Chương 309: Mười chín đoàn bắt người, quỳ biến (2).
Cửu Hanh
09/10/2015
Đám người xung quanh sợ dính miểng nên vội vàng thụt lùi, phục sát đất Trần Lạc gan góc. Đối diện mười chín Vinh Diệu đoàn, nhiều tầng thứ chín mà Trần Lạc không hề sợ hãi. Trần Lạc dựa vào cái gì? Đại Nhật linh nguyên sao? Có lẽ Đại Nhật linh nguyên rất mạnh nhưng không hơn vu sư cao cấp được, vì con đường tu hành có thứ gọi là vách tường cảnh giới. Linh nguyên của vu sư trung cấp và linh tượng của vu sư cao cấp là vách tường không thể vượt qua. Vách tường này cứng rắn, linh hải, linh nguyên thuộc tính không vượt qua được. Trừ phi Trần Lạc thức tỉnh huyết mạch có lực lượng siêu tự nhiên, quan trọng là hắn có không?
Không có!
Mọi người đều biết linh hải của Trần Lạc chết, hắn chỉ có Đại Nhật linh nguyên.
Trong chiến trường yên tĩnh, yên lặng như trước cơn bảo. Nhiệt độ hình phạt đại viện bỗng giảm thấp, như trời nắng chang chang chợt biến thành mùa đông lạnh giá. Mọi người đều cảm giác được không khí bị đóng băng, trên bầu trời thật sự . . . Có tuyết rơi.
Có chuyện gì?
Mọi người thầm thắc mắc, phát hiện một bóng người mơ hồ trong không trung.
Là ai có năng lực lớn như vậy? Khi xuất hiện khiến thời tiết xung quanh thay đổi.
Tuyết bay đi, bóng người trong không trung dần rõ ràng. Đó là một nữ nhân, một nữ nhân mặc áo trắng, lãnh diễm khiếp người. Nữ nhân đứng trong không trung như pho tượng băng, mỹ nhân băng giá. Nữ nhân quá lạnh và đẹp, lạnh lùng khiến người nín thở, đẹp làm người ta không dám nhìn gần. Bông tuyết bay, băng sương giáng xuống, ba ngàn sợi tóc bạc bay phất phới. Là nàng, Mạc Khinh Sầu! Có lẽ không ai gặp mặt Mạc Khinh Sầu nhưng đều biết mái tóc bạc dài đặc biệt duy nhất của nàng.
Cái tên Mạc Khinh Sầu xếp trong Thiên Kiêu phổ, thức tỉnh huyết mạch băng tinh linh hiếm thấy, có linh hải song thuộc tính biến dị, bàn thạch. Nhập học nửa năm không thấy người, sau nửa năm lúc Mạc Khinh Sầu xuất hiện đã đánh vỡ kỷ lục của Gia Cát Thiên Biên, vào tầng năm mươi bảy Trung Ương Thử Luyện tháp, sức chiến đấu cá nhân khủng bố. Không biết nữ nhân này lạnh lùng đến mức nào, nàng đứng trong không trung, không thấy ánh sáng nhấp nháy đã thay đổi không khí bốn phía, làm trời đổ tuyết, khiến người mở rộng tầm mắt.
Không ai biết Mạc Khinh Sầu đến làm gì, mọi người trợn to mắt khó hiểu. Mười chín Vinh Diệu đoàn ngây như phỗng. Chuyện quái dị chưa xong. Khi Mạc Khinh Sầu xuất hiện, bỗng có một vệt sáng đỏ rực nở rộ trong không trung sau đó diễn sinh ra màn sáng đỏ, có mấy bóng người trong đó. Không biết đây là thủ đoạn gì.
Màn sáng đỏ dần biến đổi, mấy bóng người bên trong trở nên rõ ràng hơn, là bốn người. Bốn người dường như đang uống trà thơm trong lương đình, khi thấy rõ mặt mũi một người trong số đó thì mặt dám đông ngây dại. Là đại đoàn trưởng Trục Lộc Vinh Diệu đoàn tiếng tăm lừng lẫy. Người khác là đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường. Người cuối cùng càng ghê gớm là đại ty trưởng Hình Phạt đường.
Trời!
Ba đại nhân vật nổi tiếng lừng lẫy tại sao dùng thủ đoạn hư không truyền ảnh đến đây?
Người cuối cùng rất lạ, nhưng trông đẹp trai, khí vũ hiên ngang, tay cầm quạt cười tủm tỉm.
Nhiều hình phạt viên thấy đại ty trưởng thì lên tiếng hỏi:
- Đại ty trưởng, người này là . . .
Tuy đại ty trưởng do đệ tử làm nhưng thân phận, địa vị, quyền lợi cao cả hơn người khác.
- À, không có việc gì lớn. Hôm nay ba chúng ta cùng Tịch lão đệ uống trà, trò chuyện.
Tịch lão đệ?
Chẳng lẽ là . . . Tịch Nhược Trần?
Đúng vậy, người tuấn tú tiêu sái chắc chắn là Tịch Nhược Trần!
Cái tên Tịch Nhược Trần hiện giờ đã là như sấm bên tai, nghe nói người này thức tỉnh huyết tộc chi mạch, linh hải song thuộc tính, vào tầng năm mươi chín Trung Ương Thử Luyện tháp, phá vỡ kỷ lục học viên mới trong trăm năm Trung Ương học phủ. Tịch Nhược Trần không chỉ có thực lực cao thâm khó dò, thân phận bối cảnh siêu cường đại. Nghe nói gần đây Tịch Nhược Trần bao Hồng lâu mở tiệc mời nhiều danh nhân trong Trung Ương học phủ. Nghe nói Tịch Nhược Trần có quan hệ nhân mạch rất lớn nhưng không ngờ rộng đến mức uống trà, trò chuyện với các nhân vật hiển hách như đoàn trưởng Trục Lộc Vinh Diệu đoàn, đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường, đại ty trưởng Hình Phạt đường.
Đầu tiên là Mạc Khinh Sầu, giờ đến Tịch Nhược Trần, tại sao hai người xuất hiện ở hình phạt đại viện này? Không lẽ Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu có bằng hữu bị nhốt trong tháp hình phạt sao? Nhưng ngó bộ dạng hai người không giống như đón bằng hữu, vậy tại sao Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu xuất hiện ở đây? Vì tại sao?
Mọi người đột nhiên nhận ra một việc, nếu Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu không đến đón người nhưng có mặt tại tháp hình phạt chắc chắn là vì tìm một người. Người đó là kẻ đánh rơi Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu trong cuộc thi đấu nhập học.
Nghĩ đến đây làm mọi người hưng phấn, câu đố làm khó mọi người nửa năm cuối cùng hôm nay cũng mở ra sao? Sẽ là ai? Chẳng phải nói Hoàng Tuyền bí ẩn nhất sao? Nhưng Hoàng Tuyền không có trong tháp hình phạt, vậy chỉ có một khả năng. Trong phút chốc mọi ánh mắt nhìn hướng Trần Lạc, Mạc Bắc, Khổng Tường, Lệ Vô Danh, vì trừ Hoàng Tuyền ra bốn người này là đáng ngờ nhất.
Cuối cùng là Trần Lạc có được Đại Nhật linh nguyên, hay Mạc Bắc ngưng tụ Vô Thượng Chính Cương linh nguyên? Hoặc Khổng Tường bàn thạch linh hải? Lệ Vô Danh có biến dị linh hải chí tôn Yển Nguyệt? Thiên phú, tư chất của Trần Lạc, Mạc Bắc, Khổng Tường, Lệ Vô Danh cách biệt Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu không lớn. Nếu thật sự là một trong bốn người thì thực lực của bọn họ ngay từ lúc cuộc thi đấu nhập học đã mạnh vượt mức tưởng tượng. Sẽ là ai?
Đám người nhìn Trần Lạc, Mạc Bắc, Lệ Vô Danh, Lệ Vô Danh. Xác suất là Trần Lạc thấp nhất, vì hắn mở Vân Mai. Lúc trước có tin đồn khi Trần Lạc đơn độc khiêu chiến cùng Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi chỉ có linh lực thập chuyển. Sức chiến đấu như vậy đánh với Vũ Hóa Phi còn được, không đánh lại Tịch Nhược Trần và Mạc Khinh Sầu thức tỉnh huyết mạch. Càng đừng nói một mình đánh với hai người Mạc Khinh Sầu, Tịch Nhược Trần.
Không lẽ là một trong ba người Mạc Bắc, Khổng Tường, Lệ Vô Danh?
Có lẽ.
Mọi người mong chờ đương sự Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu vén màn bí mật. Nhưng hai người không lên tiếng. Mạc Khinh Sầu đứng trong không trung, hoa tuyết rơi, đôi mắt lạnh băng thấu xương nhìn Trần Lạc chằm chằm như có mối thù sâu đậm.
Là hắn! Chính là tên khốn kiếp này! Là hắn xâm nhập bí cảnh của sư phụ, là hắn thấy thân thể băng thanh ngọc khiết của mình, là hắn phá vỡ thiên thề hàn chi u của mình, là hắn đánh mình rơi xuống làm mình thấy xấu hổ, nhục nhã.
Nửa năm, không có lúc nào Mạc Khinh Sầu không muốn trả thù thanh niên áo lam, nàng đợi giây phút này từ rất lâu.
Trần Lạc đứng phía dưới nhướng mày nhìn Mạc Khinh Sầu. Nói thật là nữ nhân này đột nhiên xuất hiện khiến Trần Lạc rất bất ngờ, hắn thấy rõ địch ý trong đôi mắt lạnh băng kia.
Không chỉ Trần Lạc cảm ứng được mà đám người đứng xem cũng nhận ra. Bọn họ phát hiện Mạc Khinh Sầu nhìn Trần Lạc chằm chằm như có mối thù sâu đậm, mọi người thầm thắc mắc. Không lẽ người đánh rớt hai thiên kiêu chính là Trần Lạc?
Không có!
Mọi người đều biết linh hải của Trần Lạc chết, hắn chỉ có Đại Nhật linh nguyên.
Trong chiến trường yên tĩnh, yên lặng như trước cơn bảo. Nhiệt độ hình phạt đại viện bỗng giảm thấp, như trời nắng chang chang chợt biến thành mùa đông lạnh giá. Mọi người đều cảm giác được không khí bị đóng băng, trên bầu trời thật sự . . . Có tuyết rơi.
Có chuyện gì?
Mọi người thầm thắc mắc, phát hiện một bóng người mơ hồ trong không trung.
Là ai có năng lực lớn như vậy? Khi xuất hiện khiến thời tiết xung quanh thay đổi.
Tuyết bay đi, bóng người trong không trung dần rõ ràng. Đó là một nữ nhân, một nữ nhân mặc áo trắng, lãnh diễm khiếp người. Nữ nhân đứng trong không trung như pho tượng băng, mỹ nhân băng giá. Nữ nhân quá lạnh và đẹp, lạnh lùng khiến người nín thở, đẹp làm người ta không dám nhìn gần. Bông tuyết bay, băng sương giáng xuống, ba ngàn sợi tóc bạc bay phất phới. Là nàng, Mạc Khinh Sầu! Có lẽ không ai gặp mặt Mạc Khinh Sầu nhưng đều biết mái tóc bạc dài đặc biệt duy nhất của nàng.
Cái tên Mạc Khinh Sầu xếp trong Thiên Kiêu phổ, thức tỉnh huyết mạch băng tinh linh hiếm thấy, có linh hải song thuộc tính biến dị, bàn thạch. Nhập học nửa năm không thấy người, sau nửa năm lúc Mạc Khinh Sầu xuất hiện đã đánh vỡ kỷ lục của Gia Cát Thiên Biên, vào tầng năm mươi bảy Trung Ương Thử Luyện tháp, sức chiến đấu cá nhân khủng bố. Không biết nữ nhân này lạnh lùng đến mức nào, nàng đứng trong không trung, không thấy ánh sáng nhấp nháy đã thay đổi không khí bốn phía, làm trời đổ tuyết, khiến người mở rộng tầm mắt.
Không ai biết Mạc Khinh Sầu đến làm gì, mọi người trợn to mắt khó hiểu. Mười chín Vinh Diệu đoàn ngây như phỗng. Chuyện quái dị chưa xong. Khi Mạc Khinh Sầu xuất hiện, bỗng có một vệt sáng đỏ rực nở rộ trong không trung sau đó diễn sinh ra màn sáng đỏ, có mấy bóng người trong đó. Không biết đây là thủ đoạn gì.
Màn sáng đỏ dần biến đổi, mấy bóng người bên trong trở nên rõ ràng hơn, là bốn người. Bốn người dường như đang uống trà thơm trong lương đình, khi thấy rõ mặt mũi một người trong số đó thì mặt dám đông ngây dại. Là đại đoàn trưởng Trục Lộc Vinh Diệu đoàn tiếng tăm lừng lẫy. Người khác là đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường. Người cuối cùng càng ghê gớm là đại ty trưởng Hình Phạt đường.
Trời!
Ba đại nhân vật nổi tiếng lừng lẫy tại sao dùng thủ đoạn hư không truyền ảnh đến đây?
Người cuối cùng rất lạ, nhưng trông đẹp trai, khí vũ hiên ngang, tay cầm quạt cười tủm tỉm.
Nhiều hình phạt viên thấy đại ty trưởng thì lên tiếng hỏi:
- Đại ty trưởng, người này là . . .
Tuy đại ty trưởng do đệ tử làm nhưng thân phận, địa vị, quyền lợi cao cả hơn người khác.
- À, không có việc gì lớn. Hôm nay ba chúng ta cùng Tịch lão đệ uống trà, trò chuyện.
Tịch lão đệ?
Chẳng lẽ là . . . Tịch Nhược Trần?
Đúng vậy, người tuấn tú tiêu sái chắc chắn là Tịch Nhược Trần!
Cái tên Tịch Nhược Trần hiện giờ đã là như sấm bên tai, nghe nói người này thức tỉnh huyết tộc chi mạch, linh hải song thuộc tính, vào tầng năm mươi chín Trung Ương Thử Luyện tháp, phá vỡ kỷ lục học viên mới trong trăm năm Trung Ương học phủ. Tịch Nhược Trần không chỉ có thực lực cao thâm khó dò, thân phận bối cảnh siêu cường đại. Nghe nói gần đây Tịch Nhược Trần bao Hồng lâu mở tiệc mời nhiều danh nhân trong Trung Ương học phủ. Nghe nói Tịch Nhược Trần có quan hệ nhân mạch rất lớn nhưng không ngờ rộng đến mức uống trà, trò chuyện với các nhân vật hiển hách như đoàn trưởng Trục Lộc Vinh Diệu đoàn, đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường, đại ty trưởng Hình Phạt đường.
Đầu tiên là Mạc Khinh Sầu, giờ đến Tịch Nhược Trần, tại sao hai người xuất hiện ở hình phạt đại viện này? Không lẽ Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu có bằng hữu bị nhốt trong tháp hình phạt sao? Nhưng ngó bộ dạng hai người không giống như đón bằng hữu, vậy tại sao Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu xuất hiện ở đây? Vì tại sao?
Mọi người đột nhiên nhận ra một việc, nếu Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu không đến đón người nhưng có mặt tại tháp hình phạt chắc chắn là vì tìm một người. Người đó là kẻ đánh rơi Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu trong cuộc thi đấu nhập học.
Nghĩ đến đây làm mọi người hưng phấn, câu đố làm khó mọi người nửa năm cuối cùng hôm nay cũng mở ra sao? Sẽ là ai? Chẳng phải nói Hoàng Tuyền bí ẩn nhất sao? Nhưng Hoàng Tuyền không có trong tháp hình phạt, vậy chỉ có một khả năng. Trong phút chốc mọi ánh mắt nhìn hướng Trần Lạc, Mạc Bắc, Khổng Tường, Lệ Vô Danh, vì trừ Hoàng Tuyền ra bốn người này là đáng ngờ nhất.
Cuối cùng là Trần Lạc có được Đại Nhật linh nguyên, hay Mạc Bắc ngưng tụ Vô Thượng Chính Cương linh nguyên? Hoặc Khổng Tường bàn thạch linh hải? Lệ Vô Danh có biến dị linh hải chí tôn Yển Nguyệt? Thiên phú, tư chất của Trần Lạc, Mạc Bắc, Khổng Tường, Lệ Vô Danh cách biệt Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu không lớn. Nếu thật sự là một trong bốn người thì thực lực của bọn họ ngay từ lúc cuộc thi đấu nhập học đã mạnh vượt mức tưởng tượng. Sẽ là ai?
Đám người nhìn Trần Lạc, Mạc Bắc, Lệ Vô Danh, Lệ Vô Danh. Xác suất là Trần Lạc thấp nhất, vì hắn mở Vân Mai. Lúc trước có tin đồn khi Trần Lạc đơn độc khiêu chiến cùng Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi chỉ có linh lực thập chuyển. Sức chiến đấu như vậy đánh với Vũ Hóa Phi còn được, không đánh lại Tịch Nhược Trần và Mạc Khinh Sầu thức tỉnh huyết mạch. Càng đừng nói một mình đánh với hai người Mạc Khinh Sầu, Tịch Nhược Trần.
Không lẽ là một trong ba người Mạc Bắc, Khổng Tường, Lệ Vô Danh?
Có lẽ.
Mọi người mong chờ đương sự Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu vén màn bí mật. Nhưng hai người không lên tiếng. Mạc Khinh Sầu đứng trong không trung, hoa tuyết rơi, đôi mắt lạnh băng thấu xương nhìn Trần Lạc chằm chằm như có mối thù sâu đậm.
Là hắn! Chính là tên khốn kiếp này! Là hắn xâm nhập bí cảnh của sư phụ, là hắn thấy thân thể băng thanh ngọc khiết của mình, là hắn phá vỡ thiên thề hàn chi u của mình, là hắn đánh mình rơi xuống làm mình thấy xấu hổ, nhục nhã.
Nửa năm, không có lúc nào Mạc Khinh Sầu không muốn trả thù thanh niên áo lam, nàng đợi giây phút này từ rất lâu.
Trần Lạc đứng phía dưới nhướng mày nhìn Mạc Khinh Sầu. Nói thật là nữ nhân này đột nhiên xuất hiện khiến Trần Lạc rất bất ngờ, hắn thấy rõ địch ý trong đôi mắt lạnh băng kia.
Không chỉ Trần Lạc cảm ứng được mà đám người đứng xem cũng nhận ra. Bọn họ phát hiện Mạc Khinh Sầu nhìn Trần Lạc chằm chằm như có mối thù sâu đậm, mọi người thầm thắc mắc. Không lẽ người đánh rớt hai thiên kiêu chính là Trần Lạc?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.