừa tò mò vừa sợ.
Nhưng thái độ của tiểu tử này quá ngông cuồng, không để các đại nhân vật Trung Ương học phủ vào mắt. Châm chọc, trào phúng thì thôi, giờ còn chất vấn Trung Ương học phủtrước mắt bao người. Hắn muốn làm cái gì? Tìm Trung Ương học phủ tính sổ? Muốn tọa phản sao?
- Tiểu tử cuồng đồ, là kẻ cuồng đồ không biết trời cao đất rộng!
Ngụy đại tổng quản tức giận mặt đỏ gay đi qua đi lại trong phòng, hùng hổ nói:
- Muốn tìm chúng ta tính sổ? Phản rồi, bà nội nó, lão phu sống hơn nửa đời ngươi chưa từng thấy đệ tử cuồng như vậy.
- Đừng nói ngươi chưa thấy.
Biểu tình Tào trưởng lão mất tự nhiên than thở:
- Trung Ương học phủ chúng ta truyền thừa vạn năm, bồi dưỡng ức vạn đệ tử nhưng chưa từng có đệ tử vô pháp vô thiên không kiêng nể gì thế này.
Giọng trưởng lão Thất Tinh điện lên tiếng:
- Lão Ngụy, có rút trận pháp không?
- Rút con khỉ, tiếp tục vận chuyển, cho tiểu tử này ở bên trong phản tỉnh lại!
Trên đài trọng tài trong không trung, đại trọng tài bắt đầu bình phẩm cuộc thi đấu lần này. Ai đều biết thí luyện mạo hiểm đã kết thúc nhưng bát phương đại trận vẫn vận chuyển, có vẻ Trung Ương học phủ không muốn cho Trần Lạc rời đi. Đang lúc mọi người nghi ngờ thì trong đấu trường thí luyện, Trần Lạc làm hành động kinh người. Trần Lạc lấy ra lệnh bài thí luyện của mình, trực tiếp bóp nát.
Trần Lạc muốn làm gì? Không định ra ngoài sao?
Tại sao bóp nát lệnh bài thí luyện?
Cái tên này đang khiêu chiến với Trung Ương học phủ?
Không biết, không ai biết. Bọn họ thấy Trần Lạc phát ra ba phân thân đứng bốn phía bát phương đại trận. Khi cơ thể Trần Lạc lại đỏ rực, ba phân thân cũng bốc khói. Bốn Đại Nhật linh nguyên, bốn Thái Âm linh nguyên cùng xuất hiện bay ra tám hướng. Bốn mươi linh luân mênh mông nhanh chóng biến lớn, kỳ tích ấn vào bát phương đại trận, dung nhập vào trong.
Bốn Trần Lạc nhìn chằm chằm bên trên bát phương đại trận. Mọi người không biết Trần Lạc làm cái gì. Có ý gì? Trần Lạc định cưỡng ép xông ra sao? Đây chính là bát phương đại trận, được gọi là một trong mười thiên hạ đại phòng ngự trận, sao có thể tùy tiện phá tan? Đừng nói một vu sư trung cấp, dù là đại vu sư cũng không làm được. Thần thông đại vu sư bị nhốt trong bát phương đại trận chỉ có nước vò đầu bứt tai.
Khi mọi người thấy bốn Trần Lạc cùng hành động thì mắt tròn mắt dẹt. Má ơi, Trần Lạc thật sự mạnh mẽ xông ra ngoài.
Bốn Trần Lạc nhảy lên nhập vào nhau, một chưởng ấn trên đỉnh bát phương đại trận. Bốn Đại Nhật linh nguyên, bốn Thái Âm linh nguyên, ba mươi linh luân mênh mộng, dung nham biến dị cuồng bạo cùng bộc phát.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bát phương đại trận rung lắc bần bật phát ra tiếng đì đùng. Bát phương đại trận như bong bóng vặn vẹo, mơ hồ. Người nhìn da đầu tê dại. Mãi khi tám linh nguyên, ba mươi linh luân, dung nham cuồng bạo tan biến, thấy bát phương đại trận vẫn tồn tại mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.